Âm thanh của đường kiếm liên tục réo lên vùn vụt, phá tan tất cả bọn tà niệm đang đeo bám xung quanh Kaori.
*Xoẹt!!!!*
Yami lao đến chém trược qua mặt anh ta với con dao bật nhỏ khi anh ta đang định
lay Kaori dậy.
- Hừm!!! – anh ta tỏ vẻ khó chịu nhìn qua Yami với khuôn mặt vô hồn.
- Mi đừng nghĩ là có thể một mình ngăn chặn được ta, hahaha – Sanami cười khoái trá.
Không để anh ta suy nghĩ, Yami tiếp tục lao đến chém tứ tung, khiến cậu ta cũng khó đoán được đường dao nên chịu nhiều vết chém của Yami. Tuy các vết chém đó không sâu, nhưng nó càng lúc càng nhìu và máu của cậu ấy cũng đã bắt đầu chảy nhiều hơn.
- Tsk!!! Chết tiệt, cứ thế này thì làm khó mình quá – cậu ta lẩm bẩm trong miệng – Cô gái này là người thân của Kaori, mình không thể xuống tay được.
Đoán được suy nghĩ của cậu ta nên Sanami nhoẻ miệng cười thâm hiểm và ra lệnh cho các Tà Niệm tiếp tục công việc xâm nhập vào trái tim của Kaori.
- Umk!!! – Kaori
Một trong các Tà Niệm đã gần chạm tới trái tim Kaori trong khi cô vẫn còn trong cơn hôn mê sâu và có những phản ứng đau đớn như đang trong cơn ác mộng.
- KAORI!!!!! – Cậu trai gào lên – Ack!? - Một cách im lặng Yami đã cắm phập con dao vào vùng bụng của cậu ta.
*Đoàn!! Đoàn! *
Cùng ngay lúc đó một loạt tiếng nổ vang lên. Bọn Tà Niệm quanh Kaori bị bắn vỡ toạt, các vệt sơn bắn tung toé. Từ sâu trong rừng Khuyển cùng với Cáo chạy tới. Đeo chiếc mắt kính xanh trong che kín hết vùng mắt, trên tay Khuyển đang cầm 1 cây súng ngắm, trên thắt lưng còn có 2 khẩu súng lục cùng 1 dãy các băng đạn và tất nhiên những viên đạn đó là đạn sơn được dùng trong trò chơi giả trận mà cậu thường tham gia để giết thời gian. Còn Cáo thì không có gì ngoài chiếc nón kết và một cây gậy bóng chày vác ngang trên vai.
- Này này!! Hai người từ từ với chứ, làm gì mà đi nhanh thế?!
Đằng sau Khuyển và Cáo là Bí đang dìu Mao chập chễnh đi tới và Baka đi bên cạnh 1 tay cầm con dao quắm và tay kia cầm 1 cây takana ngắn chỉ bằng một nữa của anh chàng kia. Không những vậy trên cánh tay Baka còn đeo bao tay kim loại loáng bóng, trông cứ như kiếm sĩ ngày xưa.
Cả nhóm đến gần Kaori, Bí và Mao ngồi xuống đỡ Kaori và xem chừng vết thương của cô, 3 người còn lại thì đứng tạo thành hàng rào phòng thủ vào diệt hết bọn Tà Niệm đến gần. Thấy vậy, cậu thanh niên cũng nhập bọn với họ.
- Chị Kaori!!! Tỉnh dậy đi, chị Kaori!! – Bí vừa lay vừa gọi Kaori, còn Mao thì lấy trong túi cái khăn tay và sơ cứu cho vết thương của Kaori.
- Uhm..!!? – Kaori có phản ứng.
- Chị Kaori tỉnh rồi!! – Bí la lên.
Mọi người nghe thế nhưng vẫn không thể quay lại nhìn được vì còn bận rộn với bọn Tà Niệm, còn Mao thì giật bắn mình rút tay lại và gương mặt chuyển sắc khi Kaori động đậy.
- Bí ?! Mao??.... sao mọi người lại ở đây?!? – Kaori choáng váng ngồi dậy, 1 tay ôm đầu.
- Tụi em lo cho chị và Yami khi nghe Mao kể vài chuyện nên quyết định cùng đến đây – Bí đỡ Kaori
- Đúng đấy ạ!! Nghe chuyện Mao kể e thấy không ổn nên nhắc mọi người đem theo đồ phòng vệ, mà ai ngờ 2 thằng này … - Cáo liết mắt nhìn Khuyển và Baka tỏ vẻ vẩn k tin được thứ mà chúng nó cầm theo.
- Tốt rồi, bạn của cô đến thật đúng lúc, có lẽ tôi nên nghỉ ngơi 1 chút – Cậu thanh niên cười nhẹ nhìn Kaori, sắc mặc anh tái dần, mồ hôi đổ khắp mặt. Cậu khuỵ xuống, chống vào thanh kiếm để khỏi ngã.
- Tsk?! Anh bị thương rồi!!? – Kaori hốt hoảng – Mao, em giúp anh ta dùm chị được không?!
Mao không nói gì chỉ gật đầu rồi lặng thinh chạy qua chổ cậu ta. Khuyển, Baka và Cáo vẫn tiếp tục giữ vững hàng rào phòng vệ. Những phát bắn của Khuyển rất chuẩn xác và nhanh, dùng cây súng ngắm nhưng cu cậu không hề dùng đến ống ngắm mà vẫn bắn trúng mục tiêu. Baka thì dùng tốc độ linh hoạt của mình xã những nhát dao vào bọn Tà Niệm, còn Cáo thì tuy chỉ có cây gậy bóng chày, nhưng những cú đập của cậu ta đầy uy lực, bọn Tà niệm chỉ có thể lao đến rồi để bị đập tan nát. Cứ tưởng tượng nếu là đối thủ của họ thì không biết sẽ như thế nào.
- Thật sự cám ơn, nhưng… mọi người không nên đến đây, chổ này rất nguy hiểm. – Kaori bám vào gốc cây loạng choạng đứng lên.
- Chị cũng biết là nó nguy hiểm kia mà, làm sao tụi em có thể để cho 2 cô gái tay không tất sắt mà ở đây một mình được – Baka vừa nói vừa nháy mắt và đâm con dao trược qua mặt Kaori, tiêu diệt Tà Niệm vừa trường tới sau lưng cô.
- C..cám ơn em!! – Kaori tròn mắt nhìn Baka.
- Ủa mà chị Yami đâu ạ?! – Bí đỡ Kaori và nhìn cô.
- ..Y…Yami..!! – Kaori ấp úng nhìn về phía xa nơi khí của Sanami tụ lại. Yami đang đứng ngay đó.
Mọi người hướng theo ánh mắt của Kaori và nhận ra sự khác thường của Yami, không cần biết gì nhìu, cáo chỉ hỏi Kaori cách giải quyết vấn đề cho Yami, nhưng cô chỉ cúi mặt lắc đầu.
- Hừm!! thế này thì chắc chỉ có thể hạ được cái tên điên khùng kia thì mới cứu được chị Yami.
Khuyển vừa nói vừa ra dấu cho Baka chạy về phía mình tạo thành 1 khoảng trống để Khuyển có thể rảnh tay và ngắm bắn.
- Không, đừng Khuyển!!! - Biết được ý định của Khuyển, Kaori đã lao tới đẩy nòng súng ra cản cậu ta khi cậu vừa bóp cò nên viên đạn đã đi chệch hướng.
- Chị làm gì vậy?! – Khuyển gạt Kaori qua 1 bên và định tiếp tục phát bắn thứ 2.
- Không, Khuyển!! Em không thể làm tổn thương anh ấy được, đó là anh trai của chị!! – Kaori chồm tới ôm chặc nòng súng.
- Huh??! Chị nói cái gì?!!
Không chỉ Khuyển mà những người khác cũng ngạc nhiên tròn mắt nhìn Kaori trừ Mao, vì cô bé như vừa ngộ ra điều gì đó.
- Có phải đó là người mà chị đã đuổi theo vào đêm hôm trước?! – Mao không nhìn thẳng Kaori.
- Tsk?! – Kaori giật mình khi nghe Mao nói như thế.
Vì một chút lơ là, mà cả nhóm không hề để ý rằng bọn Tà Niệm đang ngày 1 đông hơn và có vẻ chúng cũng to hơn ban đầu. Đến lúc họ nhận ra thì bọn chúng đã kéo 1 đàn tiến gần đến họ. Vì bọn chúng đã thay đỗi nên việc tiêu diệt có phần khó khăn hơn.
*Vụt!!!*
Một Tà Niệm đã tranh thủ bọn khác mở đường, đã lao thẳng đến phía Kaori, nhưng do phản xạ nhanh của Cáo, đập 1 phát khiến nó đi lệch và chuyển hướng qua Mao.
- Yaaaaa~!!!!! - Mao lấy hai tay bắt chéo che mặt lại.
- Mao!!!!
Kaori nhanh chân chạy tới che chắn cho Mao vì lúc đó chỉ có cô là người gần con bé nhất. Nhưng điều mà mọi người không lường được là Tà Niệm đó do lực lao tới quá nhanh nên nó đã đâm vào trái tim của cô. Vì lực ép nên Kaori đã nôn ra máu, bắn lên khắp người cô và Mao. Lúc này, Mao chẳng biết làm gì ngoài việc căng mắt nhìn Kaori ngã xuống trước mặc mình và nước mắt sắp trào ra.
- C..CHỊ KAORIIIII !!!! – Mao gào lên, hai tay ôm mặt.
Nghe tiếng la thất thanh của Mao, mặt dù vẫn còn rất bận rộn với bọn Tà Niệm nhưng mọi người cũng quay lại nhìn xem chuyện j` xảy ra. Tiếng la của Mao cũng khiến cho chàng trai kia tỉnh dậy sau cơn hôn mê ngắn vì mất máu. Không còn sự lựa chọn khác, mọi người quyết định rút lui. Cáo vác Kaori lên vai, Baka thì dìu cậu trai kia, Bí thì nắm tay Mao kéo đi, còn Khuyển thì có vai trò ngăn cản bọn Tà Niệm từ phía sau.