-PROJECT- % [HEART+NOVA]
Chương 4 : Là Chim Trong Lồng , Nhưng Lại Sống Tự Do
1 căn phòng đầy thiết bị , máu , mùi thuốc , nhửng lọ hóa chất , nhửng mẩu thí nghiệm bị thất bại , nhửng bình chứa bên trong có người , tiếng người là hét , cảnh sắc thật mơ hồ …
“Taka , Taka”
Ai đang gọi tên mình vậy ?
“Taka , Taka , mau tỉnh lại đi , cha sai rồi con mau tỉnh lại đi , cha sẻ làm mọi thứ vì con , xin con đừng bỏ cha mà đi , cha sẽ đánh đổi cả tài sản , danh vị , mạng sống này vì con , xin con hảy tỉnh lại “
“Cha?”
“Taka Taka” , “TAKA”
-“Hở?” – Taka đang ngơ ngác gục trên bàn
-“Taka , em hảy mau đọc đáp số của bài toán này” – Thầy giáo nóng giận chỉ tay lên bài toán trên bảng
Xung quanh thì bàn tán xôn xao , Taka chỉnh lại chiếc mũ của mình rồi ngái ngũ ngáp dài , đứng lên trả lời
-“Theo em biết có 11 câu trả lời khác nhau cho câu hỏi thầy đặt ra , nên em sẽ chọn phương án tối ưu nhất cho em là câu trả lời thứ 12 ….. em không biết đáp án thưa thầy” – Taka gải đầu và thản nhiên đáp
Sau 1 tiếng ồ của cả lớp , và hàng ngàn cặp mắt ngạc nhiên trước câu trả lời của Taka , tất nhiên kết quả nhận được là xách xô đứng ngoài hàng lang suốt tiết học
-“Không hiểu sao cái thứ chưa bao giờ trên 2 điểm như thằng Taka lại có thể lên lớp đc nhĩ “ – “Các cậu không biết sao , nghe đâu là gia đình gia giáo , có chức vụ quan to nhà nước , là con ông cháu cha thì nó muốn lên lớp là được ngay” – “Tại sao nhửng thằng như nói lại được hưởng phúc lớn như vậy ….” – nhửng tiếng bàn tán của nhửng học sinh trên lớp
Mặc dù đang đứng ngoài lớp , nhưng Taka vẩn nghe rõ mọi người đang nói gì về mình , nhưng Taka tỏ ra vẻ gì là tức giận cả , ánh mắt của cậu tỏ ra 1 sự thanh thản , 1 sự tự do ….
Taka đang vừa bị phạt , vừa đứng huýt sáo , thì 1 cô gái , mặc chiếc áo đỏ lượm thượm và tóc tai bù xù xuất hiện , ngồi bằng 4 chân trên cây như loài mèo , và ra dấu hiệu cho Taka
-“Là Kurenai à”- Taka cười
-“Tôi tìm được rồi” – Kurenai nói
Cả 2 nhìn nhau chằm chằm , như trong rất nghiêm trọng , rùi sau đó , Taka thở dài và bảo
-“Thầy ơi , em có chuyện đi 1 lát , tháng sau em gặp lại thầy , bye các bạn nhé” – sau đó Taka bỏ chạy mặc cho sự ngạc nhiên của cả lớp , ra thẳng sân trường , nơi Kurenai đang đứng đợi ở đó
-“Chị đã tìm được người mà chúng ta cần tìm rồi à ? “ – Taka hỏi trông có vẽ rất hết sức ngạc nhiên
-“Cậu … xem ra vẩn coi thường mạng tình báo của tôi nhỉ” – Kurenai liếm tay của mình , như 1 con mèo , chỉ khác là cô đang đứng 2 chân
-“Tôi không có ý coi thương , nhưng tôi nghỉ mấy con mèo thì ngủ 17/24 giờ nên chắc không làm ăn được gì” – Taka trêu chọc Kurenai
-“Cậu đã bao giờ nghe câu Mèo Tha Mất Lưởi Chưa” – Kurenai liếc mắt Taka
-“Sao cơ , chị muốn hôn tôi à “ – Taka cười 1 cách đầy gian xảo
Sau khi nói dứt câu , Kurenai đá vào mặt Taka 1 cước , văng cả nón làm cho cả thằng nhóc nằm đo đất
-“Việc tìm được nơi ở của đối tượng , tôi đả làm xong , cậu không nhanh lên thì ngày đó đến bất chợt thồi nào không biết” – Kurenai cằn nhằn
-“Biết rồi biết rồi , địa chỉ và tài khoản ảo của đối tượng , tôi có mà , tại tôi bận đi học chứ bộ “ – Taka ngồi dậy , lượm chiếc nón lên , gãi đầu
-“Cậu , đến khi nào cậu mới cười thật lòng đây” – Kurenai nhìn Taka 1 cách thương hại
Taka im lặng sau khi nghe Kurenai nói vậy
-“Sống tự do như tôi , có phải thích hơn không , Méo” – Kurenai đáp
-“Tôi , vẩn còn mắc nợ rất nhiều điều , với lại , cuộc sống bây giờ của tôi củng đâu phải là tệ phải không , 1 trong 3 tỉ phú trẻ nhất thế giới mà “ – Taka miển cưởng cười
Kurenai nghe vậy xong , liền cười mỉm với Taka , cô leo lên cây và nhảy qua nhửng mái nhà , như 1 con mèo hoang
-“Cô cũng nên bớt ăn cá sống đi , nhất là cá mập , nó không tốt cho lũ mèo của cô đâu “ – Taka hét và căn dặn Kurenai
-“Đi mất tăm rồi nhỉ” – Taka mỉm cười
-“Được rồi , có lẻ mình nên gọi 1 chiếc Limo trở về chuẩn bị cho kế hoạch” – Taka móc 1 chiếc iphone ra gọi
hỉnh ảnh chỉ mang tính chất lừa đảo
Bổng , có 1 cô bé đang ngồi khóc bên kia đường , vì sự tò mò của Taka , Taka đả đến gần hỏi thăm cô bé
-“Có chuyện gì hả , bé con” – Taka hỏi thăm cô bé
-“Hic … Hic , ai trong lớp …. Cũng có rô bô siêu nhân …. Em nghèo lắm … nhà em không có” – Cô bé vừa khóc , vừa chỉ trên tờ quảng cáo trên cửa hàng
-“ăn bimbim , kiếm ngay người hùng chính nghĩa” – nội dung trên tờ quảng cáo
-“Em đã cố gắng , nhưng không được con nào … “ – Cô bé vừa khóc vừa nói
-“Với 1 tiệm nhỏ thế này , thì đúng là tỉ lệ 1/1000 thật” – Taka xoa đầu cô bé rùi bảo
Sau đó , Taka liền móc 10 chiếc iphone khác trong người ra , liền gọi 1 loạt các con số và bảo
-“Bổn đại gia muốn ăn bimbim , mua hết bimbim trong thành phố này cho bố” – Taka hét vào nhửng chiếc iphone đó
Lập tức hàng loạt chiếc xe tải chở hàng tư nhân ào ào chạy khắp các phố phường , thu gom nhửng bịch bimbim trong mọi cửa hàng của thành phố , với giá bá đạo nhất từng có của 1 bịch bimbim bình thường nhất
Sau 1 hồi , nhửng chiếc xe đó tụ tập lại , cùng Taka , toàn bộ số BimBim trong thành phố đả được thu gom
-“Cho dù em có ăn không hết , em cứ cho hết bạn bè em , bạn bè em ăn không hết , em cứ cho hết gia đình của bạn bè em , anh cam đoan , chắc chắn sẻ có 1 con robo trong đó , vì tỉ lệ bây giờ là 1000/1000” – Taka cười đắc chí
-“Sao anh lại làm thế” – Cô bé ngạc nhiên trả lời cho hành động hết sức khó hiểu của Taka
Taka chỉ lên bâu trời phía trước và bảo
-“Ông già anh dạy rằng , hảy dùng tiền và biến ước mơ của người khác thành hiện thật , đó mới là 1 nhà Tỉ Phú đích thực” – Taka chỉ tay lên bầu trời , và hét thật to , cho cả trên thiên đường kia phải nghe cả Taka đang nói gì
-“Rốt cuộc anh là ai? – Cô bé bở ngở hỏi
-“Mọi người gọi anh là Con Ông Cháu Cha” – Taka xoa đầu cô bé và nở 1 nụ cười thật tươi
Sau đó , mọi sự lộn xộn trong thành phố đả được dọn dẹp trong 1 giờ , các gói bimbim như bị bốc khói và được gom tại 1 trường tiểu học . Có nhiều lời đồn đại rằng , mọi việc xảy ra chỉ là 1 trò đùa của 1 chàng trai trẻ đôi nón kiểu ý
.
.
.
.
Sáng hôm sau , tại công viên , Taka đang đọc tạp chí người lớn , mặt mày rất biến thái , Kurenai xuất hiện và giựt cuốn tạp chí đó , ném vào lủ mèo xé rách nát , Kurenai liếc mắt nhìn chừng chừng vào Taka , Taka thì cười và vải cả mồ hôi
1 lát sau , 1 người thanh niên cầm kiếm nhật xuất hiện với 1 cô bé mặt đồ gothic tóc trắng
-“ồ là Kiyoshi và Mochi “ – Taka vui mừng chào đón
-“Chị Kurenai , tên biến thái này có làm gì chị không vậy” – Mochi chạy lại tới ôm vào lòng của Kurenai
-“Kiyoshi , anh vẩn ít nói như ngày nào nhỉ” – Taka bắt chuyện với Kiyoshi nhưng anh ta chỉ chú trọng quan sát sung quanh , giống như canh chừng ai đó xuất hiện
-“Và … tèn ten , khách mời đặc biệt đả đến , chào mừng Midori” – Taka vui vẻ chỉ tay về phía sau lưng mọi người
Midori đả xuất hiện