Kết quả 1 đến 4 của 4
  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Cần Thơ
    Bài viết
    324
    Rep Power
    11

    Smile Gửi tháng Bảy, gửi tình yêu không-nên-có [LGBT]

    Một ngày bình thường của tháng Bảy ẩm ướt.




    Ngồi nhấm nháp cốc trà Táo Xanh yêu thích ở quán quen, nghe một bản nhạc do Thanh Ngọc thể hiện. Chậm rãi, du dương và lãng mạn, bỗng thấy bình yên đến lạ. Nhìn ra ô cửa lớn, Tôi cảm nhận được cả màu của những giọt mưa đang rơi ngoài hiên,xanh xám và lạnh lẽo. Ngửi thấy mùi thơm của đất hòa quyện với hương sữa ngào ngạt và dường như nghe được tiếng bước chân của những con người nhỏ bé đang vội vã bước đi trên con đường gạch nội ô trong một buổi sớm Cần Thơ phủ đầy nước. Chợt nghĩ về anh,lòng nhẹ bẫng, cũng đã lâu rồi anh nhỉ
    *Cười*.

    Cần thơ. ồn ào và tấp nập.
    Cần Thơ. Rông lớn lắm, chỉ cái xoay người bước đi, ngoảnh lại thì hình bóng người xưa đã lẫn vào trong dòng người tấp nập.
    Cần thơ. Nhỏ bé thế thôi, chỉ là những lần chạm mặt hết sức tình cờ, nhẹ như cơn gió phớt qua, ảo như giấc mơ nhưng cơn đau lại rất thực, như kim đâm dao bầm, vết thương cũ lại được dịp rướm máu.

    Hai người. Như hai nửa của thế giới, như hai mặt của đồng xu, như hai mùa Mưa - Nắng, mãi chẳng thể nào được gần nhau.


    Từ rất lâu tôi đã hiểu được những việc mà mình – những người như mình, nên và không nên làm.Dù đã cố gắng giữ mình vào vào những khuôn phép tự mình vạch ra, nhưng người tính không bằng trời tính, tôi vẫn phạm vào điều tối kị mà hàng ngàn lần, hàng vạn lần không được phạm vào.

    Yêu


    Có lẽ trong thế giới thứ 3 này, nỗi đau âm ỉ và dai dẳng nhất có lẽ là những câu chuyện tình yêu đơn phương của một chàng gay và một chàng trai thẳng. Nó giống như một kẻ biết phía trước mình là ngõ cụt nhưng vẫn rẽ vào, biết phía trước mình là một bức tường gạch sừng sững nhưng vẫn bất chấp việc bị thương mà lao đầu vào. Nỗi đau đó cứ như vậy gặm nhấm từng tế bào trong trái tim của kẻ khờ yêu đơn phương nhầm đối tượng từng chút một, từng chút một. Khi mà phía trước không nhìn thấy tia sáng nào cả mà vẫn không có đường thoái lui. Bởi vì tình yêu là không có giới hạn, chỉ có con người tạo thành giới hạn của tình yêu. Không ai có thể điều khiển trái tim đi theo đúng như những gì lý trí mách bảo được, trừ khi phải thật vô tình, không còn chút cảm xúc.


    “Có phải em yêu một người, mãi mãi em không thuộc về…
    Là sai...
    Có phải em nên dừng lại, cố gắng quên đi ngày dài..
    Nhung nhớ...”

    Vì yêu là dối gian, nên khi có một tình yêu đơn phương khác thường như thế, lúc nào cũng chỉ có một cách duy nhất là giấu diếm và che đi tình cảm của mình để không để người mình yêu gặp thị phi và cái nhìn kỳ thị của người đời. Hy sinh chính hạnh phúc của bản thân mình, nhìn người mình yêu đi bên cạnh cô gái khác và chấp nhận dành nỗi đau cho chính mình.


    " Vì vậy nên vẫn có những nỗi đau chưa phai, vì vậy nên vẫn có những nỗi đau ngày càng dài thêm của những tình yêu trái ngang như thế. "

    Dẫu biết rằng sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng chỉ với một lần ướt mưa mà cơn cảm mạo này đeo bám mãi chẳng chịu dời.Cảm ơn những người bạn của tôi, cảm ơn những chàng trai, cô gái đã ở bên tôi trong những ngày mưa rơi ướt lạnh.




    Lần sửa cuối bởi nh0xbu0n95, ngày 15-07-2014 lúc 08:14.
    ~ Buồn làm sao Buông ? ~

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    2,075
    Rep Power
    14
    Tks thay like Đọc xong dis tks
    Clq nhưng mình được tem
    One,Two,Three...Hut!!

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Cần Thơ
    Bài viết
    324
    Rep Power
    11
    c12 chỉ LGBT mới hiểu hết
    ~ Buồn làm sao Buông ? ~

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jul 2012
    Đang ở
    BroadWay, Home, Kitchen
    Bài viết
    1,830
    Rep Power
    13

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •