A person who truly loves you if someone who sees the pain in your eyes while everyone else believe in the smile on your face
( Một người thực sự yêu bạn nếu người đó nhìn thấy được cả những nỗi đau sâu trong mắt bạn trong khi những người khác chỉ nhìn thấy được nụ cười trên khuôn mặt bạn )
http://i259.photobucket.com/albums/h...ps5dbb9fab.jpg
I'm Na beautiful
wtf cả đỏ sao?? đỏ thẩm dc hok
Khi tôi chết hãy chôn tôi cùng với trăm bộ M-A yaoi
hớn Yami
vừa vào nhìn đc 2 chữ Hồi Kí ~>
nothing to do here
Super Pirate king :3
có gì hót
Mình muốn viết part 2 nhưng hôm qua mình có 1 giấc mơ và mình muốn viết về nó.
Cho mình xin lỗi các bạn nha. Nhưng mình muốn hỏi các bạn 1 số điều. Này có bao giờ bạn khóc trong mơ chưa, những giọt nước mắt thực sự của 1 nỗi buồn thực thụ. Hôm qua mình đã mơ 1 giấc mơ mà đến giờ khi tỉnh, mình vẫn chả rõ nó có đáng buồn hay không nữa. Này thế còn các bạn, giấc mơ kinh dị nhất, ác mộng kinh tởm nhất các bạn từng thấy là gì ? Vâng mình muốn kể giấc mộng của mình đêm qua. Nhưng trước hết mình muốn kể 1 chút về những gì liên quan ha.
Mình từng có 3 người bạn thân và có lần mình đã viết về họ. Và trong đó có 1 người bạn mà đã nhiều năm mình không hề có tin tức. Nó tên là Thịnh và tới bây giờ mình cũng chẳng rõ lựa chọn mà nó đã chọn là đúng hay không nữa, nhưng mình là bạn nó và mình ủng hộ việc làm của nó – có thể mình nên cản nó đúng không? Các đây nhiều năm nó quyết định từ bỏ việc học của mình và ra đi tìm ước mơ mà nó theo đuổi. Ừ đúng vậy lúc đó nó đã là 1 chàng trai? Dám lắm vì nó là 1 người đàn ông dám ra đi để thực hiện giấc mơ cua mình. Một chàng trai với biển cả, nó khao khát biển cả vô cùng. Vào một ngày cách đây nhiều năm nó đã nói với mình như vậy
“ Long này tao muốn ra biển trên một con tàu, tao muốn đi đến những chân trời thật xa”
Lúc đó tôi vẫn chỉ là 1 thằng nhóc và tôi chẳng hiểu mấy, nhưng tôi hiểu khao khát của nó và tôi đã ủng hộ nó. Và chẳng mấy chốc khi hạ bước vào những ngày đầu tiên, không khí oi ả đã lan vào mọi ngõ ngách của thành phố, không khí lớp học lúc đó có gì đó thật buồn – một nỗi buồn chỉ có tôi và những người biết là thấy và cả chút gì đó nguối tiếc. Ngày hôm đó, nó đã ra đi, đi ra biển lớn…tự do như một cơn gió. Một ngày hạ thật buồn. Và từ ngày đó tôi không hề có tin tức gì về nó nữa, tôi đã từng nhìn những cơn mưa và nhớ nó và những lần đi dạo dưới mưa.
Ừ tôi đã không gặp nó cho đến …tối hôm qua…
……………………………
Câu chuyện thứ 5
Sông Tam Đồ
Tôi thấy mình đang ở 1 bến thuyền với bầu không khí có mùi gì đó vô cùng khó chịu, và trước mặt tôi là 1 nơi giống như biển vậy, nhưng nước thì sánh đen như dầu. Màu đen đó bao trùm cả không gian, cả bầu trời kia. Xung quanh tôi đôi chỗ lại có những cái cây đã chết khô và những bông hoa màu đỏ – những bông hoa không hề có lá. Tôi nhận ra đó là hoa Bỉ Ngạn, loài hoa tôi từng được biết khi ss Neko nhắc đến. Lúc tôi đang ngắm nhìn cảnh vật bỗng có ánh sáng phả vào mặt tôi. Một bóng người xuất hiện trên chiếc thuyền vừa cập vào bờ. Và khi tôi nhìn ra sau có nhóm người đang lê bước đến chỗ con thuyền này, họ đuồn đẩy tôi lên thuyền – cứ như việc lên chiếc thuyền này là dĩ nhiên và bắt buộc vậy. Cũng thật lạ là tôi chẳng hiểu sao dù cố nhớ nhưng tôi không thể nhớ rõ khuôn mặt ai cả. Và rồi khi tôi ngồi xuống tôi thấy có những món ăn đã được dọn lên. Những món ăn có màu đen thật kỳ lạ, những chiếc bánh màu xám tro và những thứ trái cây teo tóp đến kỳ dị hình thù. Nhưng họ – những người đã cùng tôi lên chiếc thuyền lại bu vào ăn chúng như kẻ đói khát. Tôi nhìn họ và tính lấy ăn thử, thì bỗng có bàn tay nào đó chạm vào vai tôi.
“ Này hãy chuẩn bị hành lý và ăn đi vì con thuyền này sẽ không quay lại. Nếu các người không chịu chuẩn bị thì sẽ không kịp thuyền đâu”
Và thế là có 1 nhóm người khác lên tàu. Tôi cũng chẳng biết vì sao? Nhưng tôi định cuối xuống và ăn thử gì đó thì bỗng tôi nghe thấy tiếng điện thoại reo lên trên bờ. Tôi như tỉnh lại và nhận ra mình làm rơi điện thoại trên bờ, tôi cố chạy đến chỗ chiếc điện thoại của mình. Bỗng có 1 giọng hét lên
“ Sẽ không kịp thuyền đầu quay lại đi”
Và ngay lúc tôi xém té, thì họ cố giữ tôi lại kéo tôi lại khi con tàu bắt đầu rời xa bến. Khi đó có 1 cậu bé xuất hiện và đẩy mạnh tôi ra khỏi thuyền. Tôi cố gắng ngoi lên, tôi khong biết bơi và tôi nhìn thấy cậu ta trong đáy mắt mờ ảo. Cậu giờ đã cao hơn và khang khác đi nhiều, nhưng chắc chắn là cậu ta. Và tôi chìm dần vào đáy nước…Tôi bỗng nghe thấy giọng nói của cậu, giọng nói tôi đã không nghe rất nhiều năm, mơ hồ và xa lắm cũng rời rạc lắm.
“ Đừng ăn thức ăn ở đây nếu không cậu sẽ không bao giờ đi được khỏi đây. Và bây giờ chưa phải lúc để qua sông…chưa phải thời điểm của cậu”
Và tôi bừng tỉnh khỏi giấc mơ ấy, giữa đêm trời đang mưa và có gì âm ấm nơi má tôi. Chiếc điện thoại của tôi thực sự đã được ai đó gọi đến, dù tôi đoan chắc đã tắt nguồn.
Và ở nơi hiển thị…chính là số của cậu ấy…con số mà đã nhiều năm tôi không nhớ đến…nhưng không cách nào tôi liên lạc được với số máy này cả.
……………..
Theo các bạn giấc mơ hôm qua của tôi là gì? Đó là đâu?
Và đó có phải là người bạn của tôi không ?
Có bao giờ bạn mơ thấy mình được mời ăn và được mời lên 1 con thuyền không?
Hãy cẩn thận và đừng lên chiếc thuyền ấy nhá, bạn sẽ không bao giờ trở về được đâu.
Hãy cẩn trọng với những giấc mơ…
Có thể bạn sẽ gặp được những người bạn cũ chăng? Hay được đến 1 thế giới nào khác…
Tôi không biết, tôi chỉ biết đó là cậu ta…và cậu ta đã cứu tôi.
típ tục phát huy đi để khi nào rảnh ta xem cho mi 1 quẻ coi còn chuyện j đến vs mi nữa k
Khi tôi chết hãy chôn tôi cùng với trăm bộ M-A yaoi
hớn Yami