Trang 1 của 7 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 61
  1. #1

    [12 Cung hoàng đạo 18+] Song Tử - Song Ngư : Nếu không phải là em

    Cái này là do mềnh tự viết thôi có thể văn phong không được hay lắm . Tâm hồn cũng trong sáng lắm nhưng chẳng hiểu sao đến khi bắt đầu viết lại có nhiều cảnh hót đến thế, mặc dù đã ra sức dập lửa để không cháy to lắm nên các bợn cũng đừng mong chờ quá.
    Mình sẽ post vài cháp trước để xem xét thị hiếu của mọi người, nếu ném đá ghê quá thì đành dừng lại để tránh bị ăn gạch .
    Mong mọi người sẽ ủng hộ




    Cháp 1 : Ngày lặng gió

    Thức dậy vào một ngày chủ nhật đẹp trời. Cô cố thưởng cho mình một buổi sáng, không công việc, không điện thoại và đặc biệt là không phải làm gì, mặc dù có một đống thứ phải làm. Những lúc như vậy ngủ nướng là thoải mái nhất, nụ cười cứ dần dần lan tỏa trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
    Cô tên là Ngư Ngư, mọi người nói rằng Ngư là cá thế nên cô cũng rât lười biếng, lúc nào cũng chậm chạp giống như đang bơi trong tủ kính vậy. Nhưng lúc nào có chuyện khẩn cấp cũng chuồn rất nhanh, đánh hơi thấy nguy hiểm rất giỏi, hơ hơ. Ngư Ngư vừa tròn 26 tuổi cách đây 1 tuần, cái tuổi mà bạn bè đại học của cô đã là mẹ của 2 đứa con thì Ngư Ngư còn chưa có mảnh tình nào vắt vai. Ngư Ngư lúc nào cũng tự thõa mãn với nhan sắc của mình,chỉ có chiều cao của cô là hơi khiêm tốn một chút, mặc dù cô vẫn còn cao hơn một vài người và thấp hơn một cơ số người. Tóc của cô màu đen, hơi có gợn xoăn tự nhiên và mềm. Cô luôn hãnh diện với đôi mắt và nước da trắng của mình được thừa hưởng từ mẹ, hồi đi học đến giờ ai cũng ganh tỵ vì làn da của cô, có người còn tưởng cô đi spa nên mới có được làn da trắng như thế. Ngư Ngư cũng tự thấy mình khá nữ tính từ hình dáng bên ngoài đến nội tâm bên trong, thế nhưng nhiều khi cô cũng rất cứng rắn, nhất là trong chuyện tình cảm.
    Năm 2 đại học từng có một anh chàng thích Ngư Ngư, hồi đấy có bạn học nam theo đuổi là ước mơ của rất nhiều nữ sinh trong trường. Trong khi anh ta lại là chủ tịch hội sinh viên của trường, học giỏi, đep trai, nhà có điều kiện, tóm lại là một bạch mã hoàng tử trong mơ của tất cả các cô gái. Không những vậy anh ta còn một lòng theo đuổi Ngư Ngư, ngày nào cũng mang hoa qua lớp tặng, đêm nào cũng mang guitar ở dưới cửa phòng cô hát. Giọng hát của anh ta rất hay, Ngư Ngư suýt tý nữa vì thích giọng hát của anh ta mà đồng ý, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn việc học của mình mà cho anh ta một chậu nước từ tầng 3 xuống. Sau lần đó, chẳng thấy anh chàng nào bén mảng lại gần Ngư Ngư, mà không chỉ anh ta, tất cả con trai trong trường đều nhìn cô với ánh mắt rất lạ. Đến vài ngày sau bạn cùng phòng mới tiết lộ cho cô biết, trong trường đang đồn rằng Ngư Ngư không thích đàn ông.Làm cô cả đêm không ngủ được, khóc thút thít, sáng hôm sau không thể đi học vì 2 mắt sưng vù như 2 quả táo. Cuối cùng cô cũng thông suốt, nếu không còn ai theo đuổi thì cô càng có thời gian học. Sau này có thời gian nghĩ lại chuyện hồi đấy, cô cũng hơi tiếc, nhưng nếu cô đồng ý với anh ta thì cô sẽ là một Ngư Ngư khác hoàn toàn bây giờ, ai biết rằng con người đó sẽ là người như thế nào
    Chẳng phụ công lao của Ngư Ngư, ra trường với tấm bằng xuất sắc cô được nhận ngay vào một công ty xây dựng lớn nhất nhì thành phố. Hiện cô đang là trợ lý cho tổng giám đốc, mức lương dư dả để Ngư Ngư có thể ăn chơi, thỉnh thoảng gửi biếu cha mẹ cô một khoản. Xinh đẹp, giỏi giang, công việc ổn định, thu nhập cao vì thế Ngư Ngư cũng không thiếu những cái đuôi. Nhất là với công việc trợ lý suốt ngày phải đi dự tiệc cùng tổng giám đốc, khiến cho Ngư Ngư càng nhiều người để mắt, trong khi cô suốt ngày chỉ nghĩ đến công việc. Tổng giám đốc của cô là một người khá chu toàn trong công việc, đã ngoài 60, ít khi nói chuyện với nhân viên và luôn giữ thái độ nghiêm túc khi làm việc. Nhưng trước phu nhân của ông thì Ngư Ngư thấy ông lại trở thành một người khác hẳn, một người chồng mẫu mực và rất yêu vợ. Ngư Ngư cũng giống như tất cả nhân viên nữ trong công ty, đều ngưỡng mộ 2 người bọn họ và muốn có được một người chồng tuyệt vời như vậy. Nhưng công ty cô sắp có sếp mới, anh ta là con trai cả của tổng giám đốc,Ngư Ngư chưa gặp mặt anh ta lần nào vì trước khi cô vào công ty thì anh ta đã sang Mỹ du học. tuy rằng Ngư Ngư chưa gặp anh ta nhưng chuyện của anh ta dạo này được bàn tan rất náo nhiệt, nhưng tóm gọn chỉ trong 4 chữ “đẹp trai, tay chơi”. Thực ra chuyện mọi người bàn tán rất khác với những gì Ngư Ngư nghĩ về anh ta, bởi vì vợ của giám đốc – mẹ của anh ta rất yêu quý con trai mình. Không hiểu bà có tâng bốc về anh ta quá hay không nhưng qua lời kể của bà Ngư Ngư nghĩ rằng anh ta là một người tốt.
    Ngư Ngư còn đang lơ mơ với đống mộng tưởng thì điện thoại reo :
    Ring……..ring……..ring……..
    -Cái điện thoại chết tiệt, phá đám giấc mơ đẹp của bà cô. Có tin là tao sẽ làm mày sống không bằng chết không (cô lầm bầm), nhưng vẫn với lấy cái điện thoại xem đứa dở hơi nào dám đánh thức cô dậy trong một ngày đẹp trời để ngủ nướng như thế này.
    -AAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Tiếng hét thất thanh, đảm bảo 3 tầng đều có thể nghe thấy. Có lẽ một vài người sẽ nghĩ xung quanh có án mạng xảy ra. Chẹp, giọng của cô thực sự có sức hút với mấy thứ la hét này nha
    Bằng tốc độ tên lửa, cô nhanh chóng bật dậy, lao vào nhà tắm vừa nghe điện thoại, vừa tân trang lại nhan sắc.
    -Alo, Xử Nữ à, mình đang đi, sắp tới nơi rồi. Mình thề là 5p nữa mình sẽ đứng trước mặt cậu. Á, đừng la hét nữa, tai mình sắp thủng rồi.
    -Ngư Ngư, cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? Hôm nay có lễ chào mừng sếp mới, cậu không nhanh đến chuẩn bị. Có biết là ai không đến sẽ bị phạt 3 tháng tiền thưởng không hả. Vác xác cậu tới đây.
    -Ườm, ớ iết ời (vừa oánh răng vừa trả lời điện thoại).
    Cô tắt rụp điện thoại trước khi Xử Nữ cằn nhằn thêm cái gì đấy nữa. 3 tháng tiền thưởng đấy nha, chỉ tại thói làm biếng ngày chủ nhật nên mới ra nông nỗi này. Ai bảo hôm nay là một ngày đẹp trời làm gì, đúng là mới sáng đã gặp xui mà. Cô rùng mình, không biết chuyện gì xảy ra nữa đây, xui thì hay theo dây chuyền lắm.
    5p sau, cô vẫn đứng nghiền ngẫm xem mình nên chọn bộ nào để đi dự tiệc. Màu đen à ? dự tiệc chứ có phải đi đám ma đâu, trông nó u ám quá, nhưng nó lại tôn lên vẻ đẹp quý phái và làn da trắng tự nhiên của cô. Hay màu trắng, trông giả nai kinh khủng, cô cũng không phải là thiên sứ nha. Bộ này, không là bộ này. Đang trong cuộc đấu tranh xem sẽ diện bộ nào, cái điện thoại chết tiệt lại reo lên ing ỏi.
    Ôi, lần này thì chết mình rồi, cô thầm nghĩ trong lúc bấm nút nghe.
    -Alo, cô để điện thoại xa tai mình nhất có thể, bởi cô biết cái giọng oanh vàng kia thật sự có sức công phá biết chừng nào. Dù đã để điện thoại xa nhất có thể, nhưng âm thanh vang ra từ chiếc điện thoại vẫn làm cô choáng váng đầu óc.
    -Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả. Ngư Ngư, cô định để chúng tôi chuẩn bị hết mọi thứ rồi mời cô đến góp vui à. 10p sau cô có mặt ngay ở khách sạn Thủy Tinh trên đường Hàm Mộc ngay cho tôi. Nếu 10p nữa tôi không thấy cô xuất hiện thì cô biết phải làm gì rồi đấy.
    Chưa kịp trả lời thì cô chỉ còn nghe tiếng tút tút, đầu dây biên kia dập máy. Mặt cô bây giờ đã biến thành màu xám. Cố trấn tĩnh lại tinh thần tự nhủ, hôm nay là một ngày đen đủi mà
    -AAAAAAAAAAAAAAaaa, ông trời, tôi hận ông. (30s điên loạn, Ngư Ngư, cô còn có 9p thôi đấy)
    Vớ đại bộ đồ gần nhất mà cô nhìn thấy, mặc vội và lao ra khỏi cửa. Vừa đi đến thang máy vừa chỉnh lại dung nhan, cô suýt vấp phải cái rào chắn, trong lúc loạng choạng giữ thăng bằng, cô vẫn kịp liếc mắt đọc dòng chữ “Thang máy bị hư”. Chêt tiệt (cô rủa thầm). Giày cao gót 10cm, váy dài lướt thướt, giờ kêu cô phải đi cầu thang bộ ư. Còn 8p, giờ không phải lúc để suy nghĩ (cuối cùng thì Ngư Ngư nhà ta cũng hiểu ra vấn đề). May mà cô đã nghe lời bà chủ nhà, chọn phòng ở tầng 3, tuy có hơi trật trội một chút, nhưng còn hơn là căn phòng tiện nghi ở tầng 7, nếu đổi lại bây giờ cô đang ở tầng 7, thật không dám nghĩ cô sẽ chạm đất như thế nào, có thể là cô sẽ nhảy lầu luôn chứ không bao giờ đi cầu thang bộ từ tầng 7 xuống.
    Vừa đi ra đến cửa thì có một chiếc taxi mới trả khách, cô vội vàng leo lên vừa lấy giấy lau chân vừa nói chỗ cần đến cho tài xế. Người lái xe nhìn cô đang đi giày với ánh mắt khó hiểu. Trông cô giống như 1 cô dâu vừa chạy khỏi đám cưới của mình. Cô nhìn lại người lái xe với ánh mắt hình viên đạn, gầm gừ nói:
    -Mất 2p của tôi rồi, anh có chạy nhanh lên không ?
    Chiếc xe lao đi, còn cô cười thầm, cũng may mà cô nhanh ý tháo đôi giày này ra mới chạy nhanh đến vậy. Nếu vừa đi nó vừa xuống cầu thang chắc cô phải hết 5p mới xuống đến nơi, đi nó lỡ may vướng phải gì mà ngã thì đúng là xui xẻo, chưa kể nếu bị gãy gót giày thì cô phải làm như thế nào đây. Chiếc Gucci màu bạc lấp lánh giá bằng 1 tháng tiền lương của cô, nghĩ đến đây cô không khỏi rùng mình, 2 từ xui xẻo, thực sự là không dám nghĩ nữa. Liếc nhìn đồng hồ trên xe, cô còn 5p.
    Không tắc đường, không đèn đỏ, hình như ông trời cũng đã nghe thấu được cầu xin của cô (cô có cầu xin ông trời cái gì hả Ngư Ngư ò.ó). Cũng may khách sạn Thủy Tinh cách chỗ cô có 3 dãy phố, là khách sạn 5* lớn nhất ở đây. Tọa lạc giữa cái trốn phù hoa,nghe nói sếp mới của cô cũng là người thừa kế khách sạn Thủy Tinh này. Cô cố nén tiếng thở dài tự nhủ : Ta thực sự rất ghét những người giàu có nha >.< (cô GATO với họ chứ gì)
    Chiếc xe đỗ xịch trước cổng khách sạn, lục ví lấy tiền trả cho tài xế mới nhớ ra hôm qua cô mới rút tiền lương, giờ trong ví chỉ có vài tờ lẻ không đủ trả tiền taxi, cô đành phải đưa cho người lái xe tờ 500k. Đang đợi tài xế trả lại tiền thừa thì cô chợt nhớ ra mình còn 2p. Không kịp nữa rồi, cô mở vội cửa xe chạy đi. 500k hay là cô lại phải kiếm việc mới, dù cho bình thường cô tính toán chậm chạp, nhưng cũng không đến nỗi không biết bây giờ cái gì quan trọng hơn. Nuốt nước mắt vào trong, cô thề xong vụ này cô sẽ ăn chay niệm phật mỗi ngày. Có phải vì hàng ngày cô hay bắt nạt con mèo hàng xóm nên giờ mới bị quả báo không, cũng là tại nó mỗi sáng cứ đến trước cửa sổ nhà cô mà kêu, hại cô muốn ngủ nướng thêm 1 chút cũng không được. Hôm nay không thấy nó, tưởng rằng ngày tốt ai ngờ lại thành như thế này đây. Tốt nhất lát về qua chợ cô sẽ mua 1 con cá, ít nhất thì cô ăn cá còn cho nó gặm xương (ơ, Ngư Ngư, cô nói là sẽ ăn chay mà).

    ---------- Post added at 07:42 AM ---------- Previous post was at 07:40 AM ----------

    Cháp 2 : Gió lớn
    Ai ngờ ông trời trêu ngươi, đến tận thiên đường rồi mà còn dìm cô xuống địa ngục. Vừa bước được 2 chân ra khỏi xe thì đụng trúng một tên tóc bạch kim, khiến cô ngã lăn ra đất. Cái váy vướng phải cửa xe làm rách một đường dài đến gót chân. Còn chưa kịp đứng dậy thì cái tên lao vào người cô đã to tiếng
    -Cô đi đứng kiểu gì thế, không có mắt à ? Hay thấy trai đẹp nên cố tình lao vào (tự tin thấy ớn)
    Bao nhiêu ức chế từ sáng đến giờ cô cố kìm nén, giờ thì không nén được nữa rồi. Hắn rõ ràng đã đụng trúng cô, còn làm váy cô bị rách, đã không xin lỗi thì thôi, giờ còn muốn gây sự với cô. Cô thực sự là chịu đựng hết nỗi rồi, ánh mắt liếc nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.
    Hình như anh zai cũng cảm nhận có sát khí xung quanh đây nên tự động lùi lại 2 bước. Nhìn cô khó nhọc đứng dậy, hình như là có bị thương ở đâu đó, chiếc váy xinh đẹp bị rách một đường dài. Đầu tóc thì bù xù không còn gọn gàng. Anh còn do dự chưa kịp mở lời hỏi thăm thì đã bị cô mắng xối xả.
    -Ai mới là người không có mắt, tôi vừa bước xuống xe đã bị anh đâm trúng. Đàn ông con trai, thấy phụ nữ ngã cũng không đỡ dậy,còn ở đó mắng mỏ. Tuy mặt anh có chút đẹp trai, nhưng loại đàn ông không ga lăng như anh thì có cho tôi, tôi cũng không thèm đâu. Tưởng mình có chút nhan sắc mà bay trên mây, đừng có mà mơ mộng hão huyền nữa.
    Cô gái này thật quá đáng, chứ không phải cô ta lườm anh suýt rách cả quần áo à, sát khí lớn như thế anh cũng không dại gì mà lại gần nha. Giờ còn dám kêu anh không ga lăng, còn dám công khai mắng anh trước mặt mọi người, đến mẹ anh cũng chưa từng mắng anh như thế.Cô gái này làm anh tức điên, cô muốn một anh chàng sở khanh hả, tôi sẽ cho cô thấy. Trên mặt anh hiện ra một nụ cười nham hiểm.Được rồi, cô tưởng chơi tôi mà dễ à.
    -Ơ, tôi đẹp thì tôi có quyền, không giống ai đó xấu mà không biết phấn đấu. Cô xem lại cái bộ dạng của cô trước đi, xem còn giống con người không. Ai không biết tưởng cô mới xổng chuồng từ vườn bách thú ra đấy.
    Ánh mắt nham hiểm dừng ở chỗ rách trên váy cô, anh nhất thời rúng động. Oa, chân đẹp quá nha, vừa trắng,lại vừa thon, anh thích nhất là ngắm chân phụ nữ nha. Lần này được mở rộng tầm mắt rồi (anh zai này có máu dê đó Ngư Ngư).
    Mặt giận đỏ bừng bừng, anh ta dám nói cô giống như mới từ vườn thú ra, anh ta có quyền gì. Trong lòng mắng mỏ cái tên trời đánh đó nhưng cô cũng không quên liếc nhìn bộ dạng mình qua gương chiếu hậu của chiếc xe.
    -AAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaa, sau tiếng hét kinh hoàng, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cô. Nhưng mà giờ cô còn hơi sức đâu mà quan tâm đến bọn họ. Một sự kinh hoàng đang diễn ra trước mắt cô.
    Người trong gương kia là cô sao ? Cái người đầu tóc bù xù, chân khập khiễng, váy rách đó là cô sao ? Tự nhiên bao nhiêu uất hận từ sáng đến giờ không kìm nén nổi làm cô bật khóc. Nếu bây giờ mà ở nhà, cô đã không e dè gì mà khóc ngon lành mặc kệ trời đất. Nhưng giờ cô đang ở ngoài đường nha, cô có đau lòng, ấm ức như thế nào cũng không thể, ngang nhiên khóc như 1 đứa con nít được.Mà lại nhất là khóc trước mặt cái tên trời đánh đó, hắn sẽ lại chế giễu cô. Tuy suy nghĩ được như vậy nhưng cô cũng không thể kìm rưng rưng ngước nhìn tên biến thái kia.
    Đúng lúc cô nhìn hắn thì thấy ánh mắt của hắn đang nhìn vào chỗ rách trên váy cô, đúng là tên đại sắc lang mà. Chút ít yếu mềm của cô đã biến mất thay vào đó là ánh mắt sắc như dao, như muốn băm tên đứng trước mặt cô ra thành nghìn mảnh. Cũng không quên xấu hổ lấy tay che đi vết rách trên váy.
    Cảm nhận thấy sát khí, anh giật mình nhìn lại người con gái trước mặt. Bắt gặp ánh mắt sát khí của cô, anh khẽ rùng mình. Hình như cô ta biết mình nhìn chỗ ấy của cô ta rồi thì phải (đúng là biến thái thật mà). Thoáng bối rối trong 1s anh lấy lại nụ cười nham hiểm, nhưng 1s sau anh phát hiện ra, hình như cô ấy mới khóc, 2 mắt đỏ hoe, còn nữa, kẻ mắt của cô ấy lem nhem rồi, giờ trông cô ấy giống một con gấu trúc vừa chốn khỏi vườn bách thú. Không thể nhịn nổi trước cảnh tượng trước mắt, anh phá lên cười vui vẻ. Tiếng cười ròn tan, rực rỡ như ánh mặt trời.
    Có một cơn gió mạnh thổi qua, cô bỗng có chút bối rối, khi nhìn thấy nụ cười của anh. Nhưng mặt cô bỗng biến sắc khi nhìn lướt qua chiếc đồng hồ trong xe. Cô chạy vụt đi, nhanh như một ngôi sao băng xẹt qua bầu trời đêm (nhưng bây giờ đang là ban ngày mà ==”).
    Nhanh đến nỗi, anh chỉ còn biết nhìn theo cái bóng trắng đang khuất dần sau cửa khách sạn. Anh dừng nụ cười lại, thầm nghĩ “cô gái này thú vị quá”. Định bước vào khách sạn thì người tài xế gọi với theo anh. Anh ta đưa cho anh tiền thừa của cô, nhờ anh đưa giúp. Chưa kịp nói rằng anh và cô không quen biết gì thì tài xế chạy vù mất. Anh lắc đầu : “một ngày chủ nhật đẹp trời, nhưng hình như ai cũng bận rộn”. Lặng lẽ nhìn lên bầu trời, nở 1 nụ cười nhẹ thì thầm :”Em cũng nghĩ vậy, đúng không”. Cầm đống tiền lẻ trên tay, anh lại gần một người vô gia cư gần đó, bỏ vào trong cái bát sứt mẻ những tờ tiền, cười nói :
    -Hãy đi ăn sáng đi nhé 
    Kẻ đó đang lim dim ngủ, khi nghe thấy tiếng anh nói thì bật dậy, nhìn đống tiền như không dám tin vào mắt mình,chắp tay cảm ơn anh rối rít.
    Anh đứng lên, nheo mắt nghĩ về cô gái lúc nãy. Có phải cô ấy làm nhiều điều không phải, cho nên mới bị quả báo không, chút tiền đó coi như làm công đức giúp cô ấy vậy (không phải tiền của mình mà cũng mang ra cho người khác được ==”). Nghĩ rồi anh bước vào khách sạn, dù sao hôm nay cũng không phải là ngày buồn chán

    ---------- Post added at 07:42 AM ---------- Previous post was at 07:42 AM ----------

    Cháp 3 : Oan gia
    Vừa chạy vào khách sạn, cô chạy ngay qua nhà vệ sinh để chỉnh lại nhan sắc. Thật là xấu hổ nếu xuất hiện trước mọi người với bộ dạng như thế này. Từ lúc sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên cô bị chế diễu như thế. Không biết tên đó là ai mà dám dìm cô đến mức không ngóc đầu lên được. Thù này không trả cô thề không phải là Ngư Ngư. Trong lúc tân trang lại nhan sắc, cô cũng không quên rủa cái tên biến thái, bệnh hoạn,abc,xyz kia (dự là ở đâu đó có người đang hắt xì liên tục). Cuối cùng khi cô xong xuôi, bước ra khỏi phòng vệ sinh đã trễ 10p. Rón rén bước vào phòng tiệc, liếc qua liếc lại may mà phó giám đốc Thiên Thiên đang nói chuyện với mấy người trong hội đồng quản trị nên không để ý đến cô. Chưa kịp thở phào thì có người vỗ vai làm cô muốn đứng tim.
    -Ngư Ngư, cậu nói với mình là 5p sẽ xuất hiện trước mặt mình. Giờ đã hơn 30p mới thấy cậu. Cậu đã làm gì thế hả ?
    -Suỵt…suỵt
    Cô cố gắng gia hiệu im lặng với Xử Nữ, cô đến muộn nên không muốn bị ai chú ý, lỡ lọt vào mắt của Thiên Thiên thì từ mai cô sẽ không thể bước chân vào công ty mất. Bằng động tác nhanh nhất có thể, cô lôi Xử Nữ ra một góc khuất thì thầm.
    -Xin lỗi mà, hôm nay tớ gặp xui xẻo lắm. Cậu đừng có lớn tiếng, Thiên Thiên mà nghe thấy thì mai chắc tớ nhảy lầu quá.
    Xử Nữ hiểu ý của cô,nên im lặng. Nhưng chưa được 1s sau cô đã kinh hoảng khi nhìn thấy bộ dạng của Ngư Ngư
    -Ngư Ngư, cậu mới chốn ra từ vườn bách thú à ? Sao váy te tua thế này ?
    Vườn bách thú, tại sao hôm nay ai cũng nói cô mới chốn vườn bách thú ra vậy. Từ hồi đến giờ cô cũng chưa từng đến sở thú nha. Còn cái váy cô đã nhanh ý lấy gim đóng giấy gim chỗ rách lại, nếu hoạt động nhẹ chắc không có vấn đề gì. Bình thường tiệc công ty cô đều tổ chức lúc 1h chiều và kết thúc vào 9-10h đêm, trong lúc đó ngoài đi vệ sinh ra thì nhân viên tuyệt đối không được rời khỏi bữa tiệc. không biết với tình hình này thì Ngư Ngư có trụ được đến cuối bữa tiệc không,nghĩ đến cái tên trời đánh đó càng làm cô thêm bực.
    Ngư Ngư còn chưa kịp lên tiếng giải thích với Xử Nữ thì đèn lớn trong phòng đã tắt, mọi người chăm chú nhìn lên bục MC đang giới thiệu khách mời. Ngư Ngư đành nuốt cục hận của mình xuống, cũng muốn xem sếp mới bộ dạng của anh ta như thế nào, anh ta mới học xong bằng tiến sỹ ở nước ngoài. Còn nghe đồn anh ta rất là đẹp trai nha. Liêc nhìn cái mặt háo hức của Xử Nữ bên cạnh là đủ hiểu, đích thi cuồng zai. Cô hích vào hông Xử Nữ.
    -Xử Nữ, cậu chảy nước dãi rồi kìa, anh ta còn chưa xuất hiện mà.
    -Có hả, cậu đang nhìn nhầm rồi, mình có chảy dãi gì đâu – Xử Nữ trả lời.
    Sau màn giới thiệu khách, MC nhường míc cho một anh chàng tóc bạch kim. Hả, tóc bạch kim. Ngư Ngư 2 mắt như dán lên bục, mà không phải, phải là dán vào cái anh chàng tóc bạch kim đang phát biểu kia. Là tên biến thái đó, tên đó là sếp mới sao??? Cô cảm thấy đầu óc quay cuồng, choáng váng, đứng không vững, phải dựa vào cái bàn gần đấy. Là hắn sao ??? Khi cô còn đang cảm thấy hoang mang, thì ánh mắt của anh chàng tóc bạch kim cũng nhìn về phía cô. Ánh mắt mang đầy sự chế giễu và đôi môi cong lên nở 1 nụ cười nham hiểm. Cô chỉ còn biết la hét trong lòng mình : “Ông trời, ta đã làm gì sai mà ông dồn ta vào bước đường cùng này”.
    20p sau đèn trong phòng bật sáng trở lại, chắc bài diễn văn đã kết thúc, cảm giác của Ngư Ngư như vừa rơi xuống 18 tầng địa ngục. Xử Nữ nhìn cô với bộ mặt lo lắng
    -Ngư Ngư, cậu sao vậy ? Sắc mặt cậu không tốt, bị ốm hả ? Muốn ăn gì không ?
    Xử Nữ đỡ Ngư Ngư đến một cái ghế gần đó, rồi ngồi xuống hỏi han. Đang lúc bối rối vì bất ngờ trước sếp mới, Thiên Thiên từ đâu bước đến gần cô, bộ mặt đương nhiên là bực tức nhưng vẫn giữ thái độ ôn hòa.
    -Ngư Ngư, cô có biết hôm nay là ngày gì không ? Tại sao cô có thể làm như thế, sáng mai lên văn phòng gặp tôi.
    Thiên Thiên còn có ý định nói thêm vài câu, nhưng khi đó sếp mới đến chào hỏi nhân viên. Ngư Ngư đứng dậy, cúi mặt, không dám nhìn anh ta, giờ chỉ mong sao sàn nhà nứt ra 1 vết để cô nhảy xuống. Thấy Ngư Ngư hơi run run, Xử Nữ vội đỡ lấy cô. Ngư Ngư tưởng rằng anh ta sẽ lại dùng những từ ngữ chế giễu cô, nhưng mà thật lạ, anh ta còn không hỏi han gì cô, xem như không quen biết, khi Thiên Thiên giới thiệu cô và Xử Nữ anh ta chỉ khẽ gật đầu.
    Thiên Thiên lộ vẻ mặt tươi cười, kéo anh ta đi giới thiệu với những nhân viên khác. Chưa bao giờ cô cảm thấy biết ơn Thiên Thiên như lúc này, nếu đứng cạnh anh ta 5p nữa thôi, chắc cô phải vào viện cấp cứu mất. Xử Nữ bên cạnh lo lắng :
    -Ngư Ngư, cậu không khỏe à ? Có cần về nghỉ ngơi không, mình sẽ báo lại cho.
    -Không sao đâu Xử Nữ, mình ngồi nghỉ chút thì sẽ ổn thôi – Ngư Ngư trả lời
    Từ khi anh ta đi, Xử Nữ cứ nhìn theo trầm trồ.
    -Quả không phải là lời đồn, anh ta đẹp trai thật đấy, cậu thấy không ? Trên người anh ta tỏa ra khí chất rất lớn, nhìn cả đống phụ nữ vây quanh anh ta kìa. Sếp mới là người có sức hút nha. Nếu không có cậu bị bênh ngồi đây, chắc tớ cũng bị hút về phía anh ta rồi. Nụ cười thật quyến rũ, dáng người cũng bất phàm, đàn ông như vậy đúng là cực phẩm. À, anh ta tên là Song Tử đấy.
    Ngư Ngư nhìn theo ánh mắt của Xử Nữ. Gì chứ tên đại sắc lang ấy có gì cuốn hút mà phụ nữ vây quanh hắn nhiều vậy, rõ ràng là một tên biến thái. Nhưng nụ cười của anh ta đẹp thật, nó tỏa sáng hút lấy ánh mắt nhìn của mọi người. Đến nỗi cô cũng không dám nhìn lâu vì sợ lóa mắt, hay vì sợ nụ cười đó mê hoặc. Anh ta từ lúc đọc diễn văn có nhìn cô bằng ánh mặt giễu cợt, từ đó đến giờ thì cứ coi cô như không tồn tại, đến liếc cô 1 lần cũng không có. Tự nhiên mắt cô lại cay cay, cô sao thế nhỉ. Anh ta tên là Song Tử à, cái tên đó thật đẹp.
    -Song Tử, cô nhắc lại trong vô thức, như để ghi nhớ cái tên, hay là ghi nhớ cái con người đang cười kia.
    Cửa phòng tiệc mở ra, bất ngờ có 4 người bước vào, ai cũng xinh đẹp như hoa. Đặc biệt là người con gái ấy, có một nét quyến rũ khiến người ta không thể không nhìn, nhìn 1 lần không thể không si mê. Đương nhiên Ngư Ngư biết người con gái ấy là ai. Cô ấy là Ma Kết, con út của chủ tịch, cũng là em gái của Song Tử. Còn 3 chàng trai theo sau cô ấy, có ai ở đây mà không biết 3 chàng công tử có tiếng ở thành phố này. Thiên Yết chàng trai có mái tóc màu nâu - con trai ông chủ bất động sản lớn nhất vùng, trong tay không biết bao nhiêu biệt thự, du thuyền. Đẹp trai, ga lăng có tiếng, so với Song Tử thì kẻ 9 kẻ 10.
    Đứng bên cạnh Thiên Yết là một anh chàng có vẻ ngoài đẹp trai không kém, tóc của anh ta màu vàng, giống như bờm của những chú Sư Tử trên thảo nguyên mà cô hay xem trên tivi, có lẽ vậy mà anh ta tên là Sư Tử. Anh ta là giám đốc hãng xe hơi nổi tiếng, sở hữu tài sản cực lớn mà ngay đến Ngư Ngư còn hoa mắt trước những con số tài sản của anh ta.
    Cuối cùng là Nhân Mã, anh ta cũng đẹp trai không kém 2 người kia, có khuôn mặt đẹp đến nỗi các cô gái mỗi khi nhìn thấy đều hận rằng sao lại có người con trai có khuôn mặt đẹp đến vậy. Nếu anh ta là con gái, chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân. Bố của anh ta là nhạc sỹ thiên tài về piano, còn mẹ anh ta là nhà thiết kế thời trang có tiếng. Hiện anh ta cũng đang sở hữu 2 nhãn hàng thời trang được yêu thích của giới trẻ. Chiếc váy cô đang mặc cũng thuộc thiết kế của anh ta, nó đã từng là chiếc váy mà cô thích nhất, nhưng giờ thì…

