Lên là lên là lên là lên


Chương 13 : Đoàn thám hiểm.
- “Neo giờ đang ở đâu” – Danna chợt hỏi khi thấy Misaki bước vào phòng và thông báo đã đến Vách Xám.


- “Hắn đang bị giam cùng Kito” – Misaki trả lời – “Sao tự nhiên em lại quan tâm đến hắn”


- “Chả hiểu sao nữa, tự dưng Dan nhớ lại một điều gì đó khá lạ lùng trong khi nói chuyện với hắn, lúc bị hắn bắt, Dan không chắc mình có nhớ đúng không, nên muốn hỏi lại hắn”


- “Là gì vậy ?” – Misaki hỏi, nhưng Danna chưa kịp trả lời thì Spi đã báo rằng hai người quen kia đã có mặt ở đây, và vì thế cuộc nói chuyện của họ tạm gác lại.


- “Họ đang ở đằng kia” – Spi chỉ vào hai người, một đàn ông và một phụ nữ, đang men theo lối mòn dốc đứng để đi xuống chân vách đá xám xịt cao ngất, như một bức tường thành, trải dài hàng trăm cây số.

Danna, Misaki, Spi, và Yuu lên một chiếc ca-nô nhỏ được tạo thành từ năng lượng lam gốc, tiến đến chân Vách Xám để đón Mar và Raiko. Trên Vách Xám có vô số những hang động lớn nhỏ cùng những con đường mòn chằng chịt do con người tạo ra, đó là những gì còn sót lại từ những hầm mỏ khai thác kim cương nhiều thế kỷ trước. Chiếc Ca-nô đưa họ tới chân vách đá cùng thời điểm hai người kia xuống tới nơi.

- “Không cần đâu, đứng đây là được rồi” – Mar trả lời khi Yuu bảo ông lên ca nô – “Con khỏe chứ Spi” – ông nhíu mày nhìn thằng bé, với vẻ mặt lo ngại.


- “Dạ, cũng tương đối ổn”


- “Ừ, vậy thì tốt” – Ông liếc nhìn Danna rồi nói tiếp – “Giờ thông tin ta đã tiếp nhận đầy đủ, kế hoạch sẽ thế này, Raiko, Spi và cậu Pautoly đây sẽ cùng ta đi tìm nó, Misaki, cháu cùng Yuu và Xcod ở lại tàu ngầm, để đối phó với những lực lượng quấy rối bên ngoài nếu có, được chứ”


- “Ơ, khoan đã, chúng ta đang nói về kế hoạch nào vậy, mọi người đang tìm cái gì” – Danna hỏi.


- “Dĩ nhiên là tìm năng lượng gốc rồi Pautoly” – Mar nhíu mày – “Vậy mấy đứa chưa phổ biến cho nhau rõ ràng sao”


- “Danna là người mới, với lại vừa rồi gặp nhiều chuyện quá nên cháu không kịp nói với cậu ta” – Yuu trả lời – “Chúng tôi đã tìm ra vị trí của một năng lượng gốc nữa” – Anh giải thích với Danna – “Đó là năng lượng cam, nó nằm ở trong một hang động của Vách Xám, chú Mar và chị Kaori đã quyết định đi lấy nó về, cậu muốn đi cùng chứ, vì đây cũng là cơ hội để luyện tập”


- “Kaori ?” – Mar cười – “Đó là tên mới của cô à Raiko, hình như chỉ là một phép đảo chữ, phải không nhỉ”


- “Chuyện đó giờ không quan trọng, ngài có thể gọi tôi bằng bất cứ tên gì ngài muốn” – Raiko trả lời, rồi cô quay sang Danna – “Cậu đã thuần thục nó chưa ?”


- “Chưa được tốt cho lắm …” – Danna nói.


- “Không sao, cái gì cũng cần có thời gian” – Mar ngắt lời – “Nếu nhóc muốn, cứ đi cùng, tuy nhiên trong đó không có nhiều kim loại đâu, nên chuẩn bị kỹ”


- “Được, vậy cháu đi cùng mọi người” – Danna đáp.



Yuu trang bị cho nó toàn bộ vũ khí cùng giáp trụ của anh ta đã dùng trong trận đấu với Maru, không những vậy, nguyên chiếc cano cũng biến thành một con robot cho Danna ngồi bên trong điều khiển, còn anh ta dùng một tấm ván lướt sóng có gắn động cơ được tạo bằng năng lượng lam để trở về tàu, Misaki dùng năng lượng lục của mình, cô bật xa hàng trăm mét, đáp xuống tàu ngầm.



Những người còn lại cũng đã chuẩn bị xong, Spi đem theo sáu đĩa năng lượng lam gắn thành hai hàng ở trên tấm áo giáp, cùng hai đĩa khác gắn ở hai găng tay, thằng nhóc tự làm cho mình một đôi tay và chân bằng máy giúp nó đi lại dễ dàng hơn trong hang động hiểm trở. Riêng Mar và Raiko là không chuẩn bị gì nhiều, họ chỉ chuẩn bị một đĩa năng lượng lam trên tay, Mar đem một con dao rựa, một khẩu súng lục kiểu cổ, và cả những quả lựu đạn, bom tự chế đeo trên thắt lưng và quấn chéo trước ngực. Những gì Raiko mang theo còn sơ sài hơn, cô thay bộ áo chùm thành một bộ quần áo bó màu đen, không có giáp, trên tay đeo đôi găng bằng sắt có thể phóng ra những chiếc móng sắc nhọn.



Nhóm bốn người đã chuẩn bị xong xuôi, Danna biến con robot trở lại thành cái cano ban đầu, vì đường mòn trên vách đá quá hẹp và đã bị hư hỏng nhiều, nên việc đi cano tới hang động mà họ đã định sẽ dễ dàng hơn. Nhờ Raiko dẫn đường, Danna đỗ cano trước một hang động sát mặt nước, sau khi tất cả mọi người đã rời cano để tiến vào hang, Danna biến nó thành một con robot như đã định rồi đi theo. Hang động này rất lớn, thừa rộng cho một con robot cao 3 mét của Danna tiến vào, hang đá tối om và lạnh lẽo, dù đã bật đèn pin công suất lớn, họ vẫn bị cản trở tầm nhìn bởi một thứ bụi kỳ lạ có trong hang . Đường trong hang ngày càng dốc xuống, thậm chí Danna có cảm tưởng họ đã xuống dưới mực nước biển, nhưng sau khi đi được một quãng đường gần 1 cây số, họ bắt đầu đi lên, với độ dốc lớn hơn trước, tuy vậy, do chuẩn bị kỹ càng, nên hầu như không gặp trở ngại.




Đi hết đoạn đường dốc đứng, trước mặt họ là một con đường tương đối bằng phẳng, trên mặt đất còn sót lại vết tích của những đường ray cũ đã rỉ sét, hư hỏng từ rất lâu. Lần theo dấu của đường ray cổ, họ tới một ngã ba, đường ray chạy vào lối đi bên phải bằng phẳng và rộng rãi, còn lối bên trái gần như đã bị đá lấp kín, vết tích nơi đây cho thấy con đường này đã gặp sự cố, khiến nhiều tấn đá bên trên đã rơi xuống, lấp hết lối đi.
Mar quyết định đi con đường bên trái.


- “Đá này cứng lắm, không khoan được đâu” – Mar nói khi Danna đề nghị để nó tạo ra một máy khoan tạo lối đi.


- “Khoan được, cậu biết cách đẩy năng lượng lam ra ngoài vỏ kim loại chưa Danna” – Raiko hỏi – “Nếu làm vậy thì mũi khoan sẽ đủ cứng, tuy nhiên đừng phủ kín bề mặt, vì như thế mũi khoan sẽ không còn sắc”


- “Yuu từng chỉ cho em cách làm rồi” – Danna nói – “Nhưng chưa thực hành nhiều, em sẽ thử xem”


Việc phủ năng lượng lam lên đồ vật kim loại rất ít người biết và làm được, năng lượng lam có một cấu trúc vô cùng bền vững và gần như không phá hủy được, vì thế nếu để một lớp màng mỏng năng lượng lam trên bề mặt kim loại sẽ khiến cho vật dụng đó trở nên vô cùng cứng và rất khó bị phá hủy. Thậm chí thứ năng lượng được mệnh danh là sắc bén nhất thế giới là năng lượng vàng cũng không làm nó hư hại nhiều.



Danna biến đổi con Robot thành một cỗ xe với phần đầu là một mũi khoan lớn, sắc nhọn, ngoài các đường năng lượng lam đặc trưng, cả cỗ xe còn như được bao bọc bởi một lớp màng ánh sáng lam mỏng, đặc biệt là ở phần mũi khoan. Tuy nhiên máy khoan không có cửa kính – vì năng lượng lam không tác động lên thứ này, cũng như Danna chẳng thể mang theo tấm kính nào, vì thế nó tạo ra một tấm thép dày với nhiều lỗ tròn nhỏ ở vị trí các cửa sổ của khoang lái, vừa có thể quan sát phía trước, vừa tránh được các mảnh đá bay văng vào người.


- “Đâu cần phủ cả xe như vậy” – Raiko nói


- “Vì em chưa quen cho lắm, thế nên để giữ cho nó ổn định thì chỉ có cách phủ đều”


Nó bắt đầu khoan, những người còn lại nấp vào con đường bên phải, tránh đá văng ra sau, đá ở Vách Xám vô cùng cứng và mảnh vỡ của nó rất sắc.



Mặc dù đã trang bị như vậy, nhưng Danna phải rất khó khăn mới khoan hết được những tảng đá cản đường, đến lúc làm xong, đoạn đường nó dọn được phải dài gần 1 cây số. Những người khác đã bắt đầu đi theo sau khi nó khoan được nửa đường, và ở cuối con đường, máy khoan dừng lại trước một vực sâu, tít bên dưới là một dòng sông ngầm chảy siết.



Để máy khoan lại, họ men theo lối đi nhỏ xíu trên vách đá, tới một cây cầu đá rộng khoảng hai mét rưỡi bắc ngang vực thẳm, cây cầu có vẻ vốn là một sản phẩm của tự nhiên, nhưng trên bề mặt có rất nhiều hình vẽ của con người, những bức họa này được vẽ bằng một thứ màu đặc biệt có thể giữ được cả trăm năm, thời gian dài đã làm chúng mờ đi nhiều, nhưng người ta vẫn có thể hiểu được phần nào nội dung đáng sợ của nó.

Trên mặt cầu vẽ những con quái vật như những con sâu khổng lồ với hàm răng sắc nhọn có thể nghiền nát cả đá bị tiêu diệt bởi một người đàn ông bằng một thứ vũ khí bí ẩn đã bị mờ, khiến chúng tan xương nát thịt trong giây lát. Nhưng không chỉ có quái vật, ngay cả con người cũng chịu số phận tương tự, một bức họa bằng đá vẽ vẫn người đàn ông lúc trước, chỉ tay vào một tên tội phạm đeo gông cùm có khuôn mặt vô cùng đáng sợ, ngay lập tức kẻ đó như bị nổ tung từ bên trong. Và còn nhiều bức vẽ khác, tất cả như đang kể một câu chuyện của một người nào đó.


- “Đây là cây cầu dẫn vào mộ người chết” – Danna thốt lên – “Những bức hình này, vẽ lại những chiến công và cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ, cháu từng thấy cây cầu kiểu này một lần từ rất lâu rồi”


- “Phải, đây là đường vào một lăng mộ” – Mar nói – “Lăng mộ bí ẩn của vua Larma đệ nhất, người đã cho xây lên 55 lăng mộ giả của mình khắp nơi trên Ariant”


- “Thứ ông ta dùng là năng lượng cam” – Nó chỉ vào những bức hình và cảm thấy mình như đang nổi da gà


- “Phải” – Mar đáp, rồi ông vượt lên trước, cầm đèn pin dẫn đường.


Đi đến đây, dường như thứ bụi kỳ lạ làm giảm tầm nhìn đã tan bớt, nhưng họ vẫn gặp khó khăn trong việc quan sát phía trước. Bước trên cây cầu dẫn vào lăng mộ, Danna cảm thấy lạnh gáy, không phải vì sợ việc tiến vào lãnh địa người chết, mà sức mạnh của năng lượng cam kia khiến nó thấy buồn nôn, những bức hình tuy đã bạc màu và mờ dần, nhưng nét vẽ của nó quá sinh động, trông cứ như thật vậy.



Khoảng cách giữa hai vách đá không quá lớn, họ đã đi hết cây cầu, nhưng trước mặt hoàn toàn là đường cụt, vách đá bên này cũng không có những đường mòn để có thể đi tiếp, chỉ có thể đưa ra kết luận rằng có một cánh cửa bằng đá trước mặt họ, và họ phải tìm cách mở nó ra.


Mar và Raiko tìm kiếm những dấu hiệu có thể có trên vách đá, họ xem đi xem lại những bức họa, nhưng cũng không tìm được manh mối gì. Tất cả những bức họa vẽ trên cầu chỉ cho người ta biết những chiến công giết quái vật, dẹp loạn, thời gian trị vì đất nước và cái chết của một vị vua già yếu, hoàn toàn không có một dấu hiệu nào để tìm ra một cánh cửa bí mật.



Danna dù không muốn, nhưng không thể kìm được vẻ tò mò vào những bức họa trên cầu, những bức vẽ này mặc dù đã bị mờ, nhưng khiến nó cảm thấy rất lạ, dường như hình vẽ thứ vũ khí kì lạ chứa năng lượng cam kia đều bị người xưa cố tình cạo đi hết.