Cái này là do mềnh tự viết thôi có thể văn phong không được hay lắm . Tâm hồn cũng trong sáng lắm nhưng chẳng hiểu sao đến khi bắt đầu viết lại có nhiều cảnh hót đến thế, mặc dù đã ra sức dập lửa để không cháy to lắm nên các bợn cũng đừng mong chờ quá.
Mình sẽ post vài cháp trước để xem xét thị hiếu của mọi người, nếu ném đá ghê quá thì đành dừng lại để tránh bị ăn gạch .
Mong mọi người sẽ ủng hộ




Cháp 1 : Ngày lặng gió

Thức dậy vào một ngày chủ nhật đẹp trời. Cô cố thưởng cho mình một buổi sáng, không công việc, không điện thoại và đặc biệt là không phải làm gì, mặc dù có một đống thứ phải làm. Những lúc như vậy ngủ nướng là thoải mái nhất, nụ cười cứ dần dần lan tỏa trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Cô tên là Ngư Ngư, mọi người nói rằng Ngư là cá thế nên cô cũng rât lười biếng, lúc nào cũng chậm chạp giống như đang bơi trong tủ kính vậy. Nhưng lúc nào có chuyện khẩn cấp cũng chuồn rất nhanh, đánh hơi thấy nguy hiểm rất giỏi, hơ hơ. Ngư Ngư vừa tròn 26 tuổi cách đây 1 tuần, cái tuổi mà bạn bè đại học của cô đã là mẹ của 2 đứa con thì Ngư Ngư còn chưa có mảnh tình nào vắt vai. Ngư Ngư lúc nào cũng tự thõa mãn với nhan sắc của mình,chỉ có chiều cao của cô là hơi khiêm tốn một chút, mặc dù cô vẫn còn cao hơn một vài người và thấp hơn một cơ số người. Tóc của cô màu đen, hơi có gợn xoăn tự nhiên và mềm. Cô luôn hãnh diện với đôi mắt và nước da trắng của mình được thừa hưởng từ mẹ, hồi đi học đến giờ ai cũng ganh tỵ vì làn da của cô, có người còn tưởng cô đi spa nên mới có được làn da trắng như thế. Ngư Ngư cũng tự thấy mình khá nữ tính từ hình dáng bên ngoài đến nội tâm bên trong, thế nhưng nhiều khi cô cũng rất cứng rắn, nhất là trong chuyện tình cảm.
Năm 2 đại học từng có một anh chàng thích Ngư Ngư, hồi đấy có bạn học nam theo đuổi là ước mơ của rất nhiều nữ sinh trong trường. Trong khi anh ta lại là chủ tịch hội sinh viên của trường, học giỏi, đep trai, nhà có điều kiện, tóm lại là một bạch mã hoàng tử trong mơ của tất cả các cô gái. Không những vậy anh ta còn một lòng theo đuổi Ngư Ngư, ngày nào cũng mang hoa qua lớp tặng, đêm nào cũng mang guitar ở dưới cửa phòng cô hát. Giọng hát của anh ta rất hay, Ngư Ngư suýt tý nữa vì thích giọng hát của anh ta mà đồng ý, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn việc học của mình mà cho anh ta một chậu nước từ tầng 3 xuống. Sau lần đó, chẳng thấy anh chàng nào bén mảng lại gần Ngư Ngư, mà không chỉ anh ta, tất cả con trai trong trường đều nhìn cô với ánh mắt rất lạ. Đến vài ngày sau bạn cùng phòng mới tiết lộ cho cô biết, trong trường đang đồn rằng Ngư Ngư không thích đàn ông.Làm cô cả đêm không ngủ được, khóc thút thít, sáng hôm sau không thể đi học vì 2 mắt sưng vù như 2 quả táo. Cuối cùng cô cũng thông suốt, nếu không còn ai theo đuổi thì cô càng có thời gian học. Sau này có thời gian nghĩ lại chuyện hồi đấy, cô cũng hơi tiếc, nhưng nếu cô đồng ý với anh ta thì cô sẽ là một Ngư Ngư khác hoàn toàn bây giờ, ai biết rằng con người đó sẽ là người như thế nào
Chẳng phụ công lao của Ngư Ngư, ra trường với tấm bằng xuất sắc cô được nhận ngay vào một công ty xây dựng lớn nhất nhì thành phố. Hiện cô đang là trợ lý cho tổng giám đốc, mức lương dư dả để Ngư Ngư có thể ăn chơi, thỉnh thoảng gửi biếu cha mẹ cô một khoản. Xinh đẹp, giỏi giang, công việc ổn định, thu nhập cao vì thế Ngư Ngư cũng không thiếu những cái đuôi. Nhất là với công việc trợ lý suốt ngày phải đi dự tiệc cùng tổng giám đốc, khiến cho Ngư Ngư càng nhiều người để mắt, trong khi cô suốt ngày chỉ nghĩ đến công việc. Tổng giám đốc của cô là một người khá chu toàn trong công việc, đã ngoài 60, ít khi nói chuyện với nhân viên và luôn giữ thái độ nghiêm túc khi làm việc. Nhưng trước phu nhân của ông thì Ngư Ngư thấy ông lại trở thành một người khác hẳn, một người chồng mẫu mực và rất yêu vợ. Ngư Ngư cũng giống như tất cả nhân viên nữ trong công ty, đều ngưỡng mộ 2 người bọn họ và muốn có được một người chồng tuyệt vời như vậy. Nhưng công ty cô sắp có sếp mới, anh ta là con trai cả của tổng giám đốc,Ngư Ngư chưa gặp mặt anh ta lần nào vì trước khi cô vào công ty thì anh ta đã sang Mỹ du học. tuy rằng Ngư Ngư chưa gặp anh ta nhưng chuyện của anh ta dạo này được bàn tan rất náo nhiệt, nhưng tóm gọn chỉ trong 4 chữ “đẹp trai, tay chơi”. Thực ra chuyện mọi người bàn tán rất khác với những gì Ngư Ngư nghĩ về anh ta, bởi vì vợ của giám đốc – mẹ của anh ta rất yêu quý con trai mình. Không hiểu bà có tâng bốc về anh ta quá hay không nhưng qua lời kể của bà Ngư Ngư nghĩ rằng anh ta là một người tốt.
Ngư Ngư còn đang lơ mơ với đống mộng tưởng thì điện thoại reo :
Ring……..ring……..ring……..
-Cái điện thoại chết tiệt, phá đám giấc mơ đẹp của bà cô. Có tin là tao sẽ làm mày sống không bằng chết không (cô lầm bầm), nhưng vẫn với lấy cái điện thoại xem đứa dở hơi nào dám đánh thức cô dậy trong một ngày đẹp trời để ngủ nướng như thế này.
-AAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Tiếng hét thất thanh, đảm bảo 3 tầng đều có thể nghe thấy. Có lẽ một vài người sẽ nghĩ xung quanh có án mạng xảy ra. Chẹp, giọng của cô thực sự có sức hút với mấy thứ la hét này nha
Bằng tốc độ tên lửa, cô nhanh chóng bật dậy, lao vào nhà tắm vừa nghe điện thoại, vừa tân trang lại nhan sắc.
-Alo, Xử Nữ à, mình đang đi, sắp tới nơi rồi. Mình thề là 5p nữa mình sẽ đứng trước mặt cậu. Á, đừng la hét nữa, tai mình sắp thủng rồi.
-Ngư Ngư, cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? Hôm nay có lễ chào mừng sếp mới, cậu không nhanh đến chuẩn bị. Có biết là ai không đến sẽ bị phạt 3 tháng tiền thưởng không hả. Vác xác cậu tới đây.
-Ườm, ớ iết ời (vừa oánh răng vừa trả lời điện thoại).
Cô tắt rụp điện thoại trước khi Xử Nữ cằn nhằn thêm cái gì đấy nữa. 3 tháng tiền thưởng đấy nha, chỉ tại thói làm biếng ngày chủ nhật nên mới ra nông nỗi này. Ai bảo hôm nay là một ngày đẹp trời làm gì, đúng là mới sáng đã gặp xui mà. Cô rùng mình, không biết chuyện gì xảy ra nữa đây, xui thì hay theo dây chuyền lắm.
5p sau, cô vẫn đứng nghiền ngẫm xem mình nên chọn bộ nào để đi dự tiệc. Màu đen à ? dự tiệc chứ có phải đi đám ma đâu, trông nó u ám quá, nhưng nó lại tôn lên vẻ đẹp quý phái và làn da trắng tự nhiên của cô. Hay màu trắng, trông giả nai kinh khủng, cô cũng không phải là thiên sứ nha. Bộ này, không là bộ này. Đang trong cuộc đấu tranh xem sẽ diện bộ nào, cái điện thoại chết tiệt lại reo lên ing ỏi.
Ôi, lần này thì chết mình rồi, cô thầm nghĩ trong lúc bấm nút nghe.
-Alo, cô để điện thoại xa tai mình nhất có thể, bởi cô biết cái giọng oanh vàng kia thật sự có sức công phá biết chừng nào. Dù đã để điện thoại xa nhất có thể, nhưng âm thanh vang ra từ chiếc điện thoại vẫn làm cô choáng váng đầu óc.
-Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả. Ngư Ngư, cô định để chúng tôi chuẩn bị hết mọi thứ rồi mời cô đến góp vui à. 10p sau cô có mặt ngay ở khách sạn Thủy Tinh trên đường Hàm Mộc ngay cho tôi. Nếu 10p nữa tôi không thấy cô xuất hiện thì cô biết phải làm gì rồi đấy.
Chưa kịp trả lời thì cô chỉ còn nghe tiếng tút tút, đầu dây biên kia dập máy. Mặt cô bây giờ đã biến thành màu xám. Cố trấn tĩnh lại tinh thần tự nhủ, hôm nay là một ngày đen đủi mà
-AAAAAAAAAAAAAAaaa, ông trời, tôi hận ông. (30s điên loạn, Ngư Ngư, cô còn có 9p thôi đấy)
Vớ đại bộ đồ gần nhất mà cô nhìn thấy, mặc vội và lao ra khỏi cửa. Vừa đi đến thang máy vừa chỉnh lại dung nhan, cô suýt vấp phải cái rào chắn, trong lúc loạng choạng giữ thăng bằng, cô vẫn kịp liếc mắt đọc dòng chữ “Thang máy bị hư”. Chêt tiệt (cô rủa thầm). Giày cao gót 10cm, váy dài lướt thướt, giờ kêu cô phải đi cầu thang bộ ư. Còn 8p, giờ không phải lúc để suy nghĩ (cuối cùng thì Ngư Ngư nhà ta cũng hiểu ra vấn đề). May mà cô đã nghe lời bà chủ nhà, chọn phòng ở tầng 3, tuy có hơi trật trội một chút, nhưng còn hơn là căn phòng tiện nghi ở tầng 7, nếu đổi lại bây giờ cô đang ở tầng 7, thật không dám nghĩ cô sẽ chạm đất như thế nào, có thể là cô sẽ nhảy lầu luôn chứ không bao giờ đi cầu thang bộ từ tầng 7 xuống.
Vừa đi ra đến cửa thì có một chiếc taxi mới trả khách, cô vội vàng leo lên vừa lấy giấy lau chân vừa nói chỗ cần đến cho tài xế. Người lái xe nhìn cô đang đi giày với ánh mắt khó hiểu. Trông cô giống như 1 cô dâu vừa chạy khỏi đám cưới của mình. Cô nhìn lại người lái xe với ánh mắt hình viên đạn, gầm gừ nói:
-Mất 2p của tôi rồi, anh có chạy nhanh lên không ?
Chiếc xe lao đi, còn cô cười thầm, cũng may mà cô nhanh ý tháo đôi giày này ra mới chạy nhanh đến vậy. Nếu vừa đi nó vừa xuống cầu thang chắc cô phải hết 5p mới xuống đến nơi, đi nó lỡ may vướng phải gì mà ngã thì đúng là xui xẻo, chưa kể nếu bị gãy gót giày thì cô phải làm như thế nào đây. Chiếc Gucci màu bạc lấp lánh giá bằng 1 tháng tiền lương của cô, nghĩ đến đây cô không khỏi rùng mình, 2 từ xui xẻo, thực sự là không dám nghĩ nữa. Liếc nhìn đồng hồ trên xe, cô còn 5p.
Không tắc đường, không đèn đỏ, hình như ông trời cũng đã nghe thấu được cầu xin của cô (cô có cầu xin ông trời cái gì hả Ngư Ngư ò.ó). Cũng may khách sạn Thủy Tinh cách chỗ cô có 3 dãy phố, là khách sạn 5* lớn nhất ở đây. Tọa lạc giữa cái trốn phù hoa,nghe nói sếp mới của cô cũng là người thừa kế khách sạn Thủy Tinh này. Cô cố nén tiếng thở dài tự nhủ : Ta thực sự rất ghét những người giàu có nha >.< (cô GATO với họ chứ gì)
Chiếc xe đỗ xịch trước cổng khách sạn, lục ví lấy tiền trả cho tài xế mới nhớ ra hôm qua cô mới rút tiền lương, giờ trong ví chỉ có vài tờ lẻ không đủ trả tiền taxi, cô đành phải đưa cho người lái xe tờ 500k. Đang đợi tài xế trả lại tiền thừa thì cô chợt nhớ ra mình còn 2p. Không kịp nữa rồi, cô mở vội cửa xe chạy đi. 500k hay là cô lại phải kiếm việc mới, dù cho bình thường cô tính toán chậm chạp, nhưng cũng không đến nỗi không biết bây giờ cái gì quan trọng hơn. Nuốt nước mắt vào trong, cô thề xong vụ này cô sẽ ăn chay niệm phật mỗi ngày. Có phải vì hàng ngày cô hay bắt nạt con mèo hàng xóm nên giờ mới bị quả báo không, cũng là tại nó mỗi sáng cứ đến trước cửa sổ nhà cô mà kêu, hại cô muốn ngủ nướng thêm 1 chút cũng không được. Hôm nay không thấy nó, tưởng rằng ngày tốt ai ngờ lại thành như thế này đây. Tốt nhất lát về qua chợ cô sẽ mua 1 con cá, ít nhất thì cô ăn cá còn cho nó gặm xương (ơ, Ngư Ngư, cô nói là sẽ ăn chay mà).

---------- Post added at 07:42 AM ---------- Previous post was at 07:40 AM ----------

Cháp 2 : Gió lớn
Ai ngờ ông trời trêu ngươi, đến tận thiên đường rồi mà còn dìm cô xuống địa ngục. Vừa bước được 2 chân ra khỏi xe thì đụng trúng một tên tóc bạch kim, khiến cô ngã lăn ra đất. Cái váy vướng phải cửa xe làm rách một đường dài đến gót chân. Còn chưa kịp đứng dậy thì cái tên lao vào người cô đã to tiếng
-Cô đi đứng kiểu gì thế, không có mắt à ? Hay thấy trai đẹp nên cố tình lao vào (tự tin thấy ớn)
Bao nhiêu ức chế từ sáng đến giờ cô cố kìm nén, giờ thì không nén được nữa rồi. Hắn rõ ràng đã đụng trúng cô, còn làm váy cô bị rách, đã không xin lỗi thì thôi, giờ còn muốn gây sự với cô. Cô thực sự là chịu đựng hết nỗi rồi, ánh mắt liếc nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.
Hình như anh zai cũng cảm nhận có sát khí xung quanh đây nên tự động lùi lại 2 bước. Nhìn cô khó nhọc đứng dậy, hình như là có bị thương ở đâu đó, chiếc váy xinh đẹp bị rách một đường dài. Đầu tóc thì bù xù không còn gọn gàng. Anh còn do dự chưa kịp mở lời hỏi thăm thì đã bị cô mắng xối xả.
-Ai mới là người không có mắt, tôi vừa bước xuống xe đã bị anh đâm trúng. Đàn ông con trai, thấy phụ nữ ngã cũng không đỡ dậy,còn ở đó mắng mỏ. Tuy mặt anh có chút đẹp trai, nhưng loại đàn ông không ga lăng như anh thì có cho tôi, tôi cũng không thèm đâu. Tưởng mình có chút nhan sắc mà bay trên mây, đừng có mà mơ mộng hão huyền nữa.
Cô gái này thật quá đáng, chứ không phải cô ta lườm anh suýt rách cả quần áo à, sát khí lớn như thế anh cũng không dại gì mà lại gần nha. Giờ còn dám kêu anh không ga lăng, còn dám công khai mắng anh trước mặt mọi người, đến mẹ anh cũng chưa từng mắng anh như thế.Cô gái này làm anh tức điên, cô muốn một anh chàng sở khanh hả, tôi sẽ cho cô thấy. Trên mặt anh hiện ra một nụ cười nham hiểm.Được rồi, cô tưởng chơi tôi mà dễ à.
-Ơ, tôi đẹp thì tôi có quyền, không giống ai đó xấu mà không biết phấn đấu. Cô xem lại cái bộ dạng của cô trước đi, xem còn giống con người không. Ai không biết tưởng cô mới xổng chuồng từ vườn bách thú ra đấy.
Ánh mắt nham hiểm dừng ở chỗ rách trên váy cô, anh nhất thời rúng động. Oa, chân đẹp quá nha, vừa trắng,lại vừa thon, anh thích nhất là ngắm chân phụ nữ nha. Lần này được mở rộng tầm mắt rồi (anh zai này có máu dê đó Ngư Ngư).
Mặt giận đỏ bừng bừng, anh ta dám nói cô giống như mới từ vườn thú ra, anh ta có quyền gì. Trong lòng mắng mỏ cái tên trời đánh đó nhưng cô cũng không quên liếc nhìn bộ dạng mình qua gương chiếu hậu của chiếc xe.
-AAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaa, sau tiếng hét kinh hoàng, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cô. Nhưng mà giờ cô còn hơi sức đâu mà quan tâm đến bọn họ. Một sự kinh hoàng đang diễn ra trước mắt cô.
Người trong gương kia là cô sao ? Cái người đầu tóc bù xù, chân khập khiễng, váy rách đó là cô sao ? Tự nhiên bao nhiêu uất hận từ sáng đến giờ không kìm nén nổi làm cô bật khóc. Nếu bây giờ mà ở nhà, cô đã không e dè gì mà khóc ngon lành mặc kệ trời đất. Nhưng giờ cô đang ở ngoài đường nha, cô có đau lòng, ấm ức như thế nào cũng không thể, ngang nhiên khóc như 1 đứa con nít được.Mà lại nhất là khóc trước mặt cái tên trời đánh đó, hắn sẽ lại chế giễu cô. Tuy suy nghĩ được như vậy nhưng cô cũng không thể kìm rưng rưng ngước nhìn tên biến thái kia.
Đúng lúc cô nhìn hắn thì thấy ánh mắt của hắn đang nhìn vào chỗ rách trên váy cô, đúng là tên đại sắc lang mà. Chút ít yếu mềm của cô đã biến mất thay vào đó là ánh mắt sắc như dao, như muốn băm tên đứng trước mặt cô ra thành nghìn mảnh. Cũng không quên xấu hổ lấy tay che đi vết rách trên váy.
Cảm nhận thấy sát khí, anh giật mình nhìn lại người con gái trước mặt. Bắt gặp ánh mắt sát khí của cô, anh khẽ rùng mình. Hình như cô ta biết mình nhìn chỗ ấy của cô ta rồi thì phải (đúng là biến thái thật mà). Thoáng bối rối trong 1s anh lấy lại nụ cười nham hiểm, nhưng 1s sau anh phát hiện ra, hình như cô ấy mới khóc, 2 mắt đỏ hoe, còn nữa, kẻ mắt của cô ấy lem nhem rồi, giờ trông cô ấy giống một con gấu trúc vừa chốn khỏi vườn bách thú. Không thể nhịn nổi trước cảnh tượng trước mắt, anh phá lên cười vui vẻ. Tiếng cười ròn tan, rực rỡ như ánh mặt trời.
Có một cơn gió mạnh thổi qua, cô bỗng có chút bối rối, khi nhìn thấy nụ cười của anh. Nhưng mặt cô bỗng biến sắc khi nhìn lướt qua chiếc đồng hồ trong xe. Cô chạy vụt đi, nhanh như một ngôi sao băng xẹt qua bầu trời đêm (nhưng bây giờ đang là ban ngày mà ==”).
Nhanh đến nỗi, anh chỉ còn biết nhìn theo cái bóng trắng đang khuất dần sau cửa khách sạn. Anh dừng nụ cười lại, thầm nghĩ “cô gái này thú vị quá”. Định bước vào khách sạn thì người tài xế gọi với theo anh. Anh ta đưa cho anh tiền thừa của cô, nhờ anh đưa giúp. Chưa kịp nói rằng anh và cô không quen biết gì thì tài xế chạy vù mất. Anh lắc đầu : “một ngày chủ nhật đẹp trời, nhưng hình như ai cũng bận rộn”. Lặng lẽ nhìn lên bầu trời, nở 1 nụ cười nhẹ thì thầm :”Em cũng nghĩ vậy, đúng không”. Cầm đống tiền lẻ trên tay, anh lại gần một người vô gia cư gần đó, bỏ vào trong cái bát sứt mẻ những tờ tiền, cười nói :
-Hãy đi ăn sáng đi nhé 
Kẻ đó đang lim dim ngủ, khi nghe thấy tiếng anh nói thì bật dậy, nhìn đống tiền như không dám tin vào mắt mình,chắp tay cảm ơn anh rối rít.
Anh đứng lên, nheo mắt nghĩ về cô gái lúc nãy. Có phải cô ấy làm nhiều điều không phải, cho nên mới bị quả báo không, chút tiền đó coi như làm công đức giúp cô ấy vậy (không phải tiền của mình mà cũng mang ra cho người khác được ==”). Nghĩ rồi anh bước vào khách sạn, dù sao hôm nay cũng không phải là ngày buồn chán

---------- Post added at 07:42 AM ---------- Previous post was at 07:42 AM ----------

Cháp 3 : Oan gia
Vừa chạy vào khách sạn, cô chạy ngay qua nhà vệ sinh để chỉnh lại nhan sắc. Thật là xấu hổ nếu xuất hiện trước mọi người với bộ dạng như thế này. Từ lúc sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên cô bị chế diễu như thế. Không biết tên đó là ai mà dám dìm cô đến mức không ngóc đầu lên được. Thù này không trả cô thề không phải là Ngư Ngư. Trong lúc tân trang lại nhan sắc, cô cũng không quên rủa cái tên biến thái, bệnh hoạn,abc,xyz kia (dự là ở đâu đó có người đang hắt xì liên tục). Cuối cùng khi cô xong xuôi, bước ra khỏi phòng vệ sinh đã trễ 10p. Rón rén bước vào phòng tiệc, liếc qua liếc lại may mà phó giám đốc Thiên Thiên đang nói chuyện với mấy người trong hội đồng quản trị nên không để ý đến cô. Chưa kịp thở phào thì có người vỗ vai làm cô muốn đứng tim.
-Ngư Ngư, cậu nói với mình là 5p sẽ xuất hiện trước mặt mình. Giờ đã hơn 30p mới thấy cậu. Cậu đã làm gì thế hả ?
-Suỵt…suỵt
Cô cố gắng gia hiệu im lặng với Xử Nữ, cô đến muộn nên không muốn bị ai chú ý, lỡ lọt vào mắt của Thiên Thiên thì từ mai cô sẽ không thể bước chân vào công ty mất. Bằng động tác nhanh nhất có thể, cô lôi Xử Nữ ra một góc khuất thì thầm.
-Xin lỗi mà, hôm nay tớ gặp xui xẻo lắm. Cậu đừng có lớn tiếng, Thiên Thiên mà nghe thấy thì mai chắc tớ nhảy lầu quá.
Xử Nữ hiểu ý của cô,nên im lặng. Nhưng chưa được 1s sau cô đã kinh hoảng khi nhìn thấy bộ dạng của Ngư Ngư
-Ngư Ngư, cậu mới chốn ra từ vườn bách thú à ? Sao váy te tua thế này ?
Vườn bách thú, tại sao hôm nay ai cũng nói cô mới chốn vườn bách thú ra vậy. Từ hồi đến giờ cô cũng chưa từng đến sở thú nha. Còn cái váy cô đã nhanh ý lấy gim đóng giấy gim chỗ rách lại, nếu hoạt động nhẹ chắc không có vấn đề gì. Bình thường tiệc công ty cô đều tổ chức lúc 1h chiều và kết thúc vào 9-10h đêm, trong lúc đó ngoài đi vệ sinh ra thì nhân viên tuyệt đối không được rời khỏi bữa tiệc. không biết với tình hình này thì Ngư Ngư có trụ được đến cuối bữa tiệc không,nghĩ đến cái tên trời đánh đó càng làm cô thêm bực.
Ngư Ngư còn chưa kịp lên tiếng giải thích với Xử Nữ thì đèn lớn trong phòng đã tắt, mọi người chăm chú nhìn lên bục MC đang giới thiệu khách mời. Ngư Ngư đành nuốt cục hận của mình xuống, cũng muốn xem sếp mới bộ dạng của anh ta như thế nào, anh ta mới học xong bằng tiến sỹ ở nước ngoài. Còn nghe đồn anh ta rất là đẹp trai nha. Liêc nhìn cái mặt háo hức của Xử Nữ bên cạnh là đủ hiểu, đích thi cuồng zai. Cô hích vào hông Xử Nữ.
-Xử Nữ, cậu chảy nước dãi rồi kìa, anh ta còn chưa xuất hiện mà.
-Có hả, cậu đang nhìn nhầm rồi, mình có chảy dãi gì đâu – Xử Nữ trả lời.
Sau màn giới thiệu khách, MC nhường míc cho một anh chàng tóc bạch kim. Hả, tóc bạch kim. Ngư Ngư 2 mắt như dán lên bục, mà không phải, phải là dán vào cái anh chàng tóc bạch kim đang phát biểu kia. Là tên biến thái đó, tên đó là sếp mới sao??? Cô cảm thấy đầu óc quay cuồng, choáng váng, đứng không vững, phải dựa vào cái bàn gần đấy. Là hắn sao ??? Khi cô còn đang cảm thấy hoang mang, thì ánh mắt của anh chàng tóc bạch kim cũng nhìn về phía cô. Ánh mắt mang đầy sự chế giễu và đôi môi cong lên nở 1 nụ cười nham hiểm. Cô chỉ còn biết la hét trong lòng mình : “Ông trời, ta đã làm gì sai mà ông dồn ta vào bước đường cùng này”.
20p sau đèn trong phòng bật sáng trở lại, chắc bài diễn văn đã kết thúc, cảm giác của Ngư Ngư như vừa rơi xuống 18 tầng địa ngục. Xử Nữ nhìn cô với bộ mặt lo lắng
-Ngư Ngư, cậu sao vậy ? Sắc mặt cậu không tốt, bị ốm hả ? Muốn ăn gì không ?
Xử Nữ đỡ Ngư Ngư đến một cái ghế gần đó, rồi ngồi xuống hỏi han. Đang lúc bối rối vì bất ngờ trước sếp mới, Thiên Thiên từ đâu bước đến gần cô, bộ mặt đương nhiên là bực tức nhưng vẫn giữ thái độ ôn hòa.
-Ngư Ngư, cô có biết hôm nay là ngày gì không ? Tại sao cô có thể làm như thế, sáng mai lên văn phòng gặp tôi.
Thiên Thiên còn có ý định nói thêm vài câu, nhưng khi đó sếp mới đến chào hỏi nhân viên. Ngư Ngư đứng dậy, cúi mặt, không dám nhìn anh ta, giờ chỉ mong sao sàn nhà nứt ra 1 vết để cô nhảy xuống. Thấy Ngư Ngư hơi run run, Xử Nữ vội đỡ lấy cô. Ngư Ngư tưởng rằng anh ta sẽ lại dùng những từ ngữ chế giễu cô, nhưng mà thật lạ, anh ta còn không hỏi han gì cô, xem như không quen biết, khi Thiên Thiên giới thiệu cô và Xử Nữ anh ta chỉ khẽ gật đầu.
Thiên Thiên lộ vẻ mặt tươi cười, kéo anh ta đi giới thiệu với những nhân viên khác. Chưa bao giờ cô cảm thấy biết ơn Thiên Thiên như lúc này, nếu đứng cạnh anh ta 5p nữa thôi, chắc cô phải vào viện cấp cứu mất. Xử Nữ bên cạnh lo lắng :
-Ngư Ngư, cậu không khỏe à ? Có cần về nghỉ ngơi không, mình sẽ báo lại cho.
-Không sao đâu Xử Nữ, mình ngồi nghỉ chút thì sẽ ổn thôi – Ngư Ngư trả lời
Từ khi anh ta đi, Xử Nữ cứ nhìn theo trầm trồ.
-Quả không phải là lời đồn, anh ta đẹp trai thật đấy, cậu thấy không ? Trên người anh ta tỏa ra khí chất rất lớn, nhìn cả đống phụ nữ vây quanh anh ta kìa. Sếp mới là người có sức hút nha. Nếu không có cậu bị bênh ngồi đây, chắc tớ cũng bị hút về phía anh ta rồi. Nụ cười thật quyến rũ, dáng người cũng bất phàm, đàn ông như vậy đúng là cực phẩm. À, anh ta tên là Song Tử đấy.
Ngư Ngư nhìn theo ánh mắt của Xử Nữ. Gì chứ tên đại sắc lang ấy có gì cuốn hút mà phụ nữ vây quanh hắn nhiều vậy, rõ ràng là một tên biến thái. Nhưng nụ cười của anh ta đẹp thật, nó tỏa sáng hút lấy ánh mắt nhìn của mọi người. Đến nỗi cô cũng không dám nhìn lâu vì sợ lóa mắt, hay vì sợ nụ cười đó mê hoặc. Anh ta từ lúc đọc diễn văn có nhìn cô bằng ánh mặt giễu cợt, từ đó đến giờ thì cứ coi cô như không tồn tại, đến liếc cô 1 lần cũng không có. Tự nhiên mắt cô lại cay cay, cô sao thế nhỉ. Anh ta tên là Song Tử à, cái tên đó thật đẹp.
-Song Tử, cô nhắc lại trong vô thức, như để ghi nhớ cái tên, hay là ghi nhớ cái con người đang cười kia.
Cửa phòng tiệc mở ra, bất ngờ có 4 người bước vào, ai cũng xinh đẹp như hoa. Đặc biệt là người con gái ấy, có một nét quyến rũ khiến người ta không thể không nhìn, nhìn 1 lần không thể không si mê. Đương nhiên Ngư Ngư biết người con gái ấy là ai. Cô ấy là Ma Kết, con út của chủ tịch, cũng là em gái của Song Tử. Còn 3 chàng trai theo sau cô ấy, có ai ở đây mà không biết 3 chàng công tử có tiếng ở thành phố này. Thiên Yết chàng trai có mái tóc màu nâu - con trai ông chủ bất động sản lớn nhất vùng, trong tay không biết bao nhiêu biệt thự, du thuyền. Đẹp trai, ga lăng có tiếng, so với Song Tử thì kẻ 9 kẻ 10.
Đứng bên cạnh Thiên Yết là một anh chàng có vẻ ngoài đẹp trai không kém, tóc của anh ta màu vàng, giống như bờm của những chú Sư Tử trên thảo nguyên mà cô hay xem trên tivi, có lẽ vậy mà anh ta tên là Sư Tử. Anh ta là giám đốc hãng xe hơi nổi tiếng, sở hữu tài sản cực lớn mà ngay đến Ngư Ngư còn hoa mắt trước những con số tài sản của anh ta.
Cuối cùng là Nhân Mã, anh ta cũng đẹp trai không kém 2 người kia, có khuôn mặt đẹp đến nỗi các cô gái mỗi khi nhìn thấy đều hận rằng sao lại có người con trai có khuôn mặt đẹp đến vậy. Nếu anh ta là con gái, chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân. Bố của anh ta là nhạc sỹ thiên tài về piano, còn mẹ anh ta là nhà thiết kế thời trang có tiếng. Hiện anh ta cũng đang sở hữu 2 nhãn hàng thời trang được yêu thích của giới trẻ. Chiếc váy cô đang mặc cũng thuộc thiết kế của anh ta, nó đã từng là chiếc váy mà cô thích nhất, nhưng giờ thì…