Xem kết quả Bình chọn: Các bạn thấy tác phẩm này như thế nào

Người bình chọn
38. Bạn không thể bình chọn trong Bình chọn này
  • Hay

    27 71.05%
  • Bình thường

    5 13.16%
  • Quá kinh khủng

    6 15.79%
Trang 6 của 16 Đầu tiênĐầu tiên ... 45678 ... CuốiCuối
Kết quả 51 đến 60 của 154
  1. #51
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Land of Ooo
    Bài viết
    2,457
    Rep Power
    2183
    Trích dẫn Gửi bởi NegiRamen Xem bài viết
    Nhân vật Mì-chan vẫn chưa xuất hiện
    hóng ep sau của ep sau
    In case you didn't know what is the most important thing in my life, well, Memories.

  2. #52
    Nàng biết nhiều quá nhỉ? Thế cho hỏi nàng biết về nội dung chuyện của Zero, Evan ko? Kể tôi nghe với

  3. #53
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    Trích dẫn Gửi bởi kyshar249 Xem bài viết
    Nàng biết nhiều quá nhỉ? Thế cho hỏi nàng biết về nội dung chuyện của Zero, Evan ko? Kể tôi nghe với
    Không spoil mếu biết gì sất, chưa rớ tới hai em này TT^TT

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

  4. #54
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    CHAP 13

    Tóm tắt phần trước : Daniel xuất hiện cùng Mastema chặn đầu "nhóm phản động" vì một lí do nào đó và bị hạ tả tơi trở về. cảm thấy mặt dầy khi viết đoạn này :v



    ---TEMPLE OF TIME---

    “Ngươi đấy à, Daniel ?”
    .
    “Vâ…vâng…tôi đã trở về rồi đây” – Daniel lúng túng
    .
    “Việc ta giao ngươi, ngươi làm thế nào rồi ?” – Lão ta nhướn mày nhìn Daniel
    .
    “Tôi…tôi…chỉ có thể… cầm chân bọn chúng được một lúc…

    .. HỰ !!!!..” – Daniel nhăn nhó ngã khuỵu xuống đất

    “Thật chướng tai” – Lão ta rút bàn tay trở về sau khi đã đánh vào bụng con quỷ đứng trước lão một nhát chí mạng – “Ngươi không quên công việc của ngươi là gì chứ ?
    GIẾT TẤT CẢ BỌN CHÚNG. Đặc biệt là tên nhóc đã biết được bí mật của chúng ta” – Lão ta đưa tay kề vào cổ hắn

    “…” – Daniel trông có vẻ khép mình lại trước lão, không dám nhúc nhích

    “Ngươi đã hoàn thành việc đánh đổ vào Elluel và mang “nó” lại cho ta. Đấy là một công lao lớn của ngươi. Nên ta giao phó cho ngươi nhiệm vụ này. Chẵng nhẽ ngươi cũng không thể hoàn thành một việc cỏn con đến VẬY SAO !!?” – Lão gầm lên, giọng lão vang vọng khắp cả ngôi đền

    “Tôi sẽ cố gắng thưa ngài…Arkarium” – Daniel cuối đầu

    “Biến đi !” – Arkarium phẩy tay

    Daniel xoay mình bước đi. Từng bước chân như muốn dậm nát cả cái đền này. Nhưng hắn phải kiềm chế lại trước khi con rắn độc đấy cắn mình. Đến khi đó lại phải rước họa vào thân.

    “Này này…chỉ huy ơi !” – Thấy Daniel, Mastema gọi tới
    Hắn ta mải bước đi, đi ngang qua cả Mastema mà không để ý. Cô ta thấy thế liền vừa chạy theo vừa gọi với đến hắn.
    Khi chúng đã khuất bóng. Lão ta lẩm bẩm

    “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ để yên cho ngươi sao…? Việc này xem như là một bài học để dạy cho ngươi biết, thế nào là tàn độc…hừ hừ hừ” – Lão cười nham nhở với con rắn trên lưng hắn và biến mất.

    * * *

    ---RIEN---

    “…”

    “…”

    “Ai nói gì đi chứ…” – Phantom ngồi cạnh đống lửa, hắn ta vừa lấy một nhánh cây lùa lá vào, vừa nói

    -Bùm-
    Freud ngồi co rúm trên nền cỏ lạnh ngắt, cậu huơ tay khiến đống lửa yếu ớt bùng cháy trở lại
    “Chúng ta sẽ phải ở đây đến khi nào đây ?” – Luminous ngồi khoanh tay ôm đùi nhìn ánh lửa le lói
    “Tớ không biết nữa…” – Mercedes phủ lên người thêm một lớp lá để giữ ấm. Đến bây giờ chắc đống lá ấy đã cao đến sát ngực của cô.
    Phantom, Mercedes, Freud, Aran, Luminous và Eunwol, cả sáu người ngồi chung quanh đống lửa giữ ấm. Những tiếng kêu, hú của quái vật không thể che dấu được khung cảnh vốn ảm đạm nơi đây. Freud đứng dậy. Cậu khoác một lớp khăn choàng nữa lên và co rút trong người của Alfrien. Dường như nơi đây đang càng trở nên lạnh hơn.

    “Tôi không thể chịu được nữa…” – Aran chống thanh đao đứng dậy – “Tôi sẽ đi xung quanh xem thử…”. Nói rồi cô bóng cô khuất đi trong làn sương.

    Còn lại năm người. Cơn gió lạnh rít qua khiến ai cũng run cầm cập. Họ không thể quay trở về nhà bà lão được. Họ đã đi quá xa. Nếu như có thể đứng được trên cao, chắc có lẽ họ đã thấy được mảnh đất Leafre cùng với vài cái hang rồng nữa gần đấy.

    -Vù vù vù-

    Một đợt gió nữa lại thổi. Cái cảm giác cắt gia cắt thịt vì lạnh thật khó chịu. ngọn lửa tắt ngấm, khói nóng tỏa ra chí ít cũng đỡ được phần nào
    “Tuyệt…giờ thì lạnh đến chết cóng mất thôi” – Eunwol lẩm bẩm, đôi mắt cậu nặng trĩu , muốn nhắm tịt lại.
    “Vậy thì Aran biết tìm đường về bằng cách nào đây” – Mercedes tỏ vẻ lo lắng – “Để mình đi tìm cậu ấy…”.
    Khi Mercedes vừa chực đứng dậy, Luminous nói
    “Đừng đi ! Nếu cậu đi, có thể lạc cả hai thì khổ” – Luminous phẩy gậy tạo thành một quả cầu ánh sáng

    -Đùng-

    Quả cầu phừng cháy. Ánh lửa le lói chiếu sáng cả một vùng.
    “Hmmm ? Nó bốc cháy à ?...Mình chưa bao giờ thấy điều này xảy ra…” – Luminous trông không ngạc nhiên khi đôi mắt của cậu muốn sụp xuống vì buồn ngủ.
    “Tất nhiên rồi…vì đấy không phải là do năng lượng ánh sáng tạo ra…mà là do sự đấu đá của hai nguồn sức mạnh tạo nên sự tương khắc, và cuối cùng là phát nổ” – Freud nói khi người co rúm lại sát bên cuống họng âm ấm của Alfrien

    “NÀY MỌI NGƯỜI !!!!!!!!!! NẰM XUỐNG !!!! NẰM XUỐNG !!!”
    “Gì đấy !?” – Phantom giật mình quay lại phía sau
    “NẰM XUỐNG !!!” Aran chạy hồng hộc và thét lớn

    -ẦM-ẦM-ẦM-ẦM-ẦM-
    ………..

    ……..

    …..

    “Chuyện quái quỉ gì xảy ra thế này !!” – Phantom đứng dậy phủi bụi trên bộ y quý giá của hắn
    “Là bọn rồng …” –Aran nói. Cô cuối người xuống thở hồng hộc
    “Rồng ? Của bọn Black Mage à !?” – Freud hỏi
    “Đúng vậy … Chính nó !” – Aran trả lời
    “Chúng đi qua đây làm gì !” – Eunwol bảo
    “Còn phải hỏi nữa à tên này” – Luminous gõ vào đầu Eunwol một cái
    “Khoan đã !...” – Phantom đưa tay lên báo hiệu họ im lặng – “Hãy nhìn đi” Phantom chỉ ngón tay lên bầu trời, nơi đàn rồng đang vụt bay qua.
    “Chúng không hề để ý đến nơi này” – Mercedes đăm đăm nhìn chúng
    “Phải rồi…bọn chúng đang đi về…phía Đông bắc” – Luminous bảo
    “Có việc để làm đấy, đi mau thôi !” – Freud bảo – “Leo lên lưng Alfrien, bám theo bọn chúng !”
    “Để làm gì đấy, chúng ta đang định đi đến Leafre cơ mà !” – Aran gõ đầu Freud
    “Chẳng lẽ tôi không được bảo vệ người khác hay sao hả !” – Freud lớn tiếng đáp lại
    “Cậu …!”
    “Nè nè !! Còn đứng đó làm gì nữa !” – Phantom đã ngồi yên trên lưng Alfrien tự lúc nào – “Đi mau thôi !”
    "Hừ...thật là hết nói nổi mà"

    * * *

    Mây mịt mù, gió lạnh rít từng đợt làm tê cóng cả người. Alfrien đập cánh bay theo lũ rồng mà lắm khi thấy như sắp lạc mất dấu của chúng.
    “Này này… Đây không phải là…” – Mercedes nói
    “Là Ereve !” – Phantom nói – “Chúng ta bay mất gần tám tiếng đồng hồ chỉ để quay trở lại nơi xuất phát”
    “Chúng có mục đích gì chứ !? Chúng đã càn quét chỗ này đến hai lần rồi cơ mà !” – Aran bảo
    “…” – Phantom không nói gì nữa, hắn đăm đăm nhìn vào mảnh đất hoang tàn không còn chút sức sống. Đâu đó tại mảnh đất này, cái mái vòm khi nào gần như đã bị phá sập. Hắn cũng không còn thấy Shinsoo nữa kể từ khi đó. Alfrien đáp xuống một mảnh đất trống, một khu vực u ám phủ đầy mây đen.
    “Này Phantom !” – Aran vỗ vào lưng Phantom
    “Hử !? à ừ” – Phantom như người vô hồn, phải mất một lúc sau hắn mới tĩnh tâm nhìn lại mảnh đất Ereve. Hắn nhãy xuống đất, nếu như không phải hắn, hay bất cứ ai trong “đoàn phản động” này thì có lẽ họ sẽ không mường tượng được đây vốn dĩ là nơi đẹp đến mức nào.

    “Bọn kì đà kia ! Các ngươi đang nghĩ các ngươi đang đi đâu đấy !”
    “!!?” – Aran giật phắng mình xoay người lại – “Lại là mụ ! Hilla !!”
    “HỪ ! Tưởng rằng các ngươi theo ta thì sẽ không bị để ý sao”
    “Lotus !!” – Phantom đang nhìn Hilla trước mặt, nghe tiếng ở sau lưng liền quay mình lại – “Còn một bóng người sau ngươi nữa…chắc không phải là Orchid đấy chứ ?”
    “Quả là Phantom…phán đoán như thần. Sau này khi muốn ăn trộm thứ gì, ta sẽ phải học cách suy nghĩ của ngươi đấy” – Lotus nói
    “Quá khen rồi” – Phantom nói mỉa lại hắn
    “Nhưng đừng tâm đắc quá như vậy đấy !!” – Lotus rút từ sau lưng một con dao lao vào Phantom – “HAAAA !!”
    “Này thì đánh !” – Mercedes chạy lại đá vào hông của Lotus. Hắn ta bất ngờ ngã phăng ra và đâm sầm vào một gốc cây. Lực đá của cô mạnh đến nỗi, thân cây ấy hổng một lỗ lớn.
    “Dừng …! Dừng lại !!” – Orchid thét lớn. Rồi cô lại lùi bước, nét mặt hoảng sợ. Cô không muốn những điều này xảy ra. Cô chỉ có thể hi vọng không còn gì tệ hơn có thể xảy ra ngoài chiến tranh.
    “Khhhh!! Đồ nhãi ranh !!” – Lotus gượng mình, ôm bụng đứng dậy. Hắn lấy tay chùi lấy ít máu trào ra từ miệng.

    “Ngươi thật quá thảm bại đấy Lotus !” – Hilla la lớn, cốt để xỉa xói Lotus – “Đứng chờ làm gì nữa bọn quân ăn hại ! Đánh chúng !” Ả ta xoay đầu nạt bọn lâu la của ả. Tức khắc, một dàn quân xương xẩu đông như kiến lao vào.
    “Freud ! Eunwol ! Luminous ! Các cậu đi với tôi !” – Aran nói lớn
    “Được thôi” – Luminous siết chặt thanh quang trượng của cậu
    “Mụ ta thích, chúng ta chiều” – Eunwol gồng mình, sau lưng cậu ngay sau đó xuất hiện ba con tinh linh lơ lửng trên không trung
    “Hây da !!” – Freud đã ở trên lưng của Alfrien tự lúc nào. Trong vòm họng của con rồng bắt đầu nóng lên, cửa miệng đã xuất hiện đốm lửa dần dần trở nên lớn hơn

    “KRÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉÉ !!!!!!”

    * * *

    Mặt đất bốc cháy dữ dội. Khắp nơi, những bộ xương trải dài như một tấm thảm. Mây mù, khói lửa bao phủ mịt mù chung quanh. Nhìn từ xa, nơi này trông như một cái hố đen khổng lồ trôi lơ lửng.
    “Phóng điện !” – Freud hô lớn
    “Sấm sét !!” – Hilla cười khẩy, phẩy gậy vào Alfrien và Freud
    “Tránh ra mau Alfrie….!!!” – Freud bị sét đánh. Cậu ta giật bắn bay phăng khỏi lưng rồng.
    Eunwol và Luminous dốc toàn lực bổ làm hai, làm ba cả binh đoàn xác ướp của mụ. Xương chậu, xương sọ, xương sườn,… vướng mắc khắp nơi, trên những cành cây, có cái đã bị dẫm nát trên mặt đất. Đến giờ chỉ còn lác đác vài chục tên. Ắt hẳn ả ta cũng sắp hết nguồn nhân lực.
    “Pháo lửa !!” – Hilla phóng lửa tứ phía. Nó vừa thiêu rụi bớt đám tay sai phiền hà của ả, cũng không chừa chỗ cho Aran chạy thoát.
    “Aran ! Có sao không” – Luminous hỏi. Tay không ngừng bắn những mũi tên ánh sáng đâm xuyên qua mấy bộ xương khô ấy.
    “Tôi không sao !!” – Cô nói lớn, tay siết chặt bắp tay trái đang bị thương.
    “Ta tới đây !!” – Freud cưỡi Alfrien lao vào ả.
    -UỲNH-
    Hilla bị đánh bật ra xa. Chưa kịp chạm đất thì đã bị tinh linh của Eunwol cào cấu liên tục trên không trung.
    “HẤP !!!” – Aran bật lên, siết lấy cán đao dập thẳng vào bụng ả và rơi ầm xuống đất. Mặt đất khoét một lỗ lớn, Hilla nằm trợn trắng đôi mắt, nước bọt chảy cả ra ngoài, nằm yên bất động.
    .
    .
    “Mụ ta hết rồi…phải không ?” – Luminous phan cây gậy vào tên lính cuối cùng, bước đến hỏi
    “Hi vọng là thế…” – Aran lấy cánh tay lau mồ hôi trên trán. Cuối cùng cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Nếu như Aran là chính cô vài năm trước, ắt hẳn cô sẽ phải nấp sau lưng của cha cô. Aran ngẩng mặt lên trời mà cười thầm. Cô đang nghĩ gì, không ai biết được. Kể cả cô cũng không thể hiểu chính bản thân mình.
    “Haaaa….” Aran ngã khuỵu xuống, tay ôm lấy cánh tay trái nóng hổi
    “Sao thế Aran !!” – Freud đỡ lấy Aran, rồi nhìn lại cánh tay cô – “Haiz..chết thật. đây là bình thường của cậu đấy hả ?”
    “Kệ tôi !!” – Aran gạt tay Freud ra khỏi người mình
    “Giờ mà còn ương ngạnh” – Freud chau mày nhìn cô. Cậu đến nước chẳng thể chịu đựng được với tính cách của cô bạn cậu – “Eunwol, Luminous, hai người đi tìm một nhánh cây dâu giúp tớ, nhánh cây mà Mercedes hay cài lên đầu ấy !”
    “Được thôi ! Đi nào Eunwol !” – Luminous gật đầu
    “Khoan đã !...” – Eunwol bất thình lình bảo, ắnh mắt hiện chút sợ hãi – “Nhìn kìa ! Ả ta đã biến đi mất…”
    Tất cả chợt lặng mình. Aran và Luminous đã sẵn tay thủ trước vũ khí của mình.

    “Đừng lo nghĩ nữa... Ả ta không còn sức đánh nữa đâu, chắc đã bỏ chạy rồi, đi mau đi !!” – Freud hối thúc Eunwol. Cậu hơi ngập ngừng lo sợ
    “Ừ …”

    “HÂY AAAAA” – Phantom phóng bài liên tục vào người Lotus. Hắn khiến đối thủ phải nhảy đi nhảy lại không phút giây nào để phản công. Điều này cũng khiến hắn gặp phải bất lợi – sự mệt mỏi. Ngay khi Phantom ngừng lại, thở hồng hộc, Lotus phóng thẳng vào Phantom
    “Hấp !!” – Mercedes lao vào thúc Lotus
    “Một trò không thể xài được lần hai đâu !” – Hắn ta lùi lại, đá vào bụng cô một nhát chí mạng và hất cô ra một bên
    “Khhh…” – Mercedes ôm bụng nghiến răng.
    “Hừ !” – Phantom chỉ chờ có thế. Hắn vung gậy liên tục đánh vào người Lotus
    “Dừng lại !!!” – Orchid vô thức phẩy tay bắn ra một quả cầu làm Phantom văng ra xa.
    “Chiết tiệt thật…!!!” – Hắn nghiến răng, định ngồi dậy
    “Nằm yên đây !!” – Lotus kề dao vào cổ Phantom
    “Cảm giác bị đè xuống khó chịu chứ !!” – Lotus cười khẩy – “Cả quảng thời gian làm đủ điều cho Black Mage tao cũng không được nhận cái gọi là tôn kính tôn trọng !! Chỉ là bọn khốn nạn dựa hơi ra lệnh cho kẻ khác thật bực mình !! Bây giờ đã bắt giết được siêu trộm Phantom ở đây, rồi ai cũng sẽ phải nể phục tao thôi !!!”
    “Hừ !! Thật là thảm bại !!” – Phantom cười mỉa Lotus
    “Mày nói gì !!” – Lotus đâm một nhát vào tay Phantom – “Yên tâm, tao sẽ không giết mày ngay bây giờ đâu. Từ từ mà cảm nhận con dao của tao đâm và từng bộ phận của mày. Tao sẽ cho mày thân bại danh liệt !!”

    “HÂY AAAA !!!!” – Mercedes đá phăng Lotus sang một bên trước khi hắn ta kịp đâm vào bụng của Phantom một nhát.
    Bất ngờ, Lotus đánh rơi vũ khí trên không trung. Phantom chộp lấy nó hạ thẳng tay đâm vào bụng Lotus
    “ARGGGGGGGGGGGGGGG !!!!!!!!!!!!!!” – Hắn thét lên
    “Xin lỗi Orchid vì tôi phải cho cô thấy cảnh này…” – Phantom nhắm mắt lắc đầu. Hắn không thấy được Orchid đổ gục xuống trên thảm cỏ như hoảng loạn.

    “Mày mày mày… mày được lắm !!! Mày ngạo mạn lắm !!! Ngạo mạn y như con bạn gái của mày !!!” – Lotus thét lên không ra hơi, đến ngồi dậy cũng không được
    “Ngươi nói gì !!!”
    “Ngạc nhiên lắm hả? Tao đang nói đến Aria đấy ! Con bé đó đã bị tao dạy cho một bài học thích đáng !!!”
    “Ngươi còn nói một lần nữa ta SẼ XOÁY CON DAO NÀY NGAY TRONG BỤNG NGƯƠI ĐẤY !!!!” - Phantom gầm lên. Đôi mắt của hắn trợn trắng nhìn lấy Lotus.
    “Hừ ! Có giỏi thì làm đi ! Aria cũng như ngươi thôi, một toán người vô dụng, vô liêm sỉ, chỉ biết hành hạ người dân mà thôi !! Chính tao ! Chính tao đã giết chết con bé đ…” – “HỰ !!!”
    Phantom lạnh lùng rút con dao ra và đâm thêm một nhát nữa vào bụng Lotus. Trong lòng hắn như quặn thắt lại, đau đớn vạn lần, dường như hơn cả kẻ đang bị hắn siết chặt con dao ấn vào bụng. Aria... cô ấy đã chết dưới tay tên khốn nạn này... Phantom nghiến chặt răng xoay bàn tay một vòng ngay trong bụng của Lotus
    "ARGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!" - Lotus gào thét
    “Dừng lại đi !!!” – Orchid hoảng lên nhìn anh trai mình bị Phantom đâm vào bụng đến hai nhát. – “dừng lại…hãy dừng lại…” Orchid lẩm bẩm, hai tay cô bịt lai đôi tai để không phải nghe tiếng la của Lotus. Cô hoảng sợ nhấm tịt mắt, đổ gục xuống dựa mình vào gốc cây, nước mắt đổ giàn dụa

    Phamton đứng dậy, chân bước thẳng không ngó ngàng gì đến những người xung quang. Hắn ta hoàn toàn sụp đổ. Hai nhát đâm không thể hạ cơn hận của hắn đối với Lotus.
    Mercedes theo sau hắn đến chỗ của Aran đang bị thương.
    “Nào Aran. Ta đi thôi…”
    “Ấy !! Đau !!” – Aran la toáng
    “Suỵt… giờ không phải lúc đâu” – Mercedes đưa một ngón tay lên miệng, ánh mắt buồn bã nhìn Phantom.
    Phantom huýt ra một tiếng dài. Một con tàu bỗng dưng từ đâu xuất hiện.
    “Thưa cậu chủ…” – Một ông lão từ đầu tàu bước xuống. Phantom nhìn vào mắt ông rồi nhìn vào nhóm người đứng phía sau hắn rồi lại nhìn ông mà lẳng lặng bước đi. Aran thấy thế cũng nhanh chân bước theo sau hắn nhưng lão ta chặn cô lại
    “Nè ! Sau ông không cho tôi lên !?” – Aran chau mày
    “Cậu chủ đã giao các cậu cho tôi. Xin các cô cậu hãy theo tôi đi hướng này” – Ông ta chỉ tay vào một lối đi khác ngay cạnh cầu thang mà Phantom vừa đi lên.
    “Cám ơn ông …” – Mercedes cúi đầu. Cô quay sang nắm tay của Aran bảo
    “Ta đi thôi”.
    Sáu người cùng theo ông quản gia của Phantom vào con tàu. Con tàu Lumiere của Phantom nhanh chóng bỏ đi, đi đến Leafre. Bỏ lại mảnh đất lơ lửng tỏa bụi khắp nơi, bỏ lại cả Lotus và Orchid.

    “Anh đã mong mày có thể bộc phát tiềm năng và giết chết hắn như Arkarium đã nói…” – Lotus ngồi dậy rút con dao ra khỏi người… thế thân. Lập tức thế thân trở lại thành một khúc gỗ.
    “Em…không thể…”
    “Vậy thì hãy khiến nó có thể đi !
    .
    Anh tin ở mày…”

    * * *
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 03-07-2015 lúc 15:29.

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

  5. #55
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Đáy Vực Thẳm
    Bài viết
    1,378
    Rep Power
    12
    chị có giấu mã độc nào trong này không đấy
    Let justice be done
    Though the heaven fall

  6. #56
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    Trích dẫn Gửi bởi golden Xem bài viết
    chị có giấu mã độc nào trong này không đấy
    Hai máy của tôi vào bình thường sao cô vào thì có chuyện :v
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 30-06-2015 lúc 08:50.

  7. #57
    Ngày tham gia
    May 2015
    Đang ở
    Hồ Chí Minh
    Bài viết
    3,209
    Rep Power
    12
    Chừng nào có chap 14 thế,chị shinichi?
    Ps: thích Aran là con trai hơn
    Lần sửa cuối bởi maplekien777, ngày 28-06-2015 lúc 15:33.

  8. #58
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    Một êm nữa rơi vào bẫy của chuỵ . Biết ngay là truyện của chuỵ không tệ mừ, chỉ tại không có người đá lên thôi
    p/s : Chap 14 chắc tuần sau ra :v
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 30-06-2015 lúc 08:50.

  9. #59
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    Sửa lại chi tiết cuối của Chap 13
    Cập nhật lại tất cả embed của mp3.zing thành soundcloud
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 03-07-2015 lúc 07:54.

  10. #60
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    CHAP 14-A

    Tóm tắt phần trước :
    Arkarium đã bí mật sai Daniel đi đánh Elluel để đem lại cho hắn một vật gì đó
    Toán quân của Hilla lũ lượt kéo về Ereve với mục đính không xác định.
    Lotus chính là kẻ đã giết Aria. Hắn khiêu khích Phantom và đã bị đâm hai nhát vào bụng nhưng đó cũng chỉ là thế thân




    -Vù-Vù-Vù-

    “Bay cũng khá lâu rồi mà ta vẫn chưa đến được Leafre nữa hay sao …” – Aran than thở. Cô ngả người nằm tựa vào chiếc ghế sô-fa, nhìn mông lung qua khung cửa sổ. Trước mặt cũng chỉ thấy được những đám mây đỏ hỏn, khói đen mịt mù. Tiếng than thở của Aran là tiếng nói duy nhất phát ra từ khi cả bọn leo lên chiếc Lumiere để bay đến Leafre.
    Những làn khói lửa lại chực bốc lên. Những mảnh tro còn cháy đỏ bay lên lũ lượt, bám mình trên ô cửa sổ. Ai cũng chìm sâu vào trong suy nghĩ riêng của mình.

    “Phantom…cậu ấy…” – Freud thì thầm với Mercedes
    Mercedes không nói gì. Cô lắc đầu, tay vẫn liên tục nghiền bột thuốc phòng cho sau này.

    Gió nóng thổi vào mặt Phantom. Hắn ta đứng một mình trên mũi tàu. Hắn không sợ phải té xuống, không còn nữa. Đầu óc của hắn đã gieo đi đâu theo làn khói mịt mù này. Cảm xúc của hắn, lâu ngày lại trỗi dậy. Bước lại về boong tàu, hắn ngồi phịch xuống đất, lưng tựa vào tường. Hắn cố gắng ngửa mặt lên để không phải khóc. Hắn tự oán trách mình. Nếu như lúc đó hắn không bận ăn cắp vặt vãnh, có thể Aria đã không phải chết. Nước mắt như chảy ngược vào trong, cổ họng hắn như nghẹn ứ lại. Phantom biết rõ hắn sẽ không tha thứ cho chính bản thân mình, không bao giờ cho đến mãi về sau.

    “Ta đã nhìn thấy hết rồi, cũng đã biết tất cả…”
    “Ngươi thì biết gì chứ…” – Phantom cười mỉa – “Dù gì ngươi cũng chỉ là một con quỷ và…”
    “Và ta thuộc đội quân của Black Mage ? Đừng xem thường ta như vậy… Dù là quỷ, ít nhiều bọn ta cũng có cảm xúc”
    “…” – Phantom lặng yên không nói gì
    “Ngươi biết chứ, ta rốt cục cũng chỉ như những đứa trẻ khác. Có một gia đình…”
    “…”
    “Nhưng kể từ khi Black Mage đến. Cha ta, họ hàng của ta, kể cả ta, ai nấy đều phải phục tùng hắn. Đó là mệnh lệnh. Mặc dù ta không muốn.
    Nhưng lúc đó ta quá nhỏ, ta phải ở lại với mẹ. Nhìn thấy bóng cha bước đi, đi mãi mãi.”
    “Hừ…sao ngươi phải kể chuyện đó cho ta nghe ?”
    “Ta không muốn bất cứ ai, hay ít nhất là các ngươi, chỉ nhìn thấy ta với con mắt phàm tục. Mà còn phải biết bên trong ai cũng có nỗi lòng. Ta cũng vậy, Orchid cũng vậy, và cả Lotus cũng vậy”
    “…, Ta không muốn nghe nữa” – Hắn ngẩng cổ lên, mắt nhắm lại.
    Daniel cầm trên tay thanh rìu của hắn từng bước, từng bước tiến lại gần Phantom.

    “DANIEL CHỈ HUY !!!!!!!!!!!!! CHỈ HUY ! CHỈ HUY !!!!!!!” – Tiếng nói từ sau lưng Daniel vọng to. Hắn nghiến răng rủa thầm và lập tức vắt thanh rìu của hắn trở lại.
    “Mastema !? Có chuyện gì ?” – Daniel hỏi cô
    “Arkarium và những người khác, họ yêu cầu chúng ta phải họp lại…” – Mastema nói một lúc, cô lại nhìn thấy gương mặt cau có của Daniel. Cô lén nhìn về phía sau.
    “Thôi bỏ đi !” – Hắn nói với Mastema, cũng biết cô nghĩ gì trong bộ óc đó – “Ta đi thôi…”

    Chỉ trong chớp mắt, chúng đã biến đi đâu mất. Giờ lại chỉ còn Phantom ngồi trước boong chìm trong mớ kỉ niệm đau thương của hắn, của Daniel, của tất cả những người khác trong đoàn phản động và ngoài đoàn phản động. Hắn nhận thấy tất cả chỉ chìm trong hai từ “Nỗi đau”, “Mất mát”.
    Con tàu vẫn tiếp tục bay. Làn khói nổng hổi phả vào mặt khiến hắn bừng tỉnh khỏi cơn mộng. Bầu trời đen kịt. Trông nó không có vẻ báo trước được điều gì đó tốt lành. Hắn lau đi giọt nước còn đọng tại khóe mi, lấy vạt áo lau bớt đi những dấu vết lấm lem trên mặt rồi lẳng lặng bước vào khoang tàu.

    --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Do tình tiết chap 14 rất dài và lan man nên nhá hàng chap 14-A cho mọi người
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 09-07-2015 lúc 09:15.

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

Trang 6 của 16 Đầu tiênĐầu tiên ... 45678 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •