Hôm nay có lướt lại vài cháp và nhận ra hình như cặp đôi này rất biến thái, đặc biệt là Song Tử nhà ta(hay tại ta biến thái nhỉ ? ).
Tuy chẳng muốn phải cắt bỏ cháp, nhưng nhận ra đoạn ấy quá biến thái, mà lại không có tinh tiết gì đặc biệt lắm nên phải cắt đi. Thực ra là ta cũng đau lòng lắm, viết thì k viết đc gì thêm mà cháp để post thì gần hết ~~". Sau đây là cháp 11


Cháp 11

Sáng hôm sau thức dậy, Ngư Ngư còn tưởng đấy là một giấc mơ. Ngẩng đầu lên, đã thấy ánh mắt Song Tử yên tĩnh nhìn cô. Một lúc lâu sau mới mở lời :
-Đi về cùng anh.
Cô cúi không đáp, rụi đầu vào ngực Song Tử, vòng tay ôm cô xiết chặt hơn. Nếu đây là mơ, cô mong rằng nó sẽ không bao giờ dứt.
Trên đường về, thấy cô mơ màng nhìn ra ngoài cửa xe, không biết cô đang nghĩ gì, Song Tử hỏi :
-Nhà em ở đâu ?
-Em…em thuê nhà, nhưng khi đi, em đã trả lại rồi – Ngư Ngư bối rối.
Song Tử nghiêm mặt nhìn. Có phải nếu anh không tình cờ gặp cô ở nơi đó, thì cô sẽ mãi mãi không bao giờ quay lại ?
-Vậy đến nhà anh – Song Tử hờ hững nói.
Cô tròn mắt : - Em có thể qua nhà Xử Nữ ở tạm, đơi thuê được nhà mới thì…
Lời của cô chưa kịp dứt đã thấy một luồng sát khí bao phủ, cô sợ đến nỗi không dám nói gì nữa, chỉ biết cúi đầu im lặng.
Song Tử giúp cô mang đồ lên nhà, đồ của cô chẳng có gì nhiều, chỉ có 1 cái va li nhỏ đựng quần áo. Nếu cô muốn trốn thì chẳng phải quá dễ dàng sao ?
Căn hộ của anh ở tầng 3, có ban công hướng ra sông Mỹ Nhân. Anh rất thích tên ấy, hồi trước mỗi buổi sáng dậy, anh đều ra ban công ngắm cảnh. Từ trên cao, dòng sông uốn lượn đẹp như một thiếu nữ, với cây cối xung quanh làm cảnh sắc thêm vài phần sinh động. Đã lâu rồi, anh không còn nhìn nó nữa, không biết hiện giờ có thay đổi gi nhiều không.
Tuy nhà Song Tử có gia thế, biệt thự cũng có 7,8 cái nhưng anh không thích ở những nơi đó. Anh có thói quen thích ở 1 mình, chỉ cần 1 phòng bé bé chút cũng được, nếu ở căn phòng quá rộng, anh sẽ luôn cảm thấy cô đơn. Nhưng giờ đây, đã có thêm cô, anh khẽ nhìn người con gái bên cạnh mình với anh mắt ôn nhu vô hạn
ĐẶt va li của cô vào phòng ngủ, anh quay sang nói :
-Em chuẩn bị đi, anh và em đi mua ít đồ.
TRước khi bước ra khỏi phòng, anh cũng không quên dặn cô :
-Em gọi điện cho Xử Nữ đi, cô ấy rất lo lắng cho em. Cô ta thật là phiền phức – Anh cau mày bước đi
Nhìn khuôn mặt anh có chút giận dỗi, cô cố kìm lại nụ cười. Chẳng lẽ Xử Nữ vì cô mà làm phiền anh đến như vậy.Cô do dự mở máy điện thoại lên gọi cho Xử Nữ, cô xác định là phải chịu khổ cho cái lỗ tai của mình rồi. Chuông reo 1 hồi, Xử Nữ bắt máy, cô còn chưa kịp lên tiếng thì bên kia đã phun ra một tràng dài :
-Ngư Ngư đồ chết dẫm, cậu trốn đi đâu suốt một tuần nay. Có biết là mình sắp đào tung cái thành phố này lên để tìm cậu rồi không ? Đồ vô lương tâm, đi đâu cũng không nói với mình một tiếng, làm mình lo sợ cho cậu muốn chết. Đến lúc gặp cậu, mình nhất định sẽ không để cậu yên đâu – Xử Nữ la mắng.
Ngư Ngư đổ mồ hôi, cô biết là sẽ bị Xử Nữ mắng mà, nhưng không ngờ cô ấy còn muốn lôi cô ra hành hạ. Tốt nhất giờ đây cô nên làm cô ấy nguôi giận, không đến lúc gặp mặt, không biết cô ấy sẽ làm những gì với cô nữa.
-Xin lỗi, Xử Nữ mình sai rồi. Lần sau sẽ không như vậy nữa – Ngư Ngư nhận lỗi
-Lần sau, cậu còn muốn lần sau à. Nếu còn có lần sau thì mình mặc kệ cậu – Xử Nữ vẫn còn chưa hết giận.
-Á không, ý mình là lần sau mình có đi đâu, sẽ gọi điện, à không trực tiếp đến trước mặt cậu báo 1 tiếng. Đại tiểu thư à, cậu bớt giận có được không ? – Ngư Ngư nịnh bợ.
Xử Nữ im lặng một lúc lâu mới nhẹ nhàng hỏi : - Bây giờ cậu đang ở đâu ? Nhà cậu cũng trả rồi, giờ cậu còn nơi nào để đi ?
Ngư Ngư lặng lẽ thở dài, cô không muốn giấu Xử Nữ, nhẹ nhàng nói :
-Tớ đang ở cùng giám đốc.
-Cậu đang ở cùng anh ta. Tớ biết mà, anh ta đã làm gì cậu? Anh ta đã giấu cậu ở đâu ? Ngư Ngư, cậu ở đâu, mình đến gặp cậu. Đừng ở gần anh ta – Xử Nữ lo lắng
-Không, không phải anh ấy giấu tớ, là do tớ tự bỏ đi – Ngư Ngư nghẹn nghẹn
-Cậu yêu anh ta ? – Xử Nữ cố kìm tiếng thở dài
Ngư Ngư chỉ im lặng không nói, cô biết thứ tình cảm này thực sự là sai lầm. Đáng lẽ cô không nên yêu anh. Nhưng mỗi khi thấy khuôn mặt ấy nở nụ cười, cô lại không thể kìm lòng được, yêu đến mê muội.
Giọng của Xử Nữ vẫn nhè nhẹ trong điện thoại
-Nhưng Ngư Ngư, trong lòng anh ta có người phụ nữ khác…
Những lời Xử Nữ nói như dội nước lạnh vào trái tim Ngư Ngư. Chẳng phải cô biết điều đó sao, cô cũng chấp nhận nó. Cho dù anh yêu ai cô cũng không quan trọng, miễn rằng cô có thể được ở bên anh. Nhưng cuối cùng trái tim cô vẫn đau như vậy, cô không đủ dũng cảm để rời xa anh lần nữa, cũng không đủ dũng cảm đối mặt với tình yêu trong lòng anh.
-Mình biết – Ngư Ngư nhẹ trả lời.
-Cậu biết ? Ngư Ngư cậu biết chuyện đó, sao cậu còn nguyện ý ở bên cạnh anh ta. Ngư Ngư… - Giọng Xử Nữ lo lắng, nhưng cuối cùng hiểu ra điều gì đó, cô không nói nữa
Ngư Ngư cũng im lặng. Hai người mỗi người đuổi theo một ý nghĩ khác nhau. Cô biết Xử Nữ lo lắng cho cô, nhưng vì anh cô tình nguyện làm người thay thế. Chỉ mong rằng đôi môi ấy sẽ mãi cười tuyệt đẹp như vậy. Từng giọt nước mắt của cô lại rơi, không ngờ đứng trước tình yêu của mình, cô lại trở thành người yếu đuối như vậy.
Thấy anh mở cửa bước vào, Ngư Ngư vội lau nước mắt, nói qua điện thoại với Xử Nữ giọng giả vờ vui vẻ.
-Mình không sao đâu, cậu đừng lo. Giờ mình phải đi có việc rồi. Mai gặp nhé - Rồi lặng lẽ tắt máy.
-Sao vậy ? Em vừa khóc à ? – Song Tử nhìn cô tỏ vẻ lo lắng hỏi
Cô chỉ khẽ lắc đầu cười
-Chúng ta đi thôi
Khi 2 người yên vị trong xe, anh mới quay sang cô, bối rối hỏi :
-Ngư Ngư, em muốn đi đâu mua đồ. Anh vừa mới về nước, đường phố vẫn chưa quen lắm
Nhìn vẻ lúng túng của anh, cô khẽ cười. Từ khi bắt đầu, anh và cô ít nói chuyện với nhau. Cô không phải tuýp người hay nói, anh cũng giống kẻ trầm lặng. Nhưng dường như anh và cô có khả năng giao tiếp mà không cần phải nói nhiều. Hai người từ khi bắt đầu có rất nhiều vướng mắc, nhưng không có sự giải thích nào, vì cả 2 đều sợ tổn thương. Vậy thì thà cứ cùng nhau im lặng, sống một cuộc sống bình thường, không phải là tốt hơn sao ?
-Em không càn phải mua đâu, như vậy là đủ r – Ngư Ngư nhẹ nhàng.
-Em có xác định là đủ không ? Anh thấy đồ của em chưa được gợi cảm cho lắm – Song Tử cười cười
Ngư Ngư khẽ lườm. Từ khi quen biết anh, cô đều nghĩ rằng anh là người đàn ông nghiêm túc. Nhưng cang ở gần anh, cô càng cảm nhận mình đã hiểu quá tốt về anh. Không nói thì thôi, nói ra đều toàn những lời biến thái.
-Anh thích những cô gái gợi cảm – Ngư Ngư dò hỏi
-Ồ, phụ nữ đẹp để đàn ông ngắm mà. Ngư Ngư, anh cũng không phải con cá, đương nhiên là thích thưởng thức cái đẹp.- Anh liếc mắt nhìn cô, nở nụ cười bí hiểm :- Nhưng mà ngắm nhìn em vẫn có nhiều cảm xúc hơn.
-Vậy anh nghĩ em mặc gì sẽ gợi cảm – Cô ngây thơ.
-Ngư Ngư, có thật em muốn biết ? – Song Tử hỏi
Cô khẽ gật đầu, cô cũng muốn làm anh vui,nên nếu anh thích cô mặc gì, cô cũng không từ chối
-Tất nhiên em không mặc gì là gợi cảm nhất rồi – Song Tử cười biến thái
-Anh đi chết đi – Cô véo vào tay anh một cái thật mạnh
-Á, Ngư Ngư, em ra tay thật tàn nhẫn. Để xem lát về anh xử em như thế nào – song Tử kêu khẽ. Nhưng bây giờ anh phải phat em trước đã.
Song tử vươn người qua chỗ Ngư Ngư, bất ngờ đặt lên môi cô một nụ hôn sâu. Một lúc lâu sau mới buông cô ra. Ngư Ngư mặt đã đỏ bừng, lúc cô xấu hổ trông thật đáng yêu.
Anh và cô ghé qua trung tâm thương mại, mọi người đều nhìn cô với ánh mắt ghen tị. Cô cảm giác như ánh mắt của các cô gái kia sắc như dao, không biết đủ chém cô bao nhiêu nhát. Xấu hổ, cô muốn rút tay lại, nhưng anh giữ càng chắc, bất luận như thế nào cũng không buông. Đương nhiên anh làm sao mà biết được nỗi khổ tâm của cô. Anh còn đang bận ngắm nhìn mọi thứ xung quanh, cười vui vẻ.
Ở trung tâm thương mại có rất nhiều cô gái đẹp, họ ăn mặc khá mát mẻ, gợi cảm, đi cùng anh cô luôn cảm thấy mình tự ti, cứ cúi đầu. Đang nghịch mấy con gấu bông, anh quay qua cô hỏi ?
-Sao vậy ? em không vui à ? Mua con này nhé, nhìn mặt nó rất giống em, ngố không chịu được – Cười lớn.
Cô lườm anh, lớn rồi nhưng anh toàn dẫn cô vào mấy chỗ thú bông với đồ chơi cho trẻ con. Lúc mới quen anh, cô còn tưởng anh thuộc kiểu đàn ông chín chắn, lạnh lùng. Nhưng càng ở bên cạnh anh, cô càng cảm thấy anh giống như trẻ con hiếu động. giữa con người lạnh lùng và con người bây giờ, không biết đâu mới là con người thật của anh.
Anh nắm tay cô đi, lúc đi qua cửa hàng bán đồ lót phụ nữ. Anh cứ đứng nhìn bộ đồ lót được bầy trước cửa hiệu. Cô xấu hổ kéo anh đi,nhưng Song Tử đứng nhìn 1 lúc kéo cô vào trong. Nhân viên bán hàng thấy 2 người bước vào che miệng cười, làm cô mặt càng đỏ.Anh mặt cười cười nói với người bán hàng :
-Lấy cho tôi bộ kia, màu hồng. à, còn bộ này nữa, màu đen nhé.- Vui vẻ nói – Cỡ B.
Cô ngượng chín mặt, anh có cần phải đọc vanh vách size của cô như vậy không ? Nhân viên trong cửa hàng mắt chữ O miệng chữ A cứ khúc khích cười. Anh quay sang hỏi cô
-Em có cần mặc thử không ? – Khuôn mặt cực biến thái.
Cô đẩy anh ra, mặt càng đỏ. Có phải trêu cô anh cảm thấy thoải mái lắm không ? Nhưng nhìn khuôn mặt hớn hở của anh,cô lại cảm thấy có chút hạnh phúc.
Thấy cô xấu hổ như vậy, nhưng anh vẫn chưa chịu buông, ghé vào tai cô khẽ nói :
-Xấu hổ à ? Không sao, lát về mặc cho anh xem là được rồi – Anh cười cười
Biến thái, đại sắc lang. Trong lòng cô bây giờ chỉ còn biết trách bản thân, tại sao lại có thể yêu một tên biến thái như vậy. Có thật là đàn ông càng xấu, phụ nữ càng mê không ? Hình tượng của anh trước mắt cô cũng giảm đi vài phần, không phải, đã tụt rất nhiều. Tại sao lại có thể để ý đến một tên đại sắc lang là anh.
Thấy vẻ mặt cô có vẻ ấm ức, anh biết cô đang nghĩ gì, miệng ngừng cười
-Em hối hận ? - Ánh mắt lạnh băng nhìn cô
Cô như bị đông cứng, lúc nãy anh còn rất vui vẻ mà trêu trọc cô, giờ lại chuyển sang một thái độ hoàn toàn khác. Tâm trạng thay đổi còn nhanh hơn thời tiết, cô không kịp xử lý chỉ biết tròn mắt nhìn, có chút sợ hãi.
Anh nhìn thấy bộ dạng của cô lúc này, lại không nhịn được cười, cúi xuống khẽ nói
-Em hối hận cũng muộn rồi, bây giờ em đã là người của anh.
Nhìn thấy anh cười, cô mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Có cần phải làm mặt lạnh như vậy để dọa cô không, suýt nữa thì tim cô cũng ngừng đập. Anh đúng là biết làm người khác muốn đau tim, giết người không cần dao mà.
Vừa xách đồ từ cửa hàng bước ra, Ngư Ngư và anh đã đụng phải 2 người. Bất ngờ trước sự tình cờ, cô còn chưa kịp xử lý như thế nào, thì anh đã lên tiếng.
-Ồ, Tiểu Kết, em cũng đi mua sắm sao ? Em thật là biết chọn người, mang theo Tiểu Thiên đi cùng chẳng phải là lợi cả đôi đường sao ?
Tiểu Kết và Tiểu Thiên đụng phải Song Tử cũng bất ngờ không kém, không ngờ hơn là anh đi cùng với Ngư Ngư, 2 người còn đang nắm tay nhau,lại vừa bước ra từ cửa hàng đồ lót phụ nữ, hệt như tình nhân vậy.
-Anh trai,em gọi cho anh mấy ngày rồi không được, còn tưởng anh đang cùng mỹ nhân nào vui vẻ, không ngờ là Ngư Ngư – Ma Kết châm chọc.
-Tiểu Kết, Tiểu Thiên, chào 2 người– Ngư Ngư bối rôi
Thiên Yết nhìn 2 người lạnh lùng, nãy giờ chẳng nói tiếng nào. Nhìn mặt Song Tử, anh không thể đoán nổi tâm tư của cậu ấy. Tuy rằng chơi với nhau rất lâu, nhưng anh vẫn không thể biết hết cậu ta có bao nhiêu cái mặt nạ. Nhiều khi anh tưởng rằng, tất cả chiếc mặt nạ đó đều là khuôn mặt của cậu ta. Anh không biết là cậu ta đang nghĩ gì, nhưng anh có chút lo lắng cho Ngư Ngư, cô ấy là người tốt.
-Đại tiểu thư, có phải là em đang ghen với cô ấy không ? Bên cạnh em có đại thiếu gia Thiên Yết hộ tống rồi, còn muốn thêm cả anh sao ? - Song Tử cười cười
Ngư Ngư kéo nhẹ tay anh. Tuy 2 người là anh em, cũng không có chút gì bất hòa, nhưng hễ gặp nhau là buông lời trêu trọc. Tưởng như nếu ai nhún nhường một chút sẽ thành kẻ thua cuộc thê thảm nhất
-Bố mẹ bảo anh về nhà ăn cơm. Từ hồi anh về nước đến giờ ngoài lần gặp ở bữa tiệc, cũng chưa từng qua chào hỏi. Em ở giữa các người bị phiền chết đi được. – Ma kết nhắc nhở
-Vậy sao, anh cũng đang định về thăm 2 người, nhưng dạo này tâm trạng không được tốt – Song Tử giả vờ thở dài.
-Tốt hay không tốt chẳng phải cũng giống nhau sao ? – Thiên Yết lạnh lùng nói
-Với mọi người thì giống, nhưng với mẹ tớ, cậu biết rồi đấy, bà rất nhạy cảm – Song Tử khẽ cười.
Quay sang kéo tay Ngư Ngư khẽ nói :
-Chúng ta đi thôi, kệ 2 người bọn họ.
-Chào nhé, bảo mẹ mai anh sẽ về - Song Tử tạm biệt
-Chào 2 người – Ngư Ngư khẽ cúi đầu.
Trước khi Song Tử về nước, Ngư Ngư là trợ lý cho bố của anh nên cô cũng có hiểu chút ít về ông. Tuy là một người có vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng trong ông lại là con người rất ấm áp. Làm việc cũng rất tận tụy,vào công ty chưa lâu, nhưng ông luôn là tấm gương cho cô noi theo. Mẹ của Song Tử, bà cũng rất hay đến công ty. Cô và bà có vài lần nói chuyện. Trong ký ức của Ngư Ngư, đúng như lời Song Tử nói, bà là người rất nhạy cảm, có lẽ vì vậy bà mới có thể hiểu được chủ tịch. Tình cảm của 2 người cũng rất gắn bó, mỗi lần nhìn thấy bà, chủ tịch đều rất dịu dàng, khác hẳn với con người nghiêm túc khi làm việc của ông.
Lén nhìn Song Tử, cô thấy phong cách làm việc của anh rất giống bố mình. Nhưng không ngờ bên trong con người anh thì lại trẻ con, còn rất biến thái nữa.
Thấy Ngư Ngư lén nhìn mình, Song Tử khẽ hỏi :
-Nhìn gì thế, có phải thấy anh rất đẹp trai không ?
Ngư Ngư làm bộ không quan tâm
-Em đói không ? Mình đi ăn ? – Anh dịu dàng kéo cô đi
Trong lúc ăn, cô không kìm được, hỏi anh
-Anh rất sợ mẹ à ?
Song Tử ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt như suy nghĩ điều gì đó, lặng lẽ nói :
-Hồi anh 3 tuổi, có lần gãy chân. Lúc ấy mẹ anh đã khóc rất nhiều, nhiều đến nỗi bây giờ anh nghĩ đến thôi, còn cảm thấy sợ. Từ đó anh luôn cố làm cho bà không phải lo lắng gì. – Song Tử ngừng một lúc rồi nói tiếp :- Cả nhà anh, đến bố anh cũng không dám làm trái ý bà, nhưng mà ông rất giỏi trong chuyện ấy – Anh cười bí ẩn.
-ý anh là ông rất giỏi trong chuyện nắm bắt tâm lý phụ nữ - Thấy khuôn mặt của cô anh bất giác cười lớn.
Biết là anh đang trêu mình, cô khẽ lườm.
-Vậy tại sao anh không thích về nhà ?
-Do tâm trạng anh không tốt, nếu để mẹ anh nhìn thấy, bà sẽ suy nghĩ nhiều – Song Tử lặng lẽ nói
Thì ra anh rất quan tâm đến mẹ mình. Cô còn tưởng anh là đại thiếu gia không quan tâm đến gia đình. Nhưng nghe những lời của anh, cô lại hiểu anh sống rất tình cảm. Khẽ cười.
Ăn xong, 2 người còn đi mua sắm một lúc nữa. Anh chọn thêm cho cô vài bộ đồ. Dường như anh biết phong cách mặc đồ của cô, đều chọn những bộ rất vừa ý cô. Cô muốn hỏi anh, sao không chọn mấy đồ gợi cảm, anh chỉ cười biến thái.
-Hả, không phải anh nói rồi sao ?
Biết cô không hiểu ý của mình, anh ghé vào tai cô thì thầm
-Em không mặc gì là gợi cảm nhất rồi – Cười biến thái.
Anh còn dẫn cô đi siêu thị, mua toàn đồ dùng lặt vặt. Mấy người không biết, còn tưởng hai người là vợ chồng mới cưới, làm cô xấu hổ. Anh được thế còn hùa theo. Cô còn nghĩ trong từ điển sống của anh hình như không có từ nghiêm túc.
Xách cả núi đồ, vừa về đến nhà anh đã nằm dài lên giường, mặc cho cô cằn nhằn là phải thay quần áo trước đã. Anh chỉ uể oải trả lời
-Lát nữa đằng nào chẳng phải cởi – lim dim.
Ngư Ngư còn chưa hiểu anh muốn nói gì, nhưng đêm hôm đó cô cũng có được câu trả lời.Thì ra mỗi lời anh nói ra đều mang một ý nghĩa sâu xa hơn cái ý nghĩa thực tế của nó rất nhiều. Cô chẳng biết lựa chọn của cô có đúng không, nhưng bây giờ cô thực sự có chút hối hận rồi.