Kết quả 1 đến 4 của 4
  1. #1

    Talking [Fic Oneshot Maplestory] MARISSA

    MARISSA

    Title: MARISSA

    Author: Tui - mem mới
    Genre: Chả biết, nhưng nói chung khá nhảm. Mà cái hình trên chả liên quan gì tới truyện đâu, để cho đẹp thôi
    Mem mới xin đc viết góp vui, thấy ko hay đừng chọi gạch đá làm tổn thương tâm hồn nhạy cảm của tui. Trong đây, nói về khoảng thời gian trước khi Black Mage bị phong ấn. Gồm có Mercedes (Mer), Luminous (Lumi), Aran (nữ), Phantom, Freud. Tính cách của các nv đc thay đổi hoàn toàn theo ý của mình. Ở đây hội thoại giữa các nhân vật là chính, nên đừng chê vì sao nó dài quá

    Chữ nghiêng là POV


    Vào một buổi sáng, bầu trời trong xanh như một chiếc màn khổng lồ bao bọc khắp thế gian, được trang trí bởi những đám mây trắng, xốp trôi bồng bềnh như đàn cừu non đang gặm cỏ. Tại căn nhà gỗ nằm sâu trong rừng - nhà của Freud. Như thường lệ, anh đọc sách và nhâm nhi tách trà còn nghi ngút khói. *Cạch* Tiếng cửa mở:

    Phantom: Ái chà, xin chào. Thật may mắn khi cậu có nhà

    Freud: Chào buổi sáng. Mà ý cậu là sao?

    Phantom: Vì dạo này cậu bận bịu suốt, muốn gặp cậu cũng khó. Mà thôi, gác chuyện đó sang một bên, tôi có quà cho cậu đây

    Phantom ném một cái túi nhỏ qua tay Freud. Khiến cậu khá ngạc nhiên và nói với cái giọng đầy nghi ngờ:

    Freud: Bộ hôm nay có bão hay sao mà cậu tặng quà cho tôi?

    Phantom: Ai biết, mở ra xem đi

    *Xoạt* Bên trong là một cái lọ thủy tinh nhỏ (3, 4 cm) chứa đầy bột màu xanh lục lấp lánh ánh bạc. Theo thói quen, Freud mở nắp nhìn kĩ, ngửi mùi và ngạc nhiên:

    Freud: Đây là......là......bột Marissa, một loại bột phép cực hiếm, ko hẳn là hiếm lắm....

    Phantom: Ồ cậu nhận ra nó sao?

    Freud: Tất nhiên rồi, *ánh mắt lóe lên, tay nắm lại, tỏ vẻ là người hiểu biết, mà chính xác là vậy* màu xanh ánh bạc, mùi hương thoảng thoảng đặc biệt này, sao ko biết đc chứ. Nó chính là nguyên liệu rất cần thiết để chế tạo ra các món đồ ma thuật mạnh. Sao cậu lại có nó?

    ....... *Hồi tưởng của Phantom*

    Ngày X tháng Y năm Z (nói chung là vài năm về trước)

    Vào một ngày nhàm chán, Phantom vừa cằn nhằn mọi thứ trên trời dưới đất (vì đang chán) vừa xem các tin tức trên báo (Thời đó có báo à? Mắc gì ko có, mà có lẽ vậy). Bỗng có một thứ khiến anh dừng lại và chăm chú đọc.


    -Các nhà giả kim thuật vừa phát hiện ra một loại bột đặc biệt có thể thay thế các chất xúc tác.. blap blap blap.... để chế ra những món hàng ma thuật siêu cool. Đó chính là bột Marissa. Hiện đang đc trưng bày tại viện bảo tàng A trong thành phố.... Giá của một lọ nhỏ cũng lên tới vài chục triệu đồng......

    - Gaston (tên ông quản gia), chuẩn bị đồ nghề, tối nay ta có việc làm rồi.

    *Kết thúc hồi tưởng*

    Nhìn cậu bạn đang thích thú, ngắm nghía, mân mê cái lọ trên tay. Phantom khẽ cất giọng


    Ko phải cậu cậu cần nó sao? Tặng cậu đấy

    Freud: Thật hả? À, sao cậu biết tôi cần nó vậy? *Nhìn với ánh mắt khó hiểu*

    Phantom: Tại sao ư.... * Hồi tưởng lần 2*

    Tuần trước, Freud và Phantom ở chợ phù thủy.


    Freud: Ở đây vẫn tấp nập như vậy. Để xem nào.. *Ngó qua ngó lại*. Kia ko lẽ là.... *chạy đến xem* bột Marissa đây sao?

    Người bán: Ồ ko phải, nó khá giống nhau, khó phân biệt nên nhiều người nhầm lẫn. Đây là bột Alyssa, bột thảo dược cũng màu xanh có tí vàng, mùi nhẹ hơn. Còn Marissa thì đắt lắm, ko có ở chỗ này đâu

    Freud: Vậy sao? *Ánh mắt tiếc nuối, thở dài*

    Lúc ra về

    Phantom: Bột Marissa sao? Cậu cần nó à?

    Freud: Ừ, tôi đang cần nó để chế tạo giáp rồng, bùa phép và các thứ linh tinh. Nhưng nó đắt kinh khủng, khó mua nữa.... Chán thật, phải chi tôi có một ít....

    Tối đó, Phantom chạy vào kho tìm:
    - Thì ra nó có tốt như vậy, lúc đầu nghe nói nó có giá nên mình mới chôm thôi...... Gaston lấy cho ta một cái lọ đi, khoảng chừng này *dài cỡ 1 ngón tay*......Ko......càng nhỏ càng tốt...... (kẹo quá chừng)

    - Thưa cậu chủ, chỉ có nhiêu đây thôi..

    - Ko có lọ nhỏ hơn à.... Mà thôi vậy đc rồi

    *Kết thúc mớ hồi tưởng trong 5s*

    Phantom: Tôi có sẵn trong kho, cậu lấy nó ko?

    Freud: *Nhìn, nhìn và suy nghĩ*. Đây hình như là hàng chôm chỉa. Ko, chắc chắn luôn vì báo có đăng khoảng 5 năm trước Phantom đã đột nhập vào viện A lấy đi bịch bột Marissa ........Nên nhận ko đây?

    Phantom: Sao nào? Cậu đang cần nó mà phải ko?

    Freud bắt đầu đấu tranh tư tưởng nhanh

    Thiên thần: Freud thân mến, cậu ko nên lấy đồ của người khác, như vậy là ko tốt đâu. Nhiều người đã phải bỏ bao nhiêu mồ hôi và nước mắt để kiếm đc nó đấy

    Ác quỷ: Ko lấy cậu ấy cũng có trả lại cho người ta đâu. Sợ mất hình tượng thì bỏ vài chục triệu đồng ra mua lọ khác đi. Với lại có trách thì trách Phantom đã lấy nó, ai trách đc cậu...

    Sau vài giây suy nghĩ, nghiền ngẫm, đắng đo

    Freud: Cảm ơn cậu. Tôi sẽ nhận nó

    Thế đấy, đối với chuyện tiền bạc thì ác quỷ luôn đúng. Nhìn cậu bạn hớn hở ra mặt, Phantom cũng thấy vui vui. Freud nhanh chóng đặt lọ bột lên bàn rồi phóng ra cửa đi mất tiêu, chỉ vang vọng lại câu nói:

    - Tôi ra ngoài một chút. Vui là phải, vì cậu đã phải tìm nó suốt bao lâu nay

    5 phút sau, Phantom chán bỏ ra ngoài. Ngay sau đó, Aran và Mer đến.

    Aran tung chân đạp mạnh cửa: Xin chào buổi sáng, cả......nhà. Ủa đi đâu hết rồi?

    Mer chạy đến: Này, con gái ko nên làm thế chứ. Mất hết cả nữ tính

    Aran: Có ai ở đây đâu mà nhìn.

    Mer nhìn vào: Chắc đi vắng rồi. Dạo này Freud bận bịu ghê luôn, ít khi thấy cậu ta ở nhà. Cứ như thế có ngày đổ bệnh cho coi

    Aran liếc nhìn rồi nở nụ cười ma mãnh: Hì hì, lo cho chồng ghê ta....

    Mer thoáng đỏ mặt, quay đi: Chồng gì chứ, tớ với cậu ấy là bạn thôi. Lo lắng cho nhau là chuyện thường

    Aran: Thiệt ko đó?....

    Mer: Thôi đi, đừng chọc tớ nữa....Hử? Có gì đó trên bàn..... A, nó là.... bột Alyssa sao?

    Aran: ??

    *Mer kể lại chuyện vài hôm trước*

    Mer tình cờ phát hiện ra một món đặc biệt: Món bánh Hạnh Phúc (Tên bánh). Bánh đc làm từ bột thảo dược Alyssa, bột xanh lục ánh kim, mang hương thơm nhẹ (giống kiểu bột vani), có tác dụng xua tan mệt mỏi, giảm nhanh các triệu chứng đau đầu, nhức xương khớp... blap blap blap.... Hiện bột Alyssa có bán tại các hiệu thuốc trên toàn quốc. Gọi diện thoại đến số xxxx để biết thêm chi tiết..........

    Mer suy nghĩ và ngay lập tức nảy ra ý tưởng: Làm bánh này cho Freud để giúp cậu ta tốt hơn. Thế là Mer ta nhanh chóng đi tìm hương liệu này, nhưng tìm hoài chẳng thấy... Đành nhờ Freud - chuyên gia tìm giúp. Và cậu ấy bảo, hôm sau đến lấy.


    Mer: Giờ tớ phải làm cho Freud một cái bánh độc nhất vô nhị mới đc.............

    Thế rồi 2 nàng vui vẻ mượn bếp làm bánh. Với suy nghĩ sẽ khiến Freud hạnh phúc, Mer ko ngừng cười đc. Và rồi 30p sau

    Freud chạy xộc vào nhà làm Mer giật bắn mình. Cậu bỏ qua 2 cô nàng xinh đẹp trong bếp nhà mình, lên gác. Hồi sau chạy vội xuống cầu thang, loạng choạng làm sao, vấp phải chân mình, té...... đập mặt vào tường...


    Mer, Aran: Á, Freud ko sao chứ??? *Chạy đến đỡ Freud dậy*

    Freud: Tôi ko sao mà. Ko sao....

    Mer: Ko sao gì, chảy máu mũi rồi nè, qua đây, tớ giúp cho

    Freud: Đã nói ko sao mà...

    Mer: Qua đây

    Freud: ....Đc =.=

    Sau khi giúp Freud cầm máu. Mer: Sao đi đứng bất cẩn vậy. Đừng chạy trên cầu thang chứ

    Freud: Tại tôi có chút chuyện, mà cậu nghe nè. Tôi vừa đc Phantom tặng một thứ rất đặc biệt đấy. Nó là Marissa, nguyên liệu vô cùng hiếm, đắt nữa....

    Aran: Ái chà, Phantom mà tặng quà sao? Hiếm có nha, chắc hôm nay bão lớn (Ăn ở sao giờ ai cũng nói thế vậy anh? ^^)

    Freud cười tít mắt, khuôn mặt hồn nhiên, vui sướng như một đứa trẻ vừa đc cho kẹo vậy. Điều đó khiến Mer vui lây, mặc dù cô ko biết Marissa là gì

    Mer ngại ngùng nói: À Freud này, ừm... tớ có làm một cái bánh, nó rất tốt cho sức khỏe. Cậu ăn nhé?

    Freud nhìn và nở nụ cười hiền: Tất nhiên rồi.... Mọi người cùng ăn với tôi nhé...

    Và rồi cả 3 ngồi xung quanh chiếc bàn nhỏ, cùng thưởng thức cái bánh có một ko hai của Mer mà ko biết chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra. Khi Phantom đến, anh cũng đc mời ăn chung.... Bỗng, Freud sực nhớ rồi tìm tìm xung quanh:

    Freud: Này, hồi nãy khi làm bánh, 2 người có thấy cái lọ bột tôi để đây ko? Lọ bột màu xanh ấy.

    Mer: Thấy chứ. Cậu mua cho tớ chứ gì. Alyssa á. Cảm ơn nha

    Freud: Hả?? Đâu....

    Mer: Lọ bột ấy đây nè *chỉ cái bánh*, tớ lấy nó làm hương liệu cho bánh rồi. Bánh có mùi rất thơm đấy, đúng là bánh thảo dược độc nhất vô nhị

    Freud giọng run run: Sao.... sao cơ? Cậu... mới nói gì?

    Mer: Bánh thơm, độc nhất vô nhị...

    Freud: Ko, câu trước ấy

    Mer: Lọ bột tớ lấy làm bánh rồi...

    Freud nghe như sét đánh ngang tai, ko tin đc, nhìn cái bánh.... Nó, nó đây sao? Bột Marissa của tôi..... Cậu nhớ lại người bán đã từng nói: Hai loại này giống nhau lắm, nhiều người thường nhầm lẫn.... Vậy Mer tưởng nhầm sao? Nên lấy lọ bột đó làm bánh..... Nghĩ tới đây mặt Freud tối xầm lại

    Aran: Sao vậy? Ko ăn nữa hả?

    Phantom đã hiểu ra mọi chuyện, nhìn rồi thở dài: Có lẽ cậu ta đang sốc. Vì lọ bột trên bàn ko phải Alyssa mà là Marissa. Bột phép của Freud.

    Mer: Hả??? Vậy đấy ko phải cậu mua cho tớ sao? Là tớ nhầm hả?

    Aran suy ngẫm rồi nói: Hình như Marissa nghe quen lắm.... À, là loại bột phép hiếm giá chục triệu đồng chứ gì. Trên báo có đăng đó

    Nghe tới CHỤC TRIỆU ĐỒNG, Freud và Mer giật thót người, vậy là..... Thế là cả bọn lặng thinh, nhìn cái bánh. Sau một hồi suy nghĩ, Freud vẫn tiếp tục kiềm nén cơn giận đang bùng nổ trong tim và ăn bánh vì ko bỏ uổng...... Cái bánh chục triệu đồng, cái giáp rồng cũng xong luôn..... Sao tự nhiên bánh lại mặn thế ko biết nữa? ...Mer thì đang trong tình trạng tội lỗi, ko dám ăn, qua góc ngồi đếm tóc. Aran cảm thấy mình vừa phát ngôn gây tội nên....dọt lẹ ra ngoài. Phantom nhìn hai bạn trẻ vừa ăn bánh vừa thút thít. Một người tiếc tiền, tiếc của. Một người vô tư, vô số tội. Nhìn đôi mắt long lanh, ngấn nước của Freud. Phantom thở dài rồi bỏ ra ngoài luôn

    Bầu không khí im lặng tràn ngập, ko ai nói gì, cứ ăn bánh mà nước mắt lưng tròng. Cho đến khi Phantom gõ tay xuống bàn ra hiệu. Đó là một lọ Marissa khác.

    Phantom: Tôi còn nhiều, cho cậu một í....

    Freud chạy đến ồm chầm Phantom, khiến anh suýt té: Cảm ơn cậu nhiều lắm, cậu tốt quá chừng. Khi cậu cần giúp bất cứ chuyện gì, cứ gọi tôi, tôi sẽ đến ngay.....

    Phantom: Đc rồi, đc rồi, buông ra đi. Mừng quá hóa rồ luôn rồi. Thiệt tình, cứ như con nít ấy..... *cười, xoa đầu cậu bạn nhỏ của mình*

    Ngay lúc ấy, Lumi mở cửa vào. Định mở miệng chào buổi sáng, nhưng thấy cảnh tượng trước mắt, khiến cậu á khuẩu luôn. Phantom đang tay trong tay với Freud, còn Freud thì đôi mắt long lanh, mặt đỏ hồng (vì mới khóc) nhìn Phantom. Mer ngồi trong góc tự kỉ........ Cậu chẳng biết phải làm gì trong tình huống này nên..... đóng cửa đi ra ngoài

    Phantom nhìn Lumi rồi nhìn lại mình và hét lên: KO PHẢI NHƯ CẬU NGHĨ ĐÂU...............

    Thế là một ngày kết thúc vậy đấy. Freud vui vẻ trở lại, qua dỗ dành Mer, Phantom ngồi giải thích cho Lumi. Aran bước vào và cả bọn cùng ngồi ăn bánh Độc nhất vô nhị của Mer
    .....................................End

  2. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Bandle City
    Bài viết
    592
    Rep Power
    12
    Screw story , this is fun

    Đáng lẽ nên cho ông quản gia Gaston đưa Phanton nhầm cái bột, sau đó PT mới way lại đổi

  3. #3
    Ý hay đấy, nhưng nếu thế cốt truyện sau viết thế nào? Mình ko có nghĩ đến. Cũng thank đã góp ý nhá

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jul 2013
    Đang ở
    ★ Virtual World ☆
    Bài viết
    1,615
    Rep Power
    12
    Hay ấy 1 tks cho bạn
    *(`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.´)*
    ★ º°¨ღ
    HatsuneMiku ღ¨°º ★

    *(¸.·'´(¸.·'´*¤*`'·.¸)`'·.¸)*




Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •