Kết quả 1 đến 10 của 93

Threaded View

  1. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    BT
    Bài viết
    254
    Rep Power
    13
    (Tiếp nào...) Chap 2:

    “Có gì đó đã cho nổ tung cả một mãnh rừng,…rất gần đây rồi, nhanh lên nào Mercy…” Evan chốc chốc lại nhủ thầm. Sâu thẳm trong thâm tâm cậu biết rằng, nếu có gì đó bất ngờ lao từ trong rừng ra và tấn công thì tất nhiên việc cậu và Mercedes không thể cứu vãn được người dân là dĩ nhiên, với thứ đó hẳn hỏa lực hay ma lực của nó phải thuộc dạng bậc thầy - một bậc thầy xấu xa, nhưng cậu phải cứu được Mercedes. Có Mercedes, công cuộc bảo vệ Maple của những người lãnh đạo sẽ nắm nhiều phần trăm thắng hơn, nhưng…cậu lập tức gạt ngay lý do đó ra khỏi đầu mình, cậu phải cứu Mercedes, với lý do…mà tự đáy lòng cậu mới có câu trả lời.



    “Bộp”, Evan tông khá mạnh vào vai một cô gái lạ…đứng giữa đường, với vận tốc ấy, dĩ nhiên cú tông có thể khiến một bác nông dân ngã nhào ra giữa đường, cậu chực quay lại hòng xin lỗi, nhưng…cô gái đã biến mất.

    - Hả…sao… Cậu chỉ kịp phân vân, có phải cậu đã tông phải một cô gái hay không, và…làm sao cô ta có thể biến mất một cách nhanh như vậy, trong khi các vũ khí và trang phục của cô ấy không hề giống bất kỳ trường phái pháp sư nào cậu biết, nó giống…du hiệp hơn là pháp sư.
    Evan quay lại, bỏ mặt mớ ảo tưởng mà cậu vừa gặp bởi dĩ nhiên du hiệp không thể nào nhanh đến vậy, hàng ngàn người dân bị cậu bỏ sau vẫn đang ùa lên Thánh Điện, cậu quay lại và tiếp tục chạy tới cổng thì một chiếc bống đen, che đi ánh mặt trời ngay trên đầu cậu. Evan chỉ kịp đưa chiếc đũa phép lên trời và “Hự !!!” cú đạp đã khiến Evan té ngữa.



    .........................
    - Ê…này…cháu bé. Mercedes hét to hết mức có thể để gây sự chú ý của đứa trẻ. Nắm lấy tay ta, cố lên nào…
    Mercedes rướn người sang trong khi dòng người sợ hãi cứ chạy ào ào và không hề quan tâm đến đứa bé, cô cố gắng gượng lại để không bị đẩy lên phía trước trong khi thằng bé nhỏ nhắn cứ thụt tay lại sau khi đưa ra bởi chậm một chút thôi, những bàn chân to khỏe của các người dân sẽ dẫm nát tay nó. Nó la lên và khóc òa khi một người phụ nữ dẫm lên nó, và thêm một bàn chân nữa, nó chỉ biết so sặc sụa và gượng la lên để được cứu. Mercedes như chết lặng, từng dòng người nối nhau chạy ngang qua và dẫm lên đứa bé tội nghiệp, một sinh linh nhỏ bé. Có quá nhiều sinh mạng đã mất trong hôm nay, và sự sống của thằng bé cũng chỉ có cô quan tâm, chỉ cô thấy và chỉ cô có thể cứu, không thể chần chừ thêm một chút nào nữa Mercedes lao qua dòng người và lãnh nhiều cú đá do người dân chạy quá mạnh, cô chực kéo đứa bé vào vòng tay, một phụ nữ la toáng lên khi vô tình dẫm lên chân cô, và cả dòng người như khựng lại một chút và rồi rẽ sang hai hướng. Mercedes đứng dậy, bế trên tay đứa bé đã ngất và giao cho một người phụ nữ lớn tuổi.

    - Tôi hiểu rồi, cô đi đi, thằng bé sẽ không sao đâu. Người phụ nữ nói.

    - Cháu cảm ơn. Mercedes chỉ kịp nói câu đó và nhanh chóng nhìn
    sang mãnh rừng đã nổ tung.

