he, he, thật ra thì cũng k có nhiều pha hài hước lắm đâu . Mình cũng muốn chỉnh sửa thêm 1 chút, mà dạo này bận nhiều việc quá . post tiếp thêm 2 cháp nữa
Kick vào link dưới hộ m nhé

---------- Post added at 03:00 AM ---------- Previous post was at 03:00 AM ----------

Cháp 4 : Gặp mặt

4 người vừa bước vào đã thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người. Đứng trước những anh chàng đẹp trai và cô nàng quyến rũ ấy thì ai có thể rời mắt được. Với nụ cười rạng rỡ, 4 người đến trước mắt Song Tử
-A Tử, anh về lúc nào sao không báo em ra đón ? Anh sợ em ra sân bay sẽ ăn tươi nuốt sống anh sao? -Ma Kết giả vờ giận rỗi.
-Tiểu Kết,anh nào dám làm phiền đại tiểu thư em, anh mới về hôm qua thôi – Song Tử cười trừ. Tiểu Thiên, Tiểu Sư cả Tiểu Mã nữa, 3 người cũng đến đây à
-Cậu thôi cái nụ cười giả tạo ấy đi được rồi đấy – Thiên Yết lạnh lùng nói.
-Sư Tử làm hòa : Thôi nào, 2 cậu mới gặp nhau đã gây sự rồi. A tử, mừng cậu trở về nhà.
-A Tử, tớ rất nhớ cậu. Nhân Mã lao vào ôm chặt Song Tử.
Vất vả lắm mới gỡ được tay của Nhân Mã ra khỏi người, hình ảnh 2 chàng trai ôm nhau, cũng không tránh việc mọi người nhìn vài cái. Song Tử cười nói :
-Không sao đâu Tiểu Thiên, chỉ là một nụ cười xã giao thôi mà.
-Thế với bọn em, anh cũng chỉ là đang cười xã giao thôi hả – Ma Kết giận rỗi
-Được rồi tiểu thư, có phải là em quá thông minh rồi không ? – Song Tử kéo má Ma Kết trêu
5 ngươi bọn họ chỉ đứng ở 1 góc phòng, nhưng hình như cái góc ấy đã biến thành trung tâm. Nhìn 5 người nam thanh nữ tú cười nói vui vẻ, ai cũng phải nhìn. Ngư Ngư và Xử Nữ cũng không ngoại lệ, Xử Nữ cũng phải thốt lên :
-Họ thực sự rất là đẹp phải không Ngư Ngư. Nụ cười của Song Tử cứ như là đang tỏa sáng vậy.
Ngư Ngư không nói gì, nụ cười đó, cô đã bị lóa mắt rồi…
Ở góc phòng 5 người đứng rì rầm với nhau
-Để tớ giới thiệu các cậu với mọi người – Song Tử nói. Mọi người ở đây chắc em biết hết rồi Tiêu Kết nhỉ ? Nãy giờ Thiên Thiên cũng giúp anh chào hỏi rất nhiều người.
Ma Kết liếc nhìn Thiên Thiên đang đứng cạnh Song Tử chào xã giao. Cô biết Thiên Thiên là giám đốc Maketing, nổi tiếng xinh đẹp, thông minh trong công ty, và cũng là người phụ nữ có uy quyền. Tuy còn trẻ nhưng năng lực làm việc đã vượt xa những người cùng tuổi, nhờ cô ấy mà công việc của công ty luôn diễn ra suôn sẻ. Đến chủ tịch- bố cô cũng phải nể cô ấy vài phần, luôn dành cho cô ấy những lời có cánh. Nếu anh trai A Tử của cô có được người như Thiên Thiên giúp sức thì công việc tiếp quản công ty không phải sẽ quá dễ dàng sao.
-Bữa tiệc này thật tuyệt. Xung quanh toàn là mỹ nhân, Tiểu Thiên chúng ta đi thôi, tìm vài cô em để vui vẻ nào. Tớ thấy 2 cô gái rất tuyệt rồi, họ đang ngồi 1 mình đấy, qua chào hỏi đi – Sư Tử hứng khởi.
-Tiểu Thiên, em không cho anh đi – Ma Kết giữ tay Tiểu Thiên nói.
-Mọi người ra chào hỏi đi, tớ chào hỏi họ rồi – Song Tử trả lời mắt không nhìn về hướng Sư Tử chỉ. Thiên Thiên, giới thiệu giúp tôi vài người nữa nhé.
-Không phải chứ Song Tử, cậu mà chịu bỏ qua 2 cô gái xinh đẹp kia sao ? Hay là giờ cậu có 1 nàng xinh đẹp bên cạnh rồi – Sư Tử nháy mắt.
-Tiểu Mã, Tiểu Kết, đi nào, chúng ta qua chào hỏi thôi mà. Em biết họ đúng không ? Thiên Yết nói: Giới thiệu đi nhé.
-Tớ muốn đi với A Tử – Nhân Mã chưa kịp nói đã bị Sư Tử lôi đi.
Ở 1 góc khác, Xử Nữ và Ngư Ngư đang thì thầm với nhau về 5 người bọn họ, tất cả bọn họ đều nhìn về phía 2 người, trừ Song Tử, anh làm như cô không hề tồn tại trên thế giới này vậy. Cô có chút thoáng buồn, cũng phải thôi, sau vụ cãi nhau lúc sáng, anh ta không chế giễu cô nữa, cô còn muốn gì hơn chứ. Trong lúc Ngư Ngư và Xử Nữ đang suy tư thì 4 người kia tiến về phía bọn họ. Khi bọn họ ngẩng đầu lên đã thấy 3 anh chàng đẹp trai và một cô gái xinh xắn. Ma Kết khoác tay Thiên Yết tiến tới chào hỏi.
-Chào Ngư Ngư và Xử Nữ, đây là Thiên Yết,Sư Tử, và Nhân Mã. Chắc các cậu cũng biết 3 người bọn họ rồi, họ rất nổi tiếng mà.
Sau đó Ma Kết quay sang 3 người kia và giới thiệu
-Giới thiệu với mọi người, đây là Ngư Ngư, trợ lý tổng giám đốc, giờ là trợ lý của anh em. Còn Xử Nữ là trợ lý của Thiên Thiên.
Ngư Ngư cúi đầu cười ngượng thầm nghĩ :”ngày mai tôi đã không còn là trợ lý gì nữa rồi”. Sau đó ngẩng đầu nở 1 nụ cười đẹp chưa từng thấy chào 3 người bọn họ
-Tôi là Ngư Ngư, rất vui được gặp 3 người
-Tôi là Xử Nữ, rất vui được làm quen – Xử Nữ cũng cười chào hỏi.
Bắt gặp nụ cười của Ngư Ngư, mắt Thiên Yết như sáng lên, Ngư Ngư, cô ấy thật đẹp, nữ tính và duyên dáng. Thiên Yết đứng trước sự dịu dàng của Ngư Ngư cũng phải xao động vài phần. Ma Kết thấy vậy phải véo Thiên Yết một cái, anh chàng mới tỉnh khỏi mộng, bắt tay chào hỏi:
-Xin chào, tôi là Thiên Yết, cứ gọi tôi là Tiểu Yết.Rất vui được làm quen với 2 người.
-Xin chào, còn tôi là Sư Tử.Gọi tôi là Tiểu Sư, đã nghe tiếng 2 người từ lâu. Là mỹ nhân trong công ty của A Tử, sau này chúng ta còn gặp nhau nhiều lần. Sư Tử nở nụ cười tươi rói.
-Xin chào, tôi là Nhân Mã. Ngư Ngư, váy của cô bị rách à. Hình như đây là thiết kế của tôi, ai đã làm rách nó, tôi sẽ băm kẻ đó ra thành trăm mảnh. Nhân Mã rất cưng những thiết kế của mình, giờ nhìn thấy nó tan nát thế này cũng không thể kìm nén được tức giận.
Ngư Ngư nhìn thấy biểu hiện của Nhân Mã liền nghĩ thầm: “Hắn ở kia kìa, cái tên háo sắc đang tán tỉnh phụ nữ kìa, chính hắn đấy”. Nhưng cuối cùng lại cười dịu dàng nói :
-Là do tôi không may làm rách. Xin lỗi anh Nhân Mã.
Nhân Mã nhìn thấy nụ cười của Ngư Ngư cũng không có ý trách cô nữa, liền rút trong túi ra 2 tờ card nói:
-Khi nào rảnh cô cầm card này đến cửa hàng rồi chọn một chiếc váy mới nha, chắc là do tôi chọn chất liệu không tốt nên mới dễ rách như vậy. Sau đó hướng tới Xử Nữ đưa tấm card nói : Xử Nữ nữa nha, hãy qua đó chọn một bộ. Đây coi như là quà ra mắt của tôi tới 2 người.
Ngư Ngư và Xử Nữ định từ trối Nhân Mã nhưng Sư Tử chen vào nói :
-Hai người cứ nhận đi, hiếm khi đại thiếu gia Tiểu Mã có nhã ý đến vậy. Hay để mai tôi qua công ty chở 2 người đi chọn đồ. Được hộ tống 2 người đẹp là vinh hạnh của tôi.
Ngư Ngư không nói gì, đành ngậm ngùi cầm tấm card bỏ vào ví. Xử Nữ bên cạnh thì cười tít mắt khen Sư Tử khéo ăn nói.
Bản nhạc êm dịu vang lên, là lúc mọi người cùng nhau khiêu vũ. Sự Tử mời Xử Nữ khiêu vũ cùng, Thiên Yết mời Ngư Ngư khiêu vũ, nhưng cô từ chối vì lý do váy bị rách. Cuối cùng Thiên Yết bị Ma Kết kéo đi. Trong bữa tiệc, từng đôi, từng đôi khiêu vũ, Song Tử và Thiên Thiên nhảy cùng nhau. Họ thật cuốn hút, từng bước nhảy điêu luyện như họ là trung tâm của bữa tiệc. Nụ cười luôn nở trên môi Song Tử, nhìn 2 người bọn họ thật xứng đôi.
-Cô thích cậu ấy à – Nhân Mã nhìn theo ánh mắt của Ngư Ngư hỏi
-À không, anh ấy là sếp mới của tôi. Chỉ là…- Ngư Ngư bối rối
-Không sao, phụ nữ thích cậu ấy cũng không chỉ có mình cô đâu. Nhìn xem, phụ nữ cả gian phòng này ai chẳng thích cậu ấy- Nhân Mã hờ hững.
Nhân Mã nói mới khiến Ngư Ngư chú ý, quả thật ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Song Tử và Thiên Thiên. Hai người đó khiến ai cũng phải ghen tỵ nha.
-Anh không đi khiêu vũ à ? – Ngư Ngư quay sang hỏi Nhân Mã
-Không, tôi không thích tiệc tùng và khiêu vũ – Nhân Mã trả lời. :- Tôi đến đây chỉ vì cậu ấy thôi
-Cô biết không, đôi khi yêu thương một người là mong người ấy được hạnh phúc. Với tôi cũng vậy, tôi rất thích nhìn A Tử cười, vì khi cậu ấy cười trông thật đẹp. hồi nhỏ mỗi lần bị bắt nạt A Tử thường hay đứng ra bênh vực cho tôi, có lần cậu ấy bị một nhóm đánh thâm tím mặt mày, còn bị gãy tay nữa.- Nhân Mã nói giọng cười cười.
-Nhớ lần đó về nhà, cậu ấy nói dối là trèo cây bị ngã làm mẹ cậu ấy khóc như mưa, tôi đứng nhìn bà khóc cũng khóc theo. A Tử rất yêu mẹ, đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy khóc. – Nhân Mã đang nhìn Song Tử chợt quay sang nhìn Ngư Ngư nói
-Mặc cho người khác nghĩ gì, với tôi cậu ấy lúc nào cũng là một người tốt. Nhưng tôi nghĩ răng cậu ấy không hợp với cô đâu Ngư Ngư, trong mắt mọi người cô giống như một con cá yếu đuối, nếu không muốn bị tổn thương thì tránh xa cậu ấy ra một chút. Đừng để cậu ấy chú ý đến cô, bởi vì trước giờ những gì cậu ấy muốn, cậu ấy đều có được. Chỉ duy nhất người đó, là cậu ấy không bao giờ có được. Và trên đời này tôi nghĩ cũng chỉ có người đó là ngoại lệ.
-Tôi…dù sao thì giám đốc cũng đâu có chú ý đến tôi – Ngư Ngư bối rối nói
-Tôi hiểu cậu ấy hơn ai hết – Nhân Mã cười nhẹ nói :- Cô hãy cẩn thận đấy.
Bản nhạc kết thúc, Nhân Mã đứng dậy nói với Ngư Ngư
-Tôi qua nói chuyện với Song Tử, cô ngồi đây một mình không sao chứ ?
-À không. Anh cứ đi đi – Ngư Ngư ngượng cười
-Vậy nhé, tạm biệt – nhân Mã bước đi về phía Song tử
Thực ra Ngư Ngư vẫn không hiểu những lời Nhân Mã vừa nói là có ý gì. Khuyên cô tránh xa giám đốc ra một chút, nhưng cho dù cô có thích anh đi nữa thì anh cũng có chú ý đến cô đâu. Thực ra cô rất ngốc trong những chuyện như thế này, và căn bản cô cũng chưa từng thích ai cả nên giờ có chút bối rối. Ngư NGư đành quay qua tìm Xử Nữ, lại thấy Xử Nữ đang nhảy tiếp với anh chàng Sư Tử bộ dạng rất hí hửng. cô thầm mắng bản thân vì tin lời Xử Nữ, dù sao cô nàng háo sắc kia cũng bỏ cô đi theo zai rồi. Ngư Ngư đành ngồi gặm nhấm miếng bánh trên mặt bàn, dù sao thì cô cũng chưa có gì bỏ bụng từ sáng đến giờ.
Ở một nơi náo nhiệt nhất trong bữa tiệc với trung tâm là anh chàng đẹp trai Song Tử đang dùng miệng lưỡi ba hoa của mình nói chuyện với các cô gái, chẳng hiểu anh ta nói chuyện gì chỉ thấy các cô gái xung quanh cười tít mắt. Thấy Nhân Mã bước đến, Song Tử cười hỏi :
-Tiểu Mã, tưởng cậu thích cô trợ lý xinh đẹp của mình rồi nên ngồi mãi bên ấy. Sao, cần mình làm mối cho không ?
- A Tử, cậu biết đó không phải tuýp người mà mình thích rồi còn gì ? Dù sao thì cô ấy cũng là cô gái tốt, lại còn rất xinh đẹp nữa – Nhân Mã cười nhẹ
- Ồ vậy à, mình thấy các cô gái ở đây còn xinh đẹp hơn cô ta rất nhiều ấy. Như Thiên Thiên kìa, cô ấy rất gợi cảm – Song Tử mắt hướng về Thiên Thiên đánh giá
- Mình biết cậu muôn gì, nên đừng lôi mình vào trò đùa của cậu. Mình không phải là Tiểu Sư – Nhân Mã nhăn mặt nói
- Đại tiểu thư, cậu giận đấy à ? Dù sao cũng chỉ vui vẻ thôi mà. Cuộc đời này còn gì để mình tiếc nuối nữa chứ - Song Tử miệng vẫn cười cười
- A Tử, cậu thật sự chưa quên được Bình Nhi à – Nhân Mã thở dài
- Quên, tớ quên hết rồi. giờ đến khuôn mặt cô ấy tớ không còn nhớ rõ nữa thì phải làm như thế nào ? – Song Tử nói nụ cười vẫn nở trên môi
- A Tử, đừng tự trách bản thân mình. Đó không phải lỗi của cậu – Nhân Mã nhìn Song Tử an ủi
- Ừ, mình biết. chỉ là còn chút gì đó vương vấn. – Song Tử khẽ thở dài vỗ về nơi trái tim mình nhẹ nói
- Cô ấy vẫn ở đây.
Nhân Mã nhìn Song Tử khó hiểu. Con người này đã cùng Nhân Mã lớn lên, những kỉ niệm buồn vui của Nhân Mã đều có cậu ấy góp mặt. Nhưng càng ngày Nhân Mã càng không thể hiểu được cậu ấy, lúc nào cậu ấy cũng giả vờ tỏ ra mạnh mẽ, cho dù là trước mặt gia đình, bạn bè hay bất kỳ ai. Trước đây A Tử là một đại thiếu gia chịu chơi, đối với các cô gái chưa bao giờ để tâm, vậy mà lại có một cô gái khiến cậu ấy thay đổi hoàn toàn. Dù sao cậu ấy cũng chỉ là một con người bình thường, một người hay thay đổi như A Tử có thể yêu trọn vẹn Bình Nhi đến bây giờ Nhân Mã cũng thấy cảm phục câu ấy lắm rồi. Chắc rằng tình cảm của cậu ấy dành cho Bình Nhi là tình cảm thật nên cậu ấy mới đau khổ như vậy. Nhân Mã biết rất rõ, thời gian qua rồi nỗi đau nào cũng sẽ thành sẹo, cuối cùng cậu ấy vẫn phải sống.
-Một ngày nào đó cậu yêu một ai khác mà không phải Bình Nhi, thì hãy đối xử tốt với người đó. A Tử, mình luôn muốn cậu hạnh phúc – Nhân Mã nhìn Song Tử với ánh mắt rất lạ
-…
Song tử không trả lời, đôi mắt như mờ đi vì một làn sương mỏng nghĩ về điều mà Nhân Mã nói. Một ngày nào đó anh không còn yêu Bình Nhi, nếu có ngày đó liệu anh sẽ phải đối mặt với trái tim mình như thế nào.

---------- Post added at 03:02 AM ---------- Previous post was at 03:00 AM ----------

Cháp 5 : Bối rối

Lết về đến nhà đã 10h khuya. Cho dù suốt cả buổi cô chỉ ngồi yên một chỗ nhìn mọi người và nói chuyện, nhưng cũng làm cho Ngư Ngư mệt đến không thở nổi. Tổng kết lại một ngày xui xẻo thì thực ra có những chuyện cũng không xui xẻo lắm. Ngư Ngư nằm dài ra giường nghĩ về điều gì đấy dường như rất vui vẻ, bất giác nở nụ cười rồi từ từ chìm vào giấc ngủ (Ngư Ngư, chúc ngủ ngon ^^)
-Meoooo, meoooo…. Meooooo!
-Con mèo chết dẫm – Ngư Ngư lầm bầm, không cần nhìn đồng hồ cũng biết bây giờ là 6h sáng. Từ khi cô chuyển đến đây con mèo ấy ngày nào cũng giờ này nhảy qua ban công của cô mà kêu.Cô còn không biết kiếp trước cô có thù oán gì với nó, mà kiếp này nó suốt ngày làm phiền giấc ngủ quý giá của cô. Nếu trước đây cô đã vớ bất kỳ cái gì gần đấy quăng cho nó 1 cái, thì giờ cô cũng đã kiềm chế được chút ít. Cô đang tu tâm dưỡng tính mà, không thể bị ông trời vùi dập giống như hôm qua được. Dù sao cũng đến giờ phải dậy rồi.
Cô uể oải bước vào phòng tắm, sau khi bước ra thì khuôn mặt trở nên tươi rói, giống như bao nhiêu nỗi mệt nhọc của cô đã trút hết vào đấy (đúng không ?). Bật bếp nấu một chút cháo,cô thường nấu bữa sáng ở nhà vì lười ra ngoài ăn. Lấy đồ ăn thừa trong tủ lạnh đun lại, trong lúc chờ cháo cô tranh thủ trang điểm. Một chút phấn nền, 1 chút son môi. Cô được thừa hưởng làn da trắng không tì vết của mẹ, nên với cô không cần phải quá cầu kỳ về trang điểm, chỉ cần 1 chút son môi, trông cô cũng rực rỡ rồi, tuy rằng cô không tự tin vào nhan sắc của mình lắm. Nếu cô xinh đẹp như mọi người thường nói, thì tại sao đến giờ cô vẫn chưa có người yêu (chứ không phải vì cô kén cá chọn canh hả).
Đến công ty sớm 10p, vừa ngồi vào bàn làm việc cô chợt nhớ ra chuyện hôm qua Thiên Thiên nói với cô. Có lẽ hôm nay là ngày cuối cùng cô còn ngồi ở đây. Song Tử anh ta không ưa cô, Thiên Thiên thì đang bực cô vì buổi lễ hôm qua. Có lẽ cô cần phải tìm cho mình một công việc mới sau hôm nay, mắt lơ đễnh nhìn ra cửa sổ.
-Ngư Ngư, hôm nay xong công việc mình đi mua đồ nhé – Xử Nữ không biết từ đâu xuất hiện.
Ngư Ngư đang còn cảm thấy buồn rầu về tương lai của mình, trả lời đại một câu:
-Ừ !
Dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng, có thể đi mua sắm rồi sẽ tổ chức một tiệc nhỏ chia tay Xử Nữ. Mình sẽ nhớ cô ấy lắm, Ngư Ngư quay mặt nhìn Xử Nữ 2 mắt rưng rưng…
-Cậu làm sao thế, có bệnh gì à – Xử Nữ hỏi
-Ngư Ngư, cô vào văn phòng tôi – Thiên Thiên ra lệnh
Ngư Ngư cố nhìn Xử Nữ lần cuối với bộ mặt như sắp ra pháp trường, và Thiên Thiên là người tuyên án tử hình cô. Lết từng bước khó nhọc vào văn phòng của Thiên Thiên, khi cánh cửa khép lại cô như cảm thấy tương lai của mình cũng đang đóng lại một nửa. Bao nhiêu phấn đấu, giờ phải bắt đầu lại từ đầu.
Thiên Thiên bắt đầu nói :
-Ngư Ngư, cô cũng biết công việc của trợ lý tổng giám đốc là như thế nào. Hôm qua tôi rất không hài lòng với cách làm việc của cô.
Ngư Ngư chỉ biết cúi đầu im lặng, cô còn biết làm gì bây giờ, là do cô sai mà.
-Hôm qua tôi đã nghĩ không thể nào tha thứ cho cô – Thiên thiên tiếp
Cô biết mà, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng. Nói ra đi, cô đang đợi đây, cô sẽ đón nhận nó dễ dàng thôi.
-Nhưng hiện giờ chúng ta có sếp mới, anh ấy chưa hoàn toàn quen với công việc của công ty. Nếu giờ tôi sa thải cô thì cần phải tuyển nhân viên mới và đào tạo lại từ đầu,sẽ rất mất thời gian. Thế nên lần này tôi sẽ cho cô thêm một cơ hội. Hãy cố gắng làm việc, bất kỳ một sai lầm nhỏ nào xảy ra nữa thì tôi sẽ không do dự mà gạch tên cô ra khỏi danh sách công ty. – Thiên Bình thở dài : Còn giờ cô quay lại làm việc đi. 9h sếp mới sẽ đến, hãy báo cáo cho anh ấy biết về tình hình công ty.
Ngư Ngư dường như vẫn chưa tin vào những gì mà mình nghe được. Có phải là Thiên Thiên bảo cô quay lại làm việc không ? Thấy Ngư Ngư vẫn ngồi yên không nhúc nhích, Thiên Thiên lớn giọng:
-Ngư Ngư, cô còn ngồi đây làm gì. Ra ngoài làm việc cho tôi.
Ngư Ngư như bật ra từ giấc mộng, cuống cuồng đứng dậy cúi chào và bước ra ngoài, tâm hồn vui phơi phới. Vậy là cô không bị đuổi việc, có thể lại làm việc ở đây, thực sự là một ngày đáng phải ăn mừng. Giờ thì cô đã hiểu, làm việc tốt thì sẽ được báo đáp mà (việc tốt mà cô ấy nghĩ đến là sáng nay đã không đập cho con mèo 1 trận như mọi khi), tự nhủ với lòng rằng phải cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa. Nhưng mà hình như ông trời chỉ đang đùa giỡn với cô mà thôi.
Vừa bước ra khỏi phòng Thiên Thiên chưa được 3 bước thì cô đụng vào một người, suýt chút nữa thì ngã, may mà anh ta giữ cô lại. Sau 1s nhận ra mái tóc màu bạch kim, cả công ty của cô chỉ có 1 người thì cô hiểu ngay vừa rồi cô đã đụng trúng ai. Vội vàng cúi đầu
-Xin lỗi tổng giám đốc !
Song Tử không nhìn cô, cũng không tỏ thái độ gì mà chỉ bước đi về phía văn phòng của mình. Sau khi đóng cửa văn phòng, anh bất chợt đưa tay lên trái tim thầm thì :”Cô ấy thật xinh đẹp phải không”
Bước về bàn làm việc, Ngư Ngư vừa đi vừa tim đập chân run. Tưởng rằng cuộc đời cô đã được đón ánh sáng, ai ngờ mây đen kéo đến sắp biến thành giông bão. Anh ta tại sao cứ ám cô, mà cô tại sao toàn đụng trúng anh ta chứ. Khi nãy nhờ có anh ta đỡ cô mới không bị ngã, muốn cảm ơn anh ta, nhưng khi ngẩng lên cô chỉ thấy một khuôn mặt lạnh như băng. Anh ta thay đổi tâm trạng còn nhanh hơn thời tiết,chỉ trong 24h thôi mà nó biến đổi không ngừng. Đầu tiên là khuôn mặt biến thái dê xồm, rồi chuyển sang khuôn mặt rạng rỡ như 1 đứa trẻ. Trong bữa tiệc lại là một người đàn ông với nụ cười quyến rũ, còn giờ đây đã biến thành một khối băng, tỏa ra hơi lạnh khiến cô đứng gần cũng cảm thấy rùng mình. Anh ta có phải là người đa nhân cách không ?
Cố thoát ra khỏi những suy nghĩ ám ảnh về người đàn ông đó, anh ta có là gì thì hiện giờ cô chắc chắn 1 điều. Anh ta là sếp của cô, và bây giờ cô cần phải làm việc. Cầm chồng tài liệu đã soạn thảo mấy ngày trước, cô bước đến văn phòng của giám đốc
-Cốc..cốc.. cốc.
-Vào đi – Một giọng nói vang lên.
Cô bước vào đặt chồng tài liệu lên bàn trước mặt anh nói :
-Đây là tài liệu về công ty trong những năm gần đây.Tôi đã tập hợp những ưu điểm và nhược điểm mà mình nhìn nhận ra về công ty, mong rằng anh sẽ dễ dàng nắm bắt về tình hình phát triển của công ty 1 cách nhanh nhất.
-Cô ngồi xuống đi, đợi tôi một chút. Tôi sẽ đọc chúng, có gì không hiểu tôi sẽ hỏi cô. Hôm nay cô không bận gì chứ ? Anh chăm chú đọc tài liệu, cũng không nhìn cô.
-Tôi không bận gì cả, công việc của tôi hôm nay là giúp anh tìm hiểu về công ty.
Trong khi anh đang đọc tài liệu thì cô ngồi không, do không có việc gì làm nên 2 mắt nặng trĩu, một phần cũng vì mấy ngày trước phải gấp rút chuẩn bị tài liệu nên cô không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Nhìn anh đọc chuyên tâm như vậy, cô sợ nếu cô đứng dậy hoặc làm j đấy sẽ ảnh hưởng đến anh,nên cứ ngồi yên ở đấy. Và rồi cô ngủ lúc nào không biết…
12h trưa, cô giật mình tỉnh dậy. Đã đến giờ cơm trưa, do sáng cô chỉ ăn một chút cháo nên giờ cảm thấy hơi đói, bụng cô đã réo lên dòi biểu tình. Nhưng anh vẫn yên lặng ngồi đó đọc tài liệu, nên cô cũng không dám làm phiền. Bỗng nhiên anh nói, mắt vẫn chăm chú vào tập tài liệu trên tay.
-Cô ra căng tin lấy cơm nhé, tôi sẽ ăn trong văn phòng.
Cơm trưa, đến giờ xả hơi rồi. Từ sáng đến giờ ngồi trong văn phòng mệt muốn chết (cô ngủ trong đó cũng mệt hả), lưng với vai mỏi nhừ. Cô nghĩ rằng lấy cơm xong sẽ ra ngoài ăn rồi nói chuyện với Xử Nữ. Ai ngờ rằng khi mới mang vào đã thấy anh không còn ngồi ở bàn làm việc, mà đã ngồi ở sofa, mắt vẫn không rời quyển tài liệu. Cô mang cơm vào rồi định bước ra ngoài thì bị anh gọi lại:
-Cô đi đâu thế, hãy ngồi ăn ở đây, tôi có vài chỗ muốn hỏi cô.
Trời ơi ! đến cả ăn cơm cô cũng không được ăn cho thoải mái, nhưng đành chịu vậy, lời nói của anh là mệnh lệnh.
Cơm đã dọn ra, nhưng anh lại bắt đầu hỏi rất nhiều vấn đề, cô vừa trả lời vừa ngửi mùi thức ăn thơm phức mà không khỏi xao lòng. Cô đói sắp không chịu được, còn anh thì cứ thao thao bất tuyệt chỉ đến khi bụng cô không chịu đựng nổi mà phát ra thành tiếng :
-ọtttttttttt
Khi này anh mới nhớ ra cần phải ăn cơm trưa, liền nói với cô mắt vẫn chăm chú đọc tài liệu :
-Ăn cơm thôi. Anh cong môi lên cười một nụ cười bí hiểm.
Cô xấu hổ muốn chết, đúng là không biết phải làm sao cho hết ngượng, may mà anh không nhìn cô vì giờ mặt cô đã đỏ hơn cả trái gấc rồi. Đúng là xấu hổ quá đi.
Cô và anh yên lặng ngồi ăn cơm, cả 2 không nói với nhau câu nào, thỉnh thoảng anh chỉ gật gù giống như hiểu ra vấn đề gì đấy. Liếc nhìn đống tài liệu đã vơi đi một nửa, cô giật mình. Làm sao chỉ trong 3 tiếng anh đã có thể đọc hết một nửa đống tài liệu đó. Để đọc hết nó cô cũng phải mất 1 tuần, vừa đọc vừa nghiên cứu ghi nhớ những vấn đề để nếu anh không hiểu cô sẽ giải thích. Vậy mà giờ anh chỉ mất 3 tiếng để đọc hết một nửa và nắm gần như toàn bộ vấn đề trong những quyển tài liệu ấy. Thực sự anh có khả năng đọc sách phi thường nha.
Cô len lén nhìn anh, nãy giờ anh chỉ chăm chú đọc cũng chưa đụng vào ăn chút gì, đồ ăn vẫn còn nguyên trên bàn. Chẳng cần phải nhìn cô, anh cũng biết cô đang nghĩ gì. Miễn cưỡng cầm đũa gắp vài miếng rau, ít cơm và vài thức ăn khác,sau đó anh nhăn mặt bỏ đũa xuống. Cô thấy vậy không kìm được tò mò hỏi :
-Đồ ăn không hợp khẩu vị à ?
-Thức ăn ở đây lúc nào cũng khó ăn như vậy à – Anh lầm bầm.
Cô nhìn qua những thứ trên bàn, món cá hôm nay rất ngon, nhưng hình như anh không đụng vào, chắc là anh ghét ăn cá. Cô thầm nghĩ, người đàn ông này thật khó nuôi nha.
Anh quay lại bàn làm việc đọc tài liệu, còn cô dọn thức ăn trên bàn. Còn thừa nhiều đồ ăn ngon như vậy mà đổ đi thì thật phí phạm. Cô lén đổ thức ăn vào 1 cái hộp, tối mang về có thể sẽ nấu lại, vậy là đỡ phải mua thức ăn rồi.
Dọn dẹp xong, cơn buồn ngủ của cô cũng ập đến. Cô yên tĩnh ngồi ngủ trên ghế sofa lúc nào không biết. Anh đang chăm chú đọc, tự nhiên có 1 đoạn không hiểu đinh quay sang hỏi cô thì thấy cô ngủ mất rồi. Anh lắc đầu lại gần thì thầm :” có biết ngủ như thế này dễ đau người lắm không hả ?”. Rồi anh đặt cô nằm ngay ngắn lên chiếc ghế dài, khẽ mỉm cười. Đôi môi đó của anh vì cô mà cười rồi đấy, chỉ là cô ngủ say như vậy thì làm sao mà thấy được (Ngư Ngư, dậy đi >.<). Để cô yên tĩnh ngủ anh quay lại bàn tiếp tục công việc của mình. Trươc khi cầm vào quyển tài liệu, anh đặt tay lên trái tim mình thầm thì : “cô ấy thật giống em, Bình Nhi” .(cơ mà tớ thích cái tên Bình Nhi này lắm ý)