View Full Version : Maplestory - Hestia
zzhitsugayazz
23-12-2012, 07:55
8-| sáng nay dọn máy tính thì phát hiện 1 mớ kịch bản cũ trong đó có cái shit Hestia.
Trước cục này bị fail vì hợp tác thất bại - thấy em nó tội quá nên thôi cho em nó thành Fanfic luôn c4, sao cũng được.
Ừ vậy đi chào mừng all đến phút dây tự kỷ của 1A
Hestia
Mở Đầu
Năm xxxx thế giới bỗng dưng phải hứng chịu 1 cơn mưa thiên thạch vộ cùng khủng khiếp. Nền văn minh của con người kết thúc và sức mạnh từ đợt thiên thạch ấy cũng đã tái thiết lại các lục địa trên thế giới.
Nhưng sau trận mưa thiên thạch con người đã phát hiện ra 1 loại khoáng thách đặc biệt có thể trao cho họ những siêu năng lực cực kỳ mạnh mẽ.
Qua thời gian chúng trở thành 1 phần thiết yếu của con người. Chúng giúp con người xây nên 1 nền văn minh mới…
Những viên đá này được chai làm 4 cấp độ A,B,C,D….. Chúng được xem như 1 dụng cụ giúp khai mở tất cả cả các tế bào não ngủ yên và đánh thức tất cả các giác quan đặc biệt là “ mạch pandora” mạch năng lượng ngủ yên trong cơ thể loài người từ xa xưa . Ở mỗi người chúng đều xảy ra khác nhau…dưới nhiều hình thức…
“Mạch Pandora” khai mở cho con người những năng lực và sức mạnh kinh khủng…nhưng có thể chia làm 5 thuộc tính chính gồm Lửa – Nước – Đất – Không Khí và…nguyên tố đáng sợ và hiếm nhất Sấm Sét.
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/2312201275432760.png (http://anhso.net/naruto53/photo/6277750/Avatar-World-Map-Wallpaper-by-omarV-copy/)
Nhưng thế giới tưởng trừng hoàn hảo ấy ẩn sâu trong đó là những bí mất đen tối. Sự đối lập trong đường lối phát triển, sung khắc các yêu tố đã chia thể giới đó thành 4 châu lục dựa trên 5 nguyên tố ấy. Chiến tranh liên tiếp xảy ra giữa những quốc gia này.
Một ngày kia bỗng dưng xuất hiện 1 tổ chức bí ẩn..và chúng tuyên chiến với thế giới với lời tuyên chiến rằng sẽ kết thúc thế giới xấu xa này. Nhanh chóng khắp các quốc gia lan truyền những loài quái vật, reo rắc sự sợ hãi cho con người…hay đúng hơn sự xuất hiện của chúng làm cho con người sợ hãi. Kiệt quệ vì chiến trang, sợ hãi những quốc gia lân cận... các đại quốc đóng cửa và cố thủ đơn lẻ. Con người run sợ mỗi khi đêm xuống
Trước tình cảnh ấy 1 tổ chức xuất hiện chống lại bọn chúng với những người mang trong mình sức mạnh đáng sợ.
Chương I
Bùm, Bùm…! Những vụ nổ liên tiếp nổ ra…ngồi nấp sau 1 thùng hàng 1A thở hộn hển liếc nhìn ra sau chiến địa. Sau đó 1A bật điện thoại và gọi
“ Khỉ Thật…Sizi đấy à? Mi có đột nhập được vào thành trì ko ? Ở đây đang có vài con cá voi đang khạc nhổ khá kinh đấy…”
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/2312201274143463.png (http://anhso.net/naruto53/photo/6277747/BannedStory-canvas/)
Giọng đáp lại bên đầu dây
“ Hỏa quốc bật toàn bộ robo của họ khắp khu vực…có lẽ sẽ mất chút thời gian để tìm ra chỗ hở”
1A nhăn mặt và trả lời
“ Vậy thế này cho nhanh gọn nhá! Mi sông thẳng vào cửa chính cho 1 màn pháo hoa hoành tráng…còn ta sẽ đột nhập vào và lấy nó khỏi tay tên lãnh chúa bùng phệ okay? “
Sizi đáp
“ okay!”
1A mỉm cười...Và đứng lên, những gợn năng lượng xanh lam bắt đầu chàn ra ngoài cơ thể và bao trùm không gian trong 1 mùi hương của đất sau mưa… Một con tàu cá voi khổng lồ xuất hiện và khác đạn về phía kẻ chúng đã tìm nãy giờ hiện đã tự chui ra khỏi chỗ chốn. Đạn lên nòng và chuẩn bị xả xuống…vẫn bước bình thường ra khỏi chỗ chốn như không, với 1 nụ cười trên miệng và hào quang xanh thẫm viền quanh mình. Rắc, rắc…tất cả những viên đạn đóng băng trong khí vã vỡ tan tành…Bọn phi công hoảng hốt chưa kịp gọi cứu viện thì 2 con tàu cá voi cũng đá đóng băng và nát vụn. Thân thể 1A bắt đầu nhập nhòe và tan biến như sương mù
Trước cổng thành những chiếc xe tăng giương nòng tìm kiếm kẻ địch…Nấp sau những đám mây…lơ lửng trong 1 hào quang đỏ sẫm và nồng nặc mùi oải hương mắt sizi xuất hiện thấu kính màu đỏ…Nhẩm tính số lượng xe tăng 20…à ko 25..Sizi mỉm cười và 1 đôi cánh đỏ thẩm như cánh bướm rực rỡ như lừa nhàn nhạt xuất hiện sau lưng, rồi chợt bùng lên và nổ tung thành vô vàn đốm lửa vào bầu trời…cả bầu trời hóa thành màu sẫm đỏ.
Tên tướng quân đang đứng kế bên chiếc xe tăng cùng bọn lính nhìn lên trời và há hốc…rồi hắn run run nói “ mùi oải hương…Red-death…”. Câu nói vừa kết túc…1 cơn mưa thiên thạch đã bùng nở và rơi xuống liên hồi lên đoàn quân gây ra những vụ nổ liên hoàn.
Trong thành tên lãnh chúa run sợ trước âm thành bên ngoài…2 tay hắn ôm chặt 1 viên đá màu xanh lam thẫm, mặt mày tái nhợt ngồi trên ngai, xung quanh gã là 1 vòng tròn gồm 2 tên pháp sư và 3 chiến binh cùng 1 cặp robot. Căn phòng bỗng trở nên lạnh giá…tên lãnh chúa run cầm cập. Một hình ảnh lập lòa và hiện rõ hơn trong hào quang xanh thẫm…1A xuất hiện trước bọn chúng ung dung và mỉm cười. Tên lãnh chúa lập cập nói “ Làm sao mi có thể…xuyên qua lớp rào phòng thủ…”. Ko đáp 1 lời chỉ mỉm cười 1A tiến đến gần hắn ta hơn. 3 tên chiến binh tuốt kiếm và chúng hóa thành lửa và lao vút đến, 2 tên pháp sư cũng chịu hồi 1 vòng tròn lửa xung quanh chúng – “ tính chạy à? ” 1A lẩm bẩm.
Lướt qua như 1 màn sương mù 3 tên chiến binh đóng băng và vỡ vụn ra như bánh xốp…Tên pháp sư đổ mồ hôi và nhìn trừng trừng vào 1A “ mùi đất sau mưa…mi là ..Blue-kaleidoscope”.
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/231220127482748.png (http://anhso.net/naruto53/photo/6277748/BannedStory-canvas/)
Những mạch băng xé tan mặt sàn mọc ra như những chiếc nanh và nhanh chóng giết chết 2 tên pháp sư…2 con robot nhảy ra và xé tan băng trước khi chúng chạm vào tên lãnh chúa. Hắn cười ha hả “ hahah…mi thấy chúng thế nào chúng là robot bảo hộ hiện đại nhất đấy”…Vẫn bước tới như không chạm lưỡi gươm lên cổ tên lãnh chúa trước khi 2 con robot kịp nhận ra…nhanh đến ko thể nhận ra sự dịch chuyển lưỡi kiếm cắm xuyên qua cổ lão…2 con robot ko biết tự bao giờ đã bị chẻ ra làm 2… và giờ mới bắt đầu nổ tung…
Bùm…Sizi lao vào phòng từ mái trần mới được xé toạc và hét lớn “ ki..aaaaaaaaa”
Rùi chạm sán nhìn xung quanh và thấy mấy cái xác…Mở lời
“ Cậu ko dành cho tớ tên nào à”
1A nhìn Sizi và nói
“ Còn cậu ko vào = cửa chính được à?”
Cái xác tên lãnh cháu bỗng cà giật và chạm vào viên đá xanh thẩm…1 màn bóng đêm rừng rực nở ra trong phòng. 1A bảo
“ Này? Có vẻ chưa song đâu nhỉ?”
Sizi bước lùi lại về hướng 1A
Cái xác lơ lửng trên không và mở đôi mắt phát sáng đỏ gay gắt…Bỗng dưng nó biến thành 1 con quái vật khổng lồ.
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/2312201275349156.png (http://anhso.net/naruto53/photo/6277749/BannedStory-canvas/)
Sizi mỉm cười “ chà con trước cậu xử rùi…còn con này để tớ nhá ? “
Chưa nói sóng con boss thần chết lao đến chỗ sizi và khác ra dòng năng lượng…Sizi nhanh chóng né chúng và lao đến thần chết…Chợt ko nhận ra 2 quái vật nhỏ lao ra phía sau từ bao giờ…” ko kịp rồi” Sizi nút nước bọt…Tên boss nhân ra sở hở và tấn công Sizi…Hình ảnh 1A lập lòe…và rắc ko biết từ bao giờ 1A xuất hiện ngày giữa boss và Sizi kiếm phải chĩa vào boss gạt phắng đòn magic atk..Sizi xoay mình chém 2 con quái sau lưng. Nhảy qua đầu 1a…và chẻ đôi tên boss ra làm 2…Bầu ko khí trở lại trong sạch
Sizi đứng lên trước cái xác lãnh chúa hiện lại nguyên hình rồi nhìn ra chiến địa còn cháy rừng rực mắt rơi lệ – miệng lẩm bẩm
“ xin lỗi…tất cả”.
1A đặt tay lên vai Sizi và nói “ Chúng ta là vậy mà…lưỡi kiếm lun vấy bẩn vì máu và tội lỗi…chúng ta là kẻ giết ngườì, bọn sát nhân…vì cái lẽ chúng ta ko thể để `những người vô tội khác bị vấy bẩn tay mình.”
Mắt nhắm lại 1A nói tiếp tay lượm viên đá xanh trong vũng máu vào túi“Còn bọn chúng đã tự chọn quay mặt về loài người…và nếu ko giết chúng, chúng sẽ ăn thịt những người từng là đồng loại”
Sizi đứng lên và cùng 1A sải bước ra khỏi nơi đó ngay trước khi 1 đợt tàu tuần tra xuất hiện.
.
..
.
..
.
..
Ngồi trong 1 căn phòng mắt trái bị 1 thấu kình che khuất đỏ bừng lên vì dận Hỏa quốc vương đập tay xuống bàn và nhìn trừng trừng xuống tờ giấy báo cáo. Hình ảnh Sizi và 1A hiện lên với dòng chữ KẺ SÁT NHÂN. Hắn gằng dọng lên và hét “ Bọn ngươi sẽ chả giá”
.
..
.
..
.
..
.
Trrên tàu bay..Sizi nhìn xa xăm và nói “ Ừ cậu nói đúng…1 ngày nào đó thế giới sẽ hiểu những gì chúng ta làm…” 1A mỉm cười và nói “ Nhưng có lẽ danh sách kẻ thù của chúng ta đã dài thêm rồi đó”
Kết hợp giữa khoa học kỹ thuật và pháp thuật :notbad:
Có đầu tư vẽ hẳn một bản đồ :feelgood:
Nhưng mà sai chính tả nhiều quá :nosebleedding
Nhận xét nhiêu đó thôi, nhiều quá kẻo bị ăn gạch
sorcerer
23-12-2012, 08:31
Nhân vật ban đầu có imba quá không ?
Mà thôi ... mình thích kiểu này :-bd
YuniEden
23-12-2012, 09:56
Đư mạ , tự nhiên nhớ cái này (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?11081-Re-Post-Maple-Academy) :-ss
New fic ơi , chị tới đây :x
Sai chính tả , Oppa 1A Style
Cốt truyện thì hay mà nhiều lỗi chính tả quá anh chai http://img.photobucket.com/albums/v232/korn0818/b80efe23.gif
Chỗ xưng ta mi, lúc sau cậu tớ http://img.photobucket.com/albums/v232/korn0818/b80efe23.gif
zzhitsugayazz
23-12-2012, 10:29
à tại vì lúc đầu nó là kịch bản chỉ của 1a vs con sizi chém gió vs nhau chứ ko phải làm fanfic nên 1a ko để ý để chỉnh - vì đằng nào nó cũng sẽ đc chỉnh làm comic theo dự kiến cũ. Sáng nay khi mò ra 1a chỉ bỏ mấy đoạn (xxxx ) dặn dò sizi thôi chứ ko nhìn lại kịch bản.
Để 1a chỉnh lại mấy chap sau, rùi từ cái mới sẽ để ý
Em rất ít khi đọc Fanfic...
Mà một khi đọc thì em đọc rất nhiều...
Ngắn quá em hok có hứng đọc... chả lẽ đang đọc ngon trớn tự nhiên dừng lại... ==
zzhitsugayazz
23-12-2012, 10:46
Em rất ít khi đọc Fanfic...
Mà một khi đọc thì em đọc rất nhiều...
Ngắn quá em hok có hứng đọc... chả lẽ đang đọc ngon trớn tự nhiên dừng lại... ==
chap sau sẽ rất dài =]]
mấy đoạn xxxx
Chị ném cái đoạn đó vào inbox em nhé :sexy:
zzhitsugayazz
23-12-2012, 10:49
Chị ném cái đoạn đó vào inbox em nhé :sexy:
K38 ko phải là thứ chú đang nghĩ đâu, đó là đoạn miêu tả của kịch bản ấy mà.
INeru đen tối sad#.
INeru xem cái top Lilin đi theo 1A chưa ?
K38 ko phải là thứ chú đang nghĩ đâu, đó là đoạn miêu tả của kịch bản ấy mà.
INeru đen tối sad#.
INeru xem cái top Lilin đi theo 1A chưa ?
Anh xem cái chữ ký mới của tên iNerul chưa... hắn bỏ Lilin theo Lania rồi... =))
*Nấc* Số nó đã thế thì em cũng ko còn gì để nói với chị nữa, chị hãy nhớ chăm sóc tốt cho Lilin hộ em nhé *khóc*, em sẽ không sao đâu *nức nở, nức nở*, chúng ta vẫn sẽ là bạn chị nhé *khóc nữa*
Rảnh cmn nợ rồi~ Lania ơi~
Ý chị là cái này ợ? :sexy:
zzhitsugayazz
23-12-2012, 11:12
Ý chị là cái này ợ? :sexy:
à đã xem và vừa cm lại....zzz...
Junchan em thắng 15k NX mà ko chơi game siêuduaxe sẽ lấy về ko chao giải phí lắm...em có thể cho anh xin 15k nx đó đc ko..? có giải mà ko lấy để lại cho mấy chị mod phí lắm plz
@Junchan * mắt lấp lánh *
à đã xem và vừa cm lại....zzz...
Junchan em thắng 15k NX mà ko chơi game siêuduaxe sẽ lấy về ko chao giải phí lắm...em có thể cho anh xin 15k nx đó đc ko..? có giải mà ko lấy để lại cho mấy chị mod phí lắm plz
@Junchan * mắt lấp lánh *
Em đổi 15kNX thành 100k MCoin rồi... ==
Xem số MCoin của em thì biết...
YuniEden
23-12-2012, 11:29
Ý chị là cái này ợ? :sexy:
https://lh5.googleusercontent.com/-YWVHQ2IwLTU/UNaIh6bzQnI/AAAAAAAAHlU/s9NxWVVr1mk/s1024/up.maplevn.com-BannedStory_canvas.png
She gonna mad ~
sorcerer
23-12-2012, 11:35
https://lh5.googleusercontent.com/-YWVHQ2IwLTU/UNaIh6bzQnI/AAAAAAAAHlU/s9NxWVVr1mk/s1024/up.maplevn.com-BannedStory_canvas.png
She gonna mad ~
Đến lv 130 , Lania mặt mũi tối tăm , mắt đen xì xì , người toàn xích đen , tấn công anh giai Luminous nhà ta .
Và sau khi Lania gục ngã , Black Mage (có lẽ chỉ là cái bóng) xuất hiện ... :|
Cái kết của câu truyện ... hình như không bi thảm đến thế đâu nhỉ ?
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=VnyzHVGYnXM
https://lh5.googleusercontent.com/-YWVHQ2IwLTU/UNaIh6bzQnI/AAAAAAAAHlU/s9NxWVVr1mk/s1024/up.maplevn.com-BannedStory_canvas.png
She gonna mad ~
Chị định làm gì đấy ợ? :boss:
---------- Post added at 11:45 AM ---------- Previous post was at 11:36 AM ----------
Nerul , Lania là của Luminous rồi , Lumi đã làm rất nhiều thứ để giữ Lania (gọi điệp viên , chế robot canh nhà , gọi ông Master ra đó bảo vệ)
Chú nghĩ mình có cửa tán Lania à , Lumi trồng cây từ lúc bé , làm gì dễ để thằng khác chôm mất F3
p/s : Viết cái này thấy mình điên điên thế nào ấy :|
Cả dòng họ Lilin phục vụ cho Aran anh còn tán được *thằng Ner nó chém gió đấy*
Thì mặc xác thằng Lu trồng cây, thể nào anh cũng tán đổ Lania.
Bonus, thằng Lu trồng cây từ lúc Lania còn bé nên thể nào nó cũng bị sút vào friend zone :feelgood:
YuniEden
23-12-2012, 11:48
Rape chứ gì Cứu em nó :x https://lh4.googleusercontent.com/-j7JBEBvzB0I/UNaNKyaCO3I/AAAAAAAAHmU/YinSIVPlTKY/s1024/up.maplevn.com-BannedStory_canvas.png
Chị rap* em nó thì em đảm bảo với chị là chị sẽ không còn nguyên ass để giao thông với vợ chi đâu (con Sóc) :boss:
sorcerer
23-12-2012, 11:59
Chị rap* em nó thì em đảm bảo với chị là chị sẽ không còn nguyên ass để giao thông với vợ chi đâu (con Sóc) :boss:
Đệt...
Ta đang F.A đấy
Đừng có mà đụng chạm vào nỗi đau của ta ...
Hai người đang war nhau trong một topic của người khác đấy... ==
Đệt...
Ta đang F.A đấy
Đừng có mà đụng chạm vào nỗi đau của ta ...
Cưng yên tâm, dù yêu Lania thật lòng (cơm) thì ở góc khuất nào đó trong tim ta luôn dòng 1 chỗ nhỏ cho cưng mà (phở). Cưng yên tâm nhóe, yêu cưng :sexy:
YuniEden
23-12-2012, 12:06
Hai người đang war nhau trong một topic của người khác đấy... ==
2 đứa đó mặt dày , Junchan nói làm gì : me gusta :
zzhitsugayazz
23-12-2012, 12:16
c4 spam đi spam đi spam đi c3
YuniEden
23-12-2012, 12:18
c4 spam đi spam đi spam đi c3
Chủ nhà cho phá rồi , ROCK ON !
Iem vừa sút 2 thớt của 2 chị thành 5 sao đấy ợ, nổi không?
zzhitsugayazz
23-12-2012, 12:23
1a dễ ấy mà
spam đi rồi mod ném thẻ ta hốt tiền bảo hiểm nhân thọ của mấy đứa cool !
Lania quen Luminous là định mệnh rồi.
Trước đây chị gái của Lania là 1 thành viên trong tổ chức light vào thời của lumi thì phải
Không có gì gọi là định mệnh hay số phận cả chị ợ :feelgood:
Mà nếu có thì tình yêu giữ Lania và Lu cũng khó thành đấy ợ, em quan niệm là không ăn được là đạp đổ ngay :boss:
NostalgiaYi
23-12-2012, 13:09
hihihihihi truyện nhãm quá....còn sai chính tả nữa chứ....xưng hô cậu-tớ nghe ngứa quá hihihihi
zzhitsugayazz
23-12-2012, 13:11
hihihihihi truyện nhãm quá....còn sai chính tả nữa chứ....xưng hô cậu-tớ nghe ngứa quá hihihihi
c4 anh s4 sẽ khai hết sự thật vs lũ bạn lớp em sizichan à
NostalgiaYi
23-12-2012, 13:16
c4 anh s4 sẽ khai hết sự thật vs lũ bạn lớp em sizichan à
sizichan là ai vậy........chủ thớt mắc bệnh nói nhảm hở???
bonghongdammau
23-12-2012, 17:52
Truyện nhảm vãi K22
lamcanhtan2009
26-12-2012, 21:25
%*-{ cho em lấy truyện chế thành comic dc ko
n0sjngout
26-12-2012, 22:09
cái bản đồ quen quen. hình như trong avatar thì phải
NostalgiaYi
27-12-2012, 08:32
%*-{ cho em lấy truyện chế thành comic dc ko
cứ lấy nếu bạn chuyển thể thành comic đc hihihihihihihihihihihi
zzhitsugayazz
29-12-2012, 19:27
Hestia là câu chuyện hoang tưởng của 1a, song rất nhiều sự kiện trong đó chính là lịch sử của G HeartNova từ thời VNG.. ...cho nên các bạn sẽ được xem sự trẻ trâu của 1A và quá khứ của 1 số mem qua các thời kỳ cho tới hiện nay đa phần là sự kiện có thực. 1A sẽ cố lược qua thời kỳ của Admin Moon, Seven, Fireword đến thời kỳ này và các gương mặt của G hay ảnh hưởng đến G trong lịch sử.
Đây là câu chuyện xảy ra trước chương 1
Chương 2A
Hồi ức
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/2912201219244590.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6298376/9Taklamakan-Desert/)
Cát cát cát…miên man 1 vùng cát vô tận và không khí hừng hực lên sức nóng, làn khí nóng bay lên khiến ko gian trở nên kỳ quái tựa tất cả như màn ảo ảnh kỳ quái. Trong cái đại dương cát vô tận ấy có 1 bóng hình đen sẫm nhỏ bé trên chú lạc đà đang đi ngược với hướng mặt trời trói chang. Một làn gió khô ran thổi bùng chiếc mũ chùm đầu chiếc áo khoác đi đường bụi bẩn của người lữ hành làm lộ ra những sợi tóc xanh lam sẫm màu bay lất phất. Nhưng nó chỉ xảy ra trong 1 khoảng khắc rất nhanh trước khi cánh tay cầm yên cương kia kịp chụp chiếc mũ chùm đầu xuống và che khuất tất cả…
.
.
.
.
.
Đêm đã khuya, một đêm mềm mại như nhung êm ái và câm lặng hiền hóa đến đáng ngạc nhiên trong cái thời đại hỗn loạn này, hay chính vì màn đêm ấy đã tự mình nuốt hết tất cả âm thanh để khoác lên chiếc áo hiền hòa lừa dối. Sâu trong những hành lang của tổng chi nhánh Hestia cũng chẳng còn 1 âm thanh nào ngoài tiếng lửa lách tách trong những ngọn đuốc trên tường. Trước ban công ngập trong ánh trăng sáng 1 bóng người đứng im như tượng đang ngước nhìn bầu trời đêm nay – ngắm nhìn tất cả ko gian bao la chải dài của sa mạc vô tận. Trong đáy mắt sẫm đen ấy ánh lên ko phải 1 sự mơ màng mà là 1 điều gì đó khác biệt hoàn toàn, đó là sự khao khát và đầy ham muốn – hắn nhìn cái thế giới bao la ấy như rằng sẽ sớm thôi tất cả chúng sẽ là của hắn. Cộp cộp cộp…tiếng bước chân vang lên văng vẳng từ hành lang phía xa 1 âm thanh xe toang sự câm lặng của màn đêm. Nhân dáng với chiếc mũ đen lẩn mình vào bóng đêm với 1 nụ cười đầy thỏa mãn vì kế hoạch sắp thành công mà hắn đã mưu tính từ lâu.
.
.
.
.
.
1A bước vào hành lang vắng lặng nó nghĩ thầm tại sao Baka lại muốn gặp nó vào lúc đêm khuya khoắt này cơ chứ ? vì sao ko là lúc sáng ? Nó nghĩ thầm thực sự là nó cần nghỉ ngơi hôm nay nó đã quá bận rộn rồi. Ko nén nổi nó bỗng ngoét 1 nụ cười tự mãn bởi vì sáng nay Master của Hestia đã chọn nó làm Uỷ viên cấp cao. Trên đường nó cứ nghĩ đến những gì mình sẽ làm vào sáng ngày mai và chợt nó nhận ra căn phòng họp của các Ủy viên lọt ra những tia sáng nhảy nhót của ánh nến. Cái gì ! nó hét lớn trong lòng khi có 1 cuộc họp Ủy viên được tổ chức mà nó ko đc quyền tham dự, ko nén nổi cảm xúc và sự tò mò nó bước gần đến cánh cửa gỗ to lớn ấy.
Rõ ràng căn phòng đã được niêm phòng khiến cho ko 1 âm thanh nào có thể lọt ra ngoài, 1 cuộc họp rõ ràng được tổ chức bí mật – một cuộc họp bí mật của các ủy viên – ko dành cho nó – vì sao? Nó ko khỏi sự thắc mắc ấy.
.
.
.
.
.
Ngồi trên 1 chiếc bàn dài dưới ánh sáng của vô vàn cây nến lơ lửng trên không, 1 người phụ nữ ngập trong hào quang dìu dịu như ánh mặt trăng đang cất lên giọng nói nhẹ nhàng của mình “ …dù gì hãy cho cậu ấy 1 cơ hội, ko thể nào loại bỏ cậu ấy được “.
Khuất trong bóng tối từng gương mặt ẩn dật nơi những góc khuất của căn phòng khẽ lay động. Rồi 1 giọng nói vang lên vs cặp tai thỏ chìa ra ngoài ánh sáng “ nó chỉ là 1 thằng nhóc Moon à. Ủy viên ko thể là 1 đứa nhóc và hành động của nó còn quá non “.
Moon gõ tay lên bàn rồi nói “ Nhưng ít ra cũng phải cho cậu ta cơ hội …”
Sự tức giận ko còn kìm nén nổi nữa trào dâng trong người 1A và rồi nó bước vào căn phòng ngay nơi ánh trăng rọi vào nhìn thẳng vào tất cả hội đồng “ các người đâu muốn cho tôi trở thành 1 quản lý đúng ko !!” 1A rút thanh gươm xanh dịu và trong phút chốc tiếng ghế dịch chuyển khi những người trong căn phòng đứng lên…nến phụt tắt bởi 1 làn khí lạnh toát. 1A xuất hiện nơi cánh cửa sổ mở toang ra ngoài sa mạc và hét lên “ Được thôi tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức theo ý các người…”. Lao vội ra cửa sổ ngay khi bóng 1A vụt ra khỏi cánh cửa Moon nhanh chóng nhảy theo. Chạm vào mặt đất và cố nút lấy cơn tức giận và sự thật vừa chứng kiến 1A như muốn xé nát tất cả mọi thứ, nhưng rồi 1 cánh tay nắm chặt bờ vai nó – Moon xuất hiện trong hào quang dìu dịu cố nói trong cơn gió lạnh toát bắt đầu gào lên “ Em đừng làm những gì họ muốn “. Nhưng vào lúc đó 1A đã ko hề lắng nghe câu nói ấy phủi mạnh tay Moon và rồi 1 cơn bảo cát nổi lên…một trận cuồng phong ào ạt trong phút chốc – khi nó qua đi phía trước Moon chẳng còn ai cả…
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/2912201219248946.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6298377/1344957486-01/)
.
.
.
.
Baka xuất hiện bên cạnh 1A tại 1 hang động trong sa mạc. 1A nhìn vào Baka “ có phải đó là điều cậu muốn nói cho tớ vào tối nay ko ! Sự thật về họ “. Baka mở lời vs 1 nụ cười thoáng qua trong phút chốc “ Phải…đó tớ đã cố nói vs cậu điều đó, nhưng có lẽ cậu đã tự phát hiện ra “.
“ Khỉ thật sao lại là tôi, tại sao tôi ko thể trở thành 1 Ủy viên cơ chứ !!!”.
“ Bình tĩnh lại đi 1A, giờ cậu muốn gì ? “
“ Ko biết, 1A muốn biến mất khỏi đây đi thật xa khỏi chỗ này “
Đấy mắt baka hiện lên 1 thứ gì đó như sự thỏa mãn từ lâu nó mở lời vs âm điệu thật khó đoán nửa thỏa lòng nửa hân hoan khó hiểu “ Vậy hãy đi đi, đi thật xa khỏi nơi hỗn loạn này 1A, tớ đã chuẩn bi phương tiện cho cậu rồi, tớ hiểu “ vừa nói nó vừa chỉ ra con lạc đà và túi lương thực chất đầy...
.
.
.
.
Ký ức nhạt dần đi và vỡ tan thành muôn mảnh khi 1A bị đánh thức khỏi giấc ngủ ngắn trên chuyến bay dài. Sizi lây nhẹ 1A “ dậy đi chúng ta đã trở về chủ sở Hestia rồi, Master Seven muốn gặp chúng ta…và cả hắn nữa”…Một bóng hình trong bộ trang phục đen kế bên có 1 chú chồn hôi nhỏ đang chờ nơi sân đáp của chiếc tàu…
Nhưng vào đêm đó có 1 điều 1A đã ko hề biết rằng
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/29122012192413912.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6298378/sao/)
Khi bóng 1A đã khuất phía xa…Baka mỉm cười 1 cách tự mãn, 1 nụ cười ghê rợn – nụ cười của kẻ chiến thắng thật sự trong 1 trò chơi mà nó đã chuẩn bị từ lâu. Khi nó bước qua 1 tảng đá thì đó ko còn là baka nữa mà là 1A…và rồi 1A đó tiến về phía tổng chi nhánh Hestia…
.
.
.
.
.
Ngồi trên Gác chuông đêm của tổng chi nhánh baka mỉm cười khi nhìn thấy tín hiệu mà nó mong chờ – tín hiệu cho kế hoạch mà nó chắc chắn sẽ thành công. Xoay mình tiến vào chiếc cầu thang đi xuống tối om nó đá cái xác của người gác đêm xấu số ra 1 bên và khuất vào bóng tối.
Từ đằng xa hướng về phía Hestia trong khoẳng khắc 2 con lạc đà đã giao nhau 1 con chạy xa khỏi Hestia, 1 con hướng về phiá nó – 2 người lữ hành kỳ lạ…Và trong giây lát cả 2 đã cảm nhận đc 1 điều gì đó, nhưng lại chẳng thể nhìn thấy đc nhau…
lamcanhtan2009
29-12-2012, 19:48
cứ lấy nếu bạn chuyển thể thành comic đc hihihihihihihihihihihi
em xin :))
đương nhiên là phải chỉnh sửa nội dung chứ ko thì làm sao ra dc :))
zzhitsugayazz
29-12-2012, 19:55
em xin :))
đương nhiên là phải chỉnh sửa nội dung chứ ko thì làm sao ra dc :))
:(tv) thoải mái, mình và sizi sẽ rất hạnh phúc khi nó trở thành comic...
Baka mở lời vs 1 nụ cười thoáng qua trong phút chốc “ Phải…đó tớ đã cố nói vs cậu điều đó, nhưng có lẽ cậu đã tự phát hiện ra “.
Nổi cả da gà 8-}
zzhitsugayazz
30-12-2012, 07:05
đã cố chánh mà vẫn có 1 câu lòi ra à =]]
YuniEden
30-12-2012, 08:25
Nổi cả da gà 8-}
Baka + xưng hô thận thiện = The End Of The World 8-}
-- http://cdn.wikimg.net/strategywiki/images/8/8f/MS_Penguin.png --
dzung2408
13-01-2013, 09:49
Đào mộ đê, cho 1a cái cmt : Ý tưởng truyện cũng khá mặc dù nó cũng chả mới mẻ gì, nhất là lại hơi nhiều mùi avatar, nhưng ko sao. Ý kiến là nên viết tiếp.
zzhitsugayazz
13-01-2013, 11:44
Chap 2.B
Người thứ 3
1A xuất hiện ngay trên đỉnh chiếc cầu thang vừa trượt xuống khi con tàu bay hạ cánh, mắt nhìn thẳng vào người bận bộ đồ đen đang đứng chờ ở dưới.
Với đôi mắt nhíu lại và trọng âm dằn từng chữ vs những từ cuối cùng 1a nói
- Ngài muốn gì THƯA MASTER BROTHERHOOD
Người vận bộ đồ đen ấy chỉ mỉm cười và đáp lời vs 1 cái nhún vai rất nhẹ
- Chờ 2 người, có luật cấm điều đó sao ? đừng trẻ trâu như thế chứ ?
Khi câu nói vừa kết thúc lưỡi gươm của 1a đã đc rút ra tự lúc nào và kề vào sát yết hầu mục tiêu trong bộ áo đen đó. Mặt đối mặt và 2 đôi mắt nhìn xoáy vào nhau trong khoẳng khắc chết người ấy, chợt có gì đó từ đôi mắt màu đen thẫm kia buộc 1a phải thu lại lưỡi gươm – 1 cơn rùng mình, đầy áp đảo. Dữ nguyên ánh nhìn kỳ lạ ấy cáo tiến sát vào tai 1a và thầm thì từng chữ – rõ ràng 1 cách đáng sợ
- Đừng quơ thanh sắt ấy lung tung như thế, trẻ con thì ko đc chơi vs dao đâu…Và nếu vs tư cách là 1 sát thủ thì sự lộ liễu đó chắc hẳn ko hay ho gì đúng ko? Còn nếu ở tư cách 1 kiếm sĩ thì đường kiếm ấy chưa là gì vs ta cả đâu ?
Một cảm xúc chào dâng, bàn tay siết chặt lưỡi gươm và rồi 1 cái nắm tay nhanh như chớp đã ngăn lại điều mà bản năng của 1a xem chút nữa đã làm. Là Sizi nó nhìn 1A vs một đôi mắt cứng rắn và 1 cái lắc đầu nhẹ và lời thì thầm
-Ko phải lúc này? Ko phải ở đây? Và ko phải là Cáo…
Chẳng biết có nghe đc lời thì thầm ấy ko nhưng Cáo lùi lại vs 1 nụ cười trên môi rồi nhịp bước xoay về cánh cửa của sân ga.
-Đc rồi tôi biết 2 người rất mệt mỏi sau nhiệm vụ vừa rồi nhưng hôm nay ko phải lúc để chúng ta gây sự… Master Seven muốn gặp 2 người…ngày hôm nay là 1 ngày đen tối vs chúng ta …
.
.
.
.
Từ xa vang lên những tiếng quạ kêu rền rĩ và thê lương khi 3 bóng đen rời khỏi cánh cửa của sân ga bước vào 1 khu vườn to lớn đầy sương mù…
- Chuyện gì đã xảy ra vậy ? Sizi hỏi Cáo
- ThỏBông đã chết…và viên đá hạng S mà ông ta mang cũng bị phá hủy hoàn toàn…
- Cái gì !!! Ko thể nào !? ông ta là 1 trong những legened mạnh nhất cơ mà
Im lặng 1 hồi lâu và âm thanh vang ra từ đâu đó trong sương mù trước mặt 1A
- Vào những ngày như thế này ai trong chúng ta đều có thể chết…tất cả bất kỳ ai…
1A nhăn mặt và trả lời như 1 lời bỡn cợt
- Kể cả ông và năng lực kỳ dị đó sao?
- Kể cả tôi…dĩ nhiên. Và đừng tự cho mình biết hết mọi thứ như thế 1A à ? Đối vs tôi cậu cũng chỉ là 1 như 1 đứa em bé nhỏ mà thôi.
Im lặng kéo dài và chỉ còn có thể nghe tiếng đế giày cạo trên nền sỏi dưới chân, thời gian dài ra như vô tận… cho đến khi 1 thứ ánh sáng nhá lên và lớn dần – một ko gian trắng bùng nở. Ba bóng người đã rời khỏi khu vườn đầy sương mù và bước vào 1 con đường màu trắng chảy thẳng vào 1 tòa kâu đài – to lớn – rất rất to lớn – ko đúng mà là khổng lồ đến mức ko thể ước chừng. Khi cả 3 đã bước gần đến cánh cửa bằng vàng khổng lồ, Cáo phá vỡ sự im lặng vô tận ấy.
- Sau khi ThỏBông chết…Master Seven đã ban hành lệnh củng cố phòng thủ và đặt những chiếc bẫy như khu vườn vừa rồi và cả bức tường khổng lồ kia bao quanh Yggdrasill. Và giờ 2 cậu nên nhanh lên ông ta đã đang cần 2 gặp 2 người gấp đấy…
Khi 1A lướt qua Cáo, Cáo đã mỉm cười và nói
-Luôn có 1 ghế tróng trong Brotherhood đấy…
Lướt qua và phớt lờ chúng 1a và Sizi tiến về cảnh cửa khổng lồ.
Ko biết từ lúc nào nhưng làn không khí mà 2 người họ để lại đã thổi bay lên những sợi tóc đen nhánh bị cắt lìa từ lúc nào từ Cáo…
.
.
.
.
Căn phòng vẫn y như ngày đó và cảm xúc vẫn mới y nguyên như vậy 1A chợt nhận ra khi ngước nhìn biển nến lung linh lơ lửng trong căn phòng vs 4 mặt là 4 kệ sách ốp thẳng vào tường vươn lên đến trần nhà thăm thẳm xa phía trên. Nhưng vào lúc này trên chiếc ngai ở đầu bàn ko phải là Moon mà 1A từng biết, mà thay vào đó là 1 người đàn ông tóc đen vs đôi kinh tròn xoe màu vàng ở cánh mũi – Tân Master của Hestia Seven. Ông mỉm cười và vẫy tay chào đón họ ngay cả trước khi họ kịp chào ông.
- Thật xin lỗi khi bắt 2 người đến ngay khi 2 người vừa hoàn thành nhiệm vụ… nhưng hôm nay thật tệ.
Ông dừng khựng khi nói đến những chữ cuối cùng và ngay lúc đó từ góc tối của căn phòng 1 bóng người bước ra vs mái tóc xam xám nâu nâu và thanh đen óng. Như muốn cố quên đi những gì vừa lỡ nhắc đến 7 quay người và mỉm cười vẫy vẫy vs người thanh niên kia.
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/1312013114342738.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6342250/Trafalgar-Law-600-1395916/)
ảnh mang tính chất cho có...
- Oh xin giới thiệu vs 2 người thành viên thứ 3 mới của nhóm các cậu Dũng và cậu ấy đến từ Phong quốc, mong 3 người sẽ hợp tác thật tốt…
Choang tiếng kim khí va chạm nhau khi 1A xuất hiện từ sau lưng của Dũng 2 thanh kiếm chạm nhau – mắt 1a mở lớn 1 cách ngạc nhiên. 1A nhảy lùi lại và mở lời
- Ko tôi và Sizi ko cần thành viên thứ 3…ko bao giờ 1 lần nữa…
- 1A à…tôi biết cậu vẫn nhớ hắn – kẻ phản bội đã gây ra Đại Biến Cố…Và cậu vs sizi rất mạnh nhưng cậu thấy đó chúng ta đang rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm – bất kỳ ai cũng có thể bị giết, tôi ko thể đặt các cậu vào nguy hiểm thêm nữa. Suy cho cùng Thỏ Bông bị giết là vì ông ta ở 1 mình…
1A hét lên
- Tôi nói là ko !!! Ông nghĩ tôi yêu đuối đến mức cần giúp đỡ sao
- Ko phải thế ? Nhưng nhiệm vụ sắp tới của 2 người vô cùng nguy hiểm và dù sao…2 cũng tốt hơn 3…
1A quăng viên đá ra giữa bàn và xoay mình kéo Sizi đí. Master 7 nhăn mặt và vs 1 cái búng tay 1 bức tường khổng lồ rơi xuống chắn ngay cánh cửa và căn phòng ngập trong một mùi từa tựa như những trang sách mới và cũ. Dằn từng chữ 7 nhìn thẳng vào 1A:
- 1A à tôi biết vì sao cậu ko muốn Dũng vào nhóm của cậu…Đừng tự trách mình nữa. Thôi đc các cậu có thể đi nhưng ít ra hãy nhận nhiệm này…chúng ta thực sự đang rất thiếu người.
Một cuộn giấy da đc buộc bằng 1 dải lụa xanh thẫm đc đánh 1 chiếc thẻ ghi chữ A to tướng rơi xuống tay Sizi.
- Đc chúng tôi sẽ đi mà ko có hắn và hoàn thành nhiệm vụ cấp A này cho ông xem…
1A nhấp nháy biến mất trong ánh sáng xanh và để lại mùi đất ẩm sau mưa thoang thoảng. Sizi bước qua bức tường khi nó vừa biến mất sau tiếng tách ngón tay.
Cánh cửa vs vàng ròng như đc đẽo từ nguyên 1 khối lớn nhẹ nhàng khép lại 1 cách đáng ngạc nhiên…Sizi bước song song vs 1A trên hành lang đầy ngập người và liên tiếp cố truyền đạt
-1A à cậu ko cần phải thế chứ? Baka đã đi lâu rồi và Đại Biến Cố xảy ra đâu phải do cậu…và chúng ta thực sự cần 1 đội 3 người
Bước vào căn phòng cửa để mở ghi bảng “Phòng Nghiên Cứu“ 1A trả đáp lại vs giọng điệu như đã tập luyện đi tập luyện lại, trơn tru và vô cảm
- Tôi biết điều đó…
Một bóng người chồi lên ngay giữa đống giấy tờ công văn vs mái tóc xám tro buộc ra sau và gọng kính lệch khỏi sống mũi cao thanh tú che phủ 1 đôi mặt đờ đẫn vô hồn. Đôi mắt ấy nhìn vào 2 kẻ vừa bước vào căn phòng của chủ nhân nó ko chút cảm xúc và chợt mất đi sắc tố, đôi môi mở ra há vào từng hớp hơi ko khí trước khi nó bắt đầu cất lên…
- Hai người sẽ chết…hai người sẽ chết thôi… chết , chết chết trong bóng tối bởi những bóng đen….
Sizi bịt mồm người đó lại trc khi nó kịp nói thêm
-Im đi Jin mi chẳng biết gì cả và ta ghét những lời nhảm nhí ấy của mi, bây giờ thì chúng ta cần thông tin của nhiệm vụ này
Sizi vừa nói vừa đặt cuộn giấy lên bàn. Jin nhìn cuộn giấy ấy và phẩy tay rút ra từ mớ của dãy kệ sách 1 phong bì còn mới tinh nguyên dấu sáp niêm phong và đưa cho Sizi. Cầm lấy nó và lèm bèm khi ký vào đơn xác nhận rồi nahnh chóng bước ra khỏi phòng trước khi Jin kịp nói gì thêm.
-Jin nhìn cho đền khi 2 bóng người đó khuất dạng
Rồi lẩm nhẩm trong mồm cùng 1 điệu cười khó hiểu vang vang
-ahahahah ko hiểu sao? Các người ko biết ta là ai cả? Ta biết hết biết hết mọi ý nghĩ của các người…bỏi vì năng lực của ta là suất chúng nhất… các người ko hiểu đc ta đâu…các người sẽ chết…
.
.
.
Gió thổi lồng lộng khi Sizi và 1A leo lên 1 chiếc tày bay, 1 làn gió thổ mạnh bung dải lụa của cuộn giấy nhiệm vụ cuốn nó bay theo ko khí khi chiếc cửa tàu đóng lại
-Khỉ thật.
Sizi nói khi vụt mất dải lụa. Dải lụa ấy bay trong ko khí cho đến khi tâm thẻ ghi chữ A quay mặt vào trong và ở đó là chữ “ S “ to tướng…bị gạch đi và viết kế bên là chữ “ EX “.
.
.
.
.
Ngồi trên chiếc ghế kế bên Seven, 1 nhân dáng cuộn mình trong chiếc áo chùm đầu vs đôi mắt màu xanh như biến cả vs 1 nụ cười – nhưng tất cả những đường nét quan trọng đều bị bóng đen của chiếc mũ trùm che khấut.
- Này 7 à ? Anh tính giết chúng sao? Hay tính để lộ ra bí mất về thế giới này sớm hơn dự tính của chúng ta?
- Chúng đã bắt đầu hành động, nếu ko nhanh tay chúng ta sẽ thua mất.
- Oh và đó là lý do anh bắt tôi đem cậu ta đến phải ko?
7 nhìn vào mặt của người đàn ông kỳ lạ và đá lông nheo mắt trái:
- Có thật là anh ta sẽ theo dấu đc chúng chứ !? Tôi ko muốn chúng tôi mất thêm ai nữa..ngày hôn nay là quá đủ rồi. Mà cậu ta còn quá trẻ? Liệu cậu ta có đủ kinh nghiệm ko? Thậm trí tôi còn ko cảm nhận đc năng lượng từ viên đá của anh ta…giống như anh..
- Anh phải tin tôi? Người mà tôi đem đến cho anh còn già hơn nền văn mình này đấy…giờ thì ko biết anh ta là ai – nhưng trước kia thì…ừm rồi các người sẽ biết. Và chúng tôi ko cần những viên đá đâu? Tôi đã nói rồi cơ mà? Chúng tôi có thể dùng Aura mà ko cần đá…
Người đàn ông bật tách ngón tay và bắn ra những tia lửa màu đen huyền…
bonghongdammau
15-01-2013, 20:43
Hay đó cô, post chap mới đi K34
zzhitsugayazz
20-01-2013, 07:35
Chap 3.A
Paris
Ánh chiều tà buông từng dải sắc màu của nó lên tất cả cánh vật dưới nhân gian, ban cho phong cảnh của thành trì nhỏ bé Paris này 1 sắc màu buồn thê lương. Paris là 1 thành trì bé nhỏ thuộc 1 quốc gia cũng bé nhỏ nằm trếch phía Tây của Hỏa Lục. Tương truyền tên của nó mang trong mình cả 1 huyền thoại về 1 thành phố cổ xưa đã ko còn nữa, 1 thành phố từng rất phồn vinh…từng được xem như Kinh Đô Của Ánh Sánh
Từng hàng người đổ dồn về 1 sân nhà thờ chiếm vị trí ngay trung tâm của các con đường với 1 sân khấu dành cho thuyết trình đc trải thảm đỏ làm nó giống như trái tim của thành trì. Cánh cửa nhà thờ bật tung ra ánh sáng chiều tà phản chiếu qua những cửa sổ thủy tinh của nó tạo nên những vùng sáng kỳ ảo. Tất cả chúng làm người ta dễ dàng liên tưởng đến 1 thành trì trung cổ cũ kỹ , điển hình. Và rồi bước ra từ trong cánh cửa mang trên mình bộ y phục trắng toác một cô gái bước lên bục gỗ cao ấy. Bước sau cô là 1 đoàn người tay ôm những rổ hoa và rải trên đường đưa cô ấy lên chiếc bệ đài thắm đỏ, đi cuối cùng hàng người là 1 người con gái khác vận trên mình 1 bộ y phục đen gần như hòa vào những cái bóng mà ánh chiều tà phả lên ko gian xung quanh, nhưng có 1 điều làm cô ta ko thể tàng hình hay ko thể ko bị chú ý – mái tóc bạch kim hoàn mỹ, óng ả và mượt mà phủ xuống bờ vai thon gọn như 1 dòng suối và phản chiếu từng tia sáng hoàng hôn 1 cách đầy mê mẩn, 2 tay khoang trước ngực ôm 1 chiếc xương sọ người. Bước nhẹ nhàng qua người con gái áo trắng cô ta đứng lên 1 chiếc bục phát biểu rồi bắt đầu nói:
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/201201373359735.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6363669/Megurine-Luka-600-1405051-1/)
ảnh có tác dụng cho có...
-Cám ơn tất cả mọi người đã đến đây hôm nay để chúc mừng cho người trinh nữ kia được về với thần bóng đêm vĩ đại đầy tôn kính của chúng ta
Tiếng vỗ tay rền lên như sóng vỗ lan tỏa khắp quảng trường.
- Ánh sáng ban ngày sắp kết thúc và hôm nay là ngày Đông Chí ngày đêm dài nhất trong mọi năm thần bóng tối sẽ đến và ban cho chúng ta những con chiên của ngài sức mạnh, hạnh phúc vô cùng. Ngài sẽ ban cho chúng ta sự trường thọ, mùa màng bội thu. Ngài theo dõi chúng ta từ khi chúng ta nằm trong bóng đêm của bụng mẹ. Người bảo vệ các sản phụ và con của chúng ta. Ngài là vị thần vĩ đại nhất…
Tiếng vỗ tay và hoan hô ngợp trời lớn đến mức khiến đàn quạ và chim bồ câu khắp thành trì ấy sợ hãi tung cánh bay lên, từng đợt tiếng chó sủa và tiếng mèo la inh ỏi như cũng muốn hòa vào đám đông hỗn loạn này. Đôi chỗ có tiếc khóc thút thít của những người phụ nữ đang mang thai, những người mẹ ôm con và chắp tay đầy cảm phục
- Đúng vậy người cho chúng ta tất cả mọi thứ và đổi lại ngài muốn gì ?
Đám đông đồng loạt la lên
-Hiến tặng 1 người trinh nữ vào ngày Đông Chí mỗi năm…
Đứng ngay trước nguồn sáng cuối cùng của ngày là vầng mặt trời đỏ kia nên khuôn mặt của cô gái ấy thật khó để quan sát được biểu cảm, tay cô ta ôm sát hơn chiếc đầu lâu trên đó hằn lên 1 lỗ như được tạo ra từ đạn.Cô ấy dừng 1 lúc lâu sau đó mới bắt đầu nói lại
-Ko ta đã gặp sứ giả của Thần và từ giờ…mỗi tháng Thần sẽ chọn 1 cô gái chứ ko l;à chỉ 1 lần mỗi năm nữa..
Tất cả quảng trường im lặng và rồi tiếng vỗ tay ào ạt lại vang lên còn lớn hơn trước…
Nắng tàn dần và những vì sao đầu tiên hiện ra từ trên bầu trời với vầng trăng nhợt nhạt…một khoảng khắc him hoi khi mặt trăng và mặt trời cùng hiện hữu trên bầu trời.
- Đã đến giờ rồi
Người phụ nữ với chiếc áo đen giơ tay lên khi nói đến đó. Đám đông reo hò và khắp thành phố ánh đuốc bừng, trong tay họ những ngọn duốc tự bùng lên những ngọn lửa. Một lần gió thổi qua khi đêm đen đã chiếm lĩnh bầu trời, từ xa xa những bông hoa đêm bùng nở khắp bầu ko khí ngát hương 1 mùi hương dìu dịu. Những bông hoa ấy cũng rực lên như những ngọn đèn lồng và tan vào trong ko khí thành những đốm lửa tí hon bay như những mầm bồ công anh nhưng phát ra thứ ánh sát âm ấm màu vàng. Mỗi năm 1 lần vào ngày Đông Chí loài hoa này lại bùng nở vì thế nó được gọi là Tử Đăng và có lẽ đó cũng chính là lý do lục địa này được gọi là HỏaLục.
Cứ Thế đoàn người theo bước nhau tiến theo mái tóc bạc kia vào trong nhà thờ và khi 1 bông Tử Đăng đáp xuống bục đá thờ nó nứt ra hé lộ 1 cái hang sâu hun hút. Tất cả mọi người đứng thành hàng để người thiếu nữ áo trắng bước xuống đó để bóng đêm nút chửng hoàn toàn và cánh cửa khép lại….
.
.
.
.
Cô trinh nữ với đôi mắt vô thần bước xuống bóng đêm huyền đầu mơ màng bỗng chợt nhận ra hoàn cảnh của mình khi thứ thuốc cô ta được cho uống hết tác dụng. Hoảng quoại, lao đi trong màn đêm tìn đường thoát cô ta va ầm vào bước tường kế bên và từ đó có những vật thể rơi ra loảng xoảng. Cô ấy cầm lên 1 vật thể và 1 cảm giác rợn khắp người từ bản năng phát ra làm cô ta quăng vật ấy xuống và co người lại trên sàn ẩm ướt. Khi mắt đã quen với bóng tối cô ta phát hiện 2 bức tường phát ra ánh sáng nhàn nhạt của nấm dạ quang và con đường hầm hun hút bóng đêm…
Nhưng cô càng run lẩy bẩy khi phát hiện thứ rơi xuống là gì. Và bức tường 2 bên thậm chí là trần nhà chải rộng hun hút vào màn đêm kia dày đặc thứ đó, thậm chí được trang trí nhiều hoa văn ghê rợn….đó chính là xương người, trẻ con ,người già, thanh niên...vô số bộ hài cốt đã được đưa xuống đây…
Cô chợt nhớ ra 1 câu chuyện cổ xưa truyền thuyết về thành phố Paris nguyên thủy này – thành phố huyền thoại được mệnh danh là Kinh Đô Ánh Sáng kia – truyền thuyết về những con đường hầm đầy xương- đây chính là hầm mộ của Paris…
.
.
.
Một con mèo đen nằm ngủ nãy giờ trên mái nhà của 1 căn nhà ven quảng trường ngao lên 1 tiếng như vừa thức dậy sau 1 giấc ngủ dài.. Nó co người và mở mắt – một đôi mắt sáng lên như 2 hòn than đỏ rực – vì thực sự chúng có 1 màu đỏ nguyên chất – màu của máu. Con mèo ấy đứng lên và bắt đầu nhảy qua các mái nhà, khi nó nhảy chiếc đuôi đen nhắn chuyển động nhịp nhàng, uyển chuyển vô cùng quyến rũ và với 1 cú vẫy đuôi … chiếc đuôi tách làm 2.
.
.
.
.
.
.
Trong 1 quán ăn nho nhỏ khi cây đèn đường vừa lóe sáng bên ngoài cánh cửa 1A đang ngồi đó mắt đăm đăm nhìn vào ngọn nến tí tách trước mặt. Cánh cửa bị mở tung ra và Sizi hớt hải bước vào quán
-Panda đã đi xuống con đường hầm kia rồi…đúng như cậu nói cô ta đi xuống ngay khi người trinh nữ kia bước xuống và đám đông về nhà.
-Cô ta thật ngu ngốc! Đi thôi Sizi…đến giờ thảm sát rồi
-----------------------------------------------------------
Các chi tiết về cái ấy ấy mà cô gái bước xuống ko phải là 1 chi tiết hoang tưởng của 1A. Thực tế nơi đó là 1 nơi có thật hoàn toàn và vẫn mở đón du khách ngày nay - chỉ 1 phần được tham quan thôi nhá. Các bạn có thể tìm hiểu về nó trên wiki.
Chap3 dài quá nên phải tách làm 2 =]]. Ờ 1A vẫn chưa cho Dung chui ra được * coffe *
bonghongdammau
20-01-2013, 07:48
Ai thắc mắc mà cô phải giải thích. Vẫn như mọi khi :coffee:
YuniEden
20-01-2013, 07:57
Tuôi có ý kiến :
Nhưng cô càng run lẩy bẩy khi phát hiện thứ rơi xuống là gì. Và bức tường 2 bên thậm chí là trần nhà chải rộng hun hút vào màn đêm kia dày đặc thứ đó, thậm chí được trang trí nhiều hoa văn ghê rợn….đó chính là xương người, trẻ con ,người già, thanh niên...vô số bộ hài cốt đã được đưa xuống đây…
Đầu tiên đọc thì nó có vẻ mâu thuẫn với :
-Hiến tặng 1 người trinh nữ vào ngày Đông Chí mỗi năm…
Tiếp theo đọc thì
Cô chợt nhớ ra 1 câu chuyện cổ xưa truyền thuyết về thành phố Paris nguyên thủy này – thành phố huyền thoại được mệnh danh là Kinh Đô Ánh Sáng kia – truyền thuyết về những con đường hầm đầy xương- đây chính là hầm mộ của Paris…
Xương ở Pa zít có phép hay sao mà tồn tại lâu dữ :<
Again , lỗi chính tả đầy đường anh trai à :3
zzhitsugayazz
20-01-2013, 08:00
Tuôi có ý kiến :
Đầu tiên đọc thì nó có vẻ mâu thuẫn với :
Tiếp theo đọc thì
Xương ở Pa zít có phép hay sao mà tồn tại lâu dữ :<
Again , lỗi chính tả đầy đường anh trai à :3
xem các chap sau sẽ thấy " nhiều thứ tồn tại lâu dữ " nữa =]]...và ko biết lúc nào sẽ có chap giải thích vì sao.
Còn về hơi mẫu thuẫn thì? mâu thuẫn sao vậy Yui?
Nếu nói là xương của trinh nữ thì ko phải âu...mấy cái đường hầm đó có lâu rồi độ thế kỷ 19 thì phải ( ko nhớ rõ )
Lỗi chính tả thì =]] ừ...
YuniEden
20-01-2013, 08:26
xem các chap sau sẽ thấy " nhiều thứ tồn tại lâu dữ " nữa =]]...và ko biết lúc nào sẽ có chap giải thích vì sao.
Còn về hơi mẫu thuẫn thì? mâu thuẫn sao vậy Yui?
Nếu nói là xương của trinh nữ thì ko phải âu...mấy cái đường hầm đó có lâu rồi độ thế kỷ 19 thì phải ( ko nhớ rõ )
Lỗi chính tả thì =]] ừ...
Thì xương ở thế kỷ 19 , tồn tại đến "bây giờ" [ nghĩa là tương lai ] trong điều kiện bảo quản kém thì hơi lạ :>
Call me AP...
dzung2408
20-01-2013, 10:21
Lại 1 truyện nữa có hiến tế trinh nữ, ghét vãi, phí vê lờ.
Lại còn 1 tháng 1 lần nữa K44
YuniEden
20-01-2013, 10:39
Lại 1 truyện nữa có hiến tế trinh nữ, ghét vãi, phí vê lờ.
Lại còn 1 tháng 1 lần nữa K44
Trong khi 2 anh em mình cả đời chả có đứa nào :<
zzhitsugayazz
20-01-2013, 11:09
Lại 1 truyện nữa có hiến tế trinh nữ, ghét vãi, phí vê lờ.
Lại còn 1 tháng 1 lần nữa K44
vậy nên mới có chuyện cho Dzung chui ra đc * coffee* cứ xem như nghệ thuật tạo tình huống * coffee *.
Umk ai muốn thấy mặt mình trong fic hãy để lại theo mẫu sau
Tên:
Năng lực:
Chủng loài:
sẽ ko đảm bảo bất kỳ điều gì =]], chủ yếu là lấy tên để đỡ suy nghĩ =]]
dzung2408
26-01-2013, 17:09
Up cho post chap mới .
zzhitsugayazz
26-01-2013, 20:06
Chap 4
Chờ đợi
Trước đó vài tiếng đồng hồ khi trời còn sáng, 1A và Sizi bước đi giữa 1 khu trợ nhộn nhịp người trong thành Paris. 1A ngó vào chiếc vòng điều khiển từ xa con tàu bay và kiểm tra hệ thống che dấu của nó, tay kia vuốt mái tóc che con mắt phải. Sizi nhìn quanh quất cố kiếm 1 quán trọ nho nhỏ nào đó miệng cứ lèm bèm
“ Này 1A, này 1A cậu có quay qua đây ko…này 1a, này. Chúng ta nên kiếm 1 quán trọ trước tối thì hơn vì ko biết khi nào mới hoàn thành được nhiệm vụ này đâu “
Nó cứ nói luyên thuyên và rồi va vào 1 cái gì đó đang lao vùn vụt. Tay giơ lên và miệng hét to
“ Sao lại có người đi đứng ẩu tả thế, ko biết xin lỗi à ? “
Một bàn tay nõn nà xinh xắn giơ ra cầm lấy tay nó kéo nó lên rồi nói
“ Tôi xin lỗi nhưng tôi đang rất vội…thành thật xin lỗi các cậu”
1A quay lại nhìn vụ lộn xộn vừa xảy ra và ngạc nhiên trước cô gái nó thấy. Áo đầm màu đen với 1 dải thắt lưng ren đỏ ro bản thật kỳ lạ, nhưng thứ làm nó phải nhìn chăm chú nhất là mái tóc bạc óng ả của cô ta, một mái tóc thật quá kỳ lạ. Sizi đỏ mặt đứng lên phủi bủi quần áo và nói lí nhí
“ Ko có gì…tại tôi bất cẩn thôi”
Cô gái nhìn 2 người họ rùi suy nghĩ 1 lúc lâu sau đó rút ra 1 tấm thẻ nho nhỏ màu trắng
“ Ừm qua trang phục chắc 2 người là lữ khách phải ko? Ừm chắc 2 người chưa có quán trọ đây là quán trọ mà tôi quen hãy cầm lấy cái này họ sẽ dọn cho dọn phòng . À và tôi tên là Panda“
Đưa xong cô ấy vội chạy đi hào vào dòng người. Sizi mắt mở lớn khi nhìn vào tấm thẻ miệng mở to
“ Trời trời ạ…1A này đây là…Khách sạn 5 sao đấy và còn là thẻ vip nữa “
1A ko đáp mắt đăm đăm nhìn về nơi người con gái đó biến mất 1 lúc lâu cho đến khi Sizi đập vai 1A và kéo nó đi…
“ 1A này với tiền lương của chúng ta ko phải lúc nào cũng đc ở khách sạn đâu…đi thôi”
Ngồi trước quầy ăn sang trọng vs ông chủ quầy đang lau 1 chiếc ly thủy tinh chông có vẻ đáng giá, mắt nhìn 2 người khách kỳ lạ.
“ Này 2 anh là khách du lịch à ?”
“ Vâng chúng tôi đến đây để ngắm TửĐăng…”
“ Oh vậy các anh đúng ngày đấy đêm nay chúng sẽ nở rộ rất đẹp…”
Tiếng loa vang lên báo hiểu 1 bản tin theo giờ Sizi và 1A quay lại nhìn nó, nhưng người chủ quầy thì ko có vẻ đối với người dân ở đây nó đã quá quen. Tin vang lên tiếng thuyết giáo của 1 tôn giáo kỳ quặc gì đó thờ thần bóng Đêm, mắt 1A nhìn Sizi như ngụ ý “ có thể đây là manh mối của nhiệm vụ này “
“ Các anh có hứng thú với tôn giáo của chúng tôi sao ? “
“ Ko…à vâng đúng vậy, ông có thể cho tôi biết giáo chủ của nó là…”
Một giọng nói thân quen vang lên làm Sizi giật thót mình ngó sáng 1A và cũng nhận được 1 cái liếc đáp trả đầy ngụ ý.
“ Oh là cô ấy đấy, giáo chủ của chúng tôi. Thánh Nữ Tóc Bạc…cô ấy thật tuyệt vời đúng không ? “
“ Ừm..ông có biết làm cách nào để chúng tôi gặp được cô ấy ko ? “
“ Dễ thôi vào tối nay chúng tôi có 1 buổi hiến tế trinh nữ các cậu sẽ đc gặp thánh nữ thôi “
“ Cái gì !!!” Sizi đập bàn đứng thẳng lên và hét lớn
“ Hiến tế con người sao !? Thứ tôn giáo, thần thánh dở hơi nào mà lại bắt con dân mình chết “
Và rồi tất cả đại sảnh quay về phía phát ra lời sỉ nhục…
Mắt tối đen lại khi Sizi và 1A cảm thấy 1 vật nặng đập vào đầu của chúng.
Khi tỉnh dậy chúng thấy mình trong căn phòng cửa sắt đóng kín và văng vẳng phía xa từ ô cửa sổ song sắt là tiếng của đám đông reo hò trong nghi lễ khó chịu kia
.
.
.
.
Bộp bộp…tiếng bước chân vang lên trong đường hầm sau hun hút được rọi sáng nhờ 1 quả cầu ánh sáng màu xanh lam lờn lợt, mùi đất ẩm thanh thanh sau mưa át đi hết tất cả mùi mốc meo, hôi hám của đường hầm. 1A và Sizi đi dọc theo 1 bờ tường xương người tay cố ko chạm vào những bộ xương được xắp sếp kỳ quặc, theo những họa tiết đầy cố ý của 1 kẻ điên khùng nào đó bị cuồng loạn về cái chết. Sizi bịt mũi miệng hớp hớp nói giọng nghèn nghẹt
“ Này 1A tôi ghét mùi luồng điện của cậu, mùi dất ẩm hôi quá đi “
“ Cậu có thể thôi ồn ào rồi đấy Sizi trong đây vang lắm…và tôi thích mùi đất ẩm, ít ra nó sẽ ko làm chúng ta bị lộ ở dưới đây từ cả cây số như mùi oải hương của cậu “
1A lèm bèm những chữ cuối, rồi dừng lại trước khi từ đâu xa xa vang lên tiếng khóc thút thít và tiếng chạy rầm rầm của ai đó
“ Hình như chúng ta đã tìm ra cô gái bị dẫn xuống ..”
Trước khi Sizi kịp chạy đến chỗ 1A, 1A đã giơ 1 tay ngăn nó lại...Qủa cầu màu xanh lam nhàn nhạt vụt tắt. Bỗng 1 cái bóng nhảy nhót yên trên bờ tường có hình thù kỳ dị ko rõ hình dạng xuất hiện, ngay sau đó vang lên những tiếng rắc rắc của xương gãy và rồi tất cả chìm vào im lặng. Chờ rất lâu sau đó 1A mới bật tách ngón tay để quả cầu ánh sáng hiện lên 1 lần nữa nhưng với ánh sáng được vặn nhỏ hơn nói thật nhỏ
- Này Sizi cậu còn nghĩ cô gái được tôn làm giáo chủ sáng nay chúng ta gặp kia có thật sự tốt lành ko hử ?
Họ tiếp tục bước cho đến khi tìm thấy 1 cầu thang dẫn lên cảnh cửa sập phía trên. Khi leo lên trên đó họ phát hiện mình đang ở trong 1 căn phòng nhỏ liền kề thánh đường khi bước ra họ bắt gặp Panda ngồi trên 1 dãy ghế trước bàn thờ tay úp vào mặt, trước mặt là 1 khung ảnh cũ kỹ có hình 1 tràng trai đang ôm vòng cô trong tay – cả 2 đều có 1 nụ cười đầy hạnh phúc.
“ Chào cô chúng ta lại gặp nhau nhỉ ?”
Cô gái quay phắt lại mắt nhìn 2 kẻ lạ mặt
“ Ồ các anh cũng đến đây ừ…tôi xin lỗi? Các anh hứng thú với tôn giáo này ư ? “ Hai bàn tay cô ấy lau vội những vệt nước trên bàn và 2 gò má và nở 1 nụ cười gượng gạo.
“ Hử? Ko chúng tôi theo chủ nghĩa vô thần “
“ Oh? Ko nên như thế sống phải có 1 niềm tin chứ ? “
“ Niềm tin? Niềm tin vào việc giết chết đồng loại mình vì mù quáng sao ? Ko tôi ko thích điều đó” 1A đáp trả ngay lập tức. Cô gái hơi phật ý nhưng vẫn nói rất nhẹ
“ Các cậu biết ko? Nếu các cậu ko làm vậy thì làm sao có thể làm thần linh chiếu cố ? Các cậu biết đầy với sức mạnh của họ, họ có thể…có thể làm người chết sống lại…” Mặt cô ngẩng lên khi nói những chữ cuối tay miết lên hình người con trai đang cười hạnh phúc kia. 1A thở dài và nói thật nhẹ
“ Hồi sinh? Đừng mê muội thế nữa…chúng ta ko thể làm người chết sống lại đâu. Có phải đó là lý do cô làm theo những gì thứ ở dưới những đường hầm kia sai bảo ko? Ý tôi là việc hiến tế các cô gái…”
Mắt mở lớn cố ấy nhìn vào kẻ vừa nói ra bí mật của cô, cô liếc nhìn và thấy con mắt xanh biếc của cậu bé kai đàng nhìn thẳng vào mắt mình và người con trai tóc vàng thì đứng tựa vào 1 băng ghế trong bóng đêm. Miệng cố mấp máy ko thành lời
“ Làm, làm sao…các người biết được điều đó…làm…làm sao tôi…tin được…2 người nói thật đúng…đúng vậy. Các người…các người là chó săn của Hóa Vương sao ?”
Một tiếng khạc rõ to vang lên và tiếng phẹt đáp ngay xuống sàn thành điện, Sizi bước ra khỏi bóng đêm đôi mắt màu vàng trong ánh nến hóa thành màu hổ phách đầy hoang dại
“ Dù cho có chết cả trăm lần chúng tôi cũng ko bao giờ cùng phe với hắn…Cô đừng bao giờ nhắc lại hắn trước mặt chúng tôi… đặc biệt là tôi “
1A thở dài ngước lên nhìn cô gái sau khi cúi đầu nhìn xuống. Đằng sau những lọn tóc che mắt phải của cậu ta phát ra 1 thứ ánh sáng xanh dìu dịu, nhàn nhạt và không khí thoang thoảng mùi đất ẩm sau mưa. Vén mái toc 1che con mắt của mình cậu để cho cô gái nhìn thấy nó, nét kinh hoàng nở rộ trên mặt cô ấy ko hề dấu diếm
“ Cái cái gì gì vậy…mắt mắt cậu đâu…”
Ánh sáng xanh tỏa rực hơn nữa từ 1 quả cầu năng lượng xanh lam xoáy vặn bung ra như 1 cái kén những sợi chỉ màu xanh mơ hồ từ nơi đáng ra là con mắt phải, bằng giọng truyền cảm nhất 1A nhẹ nhàng nói
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/261201320428624.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6383722/Blackball-600-1408440/)
ảnh mang tính chất cho có
“ Cô có thể tin chúng tôi, có thể ko là bây giờ nhưng rồi sẽ rõ thôi khi cô đưa chúng tôi đến gặp vị thần bóng đêm của cô? Cô nhận ra thứ này chứ đúng ko? Đây là cái giá để đến gần với thần thánh mà con người phải trả..cho ham muốn của mình cô biết rõ phải ko? Vì thứ ở dưới kia chắc hẳn trước kia là bạn trai cố cũng đang phải mang cái án giống tôi đúng ko ? Giờ thì cô sẽ giúp chúng tôi chứ ? Vì cô biết rõ hơn ai hết đây là điểm tử của chúng tôi, chúng tôi sẽ chết khi mất nó…những viên Đá Ma Thuật. Nếu tôi nói dối cô, cô hãy đến tìm tôi và phá hủy nó Ok? “
Cô gái mấp máy môi
“ Được thôi…nhưng rồi các anh sẽ thấy…thần…thần linh là có thật”
1A lấy tay vén mái tóc che đi khi ánh sáng xanh vụt tắt
“Được thôi vậy chúng tôi cũng muốn được chứng kiến sự tha thứ từ vị thần của cô…nếu nó có 1 trái tim…”
Giọng thút thít nho nhỏ cô ấy nói nhưng giống như tự nói cho mình
“ Ko có cách nào hồi sinh người chết sao…”
Như nghe được Sizi nói thật nhỏ
“ Ko, ko có cách nào cả…Nhưng ít ra chúng tôi sẽ chấm dứt sự tồn tại của nó…”
Và họ cùng nhau bước xuống đường hầm…và chìm trong bóng tối 1 lần nữa…
.
.
.
.
.
Những bóng đen mặc áo chùm lướt đi giữa những con người đang nhảy múa quanh những đốm lửa to, hát hò và đi hội chợ vui vẻ – nhưng thậm chí ko ai nhận ra sự hiện diện của những vị khách ăn vận kỳ lạ này. Đứng trước mặt trăng trên mái nhà cũ kỹ Dũng quan sát tất những vị khách không mời kỳ lạ kia, tay anh miết trên sống vỏ gươm màu đen của mình. Một dòng chảy năng lượng màu xanh lơ của bầu trời nhạt hơn và sáng hơn của 1A rĩ ra từ bàn tay anh ta nhỏ dọt và tràn theo đường miết của ngón tay trên vỏ kiếm, không khí thoang thoảng mùi trà xanh man mát.
Dũng nghĩ thầm trong đầu khi nhìn thấy đám lữ khách kỳ dị ấy: “Hừm…Ở thời đại này, thế giới này…Ta đã gặp vô số con người…từ ngày đầu tiên của nó. Mỗi người đều sở hữu 1 dòng điện – 1 aura với màu sắc riêng biệt, ko 1 màu nào là giống nhau, 1 sắc thái nào là y hệt nhau, một mùi hương nào giống y đúc. Và thứ mùi hương hôi thối, màu sắc xấu xí của chúng…ta ko bao giờ nhầm được. Chúng đã trở lại những sinh vật xấu xa...Lần này thì 2 tên nhóc sẽ chết thật mất” rồi anh ngước lên nhìn về bóng đen mới xuất hiện
“ Chắc ông ko muốn thế phải ko? Người đàn ông ko có dòng điện kia…và ông muốn gì khi ở đây nào ?”
Không biết từ bao giờ 1 bóng hình trùm đầu, với chiếc mũ trùm được gắn 2 bên bởi 2 viên pha lê đỏ đã đứng ngay kế bên người kiếm sỹ, miệng mỉm cười ông ta nói
“ Vì đêm nay sẽ thật nhộn nhịp…và ở dưới kia có 1…ừm…1 vị thần đang chờ tôi”
“ thứ được gọi thần bóng đêm đáng thương kia ư ?“
Nhảy từ trên nóc tòa nhà cao vút nói vọng lên người mặc áo choáng đáp lời Dũng
“ Hahahah…anh thật tọc mạch đấy anh chàng họa sỹ đáng yêu của ta. Nhưng ta có những việc của riêng mình…rồi anh sẽ biết sớm thôi mà” .Và rồi ông ta biến mất như tan vào bóng đêm, ko bao giờ có tiếng đáp xuống đất vang lên...Dũng nhăn mặt, anh ko thích ý tưởng về 1 vị thần…điều đó luôn có nghĩa là 1 là đồng mình, 2 là kẻ thù và suốt cuộc đời anh luôn gặp phương án 2
--------------------------
Tỉ lệ drop rất cao
hoangthaolien1996
26-01-2013, 20:13
Tem , fic của 1a rất tuyệt, nội dung thì mình nghĩ rất lôi cuốn,nhưng mình góp ý về khoảng trình bày 1 chút, giữa các câu nói của các nhân vật, 1a nên cách ra 1 dòng , như vậy lời thoại sẽ dễ nhìn và dễ đọc hơn.Cố lên nhé !
chính tả, chính tả, chính tả .......
còn lại như ten-chan đã nói = v =
cái này đoán chơi nhá.
mỗi người đều sở hữu 1 dòng điện – 1 aura với màu sắc riêng biệt, ko 1 màu nào là giống nhau, 1 sắc thái nào là y hệt nhau, một mùi hương nào giống y đúc
ta là màu đỏ thẩm và có mùi tanh của máu K48
zzhitsugayazz
27-01-2013, 06:49
chính tả, chính tả, chính tả .......
còn lại như ten-chan đã nói = v =
cái này đoán chơi nhá.
ta là màu đỏ thẩm và có mùi tanh của máu K48
mặc dù sự thực là e nghĩ nó có mùi...phần...phân mèo ...phân trẻ con =]]
bonghongdammau
27-01-2013, 10:19
Mì ăn liền K22, cái khuyết của nội dung có vẻ được bù lại bằng ngôn ngữ, nhưng lại sai chính tả quá nhiều, thiếu dấu để ngắt ý, trình bày rối K22
zzhitsugayazz
27-01-2013, 10:22
Mì ăn liền K22, cái khuyết của nội dung có vẻ được bù lại bằng ngôn ngữ, nhưng lại sai chính tả quá nhiều, thiếu dấu để ngắt ý, trình bày rối K22
c15 tks ss... em đang cố fix, dũng cũng fix giúp rùi...mà có lẽ là ko...lần sau sẽ cẩn thận hơn
cm cho chú 1 fat để post chương mới K13
bonghongdammau
27-01-2013, 20:06
Up K22
zzhitsugayazz
27-01-2013, 20:09
Chap 5
Đêm không ngủ
Những con mèo đen, mèo trắng, tam thể…những con mèo gầy gò ốm yếu, những con mèo to béo phốp pháp, dù là thuần chủng hay lai tạp, còn non hay già yếu…chúng đến từ những tòa nhà to lớn đến những ngõ hẻm bé nhỏ hôi hám, thùng rác ứ đọng, cống rãnh bốc mùi và những vùng lân cận -tất cả đang cùng nhau hành quân và hướng tới cùng 1 vị trí. Bầu không khí của màn đêm bỗng tràn ngập 1 thứ mùi tanh tưởi, theo gió nó bay xa thật xa lan khắp thành phố và cả những vùng lân cận xung quanh – mùi của máu còn tươi nguyên ấm nồng và trong từng giải không khí lan tỏa những sợi chỉ đỏ thấp thoáng mờ nhạt hiện ra. Một cô gái đắm mình trong 1 aura màu đỏ như máu đập nhịp nhàng như chính nó là quả tim còn sống nguyên, mái tóc đen của cô tung bay nhẹ nhàng không theo 1 quy tắc nào bất kể làn gió đêm đang thổi theo chiều ngang. Cô gái đứng kế bên với đôi mắt nhắm kịt sở hữu 1 mái tóc đỏ y như dòng điện đang quấn quanh kẻ đồng hành, trong 2 bàn tay ngửa ra phía trước mặt cô từng dải năng lượng màu đỏ - giống màu của hoàng hôn hơn là máu, dòng điện đó rỉ ra như chất lỏng rồi kết tủa thành 1 khối vuông nhàn nhạt đỏ. Những đôi mắt phát sáng bắt đầu xuất hiện quanh họ, khuất trong những lùm cây, nhẹ nhàng, uyển chuyển ko 1 tiếng động hàng trăm hàng ngàn con mèo đủ chủng loại,đủ lứa tuổi đang hành quân bước đến gần họ…
.
.
.
.
.
.
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/271201315313663.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6385863/Milkuro-full-1410391/)
ảnh mang tính chát cho có
“ Sắp đến rồi các anh nên nhanh chân lên…tốt nhất nên đến khi …nó đang còn no…”
“ Khi nó đang còn no ? chẹp cứ như kiểu chúng ta sẽ là fastfood đêm vậy balabla “
Sizi nói vọng theo ánh lửa soi đường mà cô gái tóc bạc cầm theo, xung quanh ngọn lửa ấy lâu lâu lại xuất hiện những quả cầu màu xanh lam do photpho bị đốt cháy – bay vòng quanh soi tỏ những cái đầu lâu đang nhe răng cười. Họ đến cuối 1 đường hầm sặc mùi tanh và thối rữa đến buồn nôn, tất cả bốc ra từ sau cánh cửa sắt đồ sộ, cô gái sấn bước tới trước khi mở cảnh cửa ra cô quay lại nhìn 1A và nhận được 1 cái gật đầu.
Cửa mở. Mùi hôi thối hỗn tạp bởi sự ẩ mốc, thối rữa, ngòn ngọt giả tạo của rác ứ đọng bốc ra làm Sizi phải cố bịt mũi và ghê tởm khi phải thở và cảm giác như thứ mùi đó ứ thành vị nơi cuống họng, ngoài ra mùi khét lẹt của thịt cháy, mùi mỡ tanh tưởi cũng bốc ra đến nôn ói, đầy tởm lởm. Người con gái với mái tóc bạc hít 1 hơi thật sâu và đi vào khe cửa hé mở. Căn phòng hiện ra như 1 mớ hỗn tạp, 1 căn phòng pha trộn đủ thứ…được mang đến từ địa ngục và 1 thời đại nào đó từng tồn tại. Những cánh tay, đùi, đủ loại còn thừa sau 1 bữa điểm tâm vương vãi khắp mọi chỗ có thể – chúng có làn da trắng ngần của những thiếu nữ, những mảng thịt được phơi mắc trên những chiếc đinh, trên những sợi kẽm gai giăng đầy tường trộn với những thứ giấy tờ trông như báo cũ và những đồ thì phép tính rối mắt. Trên những chiếc bàn ngổn ngang những lọ đủ màu đựng nội tạng người nổi lềnh bềnh, những ngón tay, đầu lâu và cả những con ngươi bị móc ra đang nhìn toang ra thế giới bên ngoài những chiếc bình đó. Bên cạnh đó là vô số máy móc hoen rỉ, đồ ăn thừa, rau củ cũ kỹ, dây điện lằng nhằng và…1 thứ kỳ dị khuất trong góc cuối căn phòng phán chiếu cái bóng quái đảng của nó lên bờ tường nơi ánh lửa từ những ngọn nến làm từ 1 loại mỡ cáu bẩn còn nguyên những mảng da và tóc dính bết vào. Nuốt nước bọt Panda cố nói khi đang nín thở và nhắm tịt mắt:
“ Lâu lắm rồi em mới được gặp anh… “
Một giọng nói phát ra như sự chuyển tiếp của con người và thú hay 1 thứ gì đó ko thuộc thế giới này…và nó cũng lâu rồi ko được sử dụng gì ngoài việc la hét
“ Panda yêu dấu của anh, em đến gặp anh để đưa thêm 1 thiếu nữ nữa à ? “
Panda sợ tái mặt và ko thể dấu nổi sự kinh tởm khi nghe những chữ cuối
“ Anh mới được đưa 1 cô gái về cho thần thánh cơ mà…”
Tiếng cười vang lên khục khục như mắc vào cuống họ, tựa tiến rít rít của móng tay cào lên bảng
“ Ahahahhhahahaha…Mày im đi, 1 tháng 1 lần ? mày nghĩ chỉ như thế mà Thần sẽ hài lòng và hồi sinh cho tao sao? Ahahahha….hay tao chén mày 1 hay 2 ngón tay nhỉ? Sao ko là 1 cái tay? Chà tao nghĩ mất 1 hay 2 thứ mày sẽ hợp với vai trò tư tế hơn đấy “
Câu nói chưa dứt thì những cái bóng đã như đặc lại biến thành những bàn tay nhơ nhuốc bắn ra từ bờ tường. Chúng thành những hình thể 3D thay vì phẳng dẹt như thông thường về phía cô gái tóc bạc. Cánh cửa mở toang ra và những ánh sáng xanh lạnh của sắt nah1 lên trong không khí cắt vụn những cái bóng đặc quánh đó.
“ Chúng mày là ai? Tốt thôi tao thích ăn đêm “
Hình thù kỳ dị lướt đi ra khỏi vùng tối, những cái bóng rung rinh theo nó, chúng nhảy khỏi mặt sàn, trần nhà, bờ tường và gom vào hình thù ấy. Xuất hiện trong ánh nến bập bùng 1 hình thể quái đảng to lớn, phức tạp và kinh dị như 1 bức tranh địa ngục hiện ra. Nó di chuyển bằng những bàn tay, chân của những con người được may vào 1 khối thịt khổng lồ được tạo nên từ trăm ngàn sác chết. Những thân thể trần trụi, bẩn thiểu được mắt và vào nhau chằng chịt, cái đầu này và vào đầu kia, khuôn mặt này mọc đè lên cái khác, những bộ phận mọc ra ko theo quy luật – tay mọc lên chân, chân mọc từ tay thậm chị thò ra từ mồm. Nhưng kinh tởm, đáng sợ nhất là vô số khuôn mặt người đang la hét, khóc lóc, những khuôn mặt già – trẻ – lớn – bé – trai – gái mọc đè lên nhau, mọc ra từ nhau rên rĩ than vãn đòi được thả ra và trên hết….tất cả còn sống…dù thân thể bị phanh ra thành ngàn mảnh, may đụp vào nhau. Trước cảnh tượng đó 3 con người kia trông thật bé nhỏ, yếu đuối…
" Anh...anh...những vụ mất tích của vùng lân cận và thành phố...những cô gái đó..."
“ Đẹp ko ahahaha… đây là hình thù của Thần. Của sự bất tử đấy…nào hãy đến với ta và hòa làm 1 với ta đi”
“ Này cô gái cô còn nghĩ nó là bạn trai cô ko ? Tôi thì không nghĩ thế đâu “
Sizi nháy mắt và bật tách ngón tay, 1 dòng năng lượng đỏ uốn ra nó pha chút vàng trong trong và âm ấm…nhưng chỉ có thế ko có gì xảy ra. 1A ngạc nhiên và rút thanh Katana cắm phập xuống sàn đổ luồng điện vào nó nhưng cũng như vậy, không có gì xảy ra…
“ Các ngươi là những kẻ mang Đá Ma Thuật sao? Nhưng các người tiêu rồi, vì ở đây ko có bất kỳ năng lực chuyển hóa nào hoạt động được đâu”
“ Khỉ thật !!”
1A bọc thanh kiếm trong 1 lớp hào quang xanh thẫm nhưng rồi nó tan ra và mất hút. Sizi mở toang mắt trước hiện tượng đó miệng lớn
“ Ko thể nào? Tớ cũng ko thể trang bị được dòng điện nữa có gì đó đang bòn rút năng lượng của chúng ta “
“ Là ta đấy “
Qúai vật phát ra câu từ đó như 1 tiếng cười man rợ và nó xông đến tấn công họ như 1 viên đạn bằng lực đẩy của hàng trăm cánh tay, chân…Bức tường nổ bùng ra trước sức nặng của nó hất cả 3 người văng ra ngoài cửa, con quái vật kẹt trong đường hầm nhỏ bé
“ Chạy mau lên trước khi nó kịp tìm ra cách “
1A hét lên kéo tay Panda lao vào mê cung các đường hầm, Sizi chạy theo tay đút vào túi quần và trang bị cho 2 tay mình những chiếc nhẫn trông như bằng sắt đặc
“ Cũng có ngày mình dùng lại những thứ này sao ?”
Con quái vật phát ra những âm thanh thịnh nộ phía sau từng bước của họ, nó nổ bùng ra thành muôn mảnh…những khối thịt đó lại hóa thành những sinh vật kinh tởm như nó nhưng bé hơn truy đuổi họ
.
.
.
.
Bùm…1 đường hầm đổ sụp trước mặt Dũng, Tay phải Dũng xoáy thanh kiếm của mình cắt vào không khí để lại những vệt sáng xanh thẫm và mùi Trà Xanh thoang thoảng.
“ Hi vọng cái đó sẽ cản được bọn nó 1 lúc “
Roẹt, Bùng…Lửa nghi nghút làm tan chảy những hòn đà vá xương người vừa đổ sụp thành 1 chất lõng sền sệt, bước ra từ đó là 3 bóng người áo đen.
“ Ta nên nghĩ biết lũ gián sống dai chứ nhỉ ?”
Dũng vừa nói vừa lao lên phía trước tay vung thanh kiếm sang 2 bên cắt đứt vô số sợi dây tơ mỏng màu xám và bốc mùi Xạ Rắn mắt thường khó thấy từ kẻ thù.
“ Chỉ có thế thôi à ?”
Người vận áo choàng đen đứng giữa bắn 1 luồng lửa vào Dũng, nhịp chân bật lùi lại trước khi nó chạm vào mình. Nhưng luồng lửa vẫn nút chửng Dũng, và rồi nó tan ra trước những đường kiếp xanh biếc
“ Ta sẽ kết liễu các người và dữ 1 kẻ sống để hỏi han nhỉ ? “
“ Cứ việc nếu mi có thể ?”
Kẻ mang áo choàng chính giữa trả lời ngay sau đó
“ Nhưng ta không nghĩ thế ? Chúng ta đông hơn mi “
Những sợi tơ xám mà Dũng đã chặt đứt bám lên những bờ tường bằng xương…và chúng giờ tỏa trên trên những bộ xương…chúng tách ra khỏi những bức tường được làm từ chính chúng và đứng dậy
“ Giờ thì chết đi “
“ Số lượng? Ta luôn thích điều đó”
Dũng mĩm cười và từ bàn tay kia phát ra ánh sáng xanh thép, thanh guơm đen cũng đập phập phồng, 2 vật thể phát sáng xuất hiện trong tay Dũng. Với 1 cú nhảy bổ từ trên cao xuống Dũng lao vào cuộc chiếc như đang múa, nhịp bước xoay người, nhịp bước xoay người…Dũng nhẹ nhàng lướt qua những bộ xương, cặt chúng ra như những lát mỏng, không một thứ gì chạm vào được Dũng. Như 1 bóng đen anh lướt qua những bộ xương đó và áp sát kẻ điều khiển, chém 1 nhát ngay cả trước khi nhận thức của hắn chợt hiểu ra vấn đề. Và rồi kẻ đừng thứ 3 từ trái qua nhảy đên để lưỡi gươm chém qua mình, âm thanh vang ra như chém vào gỗ nó nhập nhòe tan biến.
“ Ảo giác…”
Dũng nhãy bật lại, và lúc này những bộ xương mới vỡ vụn ra sau lưng anh đổ nhào trở về với cát bụi, không khí sau anh hiện lên như 1 bức tranh lung linh màu xanh biển vẽ 1 bông hoa anh đào rực rỡ và tan đi. Trong tay phải anh giờ là thanh kiếm đen ban đầu – hay được gọi là Honzashi - nó vẫn không được tuốt vỏ, tay trái là thanh Wakizashi ngắn hơn màu trắng sáng. Dũng nhăn mặt khi kẻ vừa bị anh chém bằng Wakizashi nhập nhòe hiện ra lại nhưng hắn không đứng được lâu và ngã gục vào tay kẻ ở giữa.
“ Song kiếm và kiểu đánh đó…mi là ai ? “
Kẻ vừa ngã nhào nói không thành hơi phải dựa vào kẻ ở giữa. Kẻ thứ nhất nãy giờ đã tự bọc mình trong 1 aura màu xám xịt đầy mùi Xạ Rắn nắm 2 bàn tay lại như muốn chùn bước
“ Ta biết nó đó không phải loại kiếm của thời nay hay dùng, cả kiểu múa kiếm đó…Nó đến từ 1 vùng đất cổ xưa từng được gọi là phương đông….Mùi hương aura này cũng rất lạ, nó là thức uống của những quý tộc không thể có kẻ thường dân sở hữu nó dễ dàng, không thể có kẻ thân quen đến mức có mùi dòng điện của nó… “
“ Thật sao? Ở nơi của ta nó là 1 thức uống truyền thống. Giờ thì hãy xưng danh đi kẻ sắp chết “
Kẻ mang aura xám xịt đẩy mạnh 2 kẻ đồng hành ra sau và chúng hiểu ý biến mất ngay sau đó.
“ Tên ta là Khoái Lạc…và mi hãy mang nó qua bên kia đi”
“ Đã có rất nhiều kẻ nói với ta như thế? Và ta chưa bao giờ thua cả…Với lại đêm nay sẽ là 1 đêm rất dài đấy? Có khi ta không muốn giết mi đâu “
“Khốn nạn”
Mùi xạ rắn nồng hăng bốc lên ngùn ngụt át đi mùi Trà Xanh. Dũng Mỉm cười nhịp bước lao về phía hắn…1 nhát chém ngọt sớt lướt qua đầu và hắn ngã xuống
“ Ở thời này tên ta là Dũng. Và ta công nhận mi là 1 đối thủ….”
Cái xác đứng lên tự gắn cái đầu vào cổ nó, mũ áo chùm đã bị hát tung để lộ ra 1 khuôn mặt bị băng chằng chịt tấm áo chùm nổ tung. Và thân thể hắn hiện ra bị trói lại trong 1 mớ dây xích và hàng tá đồ tra tấn khác, tất cả được khâu vào nhau. Vô số sinh vật xuất hiện quanh hắn, những thi thể di động, mục rữa từ đủ loại sinh vật lao đến chỗ Dũng…
Dũng lướt đến múa 2 thanh kiếm trong tay lên thành từng vệt sắc màu…
“ Mi biết không ở thời đại này không ai biết tên ta. Nhưng hiện thân của ta đến ngày nay vẫn còn được ca tụng. Vào thời đó ta được gọi là Miyamoto Musashi “
Anh nói câu nói ấy bằng thứ tiếng thời trai trẻ mà anh vô cùng yêu thương 1 cách đầy hoài niệm, âm thanh phát ra đầy tự hào và sắc sảo…anh yêu thương Nhật Bản vô cùng. Kẻ Đối diện hết sức kinh hoàng khi nghe những từ ngữ đó
“ Mi không phải con người…mi là…”
“ Dĩ nhiên ta là con người…ta luôn biết điều đó “
Một đàn quái vật nhung nhúc được ghép từ vô số mảnh thân thể xuất hiện miệng đầy đói khát lan vào hành lang của đường hầm này…và như 1 con sóng chúng nhấn chìm tất cả...
.
.
.
.
.
.
Lẩn vào 1 con ngã rẽ trước khi 1 đàn mèo đông đúc nối đuôi nhau chạy qua, người đàn ông đội mũ trùm đầu với 2 viên pha lê đỏ gắn lên mũ mỉm cười
“ Chà đêm nay thật đông đúc, ta thích điều này…Có vẻ câu chuyện này càng ngày càng rối tung lên, những nút thắt bắt đầu xuất hiện….phải nhanh lên thôi vị thần kia đã đợi ta kha lâu rồi đấy nhỉ ?”
Và ông ta mất hút vào bóng đêm của đường hầm
--------------------
chuyện bắt đầu vào nội dung chính coffee
tem chương mới và bắt đầu đọc K34
dzung2408
28-01-2013, 19:52
Lỗi chính tả chap này hơi nhiều.
Anw, truyện miêu tả có vẻ rườm rà, lời thoại hơi bị kịch, nhưng không sao, vẫn đọc được, nội dung đủ tốt để không phải drop =]]
bonghongdammau
29-01-2013, 11:06
Lỗi chính tả chap này hơi nhiều.
Anw, truyện miêu tả có vẻ rườm rà, lời thoại hơi bị kịch
Nói hoài nói mãi có thấy sửa đâu K22
zzhitsugayazz
05-02-2013, 12:51
ế vãi liền....
------------------------------------------------
Chap 6
Bẫy Chuột
Rầm, 1 ánh chớp vàng nhá lên khi Sizi đấm bay một con quái thú vào bờ tường
“ Khỉ thật! Lũ quái thú này không chỉ kinh tởm mà còn có khả năng hấp thu dòng điện nữa, 1A lại đây mau. Tớ nghĩ năng lượng dự trữ trong những chiếc nhẫn này cũng sắp cạn rồi “
1A vừa chém bay đứt đôi cánh tay của con quái kinh tởm với khuôn mặt đứa trẻ sơ sinh gào thét. Cậu ta nhắm mắt khi máu từ quả tim đập thình thịch của nó bị lưỡi gươm xuyên qua bắn vào mặt, tay trái đẩy Panda ra phía sau rồi lùi dần
“ Chúng đông quá Sizi mau lại đây chúng ta cần rút khỏi nơi này càng sớm càng tốt. Panda cô không biết đường thoát nào sao ? “
“Không chúng ta đã chạy quá sâu vào hệ thống mê cung đường hầm rồi “
“ Khỉ thật ! “
1A xém nữa bị hàm răng sắc nhọn mọc ra từ cánh tay quái thú cắn đứt đầu nếu không có cứu đấm của Sizi cứu.
“ Chúng ta phải tìm ra con bản thể và phá hủy Đá Ma Thuật bị vấy bẩn của nó “
“ Cậu nói nghe dễ lắm chúng ngập cả đường hầm? Có tới cả ngàn con làm sao chúng ta tìm ra được “
“ Kẻ cầm đầu luôn luôn ở 1 vị trí an toàn có thể quan sát tất cả và chánh xa cuộc chiến. Trước khi tìm ra chúng ta cần một nơi để cố thủ…Sizi cậu hãy câu giờ cho tớ, tớ sẽ dùng nó để thoát ra khỏi đây “
“ Cậu điên à !? Chúng hút năng lượng như 1 lũ chết đói, sử dụng dòng điện chỉ hao phí và làm chúng ta chết sớm thôi”
1A chém 1 lượt dọn thành 1 khoảng trống hình tròn quanh mình và Panda. Vòng tròn ấy nhá lên ánh sáng xanh sẫm và sực mùi đất ẩm thanh khiết
“ Chúng có thể hút…nếu chúng được hút hết…”
“ Được rồi vậy tớ sẽ lo bọn này “
Sizi tháo hết cả 10 chiếc nhẫn làm từ sắt đặc ra khỏi 2 bàn tay, nắm chúng lại trong tay lùi vào vòng tròn màu xanh, ánh sáng đỏ và mùi hương oải hương nồng lên. Panda sợ hãi nắm vào vai 1A. Thanh kiếm để ngang 2 chân xếp bằng 1A ngồi xuống rồi nhắm mắt lại, mở mắt ra con mắt trái sáng rực lên màu xanh sẫm, 1 aura xanh bao trùm cơ thể nó và bắn vọt ra khắp mọi ngả như 1 cơn mưa sao băng. Đúng lúc này Sizi dọng 2 nấm đấm của mình xuống mặt sàn đá ngay lập tức tất cả chìm trong ánh sáng đỏ gay gắt. 1A đứng vội lên, 2 tay nắm lấy Sizi và Panda…
.
.
.
.
.
.
“Gần như có thể nói là mình đang bị chôn sống trong 1 mớ thịt say”
Dũng nghĩ thế khi anh đang bị đè nén bởi hàng ngàn con vật kinh tởm được tạo ra từ cơ thể người. Không thể nhúc nhích cả 1 ngón tay, bị tấn công bởi hàng ngàn hàm răng sắc bén Dũng thu mình cố thủ vào góc tường. Điều duy nhất khiến anh chưa thành mớ sinh tố thịt là dòng điện màu xanh lơ của chính anh, chúng chảy ra và bao bọc cơ thể anh, chúng kết tinh thành 1 bộ giáp samurai với mùi hương Trà Xanh nồng nặc. Dũng nhăn mặt, anh lướt đi với từng cử động chính xác, hoàn hảo kết hợp từ kinh nghiệm đối phó những đội quân áp đảo anh có được trong thời trai trẻ khi ở giữa chiến trường… anh chưa bao giờ thất bại… Chàng kiếm sĩ dễ dàng lách mình, băm nát đối thủ rồi mở 1 con đường thoát ra khỏi đường hầm đó đến 1 ngã rẽ. Lũ quái vật chạy theo anh, tay, chân bám víu vào nhau, vào tường mà lướt tới. Anh bật lùi lại, quỳ 1 gối xuống mặt sàn mắt nhắm, 2 thanh kiếm được đưa trở lại vào vỏ kiếm. Trong 1 khoẳng khắc anh đã có thể cảm nhận được nó, cảm giác khi thời gian dừng lại. Và rồi với 1 sức lực, tốc độ và kỹ thuật kỳ lạ anh tạo nên 2 lưỡi chém bán nguyệt vào cõi khinh không trước mặt mình, đó là 2 nhát chém chớp nhoáng theo hướng ngược nhau. Ngay lập tức Phần hầm trước mặt anh vỡ tan nát, sụp xuống bịt lối đường hầm.
“Tsubame-gaeshi…mình vẫn chưa thể tạo nên sức mạnh của thế kiếm này được như hắn. Sasaki Kojirō một ngày nào đó ta muốn đấu lại với ngươi và cảm ơn chiêu thức này…Còn giờ, ta phải nhanh lên không thể để bọn trẻ tìm ra được nó “
Khi anh đã đi xa , bỗng lối bị bịt bởi đá và vôi vữa, xương và bụi đất rung lên rồi chúng lơ lửng trên không kết nối lại với nhau ráp lại vào y nguyên vị trí cũ của mình. Chỗ đường hầm trước đây bị đổ sụp và nhão nhoét cũng trở lại y nguyên trạng như trước khi bị phá hủy cùng với đám xương bị Dũng nghiền nhỏ.” Xoẹt Xoẹt “ vô số những sợi xích bắn ra từ giữa đám thịt treo chúng lên, giăng ra sát sạt vào tường và trần. Một kẻ bị treo dính vĩnh viễn trong 1 phòng tra tấn di động đứng lên, quanh hắn những sợi sích lơ lửng bất chấp trọng lực.
“ Thời gian…được bảo tồn…Hắn đang ở đây, một trong những legend mất tích, là hắn Friday”
.
.
.
.
Đàn mèo nhung nhúc khắp đường hầm, chúng ngân lên từng tiếng kêu Meo meo tựa 1 bản hòa ca đầy đê mê, nhưng cũng đầy kinh dị. Lạ đời là khi chúng ngân lên đến đâu bọn quái thú kia chạy tán loạn khỏi đó ngay, mỗi khi đàn mèo đi qua chúng lại để lại 1 sợi chỉ đỏ như máu ở phía sau. Chúng tiến sâu hơn vào đường hầm.
.
.
.
.
Thở hộc hộc lấy tay che đi con mắt phải rỉ máu của mình, 1A dừng lại trước cánh cửa sắt nặng nề.
“ Khỉ thật, cậu có cần phải làm thế không 1A? nếu cậu dùng dòng điện 1 lần nữa thì cậu sẽ tự thiêu chết mình đấy “
“ Đó là việc bắt buộc thôi…Và tớ cần dùng nó 1 lần nữa, ít ra là ngay bây giờ”
Đứng sững sờ từ lúc nãy, Panda nhìn vào cánh cửa sắt mắt mở lớn đầy kinh ngạc nhưng ko vì lạ lẫm, mà là kinh ngạc vì …nó y hết giấc nơ của cô. Tay cô siết chặt cái túi vẫn đeo bên hông, bên trong chính là chiếc đầu lâu mang lỗ đạn của bạn trai cô. 1A chạm bàn tay lên cánh cửa, dòng điện lan ra nhàn nhạt - nó có mùi chua chua đăng đắng báo hiệu sự suy nhược gần tới giới hạn của chủ nhân. Cánh cửa lâu ngày không mở, được khóa bằng hệ thống kỳ quặc mở ra 1 cách không hề tự nguyện. Không gian phía sau cánh cửa ấy đen kịt màu đen, Sizi dìu 1A chân phải bước vào phía trước xem xem có thể đi được không. Âm thanh lanh lảnh của kim loại vang lên, với cái búng tay 1 quả cầu ánh sáng đỏ sẫm xuất hiện soi tỏ phía trước họ. Thế giới đó hiện ra 1 cách to lớn, sâu hút hút không thấy trần nhà, rộng thênh thang như 1 cõi vô tận…
Duy chỉ có 1 cây cầu làm từ sắt hoen rỉ hiện ra trước ánh sáng bé nhỏ của quá cầu. Họ dìu nhau đi vào không gian ấy, tiếng kẽo kẹt khi cánh cửa bực bội khép lại sau lưng họ.
“ Tớ cảm nhận được 1 nguồn năng lượng quen thuộc và đưa 2 người đến đấy. Sizi này cậu có thể cảm nhận được điều kỳ lạ chứ ? “
“ Điều kỳ lạ? 1A à chỉ có cậu mới có thể cảm nhận được dòng điện thôi, đừng hỏi tớ “
“ Không cần cảm nhận đâu, em biết. Thời gian ở đây đã được bảo nguyên giống như để giữ gìn 1 thứ gì đó 2 anh hãy nhìn ra xung quanh xem “
Sizi và 1A ngạc nhiên khi nghe được những gì cô gái ấy nói. Di chuyển vào trong bóng tối ngay trước mặt tựa như cô đã ở đây cả đời và quen thuộc nơi đây đến mức không cần ánh sáng soi tỏ, Panda biến mất ở phía trước 2 người họ,
“ Nguy hiểm, chúng ta không biết có gì ở…”
Sizi chưa kịp nói hết câu ánh sáng chớp tắt nhá lên, rồi ánh sáng mờ mờ bao trùm không gian từ nơi nào đó. Không gian xung quanh hiện ra to lớn và bao la hơn nữa, nơi đây rộng lớn như 1 thành phố, với vô số hành lang bằng sắt đan chéo và mọc ra từ những điểm đầu và điểm cúi gần như cách xa vô tận. Những thanh sắt hoen rỉ, ống nước vỡ tan, mạch điện và những cỗ máy lủng lẳng trên những bức tường xa xôi, mà có lẽ chúng đơn giản chỉ là những mảng sắt hoen rỉ treo lủng lẳng giữa không gian. 1A choáng ngợp trước cảnh tượng đó và rồi anh cùng Sizi ngó nhìn xung quanh
“ Sizi này đây có phải…là công nghệ của Hỏa Quốc không ?”
