Mình hoàn toàn đồng cảm với cảm giác của ban. Khi mình quay lại với maple, mình hoàn toàn xa lạ với những sự thay đổi cuả nó, tất cả đã không còn như xưa, những ngày tháng đi PQ chửi nhau ầm ĩ nhưng rất vui vẻ. Mình hoàn toàn lạc lõng trong thế giới maple, chỉ có con em hàng xóm lâu lâu cho vài món đồ cùi (còn chẳng đc 3% gì đó nữa). Mình cảm thấy những người "lv cao" họ sống ở thế giởi của riêng họ, chắc chỉ có họ mới nói chuyện vs nhau, còn mình thì chả là gì cả. Rồi sau 1 tg mình đã nhận ra là mình lầm. Không phải họ không coi mình ra gì mà chính mình không coi mình là gì cả. Tại sao phải tủi thân? Tại sao lại tự tách mình ra mà không tự mình vươn lên? Khi G mình có 1 số sự thay đổi, lúc đó mình đã cố gắng hòa đồng với những người "lv cao" và nhận ra 1 điều họ chả khó gần gì cả, đấy chỉ là sự tự ti của bản thân mình mà thôi. Và maple ver này không khó để lên lv cao nếu bạn chăm chỉ nhưng không có nghĩa là lv cao sẽ mạnh đâu bạn. Mình cũng lết lên đc lv200 nhưng mình còn chả dame được zk (nói thế thui chứ dame được nhưng lâu nên lười :v). Hiện tại mình thật sự hài lòng khi có những người bạn luôn giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau chém gió. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, còn người rồi cũng sẽ thay đổi. Nếu có trách thì cũng phải trách bản thân mình không cố gắng. Trong những sự thay đổi sẽ chứa đựng những bất ngờ. Điều bạn cần làm là thích nghi với nó hoặc quên nó đi.
Gạch đá rơi vào đầu