(cố gắng đạt đc những mục tiêu do dzung2408 đề ra >"<)
Kì 27 :
Yan nói to :
- Cái gì? Ông là MiuMiu?
Mọi người đều quay lại hỏi :
- Sao vậy? Có chuyện gì thế?
Yan gượng cười và xua tay :
- Không có chuyện gì đâu, mọi người đừng bận tâm.
Yan thì thầm với con mèo :
- Thật ư? MiuMiu là ông ta ư?
- Đừng tự tiện dặt tên cho tôi! *Blush* Tôi đã có tên do chủ nhân thứ 2 đặt rồi!
- Thế tên do chủ nhân thứ nhất của MiuMiu đặt là gì vậy?
- Tôi ... không nhớ nữa, cũng đã gần trăm năm rồi, lúc ấy Ngài vẫn chưa bị phong ấn vào giấc ngủ sâu, Ngài đã tặng tôi cho chủ nhân thứ 2, lúc đó ông ấy mới chỉ là 1 cậu bé con ......
Mặt con mèo bỗng trở nên buồn bã, Yan cảm thấy dường như nó đang khóc, những giọt nước chảy ra từ khoé mắt nó như những hạt ngọc, rơi li ti từng giọt xuống dưới nền cỏ xanh.
Trong 1 khoảnh khắc, cô thấy 1 cậu bé có tai mèo và đuôi mèo màu đen đang khóc.
Cô xoa đầu con mèo :
- Thôi, không cần nhớ lại những kỉ niệm buồn ấy nữa đâu. Nếu giờ MiuMiu không có chủ nhân thì tôi có thể trở thành chủ nhân mới của MiuMiu không?
- Thật chứ? Cô sẽ là chủ nhân của tôi? Cô sẽ cứu thế giới này chứ?
- Tôi có thể làm chủ nhân của MiuMiu, nhưng còn cứu thế giới này thì ... Tôi không biết phải làm như thế nào cả ...
- Cô không phải chỉ có 1 mình, còn có tôi và người sau này sẽ là bạn đời của cô nữa mà ....
Yan đỏ mặt, cô nghĩ thầm : "Là Puu ư? *Blush* Puu sẽ cùng mình cứu thế giới này và ....."
Rồi con mèo nói tiếp :
- Nhưng thật sự là rất kì lạ, dòng họ Kenta vốn .....
Con mèo bỗng lả đi. Yan hốt hoảng :
- MiuMiu làm sao vậy?
- À, không có gì, *ôm bụng* chỉ là .... tôi chỉ đói quá thôi .... Tôi từ Paris trở về đây, toàn bị con người hắt hủi, đuổi đánh nên chưa được ăn 1 bữa nào no nê cả, từ lúc cập bến tới đây, tôi cũng chưa ăn gì cả .....
- Thôi, đừng nói nữa, để tôi lấy bánh cho MiuMiu ăn ...
- Tôi không thể ăn được bánh hay các thứ khác ngoài m...
- Vậy MiuMiu ăn gì, để tôi ...
Bỗng dưng Rin đặt 1 bát sữa trước mặt con mèo.
- T..tôi có thể uống bát sữa đó chứ?
- Tất nhiên, Rin lấy cho MiuMiu mà - Yan cười
Trong lúc con mèo đang uống sữa, Yan hỏi Rin :
- Rina nè.
- Hm...?
- Sao bạn biết MiuMiu muốn uống sữa vậy?
Rin lắc đầu nói :
- Thì ... mèo thường thích sữa mà...
- Rina có vẻ rụt rè nhỉ, chả bù cho Ruu....
- Onii-chan trong mắt Yanko và bạn kia như thế nào vậy? - Rin đột ngột hỏi
- À, ừm, Kanji thấy thế nào thì mình không rõ nhưng với mình thì ... Ruu là người quan trọng nhất của mình. Bạn ấy ân cần, chu đáo, tốt bụng, luôn quan tâm tới người khác, luôn tỏ ra vui vẻ nhưng mình thấy dường như bạn ấy đang che giấu điều gì đó ....
- Yanko thấy cuộc đời của bạn hạnh phúc và suôn sẻ chứ?
- Ừm, sau khi gặp Ruu thì là vậy, còn trước đó thì không, cha mẹ mình mất sớm, ông thì nghiêm khắc đủ đường ..... Nhưng giờ thì không còn nữa rồi, ông mình đã hiền hơn trước và mình còn có Ruu cùng với Kanji bên cạnh mình ...
- Vậy .... bạn thật sự yêu Onii-chan chứ?
- T... tất ... tất nhiên là vậy rồi, sao bạn lại hỏi như vậy?
- Tận đáy lòng bạn nghĩ như vậy ư? Trái tim bạn luôn cam thấy như vậy ư? Hãy suy nghĩ cho thật kĩ và đến lúc nào đó trả lời mình.
Và Rin đi vào nhà. Ruu, Kan và Rumi đi tới hỏi :
- Có chuyện gì vậy?
Yan xua tay :
- Không ... không có gì cả đâu, mọi người ăn bánh đi, mình sẽ để dành phần lại cho Rina.
----------------------------------------
Yan vẫn cảm thấy hơi sợ hãi, thái độ và cách nói của Rin thật không bình thường, không hề giống Ruu, thế mà cô lại từng nghĩ rằng Rin rụt rè và hiền. Cô vuốt ve MiuMiu, khẽ gọi :
- MiuMiu có thấy Rina có vẻ kì lạ không?
- Sao cơ? Lạ cái gì vậy? *Ngáp ngắn ngáp dài*
- Trời ạ, chả lẽ MiuMiu lại ngủ đúng lúc Tôi và bạn ấy nói chuyện à?
- Xin lỗi, tự dưng lúc đó tôi lại buồn ngủ quá, chắc là vì đã lâu rồi mới được ăn no như vậy nên tôi thấy buồn ngủ ấy mà ....
- Hừ.... À mà lúc nãy MiuMiu nói dòng họ Kenta vốn là gì vậy?
- Ờ, ừm, tôi ... có nói à? Ừm ... tôi cũng không nhớ, có lẽ là tôi nói nhầm
- Hừ, ông thật là ~
Yan không nhìn thấy 1 chiếc bùa phong ấn rất nhỏ nằm lẫn trong đầu của MiuMiu.........
Tập này có đạt yêu cầu không nhỉ
(Blush = đỏ mặt)