    Có một tiếng động lạ, một tiếng gì đó như người ta đang vò giấy, hay đốt điện, nhưng lạ là tiếng đấy to đến nỗi toàn bộ người dân trên cầu đều nghe thấy, họ không chạy nữa, tất cả im lặng để lắng nghe tiếng động vừa quen vừa lạ, và rồi một cô bé la lên “Chạy, chạy đi mọi người, cháu đã thấy nó, là quái vật đó “, “Chết tiệt” một người đàn ông nói khẽ và lùi lại phía sau, tránh xa chiếc thành cầu đá cẩm thạch màu xanh lơ, dường như ông ta biết gì đó về tiếng động lạ.

    Mercedes bước đến, như chắc chắn là người đàn ông đã biết gì đó, cô hỏi
    - Nó là gì vậy, có đúng là quái vật không ?
    - Chúng ta phải đi thôi, nó mà tấn công thì chỉ có chết, chạy đi. Người đàn ông đẩy vai cô thật mạnh rồi quay mặt chạy lên chổ cổng.

    Một số người dân bước lùi lại với vẻ mặt bàng hoàng, bề ngang của cầu phải đến 15 mét để họ mới có thể tránh xa chiếc thành cầu, lo sợ và quay mặt chạy, “Evan đã đến cổng chưa nhỉ” Mercedes hỏi thầm trong khi thứ đó đập vào mắt cô, cô cũng bước lùi lại, miệng hét to “Chạy, tất cả mọi người chạy lên cổng, nhanh lên !!!”

    .................................................. .......

    Cô gái lạ với khăn che mặt như một Du Hiệp chuyên nghiệp, màu trắng và bộ đồ bó sát cũng màu trắng, với đôi giầy và găng tay có chất liệu kỳ lạ, nó bóng sáng như kim loại, chỉ có đôi mắt là gây chú ý mạnh, nó hiện rõ vẻ hung hãn và tức giận khi nhìn chằm chằm vào khẩu hiệu hoàng gia đính trên vai Evan. Một cái gì đó, một tiếng động đã làm sao nhãng cô gái, cô ta nhìn về phía mãnh rừng tiên đã bị nổ tung, đôi chân mày khẽ trùng xuống hiện rõ vẻ phân vân và có đôi chút sợ hãi. Tuy dù bất động dưới chân đối thủ Evan vẫn nghe thấy tiếng động đó, nó kéo dài và đều đặn.

    - Có chuyện gì với cô vậy ? Evan không thể dấu nỗi sự giận dữ.
    - Có chuyện gì với tôi sao ? Khi mà quái vật đến phá nhà chúng tôi trong khi không có một thông báo nào của Hoàng Gia để chúng tôi phòng thủ cả. Cô gái nhíu mày, đôi mắt sắc sảo nhìn càng hung dữ hơn.
    - Tôi xin lỗi về sự…mất mát đấy, nhưng…tôi chỉ biết sau khi nghe tin của nữ hoàng và đến đây. Evan trả lời gấp gáp.
    - Ồ, vậy thì nói với nữ hoàng của các ngươi…
    - Nữ hoàng của chúng ta. Giọng Evan đầy thản nhiên.
    - Ta không hề muốn đùa với sự hài hước của ngươi. Cô gái có đôi mắt sắc sảo ấn mạnh đôi song kiếm vào cổ Evan một cách chuyên nghiệp, hẳn các lưỡi kiếm đã được mài dũa rất nhiều lần, nhìn nó rất tinh xảo, không như các loại vũ khí mà Evan thường thấy.
    - Nói với ả rằng nếu không đủ khả năng cai trị Maple, thì hãy để chúng ta, thêm một cuộc tấn công bất ngờ của quái vật nữa thì Thánh Điện sẽ trở thành Trận Địa, rõ chưa !!! Cô gái gắt mạnh hai từ cuối làm Evan tỏ vẻ thích thú.
    - Yes, Madam. Evan cười cợt, coi như mọi lời nói đấy như một trò đùa của một nữ du hiệp vị thành niên.

    Cô gái ghì song kiếm xuống cổ Evan với đôi mắt giận dữ hơn, thì bỗng “Vút…Keng” mũi tên vô cùng chính xác của Mercedes đã bị một thanh kiếm của cô gái lạ chặng lại trước đi xuyên cổ ả. Cái đuôi mắt cô ả bỗng dài ra thể hiện một nụ cười khinh thường, Mercedes không hề đùa, cô liên tục bắn những mũi tên vào mục tiêu và hàng dài mũi tên liên tiếp nối đuôi sau gót cô gái lạ và chỉ hai cái chớp mắt cô gái đã nhảy khỏi chiếc cầu, cô ta quá nhanh, nhưng…không ai có thể nhanh hơn những mũi tên của Mercedes.



    - Ev ! Cậu ổn cả chứ, tớ lo cho cậu quá. Mercedes lao tới ôm lấy Evan.
    - Tớ biết, tớ đã không kịp triệu hồi rồng. Evan tự trách. Nhưng tớ ổn cả, còn cậu ?
    - Tớ không sao, sao cô ta có thể nhanh đến thế, và cả sự tránh né điêu luyện của các bậc tiền bối du hiệp như thế chứ. Mercedes thắc mắc.
    - Đúng vậy, cô ta nhanh thật …
    - Nhưng cũng bị trúng đạn, chả ai thoát khỏi tớ một khi tớ ngắm cả hihi. Mercedes chặn ngay Evan và cố gượng một nụ cười thật khẽ nhưng không thể dấu nỗi sự lo lắng.

    Dòng người đã kịp ùa đến chỗ hai người bạn, và cánh cổng Thánh Địa đang mở rộng ngay phía trên chỉ chưa đến 100 mét nữa, Mercedes rìu Evan dậy, chiếc găng tay lụa nạm ngọc siết chặt vũ khí và tiếp tục chạy, nhưng chưa đầy sáu bước, một tiếng rít tai kinh hoàng bừng lên, làm kinh động cả một vùng rộng lớn, chim chóc bay đầy trời, muôn thú từ trong rừng chạy tán loạn ra đường và tấn công bất kỳ người dân nào trên đường chạy của chúng, tiếng rít quá to khiến ai cũng phải bịt chặt lấy tai, và một chấm sáng lóe lên từ đám rừng hoang tàn, đang lao tới cây cầu, không, nó không chỉ là một chấm sáng, nó là cả một quả cầu ánh sáng khổng lồ với các dòng điện dài ngoằng màu tía bao quanh đang lao tới với một tốc độ khủng khiếp.



    - Chạy đi, tất cả mọi người chạy đến Thánh Điện. Evan và Mercedes hốt hoảng,

    Không thể nào chạy xuống vì cây cầu quá dài, đường còn quá xa để trở lại đất liền, Evan và Mercedes hòa vào dòng người cấp tốc chạy, Mercedes khựng lại, đôi mắt to với đôi lông mi cong vút đang chăm chú vào quả cầu khổng lồ đang hiện rõ ngay trước mặt…. “Đùng”, một phần cầu đã bị nổ tung và Evan thấy Mercedes đã bị hất tung lên trời. Những tiếng kêu răng rắc bắt đầu to hơn và hai phần đã bị tách rời của cầu đang rung lắc dữ dội, hàng ngàn người ngả nghiêng theo nhịp rung lắc của cầu, nhưng chỉ còn vài chục mét nữa thôi, có lẽ vài chục người ở đầu cầu sẽ sống sót nếu kịp chạy đến cánh cổng, Evan hét to hết mức.

    - Thôi nào, giây phút sinh tử đấy, mọi người nhanh lên !!!

    Nhưng trong đôi mắt ấy, sự bàng hoàng không dấu được vẫn hiện ra rõ mồn một, một chút gì đó nhói lên tự đáy lòng, nhưng cậu không được chết ở đây, không phải chết như thế này.



    Chiếc cầu rung lắc kinh hoàng, chỉ chưa đầy 25 giây, từng mảng từng mảng lớn các khỏi đá cẩm thạch khổng lồ đang rời khỏi khối kiến trúc thánh thần và rơi tự do, cây cầu khổng lồ đang đứt khúc và đổ rầm xuống vực thẳm cùng với hàng ngàn sinh mạng khóc la, một số chỉ biết ôm lấy gia đình họ, chỉ trong tíc tắc nữa thôi, có lẽ đây chính là bình địa.



    Thanks for read
    (đến khi hết event mà chưa đến kết thúc truyện thì tớ vẫn sẽ viết tiếp, mong mọi người ủng hộ)
    [Còn nữa....]
    Lần sửa cuối bởi danielng, ngày 21-06-2012 lúc 10:04.

Các Chủ đề tương tự

  1. MapleStory Truyện ^^
    Bởi luciferking trong diễn đàn DarkDreams
    Trả lời: 14
    Bài viết cuối: 10-05-2013, 00:38
  2. [Truyện ngắn] Welcome to MapleStory <3
    Bởi nhockai2710 trong diễn đàn Truyện Chữ
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 01-09-2012, 07:10

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •