Xem kết quả Bình chọn: Các bạn thấy tác phẩm này như thế nào

Người bình chọn
38. Bạn không thể bình chọn trong Bình chọn này
  • Hay

    27 71.05%
  • Bình thường

    5 13.16%
  • Quá kinh khủng

    6 15.79%
Trang 9 của 16 Đầu tiênĐầu tiên ... 7891011 ... CuốiCuối
Kết quả 81 đến 90 của 154

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Tây Ninh/Gò Dầu
    Bài viết
    470
    Rep Power
    10
    Up. Lên hàng đầu đứng cho chị
    Nếu bạn không tự xây ước mơ của mình thì người khác sẽ thuê bạn xây ước mơ của họ

  2. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    Trích dẫn Gửi bởi xxwhywhy123 Xem bài viết
    Up. Lên hàng đầu đứng cho chị
    :v .

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Đáy Vực Thẳm
    Bài viết
    1,378
    Rep Power
    12
    Let justice be done
    Though the heaven fall

  4. #4
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    CHAP 14-C

    Tóm tắt phần trước :
    Arkarium đã bí mật sai Daniel đi đánh Elluel để đem lại cho hắn một vật gì đó
    Nhà của Daniel bị vạ lây khi Leafre bị càn quét
    Aran bị đâm trọng thương
    Mercedes gặp được dân làng và các bậc thầy của Elluel




    -Cộp-Cộp-Cộp-

    “Ngươi nghĩ ngươi đang đi đâu vậy, Daniel ?...”
    .
    “Không phải… đã quá rõ ràng rồi sao !?”
    “Ồ hô hô ! Ra là vậy, ta sơ ý quá…”
    “Đừng cười mỉa ta ARKARIUM !!!”

    -RẦM !!!-

    Daniel đập mạnh thanh rìu của hắn xuống sàn
    “Hmm !” – Arkarium thở hắt ra ngoài cùng nụ cười nham hiểm của hắn – “Ta không nghĩ điều đó tác động đến ngươi mạnh mẽ đến như vậy…”
    “ĐỪNG GIỞ TRÒ VỚI TA ARKARIUM !!!” – Daniel gầm lên – “Ta biết tỏng chính ngươi…Chính ngươi…” – Cổ họng hắn bỗng nghẹn ứ lại. Hắn không thể nói ra điều mà hắn muốn nói
    “Sao vậy…bộ ngươi cắn phải lưỡi à ?”
    “Ta biết chính ngươi ! Ngươi là tên đã chủ mưu việc này ! TẠI SAO !?”
    “…Chậc chậc chậc…Tên vô dụng. Ngươi hãy lấy làm phước khi ta còn nhìn ra được tài năng trong ngươi ! Đấy chỉ là lời cảnh cáo, lần sau ngươi hãy làm nhiệm vụ một cách có trách nhiệm hơn đi !”
    “KH…” – Daniel nghiến răng, bàn tay siết chặt lấy thanh rìu – “Ta phải bắt ngươi trả giá !!!”

    * * *

    ---Leafre, một lúc trước---

    “Hơ…” – Daniel mở hờ đôi mắt – “Mas…Mastema…!?”
    “Ối ! Chỉ huy đã tỉnh rồi sao !” – Mastema hoảng hốt lật đật đứng dậy. Đầu của Daniel, trước đó đặt trên đùi của cô, đập mạnh vào mặt đất
    “ARG !!!”
    “Ối ! Tôi xin lỗi thưa chỉ huy ! Ngài có sao không ạ !!” – Mastema liền ngồi xuống đỡ Daniel dậy
    “Cô thật sơ ý quá đấy !” – Daniel cau có nhăn mặt
    “Tôi…xin lỗi…”

    Daniel thôi không màng quan tâm nữa. Hắn ta lặng mình nhìn lại đống tro còn sót vẫn đang lùng bùng trong đám lửa. Tường nhà bây giờ chỉ còn cao không quá mặt đất 1 gang tay. Đồ đạc trong nhà cũng đã cháy rụi.
    Daniel không dám nhìn nữa. Hắn chực đưa tay lên. Sợi dây chuyền mạ vàng của em trai hắn. Nhớ lúc đó hắn đã ghen tị biết chừng nào khi Damien chụp ảnh với mẹ mà không có mặt hắn. Mà rồi bây giờ hắn không còn cơ hội nhìn thấy em hắn nữa, thấy mẹ của hắn nữa…
    Mastema ngại ngùng ngồi yên không động đậy. Cô rà tay trên làn cỏ đen nóng hổi, không biết mình đang nghĩ gì và mình phải nói gì.

    “Mastema này…” – Bỗng Daniel gọi cô – “Cô hãy…đưa lá thư này cho bọn phản động kia giúp tôi…”
    “Hả…ngài bảo sao !?” – Mastema ngạc nhiên – “Đưa thư cho bọn chúng !? Ngài có lầm không ạ ? Xin ngài hãy nghĩ kĩ…”
    “Tôi bảo gì thì làm đó đi !!!” – Daniel cắt lời Mastema. Thấy hắn ta giận, cô liền im bặt không hỏi thêm nữa. Hắn chợt thấy ngại ngùng, có chút ân hận
    “E..hèm… Ta không nói lầm đâu… cô… cô hãy mau đưa nó cho chúng đi. Lúc này chắc đã đến Leafre đây rồi…”
    “Nhưng còn ngài…ngài sẽ làm gì chứ !? Gởi thư cho chúng ! Lão ta sẽ không chấp nhận chuyện này …”
    “THÌ HÃY MẶC HẮN TA ĐI !!!
    .
    ... À…ừ…cứ mặc xác lão ấy. Ta sẽ kiếm lão quyết sống chết một phen ! Không ai có quyền động vào gia đình ta. Bất kì ai !... Cô tin ta chứ ?”
    “V…Vâng ! Tôi tin ngài mà…”
    “Hãy ở đây gởi bức thư này cho chúng. Ta sẽ về Đền để giải quyết việc riêng với lão”
    “B…Bảo trọng !” – Mastema bảo hắn. Chẳng mấy chốc sau hắn đã biến đi mất. Cô cầm trên tay lá thư hắn muốn gửi cho bọn phản động. Trong đầu cô đặt ra rất nhiều câu hỏi. Nhưng dù thế nào, cô cũng sẽ đưa cho chúng. Vì đó là lệnh
    Lệnh của Daniel.

    * * *

    “Aran…sẽ không sao chứ ?” – Maha hỏi, cậu ngồi co rúm mình trong lều nhìn Philius băng bó cánh tay của Aran lại.
    “Cậu đừng lo. Philius là bậc thầy giỏi nhất về chữa trị mà mình từng biết” – Mercedes ngồi cạnh trấn an Maha
    “Ngài đã nói quá rồi ạ !” – Philius ngại ngùng cúi đầu.
    .
    “Xong rồi ! Bây giờ vết thương Aran đã đỡ hơn nhiều lắm. Nhưng ngài ấy sẽ phải bất tỉnh cho đến khi thực sự bình phục…” – Philius nói
    “Cám ơn bà” – Maha gượng cười
    “Philius này…” – Mercedes gọi – “Tại sao ngươi lại kéo cả dân làng của chúng ta đến đây ?”

    Không gian bỗng im lặng đột ngột, cả ba người Philius, Astilda và Danika đều ấp úng nói không nên lời. Họ đang muốn giấu diếm một điều gì đó, Mercedes biết thế. Cô lập lại
    “Tại sao vậy ?”
    “Không giấu gì ngài,” – Astilda ngập ngừng – “Làng của chúng ta đã bị tổn thương rất nặng…lương thực cũng hết sạch… nên phải…”
    “Thật vậy sao bà !?” – Freud hỏi, vẻ lo lắng
    “Tôi… vẫn chưa nói hết…
    Sau cuộc càn quét của bọn quỷ đó, một người trong số chúng ta đã mất tích…”

    “Sao !? Mất tích !?” – Mercedes chau mày hỏi – “Là ai ?”
    Astilda lúng túng. Bà hết gãi đầu rồi lại đến xoa hai bàn tay
    “Tôi hỏi đó là ai !!!?” – Mercedes gằn mạnh từng chữ một. Cô khiến mọi người phải giật mình
    “Thưa…thưa…là…” – Astilda vẫn ậm ừ trong cơn sốt ruột của Mercedes

    “CHÍNH LÀ LUCID THƯA NGÀI !!” – Danika nhắm chặt mắt nói lớn
    “Lucid ?” – Freud và Mercedes đồng thanh
    “Chính là đứa trẻ với khả năng tạo ra giấc mơ…” – Philius nói
    “Chuyện như vậy mà đến bây giờ các người mới nói với tôi sao !!?” – Mercedes nóng giận
    “Ngài Mercedes …” – Giọng của một đứa trẻ bỗng từ đâu cất lên – “Người đừng nổi giận mà…”
    Mercedes nhìn ra cửa lều, một bé gái trông rất quen ngồi cúi đầu.
    “Athena Pierce ! Mẹ đã nói con bao nhiêu lần rồi !?” – Một người phụ nữ vội vã vào lều nắm tay con mình đi ra
    “A…khoan ! Khoan đã !” – Mercedes chợt thốt lên – “Hãy để nó ở lại đây với ta, được chứ ?”
    “V…vâng…” – Người phụ nữ ngập ngừng cúi đầu rồi lại bước ra, để con mình ở lại trong túp lều. Ngay sau đó, Athena chạy vọt vào trong. Nó nhìn mọi người rồi ngồi nghiêm chỉnh cạnh Danika.

    Không khí chợt yên tĩnh đột ngột, ai cũng nhìn nhau không nói gì. Một đứa trẻ như Athena cũng biết hối hận khi tự dưng cắt ngang cuộc trò chuyện của các thầy.

    “Có ai ở trong này không !?” – Một kẻ lạ mặt chợt vén căn lều lên
    “Ai đó !” – Phantom và Mercedes động thủ rút vũ khí chờ sẵn
    “Này ! Hạ vũ khí xuống ! Tôi đến đây vì hòa bình đấy !” – Mastema nhắt mắt, bịt tai rồi lăn ra nằm vạ dưới đất nói
    “Là cô ? Con quỷ hay kè kè bên tên Daniel ?” – Luminous cầm quang trượng chĩa về phía cô
    “Khoan Luminous ! hãy để cho cô ta nói đã” – Eunwol lên tiếng
    Bấy giờ Mastema mới dám mở mắt ra rồi chầm chậm đứng dậy. Tay cô cầm một mảnh giấy da sờn cũ, đưa nó về cho Phantom

    “Cầm lấy đi. Nó là của Chỉ huy Daniel. Ngài ấy nói muốn gởi cho các ngươi” – Mastema bảo
    “Thật chứ ?” – Luminous ngờ vực
    “Tôi không biết, ngài ấy bảo phải đưa nó tận tay cho các người” – Mastema không tỏ vẻ đang đùa cợt với họ - “Cũng chỉ tại lời đó mà ta phải lật tung cả mấy cái túp lều để kiếm các người đấy”
    “Gì cơ !? Lật tung !?” – Freud chau mày
    “Là tìm kiếm đấy tên đần độn !” – Mastema nổi đóa – “Phải hiểu theo nghĩa đen mới được sao ?
    Thôi không nói nữa, lá thư này đọc hay không tùy các người. Đã nửa đêm rồi đấy, tôi phải về thôi”

    Nói xong, Mastema bước ra khỏi lều và bay đi mất.
    Cô không biết hiện tại bây giờ mình phải làm gì, mình đi về đâu, đã theo phe nào. Cánh cô đập, nhưng cô bay trong vô định. Cứ bay mãi, bay mãi. Cô muốn dừng lại, nhưng không thể xác định được phương hướng. Cảm giác lạc lõng chiếm toàn bộ lấy cô.

    “Đã nửa đêm rồi sao …” – Mercedes lẩm bẩm
    “Thôi ta đi ngủ thôi !” – Phantom nói, tay nhét mảnh giấy vào túi quần
    “Ừ ! Lá thư này, mai hẵng đọc” – Freud nói

    Mercedes đặt lưng xuống cạnh Aran. Cô nhắm mắt nhưng vẫn chìm trong mớ suy nghĩ vẩn vơ. Rồi cũng ngủ thiếp đi. Athena ngồi đó một lúc lâu. Nó muốn trở về túp lều với mẹ mình. Nó nhẹ nhàng bước chân qua từng người và cố gắng không đánh thức họ dậy. Nhưng bàn chân nhó nhắn của nó bỗng kẹt giữa chân của Phantom và Luminous. Khó khăn lắm mới rút ra được. Nó chạy lén lút ra ngoài rồi biến đi mất. Mảnh giấy da trong túi quần Phantom rơi ra, tự động mở rộng

    Quân phản động,
    Các ngươi bằng mọi cách phải giết chết bọn chúng. Ta biết chỉ một mình ta sẽ không thể đọ sức lại với chúng. Nên ta phải nhờ vả các ngươi.
    Nhưng không chỉ có vậy ta mới viết lá thư này. Từ lúc này hãy banh con mắt ra mà đọc cho kĩ
    Nội bộ của Black Mage đang giấu diếm một bí mật. Và chỉ có ta…và Một trong số các ngươi biết được. Kẻ từ đầu đã bị Arkarium cho gọi người hạ thủ. Ta không đủ thời gian để viết cho các ngươi dông dài. Muốn hỏi cặn kẽ hãy hỏi kẻ đó. Và sau đó, hãy mau chóng đến Temple of Time. Ta đợi các ngươi

    Daniel.
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 29-07-2015 lúc 12:35.

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    2,075
    Rep Power
    14
    Truyện hay truyện hay :3 :3
    Để end thật rồi ta đọc nhé :*
    One,Two,Three...Hut!!

  6. #6
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    Trích dẫn Gửi bởi darkmegads Xem bài viết
    Truyện hay truyện hay :3 :3
    Để end thật rồi ta đọc nhé :*
    Ế quá ế les ơi :v

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

  7. #7
    Ngày tham gia
    May 2015
    Đang ở
    Hồ Chí Minh
    Bài viết
    3,209
    Rep Power
    13
    Ế là ế thế nào topic cũng đc hơn 4k lượt xem mà.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2015
    Đang ở
    #deepworld
    Bài viết
    1,237
    Rep Power
    10
    không muốn nói đâu cơ mà update nhanh nào

  9. #9
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    861
    Rep Power
    12
    CHAP 15

    Tóm tắt phần trước :
    Arkarium đã bí mật sai Daniel đi đánh Elluel để đem lại cho hắn Lucid, a.k.a cô bé có khả năng tạo những giấc mơ
    Daniel đi trả thù Arkarium vì lão đốt nhà hắn
    Aran bị trọng thương, phải nghỉ lấy sức
    Mercedes gặp được dân làng và các bậc thầy của Elluel
    Daniel nhờ Mastema đã gởi một lá thư cho Nhóm phản động



    “Hắn gửi thư cầu cứu chúng ta ?” – Freud liên tục tự hỏi – “Tại sao ?”

    Không khí ngột ngạt, căng thẳng kéo dài. Từ lúc họ đọc được lá thư đến lúc này cũng đã quá giữa trưa. Mỗi người họ xem chừng đều ở trong trạng thái mơ màng, không biết phải nghĩ về điều gì, và nghĩ đến đâu

    “Tôi biết hắn ta muốn nói gì…” – Eunwol chợt nói
    “Thật sao ? Cậu biết vì sao hắn gởi thư cho chúng ta ?” – Luminous liền hỏi
    “À…không…mình không biết…” – Cậu ta ấp úng
    “Ý của Eunwol…, là cậu ta biết rằng kẻ được đề cập trong lá thư, chính là cậu ấy…” – Phantom điềm tĩnh nói
    “Cậu biết sao ?” – Eunwol ngạc nhiên – “ Cậu biết khi nào ?Vậy tại sao cậu không hỏi trực diện tôi ?”
    “Tôi đã biết là cậu từ khi đọc xong mảnh giấy này. Ngay từ đầu chúng ta gặp được cậu, cậu đã nói rằng Hilla truy đuổi cậu vì một lí do phải không ? Lúc đó còn có cả tên Daniel này và Lotus. Nên tôi suy ra như vậy thôi.
    Về việc tôi không hỏi cậu, Daniel chính là lý do. Tôi chưa biết được mục đích thật sự của hắn, nguyên nhân của hắn gởi đến bức thư này. Nên tôi không thể tùy tiện hỏi được”

    Eunwol lúc này im lặng. Cậu thực sực khâm phục óc phán đoán tài tình của Phantom
    “Hãy để cậu ấy nói đi” – Mercedes xen vào – “Dù sao chúng ta cũng đã nghĩ đến mấy tiếng đồng hồ rồi. Nếu như đây là việc khẩn cấp, hẳn không dễ chịu gì khi biết “một trong số chúng ta” đang gặp nguy hiểm”

    “Thôi được rồi. Dù có muốn nghe hay không, tôi cũng sẽ nói” – Eunwol bảo

    * * *


    “Hơ…” – Aran mơ màng tỉnh dậy – “Đây là đâu ?”

    “Oái !” – Cô bất chợt thốt lên, cảm giác bỏng rát của thuốc bất ngờ hành hạ cô. Đã nhiều lần Aran bị thương và được Mercedes cứu chữa, nhưng cô vẫn không tài nào chịu nổi cái cảm giác nóng hổi như đang tra tấn này.

    Aran chầm chậm ngồi dậy để không phải ơơng vào vết thương. Cô chộp lấy bộ giáp, mặc lên nhanh chóng và tóm lấy thanh đại đao, từng bước từng bước một đi ra khỏi căn lều.

    “Ơ !!! Mọi người ở đây sao !?” – Aran ngạc nhiên thốt lên, nhìn những yêu tinh đang dọn lều, sắp xếp đồ đạc. Một số người đã xếp thành một hàng, tụ tập bàn tán.
    Philius chợt quay mình lại khi nghe tiếng gọi
    “Ngài đã tỉnh lại rồi sao Aran ? Ngài hoàn toàn bình phục chứ ?” – Philius hỏi
    “À… Cháu không sao… Nhưng những người khác đã ở đâu rồi ?” – Aran thắc mắc, ngó nghiêng tìm kiếm
    “Bọn họ đã đi trước rồi, sau khi phát hiện được nội dung thực sự của lá thư Daniel gởi cho họ”
    “Sao cơ ạ !? Con quỷ gớm ghiếc đó gởi thư cho chúng ta ? Không phải chứ, con chừng là bẫy đấy ạ !!” – Aran thốt lớn, khiến những người chung quanh tò mò.
    “À không !... Không sao cả, Daniel đã ở bên phe chúng ta” – Philius cười trừ trước thái độ của Aran
    “Bà đảm bảo chứ ?” – Aran lại hỏi
    “Tôi đảm bảo bằng cả tính mạng đấy” – Philius cười nói. Nụ cười khiến Aran chợt sựng lại. Cô không thể nghi ngờ được lời nói của người phụ nữ này, người mẹ đỡ đầu cho cả cô, cả Mercedes.

    --ĐOÀN TÀU KHỞI HÀNH TRONG BA MƯƠI PHÚT NỮA !! TẤT CẢ MỌI NGƯỜI HÃY CHUẨN BỊ !!!--

    “Hử, sao hôm nay lại có chuyến tàu được nhỉ ?” – Aran thắc mắc
    “Đó là chuyến tàu đưa Yêu tinh và cư dân ở Leafre đi lánh nạn thưa ngài” – Philius nói
    “À…ra là như vậy. Nhưng… cháu cứ tưởng tàu đã bị phá nát hết rồi”
    “Không hẳn, chúng ta còn một con tàu nữa, và còn cả con tàu của ngài Phantom nữa ạ”
    “Vậy sao…” – Aran gật gù – “À mà… Bà nói nội dung thực sự của lá thư…là thế nào ạ ?” – Aran hỏi
    “Đây, ngài cầm lấy mà xem” – Philius rút mảnh giấy da từ trong túi của bà đưa cho Aran.
    Aran lướt mắt một lượt, gương mặt biểu hiện vẻ thắc mắc thấy rõ. Nó khiến Philius muốn bật cười, nhưng bà phải kiềm lại, thể hiện sự tôn trọng của bà đối với cô.
    “Bà giải thích cho cháu được không…” – Aran gãi đầu cười


    “ỐI !!! CON TÔI !!!! NÓ BIẾN ĐÂU MẤT RỒI !!!!!” – Một tiếng nói thất thanh vang lên. Sau đó, người phụ nữ vội vã chạy khắp nơi, lục lọi những túp lều nhỏ còn sót lại
    “Chuyện gì ở đây vậy hả…Negi ?” – Philius hỏi
    “Thưa ngài Philius… con của tôi… con của tôi…” – Người phụ nữ sụt sùi
    “Bình tĩnh, hãy bình tĩnh… Con của bà tên gì, tôi sẽ tìm giúp cho” – Aran đến đặt tay lên vai Negi, trấn an bà ấy
    “Con…con của tôi… tên là… Athena…Athena Pierce” – Bà ta nức nở, khóc nấc lên
    “Athena !? Con bé gan dạ đấy sao ?” – Aran chau mày – “Bà có nhớ nó bỏ đi lúc nào không !?”
    “Nó… nó…” – Bà ta vẫn nấc liên hồi
    “Thôi được rồi, bà ngồi đây chờ tôi” – Aran liền quay sang Philius – “Bà giúp cháu nói người ta ráng chờ một chút nhé, có thể sẽ trễ đấy !”
    “Được rồi, ngài bảo trọng !”

    * * *

    “ATHENA ! ATHENA !!!!!!!!!!” – Aran gầm lên trong bãi chiến trường đầy khói. Mùi máu tanh khiến cô muốn nhợn ra mấy lần.

    “ATHENA !! ATHENA À !!!!!!! CÓ NGHE TA NÓI KHÔNG !!!!!!” – Aran tiếp tục thét lớn. Cô bắt đầu nản lòng, tìm kiếm mọi ngõ ngách trong rừng, trong những hốc đá.
    “Hức… hức…” – Chợt cô nghe tiếng nấc của một đứa bé. Cô liền đoán ngay đó là Athena. Cô chạy lại ngay sau mỏm đá. Quả nhiên thấy được cô bé ngồi ôm hai chân, úp mặt vào khóc
    “Này Athena…” – Aran đặt tay vào hai vai của con bé. Nó giật nảy mình, định la lên. Sau khi thấy mặt của Aran, nó mới bắt đầu trấn tĩnh lại, ôm chầm lấy cô mà khóc
    “Thôi nào, Athena, ổn rồi… chúng ta mau đi về thôi …” – Aran vỗ nhẹ vào lưng của Athena. Gương mặt cô có vẻ lộ ra vẻ lo lắng. Trên mặt con bé, những vết máu khô đỏ thẫm. Trên mặt đất sau phiến đá nó nấp, xác của rồng, những khúc xương xẩu trải khắp mọi nơi. Cô biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng cô không muốn hỏi, muốn cho con bé trấn an lại tinh thần.
    “Ta về thôi…”

    * * *

    “Ôi Athena con tôi !!!!” – Negi ôm chầm lấy con của bà – “Cám ơn ngài ! Cám ơn ngài nhiều lắm” – Bà ta rối rít cảm ơn trong cơn nấc nghẹn
    “Không có gì…mọi chuyện đã ổn rồi… Nhỉ ? Athena” – Aran hỏi con bé
    “Dạ vâng !” – Athena đã sớm không còn khóc nữa. Nó đáp lại Aran một cách vô tư nhất. Rất dũng cảm, rất ngây thơ. Rồi sớm muộn gì con bé sẽ được trở thành bậc thầy cung thủ mà nó luôn luôn mong ước

    “ĐOÀN TÀU ĐÃ CHUẨN BỊ KHỞI HÀNH ! XIN NHŨNG NGƯỜI CÒN LẠI NHANH CHÓNG LÊN TÀU VÀ ỔN ĐỊNH CHỖ NGỒI !”

    “Tàu đã sắp khởi hành rồi ! Hãy mau đi đi !” – Aran vỗ đầu Athena, bảo
    “Sau người không đi chung với con đi !!?” – Athena hỏi
    “Ta không thể đi được… vì các bạn cần ta…”
    “Vậy con cũng sẽ không đi ! Vì nữ hoàng cần có con !” – Athena ngây thơ đáp. Nó khiến Aran bật cười
    “Sai rồi ! Nữ hoàng không cần con ở lại đây đâu ! Nữ hoàng cần con trở về, và bảo vệ tất cả mọi người !” – Aran bảo
    “Thật vậy sao ?” – Nó cúi đầu
    “Thôi trễ rồi…ta đi thôi Negi” – Philius nói
    “Dạ vâng”
    “Aran !! Ngài hãy bảo trọng !!!” – Athena nói lớn rồi chạy một mạch vào khoang tàu cùng mẹ của nó và Philius

    “Ừ ! Bảo trọng”

    ---------- Post added at 12:36 PM ---------- Previous post was at 12:32 PM ----------

    Thỏa mãn ước muốn của cô mì rồi nhé :v
    Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 22-08-2015 lúc 11:11.

    Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3

  10. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Tây Ninh/Gò Dầu
    Bài viết
    470
    Rep Power
    10
    Chắc là ghi mỏi tay lắm
    Nếu bạn không tự xây ước mơ của mình thì người khác sẽ thuê bạn xây ước mơ của họ

Trang 9 của 16 Đầu tiênĐầu tiên ... 7891011 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •