Chương 10 : Kim Lam chiến
Maru là một thanh niên cao lớn, thân hình hắn lực lưỡng, với những cơ bắp chắc nịch. Hắn cởi trần, khắp người quấn một sợi xích dài bằng bạc, vắt chéo nhiều vòng trước ngực, trên những chiếc xích không ngừng phát ra những tia điện màu vàng với những tiếng lách tách nhỏ, hai đầu của sợi xích gắn với chiếc đai lưng cỡ lớn hắn mang trên người, chiếc đai lưng có vẻ như làm bằng vàng ròng, được làm giống hình dáng đai lưng của võ sĩ quyền anh, ở mặt đai có mười khe nhỏ, xếp thành hình tròn xung quanh một bán cầu lớn chiếm gần hết mặt đai, trên bán cầu khắc những ký tự tượng hình cổ, và ở chính giữa có hình một tia sét và một lưỡi kiếm vắt chéo. Maru bước lên trước, ra hiệu cho Kito lùi ra sau, tay trái hắn đưa lên vuốt mái tóc nhuộm màu xanh biển của mình, tay phải chỉ vào Yuu, rồi làm điệu bộ khiêu khích, trên mỗi ngón tay của hắn đều đeo một chiếc nhẫn vàng.
Yuu không đáp lại thái độ của hắn, anh định bảo Xcod lùi lại, nhưng trước khi hai người định nói với nhau, một con chim ưng bằng máy hoạt động bằng năng lượng lam lao đến Xcod, buộc anh ta phải rút hai khẩu súng lục và nổ súng, con chim máy bay đến gần trúng đạn, rồi với một tiếng động lớn, nó phát nổ cách Xcod khoảng 5 mét, ngay lập tức anh ta phải nhảy lùi ra sau để tránh sát thương từ vụ nổ.
- “Trong lúc hai sếp đánh nhau thì chúng ta cũng phải làm một trận chứ nhỉ” – Kito nói, trên tay hắn giờ có thêm một con chim ưng máy nữa, và có vẻ hắn đang nạp thuốc nổ vào người nó từ một chiếc lon trong hơn hai chục chiếc lon kim loại hắn quấn quanh người.
- “Yuu, Xcod ! các người bị kết án tử hình vì đã phản bội người Edels !!!” - Hắn hét lớn, rồi hắn cho con chim ưng bay tới tiếp, nhưng lần này kèm theo một loạt phát đạn từ khẩu súng trường của hắn, buộc Xcod và Yuu phải tránh sang hai bên, tách xa nhau ra. Xcod truyền năng lượng lam vào hai khẩu súng lục, sẵn sàng chiến đấu.
Ngay khi tránh được đòn của Kito, Yuu lập tức rút thanh kiếm lớn trên lưng, anh truyền năng lượng lam vào kiếm, rồi cắm nó xuống đất, một tiếng động như kim loại va chạm với nhau phát ra. Mặt đất bên dưới bắt đầu có rung động, rung động ấy bắt đầu lan ra và hướng thẳng đến Maru, kẻ đang cười nhăn nhở và có điệu bộ đầy thách thức, chờ đón. Và hắn không phải chờ lâu, một lưỡi kiếm lớn mang năng lượng lam lao lên từ mặt đất, ngay chỗ hắn đứng, Maru nhảy ra sau, hai lưỡi kiếm khác tiếp tục đâm lên, tuy nhiên thân thủ của hắn vô cùng nhanh nhạy, hắn tránh được toàn bộ rồi đáp xuống một khoảng đất cách xa những lưỡi kiếm khoảng mười mét. Nhưng đòn tấn công của Yuu vẫn chưa kết thúc, ngay khi hắn tránh được lưỡi kiếm đầu tiên, nó liền tiếp tục biến đổi thành một nòng súng lớn hình lăng trụ tam giác, hai lưỡi kiếm còn lại cũng biến đổi tương tự, chúng tạo thành một khẩu đại pháo với ba nòng, chúng ngắm vào Maru, một tiếng nổ lớn vang trời phát ra từ nòng pháo, buộc hắn phải tránh, nhưng không hề có một phát đạn nào được bắn, từ trong nòng pháo, hàng loạt những nòng súng nhỏ được tạo thành, và giờ chúng mới thực sự nã đạn vào kẻ thù.
- “Tuyệt !!!” – Hắn thốt lên, mười chiếc nhẫn trên tay hắn lóe sáng, hàng loạt những tiếng nổ nhỏ phát ra giữa hai bàn tay, những tia lửa điện với số lượng vô cùng lớn được phóng qua lại giữa những chiếc nhẫn, chỉ trong vài giây, chúng tạo thành một lưỡi kiếm bằng điện. Maru điều khiển lưỡi kiếm xoay tròn trước mặt hắn với tốc độ lớn, cắt những viên đạn bay tới thành nhiều mảnh và bắn sang hai bên. Giữa tâm vòng xoáy, một lưỡi kiếm điện khác được hình thành, rất nhanh, nó lao đến đâm xiên qua nòng súng, Maru dùng lưỡi kiếm cắt nó ra làm hai, dễ dàng như thể những nòng súng ấy làm bằng giấy.
Yuu lao tới, tránh những lưới kiếm điện, anh vung thanh kiếm lớn lên, nhằm đầu Maru và bổ xuống, hắn tăng cường thêm năng lượng vàng trong lưỡi kiếm điện trên tay rồi đưa kiếm lên đỡ.
- “Cái gì !!?” – Hắn la lên đầy sửng sốt khi thấy lưỡi kiếm điện không cắt được thanh kiếm của Yuu – như thể nó lẽ ra phải cắt được.
- “Sao vậy, ta tường thứ này có thể cắt được mọi thứ kể cả năng lượng chứ” – Yuu nói với vẻ mặt bình thản.
Maru nhảy bật ra sau, hắn phóng một chùm điện từ bàn tay vào Yuu, chúng cắm vào mặt đất khi Yuu sử dụng thanh kiếm của mình để đỡ và tránh. Đáp trả lại hắn, trên tay trái của Yuu xuất hiện một nòng súng lớn – được biến đổi từ hai khẩu súng lục – anh bắn ra một viên đạn lớn với bốn lưỡi dao sắc bén xung quay. Maru thu chùm điện về, hắn tạo ra một bàn tay bằng điện với bốn ngón, hòng bắt lấy viên đạn, nhưng giống thanh kiếm, hắn không thể cắt được viên đạn, cũng như tốc độ bay và xoáy của viên đạn quá lớn, hắn không thể cản nổi, buộc phải tránh – “Chết tiệt” – Hắn không thoát được lưỡi dao của viên đạn khi nhảy lên, lưỡi dao sắc lẻm cứa rách cẳng chân phải của hắn. Nhưng dường như Yuu không cho hắn cơ hội để nghỉ ngơi, khi viên đạn bay qua, nó phóng ra một tấm lưới sắt tóm lấy hắn, lôi hắn đi một đoạn cho đến khi hắn xé rách nó bằng năng lượng vàng. Maru đứng dậy hơi khó nhọc với cái chân bị thương. Yuu lao đến, anh vung kiếm, tấn công hắn liên tục, hắn chỉ có cơ hội sử dụng những lưỡi dao điện nhỏ để đỡ.
-“Hay lắm !!!” – Hắn nghiến răng nói, ánh mắt như điên dại, Maru cúi xuống, đỡ đường kiếm bổ xuống của Yuu bằng hai lưỡi kiếm vắt chéo, trong thoáng chốc, Yuu thấy một luồng sáng vàng truyền từ chiếc đai lưng xuống cẳng chân hắn, rồi tiếp tục xuống đến bàn chân đang đi đôi giày làm bằng bạc, ngay lập tức, anh hiểu ý đồ của hắn, nhưng đã muộn, anh cảm nhận có một luồng điện chạy dọc cơ thể, và các bộ phận như mất dần cảm giác. Maru đã thoát khỏi đường kiếm của Yuu, hắn đứng dậy, phóng thanh kiếm điện, nhắm thẳng vào đầu anh.
---------------------------------------------------------------------------
- “Á!!!” – Danna kêu lên, nó đã bị thương, một vết chém ở tay phải, và một vết ở lưng, máu bắt đầu chảy.
- “Em ngốc thật đấy” – Misaki nói với nó, trên tay cô đang cầm một thanh đoản kiếm, lưỡi kiếm cong, trắng toát và nhỏ máu, cô tiến lại gần Danna – “Để chị chữa cho nào”
- “Không” – Danna nói – “Cứ để đó đi, dù sao đây cũng đâu phải thế giới thực, Yuu nói tốt nhất cứ để thế cho quen dần việc chiến đấu khi bị thương”
Misaki ngập ngừng nhìn nó một hồi : “Đòn đánh của em không hề có sát khí tẹo nào” – Cô thở dài thất vọng – “Có lẽ em khó xử vì phải đánh chị hả”
- “Có lẽ” – Nó mỉm cười khó nhọc và nói.
- “Đồ ngốc, điều đó có thể giết em đấy” – Không biết từ lúc nào, Misaki đã ở ngay sát Danna, dí lưỡi dao trắng kề cổ nó. Ánh mắt đầy sát khí của cô nhìn thẳng nó, làm nó lạnh sống lưng.
Thoáng rùng mình, Danna tạo ra một thanh kiếm, nhưng trước khi nó kịp chém, Misaki đã nhảy bật ra sau, cú bật xa gần 10 mét mà không cần đến bất cứ đồ hỗ trợ nào.
- “Thật may vì năng lượng lục không phải hàng đại trà” – Danna mỉm cười và nói, nó thay đổi thanh kiếm thành một khẩu súng sáu nòng và nã đạn vào Misaki -
“Nơi này không có thực” – Nó nghĩ vậy, với mong muốn làm cho việc đấu với Misaki sẽ bớt căng thẳng, nó không muốn làm cô bị thương, dù nó biết còn lâu lắm nó mới có thể làm được điều đó.
- “Nó không như em tưởng tượng đâu” – Cô nói, đứng tại chỗ, cô múa kiếm nhanh tới mức chém đứt hết toàn bộ những viên đạn bay đến – “Khi chị sử dụng hết sức mạnh, Yuu vẫn hạ được chị dễ như trở bản tay”
- “Anh ta mạnh vậy sao” – Danna hỏi, nó nhìn sang Yuu - người hướng dẫn – anh ta nhìn lại nó với một bộ mặt bình thản.
- “Phải, một phần vì anh ấy rất mạnh, một phần vì chị vẫn còn yếu kém” – Cô nói – “Dù sao, chị nghĩ em cần có thêm nhiều bài tập thể lực, dĩ nhiên là ở ngoài thế giới thực”
Danna bắt đầu thấy choáng váng, không thể đứng vững thêm vì đã mất nhiều máu. Misaki cũng nhận thấy vậy, cô yêu cầu dừng buổi tập, và cả hai thoát ra khỏi chương trình giả lập, trở lại căn phòng của Spi.
- “Chúng ta mới tập một tiếng mà, chỉ cần Mina chữa cho Dan…” - Danna nói.
- “Thôi, thực sự thì em cần luyện tập thêm về thể lực đấy, bảo Spi chỉ phòng tập cho, và ..” – Cô nhìn nó và cười – “ Em cũng nên ăn thêm đi, gày quá”
- “Chị Misaki !!!” – Spi gọi với theo Misaki khi cô định ra khỏi phòng – “Anh Yuu và anh Xcod đang đánh nhau với bọn Neo và Maru đằng đồi trọc phía Tây, hai anh bảo chúng ta phải rời khỏi vùng này vì có vẻ như quân đội đã đánh hơi thấy và đang trên đường đến đây” – Nó nhìn sang Danna và nói – “Bác của anh ấy”
- “Vậy à” – Cô nói – “Ừ, thế thì đi thôi”
- “Chúng ta sẽ rời khỏi đây !!?” – Danna hỏi lại – “Bọn mình bỏ lại hai anh chàng kia sao”
- “Họ sẽ ổn thôi” – Misaki đáp – “Với lại em dùng từ không đúng rồi, rời khỏi vùng này, không phải rời khỏi đây” – Cô chỉ xung quanh, ám chỉ căn phòng.