  2. #2
    Ngày tham gia
    May 2013
    Đang ở
    Bầu TRời Xanh
    Bài viết
    1,436
    Rep Power
    12
    Hay đó đọc mà cười muốn siểu. Viết hay đó bạn típ nữa nha
    Lần sửa cuối bởi minhthu068, ngày 11-12-2013 lúc 21:10.

  3. #3
    he, he, thật ra thì cũng k có nhiều pha hài hước lắm đâu . Mình cũng muốn chỉnh sửa thêm 1 chút, mà dạo này bận nhiều việc quá . post tiếp thêm 2 cháp nữa
    Kick vào link dưới hộ m nhé

    ---------- Post added at 03:00 AM ---------- Previous post was at 03:00 AM ----------

    Cháp 4 : Gặp mặt

    4 người vừa bước vào đã thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người. Đứng trước những anh chàng đẹp trai và cô nàng quyến rũ ấy thì ai có thể rời mắt được. Với nụ cười rạng rỡ, 4 người đến trước mắt Song Tử
    -A Tử, anh về lúc nào sao không báo em ra đón ? Anh sợ em ra sân bay sẽ ăn tươi nuốt sống anh sao? -Ma Kết giả vờ giận rỗi.
    -Tiểu Kết,anh nào dám làm phiền đại tiểu thư em, anh mới về hôm qua thôi – Song Tử cười trừ. Tiểu Thiên, Tiểu Sư cả Tiểu Mã nữa, 3 người cũng đến đây à
    -Cậu thôi cái nụ cười giả tạo ấy đi được rồi đấy – Thiên Yết lạnh lùng nói.
    -Sư Tử làm hòa : Thôi nào, 2 cậu mới gặp nhau đã gây sự rồi. A tử, mừng cậu trở về nhà.
    -A Tử, tớ rất nhớ cậu. Nhân Mã lao vào ôm chặt Song Tử.
    Vất vả lắm mới gỡ được tay của Nhân Mã ra khỏi người, hình ảnh 2 chàng trai ôm nhau, cũng không tránh việc mọi người nhìn vài cái. Song Tử cười nói :
    -Không sao đâu Tiểu Thiên, chỉ là một nụ cười xã giao thôi mà.
    -Thế với bọn em, anh cũng chỉ là đang cười xã giao thôi hả – Ma Kết giận rỗi
    -Được rồi tiểu thư, có phải là em quá thông minh rồi không ? – Song Tử kéo má Ma Kết trêu
    5 ngươi bọn họ chỉ đứng ở 1 góc phòng, nhưng hình như cái góc ấy đã biến thành trung tâm. Nhìn 5 người nam thanh nữ tú cười nói vui vẻ, ai cũng phải nhìn. Ngư Ngư và Xử Nữ cũng không ngoại lệ, Xử Nữ cũng phải thốt lên :
    -Họ thực sự rất là đẹp phải không Ngư Ngư. Nụ cười của Song Tử cứ như là đang tỏa sáng vậy.
    Ngư Ngư không nói gì, nụ cười đó, cô đã bị lóa mắt rồi…
    Ở góc phòng 5 người đứng rì rầm với nhau
    -Để tớ giới thiệu các cậu với mọi người – Song Tử nói. Mọi người ở đây chắc em biết hết rồi Tiêu Kết nhỉ ? Nãy giờ Thiên Thiên cũng giúp anh chào hỏi rất nhiều người.
    Ma Kết liếc nhìn Thiên Thiên đang đứng cạnh Song Tử chào xã giao. Cô biết Thiên Thiên là giám đốc Maketing, nổi tiếng xinh đẹp, thông minh trong công ty, và cũng là người phụ nữ có uy quyền. Tuy còn trẻ nhưng năng lực làm việc đã vượt xa những người cùng tuổi, nhờ cô ấy mà công việc của công ty luôn diễn ra suôn sẻ. Đến chủ tịch- bố cô cũng phải nể cô ấy vài phần, luôn dành cho cô ấy những lời có cánh. Nếu anh trai A Tử của cô có được người như Thiên Thiên giúp sức thì công việc tiếp quản công ty không phải sẽ quá dễ dàng sao.
    -Bữa tiệc này thật tuyệt. Xung quanh toàn là mỹ nhân, Tiểu Thiên chúng ta đi thôi, tìm vài cô em để vui vẻ nào. Tớ thấy 2 cô gái rất tuyệt rồi, họ đang ngồi 1 mình đấy, qua chào hỏi đi – Sư Tử hứng khởi.
    -Tiểu Thiên, em không cho anh đi – Ma Kết giữ tay Tiểu Thiên nói.
    -Mọi người ra chào hỏi đi, tớ chào hỏi họ rồi – Song Tử trả lời mắt không nhìn về hướng Sư Tử chỉ. Thiên Thiên, giới thiệu giúp tôi vài người nữa nhé.
    -Không phải chứ Song Tử, cậu mà chịu bỏ qua 2 cô gái xinh đẹp kia sao ? Hay là giờ cậu có 1 nàng xinh đẹp bên cạnh rồi – Sư Tử nháy mắt.
    -Tiểu Mã, Tiểu Kết, đi nào, chúng ta qua chào hỏi thôi mà. Em biết họ đúng không ? Thiên Yết nói: Giới thiệu đi nhé.
    -Tớ muốn đi với A Tử – Nhân Mã chưa kịp nói đã bị Sư Tử lôi đi.
    Ở 1 góc khác, Xử Nữ và Ngư Ngư đang thì thầm với nhau về 5 người bọn họ, tất cả bọn họ đều nhìn về phía 2 người, trừ Song Tử, anh làm như cô không hề tồn tại trên thế giới này vậy. Cô có chút thoáng buồn, cũng phải thôi, sau vụ cãi nhau lúc sáng, anh ta không chế giễu cô nữa, cô còn muốn gì hơn chứ. Trong lúc Ngư Ngư và Xử Nữ đang suy tư thì 4 người kia tiến về phía bọn họ. Khi bọn họ ngẩng đầu lên đã thấy 3 anh chàng đẹp trai và một cô gái xinh xắn. Ma Kết khoác tay Thiên Yết tiến tới chào hỏi.
    -Chào Ngư Ngư và Xử Nữ, đây là Thiên Yết,Sư Tử, và Nhân Mã. Chắc các cậu cũng biết 3 người bọn họ rồi, họ rất nổi tiếng mà.
    Sau đó Ma Kết quay sang 3 người kia và giới thiệu
    -Giới thiệu với mọi người, đây là Ngư Ngư, trợ lý tổng giám đốc, giờ là trợ lý của anh em. Còn Xử Nữ là trợ lý của Thiên Thiên.
    Ngư Ngư cúi đầu cười ngượng thầm nghĩ :”ngày mai tôi đã không còn là trợ lý gì nữa rồi”. Sau đó ngẩng đầu nở 1 nụ cười đẹp chưa từng thấy chào 3 người bọn họ
    -Tôi là Ngư Ngư, rất vui được gặp 3 người
    -Tôi là Xử Nữ, rất vui được làm quen – Xử Nữ cũng cười chào hỏi.
    Bắt gặp nụ cười của Ngư Ngư, mắt Thiên Yết như sáng lên, Ngư Ngư, cô ấy thật đẹp, nữ tính và duyên dáng. Thiên Yết đứng trước sự dịu dàng của Ngư Ngư cũng phải xao động vài phần. Ma Kết thấy vậy phải véo Thiên Yết một cái, anh chàng mới tỉnh khỏi mộng, bắt tay chào hỏi:
    -Xin chào, tôi là Thiên Yết, cứ gọi tôi là Tiểu Yết.Rất vui được làm quen với 2 người.
    -Xin chào, còn tôi là Sư Tử.Gọi tôi là Tiểu Sư, đã nghe tiếng 2 người từ lâu. Là mỹ nhân trong công ty của A Tử, sau này chúng ta còn gặp nhau nhiều lần. Sư Tử nở nụ cười tươi rói.
    -Xin chào, tôi là Nhân Mã. Ngư Ngư, váy của cô bị rách à. Hình như đây là thiết kế của tôi, ai đã làm rách nó, tôi sẽ băm kẻ đó ra thành trăm mảnh. Nhân Mã rất cưng những thiết kế của mình, giờ nhìn thấy nó tan nát thế này cũng không thể kìm nén được tức giận.
    Ngư Ngư nhìn thấy biểu hiện của Nhân Mã liền nghĩ thầm: “Hắn ở kia kìa, cái tên háo sắc đang tán tỉnh phụ nữ kìa, chính hắn đấy”. Nhưng cuối cùng lại cười dịu dàng nói :
    -Là do tôi không may làm rách. Xin lỗi anh Nhân Mã.
    Nhân Mã nhìn thấy nụ cười của Ngư Ngư cũng không có ý trách cô nữa, liền rút trong túi ra 2 tờ card nói:
    -Khi nào rảnh cô cầm card này đến cửa hàng rồi chọn một chiếc váy mới nha, chắc là do tôi chọn chất liệu không tốt nên mới dễ rách như vậy. Sau đó hướng tới Xử Nữ đưa tấm card nói : Xử Nữ nữa nha, hãy qua đó chọn một bộ. Đây coi như là quà ra mắt của tôi tới 2 người.
    Ngư Ngư và Xử Nữ định từ trối Nhân Mã nhưng Sư Tử chen vào nói :
    -Hai người cứ nhận đi, hiếm khi đại thiếu gia Tiểu Mã có nhã ý đến vậy. Hay để mai tôi qua công ty chở 2 người đi chọn đồ. Được hộ tống 2 người đẹp là vinh hạnh của tôi.
    Ngư Ngư không nói gì, đành ngậm ngùi cầm tấm card bỏ vào ví. Xử Nữ bên cạnh thì cười tít mắt khen Sư Tử khéo ăn nói.
    Bản nhạc êm dịu vang lên, là lúc mọi người cùng nhau khiêu vũ. Sự Tử mời Xử Nữ khiêu vũ cùng, Thiên Yết mời Ngư Ngư khiêu vũ, nhưng cô từ chối vì lý do váy bị rách. Cuối cùng Thiên Yết bị Ma Kết kéo đi. Trong bữa tiệc, từng đôi, từng đôi khiêu vũ, Song Tử và Thiên Thiên nhảy cùng nhau. Họ thật cuốn hút, từng bước nhảy điêu luyện như họ là trung tâm của bữa tiệc. Nụ cười luôn nở trên môi Song Tử, nhìn 2 người bọn họ thật xứng đôi.
    -Cô thích cậu ấy à – Nhân Mã nhìn theo ánh mắt của Ngư Ngư hỏi
    -À không, anh ấy là sếp mới của tôi. Chỉ là…- Ngư Ngư bối rối
    -Không sao, phụ nữ thích cậu ấy cũng không chỉ có mình cô đâu. Nhìn xem, phụ nữ cả gian phòng này ai chẳng thích cậu ấy- Nhân Mã hờ hững.
    Nhân Mã nói mới khiến Ngư Ngư chú ý, quả thật ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Song Tử và Thiên Thiên. Hai người đó khiến ai cũng phải ghen tỵ nha.
    -Anh không đi khiêu vũ à ? – Ngư Ngư quay sang hỏi Nhân Mã
    -Không, tôi không thích tiệc tùng và khiêu vũ – Nhân Mã trả lời. :- Tôi đến đây chỉ vì cậu ấy thôi
    -Cô biết không, đôi khi yêu thương một người là mong người ấy được hạnh phúc. Với tôi cũng vậy, tôi rất thích nhìn A Tử cười, vì khi cậu ấy cười trông thật đẹp. hồi nhỏ mỗi lần bị bắt nạt A Tử thường hay đứng ra bênh vực cho tôi, có lần cậu ấy bị một nhóm đánh thâm tím mặt mày, còn bị gãy tay nữa.- Nhân Mã nói giọng cười cười.
    -Nhớ lần đó về nhà, cậu ấy nói dối là trèo cây bị ngã làm mẹ cậu ấy khóc như mưa, tôi đứng nhìn bà khóc cũng khóc theo. A Tử rất yêu mẹ, đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy khóc. – Nhân Mã đang nhìn Song Tử chợt quay sang nhìn Ngư Ngư nói
    -Mặc cho người khác nghĩ gì, với tôi cậu ấy lúc nào cũng là một người tốt. Nhưng tôi nghĩ răng cậu ấy không hợp với cô đâu Ngư Ngư, trong mắt mọi người cô giống như một con cá yếu đuối, nếu không muốn bị tổn thương thì tránh xa cậu ấy ra một chút. Đừng để cậu ấy chú ý đến cô, bởi vì trước giờ những gì cậu ấy muốn, cậu ấy đều có được. Chỉ duy nhất người đó, là cậu ấy không bao giờ có được. Và trên đời này tôi nghĩ cũng chỉ có người đó là ngoại lệ.
    -Tôi…dù sao thì giám đốc cũng đâu có chú ý đến tôi – Ngư Ngư bối rối nói
    -Tôi hiểu cậu ấy hơn ai hết – Nhân Mã cười nhẹ nói :- Cô hãy cẩn thận đấy.
    Bản nhạc kết thúc, Nhân Mã đứng dậy nói với Ngư Ngư
    -Tôi qua nói chuyện với Song Tử, cô ngồi đây một mình không sao chứ ?
    -À không. Anh cứ đi đi – Ngư Ngư ngượng cười
    -Vậy nhé, tạm biệt – nhân Mã bước đi về phía Song tử
    Thực ra Ngư Ngư vẫn không hiểu những lời Nhân Mã vừa nói là có ý gì. Khuyên cô tránh xa giám đốc ra một chút, nhưng cho dù cô có thích anh đi nữa thì anh cũng có chú ý đến cô đâu. Thực ra cô rất ngốc trong những chuyện như thế này, và căn bản cô cũng chưa từng thích ai cả nên giờ có chút bối rối. Ngư NGư đành quay qua tìm Xử Nữ, lại thấy Xử Nữ đang nhảy tiếp với anh chàng Sư Tử bộ dạng rất hí hửng. cô thầm mắng bản thân vì tin lời Xử Nữ, dù sao cô nàng háo sắc kia cũng bỏ cô đi theo zai rồi. Ngư Ngư đành ngồi gặm nhấm miếng bánh trên mặt bàn, dù sao thì cô cũng chưa có gì bỏ bụng từ sáng đến giờ.
    Ở một nơi náo nhiệt nhất trong bữa tiệc với trung tâm là anh chàng đẹp trai Song Tử đang dùng miệng lưỡi ba hoa của mình nói chuyện với các cô gái, chẳng hiểu anh ta nói chuyện gì chỉ thấy các cô gái xung quanh cười tít mắt. Thấy Nhân Mã bước đến, Song Tử cười hỏi :
    -Tiểu Mã, tưởng cậu thích cô trợ lý xinh đẹp của mình rồi nên ngồi mãi bên ấy. Sao, cần mình làm mối cho không ?
    - A Tử, cậu biết đó không phải tuýp người mà mình thích rồi còn gì ? Dù sao thì cô ấy cũng là cô gái tốt, lại còn rất xinh đẹp nữa – Nhân Mã cười nhẹ
    - Ồ vậy à, mình thấy các cô gái ở đây còn xinh đẹp hơn cô ta rất nhiều ấy. Như Thiên Thiên kìa, cô ấy rất gợi cảm – Song Tử mắt hướng về Thiên Thiên đánh giá
    - Mình biết cậu muôn gì, nên đừng lôi mình vào trò đùa của cậu. Mình không phải là Tiểu Sư – Nhân Mã nhăn mặt nói
    - Đại tiểu thư, cậu giận đấy à ? Dù sao cũng chỉ vui vẻ thôi mà. Cuộc đời này còn gì để mình tiếc nuối nữa chứ - Song Tử miệng vẫn cười cười
    - A Tử, cậu thật sự chưa quên được Bình Nhi à – Nhân Mã thở dài
    - Quên, tớ quên hết rồi. giờ đến khuôn mặt cô ấy tớ không còn nhớ rõ nữa thì phải làm như thế nào ? – Song Tử nói nụ cười vẫn nở trên môi
    - A Tử, đừng tự trách bản thân mình. Đó không phải lỗi của cậu – Nhân Mã nhìn Song Tử an ủi
    - Ừ, mình biết. chỉ là còn chút gì đó vương vấn. – Song Tử khẽ thở dài vỗ về nơi trái tim mình nhẹ nói
    - Cô ấy vẫn ở đây.
    Nhân Mã nhìn Song Tử khó hiểu. Con người này đã cùng Nhân Mã lớn lên, những kỉ niệm buồn vui của Nhân Mã đều có cậu ấy góp mặt. Nhưng càng ngày Nhân Mã càng không thể hiểu được cậu ấy, lúc nào cậu ấy cũng giả vờ tỏ ra mạnh mẽ, cho dù là trước mặt gia đình, bạn bè hay bất kỳ ai. Trước đây A Tử là một đại thiếu gia chịu chơi, đối với các cô gái chưa bao giờ để tâm, vậy mà lại có một cô gái khiến cậu ấy thay đổi hoàn toàn. Dù sao cậu ấy cũng chỉ là một con người bình thường, một người hay thay đổi như A Tử có thể yêu trọn vẹn Bình Nhi đến bây giờ Nhân Mã cũng thấy cảm phục câu ấy lắm rồi. Chắc rằng tình cảm của cậu ấy dành cho Bình Nhi là tình cảm thật nên cậu ấy mới đau khổ như vậy. Nhân Mã biết rất rõ, thời gian qua rồi nỗi đau nào cũng sẽ thành sẹo, cuối cùng cậu ấy vẫn phải sống.
    -Một ngày nào đó cậu yêu một ai khác mà không phải Bình Nhi, thì hãy đối xử tốt với người đó. A Tử, mình luôn muốn cậu hạnh phúc – Nhân Mã nhìn Song Tử với ánh mắt rất lạ
    -…
    Song tử không trả lời, đôi mắt như mờ đi vì một làn sương mỏng nghĩ về điều mà Nhân Mã nói. Một ngày nào đó anh không còn yêu Bình Nhi, nếu có ngày đó liệu anh sẽ phải đối mặt với trái tim mình như thế nào.

    ---------- Post added at 03:02 AM ---------- Previous post was at 03:00 AM ----------

    Cháp 5 : Bối rối

    Lết về đến nhà đã 10h khuya. Cho dù suốt cả buổi cô chỉ ngồi yên một chỗ nhìn mọi người và nói chuyện, nhưng cũng làm cho Ngư Ngư mệt đến không thở nổi. Tổng kết lại một ngày xui xẻo thì thực ra có những chuyện cũng không xui xẻo lắm. Ngư Ngư nằm dài ra giường nghĩ về điều gì đấy dường như rất vui vẻ, bất giác nở nụ cười rồi từ từ chìm vào giấc ngủ (Ngư Ngư, chúc ngủ ngon ^^)
    -Meoooo, meoooo…. Meooooo!
    -Con mèo chết dẫm – Ngư Ngư lầm bầm, không cần nhìn đồng hồ cũng biết bây giờ là 6h sáng. Từ khi cô chuyển đến đây con mèo ấy ngày nào cũng giờ này nhảy qua ban công của cô mà kêu.Cô còn không biết kiếp trước cô có thù oán gì với nó, mà kiếp này nó suốt ngày làm phiền giấc ngủ quý giá của cô. Nếu trước đây cô đã vớ bất kỳ cái gì gần đấy quăng cho nó 1 cái, thì giờ cô cũng đã kiềm chế được chút ít. Cô đang tu tâm dưỡng tính mà, không thể bị ông trời vùi dập giống như hôm qua được. Dù sao cũng đến giờ phải dậy rồi.
    Cô uể oải bước vào phòng tắm, sau khi bước ra thì khuôn mặt trở nên tươi rói, giống như bao nhiêu nỗi mệt nhọc của cô đã trút hết vào đấy (đúng không ?). Bật bếp nấu một chút cháo,cô thường nấu bữa sáng ở nhà vì lười ra ngoài ăn. Lấy đồ ăn thừa trong tủ lạnh đun lại, trong lúc chờ cháo cô tranh thủ trang điểm. Một chút phấn nền, 1 chút son môi. Cô được thừa hưởng làn da trắng không tì vết của mẹ, nên với cô không cần phải quá cầu kỳ về trang điểm, chỉ cần 1 chút son môi, trông cô cũng rực rỡ rồi, tuy rằng cô không tự tin vào nhan sắc của mình lắm. Nếu cô xinh đẹp như mọi người thường nói, thì tại sao đến giờ cô vẫn chưa có người yêu (chứ không phải vì cô kén cá chọn canh hả).
    Đến công ty sớm 10p, vừa ngồi vào bàn làm việc cô chợt nhớ ra chuyện hôm qua Thiên Thiên nói với cô. Có lẽ hôm nay là ngày cuối cùng cô còn ngồi ở đây. Song Tử anh ta không ưa cô, Thiên Thiên thì đang bực cô vì buổi lễ hôm qua. Có lẽ cô cần phải tìm cho mình một công việc mới sau hôm nay, mắt lơ đễnh nhìn ra cửa sổ.
    -Ngư Ngư, hôm nay xong công việc mình đi mua đồ nhé – Xử Nữ không biết từ đâu xuất hiện.
    Ngư Ngư đang còn cảm thấy buồn rầu về tương lai của mình, trả lời đại một câu:
    -Ừ !
    Dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng, có thể đi mua sắm rồi sẽ tổ chức một tiệc nhỏ chia tay Xử Nữ. Mình sẽ nhớ cô ấy lắm, Ngư Ngư quay mặt nhìn Xử Nữ 2 mắt rưng rưng…
    -Cậu làm sao thế, có bệnh gì à – Xử Nữ hỏi
    -Ngư Ngư, cô vào văn phòng tôi – Thiên Thiên ra lệnh
    Ngư Ngư cố nhìn Xử Nữ lần cuối với bộ mặt như sắp ra pháp trường, và Thiên Thiên là người tuyên án tử hình cô. Lết từng bước khó nhọc vào văn phòng của Thiên Thiên, khi cánh cửa khép lại cô như cảm thấy tương lai của mình cũng đang đóng lại một nửa. Bao nhiêu phấn đấu, giờ phải bắt đầu lại từ đầu.
    Thiên Thiên bắt đầu nói :
    -Ngư Ngư, cô cũng biết công việc của trợ lý tổng giám đốc là như thế nào. Hôm qua tôi rất không hài lòng với cách làm việc của cô.
    Ngư Ngư chỉ biết cúi đầu im lặng, cô còn biết làm gì bây giờ, là do cô sai mà.
    -Hôm qua tôi đã nghĩ không thể nào tha thứ cho cô – Thiên thiên tiếp
    Cô biết mà, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng. Nói ra đi, cô đang đợi đây, cô sẽ đón nhận nó dễ dàng thôi.
    -Nhưng hiện giờ chúng ta có sếp mới, anh ấy chưa hoàn toàn quen với công việc của công ty. Nếu giờ tôi sa thải cô thì cần phải tuyển nhân viên mới và đào tạo lại từ đầu,sẽ rất mất thời gian. Thế nên lần này tôi sẽ cho cô thêm một cơ hội. Hãy cố gắng làm việc, bất kỳ một sai lầm nhỏ nào xảy ra nữa thì tôi sẽ không do dự mà gạch tên cô ra khỏi danh sách công ty. – Thiên Bình thở dài : Còn giờ cô quay lại làm việc đi. 9h sếp mới sẽ đến, hãy báo cáo cho anh ấy biết về tình hình công ty.
    Ngư Ngư dường như vẫn chưa tin vào những gì mà mình nghe được. Có phải là Thiên Thiên bảo cô quay lại làm việc không ? Thấy Ngư Ngư vẫn ngồi yên không nhúc nhích, Thiên Thiên lớn giọng:
    -Ngư Ngư, cô còn ngồi đây làm gì. Ra ngoài làm việc cho tôi.
    Ngư Ngư như bật ra từ giấc mộng, cuống cuồng đứng dậy cúi chào và bước ra ngoài, tâm hồn vui phơi phới. Vậy là cô không bị đuổi việc, có thể lại làm việc ở đây, thực sự là một ngày đáng phải ăn mừng. Giờ thì cô đã hiểu, làm việc tốt thì sẽ được báo đáp mà (việc tốt mà cô ấy nghĩ đến là sáng nay đã không đập cho con mèo 1 trận như mọi khi), tự nhủ với lòng rằng phải cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa. Nhưng mà hình như ông trời chỉ đang đùa giỡn với cô mà thôi.
    Vừa bước ra khỏi phòng Thiên Thiên chưa được 3 bước thì cô đụng vào một người, suýt chút nữa thì ngã, may mà anh ta giữ cô lại. Sau 1s nhận ra mái tóc màu bạch kim, cả công ty của cô chỉ có 1 người thì cô hiểu ngay vừa rồi cô đã đụng trúng ai. Vội vàng cúi đầu
    -Xin lỗi tổng giám đốc !
    Song Tử không nhìn cô, cũng không tỏ thái độ gì mà chỉ bước đi về phía văn phòng của mình. Sau khi đóng cửa văn phòng, anh bất chợt đưa tay lên trái tim thầm thì :”Cô ấy thật xinh đẹp phải không”
    Bước về bàn làm việc, Ngư Ngư vừa đi vừa tim đập chân run. Tưởng rằng cuộc đời cô đã được đón ánh sáng, ai ngờ mây đen kéo đến sắp biến thành giông bão. Anh ta tại sao cứ ám cô, mà cô tại sao toàn đụng trúng anh ta chứ. Khi nãy nhờ có anh ta đỡ cô mới không bị ngã, muốn cảm ơn anh ta, nhưng khi ngẩng lên cô chỉ thấy một khuôn mặt lạnh như băng. Anh ta thay đổi tâm trạng còn nhanh hơn thời tiết,chỉ trong 24h thôi mà nó biến đổi không ngừng. Đầu tiên là khuôn mặt biến thái dê xồm, rồi chuyển sang khuôn mặt rạng rỡ như 1 đứa trẻ. Trong bữa tiệc lại là một người đàn ông với nụ cười quyến rũ, còn giờ đây đã biến thành một khối băng, tỏa ra hơi lạnh khiến cô đứng gần cũng cảm thấy rùng mình. Anh ta có phải là người đa nhân cách không ?
    Cố thoát ra khỏi những suy nghĩ ám ảnh về người đàn ông đó, anh ta có là gì thì hiện giờ cô chắc chắn 1 điều. Anh ta là sếp của cô, và bây giờ cô cần phải làm việc. Cầm chồng tài liệu đã soạn thảo mấy ngày trước, cô bước đến văn phòng của giám đốc
    -Cốc..cốc.. cốc.
    -Vào đi – Một giọng nói vang lên.
    Cô bước vào đặt chồng tài liệu lên bàn trước mặt anh nói :
    -Đây là tài liệu về công ty trong những năm gần đây.Tôi đã tập hợp những ưu điểm và nhược điểm mà mình nhìn nhận ra về công ty, mong rằng anh sẽ dễ dàng nắm bắt về tình hình phát triển của công ty 1 cách nhanh nhất.
    -Cô ngồi xuống đi, đợi tôi một chút. Tôi sẽ đọc chúng, có gì không hiểu tôi sẽ hỏi cô. Hôm nay cô không bận gì chứ ? Anh chăm chú đọc tài liệu, cũng không nhìn cô.
    -Tôi không bận gì cả, công việc của tôi hôm nay là giúp anh tìm hiểu về công ty.
    Trong khi anh đang đọc tài liệu thì cô ngồi không, do không có việc gì làm nên 2 mắt nặng trĩu, một phần cũng vì mấy ngày trước phải gấp rút chuẩn bị tài liệu nên cô không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Nhìn anh đọc chuyên tâm như vậy, cô sợ nếu cô đứng dậy hoặc làm j đấy sẽ ảnh hưởng đến anh,nên cứ ngồi yên ở đấy. Và rồi cô ngủ lúc nào không biết…
    12h trưa, cô giật mình tỉnh dậy. Đã đến giờ cơm trưa, do sáng cô chỉ ăn một chút cháo nên giờ cảm thấy hơi đói, bụng cô đã réo lên dòi biểu tình. Nhưng anh vẫn yên lặng ngồi đó đọc tài liệu, nên cô cũng không dám làm phiền. Bỗng nhiên anh nói, mắt vẫn chăm chú vào tập tài liệu trên tay.
    -Cô ra căng tin lấy cơm nhé, tôi sẽ ăn trong văn phòng.
    Cơm trưa, đến giờ xả hơi rồi. Từ sáng đến giờ ngồi trong văn phòng mệt muốn chết (cô ngủ trong đó cũng mệt hả), lưng với vai mỏi nhừ. Cô nghĩ rằng lấy cơm xong sẽ ra ngoài ăn rồi nói chuyện với Xử Nữ. Ai ngờ rằng khi mới mang vào đã thấy anh không còn ngồi ở bàn làm việc, mà đã ngồi ở sofa, mắt vẫn không rời quyển tài liệu. Cô mang cơm vào rồi định bước ra ngoài thì bị anh gọi lại:
    -Cô đi đâu thế, hãy ngồi ăn ở đây, tôi có vài chỗ muốn hỏi cô.
    Trời ơi ! đến cả ăn cơm cô cũng không được ăn cho thoải mái, nhưng đành chịu vậy, lời nói của anh là mệnh lệnh.
    Cơm đã dọn ra, nhưng anh lại bắt đầu hỏi rất nhiều vấn đề, cô vừa trả lời vừa ngửi mùi thức ăn thơm phức mà không khỏi xao lòng. Cô đói sắp không chịu được, còn anh thì cứ thao thao bất tuyệt chỉ đến khi bụng cô không chịu đựng nổi mà phát ra thành tiếng :
    -ọtttttttttt
    Khi này anh mới nhớ ra cần phải ăn cơm trưa, liền nói với cô mắt vẫn chăm chú đọc tài liệu :
    -Ăn cơm thôi. Anh cong môi lên cười một nụ cười bí hiểm.
    Cô xấu hổ muốn chết, đúng là không biết phải làm sao cho hết ngượng, may mà anh không nhìn cô vì giờ mặt cô đã đỏ hơn cả trái gấc rồi. Đúng là xấu hổ quá đi.
    Cô và anh yên lặng ngồi ăn cơm, cả 2 không nói với nhau câu nào, thỉnh thoảng anh chỉ gật gù giống như hiểu ra vấn đề gì đấy. Liếc nhìn đống tài liệu đã vơi đi một nửa, cô giật mình. Làm sao chỉ trong 3 tiếng anh đã có thể đọc hết một nửa đống tài liệu đó. Để đọc hết nó cô cũng phải mất 1 tuần, vừa đọc vừa nghiên cứu ghi nhớ những vấn đề để nếu anh không hiểu cô sẽ giải thích. Vậy mà giờ anh chỉ mất 3 tiếng để đọc hết một nửa và nắm gần như toàn bộ vấn đề trong những quyển tài liệu ấy. Thực sự anh có khả năng đọc sách phi thường nha.
    Cô len lén nhìn anh, nãy giờ anh chỉ chăm chú đọc cũng chưa đụng vào ăn chút gì, đồ ăn vẫn còn nguyên trên bàn. Chẳng cần phải nhìn cô, anh cũng biết cô đang nghĩ gì. Miễn cưỡng cầm đũa gắp vài miếng rau, ít cơm và vài thức ăn khác,sau đó anh nhăn mặt bỏ đũa xuống. Cô thấy vậy không kìm được tò mò hỏi :
    -Đồ ăn không hợp khẩu vị à ?
    -Thức ăn ở đây lúc nào cũng khó ăn như vậy à – Anh lầm bầm.
    Cô nhìn qua những thứ trên bàn, món cá hôm nay rất ngon, nhưng hình như anh không đụng vào, chắc là anh ghét ăn cá. Cô thầm nghĩ, người đàn ông này thật khó nuôi nha.
    Anh quay lại bàn làm việc đọc tài liệu, còn cô dọn thức ăn trên bàn. Còn thừa nhiều đồ ăn ngon như vậy mà đổ đi thì thật phí phạm. Cô lén đổ thức ăn vào 1 cái hộp, tối mang về có thể sẽ nấu lại, vậy là đỡ phải mua thức ăn rồi.
    Dọn dẹp xong, cơn buồn ngủ của cô cũng ập đến. Cô yên tĩnh ngồi ngủ trên ghế sofa lúc nào không biết. Anh đang chăm chú đọc, tự nhiên có 1 đoạn không hiểu đinh quay sang hỏi cô thì thấy cô ngủ mất rồi. Anh lắc đầu lại gần thì thầm :” có biết ngủ như thế này dễ đau người lắm không hả ?”. Rồi anh đặt cô nằm ngay ngắn lên chiếc ghế dài, khẽ mỉm cười. Đôi môi đó của anh vì cô mà cười rồi đấy, chỉ là cô ngủ say như vậy thì làm sao mà thấy được (Ngư Ngư, dậy đi >.<). Để cô yên tĩnh ngủ anh quay lại bàn tiếp tục công việc của mình. Trươc khi cầm vào quyển tài liệu, anh đặt tay lên trái tim mình thầm thì : “cô ấy thật giống em, Bình Nhi” .(cơ mà tớ thích cái tên Bình Nhi này lắm ý)

  4. #4
    Ngày tham gia
    May 2013
    Đang ở
    Bầu TRời Xanh
    Bài viết
    1,436
    Rep Power
    12
    Hay quá đi à . Típ nữa đi bạn đọc mà mắt cười ghê luôn
    Nhân vật tiểu thiên mà mình đọc nhầm là tiểu thiện
    Lần sửa cuối bởi minhthu068, ngày 12-12-2013 lúc 10:38.

  5. #5
    Vì bạn yêu cầu nên up thêm cháp nữa vậy, truyện này m còn chưa viết xong, sắp đến cảnh xịt máu mũi r .
    Tks bạn đã ủng hộ



    Cháp 6 : Quá Khứ

    8h tối, mọi người trong công ty đã về hết, chỉ còn phòng của giám đốc vẫn sáng đèn. Anh vẫn chăm chú đọc quyển tài liệu cuối cùng. Trên đời này anh ghét nhất là phải đọc nhiều sách, nhìn cái đống tài liệu cao ngất ngưỡng này đi, làm sao có thể chịu đựng nổi khi cả 1 ngày chỉ biết đọc. Cũng may mà anh thông minh, nên những thứ trong này cũng không đến nỗi khó hiểu. Và cũng nhờ những phân tích của Ngư Ngư nên nắm bắt vấn đề cơ bản không khó gì, cô gái phiền phức này làm việc cũng rất hiệu quả. Aiz, aiz, hiện giờ anh phải làm việc, không rảnh để suy nghĩ về phụ nữ. Nhìn cái tướng ngủ của cô ta đi, cô ta tưởng đây là nhà mình chắc.
    -Ọc…ọcccccccccccccc- Bụng anh lên tiếng biểu tình, chắc tại do lúc trưa không ăn nhiều. Đồ ăn ở chỗ này thật kinh khủng, đặc biệt là món cá ấy, anh ghét cá.
    Ném quyển tài liệu lên bàn, anh đến bên cạnh Ngư Ngư lay lay
    -Ê, cô dậy đi, biết giờ mấy giờ rồi không hả ?
    Cô từ trong giấc mơ choàng tỉnh dậy, vẻ mặt có chút khó chịu. Nhưng khi mở mắt nhìn thấy mặt anh đang gần sát mặt cô, cô có chút bối rối, bật ngồi dậy. Nhìn đồng hồ trên tường, đã 8h rồi. Điện thoại 10 cuộc gọi nhỡ của Xử Nữ, chết mất, cô quên cuộc hẹn đi mua đồ với Xử Nữ. Lần này về tai cô chắc chắn sẽ không được yên, nhưng mà lâu rồi mới được ngủ yên như vậy, thật thoải mái nha. Cô bất giác nở nụ cười.
    -Cô đói không ? chúng ta ra ngoài ăn – Song Tử nói.
    -A, không cần đâu, hôm nay tôi có việc phải về. Xin lỗi anh – Ngư Ngư vừa nói vừa liếc ra ngoài, bàn làm việc của cô đang có 1 hộp cơm nha,nếu không về nấu thức ăn sẽ hư mất.
    -Vậy thôi, cô về đi – Song Tử lạnh lùng.
    Ngư Ngư đứng dậy lúng túng cúi chào rồi bước ra khỏi văn phòng. Cô cũng cảm thấy đói rồi, cô sẽ qua siêu thị và mua thêm vài thứ. Ngủ xong tâm trạng thật thoải mái.
    Song Tử yên lặng đứng trước cửa sổ nhìn ra bầu trời đêm. Thành phố này đã thay đổi rất nhiều kể từ ngày ấy. Anh nhớ lại khoảng thời gian cũ xưa, bất giác thở dài. Cô ấy đã làm anh mất đi thời thanh xuân vui vẻ của mình, người con gái ấy thật tàn nhẫn. Đặt tay lên trái tim, cảm giác nhói đau vẫn nguyên vẹn như đôi mắt cô nhìn anh lần cuối cùng.
    -Rengggggggg, renggggggggggg
    Chuông điện thoại phá tan không gian yên ắng, Song Tử có chút bực mình, giờ đây anh chỉ muốn im lặng một chút. Cuối cùng không chịu nổi tiếng chuông ing tai nhức óc, anh cũng chịu cầm lên nghe.
    -Alo
    -*Tiếng nhạc lớn đập vào tai*A Tử hả, qua đây đi, ở đây có rất nhiều cô gái xinh đẹp, cả Tiểu Thiên và Tiểu Mã cũng ở đây. 3 bọn mình đặc biệt làm bữa tiệc mừng cậu trở về, qua nhanh đi. Á, mà không được nói chuyện này cho Tiểu Kết biết nghe chưa, nó mà đến đây thì tất cả sẽ tan hoang mất. Vẫn quán cũ nhé, cậu đến luôn đi.
    Quán cũ, đã 5 năm trôi qua nhưng mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian vui vẻ đó, anh cũng bất giác cười một mình. Ngày ấy anh chẳng phải cũng giống bọn họ sao, những cô gái vây quanh, tiệc tùng không bao giờ dừng. Đó hình như là khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc sống của anh. Đã đến lúc anh phải để quá khứ ngủ yên, và quay lại với cuộc sống của mình. Vì cô ấy, anh đã sống thật mệt mỏi, cũng đã 5 năm rồi…
    Dừng trước cửa bar Monight, 5 năm giờ nó không còn là quán cũ mà anh từng nhớ. Với quy mô rộng hơn và lộng lẫy hơn, có lẽ sau 5 năm nó cũng đã thay bộ áo mới cho mình. Tiếng nhạc to phát ra từ bên trong, nó làm đầu óc anh cũng quay cuồng theo. Xung quanh là những cô gái ăn mặc mát mẻ, những thân hình gợi cảm, bốc lửa đang vây quanh anh. Đây là thế giới mà anh từng sống, anh từng đắm chìm trong nó đến khi cô kéo anh ra, và đẩy anh vào một cuộc sống khắc nghiệt hơn. Yêu cô, anh đã đánh mất bản thân mình, từ lúc nhìn thấy đôi mắt ấy, anh biết cuộc đời anh sẽ thay đổi.
    Lách qua biển người đang lắc lư điên cuồng theo điệu nhạc, anh đến phòng Vip trên tầng 3, thầm nghĩ “Chắc bọn họ vẫn ở căn phòng ấy”. Chân anh dừng lại ở phòng số 3, một con số đáng nhớ, hình như anh luôn có duyên với con số này. Phòng số 3, ngày 3, tháng 3 và là người thứ 3…
    Mở cửa đi vào, nụ cười trên môi anh lại hiện ra như nó chưa bao giờ tắt. Căn phòng giờ đã rộng hơn rất nhiều. Những cô gái đẹp gợi cảm đang vây xung quanh Tiểu Thiên và Tiểu Sư, 2 người bọn họ lúc nào cũng có sức hút, giống như phụ nữ với bọn họ không bao giờ đủ, trước kia, không phải anh cũng như vậy sao. Giơ tay chào mọi người :
    -Tiểu Thiên, Tiểu Sư 2 người có vẻ bận quá nhỉ. Tiểu Mã, sao ngồi đây uống rượu một mình thế này, không phải là đại thiếu gia đang có tâm sự chứ.
    Nói vậy nhưng Song Tử biết, Tiểu Mã không giống 2 người kia, cậu ấy khá chầm tính và không thích tiệc tùng. Mỗi lần đến đây đều là Song Tử phải lôi kéo cậu ấy mới chịu đi, nghĩ đến lần đầu tiên gặp Tiểu Mã lúc 5 tuổi, Song Tử đã tưởng nhầm cậu ấy là con gái , còn nói rằng cậu ấy là một cô gái rất xinh đẹp (lẻo mép từ bé mà).
    -Đại mỹ nhân, ai làm cậu bực vậy, hãy nói với hãy nói với mình, mình nhất quyết sẽ không tha cho hắn – Song Tử nở 1 nụ cười quyến rũ.
    “Đại mỹ nhân”- đây là biệt danh mà A Tử gọi Tiểu Mã khi chỉ có 2 người với nhau. Nếu Tiểu Mã là con gái thì chắc chắn đàn ông ở thành phố này sẽ quỳ rạp dưới chân cậu ấy. Nghĩ đến đấy, Song Tử lại cười một nụ cười bí hiểm
    -A Tử, đừng có đùa nữa, bữa tiệc này không phải là để mừng cậu trở về sao ? Đã 5 năm rồi, bây giờ cậu mới quay lại.
    Đôi mắt Nhân Mã như muốn nhìn thẳng vào con người đang ngồi trước mặt. Vẫn khuôn mặt đó, vẫn nụ cười đó, nhưng đó không phải là con người của 5 năm trước, cậu ấy đã thay đổi, A Tử mà Nhân Mã từng quen, cậu ấy thực sự chưa quay về.
    Ánh mắt chứa những tia sắc lạnh, tuy đôi môi không ngừng cười, nhưng xung quanh lại toát ra hàn băng khiến những người đứng cách cậu vài mét vẫn cảm thấy rùng mình. Cậu ấy đã thay đổi vì cô gái đó sao ? Một người suốt ngày lang thang trong những bữa tiệc, cậu luôn là trung tâm của tất cả. Với nụ cười ấy, không biết bao nhiêu cô gái đã tự nguyện hiến dâng mình. Ở bar này khi ấy cậu có biệt danh là “Evil”, một tay sát gái chuyên nghiệp. Mỗi khi bước vào, tất cả ánh mắt của phụ nữ đều đổ dồn về cậu ấy. Mỗi khi cậu ấy cười, mọi người đều cảm thấy run rẩy hạnh phúc. Thực sự không dám tin, cậu ấy đã thay đổi vì người con gái ấy. Từ khi quen cô ta, cậu ấy không còn cười như vậy nữa. Thay vào đó là nụ cười hồn nhiên,trong sáng như 1 đứa trẻ. Nụ cười đó rất lâu, rất lâu trước đây Nhân Mã đã từng thấy. Đó là hồi bọn họ 5 tuổi, A Tử đã nói : “Nhân Mã, cậu thật xinh đẹp”.
    -Hi, A Tử, qua đây vui vẻ chút đi. Cậu bắt đầu học Tiểu Mã từ khi nào vậy. 2 người cứ như là đang bị bệnh gì ấy- Sư Tử càu nhàu. Tiểu Thiên, mau qua đây, chúng ta cùng uống rượu
    Thiên Yết rời khỏi đám phụ nữ, tiến đến ngồi cạnh 3 người. Lạnh lùng nói :
    -A Tử, cậu không quên được cô ấy sao ? Đã 5 năm rồi.
    Lời của Tiêu Thiên vừa dứt, cánh cửa lại một lần nữa được mở ra. Một anh chàng đẹp trai không kém những chàng trai đẹp đang ngồi ở sofa bước vào. Anh ta không cười, nhưng lại toát ra vẻ dịu dàng khó tả, người đàn ông này chỉ cần nhìn một lần cũng khiến cho phụ nữ phải si mê.Anh ta tên là Kim Ngưu, bạn thân của Song Tử cách đây 5 năm trước.5 người bọn họ từng là “Ngũ đại thiếu gia” lừng lẫy khắp các bữa tiệc quán bar ở thành phố này. Chỗ nào có 5 người bọn họ xuất hiện, chỗ đó thành trung tâm của những ánh mắt nhìn. Phụ nữ thèm muốn họ, đàn ông ghen tị với họ, họ là có tất cả mọi thứ mà ai cũng mơ ước. Anh ta bước đến trước mặt 4 người, nhẹ nhàng nói :
    -A Tử, cậu đã quay về.
    Mặt Song Tử biến sắc, người đàn ông này, tại sao anh ta lại có mặt ở đây.
    -Tiểu Thiên, có phải cậu gọi hắn ta tới. Cậu có ý gì ? – Song Tử hét lên
    -Đừng vậy mà A Tử, chuyện ấy đã qua lâu rồi. Chúng ta là bạn mà, 2 cậu đừng vì một người phụ nữ mà như vậy chứ – Sư Tử hòa giải
    -Tiểu Sư ! Cậu biết gì mà chen vào ?
    Ánh mắt Song Tư băng lạnh đến nỗi Sư Tử cũng biết, lúc này không nên chọc giận cậu ta. Sát khí lớn đến nỗi Sư Tử bất giác lùi lại 2 bước. Cậu ta lúc nào cũng cười, tâm trạng có như thế nào, thì nụ cười vẫn không đổi. Lớp mặt nạ đó cậu ta đeo nó lâu đến nỗi Sư Tử từng nghĩ đó là bộ mặt thật của cậu ấy. Cho đến khi cô gái ấy xuất hiện, cô ta là nguyên nhân của tất cả sự thay đổi của A Tử.
    -A Tử ! Mình biết cậu rất hận mình. Mình cũng từng rất căm hận chính bản thân mình. Nhưng Bình Nhi cô ấy chết rồi, đã 5 năm rồi. Cậu còn muốn hành hạ bản thân đến bao giờ nữa ? – Kim Ngưu ngắt lời
    -Tiểu Ngưu, suốt cuộc đời này, tôi không bao giờ có thể tha thứ cho cậu – Song Tử dùng ánh mắt lạnh như băng đáp: Tôi muốn cậu sống thật khổ sở và ăn năn suốt cuộc đời vì cái chết của cô ấy.
    Song Tử đứng lên và bước ra khỏi căn phòng ngột ngạt ấy. Bỏ lại đằng sau những người bạn đã cùng kề vai sát cánh, bỏ lại đằng sau những cô gái quyến rũ, bỏ lại đằng sau những bản nhạc quay cuồng. Tất cả hãy biến mất đi, anh từ bỏ hết, chỉ cần một lần nữa được nhìn thấy cô ấy, thân xác này anh cũng không cần nữa.
    Không uống một giọt rượu nào, nhưng anh cảm giác như mình đang say. Tâm trí trôi nổi, bồng bềnh quay lại ngày cách đây 5 năm, khi lần đầu tiên anh gặp cô. Vẫn phòng Vip số 3, và mãi mãi với cô, anh chỉ là người thứ 3
    -Hi, A Tử, lại đây mình giới thiệu cậu với 1 người. Cô ấy là Bảo Bình…
    A ! Anh choàng tỉnh dậy trong màn đêm lạnh lẽo, đôi mắt dịu dàng đó kéo anh ra khỏi giấc mơ. Cố nhắm mắt lại, ngủ thêm một chút nữa thôi, anh lại có thể nhìn thấy cô, dù là trong mơ, hãy để anh nhìn cô một lần nữa.

    -Reng………Reng………
    Cô chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia hét lên xối xả
    -Ngư Ngư, hôm nay cậu làm gì trong phòng giám đốc mà mình gọi cậu không trả lời. Có phải thấy trai đẹp nên quên mất mình rồi phải không. Đúng là, đáng lẽ trong bữa tiệc hôm ấy mình nên bỏ mặc cậu. Hi sinh vì cậu như vậy mà cậu nỡ bỏ rơi mình.
    -Xử Nữ à ! Mình xin lỗi, ngàn lần xin lỗi cậu – Ngư Ngư bối rối.
    -Thôi, lần này đại tiểu thư tớ đây đang vui, nên sẽ miễn tội chết cho cậu. Cậu biết không, hôm nay anh chàng Sư Tử đó thực sự là có qua công ty chở mình đi mua đồ – Xử Nữ vui vẻ đáp
    -Hả, anh chàng nào, là cái anh chàng tóc vàng gặp trong bữa tiệc sao ? – Ngư Ngư sửng sốt.
    -Đúng vậy. Ngư Ngư, cậu có thấy anh ta thật đẹp trai không ? So với tổng giám đốc cũng không có kém hơn, lại rất ga lăng nữa. Anh ta chở mình qua tiệm của Nhân Mã chọn đồ, xong còn dẫn mình đi ăn. Đàn ông như vậy, thật khiến mình động lòng nha.
    -Cũng may mà không có mình đi kèm, không thì thành kỳ đà cản mũi cậu.Á, Xử Nữ, không phải cậu thích anh ta rồi đấy chứ?
    -Ngư Ngư ngố, cậu nói thử xem. Đại thiếu gia như anh ta phụ nữ vây quanh nhiều vô kể. Tớ cũng không phải là đứa không biết thân phận. Chỉ là có một anh chàng đẹp trai hộ tống, tớ cũng không nỡ từ chối thôi (chứ k phải do bà mê zai hả). Mà này, khai thật đi, hôm nay cậu với giám đốc đã làm gì trong phòng suốt cả ngày. Ngay cả giờ ăn trưa cũng không thấy mặt mũi cậu đâu, có phải say mê người ta đến quên đường về rồi không? Ha ha
    -Say mê cái đầu cậu. Anh ta không biết là người hay là gì, suốt cả buổi chỉ cắm mắt vào đống tài liệu, đến liếc nhìn mình 1 cái cũng không có. Loại đàn ông như anh ta mà khiến được tớ si mê sao ? Nhưng mà cậu biết không, anh ta thực sự là rất thông minh. Đống tài liệu đó mình vất vả 1 tuần mới tổng kết hết, vậy mà anh ta chỉ đọc nó có 1 ngày đã nắm được toàn bộ. Mình cũng phải phục anh ta vài phần.
    -Cậu không biết hả ? Từ bé giám đốc đã nổi tiếng là thông minh. Những việc người khác làm 1 tháng vào tay anh ta chỉ mất 1,2 ngày. Nhưng mà anh ta chưa bao giờ sử dụng trí thông minh của mình để làm chuyện tốt, toàn nghĩ ra mấy thứ quái quỷ.
    -Vậy sao ? Mình thật sự không dám nghĩ là anh ta lại là người như vậy.
    -Ngư Ngư, là cậu không biết đấy thôi. Trước đây anh ta là dân chơi có tiếng ở thành phố này. Đi đâu mọi người cũng biết tên, anh ta có khi còn nổi hơn cả thị trưởng ấy. Bất kỳ bữa tiệc nào cũng có mặt anh ta, phụ nữ bị anh ta mê hoặc thực sự là không thể đếm nổi.
    -Một người như anh ta mà có thể thay đổi thành như thế này sao ?
    -Vì một người con gái, tất cả chỉ vì một người con gái.- Xử Nữ thở dài
    -Vì một người con gái sao ? Cậu biết chuyện này à ?
    -Á, Ngư Ngư, xin lỗi mình bận chút chuyện rồi, lát gọi lại cho cậu sau nhé
    Chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã dập máy. Ngư Ngư vẫn ngồi lặng im, như đang suy nghĩ điều gì đấy.Vì một người con gái, người như anh ta thực sự có thể thay đổi vì một người con gái ư ?

  6. #6
    Ngày tham gia
    May 2013
    Đang ở
    Bầu TRời Xanh
    Bài viết
    1,436
    Rep Power
    12
    Hay thật đấy ......Đọc hoài hok chán . Nếu típ được bạn cho chap kế luôn nha Nhoxkute

  7. #7
    he he, thêm 1 cháp nữa vậy




    Cháp 6 : Quá Khứ


    8h tối, mọi người trong công ty đã về hết, chỉ còn phòng của giám đốc vẫn sáng đèn. Anh vẫn chăm chú đọc quyển tài liệu cuối cùng. Trên đời này anh ghét nhất là phải đọc nhiều sách, nhìn cái đống tài liệu cao ngất ngưỡng này đi, làm sao có thể chịu đựng nổi khi cả 1 ngày chỉ biết đọc. Cũng may mà anh thông minh, nên những thứ trong này cũng không đến nỗi khó hiểu. Và cũng nhờ những phân tích của Ngư Ngư nên nắm bắt vấn đề cơ bản không khó gì, cô gái phiền phức này làm việc cũng rất hiệu quả. Aiz, aiz, hiện giờ anh phải làm việc, không rảnh để suy nghĩ về phụ nữ. Nhìn cái tướng ngủ của cô ta đi, cô ta tưởng đây là nhà mình chắc.
    -Ọc…ọcccccccccccccc- Bụng anh lên tiếng biểu tình, chắc tại do lúc trưa không ăn nhiều. Đồ ăn ở chỗ này thật kinh khủng, đặc biệt là món cá ấy, anh ghét cá.
    Ném quyển tài liệu lên bàn, anh đến bên cạnh Ngư Ngư lay lay
    -Ê, cô dậy đi, biết giờ mấy giờ rồi không hả ?
    Cô từ trong giấc mơ choàng tỉnh dậy, vẻ mặt có chút khó chịu. Nhưng khi mở mắt nhìn thấy mặt anh đang gần sát mặt cô, cô có chút bối rối, bật ngồi dậy. Nhìn đồng hồ trên tường, đã 8h rồi. Điện thoại 10 cuộc gọi nhỡ của Xử Nữ, chết mất, cô quên cuộc hẹn đi mua đồ với Xử Nữ. Lần này về tai cô chắc chắn sẽ không được yên, nhưng mà lâu rồi mới được ngủ yên như vậy, thật thoải mái nha. Cô bất giác nở nụ cười.
    -Cô đói không ? chúng ta ra ngoài ăn – Song Tử nói.
    -A, không cần đâu, hôm nay tôi có việc phải về. Xin lỗi anh – Ngư Ngư vừa nói vừa liếc ra ngoài, bàn làm việc của cô đang có 1 hộp cơm nha,nếu không về nấu thức ăn sẽ hư mất.
    -Vậy thôi, cô về đi – Song Tử lạnh lùng.
    Ngư Ngư đứng dậy lúng túng cúi chào rồi bước ra khỏi văn phòng. Cô cũng cảm thấy đói rồi, cô sẽ qua siêu thị và mua thêm vài thứ. Ngủ xong tâm trạng thật thoải mái.
    Song Tử yên lặng đứng trước cửa sổ nhìn ra bầu trời đêm. Thành phố này đã thay đổi rất nhiều kể từ ngày ấy. Anh nhớ lại khoảng thời gian cũ xưa, bất giác thở dài. Cô ấy đã làm anh mất đi thời thanh xuân vui vẻ của mình, người con gái ấy thật tàn nhẫn. Đặt tay lên trái tim, cảm giác nhói đau vẫn nguyên vẹn như đôi mắt cô nhìn anh lần cuối cùng.
    -Rengggggggg, renggggggggggg
    Chuông điện thoại phá tan không gian yên ắng, Song Tử có chút bực mình, giờ đây anh chỉ muốn im lặng một chút. Cuối cùng không chịu nổi tiếng chuông ing tai nhức óc, anh cũng chịu cầm lên nghe.
    -Alo
    -*Tiếng nhạc lớn đập vào tai*A Tử hả, qua đây đi, ở đây có rất nhiều cô gái xinh đẹp, cả Tiểu Thiên và Tiểu Mã cũng ở đây. 3 bọn mình đặc biệt làm bữa tiệc mừng cậu trở về, qua nhanh đi. Á, mà không được nói chuyện này cho Tiểu Kết biết nghe chưa, nó mà đến đây thì tất cả sẽ tan hoang mất. Vẫn quán cũ nhé, cậu đến luôn đi.
    Quán cũ, đã 5 năm trôi qua nhưng mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian vui vẻ đó, anh cũng bất giác cười một mình. Ngày ấy anh chẳng phải cũng giống bọn họ sao, những cô gái vây quanh, tiệc tùng không bao giờ dừng. Đó hình như là khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc sống của anh. Đã đến lúc anh phải để quá khứ ngủ yên, và quay lại với cuộc sống của mình. Vì cô ấy, anh đã sống thật mệt mỏi, cũng đã 5 năm rồi…
    Dừng trước cửa bar Monight, 5 năm giờ nó không còn là quán cũ mà anh từng nhớ. Với quy mô rộng hơn và lộng lẫy hơn, có lẽ sau 5 năm nó cũng đã thay bộ áo mới cho mình. Tiếng nhạc to phát ra từ bên trong, nó làm đầu óc anh cũng quay cuồng theo. Xung quanh là những cô gái ăn mặc mát mẻ, những thân hình gợi cảm, bốc lửa đang vây quanh anh. Đây là thế giới mà anh từng sống, anh từng đắm chìm trong nó đến khi cô kéo anh ra, và đẩy anh vào một cuộc sống khắc nghiệt hơn. Yêu cô, anh đã đánh mất bản thân mình, từ lúc nhìn thấy đôi mắt ấy, anh biết cuộc đời anh sẽ thay đổi.
    Lách qua biển người đang lắc lư điên cuồng theo điệu nhạc, anh đến phòng Vip trên tầng 3, thầm nghĩ “Chắc bọn họ vẫn ở căn phòng ấy”. Chân anh dừng lại ở phòng số 3, một con số đáng nhớ, hình như anh luôn có duyên với con số này. Phòng số 3, ngày 3, tháng 3 và là người thứ 3…
    Mở cửa đi vào, nụ cười trên môi anh lại hiện ra như nó chưa bao giờ tắt. Căn phòng giờ đã rộng hơn rất nhiều. Những cô gái đẹp gợi cảm đang vây xung quanh Tiểu Thiên và Tiểu Sư, 2 người bọn họ lúc nào cũng có sức hút, giống như phụ nữ với bọn họ không bao giờ đủ, trước kia, không phải anh cũng như vậy sao. Giơ tay chào mọi người :
    -Tiểu Thiên, Tiểu Sư 2 người có vẻ bận quá nhỉ. Tiểu Mã, sao ngồi đây uống rượu một mình thế này, không phải là đại thiếu gia đang có tâm sự chứ.
    Nói vậy nhưng Song Tử biết, Tiểu Mã không giống 2 người kia, cậu ấy khá chầm tính và không thích tiệc tùng. Mỗi lần đến đây đều là Song Tử phải lôi kéo cậu ấy mới chịu đi, nghĩ đến lần đầu tiên gặp Tiểu Mã lúc 5 tuổi, Song Tử đã tưởng nhầm cậu ấy là con gái , còn nói rằng cậu ấy là một cô gái rất xinh đẹp (lẻo mép từ bé mà).
    -Đại mỹ nhân, ai làm cậu bực vậy, hãy nói với hãy nói với mình, mình nhất quyết sẽ không tha cho hắn – Song Tử nở 1 nụ cười quyến rũ.
    “Đại mỹ nhân”- đây là biệt danh mà A Tử gọi Tiểu Mã khi chỉ có 2 người với nhau. Nếu Tiểu Mã là con gái thì chắc chắn đàn ông ở thành phố này sẽ quỳ rạp dưới chân cậu ấy. Nghĩ đến đấy, Song Tử lại cười một nụ cười bí hiểm
    -A Tử, đừng có đùa nữa, bữa tiệc này không phải là để mừng cậu trở về sao ? Đã 5 năm rồi, bây giờ cậu mới quay lại.
    Đôi mắt Nhân Mã như muốn nhìn thẳng vào con người đang ngồi trước mặt. Vẫn khuôn mặt đó, vẫn nụ cười đó, nhưng đó không phải là con người của 5 năm trước, cậu ấy đã thay đổi, A Tử mà Nhân Mã từng quen, cậu ấy thực sự chưa quay về.
    Ánh mắt chứa những tia sắc lạnh, tuy đôi môi không ngừng cười, nhưng xung quanh lại toát ra hàn băng khiến những người đứng cách cậu vài mét vẫn cảm thấy rùng mình. Cậu ấy đã thay đổi vì cô gái đó sao ? Một người suốt ngày lang thang trong những bữa tiệc, cậu luôn là trung tâm của tất cả. Với nụ cười ấy, không biết bao nhiêu cô gái đã tự nguyện hiến dâng mình. Ở bar này khi ấy cậu có biệt danh là “Evil”, một tay sát gái chuyên nghiệp. Mỗi khi bước vào, tất cả ánh mắt của phụ nữ đều đổ dồn về cậu ấy. Mỗi khi cậu ấy cười, mọi người đều cảm thấy run rẩy hạnh phúc. Thực sự không dám tin, cậu ấy đã thay đổi vì người con gái ấy. Từ khi quen cô ta, cậu ấy không còn cười như vậy nữa. Thay vào đó là nụ cười hồn nhiên,trong sáng như 1 đứa trẻ. Nụ cười đó rất lâu, rất lâu trước đây Nhân Mã đã từng thấy. Đó là hồi bọn họ 5 tuổi, A Tử đã nói : “Nhân Mã, cậu thật xinh đẹp”.
    -Hi, A Tử, qua đây vui vẻ chút đi. Cậu bắt đầu học Tiểu Mã từ khi nào vậy. 2 người cứ như là đang bị bệnh gì ấy- Sư Tử càu nhàu. Tiểu Thiên, mau qua đây, chúng ta cùng uống rượu
    Thiên Yết rời khỏi đám phụ nữ, tiến đến ngồi cạnh 3 người. Lạnh lùng nói :
    -A Tử, cậu không quên được cô ấy sao ? Đã 5 năm rồi.
    Lời của Tiêu Thiên vừa dứt, cánh cửa lại một lần nữa được mở ra. Một anh chàng đẹp trai không kém những chàng trai đẹp đang ngồi ở sofa bước vào. Anh ta không cười, nhưng lại toát ra vẻ dịu dàng khó tả, người đàn ông này chỉ cần nhìn một lần cũng khiến cho phụ nữ phải si mê.Anh ta tên là Kim Ngưu, bạn thân của Song Tử cách đây 5 năm trước.5 người bọn họ từng là “Ngũ đại thiếu gia” lừng lẫy khắp các bữa tiệc quán bar ở thành phố này. Chỗ nào có 5 người bọn họ xuất hiện, chỗ đó thành trung tâm của những ánh mắt nhìn. Phụ nữ thèm muốn họ, đàn ông ghen tị với họ, họ là có tất cả mọi thứ mà ai cũng mơ ước. Anh ta bước đến trước mặt 4 người, nhẹ nhàng nói :
    -A Tử, cậu đã quay về.
    Mặt Song Tử biến sắc, người đàn ông này, tại sao anh ta lại có mặt ở đây.
    -Tiểu Thiên, có phải cậu gọi hắn ta tới. Cậu có ý gì ? – Song Tử hét lên
    -Đừng vậy mà A Tử, chuyện ấy đã qua lâu rồi. Chúng ta là bạn mà, 2 cậu đừng vì một người phụ nữ mà như vậy chứ – Sư Tử hòa giải
    -Tiểu Sư ! Cậu biết gì mà chen vào ?
    Ánh mắt Song Tư băng lạnh đến nỗi Sư Tử cũng biết, lúc này không nên chọc giận cậu ta. Sát khí lớn đến nỗi Sư Tử bất giác lùi lại 2 bước. Cậu ta lúc nào cũng cười, tâm trạng có như thế nào, thì nụ cười vẫn không đổi. Lớp mặt nạ đó cậu ta đeo nó lâu đến nỗi Sư Tử từng nghĩ đó là bộ mặt thật của cậu ấy. Cho đến khi cô gái ấy xuất hiện, cô ta là nguyên nhân của tất cả sự thay đổi của A Tử.
    -A Tử ! Mình biết cậu rất hận mình. Mình cũng từng rất căm hận chính bản thân mình. Nhưng Bình Nhi cô ấy chết rồi, đã 5 năm rồi. Cậu còn muốn hành hạ bản thân đến bao giờ nữa ? – Kim Ngưu ngắt lời
    -Tiểu Ngưu, suốt cuộc đời này, tôi không bao giờ có thể tha thứ cho cậu – Song Tử dùng ánh mắt lạnh như băng đáp: Tôi muốn cậu sống thật khổ sở và ăn năn suốt cuộc đời vì cái chết của cô ấy.
    Song Tử đứng lên và bước ra khỏi căn phòng ngột ngạt ấy. Bỏ lại đằng sau những người bạn đã cùng kề vai sát cánh, bỏ lại đằng sau những cô gái quyến rũ, bỏ lại đằng sau những bản nhạc quay cuồng. Tất cả hãy biến mất đi, anh từ bỏ hết, chỉ cần một lần nữa được nhìn thấy cô ấy, thân xác này anh cũng không cần nữa.
    Không uống một giọt rượu nào, nhưng anh cảm giác như mình đang say. Tâm trí trôi nổi, bồng bềnh quay lại ngày cách đây 5 năm, khi lần đầu tiên anh gặp cô. Vẫn phòng Vip số 3, và mãi mãi với cô, anh chỉ là người thứ 3
    -Hi, A Tử, lại đây mình giới thiệu cậu với 1 người. Cô ấy là Bảo Bình…
    A ! Anh choàng tỉnh dậy trong màn đêm lạnh lẽo, đôi mắt dịu dàng đó kéo anh ra khỏi giấc mơ. Cố nhắm mắt lại, ngủ thêm một chút nữa thôi, anh lại có thể nhìn thấy cô, dù là trong mơ, hãy để anh nhìn cô một lần nữa.

    -Reng………Reng………
    Cô chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia hét lên xối xả
    -Ngư Ngư, hôm nay cậu làm gì trong phòng giám đốc mà mình gọi cậu không trả lời. Có phải thấy trai đẹp nên quên mất mình rồi phải không. Đúng là, đáng lẽ trong bữa tiệc hôm ấy mình nên bỏ mặc cậu. Hi sinh vì cậu như vậy mà cậu nỡ bỏ rơi mình.
    -Xử Nữ à ! Mình xin lỗi, ngàn lần xin lỗi cậu – Ngư Ngư bối rối.
    -Thôi, lần này đại tiểu thư tớ đây đang vui, nên sẽ miễn tội chết cho cậu. Cậu biết không, hôm nay anh chàng Sư Tử đó thực sự là có qua công ty chở mình đi mua đồ – Xử Nữ vui vẻ đáp
    -Hả, anh chàng nào, là cái anh chàng tóc vàng gặp trong bữa tiệc sao ? – Ngư Ngư sửng sốt.
    -Đúng vậy. Ngư Ngư, cậu có thấy anh ta thật đẹp trai không ? So với tổng giám đốc cũng không có kém hơn, lại rất ga lăng nữa. Anh ta chở mình qua tiệm của Nhân Mã chọn đồ, xong còn dẫn mình đi ăn. Đàn ông như vậy, thật khiến mình động lòng nha.
    -Cũng may mà không có mình đi kèm, không thì thành kỳ đà cản mũi cậu.Á, Xử Nữ, không phải cậu thích anh ta rồi đấy chứ?
    -Ngư Ngư ngố, cậu nói thử xem. Đại thiếu gia như anh ta phụ nữ vây quanh nhiều vô kể. Tớ cũng không phải là đứa không biết thân phận. Chỉ là có một anh chàng đẹp trai hộ tống, tớ cũng không nỡ từ chối thôi (chứ k phải do bà mê zai hả). Mà này, khai thật đi, hôm nay cậu với giám đốc đã làm gì trong phòng suốt cả ngày. Ngay cả giờ ăn trưa cũng không thấy mặt mũi cậu đâu, có phải say mê người ta đến quên đường về rồi không? Ha ha
    -Say mê cái đầu cậu. Anh ta không biết là người hay là gì, suốt cả buổi chỉ cắm mắt vào đống tài liệu, đến liếc nhìn mình 1 cái cũng không có. Loại đàn ông như anh ta mà khiến được tớ si mê sao ? Nhưng mà cậu biết không, anh ta thực sự là rất thông minh. Đống tài liệu đó mình vất vả 1 tuần mới tổng kết hết, vậy mà anh ta chỉ đọc nó có 1 ngày đã nắm được toàn bộ. Mình cũng phải phục anh ta vài phần.
    -Cậu không biết hả ? Từ bé giám đốc đã nổi tiếng là thông minh. Những việc người khác làm 1 tháng vào tay anh ta chỉ mất 1,2 ngày. Nhưng mà anh ta chưa bao giờ sử dụng trí thông minh của mình để làm chuyện tốt, toàn nghĩ ra mấy thứ quái quỷ.
    -Vậy sao ? Mình thật sự không dám nghĩ là anh ta lại là người như vậy.
    -Ngư Ngư, là cậu không biết đấy thôi. Trước đây anh ta là dân chơi có tiếng ở thành phố này. Đi đâu mọi người cũng biết tên, anh ta có khi còn nổi hơn cả thị trưởng ấy. Bất kỳ bữa tiệc nào cũng có mặt anh ta, phụ nữ bị anh ta mê hoặc thực sự là không thể đếm nổi.
    -Một người như anh ta mà có thể thay đổi thành như thế này sao ?
    -Vì một người con gái, tất cả chỉ vì một người con gái.- Xử Nữ thở dài
    -Vì một người con gái sao ? Cậu biết chuyện này à ?
    -Á, Ngư Ngư, xin lỗi mình bận chút chuyện rồi, lát gọi lại cho cậu sau nhé
    Chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã dập máy. Ngư Ngư vẫn ngồi lặng im, như đang suy nghĩ điều gì đấy.Vì một người con gái, người như anh ta thực sự có thể thay đổi vì một người con gái ư ?

  8. #8
    Ngày tham gia
    May 2013
    Đang ở
    Bầu TRời Xanh
    Bài viết
    1,436
    Rep Power
    12
    Có nhầm hok đây cái này rùi mà

  9. #9
    , quên mất, thảo nào m thấy quen quen . Đền bù bạn cháp 7 33

    Cháp 7 : Hộp cơm

    -Meoooo….meoooo…
    Ngư Ngư mở mắt, cô cũng chưa dậy vội, mắt cứ nhìn lên trần nhà, nhìn một thứ gì đó vô hình. Không biết cô đã nhìn như vậy bao lâu, chỉ đến khi con mèo nhảy về phía ban công nhà nó, cô mới tỉnh lại. Đến lúc phải dậy rồi.
    Hôm qua do mua quá nhiều đồ ăn, cô lại tiếc nên đã ăn quá nhiều, đến giờ cũng không có cảm giác đói. Nhưng do thói quen nấu ăn buổi sáng, cô định sẽ làm một chút cơm với thức ăn hôm qua mang lên công ty ăn trưa, nếu ăn không hết sẽ hỏng mất,bỏ phí đồ ăn thực sự là không tốt chút nào.
    Nhà cô cách công ty 1km nên cô thường hay đi bộ đến công ty. Đường đến phải đi tắt qua công viên, cô rất thích công viên ở đây, trong lành và thoáng mát. Buổi sáng, cô có thể ngắm những người đi tập thể dục, cô có để ý đến 2 người,đó là ông bà lão sáng nào cũng đi bộ xung quanh công viên này. Nhìn 2 người bọn họ lúc nào cũng nắm tay nhau, cười vui vẻ, trông họ thật hạnh phúc. Cô lại nghĩ đến tương lai,nếu cô có một người bạn trai, có thể sáng nào cũng dậy sớm đi bộ quanh công viên như thế này, cùng nắm tay nhau, cùng nói chuyện, cùng cười đùa,sẽ rất vui. Hạnh phúc với cô, đơn giản cũng chỉ cần như vậy thôi. Cô vừa đi vừa mơ mộng, bỗng có tiếng gọi :
    -Ngư Ngư phải không ? Xin chào cô. Tôi là Thiên Yết.
    Ngư Ngư lúng túng cúi chào
    -À vâng, thì ra là anh. Anh cũng ở gần công viên này ư ?
    -Đúng vậy, nhà tôi gần đây, sáng nào tôi cũng qua công viên này tập thể dục. Nhà cô cùng gần đây sao ?
    -Vâng, tôi ở chung cư phía đằng kia, giờ tôi đang trên đường đên công ty.
    -Vậy à, vậy tôi không làm phiền cô nữa. Ngư Ngư, chúc buổi sáng tốt lành – Thiên Yết nở nụ cười dịu dàng.
    -Vâng, cảm ơn anh . Tạm biệt – Ngư Ngư bối rối
    Nhìn bóng Thiên Yết chạy khuất sau hàng cây, cô mới bắt đầu bước đi. Người con trai khi nãy thật đẹp, khuôn mặt nam tính, nụ cười dịu dàng. Chẳng riêng gì cô, chắc tất cả người phụ nữ nào nhìn thấy anh ta đều bị mê hoặc bởi vẻ điển trai ấy.Anh ta là bạn của giám đốc, cũng là một trong những đại thiếu gia nổi tiếng. Nghĩ đến hình ảnh khi nãy, cô cũng có một chút xao lòng.
    Vừa bước đến bàn làm việc, cô đã thấy phòng giám đốc mở. Kì lạ, hôm nay anh ta đi làm sớm vậy sao, còn 10p nữa mới đến giờ làm việc mà. Tự đi lấy cho mình một cốc café, hôm nay cô có rất nhiều việc, cần phải giữ cho đầu óc tỉnh táo.
    -Cốc..cốc…cốc
    -Vào đi – giọng nói hờ hững vang lên
    Cô mở cửa bước vào. Anh đang đứng nhìn qua cửa kính. Ở tầng thứ 12, nhìn xuống khung cảnh thành phố có chút gì đó hứng khởi. Nhưng anh không nhìn xuống dưới, mà đang ngước nhìn bầu trời. Hôm nay bầu trời trong xanh, không chút gợn mây, đáng lẽ ra một ngày đẹp trời như vậy phải làm cho người ta vui vẻ. Nhưng khi nhìn thấy bầu trời qua tấm lưng người con trai ấy, cô lại cảm thấy anh có chút gì đó cô độc, nỗi buồn không thể gọi thành tên. Mái tóc bạch kim không rối như lần đầu cô nhìn thâý, dưới ánh sáng nó trở nên rực rỡ hơn. Khiến cô ảo tưởng, nếu cô chạm vào mái tóc ấy, cảm giác có giống như cô chạm vào những tia sáng mặt trời.Trong lúc mơ hồ, cô không kìm nén được, bước về phía trước 2 bước,đúng lúc đó anh lại quay mặt về phía cô.
    Trong 1s anh vẫn nhìn cô với ánh mắt lạnh lẽo ấy, khuôn mặt không một chút cảm xúc. Nhưng trong 1s khi mà ánh mắt 2 người nhìn nhau, cô lại nghĩ anh đang khóc. Tuy rằng chẳng có giọt nước mắt nào, nhưng nó lại làm cô có một chút đau lòng.
    Trở về bàn làm việc của mình, giọng anh lạnh lẽo vang lên
    -Có chuyện gì không ?
    -Giám đốc, đây là những việc phải làm hôm nay. Anh hãy xem qua. – Cô bối rối đáp
    -Được rồi, ra ngoài đi, nếu có việc tôi sẽ gọi. – Song Tử lạnh lùng
    -Tôi thấy sắc mặt anh không được tốt, anh có sao không ? – Ngư Ngư lo lắng
    -Ra ngoài đi – Song Tử vẫn lạnh lùng
    -Vâng – Cúi mặt
    Trước khi quay đi, cô nhìn thấy bàn tay anh đang vỗ về nơi trái tim mình, thì thầm điều gì đấy không rõ. Người đàn ông này, thực sự rất khó hiểu.
    Cả buổi sáng đã mệt phờ người, hôm nay có nhiều công việc khiến cô xoay như chong chóng. Lại thêm Xử Nử ngồi cạnh,liên tục nói về những anh chàng đẹp trai.
    -Ngư Ngư, cậu biết không ? Bên phòng Maketing có một trưởng phòng mới, nghe đâu anh ta rất đẹp trai và có đôi mắt rất hút hồn. Những mỹ nhân bên phòng Maketing từng bị giám đốc mê hoặc mà khi nhìn thấy anh ta cũng phải động lòng. Cậu nói xem, có phải là anh ta rất có sức hút không.
    -Đâu liên quan đến mình,mình đang mệt sắp chết đây. Đến giờ cơm rồi đấy Xử Nữ.
    -Đó là lý do vì sao cậu ế đấy Ngư Ngư.Hôm nay cậu không ra căn tin ăn sao ?
    -Không,hôm nay mình có làm chút đồ ăn.Ngư Ngư vừa nói vừa lôi hộp cơm trong túi ra. Mình đi lấy nước, cậu không đi ăn à?
    -Đợi chút, mình đang sơn móng tay.
    Ngư Ngư đứng dậy cầm cốc đi lấy nước. Một buổi sáng bận rộn làm cô uể oải, chỉ mong cho hết giờ làm về đến nhà cô sẽ ngã luôn ra giường, ngủ 1 giấc đến sáng mai. Lấy nước xong, cô quay lại bàn làm việc, thì đụng phải một anh chàng, nước trong cốc cô đổ vào người của anh ta. Cô vội vàng xin lỗi :
    -A, xin lỗi anh. Xin lỗi.
    Anh ta rất đẹp trai có mái tóc màu đen và đôi mắt đen hút hồn. Hình như anh ta là người mới , nhưng Ngư Ngư lại có cảm giác đã gặp anh ta ở đâu đó rồi.
    -À, không sao đâu, chỉ là chút nước thôi mà – Anh ta cười nói
    Nhìn anh ta đi khuất, cô mới nhớ đến anh chàng đẹp trai mà Xử Nữ vừa nói lúc nãy. Có lẽ nào chính là anh chàng đó.
    Về đến bàn làm việc, cô quay sang hỏi Xử Nữ
    -Trưởng phòng Maketing cậu nói, anh ta tên là gì ấy nhỉ ?
    -À, anh ta tên là Cự Giải. Sao, cậu có hứng thú với anh chàng đó rồi à – Xử Nữ nháy mắt
    -Không, tớ hỏi vậy thôi. Á, hộp cơm của tớ đâu rồi – Ngư Ngư hoảng hốt
    -Tớ không biết. À,lúc cậu đi, giám đốc có qua tìm cậu đấy. Hay anh ta mang hộp cơm của cậu đi rồi – Xử Nữ cười bí hiểm
    -Thật quá đáng.
    Ngư Ngư nhăn mặt tới phòng giám đốc. Anh ta tại sao lại lấy hộp cơm của cô chứ
    -Cốc..Cốc…cốc
    Mãi lâu sau mới có tiếng trả lời
    -Vào đi
    Cô vừa mở cửa bước vào thì thấy anh ta đang ngồi ở ghế sofa, trước mặt là hộp cơm của cô, đã bị giải quyết sạch sẽ. Anh ta làm sao có thể ăn nhanh như thế, tất cả thức ăn đều biến mất, đến cơm cũng chỉ còn vài hạt. So với phong cách kén chọn của anh ta thì thật khác.
    Thấy cô đang tròn mắt nhìn hộp cơm, anh lên tiếng :
    -Tôi qua chỗ cô định kêu cô đi mang cơm cho tôi. Không ngờ nhìn thấy nó nên tiện cầm theo luôn. Thức ăn thì mặn, rau thì hơi nhừ, chưa kể hình như cơm còn sượng. Thứ này cũng dành cho người ăn sao ?
    Cô tức tối nhìn hộp cơm của mình, tất cả đã vào bụng anh ta, vậy mà anh ta còn dám nói ‘thứ đó không dành cho người ăn’,đúng rồi, thứ đó dành cho heo ăn đấy. Đã ăn hết chỉ thừa lại vài hạt cơm mà anh ta còn chê này chê nọ. Cô lườm anh ta một cái rồi liếc nhìn cái thìa trong hộp cơm hét lên
    -Khooong, tại sao anh lại ăn bằng cái thìa ấy.
    -Chứ tôi không ăn bằng thìa, cô nghĩ tôi bốc bằng tay chắc – Anh nói giọng hả hê
    -Anh…anh… - Cô sock quá không nói nên lời, mặt đỏ dần lên. Cái thìa ấy là thìa của cô mà, anh ta…anh ta dùng nó ăn cơm, chẳng phải là giống như…giống như…hôn gián tiếp sao (mơ mộng thấy ớn).
    Nhìn mặt cô đỏ lên trông thật dễ thương, anh khoái chọc ghẹo người khác mà. Cô gái này thật ngây thơ, anh mới chọc vài câu đã tức đến nỗi không nói ra lời. Thực sự là bộ dạng cô ấy lúc giận thật buồn cười hơn là đáng sợ, lấy lại vẻ mặt lạnh lùng, anh nói :
    -Cô đến đúng lúc lắm, dọn hộp cơm này đi, tiện thể mang cho tôi cốc café.
    Cái gì ? Anh ta vừa ăn hết hộp cơm của cô, giờ còn kêu cô đi mang nước cho anh ta nữa sao ? Sao không kêu mang tăm, mang khăn đến cho anh ta lau miệng luôn, thật không biết xấu hổ. Nhưng cuối cùng thì cô vẫn cắm cúi dọn ai bảo anh ta là sếp của cô.
    Khi mang café vào, anh đã ngồi ở bàn làm việc chăm chú đọc tài liệu. Cô nghĩ người đàn ông này thực sự yêu thích công việc của mình như vậy sao. Cô cũng không muốn làm phiền anh, nhẹ nhàng đặt cốc café lên mặt bàn. Bất ngờ anh ngẩng đầu lên nhìn cô với ánh mắt lấp lánh, cùng một nụ cười quyến rũ nói :
    -Cảm ơn !
    Không phải chứ, anh vừa cười với cô sao, vừa cười với cô bằng nụ cười đó. Cô đang bị mê hoặc bất giác đứng yên. Nhìn thấy thái độ của cô như vậy anh bất giác thu nụ cười, quay về vẻ mặt lạnh băng
    -Xong rồi, cô ra ngoài đi
    Mới 1s trước vẻ mặt ấy thật dịu dàng, 1s sau thì nó lại trở thành 1 cục đá. Cô bị cái lạnh của nó làm cho tỉnh dậy, bước vội ra ngoài. Anh ta có thái độ như vậy là sao, thay đổi còn nhanh hơn thời tiết. Vừa rồi chẳng phải còn cười cảm ơn cô sao, mà giờ đã biến thành bộ mặt như vậy.Người đàn ông đó thật làm cho cô tức muốn chết.

  10. #10
    Ngày tham gia
    May 2013
    Đang ở
    Bầu TRời Xanh
    Bài viết
    1,436
    Rep Power
    12
    thật hay ko gì để tả ? thích nhất cái đoạn mà ăn cơm
    Típ nữa đi nhoxkute

Trang 1 của 7 123 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •