Xem kết quả Bình chọn: Các bạn thấy tác phẩm này như thế nào

Người bình chọn
38. Bạn không thể bình chọn trong Bình chọn này
  • Hay

    27 71.05%
  • Bình thường

    5 13.16%
  • Quá kinh khủng

    6 15.79%
Kết quả 1 đến 10 của 154

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12











    CHAP CUỐI

    “Eunwol, mau rượt theo lão thôi !!”
    “Không được !” – “Hai cậu hãy vào trong đền đi, Chuyện đấu với lão cứ để cho tôi và Aran lo !”


    -Ầm-

    Arkarium đập sầm cánh cửa xuống căn hầm. Mặt lão nhem nhuốc không còn sức sống vội vã đến trước mặt của Lucid
    “Ta hi vọng ngươi đã xong vận mệnh của ngươi rồi nhãi ranh đáng ghét !”
    “Hm… Ngươi nghĩ sao…?” – Lucid nhoẻn miệng, hai tay ở vị trí đưa ra giữ lấy một quả cầu le lói hai màu trắng xanh hòa lẫn xuyên toạc cả bóng đêm.
    Arkarium định thần lại mình. Lão ta thở phào một cái, cười gian xảo
    “Đưa nó cho ta…” – Tay lão hướng thanh trượng với cái đầu rắn đến gần với quả cầu. Nó hút lấy đốm sáng đến khi chúng không còn hiện hữu trên tay của Lucid nữa. Mà thay vào đó, đôi mắt rắn trên thanh trượng của lão sáng bừng lên.
    “Lũ phản động, rồi ta sẽ cho lũ các ngươi thấy !”



    Freud đã gặp được cô ấy, người phụ nữ nắm giữ quyền lực của thời gian. Cậu được cô trao cho năm thanh trượng để có thể phong ấn Black Mage lại. Vì cậu biết Black Mage rất mạnh, ông ta không hề dễ dàng bị hạ gục chỉ dựa vào sáu đứa trẻ ! Hơn thế nữa…Ông ta là một người bạn, người đồng môn của cậu. Tiêu diệt ông ta không phải một thứ gì đó có thể dễ dàng ăn vào tiềm thức của cậu. Nhưng trò chơi này không đơn giản đến vậy. Những thanh trượng này cần có một nguồn sức mạnh đặc biệt...một sự hi sinh. Để rồi giờ đây, cậu lừa dối họ, cậu nằm bất động trong cánh tay của Mercedes, khó khăn chờ trút đi hơi thở cuối cùng. Nhưng quan trọng hơn cả, cậu nhất thiết phải hi sinh đi một người đã cùng cậu trong cả chuyến hành trình. Nó dằn xé trong thâm tâm của cậu, không phải Phantom, không phải Aran, Mercedes lại càng không phải. Mà là một trong hai người khác.

    “CỨU !!!!!!!!!!! CỨUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” – Eunwol gào thét trong vô vọng. Cậu hét lên đến khi giọng cậu khàn đặc đi. Và cậu gục ngã xống, đây cũng là lúc màn đêm nuốt chửng lấy cậu.
    “Cậu muốn đứng lên chứ … Eunwol ?”
    Eunwol ngước đôi mắt ánh tím lên, một bàn tay đưa về phía cậu. Cảm giác trông thật quen thuộc. Cậu liền hỏi
    “Phải là Luminous đấy không ? Là cậu sao Luminous ? Chúng ta đã thắng chưa ?” – Eunwol nửa hớn hở, nửa lo âu. Trước mắt cậu bây giờ, là một chàng trai với mái tóc dài ngang với cậu. Chỉ khác rằng, nó có màu trắng.
    “Tôi là White Mage cậu bạn của tôi” – Ông ấy nói, giọng trầm vang lên cả một vùng phủ đầy khói
    “Ông là…White Mage…Black Mage hai ông là kẻ thù à ?”
    “Chuyện này khá phức tạp Eunwol ạ” – White Mage mỉm cười – “Tôi đã không còn là…tôi khi tôi đã chạm phải sự hiểu biết của bóng tối. Tôi là Black Mage.”
    Thấy Eunwol gãi đầu thắc mắc, ông ngưng một lúc rồi lại nói tiếp
    “Cũng như cậu, khi tôi dốc hết sức mình cho công trình nguyên cứu của mình, một vụ nổ đã xảy ra và tôi, đã bị đưa thẳng đến nơi này.”
    “Vậy…đây là đâu ?”
    “Đây là một thế giới với tất cả những kẻ đã bị lãng quên bạn của tôi.”
    “Lãng quên ? Tôi đã bị lãng quên…? Vậy là biết bao lâu nay tôi cố gắng… Số mệnh của tôi vẫn là bị lãng quên hay sao …?” – Eunwol suy sụp. Cậu ta gào lên, thảm thiết
    “Nhưng chúng ta vẫn có thể tồn tại Eunwol à” – White Mage bảo cậu – “Đó chính là tôi, cậu hãy nhìn đi”
    Ông chỉ ta về một phía, khói mù liền tỏa sang hai bên. Và Luminous ở đó, bàn tay ấn sâu vào ngực của Black Mage, đôi mắt xanh giờ hừng hực màu lửa. Eunwol ngạc nhiên trông thấy. Cậu chẳng biết nói gì nữa. Chỉ im lặng
    “Theo tôi, cậu cần đi một vòng đấy. Tôi sẽ dẫn cậu tới kẻ đang cai trị chỗ này"
    "Kẻ...cai trị chỗ này ??" - Eunwol thắc mắc
    "Phải...." - White Mage đỗng nghiêm mặt lại - "Lucid..."



    -RẦM !!!-

    “Đã để các ngươi chờ lâu !” – Arkarium đẩy tung cánh cửa. khói từ ngoài ào ạt xô vào đầy mờ ảo. Luminous và Mercedes trông thấy lão đều phải gượng mình đứng dậy.
    “Cuộc chiến đã kết thúc rồi ! Bọn ta đã thắng ! Bỏ cuộc đi Arkarium” – Mercedes gầm lên
    “Ta không cam tâm thua thiệt trước bọn nhãi ranh như các ngươi ! Ta phải nguyền rủa tất cả các ngươi ! Rồi sớm thôi Maple World sẽ là của ta !!!” – Lão thét lên ghê tợn
    “Dừng lại đó Arkarium !” – Aran phóng mình vào lão. Cô vung thanh đại đao bổ gần đứt cả thân trên. Arkarium gầm rú vang với sấm dồn. Thanh trượng của lão rơi xuống mặt đất, Aran liền nhặt nó lên. Chân đạp lên người của lão.
    “Trăn trối gì không ?”
    Akarium chợt bật cười thâm hiểm
    “Ha ha ha ha ! Tất nhiên là có…”
    “Này..Aran…kết thúc lão mau lên…” – Phantom liền cảm nhận được sự nguy hiểm
    “KÍCH HOẠT !!”

    Lão gầm lên. Đôi mắt rắn trên thanh trượng bỗng phát sáng. Aran cầm thanh trượng giương đôi mắt đỗi ngạc nhiên. Cô lập tức đạp lên người lão chạy đi trong tiếng gọi của những người khác. Arkarium cười thầm trong bụng. Lão ta biết rằng dù chạy xa đến cách mấy. Lời nguyền vẫn sẽ xảy đến. Đến với tất cả những kẻ dám chống lại lão tại ngôi đền này. Lão ta đã sử dụng đến hai lời nguyền cùng một lúc. Đóng Băng và Quên Lãng. Ắt hẳn nếu sau này khi bọn phản động lại tỉnh đậy. Sẽ rất bất lợi nếu như chúng quay qua tấn công lão cùng một lần. Lão ta phải khiến chúng quên tất cả. Quên đi một sự thật rằng chính lão, Arkarium, đã giật dây mọi chuyện ngay từ đâu. Kẻ đứng gần sẽ phải quên nhiều hơn kẻ đứng xa và đến một khoảng nào đó sẽ có kẻ chẳng quên đi gì cả. Nhưng lão không sợ điều đó, tác động của lời nguyền này đã đủ mạnh để bao trùm thế giới rồi.


    -UỲNH-

    Luồng sáng huyền ảo lan rộng. Chỉ trong thoáng chốc, tất cả đều đã bị đẩy đi khắp nơi. Họ bị phóng trở về với mặt đất. Với mọi kí ức về sự thật đều bị xóa sạch.
    Tuyết, tuyết đã bắt đầu rơi. Chúng phủ đầy cả mặt đất, rơi vào gương mặt của họ, hòa lẫn cả vào nước mắt, hòa lẫn cả vào máu.
    Đôi mắt của Mercedes dần hé mở. Trước mặt cô chẳng phải là Freud đấy sao ? Cậu ta vài tiếng đồng hồ trước trông vẫn khỏe mạnh vời vợi như thế. Cô chợt đổ nước mắt, bất lực nằm đó nhìn cậu. Được một lúc lâu, Mercedes gượng dậy, các khớp chân khớp tay của cô giờ như dần đông cứng lại. Những cô vẫn quyết phải lết tấm thân đến cạnh Freud. Cô gục xuống bên cạnh cậu, cảm nhận bàn tay của cậu trên tóc, Mercedes khép đôi mắt mình lại, chìm mình trong cơn mưa tuyết đổ liên tục mà ngủ thiếp đi.

    “Hơ…Freud ! Freud !” – Mercedes liền thốt lên. Cô lặng mình lại khi nhìn thấy cậu bất động trong lòng Alfrien. Cô chậm rãi bước tới gần họ. Đôi mắt của Alfrien mở ra

    “Mercedes…cậu còn sống…” – Alfrien thì thào
    “Ông trông yếu quá Alfrien à…” – Mercedes buồn rầu nhìn con rồng
    “Tôi biết mà…tôi còn biết rằng, tôi sẽ trút hơi thở cuối cùng không còn lâu nữa…”
    “Alfrien…”
    “Cậu biết không Mercedes… Chúng ta chỉ mới kết thúc một chương của trang sử này thôi. Cậu cũng nên đi bảo vệ làng của cậu Mercedes à. Tất cả những người khác, Phantom, Maha đang bắt đầu trở về quê hương của mình. Lời nguyền Black Mage đặt lên chúng ta. Nó sẽ phong ấn ta cùng với lão, trong một trăm năm…Rồi sau đó, lão lại trỗi dậy, chúng ta lại đánh lão. Một cuộc chiến không có hồi kết...."
    "..."
    "Cậu hãy trở về, chuẩn bị cho một cuộc chiến khác. Đây chính là sứ mệnh của chúng ta bạn tôi ạ”
    “Còn ông thì sao Alfrien ? tôi không thể bỏ mặc ông và Freud ở đây được.” – Mercedes bảo
    “Đừng lo cho tôi. Hậu duệ của Freud đã đến giúp tôi một tay. Cậu còn chừng chờ gì nữa ? Hãy đi mau đi !”

    Mercedes cắm đầu chạy đi, nước mắt bỗng dưng tuôn trào, các khớp chân cứng như đá cứ như muôn đâm ngược lên bụng cô. Cô khóc lớn giữa khoảng trời mênh mông. Vì nếu cô không khóc lúc này, khi trở về sẽ chẳng còn cơ hội nữa. Ngoảnh đầu lại một lần cuối cùng để nhìn Freud, Mercedes từ từ dịch chuyển trở về Elluel, đôi môi nhép thỏ thẻ

    “...tạm biệt…Freud…”










    Con rắn chậm chạp trườn xuống căn hầm. Cánh cổng to lớn mở toang
    “Chúng tôi đã chờ ông cả trăm năm rồi đấy… Arkarium.”




    THE END




    [CREDIT]











    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 25-06-2017 lúc 06:57.

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •