Kết quả 1 đến 10 của 185

Chủ đề: [Fic] NightCactus

Threaded View

  1. #11
    Chương 3 : Night Cactus – Hoa Quỳnh


    Một cánh tay bằng máy vươn ra từ trực thăng trắng, bắt lấy Danna rồi kéo nó vào trong.
    Trong trực thăng có 3 thanh niên, Danna tin rằng đây là ba kẻ lạ mặt nó đã gặp lúc sáng, buồng lái trống rỗng, không có phi công, nhưng có những đường kẻ màu lam giống hệt chiếc trực thăng của Neo lúc hắn cắm thanh kiếm xuống.


    “Các người muốn gì ở tôi” – Danna hỏi, xoa cái vai bị đau do va chạm với bàn tay bằng máy


    “Cậu hỏi câu đó bên trực thăng kia chưa chán hả” – Người có vẻ nhiều tuổi nhất trong ba người trả lời, anh ta cũng có một bộ tóc màu nâu giống Danna, chỉ có điều nó sẫm hơn rất nhiều. Hai người còn lại bật cười. Người thứ nhất là một cậu nhóc cỡ 15 tuổi, thấp và hơi béo, dựa vào chiều cao Danny biết đây chính là người – bằng một cách phi thường nào đó – húc bật chấn song cửa sổ lâu đài cậu ở. Người thứ hai lớn hơn, có vẻ bằng hoặc hơn tuổi Danna, anh ta đeo kính, mặc một bộ áo trắng có hoa văn rằn ri, tay cầm một khẩu súng ngắm – lại một thứ nữa cũng có những đường kẻ màu xanh lam “đây là người bắn hạ viên phi công và hai tên ngồi cạnh mình” – Danna nghĩ.




    “Tôi không đùa với các anh đâu” – Danna nói, nhìn thẳng vào người thanh niên tóc nâu.


    “Tôi không đùa, chỉ có điều cậu không biết đặt câu hỏi nào khác sao, vì cái câu hỏi của cậu muốn được giải đáp thì cậu cần phải biết nhiều điều trước đấy” – Người thanh niên trả lời, cũng nhìn thẳng Danna.


    “Ví dụ?”


    “Chúng tôi là ai?” – Anh ta chỉ mình và hai người trong trực thăng rồi tiếp tục chỉ ra cửa sổ – “Hắn là ai?”


    “Tôi biết các người là ai, những kẻ sử dụng trái phép năng lượng lam, và tôi không muốn dính dáng vào mấy vấn đề xử lý lẫn nhau giữa các đảng phái của các người”


    “Chúng ta có được coi là một đảng phái không Xcod” – Người thanh niên tóc nâu quay sang hỏi anh chàng đeo kính bên cạnh, mỉm cười giễu cợt.


    “Tôi không chắc, Yuu, chúng ta tự gọi là một nhóm, chắc ở một góc độ nào đó cũng được coi là một đảng phái” – Xcod mìm cười trả lời


    “Không, cậu chả biết gì về chúng tôi cả Dan ạ, vậy thì sao không thử bắt đầu bằng một câu hỏi hợp lý, cậu sẽ có thông tin cậu muốn biết sớm thôi”


    “Được rồi, vậy hắn là ai, Neo ấy”


    “Edels”


    “Tuyệt” – Danna chán nản


    “Sao vậy, cậu không tin vào chuyện đó à” – Yuu cười và nói.


    “Điều gì khiến anh nghĩ là tôi tin mấy lời đồn của lũ rỗi hơi trên mạng internet”


    “Nó đâu chỉ là lời đồn, cũng khá nổi tiếng đấy chứ, nếu tôi không nhầm thì có cả game và phim làm về nó thì phải”


    “Mới chỉ có game thôi anh, năm sau mới ra phim” – người nhỏ tuổi nhất chỉnh lại.


    “Các người thấy vui lắm hả”


    “Tôi không mạo hiểm đến đây cứu cậu chỉ để đùa đâu cậu Danna” – Vẻ mặt của Yuu nghiêm túc lại, anh ta nhìn thẳng vào mắt Danna.


    “Được rồi” – Danna dừng lại một lúc, không hài lòng với câu trả lời của những kẻ lạ mặt – “Vậy các người là ai”


    “Cậu đoán ra rồi đấy, chúng tôi là một nhóm người sử dụng trái phép năng lượng lam, còn gì hơn không” – Yuu nói


    “Chúng tôi là những người đang tìm cách ngăn chặn các Edels thực hiện mục đích của chúng, bọn tôi là cái gai trong mắt của người Edels” – Xcod tiếp lời.


    “Nhóm các người có tên chứ”


    “Bác cậu chưa cho cậu biết ?” – Yuu hỏi lại


    “Ông ấy chỉ nói cho tôi các người là thành phần đặc biệt nguy hiểm”


    “Night Cactus, tức là …. Hoa Quỳnh” – Yuu nói – “Không có tác dụng đâu” – Anh ta chỉ tay của Danna.


    “Bên trong trực thăng này, cậu không phát được tín hiệu ra ngoài đâu” – Xcod nói.


    “Vẫn đáng để thử” – Danna trả lời, trong lòng bàn tay cậu hiện giờ là một máy phát tín hiệu màu xanh lam, nhỏ bằng nửa cái điện thoại, cái máy được gắn với đĩa kim loại ở trong lòng chiếc găng tay.


    “Cậu không thể tác động vào bất cứ thứ gì trên trực thăng của tôi, của Neo cũng vậy, cậu giữ nó trong người từ lúc bị Neo bắt à” – Yuu mỉm cười hỏi


    “Không hẳn, nó lúc nào cũng ở trên người tôi” – Danna nói và tháo cái máy phát tín hiệu ra khỏi đĩa kim loại, ánh sáng màu xanh biến mất và nó trở về hình dạng một cái đồng hồ.


    “Khá lắm” – Xcod nhìn cái đồng hồ - “Không sử dụng giống như chúng ta nhưng cậu ta thậm chí không phải ra lệnh bằng lời, cậu làm thế nào vậy” – Anh ta có vẻ thích thú.


    “Tôi có ra lệnh, dĩ nhiên là bằng lời” – Danna nói, cảm thấy có gì đó khó hiểu trong câu nói của anh ta – “Chỉ có điều khi ở trên trực thăng của Neo, tôi đã thay đổi mã lệnh từ “máy phát tín hiệu X5” thành “Các người muốn gì ở tôi


    “Và cậu cũng dùng câu đó trên máy bay của hắn” – Yuu cười lớn, đầy ấn tượng –“Nhanh trí thật, chỉ trong ngần ấy thời gian, nếu vậy ít nhiều bác cậu cũng đã biết được chúng ta từng ở đâu, tôi hi vọng ông ta không lần ra vị trí hiện tại”


    “Ông ấy sẽ không biết được” – Spi nói – “lúc anh Xcod bắn viên phi công em đã nhờ ảnh bắn kèm một máy phát khác vào máy bay của Neo, rồi hack vào tần số quân đội, gửi tín hiệu đó tới ông bác, ông ấy sẽ nghĩ đó là tín hiệu của cháu mình và đuổi theo Neo”


    “Ông ấy sẽ kiểm tra và sẽ thấy rằng tín hiệu đó là giả mạo” – Danna nói


    “Không, khi anh lên trực thăng, thì máy phát của anh cơ bản đã thuộc kiểm soát của em rồi, và từ dữ liệu của nó em có thể tạo ra một cái máy phát giống hệt từ tần số đến tất cả mọi thứ”


    “Khoác lác, cậu vừa nói cậu gắn máy phát đó sau khi bắn viên phi công của Neo, giờ lại nói khi tôi lên tới đây cậu mới tạo ra máy phát”


    “Em nói là em bắn một máy phát vào trực thăng của Neo, sau đó khi anh lên đây thì em thay đổi nó cho phù hợp với dữ liệu máy phát của anh”


    “Cái gì” – Danna không tin – “Làm sao cậu truyền năng lượng lam được tới nó khi thậm chí không cầm nó trên tay”


    “Vì thế tôi mới nói cách sử dụng của chúng ta khác nhau” – Xcod trả lời –“Thú vị thật”


    “Khác nhau thế nào?”


    “Giờ thì khó giải thích lắm” – Anh ta nói




    Danna im lặng một hồi, mọi điều những người này nói đều mơ hồ, và quá khó tin, vượt quá hiểu biết của nó, và nó bắt đầu nghi ngờ có phải họ đang nói dối nó để câu giờ không, nhưng câu giờ cũng chả để làm gì, giờ nó mới phải là người cần câu giờ và tìm giải pháp cơ mà. Trước khi mọi thứ trong đầu rối ren hết cả lên, nó quyết định lên tiếng.


    “Giờ các anh đưa tôi đi đâu”


    “Hi vọng đó không phải là một mã lệnh trá hình khác” – Yuu cười – “Tới một căn cứ của chúng tôi, tại đó cậu sẽ được giải đáp một số thắc mắc còn lại”


    “Cụ thể là ở đâu”


    “Nơi đặt dấu chấm hết cho cuộc diệt chủng của người Edels, hồ Ludus”

    P/s : Nhận thấy chương này vẫn còn ngắn, tác giả xin được tự kiểm điểm bằng biện pháp té.
    P/s 2: Hôm nay tác giả đang rất vui, vì thế xin tặng mọi người một bất ngờ
    Lần sửa cuối bởi dzung2408, ngày 19-03-2013 lúc 18:15.

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •