Trang 15 của 15 Đầu tiênĐầu tiên ... 5131415
Kết quả 141 đến 143 của 143

Chủ đề: [Fic] - Fake Moon

  1. #141
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    3,512
    Rep Power
    2162
    là 1A ờm...
    chắc ko có gì là ngẫu nhiên...
    Trích dẫn Gửi bởi Ai chả được Xem bài viết

    Em bị KHÙNG , xin đừng chọc êm

  2. #142
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37
    Chap 22: Annie


    Buổi chiều, ánh sáng nhả từng tia vàng óng xuống khu vườn kính ngập hoa. Những đóa hòng chen nhau khoe sắc như thể muốn chứng tỏ mình mới là đẹp nhất. Trong khung cảnh ấy, một người con gái bình thản ngồi. Cô nổi bật với mái tóc đen huyền thả xuống ngang lưng, nước da trắng muốt và một khuôn mặt thanh tú gợi chút gì đó quen thuộc. Những ngón tay thon dài của cô lướt trên trang giấy. Ánh mắt cô chăm chú vào quyển sách như thể nội dung của nó là thứ đáng quan tâm nhất trên đời. Bỗng cô dừng đọc và chuyển hướng chú ý của mình sang chỗ khác. Một thanh niên bước vào nhà kính, tay anh cầm một chiếc khay nhỏ.

    - Thưa nữ hoàng, mời người dùng một chút trà Asam ạ.

    Cô gái đặt quyển sách xuống bàn, rồi nhẹ nhàng cầm tách trà, đưa lên miệng.

    - Hương trà thanh, độ nóng vừa phải, vị rất ngon, trừ mùi hạnh nhân hơi nồng.

    Ánh mắt cô khép hờ khi đặt tách trà lên bàn như thể không quan tâm đến người bên cạnh và giọng nói pha chút châm biếm.

    Sắc mặt người thanh niên vụt thay đổi. Anh nở nụ cười nửa miệng.

    - Đúng là không thể coi thường cô mà. Dù biết có độc, cô vẫn uống sao? Tự phụ quá đấy.

    - Ngươi có gì làm ta bất ngờ sao?

    - Đương nhiên, thực chất, mùi hạnh nhân chỉ là mồi nhử, trong trà còn có một loại độc phá hoại cấu trúc gene. Thứ đó được nghiên cứu dành cho cô đấy.

    Trong lúc chàng thanh niên đang nói, cơ thể của anh ta dần biến đổi. Hai chân trở nên nhọn dần về phía bàn chân, hai cánh tay thì trở thành hai khẩu súng. Khuôn mặt cô gái không còn giữ nụ cười nữa mà chuyển sang nghiêm trang. Bỗng máu trào ra từ miệng cô, một cánh tay mọc ra trên cơ thể, và thịt như muốn phá lớp da để thoát ra ngoài.

    - Bắt đầu rồi đấy, cô biết không, năng lượng PE càng mạnh thì nó càng tác dụng nhanh. Và bây giờ, để chắc chắn hơn, ta sẽ kết liễu cô. Vĩnh biệt.

    Chàng thanh niên giơ cây súng lên, nhắm thẳng vào cô gái. Cô nhìn về phía đó qua con mắt giờ đã nhuộm đầy máu. Dù muốn, cô cũng không thể đứng dậy, vì những khối thịt mọc ra từ cơ thể đã ép cô xuống. Có vẻ như cái chết của cô là không thể tránh khỏi.
    Khẩu súng giật lên, khạc ra một tia lửa, lao thẳng về phía trước. Nhưng nó đã trượt. Chành thanh niên kinh ngạc, không tin vào mắt mình. Nhưng anh ta đã nhanh chóng nhận ra một cánh tay đang đặt lên khẩu súng, hay nói cách khác là tay của anh chàng.

    - Thật là, ám sát nữ hoàng ngay trong cung điện, ngươi có bị ngu không thế?

    Một thanh niên khác với mái tóc dài và bộ vest đen nhíu mày. Chàng thanh niên kia bị quăng mạnh ra phía sau.

    - Ian, ngươi đến sớm quá, ta còn chưa kịp làm gì.

    - Nữ hoàng, xin người tha cho thần đi, đừng làm mấy trò nguy hiểm này nữa.

    Cô gái kia ngồi chống tay lên cằm, vẻ khó chịu. Những khối thịt đã tách ra khỏi người cô và nằm dưới đất.

    - Ngươi sẽ bị phạt về tội làm bẩn nơi này. Bây giờ thì dọn dẹp đi.

    Sau khi mọi thứ đã được chàng thanh niên với đôi tay súng thu dọn, Ian đặt xuống bàn một tách trà mới. Liếc nhìn chồng giấy trên tay, anh ngán ngẩm.

    - Gã vừa rồi là sát thủ thuộc hành tinh Gyo. Dù họ là một trong những hành tinh có quan hệ với chúng ta.

    - Sát thủ tự do có thể được hành tinh khác thuê mà, vả lại cũng có thể vì mục đích giá họa mà tổ chức nào đó mới cử hắn đến đây.

    - Nếu người đã nói thế thì đành vậy, chuyện này thần không thể biết nhiều hơn người được. Nhưng còn loại độc này, chúng khá nguy hiểm với người dân. Nhất là khi năng lượng PE của chúng ta ở mức cao.

    - Thường thì sát thủ không phải loại cuồng sát, nhưng để đảm bảo, người hãy cho chế tạo vaxin, và phát đến từng người dân.

    - Vâng, thưa nữ hoàng.

    - Dạo này có gì mới không?

    - Trừ việc các hành tinh dạo này đang chuẩn bị chiến tranh, mà điển hình là việc vừa xảy ra, thì hầu như không còn chuyện gì đáng bận tâm.

    - Chúng ta đã phải trải qua hơn mười ngàn năm chiến tranh, và mới chỉ hòa bình tám trăm năm, thế mà chúng không biết trân trọng gì hết.

    - Hầu như lí do gây chiến chỉ vì lợi ích cá nhân, mặc dù có một số nguyên nhân khác.

    - Chúng ta cần rà soát lại danh sách đồng minh. Ta không thích việc bị đâm sau lưng đâu… mà… Diciando dạo này thế nào?

    - Có thông tin cho rằng 2 giờ trước ngài ấy đã rời khỏi biệt cung.

    - Đi đâu?

    - Đến Syk.

    - Syk? Ông ấy vẫn chưa từ bỏ sau tất cả ư?

    Cô gái lơ đãng ngắt một bông hồng đưa lên, mỉm cười.

    - Hoa, dù có đẹp đến đâu, cũng sẽ phải tàn úa. Vì sao người lại muốn níu giữ thứ đã không còn tồn tại, Diciando-sama?

    .

    .

    .

    .

    .



    - Thưa nữ hoàng, xin lỗi đã làm phiền người, nhưng hai người hầu mới trong cung của người đều là sát thủ.

    - Ừm, cứ vậy đi.

    - CỨ VẬY ĐI! Người muốn gì chứ? Đến 40% người hầu trong hoàng cung là sát thủ rồi. Mà người vẫn bình thản như thế à? Người còn muốn hành hạ thần đến mức nào nữa?

    - Càng có nhiều kẻ muốn giết ta, thì ta càng muốn sống tốt trước mũi chúng. Vả lại, Ian sẽ không để chúng giết ta, đúng không?

    - Đương nhiên, vì vinh dự được giết chết người... sẽ là của thần - Ian mỉm cười, thì thầm.
    ---------------------------------------------------------------------------------------


    - Vì sao cậu chưa từ bỏ?

    Aichi nhìn Kawahara thắc mắc. Cậu không biết làm thế nào mà Kawahara có thể đến được chỗ mình.

    - Trong hàng trăm con đường, cậu đã chọn con đường dẫn đến đây. Nhưng tôi rất tiếc phải báo cho cậu biết, con đường này chỉ dẫn đến ngõ cụt thôi.

    - Thì sao chứ? Rốt cuộc ta đã ở đây, nếu ta đánh bại mi, phân thân của mi cũng sẽ không thể hoạt động nữa.

    - Ý định hay, đáng tiếc cậu sẽ bị bỏ lại lần nữa – Aichi mỉm cười – Tôi chợt nghĩ, việc cậu đuổi theo tôi thay vì chọn lấy cánh cửa đúng, phải chăng là vì cậu có tình cảm với tôi?

    - Im miệng, ngươi đừng tưởng ta không biết, tạo ra đến hàng trăm phân thân, chắc chắn ngươi đã không còn bao nhiêu sức lực. Tốt nhất nên chấp nhận thua đi.

    - Cậu lo lắng cho tôi đó sao, tôi hạnh phúc quá. Nhưng cậu đã quên một cái bẫy kinh khủng.

    - Bẫy?

    - Cậu không nhận ra sao, dùng thử năng lực của cậu xem.

    Kawahara giật mình. Cậu không muốn bị lời nói của Aichi làm lung lạc. Nhưng thật sự, cậu không thể cảm nhận năng lực của mình.

    - Cậu biết quá ít về thế giới này, đó là lí do cậu sẽ thua. Chà, phân thân của tôi đã tìm được công tắc kích hoạt rồi. Vậy nơi này sẽ…

    Aichi chưa nói hết câu, thì một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất dưới chân cậu sụp xuống. Trong lớp bụi đá mù mịt, phải một lúc sau cậu mới nhìn thấy thứ dưới chân mình. Những hàng chông nhọn hoắt, đù đó là một cái bẫy khá cổ xưa, nhưng hiển nhiên là sức sát thương vẫn nguyên vẹn.

    - Oi oi, nguy hiểm quá.

    Cậu giật mình, tìm chỗ để đứng vững. Đó cũng là lúc cậu nhận ra mình đang đứng trong lớp màn bảo vệ của Kawahara.

    - Dùng sức mạnh ở nơi có năng lượng PE cao hơn mình… cậu… đúng là ngu ngốc mà…


    ------------------------------------------------------------

    Trong lúc đang chạy, Takuei nghe thấy một tiếng nổ lớn. Cậu giật mình khi nhận ra mình đã bị khóa mọi cử động, không thể tiến lên được nữa. Một giọng nói vang lên.

    - Công tắc cửa số 2 đã được kích hoạt, yêu cầu dừng mọi hoạt động.

    Takuei khó chịu lùi lại. Cậu đành ra cửa hang chờ đợi với một dự cảm không lành. Cảm giác khó chịu bứt rứt khiến cậu không còn tâm trí đi sang các cửa khác. Hiển nhiên cậu biết A-7 đã thắng ở cửa hai.

    Tầm 10 phút sau, Takuei nhìn thấy Aichi đang vác Kawahara ra ngoài. Hành động kì lạ khiến Takuei ngây ra trước khi chạy tới đỡ lấy Kawahara.

    - Mi…

    - Ấy, đừng nhìn tôi như thế, tôi chả làm gì cậu ta cả.

    - Sao cậu ấy lại ra nông nỗi này?

    - Do cậu ta đã dùng sức mạnh vượt quá giới hạn. Nếu có thể tỉnh lại, biết đâu cậu ấy sẽ có đột phá lớn. Ha, thật khó đoán.

    - Nếu…? Ý ngươi là gì khi nói nếu?

    - Ấy, nếu cậu không muốn thua thì đừng tấn công tôi. Tôi nói quá nhiều thì phải, thôi, tạm biệt nhé.

    Aichi bước đi trong khi tức giận của Takuei. Sau một lúc, Takuei quyết định đưa Kawahara đến chỗ đoàn robot đang chờ sẵn.




    End chap 22.




    Vì lí do quá ế nên sẽ đặt câu hỏi cho các bạn thảo luận
    Annie là ai?
    Syk là nơi nào?
    Lần sửa cuối bởi bonghongdammau, ngày 18-08-2013 lúc 12:00.

  3. #143
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    3,512
    Rep Power
    2162
    tem
    Trích dẫn Gửi bởi Ai chả được Xem bài viết

    Em bị KHÙNG , xin đừng chọc êm

Trang 15 của 15 Đầu tiênĐầu tiên ... 5131415

Các Chủ đề tương tự

  1. cần xin 1 acc fake để chơi
    Bởi leduymonkey trong diễn đàn GMS
    Trả lời: 4
    Bài viết cuối: 12-12-2014, 21:58
  2. [Giới thiệu] Một cách fake ip mới gms - nhưng .....
    Bởi cutexpig trong diễn đàn GMS
    Trả lời: 14
    Bài viết cuối: 18-06-2014, 17:28
  3. [Hướng Dẫn] Nhiệm vu Thỏ Ngọc (Henesys Party Quest - Moon Bunny PQ)
    Bởi SadEyes trong diễn đàn Nhiệm vụ Tổ đội
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 13-11-2012, 12:45

Tag của Chủ đề này

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •