Trang 1 của 10 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 94
  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2013
    Đang ở
    Hell Gate
    Bài viết
    56
    Rep Power
    12

    Maplestory Death version

    Dark Maplestory



    (Maplestory death version)

    Author: Rosalia Ramus


    Rating: 12+

    Warning: Dark, Crazy, Angst... Đổ vỡ về mặt tinh thần.

    Note: Một Maple World lụi tàn. Năm Hero, năm người hùng với tuổi xuân vĩnh cửu dần chán ghét cái thế giới mà họ phải bảo vệ. Đừng shock vì đây chỉ là trong tưởng tượng của đứa Author điên loạn này ^^ (not real, ok ^^) Nên đừng hét lên *WHAT THE HELL IS THAT* khi đọc nó =.= Xin nhắc lại, rất điên rồ và rất tối...




    1. Mercedes


    Chữ nghiêng là hội thoại hoặc Pov

    Mưa rơi. Máu chảy. Đất trời đang khóc.

    Sao Người vẫn cười.



    Hả Freud?


    Cây khô chết rũ trong dáng đứng thẳng. Sau lớp vỏ sần sùi chỉ còn xac tàn trống rỗng. Sự sống đã cạn, thời gian đã rút hết hy vọng, niềm tin, ước mơ, để lại nỗi tiếc nuối mơ hồ mà hiện hữu/



    Tôi khóc



    Ai rồi cũng phải chết. Đất trời luôn tuần hoàn, sự sống cũng tuần hoàn. Sao em lại khóc?



    Vậy tại sao Người luôn cười?



    Khóc và cười chỉ là sự biểu hiện của cảm xúc. Khi cảm xúc không còn nữa khóc hay cười có gì khác nhau...



    Freud à, Người là cây cổ thụ chết khô trong sự lụi tắt của niềm tin.



    ...



    Gương.



    Hình bóng nhợt nhạt trên tường. Tóc vàng rối tung phủ qua vầng trán. Mắt thâm quầng.



    Đó là tôi ư?



    Sống quá lâu làm chi, nhất là sống khác người. Ta đứng lại giữa thời gian cuồn cuộn trôi và đất trời xoay chuyển từng ngày. Thế giới hôm nay khác với ngày hôm qua. Những cơn mưa trở nên thật đáng sợ.



    Đêm đó, một đêm mưa tầm tã, Người tựa thân xác héo mòn vào cây cổ thụ chết khô. Máu hòa vào mưa chảy xuống lã chã. Môi Người mấp máy. Mắt Người vô hồn.



    Freud à...



    Người hát khúc biệt ly. Xa mờ, xa mờ.



    Ai rồi cũng phải chết. Mercedes, sao em lại khóc?



    Em luôn khóc vì những điều thật vớ vẩn.



    Mercedes. Cô bé có đôi mắt xanh và mái tóc thật dài.



    Sét rạch bầu trời một vết rỉ máu thành mưa. Đêm động. Mắt Người vẫn vô hồn.



    ...



    Tôi co mình lại, vòng tay qua gối nép vào bóng đêm. Mưa vẫn rơi như ngày ấy Người ra đi. Khi con người không thể khóc thì họ sẽ sợ những cơn mưa, sợ thứ cảm xúc bung trào từ cái giam giữ tồn tàng.



    Con rối của nụ cười sẽ gục ngã.



    Bên trong con rối là xác tàn trống rỗng



    Giờ tôi cũng như Người. Freud à! Tôi đã tưởng mình thật may mắn khi lãng quên, nhưng kỹ ức dẫu nhòa đi thì cảm xúc vẫn còn lại. Từng mảnh vỡ sắc nhọn màu gương đâm vào tim tôi.



    Nhói đau.



    Người chọn cái chết để chạy trốn khỏi nhân gian đang đổi thay. Mùa thu không còn nắng. Nhà cửa bạc màu vôi. Những con ngõ phủ rêu. Những con người không còn tươi cười. Người chạy trốn khỏi gánh nặng mang tên “Bảo vệ thế giới”, khỏi con đường chúng ta đi mãi chẳng thấy điểm dừng.



    Nếu cuộc đời không còn thứ được gọi là trách nhiệm, là nghĩa vụ thì thật tươi đẹp biết mấy.



    Cánh chim tự do đã bay đi rồi.



    Freud à!



    Mercedes cô bé yếu đuối lạc lõng giữa thiên niên kỷ tan vỡ. Em còn mang nặng định mệnh của anh hùng làm gì nữa? Đôi chân em đã mệt mỏi. Cánh cung vàng đã trở nên nặng nề.



    Em chỉ là một cô bé bình thường, rất bình thường.



    Mercedes, con rối của những giấc mơ...
    Lần sửa cuối bởi jirachilee, ngày 18-02-2013 lúc 11:16.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Victoria Island
    Bài viết
    1,291
    Rep Power
    13
    i lai kịt F22 ecnjrmdsium dsiuzxjkfhcmdzx
    I bare this pain within , Freze ...

  3. #3
    bạn ơi cho mình hỏi sao mình đánh mãi boss ở sleepy wood mà không rơi ra black charm để chuyển jop của thief

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jan 2013
    Đang ở
    Hell Gate
    Bài viết
    56
    Rep Power
    12
    Sao lại hỏi mình. Vào http://diendan.maplevn.com/forumdisp...i-dap-thac-mac mà hỏi chứ F7



    2. Aran
    Chữ nghiêng là độc thoại nội tâm



    Con đường về chiều ngớt dần người. Anh bước đi như một thói quen. Chẳng biết đi đến đâu. Tấm biển cũ kỹ. Góc tối phủ rêu. Bức tường đá lạnh. Tiếng bát sứ của kẻ xin ăn. Nắng ở đây nhạt như một giấc mơ.


    Thế giới này đã không còn tiếng cười.


    Aran tựa vào một tấm gỗ lắng tai nghe. Lẫn trong tiến gió heo hút là tiếng người yếu ớt, ngắt quãng:


    “Cứu... Có ai... Làm ơn....”


    Bất giác tim Aran đập mạnh. Anh chùn người bước thật nhẹ nhưng nhanh về phía trước. Vào sâu hơn. Con hẻm ngày càng tối.


    Tiếng khóc. Tiếng van xin của con gái. Ánh nến le lói. Tiếng cười khùng khục. Tiếng móng tay cào cấu trên nền bê tông.


    Cô ấy vùng dậy cố đấm vào thân hình to lớn trước mặt, nhưng đôi tay rắn chắc vẫn giữ chặt lấy.


    Cô ấy thì thào. Quẫn cùng và tuyệt vọng.


    Cô ấy kéo chiếc bao tải rách cạnh đường che chắn tấm thân trần trụi, nhưng gã đàn ông xé nó làm đôi. Bàn tay luồn vài chỗ hiểm.


    Sự ghê tởm dâng trọn đến đỉnh điểm.


    ...


    Có ai từng nói thiên đường chỉ tồn tại trong mộng tưởng. Cuộc đời luôn có những mảng tối và trái tim con người luôn có hai phẩn tốt, xấu.



    Nên cái thế giới tuyệt vời chỉ có niềm vui, niềm hạnh phúc mà chúng tôi cần phải bảo vệ mãi chẳng bao giờ đến.



    ...


    Hai hôm rồi cô ấy vẫn ngồi cạnh cửa sổ. Mắt sưng lên sau những đêm không ngủ. Tóc đen rối bù xõa dài qua lưng.


    Cô ấy hỏi tôi chiến đấu vì điều gì. Vì Maple World, vì con người, vì những gì tươi đẹp và thanh bình.


    Nhưng Maple World đã thay đổi, không còn xứng đáng với sự hy sinh của chúng tôi nữa.


    ...


    Aran vung cây Polearm. Tim anh đập nhanh, sợ hãi bùng lên cùng nỗi tức giận dồn vào đôi tay. Xác hai con quạ rơi xuống, lông vũ đen bay lả tả giữa trời chiều.


    Anh nhìn những vệt máu. Xác hai con chim còn rất nhỏ.


    Anh nhìn cô gái mắt nhòa lệ môi chết trân, máu thấm ướt chiếc váy trắng và tay vẫn cầm con dao. Một cô gái mười sau tuồi còn rất ngây thơ. Vô tội. Và đã từng biết đau.


    ...


    Có ai từng nói nỗi đau lớn nhất là mất đi niềm tin. Giờ đây Aran đang cảm nhận được điều đó. Rõ ràng trong từng hơi thở.


    Một người hùng hy sinh tất cả vì thế giới, tuổi xuân, tình yêu, mạng sống, rồi lặng lẽ nhìn thế giới đó lụi tàn trong hòa bình.


    Những con người anh trân trọng không trân trọng cuộc sống của chính mình,


    Lần đầu tiên trong suốt hàng ngàn năm Aran cảm thấy sự hy sinh là vô ích.


    ...


    Anh lặng bước trên con đường trải đầy lá vàng. Gió vô hình quẫy đạp giữa lưng trời, chứng minh mình hiện hữu bằng sự xao động của tán lá. Nếu thế giới không còn gió thì thật nhàm chán biết bao. Chỉ còn một màu lá cây nửa xanh nửa úa vàng và sắc xám xịt đáng chán của bầu trời đầu đông.


    Aran khẽ nhắm mắt, để một giọt mưa lạnh buốt trượt dài trên má.


    Anh cũng muốn sống cho riêng mình.


    Anh cũng muốn ích kỷ như một con người bình thường.


    Buông cây Polearm, Aran mỉm cười tự hỏi vu vơ một câu khe khẽ:

    Tại sao ta phải bảo vệ con người?

    Lần sửa cuối bởi jirachilee, ngày 18-02-2013 lúc 11:18.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jan 2013
    Đang ở
    Hell Gate
    Bài viết
    56
    Rep Power
    12
    Thích Phantom có Phantom

    3. Phantom
    Gục chết trong sự chờ đợi...



    Anh dừng lại bên bình nguyên đầy tuyết trắng và cơn gió mạnh lay động đám thông mãi không ngừng. Tuyết mỏng manh rơi rơi đếm thời gian, thân xác tinh khôi buông xuôi phủ kín một vùng rộng lớn.


    Buông xuôi trong cái chết, trong tuyệt vọng.


    Còn tôi, Phantom, hình như đang tê liệt vì cảm giác sống.



    Đã bao nhiêu trận tuyết rơi thế này, mỗi hạt tuyết là một lần lặp lại. Đã bao nhiêu mùa đông đến thế này, mỗi mùa đông là một chút lãng quên. Vạn vật ngoài kia hình thành và luân chuyển không ngừng. Từ khi mở mắt nhìn cuộc đời đến nay đã một nghìn một trăm hai mươi năm, còn trận chiến cuối cùng cũng kết thúc cách đay cả trăm năm. Sự lão hóa không tồn tại, tuổi hai mươi kéo dài không kết thúc và anh vẫn đứng đây.


    Đợi.


    Ước gì ta có thể lãng quên.


    ...


    Cách đây mười năm nữ thần thời gian Rhinne đã thức tỉnh, lần cuối cùng sau đó biến mất chẳng để lại lời giải thích nào. Maple World vẫn thế, con người vẫn thế, không có gì thay đổi. Ngày tháng cứ chậm chạp trôi qua theo đúng lộ trình đã định, còn thế giới tươi đẹp trong quá khứ mà Người hứa sẽ mang nó quay trở lại vẫn chẳng thấy tăm hơi.


    Mất hút chốn khôn cùng.


    Liệu có phải Rhinne cũng bỏ mặc thế gian này?


    Nếu vậy cái tuổi hai mươi của anh sẽ kéo dài mãi mãi.


    Giương đôi mắt buồn nhìn vạn vật già cỗi, héo úa rồi lụi tàn, biến mất như chưa hề tồn tại. Còn anh và các Hero khác vẫn sống.


    Chờ đợi. Vẩn vơ.


    Vô định.


    ...


    “Cậu là một Hero, một trong năm người xuất sắc nhất. Nhiệm vụ của cậu là bảo vệ thế giới này.”


    “Cậu phải bảo vệ sự bình yên của Maple World, bảo vệ thiên đường hoản hảo mà Rhinne đã ban tặng cho con người. Một năm, mười năm, trăm năm hay vạn năm. Cậu phải sống cùng với Maple World.”


    Nhưng khi thiên đường ấy bị lãng quên và thế giới tốt đẹp kia chỉ còn mờ mờ trong ký ức thì cuộc sống của chúng tôi là chuỗi ngày chờ đợi và hy sinh không bao giờ kết thúc.


    Thật chẳng biết mục đích tồn tại là gì nữa.


    Tại sao mọi người được quyền sống cho riêng mình, còn chúng tôi thì không?


    Nực cười!



    ...


    Và khi thời gian trôi đi không dừng lại, con người dần cảm thấy mệt mổi. Hôm qua anh gặp Mercedes. Đôi mắt xanh trở nên đờ đẫn, thâm quầng. Gương mặt xinh đẹp hốc hác đi. Mái tóc rối bù và nụ cười mê dại của Freud.


    Freud thật khôn ngoan khi lựa chọn cái chết.


    Tuyết rơi. Lại rơi nữa rồi. Giữa ngày đông lạnh lẽo chỉ có nỗi cô đơn đến khôn cùng và môt thi sĩ tự ngồi tả cảnh cho bản thân mình.


    Sao tôi cứ phải nhớ hoài những điều đã xảy ra suốt cả nghìn năm? Chúng làm tôi mệt mỏi. Sợ hãi và dao động.


    Tôi bỗng thấy như mình chưa bao giờ được sống một tuổi trẻ đúng nghĩa.



    Một giọt mưa chảy trên má anh, ấm nồng và mang vị mặn chát.


    Tôi muốn rời bỏ thế gian này.


    Đi đến một nơi không còn cảm xúc!

  7. #7
    Ngày tham gia
    Jul 2012
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    1,385
    Rep Power
    13

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37
    Không lo đi cưa Cygnus đi ở đó mà than vãn

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jul 2012
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    1,385
    Rep Power
    13
    Cygnus làm ác đê
    Phantom ruồng bỏ

  10. #10
    Ngày tham gia
    Jan 2013
    Đang ở
    Hell Gate
    Bài viết
    56
    Rep Power
    12
    Cynus trong này không xuất hiện nhé. Có thể em ấy đã chết già từ một thiên niên kỷ nào đó xa xưa lắm rồi



    4. Evan

    Chữ nghiêng là độc thoại nội tâm hoặc hội thoại

    Cô ấy gọi tôi là Freud



    Tôi là Evan, một kẻ thay thế.



    ...


    Gió xào xạc. Lá thu khô gãy. Bầu trời trắng đến mức nhạt nhòa, thứ màu trắng đùng đục hư vô chảy xuống làm cảnh vật cũng mờ đi.


    Một tách trà nóng nhé?


    Cậu mỉm cười đưa cái tách còn bốc khói về phía cô. Cô thậm chí chẳng quay lại nhìn, chẳng biểu lộ cảm xúc nào. Trong đôi mắt xanh chỉ có một màu trắng rất trắng, rất mơ hồ của cảnh vật.


    Mercedes...



    Cô hôm qua giống hệt hôm nay, và cả những hôm trước đó. Cô ngồi nhìn về phía cửa sổ, mắt dại thếch đi, dường như màu của bầu trời đầu đông đã trở thành màu của linh hồn, của thân xác đang chết mòn.


    Tóc cô dài quá rồi. Chạm đất.


    Freud...


    Cô gọi bâng quơ.


    Cậu bất giác mỉm cười đáp lời.


    Tôi đây.



    Câu nói vô tình kết thúc cuộc trò chuyện, một khoảng lặng kéo dài và những cơn gió tiếp tục chuyến du hành giữa không gian.


    ...


    Thực ra với Mercedes, tôi luôn đóng vai Freud, từ khi bắt đầu trở thành Evan cho đến tận bây giờ. Trong thế giới hỗn loạn của cô ấy chỉ có Freud là rõ ràng.



    Và tôi là Freud. Freud đã-từng-của-cô-ấy.



    ...


    Những âm thanh của cơn giông đập thằng vào thính giác của Evan. Cậu kéo chăn vào sát hơn, cảm thấy chưa bao giờ lạnh đến thế. Trong không gian dường như có những bàn tay gân guốc và những ánh mắt vô hình.


    Cựa mình. Chăn rơi khỏi đầu.


    Những sợi tóc dài chạm vào mặt cậu.


    Mer...



    Tay cô lướt nhẹ trên mặt rồi dừng lại ở cổ cậu, những ngón tay lạnh buốt và xương như không còn sự sống.


    Tại sao Freud luôn trả lời còn cậu luôn hỏi?


    Tại sao Freud luôn cười còn cậu luôn sợ hãi?



    Tại sao Freud đã chết mà cậu còn sống?



    Tại sao cậu lại nhận mình là Freud?



    Đôi bàn tay lạnh thít chặt vào cổ. Evan bật ra một tiếng kêu và bắt đầu vùng vẫy. Chân đạp mạnh, tay cố gắng cào cấu nhưng toàn bộ sức nặng của cơ thể Mercedes đè lên cậu. Ngực nhói đau. Mắt nhòa đi.


    ...


    Mercedes này, cô có thể yêu tôi sao?



    Có thể. Tôi sẽ yêu cậu. Nhưng không phải mãi mãi.



    Cô đang đùa sao? Cuộc sống của chúng ta là mãi mãi cơ mà? Mãi mãi cùng Maple World, cùng bầu trời và mặt đất này.


    Con người không giống như bầu trời, như mặt đất. Chúng không có cảm xúc nhưng con người thì có. Và vì có cảm xúc nên con người không thể sống vĩnh cửu như mặt đất hay bầu trời.


    Ngay từ đầu cô đã không yêu tôi, mà yêu Freud kẻ tôi đang thay thế. Cô không tin tình yêu của chúng ta sẽ vĩnh cửu như bầu trời hay mặt đất, nên cô chọn cái chết.



    Để đi cùng Freud, người cô yêu thật sự.



    Ở nơi cao và xa ấy, cô có đang hạnh phúc không?



    Mercedes?



    ...


    Đặt nhành hoa trắng lên mộ, Evan thấy mắt mình nhòa lệ. Cậu quỳ xuống trước Mir và cầu xin lần đầu tiên trong đời.


    Xin hãy cho tôi một giấc ngủ vĩnh hằng không mộng mị!



Trang 1 của 10 123 ... CuốiCuối

Các Chủ đề tương tự

  1. [Series]Requiem Song (maplestory version)
    Bởi jirachilee trong diễn đàn Truyện Chữ
    Trả lời: 28
    Bài viết cuối: 19-02-2013, 08:53
  2. Death Note
    Bởi n.lucifer trong diễn đàn Truyện tranh
    Trả lời: 122
    Bài viết cuối: 13-08-2012, 03:36
  3. Death Note
    Bởi n.lucifer trong diễn đàn Cảm Xúc
    Trả lời: 24
    Bài viết cuối: 23-06-2012, 18:35

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •