Bài viết chỉ dựa vào cảm xúc ở phiên bản Maple Story do VNG phát hành ở thời điểm lúc bấy giờ.
Mọi ngày cũng như mọi hôm,em ra tiệm nét(lúc đó chưa có cái CPU cắm ở nhà).Sau vài phút lướt web thì trang quảng cáo về Maple Story đang trong tầm mắt của Moon,sau click vào thì thấy giao diện game khá đẹp(hồi Moon học lớp 6 nên đầu óc còn khá là bé con).Sau 3 tháng cũng đến hè,cứ sáng nào BANG vào tiệm nét thì hét thật to MỞ MÁY,thế mà đến nay Moon cũng không hiểu vì sao chơi 1 tháng 13 ngày mà vẫn chưa lên được cấp 20.F7
Lên đươc lớp 7,bố tậu cho Moon cái CPU khá ngon.Hàng ngày hàng giờ,cứ cắm cái đầu vào màn hình làm Moon khổ với cặp cửa sổ tâm hồn gần 2 độ F13.(Em có ước ao,em có một khát khao có đôi mắt như thế này F14)
Hí ha hí hửng,vào game chỉ được có 2 tuần thì một thông báo làm Moon như từ rơi trên xuống một người khóc,nhiều người đau khi Maple Story sẽ chia tay mọi người trong vòng 1 tuần lễ nữa.Trong những ngày ảm đạm,với những kỉ niệm còn đeo bám theo Moon một thời tuổi thơ.......
CÒN TIẾP PHẦN SAU(11h36', khuya rồi mai viết tiếp,bây giờ Moon đuối quá.)