Kết quả 1 đến 10 của 20

Hybrid View

  1. #1
    Chương 3


    Mở mắt , trước mặt tôi là Ib đang say ngủ.
    Cậu ta gác đầu lên đùi tôi , phả hơi ấm đều đặn , khẽ nhếch mũi như một chú mèo con.
    Với đôi mắt thâm quầng đầy vẻ mệt mỏi , trông cậu ta ngủ thật ngon lành.
    Haiz , chắc lại thức đêm rồi đây.
    Thật tình , trong ngục cậu không ngủ (được) đâu có nghĩa là cậu không cần ngủ chứ.
    Tôi đưa tay vuốt nhẹ má cậu ta , những ngón tay nhỏ di chuyển dần xuống , rồi dừng lại nơi đôi môi.
    Bất giác ,nước mắt tôi trào ra.

    Là tại tôi.Phải , tất cả đều là lỗi của tôi.
    Lẽ ra tôi có thể dẫn cậu ấy đi vào lúc ấy , nhưng tôi đã không làm thế.Vì tôi sợ.
    Không phải sợ cậu ấy sẽ bị bắt , mà là nỗi sợ hãi cho chính bản thân tôi.
    Tôi sợ dẫn cậu ấy theo mình sẽ bị bắt.
    Sợ rằng tôi sẽ dùng cậu ấy làm vật thoát thân.Một con mồi.
    Và rằng tôi sợ sẽ trông thấy ánh mắt bàng hoàng xen lẫn khinh miệt của cậu ấy.
    Sợ cậu ấy sẽ thốt ra câu ‘ rốt cuộc , cậu cũng chẳng khác gì bọn chúng’


    Và , vì thế , dù là giáng tiếp , tôi cũng đã làm tổn thương cậu.
    Vậy thì tại sao ,Ib hỡi , sao cậu lại cười ?
    Nụ cười đó có ý nghĩa gì ?
    Tại sao cậu không ghét bỏ tôi , con bé lẽ-ra-đã-có-thể-dẫn-cậu-theo-nhưng-không-làm ?
    Tại sao cậu lại ôm tôi chặt đến thế ?
    Tại sao , tại sao hả Ib ?


    Trong khi tôi đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của bản thân thì một giọng nói ấm , dịu dàng đã kéo tôi về thực tại.

    - Em tỉnh rồi đấy à ?

    Trước mắt tôi lúc này là một cô gái với mái tóc dài đen mượt cùng đôi mắt đỏ sắc sảo mà ấm áp.

    - Ư… chị là ai vậy ạ ?

    Giờ tôi mới để ý cảnh vật xung quanh.
    Hiện tôi đang nằm trên một chiếc giường trắng với cái ra thêu hình dấu chân mèo lạ mắt.
    Những bức tường được sơn màu kem với hoa văn cây lá cách điệu trông rất độc đáo.
    Đồ vật trong phòng không có gì đặc biệt , ngoại trừ một chiếc tủ trong suốt đựng những lọ thủy tinh nhỏ chứa đầy chất lỏng đỏ đặc quánh , trông khá giống với máu.

    - Chị là Kaori , Kaori Yamichi.Nhưng em cứ gọi là Viv-nee cho thân thiện – chị ấy cười dịu dàng.

    - Viv-nee…chị là người đã cứu em và Ib ạ ?

    - Ừ.Lúc đang đi từ thành phố gần đây về , băng qua khu rừng thì bọn chị thấy cậu bé này…à , em bảo là Ib nhỉ , đang ôm em – người đầy máu và mắt đẫm lệ.À nhân tiện ,tên em là gì ấy nhỉ ?

    - ….em không có tên.

    - Vậy sao…

    - Vâng , cha mẹ xa em từ nhỏ , nên…

    - Chị hiểu rồi.Vậy thì , ừm , có lẽ là hơi đường đột nhưng chị gọi em là IA nhé ? Và nếu hai đứa – em và ib – không có chỗ ở , thì cứ ở lại đây.Và chúng ta sẽ cùng chung sống như một gia đình.

    - ….Ổn chứ ạ ? Ý em là ,bọn em chưa chắc là người tốt và cũng không làm ra tiền…

    - Ồ , không phải lo.Chị không nghĩ một cậu bé ôm lấy một cô bé đang trọng thương mà òa khóc , hay một cô bé bị thương nặng đến gần tử vong nhưng vẫn luôn miệng xin lỗi bạn mình là người xấu.Và , về tiền bạc thì đơn giản thôi.Hai đứa cứ làm việc tại đây , nhà trọ này.

    - Argh ! – một cơn đau nhói làm tôi buột miệng thốt lên.

    - À, phải rồi , em đang bị thương mà nhỉ.Xin lỗi , chị quên khuấy mất.Để chị kêu Midori vào thay băng cho em , cái này thấm nhiều máu quá rồi – chị ấy nói vọng ra – Midori cưng , vào thay băng cho cô nhóc này nào ~!

    - Vâng ,tới đây - một cô gái trẻ đẩy nhẹ cửa bước vào.

    Cô ấy có một khuôn mặt điềm đạm , mái tóc xanh rối và đôi mắt màu cỏ non.Mọi thứ về cô ấy đều tạo cảm giác rất gần gũi , từ giọng nói trầm đến hương cacao thoang thoảng.
    Tất cả , ngoại trừ việc cô ấy mặc áo len…lộn ngược.

    - Ưm , chị ơi….áo len của chị…

    - À, cái này hả - chị ấy cười – không phải đâu , cố tình đấy.

    - …sao chị lại mặc nó như thế ạ ?

    - Vì thích thôi.

    - Thích ?

    - Ừ , thích.Chị là kiểu người tự do.Nếu có gì đó mới mẻ mà ta thích thì tại sao lại không thử nhỉ - chị ấy ném cho viv-nee một cái nhìn tinh nghịch- giờ thì giữ yên đó quý cô ạ.Em biết đấy , quả đúng là một điều kì diệu khi cô bé như em có thể sống sót với vết thương nặng thế này.

    - Vâng ,em cũng đâu ngờ….

    - Hì.Xong rồi đấy – chị ấy đem đống băng gạc cũ đi – và , dậy đi nhóc ,ta biết mi thức từ nãy giờ rồi.

    - Hả ?

    Bên đùi tôi , Ib khẽ mở mắt.

    - À, không phải tớ cố tình nghe lén đâu… - cậu ta gãi gãi đầu- vì…ừm…

    - Không sao mà – tôi cười – vậy từ giờ hai ta sống ở đây nhé ? Cậu biết đấy , lời đề nghị của viv-nee.

    - Ok.Hoàn toàn không phản đối , thưa công nương – cậu ta chắp tay cúi người làm điệu bộ quản gia.

    - Miễn lễ , gọi ta là IA được rồi – tôi bật cười – ahaha,

    Vậy là từ đây , chúng tôi bắt đầu sống và làm việc chung với hai người chị - Viv-nee và Midori-san tại Nhà Trọ Mèo Đen.

    P.S : Có cô nào nhận ra đc điểm kì lạ k
    Lần sửa cuối bởi pumpkin2, ngày 13-01-2013 lúc 10:03.

Các Chủ đề tương tự

  1. Trả lời: 4
    Bài viết cuối: 02-01-2013, 23:54
  2. Chờ đợi đêm năm mới...................... :/
    Bởi pheohip01 trong diễn đàn Thảo Luận
    Trả lời: 17
    Bài viết cuối: 01-01-2013, 11:24
  3. [Truyện dự thi]Thanh kiếm Hymalia[Truyện Dài]
    Bởi sieuquazygacon trong diễn đàn Truyện Chữ
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 06-07-2012, 08:52

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •