Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 30
  1. #1

    Grand Athenaeum - Empress in training

    Câu chuyện về Cygnus trước khi cô trở thành nữ hoàng.









    "...Phải làm sao đây."
    "...Sức mạnh của mình, Shinsoo, hoàn toàn vô dụng nếu như không có một nữ hoàng."
    "...Chẳng lẽ không còn ai có thể sử dụng sức mạnh này."



    Nhiều năm sau khi Black Mage bị phong ấn...
    Evere không còn có một nữ hoàng.



    Empress in Training (Nữ hoàng tập sự)



    Phòng họp của hội đồng trưởng lão Evere, nơi mà một cuộc họp kín đang diễn ra...
    "Chúng ta phải làm sao đây ? Black Mage vẫn đang mạnh dần lên, trong khi đó dòng máu của nữ hoàng không còn người kế thừa..."
    "Chúng ta không được để chuyện này lọt ra bên ngoài."
    "Đương nhiên. Nhưng chúng ta không thể giữ kín bí mật này mãi được... Chúng ta sẽ làm gì nếu như Black Mage trỗi dậy một lần nữa ? Hoặc có kẻ nào đó tấn công Evere ?"
    "Đó chính là lý do chúng ta phải tìm một nữ hoàng mới." Giọng nói phát ra từ một người đàn ông trẻ lạ mặt vừa tiến vào, khiến tất cả mọi người khác quay lại nhìn trong sự ngạc nhiên.
    Một trong số những trưởng lão nói : "Ai vừa lên tiếng ?"
    "Evere đang dần rơi xuống, đó chính là bằng chúng rõ ràng nhất... Có ai phản đối quan sát của tôi không ?" Người lạ mặt đáp.
    "Ngươi là ai ?" Một người khác lên tiếng.
    Có vẻ như nhận ra mọi người khác đang thắc mắc về mình, người lạ trả lời : "Xin thứ lỗi cho tôi. Bên cạnh tôi là tiểu thư Cygnus, còn các vị có thể gọi tôi là Neinheart."


    "Kimu, ông đang làm gì ? Tại sao lại để cho người ngoài vào đây trong lúc đang diễn ra cuộc họp kín ?" Kidan, người hướng dẫn cho những kị sĩ tập sự lên tiếng.
    "Với tất cả sự kính trọng thưa các ngài, họ không phải là người ngoài. Chính Shinsoo cho phép họ tiến vào Evere." Kimu cúi đầu trả lời.
    "Shinsoo ?" Một vài người ngạc nhiên và bắt đầu bàn tán với nhau.
    "Vâng, Shinsoo cho tôi biết rằng vị tiểu thư này thuộc dòng dõi nữ hoàng." Kimu nói tiếp, giọng nói không giấu được sự vui mừng.
    "Tiểu thư, chuyện này là thật chứ ?" Kidan quay sang Cygnus hỏi.
    Cô gái nhẹ nhàng trả lời, giọng nói hơi ngập ngừng : "..Tôi.. tôi không rõ nữa, nhưng mẹ tôi bảo rằng tổ tiên của tôi đến từ Evere."


    "Mặc dù còn nhiều nghi vấn, nhưng mọi người ngay lập tức biết rằng cô ấy chính là dòng dõi của nữ hoàng."
    "Dáng điệu cao quý và thanh lịch của cô ấy không thể bị phủ nhận. Mọi thứ đã rất rõ ràng."
    "...A xin lỗi, để tôi kể tiếp."


    "Cô ấy mang trong mình dòng máu cao quý nhất của Maple World, dòng máu của nữ hoàng."
    "Không thể tin được, ngươi tự mình tìm ra cô ấy ?"
    "Chẳng lẽ người là một nhà tiên tri ?"
    Tiếng động bàn tán và những câu hỏi khác phát ra từ phía hội đồng.
    "Hah... Không. Tôi chỉ là một nhà học giả từ một miền quê..." Neinheart đáp.



    "Kể từ lúc đó, nhờ vào kiến thức mà óc phán đoán của mình, tôi trở thành chiến lược gia chính của Evere..."
    "Khoan khoan khoan! Stop !!" Tôi giơ hai tay lên, ra hiệu cho Neinheart dừng lại.
    "Neinheart, rốt cuộc thì ý anh là sao ?" Tôi gặng hỏi.
    Vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng như từ trước giờ, Neinheart đáp : "Cứ kiên nhẫn chút đi nào."
    "Anh đang tự cao sao ? Thiệt không đó ? Sau mấy năm không gặp nhau, chuyện đầu tiên anh làm khi gặp lại là khoe rằng mình thông minh và vĩ đại sao ?"
    "Nếu cậu không muốn nghe nữa thì thôi, cậu có thể đi bất kì lúc nào. Cách nhanh nhất là nhảy xuống khỏi rìa của hòn đảo này."
    "Không cần phải mời." Tôi quay lưng lại anh ta, bước đi mấy bước...
    "Anh có điên không, tôi sẽ dẹp lép như con tép !" Tôi quay người lại hét lên.
    Neinheart thản nhiên đáp : "Đúng thế nhỉ ? Thôi nào, tôi tưởng cậu là một chiến binh có tiếng tăm nhất chứ, sao phải lo chuyện cỏn con này."
    "Uhh..." Tôi nhăn mặt thở dài.


    Tôi là một chiến binh lang thang.
    Tôi không nhớ rõ mình gặp Neinheart như thế nào. Nhưng chính anh ta đã gọi tôi đến Evere lần này.



    Evere, một hòn đảo kì lạ, lơ lửng trên bầu trời của Maple World.
    Và Evere luôn được trị vì bởi một nữ hoàng.
    Ít nhất thì nó đã từng như thế...


    Evere đang rất khốn đốn khi không có nữ hoàng.
    Người này không chỉ trị vì Evere, mà còn là người lãnh đạo của cả Maple World.
    Không có nữ hoàng, không có ai quan sát, chăm sóc Maple World. Không có ai bảo vệ thế giới trước những hiểm nguy.
    Vì thế, họ phải tìm một nữ hoàng mới. Đó là điều mà Neinheart đang giải thích cho tôi.


    ...Cũng được thôi.
    Nhưng mà tại sao Neinheart lại gọi tôi tới đây để giải thích chuyện đó ?
    Chắc chắn anh ta đang âm mưu chuyện gì !


    Dù sao thì có cãi cũng vô ích.
    Tôi không thể nào thắng được anh ta.
    Cho dù ai tạo ra anh ta thì chắc chắn người đó sẽ hối hận vì đã để cho anh ta nói nhiều như thế một khi gặp được tác phẩm của mình.


    Tôi khá băn khoăn về lý do anh ta gọi tôi tới đâu, chắc chắn không phải để chào hỏi hay khoe khoang, anh ta không phải là người như thế.
    Với một cảm giác không lành trong đầu, tôi quyết định rời khỏi đây nhanh nhất có thể.
    "Hey Neinheart ! Anh làm rất tốt chuyện tìm ra dòng dõi của nữ hoàng và... mấy chuyện khác... Thế tôi đi đây nhé..."
    "Sao phải vội thế ?" Neinheart đáp trả.
    Tôi ngập ngừng rồi quyết định bịa ra một chuyện gì đó.
    "Err... tôi nghe nói ở Ariant có một kho báu rất lớn. Anh biết rằng tôi muốn tìm nó mà, haha !"
    "Thế à ? Đáng tiếc thật."
    "Hm ? Tiếc cái gì ?" Tôi tròn mắt nhìn anh ta
    "Tôi cần cậu ở đây trong một năm để giúp đỡ nữ hoàng." Neinheart bình thản đáp.
    "...Cái gì chứ ?" Tôi hét lớn.
    "Đừng lo về phần chi phí ăn ở, tôi lo liệu cả rồi. Vậy nên bắt đầu từ ngày mai..."
    "Whoa, whoa, whoa. Whoa. Đừng lại coi. Anh không thể cứ..." Tôi vội ngắt lời Neinheart.
    "Hm, cậu quên là cậu nợ tôi à ?" Đến lượt anh ta ngắt lời tôi.
    "Ugh..." Câu nói của anh ta làm tôi giật mình.


    Đúng là Neinheart đã từng cứu mạng tôi...
    ...Quả thật là tôi điên mới để chuyện đó xảy ra.
    Nếu như tôi biết được anh ta là một tên cứng đầu khó đỡ thì còn lâu tôi mới chịu để anh ta giúp.



    "Đúng thế nhưng mà tôi không thể ở lại. Tôi còn có chuyện phải làm. Tôi đâu có rảnh mà ở lại đây cả một năm làm chuyện vớ vẩn !" Tôi cố chống chế.
    "Hm, được rồi. Tôi hiểu." Neinheart nói.
    "Ờ... Hả ? Thật không ?"
    Tôi trố mắt nhìn Neinheat, không tin vào điều tai mình vừa nghe. 'Hôm nay anh ta dễ tính nhỉ ?'
    "Thế thì sao cậu không chào Cygnus trước khi đi ? Cô ấy sẽ sớm trở thành nữ hoàng, chào hỏi cô ấy sẽ không thiệt hại gì cậu đâu. Ít nhất cũng hãy dành chút thời gian cho đề nghị này của tôi."
    "Được thôi." Tôi đáp. 'Anh ta đang mưu tính gì nữa đây ?'


    Tôi đâu có ngờ rằng...


    Tôi đi theo Neinheart đến một khu vườn nhỏ, vì đây là lần đầu tiên tôi đến Evere nên mọi thứ đều khiến tôi thích thú.
    Neinheart tiến tới một nơi ngắm cảnh, ở đó có một cô gái nhỏ đang ngồi.
    Neinheart cúi người chào cô gái rồi nói : "Thưa tiểu thư, xin phép giới thiệu với người một người quen của tôi."
    "Xin chào, rất hân hạnh được gặp ngài." Cô gái lễ phép đáp lại.
    "....!" Tôi ngạc nhiên nhìn cô gái đó.



    Cô ấy trẻ hơn tôi tưởng nhiều.
    Chỉ mới là một đứa trẻ. Họ định sẽ cho cô bé trở thành nữ hoàng ở cái tuổi này sao ?
    Đây có vẻ như là một trách nhiệm quá lớn cho một đứa trẻ như thế này. Lúc tôi bằng tuổi cô ấy, tôi vẫn còn đang ở nhà ngậm kẹo và đọc truyện.
    Tôi không thích chuyện này... Neinheart nghĩ sao mà lại bắt một đứa trẻ gánh vác trọng trách này.



    "Tiểu thư Cygnus, người này là một chiến binh rất giỏi và sẽ giúp đỡ chúng ta trong thời gian một năm sắp tới." Neinheart chợt lên tiếng.
    "AI làm CÁI GÌ chứ ?!" Tôi ngay lập tức quay qua nhìn Neinheart và hét lên.
    "Wow ! Tôi thật sự cảm kích điều đó." Cygnus nói.
    'Neinheart... tên khỉ gió. Hắn biết mình sẽ không thể nào từ chối cô bé.' Tôi thầm nghĩ, tự trách mình quá ngu ngốc nên mới rơi vào bẫy.
    Liếc nhìn về phía Neinheart, một nụ cười nham hiểm hiện ra trên khuôn mặt anh ta, tôi có thể thấy rõ suy nghĩ của anh ta viết ra trên khuôn mặt đó : 'Cậu biết là cậu không còn đường trốn nữa đâu.'
    "Tôi vẫn còn rất trẻ, và thật sự thì tôi không biết tôi có thể trở thành nữ hoàng hay không nữa. Tôi không chắc rằng dòng dõi có ý nghĩa gì không... Dù sao thì cũng xin cảm ơn ngài trước." Cygnus nói.
    Neinheart nhảy vào thay đổi chủ đề : "Quyết định nữ hoàng là chuyện quan trọng, không thể gấp rút được. Thế nên mùa xuân tới hội đồng trưởng lão sẽ họp để thống nhất xem Cygnus có đủ tiêu chuẩn trở thành nữ hoàng hay không."
    Rồi anh ta quay về phía tôi : "Từ giờ cho tới lúc đó, cậu chỉ cần làm theo các yêu cầu của tôi là được."
    Nặn ra một nụ cười cực kì giả tạo, tôi đáp : "Uh, được rồi... Ha ha ha..."
    "Chơi xấu nha, tôi thừa biết anh sẽ sai tôi làm toàn chuyện không đâu." Tôi thì thầm khi tiến tới bắt tay Neinheart.
    "Thế ngày mai chúng ta bắt đầu chứ ?"
    "Cậu biết là cậu không thể nào nói không với đôi mắt long lanh đó." Neinheart thì thầm lại với tôi.

    "Chỉ một năm thôi đó, sau đó là tôi biến khỏi đây." Tôi bực mình nói sau khi chắc rằng Cygnus sẽ không nghe được.
    "Đương nhiên." Neinheart điềm tĩnh đáp.
    "Hmph, anh nên cảm thấy hân hạnh vì được tôi giúp đó."
    "Xin lỗi chứ. Chính cậu mới là người có hân hạnh được giúp đỡ Cygnus, người sẽ trở thành nữ hoàng. Cơ hội thế này nhiều người mơ cũng không có."
    "Ugh..."
    Tôi không còn biết nói gì nữa, không thể nào cãi lại Neinheart.
    'Năm nay sẽ ra sao đây ?' Tôi thở dài và nghĩ thầm.


    Evere, mùa xuân.




    Ngày hôm sau, Neinheart tới gặp tôi trong khi tôi vẫn ngáy ngủ.
    "Như tôi đã giải thích vào ngày hôm qua, thời gian của chúng ta là có hạn. Vậy nên điều đầu tiên là cậu phải thật đúng giờ."
    Đáp trả lại lời nhắc nhở của anh ta, tôi cố mở đôi mắt ra và ngáp một cái dài.
    "Cậu hãy tới gặp tôi ở chỗ ngày hôm qua, nhanh lên." Nói rồi Neinheart bỏ đi, bỏ lại tôi vẫn còn chưa hiểu rõ chuyện gì mới xảy ra.

    Neinheart chờ tôi ở khu vườn ngày hôm qua. Vừa thấy tôi tiến tới, anh ta đã lên tiếng : "Cậu tới trễ, cố gắng đúng giờ hơn đi."
    "Thế hôm nay tôi phải làm gì nào ?" Tôi chán nản hỏi.
    "Mục tiêu trong mùa xuân này là dạy cho Cygnus những kiến thức và những cách ứng xử cơ bản của một nữ hoàng. Chúng ta sẽ cần một quyển sách phù hợp cho việc đó."
    Tôi nghiêng đầu sang một bên thắc mắc. 'Thế thì liên quan gì đến mình ?'
    Đáp lại vẻ mặt ngớ ngẩn của tôi, Neinheart nói : "Tôi cần cậu tới rừng Minar để tìm Nix, một học giả ẩn cư. Cứ việc nói là tôi cử cậu đến, ông ta sẽ biết phải làm gì."
    "Tàu đã được chuẩn bị sẵn, cậu hãy gặp Kiriru để lên đường." Anh ta chỉ tay về phía một chiếc tàu bay lấp ló phía sau những rặng cây.
    "Được rồi, tôi đi đây." Tôi đáp, hoàn toàn không có một chút động lực nào.


    Rừng Minar.
    RẦM !! Một tiếng động lớn vang lên khi chiếc tàu đáp xuống khu rừng một cách không được nhẹ nhàng cho lắm bởi vì những tán cây mọc dày đặc.
    "Đến nơi rồi." Kiriru, người phụ trách điều khiển con tàu nói.
    "Anh chắc không ? Tôi chẳng thấy cái gì ngoài cây cỏ hết." Tôi nhìn quanh đáp.
    "Chắc mà, nhìn xem đó có phải là người anh cần tìm không ?"
    Từ phía sau một gốc cây khô to lớn, một bóng đen tiến ra.
    "Khụ khụ, mấy người làm cái gì đó ? Bộ không gõ cửa được hay sao mà lại đâm nguyên một con tàu vào đây !"
    'Một con rồng già đeo kính ở một bên mắt, đúng như Neinheart miêu tả.' Tôi nghĩ thầm.




    "Ông là Nix ? Tôi đến từ Evere để lấy một cuốn sách."*
    "Evere ! Làm sao mấy người biết rằng ta có quyển sách đó ?" Nix ngạc nhiên hỏi lại.
    "Neinheart bảo tôi đến đây." Tôi đáp.
    "Neinheart ? À tên mọt sách đến từ Rien ấy hả ? Tôi có nói chuyện với anh ta lúc trước, một trong những người thông minh nhất tôi từng gặp. Tôi nhớ lúc đó anh ta có nói về một người có thể phù hợp cho ngôi vị nữ hoàng..."
    "Đúng là chúng tôi đã tìm thấy một người." Tôi vội nói vì sợ rằng ông ta sẽ không dừng lại nếu như không bị ai ngắt lời giống như một ngươi khác mà tôi biết.
    "Suỵt, chúng ta không được nói chuyện này. Không được để cho bất kì ai biết rằng Evere hiện đang không có nữ hoàng." Nix hạ giọng.
    'Chính ông là người nói ra trước mà.' Tôi nhăn mặt nghĩ thầm.
    "Tôi có quyển sách đó đây, nhưng trước tiên tôi có thể nhờ một chuyện không. Chẳng là xung quanh đây có nhiều quái vật quá, chúng luôn làm phiền tôi đọc sách. Cậu có thể giúp tôi tiêu diệt bớt bọn chúng được không. Hãy xem như là một ân huệ nhỏ cho một con rồng già."
    'Biết ngay là sẽ không đơn giản mà.' Tôi cầm lấy vũ khí của mình rồi nói : "Được rồi."

    'Bọ cánh cứng và chim chóc, bọn chúng chả đáng sợ gì mà chỉ được cái ồn ào hết sức, thảo nào con rồng già đó nhờ mình diệt bớt.' Vừa suy nghĩ tôi vừa tiến về phía cái gốc cây là nhà của Nix sau khi dọn sạch sẽ bọn quái vật yếu ớt.*
    Khi trở lại tới nơi, Nix đang chờ : "Cảm ơn cậu đã giúp tôi thoát khỏi bọn phiền phức đó, đây là quyển sách mà Neinheart cần."
    Ông ta đưa cho tôi một cuốn sách cũ được gói lại cẩn thận và nói thêm : "Giữ nó cẩn thận nhé, đây là một quyển sách cũ rất quý giá từ thời của nữ hoàng Aria. Còn chiếc kính này là quà của tôi dành cho Neinheart, anh ta là một con mọt sách như tôi nên chắc chắn sẽ cần tới nó sớm thôi."
    "Gửi lời chúc của tôi tới Neinheart và nữ hoàng nhé." Ông ta nói khi tôi trèo lên con tàu hướng về Evere.


    "Chuyến đi thế nào ? Nix có khoẻ không ?" Neinheart hỏi khi tôi vừa đặt chân xuống đất.
    "Ông ta vẫn khoẻ, còn gửi cho cậu một món quà đây." Tôi đưa cuốn sách và chiếc kính cho Neinheart.
    "Một chiếc kính sao, nhưng mà thị lực tôi vẫn ổn... Dù sao thì cậu cũng làm việc tốt. Quyển sách này rất quan trọng trong việc giáo dục cho tiểu thư Cygnus."


    "Tiểu thư có hiểu không, trị vì nhưng không phải thống trị ?"
    "Nghĩa là mặc dù tôi là người trị vì, tôi không thể ép buộc người khác. Quyền lực của một người lãnh đạo chỉ có thực khi được mọi người khác chấp nhận và tôn trọng."
    Tôi đang ngồi phía sau Cygnus tham dự một buổi dạy học của Neinheart. Và thú thật thì tôi cũng chỉ hiểu được không tới một nửa những gì hai người ấy đang nói, và đầu óc tôi trôi tới miền đất của những giấc mơ mỗi khi Neinheart bắt đầu giảng giải về những gì viết trong cuốn sách mà tôi lấy từ Nix...


    Sau mỗi ngày, tôi có thể thấy được Cygnus đang dần tiến bộ.
    Đôi khi cô ấy còn chứng minh sự hiểu biết của mình cho những trưởng lão.
    Nhưng cô ấy vẫn còn quá trẻ...
    Vẫn có cái gì đó còn thiếu...



    Evere, mùa hè.




    Tôi đang đứng trên một bãi cát, xung quanh tôi chỉ là một màu xanh của nước biển.
    'Làm sao mà chuyện lại thành ra thế này ?' Tôi tự hỏi.

    Trước đó không lâu...
    "Đến mùa hè rồi, mục tiêu của hè này là cải thiện vẻ ngoài của Cygnus." Neinheart nói.
    Chẳng buồn quay qua nhìn anh ta, tôi chán nản đáp trong khi vẫn nằm dài trên chiếc bàn đá : "Nghe nói con gái đang yêu thì sẽ đẹp hơn."
    "Cái đó tôi có biết. Nhưng tôi đang nói về phong cách thanh lịch, cao quý của một nữ hoàng, một điều mà tôi nghĩ là khá xa lạ với cậu."
    "Sao cũng được. Vậy tôi phải làm gì ?"
    "Kimu sẽ giải thích rõ ràng hơn cho cậu."
    "Và cứ yên tâm, cậu sẽ đến một nơi khá là mát mẻ." Neinheart mỉm cười một cách bí ẩn.

    Mộ lúc sau, trên chiếc tàu bay do Kiriru điều khiển.
    "Từ nhiều thế hệ rồi, chúng tôi luôn dùng những nguyên vật liệu đặc biệt để làm váy cho nữ hoàng. Sự cao quý của nữ hoàng không để được diễn ta bởi những nguyên vật liệu tầm thường." Kimu nói với tôi.
    "Do đó chúng tôi sẽ cần ngọc trai, đặc biệt là những viên ngọc trai ở Aqua Road. Hãy tưởng tượng những viên ngọc lấp lánh trên bộ trang phục của tiểu thư Cygnus, nghe thật tuyệt vời đến khó tưởng tượng."
    "Thế tôi chúng ta đang đi đâu đây ?" Tôi hỏi thẳng.
    "Đương nhiên là Aqua Road rồi, ngài không nghe tôi nói à ? Đó là nơi duy nhất có thể tìm thấy những viên ngọc đẹp nhất."


    Và đó chính là lý do tôi đang ở trên hòn đảo hoang này, chuẩn bị lặn xuống dưới đáy biển, chiến đấu với quái vật để thu thập ngọc trai.

    Phía sau tôi, giọng nói của Kizan vang lên : "Wow, tôi chưa bao giờ nhìn thấy đại dương gần thế này, nhiều nước quá !"
    "Đúng thế, đây cũng là lần đầu tôi được thấy đại dương, nhiều nước thật. Tuyệt vời !" Kia cũng reo lên trong hứng khởi.
    "Ở đây thì có gì hay ho, cũng chỉ là một vũng nước cỡ lớn. Sao hai người kia lại mừng thế chứ." Kisha, người đứng gần tôi nhất, nói.
    "Ông không thích biển à ?" Tôi hỏi.
    "Như tôi nói, nó cũng chỉ là một vũng nước lớn, đâu có lý do gì để tôi thích nó. Thế nên xin anh hãy nhanh lên, trái ngược với hai người kia, tôi muốn quay lại Evere càng sớm càng tốt." Kisha đẩy tôi tới mép nước.
    "Chúc may mắn." Ông ta nói.
    Và kết cục là tôi một mình lặn lội dưới đáy biển, mày mò nhặt mấy viên ngọc mà tôi thu được từ bọn quái vật.


    Trên chiếc tàu bay quay lại Evere, tôi ngồi dựa vào một bên tàu trong khi cả người ướt sũng, tay chân mệt mỏi vì phải vật lộn với hàng đống quái vật dưới nước.
    "Tại sao tôi là người duy nhất phải làm việc hả, trong khi mấy người chơi bời trên bãi biển ?" Tôi hỏi.
    "Anh nói gì thế, chúng tôi canh gác ở phía trên đấy chứ. Dù sao thì mọi thứ cũng đã xong rồi, nhắc lại làm gì." Kia trả lời tôi trong khi cố không nhìn tôi.
    'Thôi thì cũng không sao, mình cũng không chắc mấy người này làm được gì bọn quái vật dưới đó không.' Tôi nghĩ thầm khi nhìn vào dáng người nhỏ bé của họ.
    Cứ thế, con tàu nhanh chóng tiến về Evere.

    Vừa đáp xuống đất, Kimu ngay lập tức bước xuống khỏi con tàu, cầm trong tay một bộ váy được gấp lại gọn gàng. Trông ông ta có vẻ như sắp nổ tung vì niềm phấn khởi.
    "Có vẻ như mọi thứ đã chuẩn bị xong." Neinheart gật đầu nói : "Cảm ơn vì công sức của các vị, bây giờ chúng ta hãy tặng nó cho tiểu thư Cygnus nào."

    Cygnus bước ra sau khi đã diện trên mình bộ váy mới, cô nói : "Trông tôi thế nào..? Nhìn có lạ lắm không ? Tôi chưa bao giờ mặc thứ nào sang trọng thế này bao giờ..."
    Bắt đầu từ Neinheart, mọi người đều thốt lời khen ngợi Cygnus.
    "Người trong hết sức tuyệt vời."
    "Quá đẹp thưa tiểu thư !"
    "Người trông rất quyến rũ !"
    "Cứ như là một nữ thần vừa đến với Evere !"
    "Sắc đẹp của người khiến đôi mắt thần chói loà và trái tim thần sắp phát nổ !"
    "...."

    Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi...
    '...Có lẽ mình nên nói gì đó...'
    Sau khi ngập ngừng chút ít, tôi nói : "Ơ... nếu như mà sắc đẹp của người là một kĩ năng thì nó sẽ là một siêu kĩ năng. Như là siêu sắc đẹp..."
    Tất cả đều im lặng, một sự im lặng làm tôi khá là bối rối vì nhận ra lời khen của mình ngớ ngẩn tới mức nào. Tôi thoáng nghe có tiếng thì thầm : "Nghe mà nổi da gà."
    Thế rồi Cygnus tươi cười nói : "Tôi không hiểu lắm nhưng cũng xin cảm ơn."



    Từng bước chậm chạp, Cygnus ngày càng trở nên giống một nữ hoàng.
    Tiếng tăm về kiến thức và vẻ đẹp của cô ấy lan khắp Evere.

    Đương nhiên, không phải tất cả đều diễn ra theo ý muốn...



    Evere, mùa thu.



    Tôi chạy trên con đường dẫn tới khu vườn quen thuộc để gặp Neinheart. Vì một lý do nào đó mà anh ta cho người gọi tôi tới gấp.
    "Có chuyện rồi, Cygnus đã ngã bệnh !" Neinheart nói nhanh khi thấy tôi.
    "Sao chứ ?" Tôi ngạc nhiên hỏi và nhìn về phía sau Neinheart, Cygnus đang ngồi nghỉ trên một chiếc ghế nệm, khuôn mặt cô trông rất mệt mỏi.


    "Ah... Tôi xin lỗi... mọi người..." Cygnus khẽ nói.
    "Không, bây giờ chúng ta phải tập trung cố gắng làm cho tiểu thư khoẻ lại." Neinheart nói.
    "Nếu Cygnus bệnh sao lại không nghỉ ngơi ở trong mà lại ra ngoài này ?" Tôi quay qua NEinheart hỏi.
    "Chút không khí trong lành sẽ tốt hơn cho cô ấy."


    "Điều cần làm bây giờ là nhanh chóng lấy thuốc để chữa bệnh, tôi nghe nói Kiridu biết cách chữa, cậu hãy tìm ông ấy hỏi xem." Anh ta nói tiếp.

    Kiridu là người huấn luyện thú cưỡi của Evere, việc ông ta biết rõ cách phương thuốc chữa bệnh cũng là điều tự nhiên.
    Tôi đến gặp và giải thích cho ông ta mọi chuyện, và hỏi xem phải làm thế nào.
    "À đừng lo, những người mới đến Evere thường bị bệnh như thế, nhất là người nhỏ tuổi. Do bầu không khí ở Evere hơi khác so với bên dưới kia." Kiridu nói.
    "Nhưng mà thuốc chữa bệnh này chúng tôi không còn nữa, bởi vì lâu lắm rồi không có khách đến thăm Evere. Bây giờ muốn có thêm phải đến Mu Lung, tìm dược sĩ Do để chế thêm." Ông ta bối rối nói tiếp.
    "Được rồi, cảm ơn ông, tôi tới Mu Lung ngay đây." Tôi nói rồi vội đi tìm Kiriru.

    Khi chiếc tàu bay đáp xuống Mu Lung, tôi vội nhảy khỏi tàu và ngay lập tức hỏi thăm tìm dược sĩ Do. Và chẳng lâu sau, theo lời chỉ dẫn của những người khác, tôi gặp được người mà tôi cần tìm.
    "Xin lỗi, ngài có phải Do, dược sĩ hàng đầu của Mu Lung ?" Tôi hỏi nghi ngờ khi nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của ông ta, trông hoàn toàn không như tôi tưởng tượng.
    "Hàng đầu Mu Lung ? Nhảm nhí, ta là dược sĩ hàng đầu Maple World. Đừng có lộn nữa nghe chưa !" Ông ta trả lời.
    'Có vẻ như những kẻ thông minh đều là những tên khác người.' Tôi nghĩ thầm khi nhớ tới Neinheart.


    "À vâng. Tôi tới từ Evere, và tôi cần thuốc chữa bệnh gấp." Tôi vội giải thích với ông ta.
    "Lúc nào mà chả gấp, nhưng mà anh nói anh tới từ Evere, ai ở Evere mà lại cần phương thuốc này ?"
    'Mình không thể nói cho ai về Cygnus được, làm sao đây ?'
    "Theo ta biết người sống ở Evere lâu không bị bệnh này... Mà sao lại cần gấp ? Chẳng lẽ có ai đó quan trọng bị bệnh ?" Ông ta tiếp tục.
    "À..ờ... thật ra thì không có ai bị bệnh cả, chỉ là để đề phòng thôi..." Tôi nói mặc dù biết rằng không cần phải là một thiên tài để nhận ra rằng tôi đang nói dối.
    "Hm... Thế à ? Đợi chút để tôi làm." Do trả lời.
    'Hả, ông ta tin mình à ??' Tôi há hốc mồm ngạc nhiên nhìn ông ta biến mất vào căn chòi của mình.

    "Không tốt rồi, hiện ta không có đủ nguyên liệu để chế thuốc." Giọng Do vang ra từ trong căn chòi.
    "Cái gì ? Vậy phải làm sao ?" Tôi hỏi.
    "Ông ta bước ra ngoài, đưa cho tôi một mảnh giấy và nói : "Hay là cậu đi thu thập nguyên liệu cho ta đi. Cũng không khó lắm đâu, ta đã viết ra những thứ còn thiếu trong mảnh giấy đó rồi.
    Nhìn vào mảnh giấy với những chữ viết tay xấu, đọc lướt qua một lần.
    "Xem nào, tinh chất nhân sâm thì tôi biết, nó cung cấp nhiều năng lượng. Nhưng còn sừng hưu phát sáng là cái quái gì ?"
    "Sừng hưu phát sáng sẽ giúp toàn hoàn máu, cải thiện khả năng suy nghĩ, thậm chí còn giúp tăng cường sức đề kháng." Do đáp.
    "Thế còn đào núi vàng, đào cũng có màu vàng à ?"
    "Đương nhiên, nhưng chúng cũng rất hiếm, dùng để loại bỏ mệt mỏi và làm cho con người ta tươi trẻ hơn. Và anh cũng đừng hi vọng hái được chúng trên cây, thường thì bọn khỉ đào sẽ hái ngay khi chúng vừa chín, thế nên tốt nhất là hãy tiêu diệt mấy con khỉ đó mà tìm."
    "Được rồi, vậy tôi có thể tìm mấy thứ này ở đâu ?"
    "Mấy món này chỉ có thể tìm thấy trên ngọn núi đằng kia." Do chỉ tay về phía sau tôi.
    Nhìn về phía đó, tôi thấy một dãy núi trải dài, nhưng tôi chắn chắn rằng sẽ phải mất ít nhất là một ngày để tới chân núi.
    "Làm thế nào tôi tới đó được !" Tôi thốt lên.
    "À, anh có thể đi bộ tới đó..."
    "...hoặc dùng taxi cò ở ngay đằng kia."
    Tôi ngay lập tức phóng thẳng về phía con cò lớn.

    "Về rồi à ? Thế nào rồi ? Đã đủ hết các nguyên liệu tôi cần chưa ?" Do hỏi khi thấy rồi quay lại sau nửa ngày lang thang trên ngọn núi gần Mu Lung.
    "Đủ rồi đây, mười lăm sừng hươu phát sáng, năm trái đào núi vàng, hai mươi túi tinh chất nhân sâm. Thế bây giờ ông chế thuốc được chưa ?" Tôi hỏi lại.
    "Chuyện nhỏ, ta làm ngay, ngồi đợi chút là có." Rồi Do tiến vào căn chòi phía sau.
    Chẳng mấy chốc sau, ông ta tiến ra với mấy gói thuốc bọc kĩ và trao cho tôi.
    "Đây, thuốc đây, nhớ bảo quản cẩn thận, cất ở nơi khô ráo và kín gió để đề phòng trường hợp khẩn cấp nhé." Ông ta nói.
    "Cảm ơn ông, thế còn chi phí ?"
    "À người đi chung với anh đã lo liệu rồi, thôi lên đường nhanh đi." Ông ta nháy mắt với tôi.


    Con tàu chưa đáp xuống tôi đã thấy Neinheart đợi sẵn, có lẽ anh ta cũng nóng ruột lắm. "Cậu đã lấy được thuốc chưa ?" Anh ta hỏi trước khi tôi kịp bước xuống.
    Tôi gật đầu.
    "Tốt lắm, nhưng có vẻ như thời gian tới chúng ta phải dành cho việc phục hồi của Cygnus thôi."

    Một lúc sau, phòng Cygnus.
    "Tiểu thư thấy thế nào rồi ?" Neinheart hỏi.
    "Đỡ hơn nhiều rồi, tôi nghe nói để lấy thuốc này không dễ tí nào, đến tận Mu Lung. Xin cảm ơn mọi người." Cygnus nhẹ nhàng nói.
    "Tiểu thư cứ nghỉ ngơi đi, chúng ta sẽ dành mùa thu này để cho người hồi phục sức khoẻ. Tự chăm sóc cho bản thân cũng là một điều mà một nữ hoàng cần phải biết."
    Cygnus khẽ gật đầu và mỉm cười.
    Thế rồi cô chợt nói : "Thật ra thì... tôi không chắc rằng mình xứng đáng trở thành nữ hoàng."
    "Đáng lẽ ra thì lúc này tôi vẫn đang sống một cuộc đời bình thường. Nhưng mà... Neinheart, anh đã tìm ra tôi và cho tôi biết tất cả; và điều đó hoàn toàn thay đổi cuộc đời tôi."
    Cygnus ngập ngường rồi nói tiếp : "Tôi biết là tôi phải thực hiện điều này, nhưng làm sao mà một người yếu ớt như tôi có thể gánh trên vai số phận của cả Maple World ? Chỉ nghĩ thế thôi tôi đã cảm thấy bất lực rồi."
    'Cygnus vẫn còn quá trẻ, cảm thấy cũng là chuyện bình thường.'
    "... Tôi xin lỗi." Cygnus nói tiếp.
    "Mọi người đều quan tâm và cố hết sức để giúp tôi, nhưng tôi lại khiến mọi người buồn. Tôi biết rằng đây là lựa chọn duy nhất của tôi. Dù sao thì tôi cũng là người cuối cùng mang trong mình dòng máu nữ hoàng."
    "Không, nếu tiểu thư không muốn thì không cần phải cố nữa." Neinheart bất chợt cất tiếng.
    "....!" Tôi ngạc nhiên quay qua nhìn anh ta.
    "Neinheart, ý anh là sao ?" Cygnus hỏi, vẻ mặt cũng ngạc nhiên không kém.
    "Tôi đang nói nghiêm túc, thưa tiểu thư. Tôi tin rằng mọi người đều có quyền tự chọn tương lai cho chính mình." Neinheart bình thản nói.
    "Như mọi người biết, tôi sinh ra và lớn lên ở Rien. Có một lời tiên tri được mọi người ở đó lưu truyền, rằng sẽ có một vị anh hùng trở lại để chiến đầu với Black Mage."
    "Nhưng lời tiên tri cũng vẫn chỉ là lời tiên tri. Rồi nhiều người rời bỏ Rien, từng người một, cho tới khi chỉ còn lại tôi, em gái tôi cùng một vài người khác ở lại trên miền đất băng giá đó."

    "... Anh cũng ra đi luôn sao ?" Một cô gái nhỏ với mái tóc xanh nói.
    "Lilin, anh không phải trốn chạy mà là đi tìm một cách khác."
    "Đừng bịa đặt ! Anh cũng chán phải sống chung với băng giá như mấy người kia rồi phải không ?"
    "Lilin, nhưng chúng ta không thể cứ ngồi không chờ đợi mãi. Em biết gần đây anh đang nghiên cứu điều gì mà."
    "Nữ hoàng Aria không có người thừa kế trực tiếp; nhưng nếu anh có thể kết nối những điểm mấu chốt trong lịch sử, anh có thể lần ra những người có họ hàng với nữ hoàng. Một vài người trong số đó đã rời khỏi Evere từ lâu..."
    "Nếu như họ vẫn còn sống, và nếu như trong số con cháu của họ có một người là nữ, thì cô gái đó sẽ là lựa chọn tốt nhất để trở thành nữ hoàng."
    "Vì thế anh phải tìm ra cô ấy."


    "Lilin, em có nghe anh nói không ?" Neinheart nói khi thấy Lilin không thèm lắng nghe mình.
    "Anh còn phải hỏi sao ? Làm gì có ai cứng đầu bằng anh, em có hiểu hay không thì cũng vậy thôi." Lilin giận dỗi đáp.
    "Lilin, đi cùng với anh đi."
    "Anh đi một mình đi. Em không cần anh. Em sẽ ở đây để chờ vị anh hùng thật sự, Aran."
    Neinheart thở dài : "Được rồi, có vẻ như cả hai ta đều có lựa chọn của riêng mình."
    "Hmph, được ! Em không quan tâm tới anh nữa ! Anh có đi và bị nghiền nát bởi một con Golem em cũng không quan tâm !"
    "Em sẽ không bao giờ gọi anh là anh trai nữa !!" Lilin hét theo bóng dáng đang khuất dần của Neinheart.
    "....Đồ ngốc." Và cô gái nói thầm với đôi mắt đã thấm ướt.

    "Tôi rời bỏ Rien cùng đứa em gái duy nhất của mình. Nhưng tôi không hối hận điều đó. Tôi chọn tiểu thư, chứ không phải vị anh hùng kia."
    "Mọi người đều phải tự tạo nên số phận của mình và không ai có thể ép buộc người khác, cho dù có viện đến một lý do to lớn như là cứu thế giới hay gì đi nữa."
    "Tôi từ chối lời tiên tri để chọn một con đường khác. Nếu tiểu thư chọn không trở thành nữ hoàng, tôi sẽ tìm ra một con đường khác nữa. Điều tôi muốn là cái kết của Black Mage, và có nhiều con đường có thể dẫn đến cái kết đó, đó là sự lưạ chọn của tôi."
    "Xin thứ lỗi cho tôi nói nhiều, tôi xin phép ra ngoài, tiểu thư hãy cứ nghỉ ngơi đi." Neinheart cúi chào rồi bước ra ngoài.
    Sau đó tôi cũng nhanh chóng rời khỏi đó. Lúc tôi nhìn lại Cygnus từ ngoài cửa căn phòng, cô vẫn im lặng, có vẻ như những gì Neinheart nói có ảnh hưởng khá lớn tới quyết tâm của cô.


    Cygnus thường xuyên ngã bệnh, và lần nào cũng mất khá lâu cô mới hồi phục.

    Trong khi đó, một vấn đề khác xảy ra ở trên vùng núi của Edelstein.



    "Hm... Một nhóm người từ Evere cần thuốc chữa bệnh cho trẻ em ?" Một cô gái trẻ với mái tóc trắng bạch kim được cột thành hai chùm hai bên, mặc một bộ trang phục đen, áo choàng đen và một chiếc mũ màu đen có biểu tượng đôi cánh.


    "Thưa vâng, tôi nghe được từ gián điệp ở Mu Lung." Một con quái vật to lớn với đôi tai thỏ, đội một chiếc nón giống như cô gái trả lời.
    "Hm, có thể đây chính là đầu mối mà ta đang chờ đợi."


    Chỉ huy Orchid.
    Người thành lập tổ chức Black Wings,
    Một người mạnh đến mức có thể nắm Edelstein trong tay, đương nhiên sẽ hiểu được chuyện gì đang diễn ra.



    "Hãy thu thập thêm thông tin cho ta. Nếu như ta đoán đúng, thì đây chính là cơ hội để loại bỏ Evere. Nếu chúng biến đi rồi thì sự hồi sinh của Black Mage sẽ không còn xa.

    Evere, mùa đông.



    Những bông tuyết đầu tiên bắt đầu rơi trên Evere, và bầu không khí trở nên lạnh hơn mọi khi.
    "Cũng đã tới mùa đông rồi, không còn nhiều thời gian nữa. Lần này tôi muốn nhờ cậu một chuyện cá nhân." Neinheart nói với tôi.
    Tôi đang cảm thấy hết sức lười biếng vì cái lạnh, tôi trả lời với thái độ đùa cợt : "Hm, tôi không biết. Nếu mà anh muốn tôi vặt lông mũi một con rồng hay lấy cỡ... năm trăm cái vảy của một con thuỷ quái khổng lồ nào đó thì miễn đi."
    "Mấy chuyện đó để sau đi. Còn bây giờ tôi cần cậu tìm Bông hoa số mệnh (Flower of Fate)."
    "Bông hoa số mệnh ? Đó chỉ là chuyện cổ tích." Tôi xua tay nói.
    "Đúng thế, trong những câu chuyện cổ tích. Truyền thuyết nói rằng vị hiệp sĩ tặng nó cho nàng công chúa để chứng tỏ lòng trung thành. Nhưng mà cậu có biết rằng bông hoa đó thật sự tồn tại ?"
    "Gì chứ ? Làm sao mà anh biết ?" Tôi ngạc nhiên hỏi.
    "Bất kì ai đã từng đọc qua năm quyển Bách khoa toàn thư về thực vật đều biết cả. Và nó mọc ở El Nath trong trường hợp cậu chưa biết." Neinheart đáp.
    "Hơ.. Anh là người duy nhất trên thế giới đọc mấy cái thứ đó." Tôi chọc.
    "Đúng thế, tôi đọc để những người thiếu kiên nhẫn như cậu không phải đọc chúng. Nhiệm vụ của cậu chỉ là đem nó về đây thôi, hơi nguy hiểm nhưng tôi tin cậu sẽ làm được." Neinheart đáp một cách lạnh lùng.
    "Điều mà Cygnus cần bây giờ là một lòng quyết tâm mạnh hơn. Nếu cậu có thể lấy được bông hoa đó, nó sẽ giúp cô ấy tự tin hơn."

    Nhìn vào vách đá đựng đứng của El Nath, những chiếc cầu treo đung đưa trong gió lạnh, thỉnh thoảng cùng với tiếng gió lại vang lên tiếng sói tru. 'Tại sao bông hoa quái quỷ đó lại mọc ở đây, tại sao không phải là một khu rừng nhiệt đới nào đó đầy nắng ấm và hoa thơm.' Tôi tự hỏi.
    Nhưng rồi tôi cũng nhanh chóng leo lên vách đó gần như dựng đứng đó.

    Cygnus đang ngồi trong khu vườn quen thuộc, thấy tôi lại gần, cô ấy ngước nhìn hỏi : "Xin chào, ngài có cần gì không ?"
    "Cũng không có gì, chỉ là tôi có thứ này muốn tặng cho tiểu thư." Tôi trả lời rồi đưa ra một chiếc chậu hoa, bông hoa nhỏ bên trong có màu trắng xoá, hình dạng giống như một bông tuyết.


    "A... Đây là... Bông hoa số mệnh ? Bông hoa trong truyền thuyết đó sao ?" Cygnus ngạc nhiên hỏi.
    Cygnus nhận lấy chậu hoa trong tay, nhẹ nhàng chạm vào những cánh hoa mỏng.
    "Xin cảm ơn rất nhiều. Lấy được bông hoa này hẳn phải tốn rất nhiều công sức."
    Cô ngẩng cao đầu nhìn tôi và nói : "Tôi xin lỗi... xin lỗi vì đã làm mọi người khó xử. Tôi... tôi sẽ không bao giờ làm thế nữa."
    Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt xinh xắn của Cygnus.
    Và tôi cũng mỉm cười.


    Evere, mùa xuân.



    Một năm nhanh chóng trôi qua. Trước khi tôi kịp nhận ra, cái ngày trọng đại đã gần kề.
    Mọi thứ sắp được quyết định.




    "Và đó là kết luận của tôi về kết quả của những bài học cho nữ hoàng."
    Neinheart đóng cuộn giấy cầm trong tay lại, ngước nhìn lên những trưởng lão đang tập trung lắng nghe.
    "Tốt lắm Neinheart." Một người nói.
    "Tôi nghĩ rằng Cygnus rất thích hợp để trở thành nữ hoàng." Kidan lên tiếng từ chỗ ngồi của mình.
    "Ông ấy nói đúng, chắc chắn rằng Cygnus là người thích hợp nhất." Kimu nói.
    Tiếng thì thầm bàn tán vang lên, một số người gật gù tỏ vẻ đồng ý. Mọi thứ dường như đang diễn ra rất tốt đẹp.
    Bỗng nhiên một trưởng lão lên tiếng :
    "Im lặng nào, ta có một câu hỏi cho cô, cô bé à."
    "... Cho tôi sao ?" Cygnus ngạc nhiên.
    Sự chú ý của mọi người dổ dồn về phía vị trưởng lão vừa lên tiếng.
    "Cô mới chỉ là một đứa trẻ. Nếu như cô trở thành nữ hoàng vào lúc này, cô sẽ khó có thể chịu đựng được sức mạnh của Shinsoo. Sức khoẻ của cô chắn chắn sẽ suy sụp."
    "Cô ấy đã biết chuyện đó rồi thưa ngài." Neinheart ngắt lời.
    "Ta không hỏi anh, Neinheart. Ta đang hỏi chính Cygnus kìa."
    "Nhưng cô bé à, sức khoẻ sẽ là thứ cuối cùng mà cô cần phải quan tâm. Con đường của một nữ hoàng là một con đường đầy chông gai... Kẻ địch sẽ tìm cách hại cô, và tất cả mọi người sẽ mong chờ cô là ngươi đầu tiên khi cần phải hi sinh cho vận mệnh của Maple World."
    Ông ta dừng lại trong giây lát rồi nói tiếp :
    "Cô bé đã sẵn sàng bước đi trên con đường này chưa ?"
    Cygnus vẫn im lặng, tất cả mọi người khác cũng im lặng nhìn cô.


    Cô ấy không thể trả lời ngay.
    Suy cho cùng thì chẳng ai có thể.
    Cuộc đời cô ấy sẽ thay đổi hoàn toàn.

    Không ai sẽ trách cô nếu như cô ấy muốn chối bỏ số phận đó.
    Một gánh nặng khổng lồ đặt trên một đôi vai nhỏ bé...



    "Khẩn cấp, khẩn cấp ! Chúng ta... bị tấn công ! Là bọn... Black Wings !" Một người lính gác chạy vào nói trong hơi thở đứt quãng.
    Tất cả đều đứng dậy, không thể che giấu vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt mình.
    "Cái gì cơ ! Làm thế nào mà bọn Black Wings đột nhập vào được ?" Kidan túm lấy người lính, vội hỏi lại tình hình.
    "Quả là một cuộc tấn công lộ liễu, hẳn bọn chúng biết rằng Evere hiện không có nữ hoàng." Neinheart nói.
    "Nhưng mà Evere được bảo vệ bởi Shinsoo, làm thế nào mà chúng vào dễ dàng như vậy được ?" Tôi nhìn quanh hỏi.
    Một trong số những trưởng lão lên tiếng : "Shinsoo cần có một nữ hoàng để sử dụng sức mạnh của mình một cách hiệu quả. Không có nữ hoàng thì lớp màn bảo vệ của Evere không sớm thì muộn cũng sẽ biến mất."
    "Mới chỉ có lớp ngoài cùng bị phá huỷ, nhưng nếu cứ thế này..." Kidan nói sau khi người lính kia lui ra.
    Bầu không khí trở nên cực kì căng thẳng, mỗi người một lời, và cả hội đồng rơi vào hỗn loạn.


    "Tất cả mọi người, xin hãy bình tĩnh."
    Một giọng nói vang lên. Nhưng không phải đến từ Kidan, chỉ huy của những kị sĩ hay từ những trưởng lão của hội đồng; mà nó đến từ cô gái nhỏ đang đứng cạnh tôi.
    "Tôi... tôi sẽ tiếp nhận sức mạnh của Shinsoo. Tôi sẽ chặn cuộc tấn công này." Cygnus nói tiếp, giọng nói chứa đầy quyết tâm.
    "Các vị trưởng lão, các vị hỏi tôi có sẵn sàng để bước đi trên con đường chông gai của một nữ hoàng."
    Mọi người im lặng.
    "Và câu trả lời của tôi là có, tôi đã sẵn sàng."
    "Không ai chọn lựa cho tôi con đường này. Tôi chọn nó vì đó là quyền của tôi, được truyền lại từ dòng máu đang chảy trong tôi. Đó là điều tôi muốn làm, và không ai khác ngoài tôi phải chọn lựa con đường này."
    Không ai lên tiếng, tất cả đều im lặng nhìn vào cô gái nhỏ bé với một quyết tâm sắt đá đó.
    "Bây giờ xin hãy đưa tôi đến gặp Shinsoo."
    "Vâng thưa nữ hoàng." Tất cả đều đồng thanh hô lên.


    Cygnus chọn mang theo gánh nặng được đặt lên vai cô.
    Bằng chính ý chí của mình, cô chọn lựa con đường trải đầy chông gai.



    Chúng tôi tiến về phía đông của Evere, nơi mà trước đó tôi không được phép tới.
    Bên trên một mảnh đất rộng phủ bởi thảm cỏ xanh tươi tốt, Shinsoo, thánh điểu của Evere, nằm dưới một mái vòm lớn, bao bọc bởi cây cỏ xanh tốt.
    Khi Cygnus tiến lại gần, Shinsoo khẽ di chuyển, xoay đầu về phía cô, và một giọng nói vang lên : "Cô bé đã sẵn sàng tiếp nhận sức mạnh của ta chứ ?"
    "Đúng thế Shinsoo. Tôi sẽ sử dụng sức mạnh này để bảo vệ thế giới theo đúng như thoả ước từ ngày xưa. Ý nguyện của người sẽ là ý nguyện của tôi." Cygnus đáp trả, không một chút rút rè hay lưỡng lự nào có thể cảm nhận trong câu trả lời đó.

    Rồi Cygnus với tay ra, chạm vào viên ngọc xanh trên đỉnh đầu Shinsoo. Và một luồng ánh sáng phát ra từ người cô, bao trùm lên tất cả rồi nhanh chóng biến mất.


    "Ý nguyện của người cũng là ý nguyện của ta. Mối liên kết của chúng ta là không thể phá huỷ." Giọng Shinsoo vang lên.
    Evere đã có một nữ hoàng mới. Và tên người là Cygnus.


    Màn đêm nhanh chóng bao phủ Evere.
    Trận quyết chiến bảo vệ hòn đảo sắp diễn ra.




    "Tiểu thư, à không... Nữ hoàng tìm tôi có chuyện gì ạ ?" Tôi hỏi khi thấy Cygnus tiến về phía mình.
    "Xin đừng tỏ ra trang trọng thế, ngài đã giúp tôi rất nhiều mà."
    Ngập ngừng trong giây lát, cô nói tiếp : "Tôi biết là tôi không nên, nhưng... tôi muốn đề nghị ngài giúp đỡ thêm một lần nữa."
    "Nữ hoàng cứ nói, đừng bận tâm."*




    "Mặc dù tôi đã tiếp nhận sức mạnh của Shinsoo, nhưng mà tôi không chắc rằng Evere đã sẵn sàng chiến đấu với đội quân của Black Wings." Cygnus nhìn thẳng tôi, nói : "Tôi hi vọng ngài tham gia với chúng tôi chống lại Black Wings."

    Mới một năm trước thôi, cô ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ, không hiểu biết gì; còn bây giờ thì trước mặt tôi là một nữ hoàng thật sự, một nữ hoàng xứng đáng của Maple World. Nhưng có một thứ vẫn không thay đổi, và nó khiến tôi nhớ lại khoảng thời gian một năm qua.

    "Tôi sẽ làm hết sức thưa nữ hoàng." Tôi cúi đầu đáp lại.


    "Cậu biết là cậu không thể nào nói không với đôi mắt long lanh đó." Giọng Neinheart vang tới từ phía sau tôi.
    Nhìn vào bóng dáng Cygnus phía xa, tôi đáp : "Ừ, anh nói đúng đấy."
    Bước tới đứng bên cạnh tôi, Neinheart mỉm cười nói : "Chúng ta làm tốt chứ nhỉ. Cảm ơn cậu vì tất cả."
    "Xem như chúng ta hoà rồi."*
    "Uhm, cứ cho là như thế."*Anh ta nói nhỏ.
    "Cẩn thận nhé, tôi không muốn có chuyện xảy ra với cậu lần này đâu." Neinheart vỗ vai tôi rồi quay người bước đi.
    "Hoá ra anh cũng là người có tình cảm nhỉ ?" Tôi châm chọc.
    "Không phải, tôi chỉ lo rằng nếu cậu có chuyện gì thì nữ hoàng sẽ buồn thôi."*
    "Ugh..."*
    Tôi vẫn không thể thắng Neinheart trong một cuộc cãi lộn.


    Đêm hôm đó, trên bầu trời phía trên của Evere.




    'Neinheart hay thật, tối nay có nhiều sương, rất thích hợp cho một cuộc tập kích bất ngờ vào phía sau quân địch.'
    "Quả là một nhà chiến lược bẩm sinh." Tôi lẩm bẩm.
    "Chúng ta sẽ lợi dụng sương mù để tấn công địch, mọi người hãy sẵn sàng. Hãy tiêu diệt quân xâm lược nhân danh nữ hoàng Cygnus." Kidan hô lớn.
    "Nhân danh nữ hoàng Cygnus !! Nhân danh nữ hoàng Cygnus !!" Tất cả cùng đồng thanh hô lên.
    Và những chiếc tàu bay bắt đầu đáp xuống, ra hiệu rằng trận chiến lớn sắp bắt đầu.




    Tin tức về chiến thắng lan truyền khắp Maple World.
    Evere không phải là một nơi có thể dễ dàng bị xâm lấn, và nữ hoàng của Evere vẫn còn đó.
    Những sự thật này đã được chứng minh.


    Nhưng nó cũng đánh đấu cái kết cho trách nhiệm của tôi ở Evere.


    "Xin tạm biệt." Cygnus nói.
    Tôi, Neinheart và Cygnus đang ở trong khu vườn nơi tôi gặp Cygnus lần đầu tiên. Ánh nắng buổi sớm của Evere bao trùm cả ba.
    "Ngài có chắc rằng mình không muốn ở lại Evere thêm một thời gian nữa không ?" Cygnus cất tiếng hỏi.
    "Có lẽ... nhưng tôi không phải là người ở lại một chỗ nào quá lâu, chỗ của tôi là đâu đó ngoài kia." Tôi quay lại, nhìn về phía đường chân trời lấp ló.
    "Tôi không thể bắt cậu ở lại. Nên tôi sẽ chỉ nói rằng cậu làm rất tốt trong suốt một năm qua thôi." Neinheart nói.
    "Haha, Evere sẽ ổn thôi, miễn sao anh còn ở đây. Hơn nữa, anh biết là tôi không thích việc bị anh sai bảo mà." Tôi cười nói đùa.
    "Vậy... tôi đi đây..... Hẹn ngày gặp lại." Tôi cúi chào Cygnus rồi bắt đầu bước đi.
    "Hẹn ngày gặp lại." Cygnus nói.
    "Đừng đi theo đường tắt mà nhảy khỏi rìa hòn đảo nhé." Neinheart gọi theo từ phía sau lưng tôi.
    Tôi bật cười nhưng không nói gì mà chỉ vẫy tay ra hiệu đã hiểu.




    "... Nữ hoàng ổn chứ ?"
    "Không... chỉ là tôi hơi buồn ngủ kể từ khi nhận sức mạnh của Shinsoo."
    "Người nên đi nghỉ đi."
    "Không được, chúng ta còn chuyện phải làm."
    Quay về phía Neinheart, cô nói tiếp : "Tôi hiểu được rằng con người là quan trọng nhất. Chúng ta cần thêm người, những người sẽ tin tưởng và nghe theo tôi, những người sẽ đứng cùng chúng ta cho tới cuối cùng."
    "..."
    "Sao anh lại nhìn tôi như thế hả Neinheart ?"


    "Không có gì, chỉ là người đã thay đổi nhiều so với một năm trước. Người trưởng thành hơn rất nhiều."
    "Cảm ơn anh Neinheart, tôi mong muốn được tiếp tục làm việc cùng với anh."
    "Nhân tiện nói về làm việc, anh nghĩ sao nếu như chúng ta thành lập một đội quân kị sĩ, tuyển chọn những người tài giỏi nhất trên khắp Maple World ?"
    "Một ý tưởng tuyệt vời thưa nữ hoàng. Thế người định gọi họ như thế nào ?"
    "Ehh ? Không thể gọi là kị sĩ Evere như trước nay hay sao ?"
    "Như thế cũng được, nhưng nếu người muốn tạo ấn tượng mạnh và ảnh hưởng lớn hơn, tôi nghĩ chúng ta nên có một cái tên khác."
    "Vậy thì.... có thể gọi là... những kị sĩ Cygnus (Cygnus Knights) ?"
    "Hm, một cái tên rất hay thưa nữ hoàng."








    Book 2 : Empress in training


    The End
    Lần sửa cuối bởi KuroPercher, ngày 13-07-2015 lúc 08:35.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jul 2013
    Đang ở
    ★ Virtual World ☆
    Bài viết
    1,615
    Rep Power
    12
    Oà Cygnus

    Post trong topic này luôn nhỉ Thôi cứ đặt cục gạch trước vậy
    *(`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.´)*
    ★ º°¨ღ
    HatsuneMiku ღ¨°º ★

    *(¸.·'´(¸.·'´*¤*`'·.¸)`'·.¸)*




  3. #3
    Winter is comming,
    desuwa ~

  4. #4
    Lót dép hóng

  5. #5
    Updated,
    Desu,
    1st part, Evere without an Empress,
    Desu,
    Next part in evening,
    Desu,

    Ai thấy lỗi chính tả báo lại dùm,
    Desu,

  6. #6
    hay quá,cứ ra toàn bộ cốt truyện maple hết luôn đi,chứ cốt truyện maple rối tung rối mù ,ra cốt truyện kiểu này hiểu và hay hơn,chi tiết hơn

  7. #7
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    3,512
    Rep Power
    2162
    ngữ pháp nhiều câu gượng cứng vs không đúng lắm ha :v
    Trích dẫn Gửi bởi Ai chả được Xem bài viết

    Em bị KHÙNG , xin đừng chọc êm

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jul 2013
    Đang ở
    ★ Virtual World ☆
    Bài viết
    1,615
    Rep Power
    12
    Ôi hay...
    *(`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.´)*
    ★ º°¨ღ
    HatsuneMiku ღ¨°º ★

    *(¸.·'´(¸.·'´*¤*`'·.¸)`'·.¸)*




  9. #9
    Trích dẫn Gửi bởi ZzHitsugayazZ Xem bài viết
    ngữ pháp nhiều câu gượng cứng vs không đúng lắm ha :v
    Lúc đó trans vội,
    Phần kế sẽ làm kĩ hơn,
    Desu,

  10. #10
    Updated,
    Desu,
    Lady Cygnus,
    Desu,

Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •