Kết quả 1 đến 9 của 9
  1. #1

    Red face [Fic Maplestory] The dream and the truth

    The dream and the truth

    Title: The dream and the truth (Tên mềnh tự đặt đấy ^^)
    Author: Tui
    Pairings: Nhân vật chính là Phantom
    Genre: Ờ thì chả biết nữa, chắc hầm bà lằng trong đây. Đa phần là buồn
    Note: Những giấc mơ cũ của Phantom.
    Tự nhiên ngồi buồn nghĩ ra chuyện này. Chap 1 mình để nhiều hình xem cho vui. Thấy ko hay đừng chém quá mạnh tay. Từ A - Z đều là xạo, có mượn ý của cốt truyện thật. Mình cũng thay đổi cách xưng hô của cách nv cho nó hợp với tình huống. In nghiêng: Lời nói (có để - "...."), suy nghĩ của các nhân vật

    Chap 2.1: http://diendan.maplevn.com/showthrea...101#post755101


    Phantom POV
    Đã hơn 5 năm kể từ khi cuộc chiến kết thúc. Nhưng những kí ức cũ của ngày ấy cứ liên tục tràn về trong tâm trí tôi, đến độ khi ngủ, tôi cũng mơ về chúng, muốn quên đi cũng ko đc.... Freud, Aria, hãy trả lời tôi, liệu nó có phải một cơn ác mộng?

    ..................... Đoạn đầu:
    Phantom- một siêu trộm lừng danh. Yêu thích tự do, phóng khoáng, ko quan tâm đến chuyện thế sự, dẫu lúc đó Black Mage đang hoành hành. Tôi đặt bản thân mình lên tất cả, chỉ yêu chính mình mà thôi. Tôi sẽ cười khi vui, tôi sẽ đi chơi khi buồn, tôi sẽ nhanh chóng bỏ cuộc khi thấy chán, ko ai có thể trói buộc đc tôi..... Nhưng có lẽ bắt đầu từ cái đêm định mệnh ấy, mọi chuyện đã thay đổi.

    Đêm đó, tôi đột nhập vào cung điện để lấy đi Skaia - báu vật của Ereve và gặp đc nàng, hoàng hậu Cygnus. Vì một số bất cẩn, tôi đã rơi vào bẫy đc dựng sẵn ở đây. Thay vì cho quân vào bắt trộm thì nàng lại thả tôi ra và đặt một câu hỏi hết sức kì lạ, nhưng cũng vô cùng thú vị: "Ngươi có muốn làm bạn với ta chứ?".... Thế là bắt đầu từ đó, tôi thường đến cung điện vào mỗi đêm để đc gặp lại cô gái ngây ngô ấy (tất nhiên chủ yếu vẫn là Skaia). Rồi ko biết tự lúc nào, thứ cảm xúc tưởng chừng đã tan biến trong tôi chợt bừng tỉnh. Tôi bắt đầu biết đến tình yêu.

    - "Thưa nữ hoàng, có chuyện gì khiến nàng phải lo âu vậy?"

    - "Ta cũng ko biết nữa, còn chàng..... liệu chàng đến đây để lấy Skaia lần nữa ư?"

    Tôi nhoẻn miệng cười và nói: "Giờ tôi đã có một thứ khác quan trọng hơn rồi."

    Và sau đó, cả 2 cùng nắm tay nhau, khiêu vũ suốt đêm



    Một buổi tối như thường lệ, tôi ghé thăm nàng.

    - "Trời đã khuya rồi, sao nàng còn đứng đây? Ăn mặc phong phanh như thế, kẻo cảm lạnh thì phiền lắm đấy, Aria". Tôi xuất hiện trong bóng đêm và khẽ cất giọng

    Ko cần quay lại nhìn, nàng cũng biết chủ nhân giọng nói ấy là ai: "Ta ko ngủ đc, nên đứng đây ngắm cảnh thôi".

    - "Liệu có phải nàng chờ tôi ko nhỉ?". Tôi chầm chậm bước đến



    - "Ko có chuyện đó đâu. Ta ra đây ngắm cảnh". Nàng quay mặt đi. Dù là vậy, nhưng tôi thấy nàng thật dễ thương quá chừng. Làm tôi ko ngừng cười đc...

    Sau đó nàng lên tiếng: "Ngày mai ta sẽ đến cuộc họp của Black Mage tại Ereve... Mong rằng mọi chuyện diễn ra trong hòa bình". Đôi mắt trong xanh ngày nào giờ đang mang một nỗi ưu phiền. Aria khẽ thở dài

    - "Lo lắng sẽ làm nàng mau già đấy". Tôi đưa lá bài lên và biến nó thành một cành hoa hồng. "Nụ cười của nàng là đẹp nhất, vì vậy hãy cười lên".



    ..................................... Ngày hôm sau, trời mưa như trút nước

    - "Aria..........Aria". Nỗi sợ hãi trong tôi lớn dần, sau khi nghe tin, tôi nhanh chóng chạy ngay đến bên nàng. Nhưng khi đến nơi...... thì mọi chuyện đã quá muộn.....Nhìn cô ấy nằm bất động, hơi thở đã dứt, tôi đứng yên bất động, ko thể tin nổi vào những gì đang diễn ra trước mắt



    - "Phantom, xin lỗi vì tôi ko thể bảo vệ đc Aria. Bọn chúng quá mạnh". Giọng nói yếu ớt của Shinsoo (con thiên nga) vang lên

    - "Ko, ko thể thế đc.... Nàng ko đc chết, Aria". Tôi chạy đến, ôm cô ấy vào lòng. "Chuyện gì thế này? Chỉ mới hôm qua thôi..., nàng vẫn còn khỏe kia mà.... Cớ sao?..... Làm ơn, hãy mở mắt ra đi, hãy cười với tôi đi.... Xin nàng đấy.... Tất cả là do tôi...... tôi đã ko ở bên cạnh nàng khi nàng cần đến..... Tôi thật là kẻ tệ hại, một kẻ chẳng thể làm đc gì để bảo vệ người mình yêu......". Tôi nói, mà nước mắt cứ rơi. Cứ tưởng, người như tôi sẽ ko bao giờ khóc kia chứ, thì ra tình cảm tôi dành cho cô ấy nhiều đến vậy sao... Thật xót xa...

    - "Phantom, trước khi chết, nữ hoàng đã giao nó cho tôi và muốn tôi đưa nó cho anh". Shinsoo chìa ra viên ngọc Skaia lấp lánh. "Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu, xin anh hãy bảo vệ nó. Báu vật của Ereve"

    Tôi lặng im, cầm lấy nó. Viên Skaia đây sao? Nó thật đẹp, mang màu xanh thăm thẵm như màu đôi mắt tuyệt vời của nàng, như màu trời lúc này vậy.... Mưa thì vẫn cứ rơi tầm tả, giống như đang chia buồn cho sự ra đi đột ngột của nữ hoàng, của một tình yêu mới chớm nở




    Aria. Nụ cười thiên thần lúc ấy, ta sẽ mãi ghi sâu trong lòng.. Ta chắc chắn sẽ ko bao giờ tha thứ cho những kẻ đã hại nàng đâu. Ko bao giờ
    .................................................. ..



    Dẫn truyện POV
    Gió thổi vi vu, lá cây xào xạc, bên ngôi nhà gỗ nằm sâu trong rừng. Người thanh niên đội chiếc mũ kì lạ, tay mân mê lá bài đứng tựa vào tường, đối diện anh là Freud- một pháp sư luyện rồng tài giỏi

    - "Siêu trộm nổi tiếng, Phantom muốn tham gia với tôi sao? Thật là ngạc nhiên đấy. Hãy cho tôi biết, lý do là gì vậy?"

    Và rồi một làn gió nhè nhẹ lướt qua, thổi bay lá bài đến chỗ Freud thay cho câu trả lời. Nhặt nó lên xem, Freud dường như đã hiểu ra mọi chuyện.

    - "Có vẻ như Black Mage đã lấy nhầm báu vật rồi thì phải....". Anh nở nụ cười nhẹ rồi nói tiếp: "Đc thôi, tôi hy vọng cậu sẽ giữ bàn tay của mình trong sạch sau khi từ bỏ nghề trộm cắp"


    *ném lá bài về chỗ Phantom*



    Chụp lại lá bài. Anh khẽ mỉm cười: "Một tên trộm trở thành anh hùng, ko tồi đâu nhỉ?". Rồi sau đó biến mất theo làn gió

    - Thế giới mà nàng yêu quý vẫn chưa kết thúc đâu, Aria. Ta sẽ ko để một ai hủy hoại giấc mơ đó

    .................................................. ............... End chap 1
    Lần sửa cuối bởi quynh1222002, ngày 10-05-2014 lúc 15:29.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Bandle City
    Bài viết
    592
    Rep Power
    12
    I have VERY mixed felling about this

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jul 2013
    Đang ở
    ★ Virtual World ☆
    Bài viết
    1,615
    Rep Power
    12
    mặc dù bạn nói là có mượn tí ti của cốt truyện thật nhưng mà mình thấy chỉ khác mỗi khúc khiêu vũ, phần sau như đang ghi lại cả cái clip này ý (' , ')?

    https://www.youtube.com/watch?v=bT76Ew2ADPQ
    *(`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.´)*
    ★ º°¨ღ
    HatsuneMiku ღ¨°º ★

    *(¸.·'´(¸.·'´*¤*`'·.¸)`'·.¸)*




  4. #4
    c12, mình đã sửa lại từ ấy, sau phần đó ko biết chém gió chỗ nào nên mình bê vào luôn. Có gì sang chap sau mình sẽ làm khác

  5. #5
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Bandle City
    Bài viết
    592
    Rep Power
    12
    NO OFFENSE, but i advice you to stop this one

  6. #6
    Trích dẫn Gửi bởi Lbsapphire Xem bài viết
    NO OFFENSE, but i advice you to stop this one
    Ý b là sao? (mình khá dốt t.a nên chỉ hiểu sơ sơ)

  7. #7
    À, bắt đầu ở đây có thêm 1 NV mới của mình: Nini (là một Hero luôn, char nữ). Mercedes: Mer. Luminous: Lumi. Aran (nam). Tính cách nv đc thay đổi theo ý mình, cốt truyện cũng đổi
    Đoạn này toàn là lời thoại nên mình chia làm 2 phần (có lẽ do mình thích viết màn đối thoại hơn tả cảnh)

    Chap 2.1: Giấc mơ thứ hai: Cánh đồng hoa
    Dẫn truyện POV

    Kể từ khi Black Mage xâm chiếm Maple, ko ngày nào Freud đc yên thân. Lúc thì đi hội họp những phù thủy cấp cao, lúc thì đi giải quyết đống báo cáo thiệt hại, thương vong phe mình, khi thì nhận đc vô số án kiện cáo tên kia phá nhà, đốt rừng, ăn quỵt (?)... (có lẽ Freud là tổng thống, chủ tịch gì đó nên mới thế). Chính vì vậy dầu chỉ một chút, cậu cũng mong đc nghỉ ngơi.

    Một buổi sáng như mọi ngày, Freud dậy sớm thưởng thức một tách trà, chuẩn bị tinh thần để vùi đầu vào đống giấy tờ mới nhập ngày hôm qua, thì bỗng Mer ta xông cửa vào... Chuyện này cũng hoàn toàn bình thường luôn, vì sáng nào Mer cũng ghé vào đây chơi. Nhưng hôm nay thì khác, có cả Phantom đi cùng

    Mer tươi cười: "Chào buổi sáng, Freud". Phantom thì vẫy tay thay lời chào

    Freud mỉm cười: "Chào buổi sáng, cả 2 muốn uống trà với tớ chứ?"

    Mer: "Hì hì, ko cần đâu. Mà Freud này, cậu rảnh chứ? Đi chơi tí nhé"

    Freud: "Ko đc đâu, tớ có rất nhiều việc phải làm lắm, nên....."

    Nini bỗng từ đâu xuất hiện, chạy tới: "Ko sao, ko sao. Cứ đi đi, tụi này sẽ giúp cậu. Chỉ cần ký tên, đóng dấu... là xong chứ gì....." *Đến đẩy Freud đi, rồi qua kia ôm đống giấy*

    Freud: (Cậu ở đâu ra, mà thôi khỏi trả lời.... ) "Nhưng....."

    Phantom: "Ko nhưng nhị gì hết, chúng ta đi thôi, cứ để họ làm cho". *Kéo tay Freud đi một cách nhanh chóng rồi biến mất*

    Còn Mer và Nini thì vẫy chào tạm biệt rồi quay sang nhìn nhau cười một cách kì lạ.

    Về phần Freud

    Freud: "Này, cậu dẫn tớ đi đâu vậy?"

    Phantom: "Ko ai bắt cóc cậu đâu, đừng lo. Với lại xem đi"

    Khi mở mắt ra, trước mặt cậu là cả một cánh đồng hoa hướng dương vàng rực rỡ. Dưới nền trời xanh biên biếc, trong chúng càng tuyệt vời hơn. Ko thể nén nổi cảm xúc khi nhìn thấy cảnh này, Freud thốt lên ngạc nhiên: "Wow, ko ngờ ở đây cũng có cảnh đẹp như vậy". Rồi chạy ngay qua đó





    Nhìn khuôn mặt rạng rỡ, hành động trẻ con dễ thương của bạn mình, Phantom phì cười và nói: "Tớ phát hiện đc chỗ này cách đây ko lâu. Nên mới muốn dẫn cậu đến chơi cho biết"

    Freud: "Cậu tốt thật đấy, Phantom". *Quay mặt lại, nở nụ cười tươi rói*

    Phantom: "Tớ mà lị. Khi đứng nhìn từ trên cao xuống, tớ lập tức bị cuốn hút bởi sắc vàng rực rỡ nơi đây. Mẹ thiên nhiên quả thật tài năng khi tạo ra một vùng đất thế này. Đúng ko, Freud.....? Này, có nghe tớ nói gì ko hả? Freud....... Cậu ta chạy mất tiêu rồi.... Thiệt tình.... Mà thôi, để cậu ấy xả stress một chút" .*Rồi qua ngồi ở thảm cỏ xanh rì dưới bóng cây đằng kia*.

    ......
    Nhìn ngắm khung cảnh đẹp như tranh, đột nhiên Phantom thở dài rồi buột miệng (hay cố tình) thốt lên: "Ngồi đây thoải mái quá, phải chi ko có ai đó xấu xa, thô lỗ đến cản trở việc này nhỉ?"

    Lumi từ đâu bước tới: "Cậu hình như đang ám chỉ tôi thì phải?... Nhưng tôi ko để bụng đâu. Nhất là ở những nơi thế này". Rồi hướng mắt về đằng trước. (Anh vừa đến đây bằng thuật dịch chuyển)

    Phantom cười rồi xua tay: "Hì hì, vậy sao? Nhưng đừng lo, kẻ tôi nói đến là một vị khách ko mời nào đó mà". Lumi im lặng ko nói gì

    Phantom có lẽ đang chán nên muốn gây chuyện: "Kẻ đó là một tên thô lỗ, ngốc nghếch.....". Anh vẫn đứng im ko nhúc nhích, nhìn cánh đồng hoa

    Phantom chọt nhát cuối: "Ko những thế còn yếu xìu..... rồi nữ tính, thích ngồi nhà làm bánh hơn đi đánh quái. Chắc cậu ta cũng có sở thích cắm hoa hay gì đó nhỉ......"

    Lumi nhịn ko đc nữa: "Ê, đủ rồi nha. Ai yếu, nữ tính chứ? Tôi thích làm bánh kệ tôi. Đi đánh quái tổ mất thời gian. Với lại cắm hoa trang trí nhà cửa đâu phải là xấu....."

    Phantom nhìn, rồi cười châm chọc: "Cậu thích cắm hoa thiệt hả?.."

    Lumi nhận ra mình nói hớ, đỏ mặt ngượng ngùng, rồi hét lên: "Cậu dám.... E hèm... . Còn cậu thì sao? Lúc nào cũng thích ăn bận cầu kì, hoa hòe. Tóc tai thì luôn chải chuốt, trông cứ như bọn con gái ý. Mỗi ngày cậu dành bao nhiêu thời gian để soi gương hả?" (Sao cãi nhau mà cứ mang con gái vào thế >.<)

    Phantom bình thản trả lời với hào quang lấp lánh: "À, khoảng 5 tiếng một ngày. Vì khi ra ngoài sẽ có nhiều fan nhìn mê mẫn mình mà, phải biết make up tí chứ. Có sắc để làm gì mà ko biết giữ. Ông bà ta nói ko sai, đẹp trai là cái tội." (Ông bà nào?)

    Lumi: "Ớn quá đi...... Chứ ko phải do chẳng ai nhìn nên phải tạo hiệu ứng cho người ta chú ý để câu fan hay sao? Cậu còn nữ tính hơn tôi đấy. Tên ngốc màu mè"

    Bị công kích bằng câu ghét nhất, khiến Phantom tức giận rồi hai người lườm nhau xẹt điện. Freud đang chơi hái hoa bắt bướm, nghe tiếng ồn ào đằng kia, rồi chạy lại. Nhìn thấy hai người bạn chúng ta đang tranh cãi gay gắt, ngay lập tức cậu hiểu ra sự tình (vì hầu như hai người này lúc nào gặp mặt cũng nói qua lại vài câu rồi choảng nhau). Vì thế Freud xen vào giữa ngăn chiến tranh sắp nổ ra

    Freud: "Thôi nào hai cậu, hãy ngồi nghỉ ngơi ngắm cảnh đi. Đừng cãi nhau như những đứa con gái thế chứ" (Con gái cãi nhau thế à?)

    Một nhát chí mạng cho 2 người vì lời nói 'ngây thơ, vô số tội kia'. Cả hai quay qua nhìn Freud......

    Freud: ???




    Sau 10p giải quyết nội chiến.....
    Freud: "Mà Lumi này, cậu đến đây khi nào thế?"

    Lumi: "Tớ mới đến thôi"

    Freud: "Vậy à. Mà 2 cậu xem này, tớ vừa tìm đc nhiều hạt hướng dương lắm đấy. Về sấy khô, xay thành bột và .....blap blap blap..... là có thể làm đc bùa phép rồi... Còn nữa hoa hướng dương có thể....."

    Lumi thở dài: "Đến đây ko ngắm cảnh mà chỉ toàn lo về chuyện này ko thôi. Cậu đúng là tên mọt sách ham việc"

    Freud xịu mặt, xua tay: "Đâu có, tớ cũng có ngắm cảnh kia mà, chỉ là tình cờ phát hiện thôi..."

    Phantom mỉm cười, rồi thả người xuống bãi cỏ, nhìn lên: "Cậu cũng nằm xuống luôn đi, thoải mái lắm. À mà, ko nói cậu đâu, Lumi"

    Lumi: "Im đi"

    Freud: "Thôi mà"*nằm xuống cạnh Phantom*...... "Nhìn bầu trời từ góc độ này thật tuyệt biết bao"

    Phantom: "Ừ, đúng vậy..... Xem kìa, đám mây đằng kia trông như cái bánh bao vậy. Bên kia thì giống như cục thịt mà Aran thường cầm. Lạ nhỉ.... "

    Lumi: "Toàn nghĩ đến ăn uống"

    Phantom: "Miễn bình luận.... Hôm nay tớ đưa cậu tới đây để nghỉ ngơi, xả stress. Vì thế hãy tận hưởng đi, còn nhiều thời gian mà"

    Freud cảm động rồi thúc thít nói: "Các cậu làm thế vì tớ sao? Cảm ơn nhiều nhé. Tớ sẽ cố gắng tận hưởng ko gian yên bình này".

    Phantom: "Chỉ mình tớ làm thôi. Tên kia đi để làm cảnh.... Nhưng cậu vui là đc".......

    Freud nhìn bầu trời xanh biếc, chỉ gợn chút mây, nói bâng quơ: "Tớ vừa có một suy nghĩ điên rồ, phải chi thời gian êm đềm này kéo dài mãi nhỉ? Lúc đó, tớ sẽ rủ mọi người cùng đến đây. Có tớ, Mer, Nini, Aran, hai cậu, chúng ta đến ngắm cảnh, ăn trưa cùng nhau, rồi chơi tới chiều.... Nếu vậy thật thì hay quá...."

    Lumi: "Cậu thích ko khí ngoài trời à?..... Vậy khi nào có dịp, cả bọn chúng ta cùng đến đây chơi nhé.... Nhưng có lẽ nhanh thôi"

    Freud: "....Ừ, tất nhiên rồi". Cậu nở nụ cười thật tươi và nhắm mắt suy nghĩ về ngày đó. Cả bọn ngồi ngắm cảnh, nói cười vui vẻ.. Mong sao nhanh đến lúc đó.
    ...........
    Nằm hóng gió đc một lúc. Phantom quay qua Freud, đưa tay vuốt mái tóc mềm như lông mèo của cậu, lấy chiếc lá dính trên đấy xuống, rồi nói một cách bí hiểm.

    Phantom: "Freud này, cuộc vui hôm nay chỉ mới bắt đầu thôi........"

  8. #8
    Chap 2.2: Hội chợ



    Sau khi nói xong, mọi người đc dịch chuyển đến một nào đó

    "Chúng ta đến nơi rồi đấy"

    Trước mắt cậu là một nơi vô cùng ồn ào, tấp nập với nhiều gian hàng và đông người qua lại. Họ nói cười vui vẻ, tiếng rao hàng vang lên khắp nơi.


    Ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ, đang là buổi sáng


    "Đây là...... chợ sao? Tớ cứ tưởng những nơi này đã dẹp từ lâu". Freud khá ngạc nhiên khi nhìn thấy chúng

    "Mặc dù bị Black Mage củ hành thường xuyên, nhưng họ vẫn tổ chức hội chợ kín 3 tuần 1 lần để trao đổi và mua bán hàng hóa, có những gian trò chơi nữa. Tất nhiên địa điểm thì luôn đc thay đổi, chỉ có người dân biết mà thôi ". Lumi nói giọng đều đều như đang đọc diễn văn

    Phantom: "Chắc hẳn lâu rồi cậu ko ra chợ nhỉ? Cứ đi dạo một vòng chơi đi. Ở đây có nhiều đồ lắm. Biết đâu cậu sẽ vơ đc cả mớ đấy. Đúng 11h45 thì chúng ta về"

    Freud hơi thắc mắc, nhìn qua Phantom: "Sao ko là 30 cho chẵn mà lại là 45?"

    Phantom: "Đừng thắc mắc"....

    Thời tiết hôm nay rất đẹp, nắng vàng nhè nhẹ trải dọc các lối đi, thỉnh thoảng có những cơn gió thổi qua làm rung rinh các món hàng đủ loại đang đc treo lủng lẳng trước các quầy. Đi dạo vòng quanh khu chợ suốt hai giờ đồng hồ, thử qua nhiều trò chơi cùng với những cây kẹo bông ngọt lịm, ko khiến Freud cảm thấy mệt mỏi mà trái lại cậu còn hào hứng hơn. Đi tới đâu là mắt anh lại sáng bừng tới đó, làm hai người bạn theo sau phải bật cười vui vẻ trước sự trẻ con của cậu. Dầu sao mục đích của chuyến đi này là để cậu ấy xả stress cơ mà, đc thế cũng tốt.

    - "Bên kia có chỗ để chơi kìa. Vào đấy tí chứ?" Phantom nhoẻn miệng cười và nói, tay chỉ chỉ cái nghôi nhà nhỏ trong góc. Trước nhà có cái bảng hiệu: CASINO (Khu đánh bài bạc)

    Nheo mắt nhìn một cách khó chịu, Lumi nói: "Sao trong chợ lại có Casino, mà sao Casino lại để bảng hiệu vậy?"

    Phantom trả lời một cách rất ư là bình thường: "Là Casino mà ko để bảng thì ai biết mà vào. Đi thôi Freud, tớ dạy cậu vài ván cho vui"

    Lumi nhanh chóng ngắt lời: "Ko đc dạy hư con nít, à ko cậu ta chứ. Ko tốt tẹo nào"

    Phantom ung dung chém gió: "Để cho trẻ phát triển tốt hơn, hãy dạy trẻ cách tính toán, xài tiền, kiếm tiềm hợp lí. Tất nhiên làm chuyện này phải có người lớn đi kèm"

    Lumi: "Muốn sống tốt thì đừng bao giờ dính đến trò đỏ đen, nếu ko thì tính cách, suy nghĩ của con người sẽ bị thay đổi theo chiều hướng xấu"

    Freud: "Mấy người đang lảm nhảm về cái vụ gì vậy? Tớ ko phải con nít. Bỏ qua cái vụ này đi, đằng kia có cái hay lắm"

    Hai người thôi đôi co với nhau và đi theo. Đằng đấy là một cửa hàng quần áo với đủ màu sắc xanh đỏ, tím vàng … rất ưa nhìn đc đề bảng Sắp dọn hàng, giảm 50%. Phantom có hơi rùng mình với những thứ này. Ờ thì anh (cực kì dị ứng) ko thích thú gì cho lắm mấy cái vụ Sale of, bởi đã là Sale Of thì chắc chắn chúng chả đẹp, bền, tốt đâu. Sao nhiều người lại thích mua đồ rẻ mà dễ hư này thế ko biết (vì anh giàu xài toàn đồ xịn thôi), đã vậy Sắp dọn hàng là thế nào nhỉ?, ko biết là tốt nhất..... Mà thôi, hai tên kia có vẻ rất vui nên anh đành nhắm mắt bỏ qua rồi vào xem vậy

    Cậu bạn Freud hồ hởi lựa lựa, chọn chọn đống đồ đc để trong cái thùng lớn, đâu phải chỉ có con gái mới quan tâm tới thời trang, mà cái quan trọng nhất là vụ giảm 50%, ko mua phí cả đời. Với lại, lúc nào Mer và Nini cũng chê cậu là ăn bận lỗi thời (mặc dù đồ cậu bận chính xác là phong thái thông thường của các pháp sư), vì thế nhân dịp này cậu quyết định thay đổi hình tượng luôn một thể. "Tớ lấy ba cái áo này. Trông nó thế nào?". Freud quay qua hỏi anh chàng bên cạnh đang có ý định xới tung mọi thứ để tìm đc món vừa ý

    Lumi ngước nhìn: "Nhìn cũng đc đấy. Áo chùng dài màu đỏ, viền vàng. Áo chùng dài màu xanh, viền vàng. Bên này tương tự nhưng màu đen, ngắn hơn.......... Có lẽ nó hơi giống bộ cậu đang bận thì phải. Ko nhìn y chang luôn"

    Freud lắc đầu: "Đâu có, đâu có, khác hoàn toàn chứ, cái màu đỏ có hoa văn ở đây, nhạt hơn nhiều. Cái này xanh, còn cái này đen mà...."

    Lumi: "........ Vậy ư? Nói qua lại vẫn y hệt nhau. Gu thẫm mĩ của cậu lạ thật đó"

    Freud nhìn lại mấy bộ áo, nhìn kĩ thiệt kĩ thì mới thấy chúng với cái mình đang bận có hơi giống thật (thật à?). Tính thay đổi hình tượng cho các nàng lác mắt chơi, vậy mà cuối cùng vẫn theo quán tính chọn xì tai này. Thất vọng tràn trề vì cái gu thẩm mĩ của bản thân, cậu lê bước ra khỏi cửa hàng (Tất nhiên vẫn mua ba cái kia). Tiếp tục lang thang trong khu chợ, chợt anh dừng lại, hướng mắt về quầy bán nữ trang. "Có lẽ tớ nên mua gì đó tặng cho Mer và Nini thôi, nếu ko thì thật bất công khi mình đi chơi mà để họ trông nhà, dù họ hoàn toàn tự nguyện. Giúp tớ lựa với..."

    Nói xong anh và Lumi tiến đến xem. Nhìn qua nhìn lại, cậu suy nghĩ: Có nên mua cho Afrien một cái vòng cổ ko nhỉ? *Tưởng tượng khi con rồng khổng lồ của cậu đeo dây chuyền*......Thôi bỏ đi, mình nghĩ gì mà lại tặng trang sức chứ, ko khéo lại chọc cậu ta nổi khùng lên. Thành thật xin lỗi cậu, Afrien

    Phantom đứng ngoài nhìn đám bạn đang nhao nhao trong quầy hàng mà đáng lẽ ra chỉ dành cho phụ nữ. Nãy giờ ko nói nhưng giờ thì thấy vụ này hơi có vấn đề, Casino thì ko chơi mà lại vào xem hàng Sale of, giờ thì mua nữ trang (mà mua quà cho bạn có tính ko nhỉ?). Bộ đây là chuyến đi chơi của các chị em gái à? Anh thở dài ngán ngẫm. Chợt ở góc bàn đằng kia có một chiếc trâm cài tóc hình bướm xanh đã nhanh chóng thu hút ánh nhìn của anh. Lại cầm nó lên và ngắm nghía: Chiếc trâm mang màu xanh hiền dịu pha lẫn ánh hồng của những hạt cườm xung quanh. Một món trang sức như vậy xứng đáng để cài lên mái tóc vàng xinh đẹp của nàng đấy, Aria......... Sau một hồi suy nghĩ mông lung, anh lên tiếng:
    - "Lấy cho tôi cây trâm này"
    .........."Giờ chúng ta nên về thôi, đến giờ rồi đấy. Mọi người đang đợi "


    Freud cuối cùng cũng lấy đc cái vừa ý, nghe gọi nên quay lại trả lời: "Về hả? Mà ai đang đợi?"

    Phantom ung dung trả lời: "Về rồi biết"

    .................................................. ....

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    616
    Rep Power
    12
    tạm hóng xem mấy chap sau có khá hơn k
    à hú ú ú ú ú *@

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •