Trích dẫn Gửi bởi shikan97 Xem bài viết
Kì 2 :




Sáng hôm sau, cô thức dậy, ko hiểu sao cô vẫn thấy bình thường, tóc vẫn dài, bề ngoài cô vẫn vậy.Cô nghĩ là thất bại, nhưng khi thay quần áo để chuẩn bị đi học, thì cô biết là đã thành công.Cô dùng máy biến đổi (số 5, biến đổi giới tính trên quần áo), biến đồng phục cô thành đồng phục nam sinh ; cô dùng máy cắt tóc để cắt tóc ngắn hơn nhưng ko hiểu trục trặc j mà nó vẫn để kiểu tóc dài và buộc tóc cô lên.Cô ko nhìn gương nên cũng chả biết đẹp hay xấu.Cô ngoảnh sang bên cạnh, tấm phiếu kiểm tra IQ 300 của cô vẫn còn đó.Bố mẹ và mọi người ko ai biết cả.Cô mỉm cười.

Cô chạy xuống nhà, vơ lấy bữa sáng hàng ngày (bánh mì và sữa hộp) và bước ra cửa.Trước khi đi, cô đã mang theo 1 cái ván trượt máy mà cô chế tạo.Cô mang nó vì cô nghĩ phải làm cho giống con trai, cô thường thấy bọn họ về bằng ván trượt như thế.Cô biết trượt nên trượt 1 mạch tới trường.Cô ko để ý những con mắt ngoái nhìn và dõi theo cô.

Cậu (chuyển cách gọi nào F3) ngồi vào chỗ của cậu.Xung quanh cậu, những tiếng bàn tán xì xào ko ngớt.Có 1 cô bạn lai gần và nói : "Sao bạn lại ngồi vào đó?" Cậu cười tươi đáp lại (lòng sung sướng) : "sao vậy?Đây là chỗ của mình mà?" Cô bạn kia đỏ mặt và đáp lại rằng : "ko đâu, chỗ ngồi đó đáng sợ lắm" các bạn khác nhao nhao theo : "Đúng đấy, chỗ ngồi đó ko biết là của ai nhưng mà ko ai dám tới gần nữa là ngồi lên nó, có lẽ nó bị nguyền rủa hay j j đó ..... " "Rõ ràng là chỗ của mình mà?Sao vậy nhỉ?Chẳng lẽ từ trước tới nay các bạn ko hề nhìn thấy mình ư?" "Ưm, bọn tớ đã thấy cậu bao h đâu?Mà cậu là ai?" "Mình là Ruu P (P là viết tắt của Prince or Princess đối với con trai or con gái trong gia đình Ruu)" "Hình như cái tên này mình nghe thấy ở đâu rồi ý" "Ừ, đúng đấy..." Ruu thấy mệt mỏi, cậu gục xuống, các bạn khác cũng tản ra.Xung quang cậu có nhiều tiếng bàn tán xì xào về cậu....

Chuông vào lớp vang lên.Khi điểm danh, tên cậu đc gọi, cậu cười tươi : "Có ạ!" Thầy giáo ngac nhiên : "Em là học sinh mới?" "Ko, em học ở đây từ đầu năm rồi mà?" "Sao thầy chưa thấy em bao h nhỉ?" "Nhưng hôm nào em cũng tới lớp mà!" "Hm..Thôi vậy, h học bắt đầu"...

Ruu vui sướng, cậu lên tầng thượng vào h ăn trưa.Nhìn wa hàng rào sân thượng, cậu thấy mọi người bên dưới thật nhỏ bé.Nằm dài xuống nền (phần trên của trần cầu thang đi lên - ko biết gọi là j nên tả thế này F7) mát rượi, cậu ngắm nhìn bầu trời xanh trong veo, những đám mây trắng bồng bềnh trôi, gió lùa thổi hiu hiu mát mẻ.Cậu lim dim mắt.Bỗng có tiếng hát vang lên, dịu dàng, ấm áp, lúc trầm, lúc bổng như 1 bản nhạc du dương phát ra từ 1 cây dương cầm của 1 nhạc công điêu luyện, mà cậu từng thấy trên tivi.Cậu cảm giác như đang nằm trong lòng mẹ và ngủ ; như đang bay bổng trên trời trong 1 buổi chiều tà, với vầng dương nhuộn đỏ bầu trời ; nhg đồng thời lòng cậu thắt lại, cảm thấy sự đau đớn và cô đơn trong từng câu hát .....


chuẩn mai kì 3 nhé? truyện em viết vào vở thấy dài mà sao post lên thấy ngắn quá T_T còn 1/2 câu truyện nữa là tới phần em đang nghĩ để viết tiếp truyện.
Truyện đáng mong chờ , bravo
Tks phát lấy hên ÒwÓ