“ Không? Không thể…Tuy giống nhưng đây không phải kiến trúc của Hỏa Quốc…hay máy móc của chúng..”
“ Nó thuộc về các vị thần…các anh hãy tin em đi “
“ Thần thánh? Ko phải tôi đã nói với cô rồi hay sao ? Không có thần thánh nào …”
Câu nói chưa dứt, Panda nắm chặt tay 2 người họ và kéo họ chạy lên phía trước và mỉm cười chỉ về 1 khoảng không trước mặt. 1A, Sizi mắt mở lớn và miệng há hốc trước thứ họ vừa chiêm ngưỡng…1 thứ quá đỗi kinh ngạc…
“ Giờ các anh tin em chưa ? chỉ có thần thánh mới xây được thứ như thế…”
“ Làm làm sao cô biết rõ khi, khi cô chưa bao giờ tới đây ?”
“Cả đời em đã mơ về nó…”
“ Không thể nào…là nó sao…thứ tôi đã thấy trong tranh vẽ truyện thần tiên” 1A choáng ngợp mắt ngước nhìn đầy ngưỡng mộ.
“ Đúng vậy đấy anh. Đây là nơi ở của Thần…”
Panda chạm vào công tắc điện nữa trên hành lang sắt. Những ngọn đèn nhá lên chớp chớp rồi lung linh từ phía xa trong hào quang màu trắng lạnh ngắt, nhợt nhạt…1 công trình to lớn, uy nghi được tạo ra tư vô vàn thanh sắt…một kiệt tác, một công trình vượt quá khả năng của cả Hỏa Quốc bây giờ….
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/522013125251476.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6414877/France-full-431006/)
hình ảnh chỉ mang tính chất cho có
“ Là nó,chính là nó …nó chính là tháp eiffel huyền thoại …“
Ngọn tháp uy nghi, to lớn dù ở cách khá xa họ, nó nổi lơ lửng như 1 ốc đảo đầy mê hoặc giữa không gian đen đặc đến vô biên, 1 cách mê ly, 1 cách kỳ bí, 1 cách quá khó hiểu, và đằng sau nó 1 thứ giống như mặt trăng sáng to tròn nhàn nhạt huyền bí. Sizi bẻ thanh sắt kế bên rồi ném xuống đáy vực đen thui ấy…rất lâu…rất lâu..rất rất lâu sau đó không hề có tiếng vang ngân…
“ Không thể nào làm sao nó có thể tồn tại từ thời viễn cổ đến tận bây giờ? Ko thể tin Hỏa Quốc sở hữu những thứ thế này…”
“ Tôi ko nghĩ là họ biết…chúng là của thần thánh.. “
Sizi nói líu ríu trong mồm. 1A hít hà bầu không khí, quay qua nhìn Sizi
“ Ông ta đã ở đây…1 trong những legend bị mất tích sau khi Moon biến mất…Friday…là ông ta …nhưng thật kỳ lạ…”
“ Kỳ lạ ? là sao? Mà cậu có dám chắc là ông ta ? ko phải ông ta được cho là đã chết sau ngày Đại Biến Cố mà chúng ta gọi là bigbang ? “
“ Mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng thôi…nhưng là mùi của ông ấy - mùi hương gợi chúng ta nhớ đến những ngày thứ 6. Không ai trên đời này có mùi đó ngoài ông ta. Gần lắm ngay phía trước thôi”
1A chỉ về cõi bóng tối mịt mùng phía trước.
.
.
.
.
Xa xa nơi cánh đồng loài hoa Tử Đăng đang khoe sắc thả vào bầu không khí những mầm hoa rực rỡ như những ngọn đèn lồng của chúng. Bỗng ngay giữa cánh đồng 1 luồng điện màu đen kịt bắn ra, đan vào nhau, xoáy cuộn lên nhau, kết vào với nhau như 1 cái kén. Cái kén đó vỡ tan ra muôn mảnh để lộ ra thứ bên trong. Đứng giữa vòng tròn là người đàn ông mặc áo choàng đen với 2 viên pha lê đỏ 2 bên. Nhưng bây giờ bên cạnh ông ta là 1 người đàn ông lực lưỡng, to và cao đến đáng ngạc nhiên.
“ Phù tôi đến gặp ông đúng lúc ha “
Người đàn ông mặc áo chùm mỉm cười
“ Ta muốn giết ngươi, nếu ngươi không có giá trị với ta. Giám bỡn cợt ta sao hả kẻ phàm trần kia. Ta sẽ trả thù bắt đầu từ hôm nay…hôm nay đúng chắn tròn…ko ta cũng ko thể nào nhớ đã bao nhiêu năm chôi qua từ ngày ta bị giam cầm…”
“ Ahahah…nhiều khi tôi thấy ông thật thú vị. Tôi không nghĩ ông có khiếu hài hước như thế ? “
“ Mi không biết ta là ai? Đã là ai sao ?”
“ Hì hì…”
Tiếng cười vang lên qua kẽ răng người đàn ông đội mũ trùm. Ông ta tiến sát vào tai kẻ đồng hành rỉ vào đó từng lời, từng lời một
“…và ông cũng không biết tôi là ai? Đã là ai đâu…Hãy dữ chút sức của ông mà hồi phục đi.Khi đó hãy thử giết ta xem ? Oh nếu ông có thể ? “
Từng chú cuối vang lên tuy âm sắc vui vẻ nhưng có gì đó đầy đe dọa. Người đàn ông cố giữ phong thái trước lời đe dọa ấy
“Vậy ông muốn tôi làm gì “
“ Cho ông chiến tranh còn có thể là gì nữa ”
“ Ta thích chiến tranh…!”
bonghongdammau
05-02-2013, 12:56
Tem chap mới F14
zzhitsugayazz
28-02-2013, 17:38
Chap 7
Red spider lily
“ Hừm sắp đến rồi…Á…Sizi này làm ơn cẩn thận 1 tí chứ “
Sizi vừa lỡ chân xém nữa là ngã cùng với 1A đang được dìu bên mình.
“ Nhanh lên đi Panda cô sao thế ? “
1A hỏi Panda khi chợt nhận thấy cô đã đứng sững lại giống như bị đông cứng. Hai người họ bước lên trước mặt Panda nhưng cô vẫn không có chút biểu cảm nào – đôi mắt cô nhìn về phái trước nhưng không là nhìn họ – cô đang nhìn xuyên qua họ, qua bóng đêm kịt đến 1 thứ gì đó xa xăm phía trước.
“ Này! Trái đất gọi mặt trăng alo ? cô sao thế Panda ? “
Sizi hỏi với vẻ lo lắng, nhưng Panda vẫn không có chút biểu hiện nào là đã thoát ra khỏi cái thứ chỉ 1 mình cô nhìn thấy đó. Miệng mấp máy cô khụy chân run lập cập – dường như cô muốn bỏ chạy khỏi nơi này… Cô bỏ chạy…Sizi vội nắm lấy tay cô gái
“ Cô điên sao Panda? Ở ngoài kia nhung nhúc lũ quái vật đó. Chỉ có 1 cách là phải tiến lên thôi “
Panda với bộ mặt trắng toác, đôi mắt cô ánh lên 1 nỗi kinh khiếp, hốt hoảng và hoang dại
“Koo,koo tôi ko muốn tới đó…là nó…tôi đã mơ thấy nó cả đời mình…từ ngày…ngày anh ấy chết…ko…ko…bỏ tôi ra…”
“ Rốt cuộc phía trước là gì ? “
1A nhìn vào mắt Panda, ánh sáng nhợt nhạt với sắc xanh đã phai tàn nhấp nháy nơi mắt trái cậu.
“ Là…anh ấy…bạn trai tôi…anh ấy đang ở cuối con đường này “
“ Rắc, rắc, rắc…” âm thanh dòn tan của kim loại hoen rỉ lâu ngày vang lên…và cây cầu đổ sụp ngay dưới chân Panda đang đứng…Đằng xa xa văng vẳng tiếng kẽo kẹt tựa như ai đó đang cô mở 1 cánh cửa nặng nề lâu ngày không mở bị 1 cái xe ủi khổng lồ cực mạnh hất tung ra…
.
.
.
.
Ngồi trước 1 cái bàn gần kề ngọn lửa to tướng giữa quảng trường của thành phố là 2 thiếu nữ 1 có mái tóc màu đen, 1 có mái tóc màu đỏ thắt 2 bím. Cố gái có mái tóc đen mân mê những lọn tóc mình, mỉm cười và vẫy tay với 1 cậu bé dễ thương đang cầm 1 cây kem chảy quá nửa mắt đang dướm lệ.
“ Lại đây với chị nào bé con, em bị lạc hả ?”
Cô gái có mái tóc đỏ đang chăm chú vào ly nước chanh đá đã tan gần hết của mình từ nãy giờ bỗng giật phắt mình khi nghe câu nói của người bạn đồng hành, cô đẩy ly nước ấy ra và nhìn vào người bạn mình
“ Chúng ta không có thời gian cho sở thích vào những lúc này đâu Neko à…chúng ta cần…”
Cô gái tóc đen mỉm cười vẫy tay khi đứa trẻ đã được 1 người phụ nữ ẵm lên đi mất, sau đó quay về ly nước chống rỗng của mình. Cô thở dài và rút cái can đựng nước đi đường của mình ra từ thắt lưng, dốc ngược nó thật mạnh…chỉ có mỗi 1 giọt rơi xuống ly của cô – 1 thứ chất lỏng hơi sánh đặc màu đỏ sẫm
“ Hâyzzz…Yumi à, mình biết mình phải làm gì mà…BadGir mình biết, mình biết…Nhưng cậu phải hiểu là mình đang đói meo. Nhìn nè chẳng còn gì sấc, cậu không thể để 1 quý cô linh miêu vác cái bụng rỗng đi “ bắt chuột “ được cậu biết chứ “
Yumi nhìn thẳng vào đôi mắt của người bạn đồng hành ý như nói “ Này rốt cuộc cậu đến đây làm gì ? “. Gật gù cái đầu, Neko khép chân mình lại và có thứ gì đó như 2 cái bóng đen đặc giống 2 chiếc đuôi ve vẩy dưới gầm bàn khi cô bắt đầu nói
“ Mình biết mà. Đây và đây và đây, đây nữa mình đã để những chú mèo đáng yêu của mình ở những chỗ này theo kế hoạch rồi”
Cô vừa nói vừa vẽ ra bàn bằng mấy vũng nước đọng lại từ cốc nước đá đã tan ra, bức tranh tựa 1 mô hình bản đồ nào đó
“ Được rồi, mình cũng đã chuẩn bị đâu vào đấy…Dĩ nhiên không có vị khách đó…. “
Một thanh niên cao ráo trong bộ áo quần hầu bàn chìa bàn tay đeo găng trắng ra trước 2 người phụ nữ , tay kia hạ chiếc mũ xuống với 1 điệu bộ kính cẩn. Không gian xoáy vặn và trong tích tắc…cả 3 người họ đã biến mất như chưa bao giờ từng ở đây.
.
.
.
“ Nắm chắc tay tôi vào..”
“ Bỏ ra đi, cây cầu này sẽ gãy bất cứ lúc nào…”
“ Không được, tôi phải đưa cô ra khỏi đây…”
Sizi hét toáng lên khi tay nắm chặt lấy Panda, tay kia bám vào tay 1A.
“ Vì sao cơ chứ? Tôi đâu phải người quen của anh ? “
Một ánh chớp nhá lên trong đôi mắt người thiếu nữ tóc bạc. Với ánh sáng mờ ảo của không gian, chẳng rõ là do nó hay đó là sự thực. Nhưng dù sao điều kỳ lạ đã xảy ra nơi đôi mắt của cô gái 1 xanh và 1 đỏ, đối lập và tương phản. Rồi 1 mùi gợi ta về Một Nỗi Buồn Miên Man sực lên, 1 luồng điện chạy giật qua người Sizi.
“Á…”
Và Panda rơi vào bóng tối…Bỏ cánh tay đang nắm chặt của 1A ra, Sizi lao vào bóng đêm ấy…Giữa khinh không mùi oải hương bỗng nồng nặc, 1 đôi cánh màu đỏ tựa cánh bướm mở toan trên lưng Sizi và nó phóng mình vào cõi tôi tăm. 1A nhìn chân chôi và không thể nói gì
“ Đồ ngu ngốc …tớ đã nói rồi cậu sẽ chết vì tính đó cơ mà ?”
Nhưng rồi chẳng có gì đáp trả…1A thở dài, cố vịn vào lan can bước đi tiếp lên phái trước…
“Đừng chết nhá đồ ngu ngốc…nếu không sẽ phải thừa nhận con Jin nói đúng. Cô gái đó…rồi ta sẽ gặp lại cô gái đó sớm thôi…còn cậu Sizi ? “
.
.
.
.
.
Dũng loay hoay mở cánh cửa sắt nặng trịch trước mặt, xung quanh vương vãi xác quái thú.
“Khỉ thật mở ra đi nào, đồ chết tiệt…”
Dũng cắm thanh katana đen của mình vào mặt sắt cứng ngắc nhưng vẫn bị bật ra. Anh thở dài miệng lẩm bẩm
“ Phải dùng hết mánh trong 1 ngày…thực sự là thật tệ…”
Miết ngón tay trên vỏ thanh kiếm chưa bao giờ được rút ra, ngón tay ánh rách ra 1 vết nhỏ và 1 giọt máu lăn trên bao kiếm. Nó rung lên như sống dậy, cuồng xoay và rồi với nó tự rút mình ra khỏi bao kiếm, chỉ 1 mm thôi, 1 mm mà thôi. Một áp lực rung lên khiến cánh cửa bật mở tung ra, khóa cửa, thanh dằm bung ra tựa như vừa bị 1 cái cột phá thành khổng lồ đập vào.
“ Có vẻ nó hơi phấn khích thì phải …. “
.
.
.
3 con người, 2 phụ nữ, 1 tràng trai đang đứng trong 1 không gian kỳ lạ, xung quanh họ những quả cầu lửa xanh đang bay bập bồng, mùi nước hoa hồng thoang thoảng
“ Anh muốn gì ở chúng tôi? Hôm nay chúng tôi không rảnh đâu ? “
Người con trai mặc bộ quần áo hầu bàn mỉm cười, những gợn tóc xanh dương của anh bay bay trong không khí khi anh ta đứng thẳng lên từ tư thế chào tao nhã đã cũ kỹ vừa rồi. Đôi mắt xanh dương ánh lên 1 vẻ thích thú
“ Tôi có 1 bức thư từ chủ nhân của mình muốn gửi chu 2 người…à thực ra là 1 bức thư rất dài…Ông chủ của tôi là 1 người dài dòng mà “
Anh ta đưa cho 2 người phụ nữ 1 xấp phong bì có giấu sáp niêm phong màu đỏ với 1 biểu tượng đã cũ kỹ và từ lâu đã không được dùng đen – biểu tượng của 1 con rồng vươn lên sải cánh được cách điệu như 1 ngọn lửa. Người phụ nữ tóc đỏ cầm lấy nó và cảm nhận cảm giác của giấy lên làn da mình – lạnh đến kỳ lạ.
“ Đây là…”
“ Vâng theo những gì tôi biết thì kế hoạch đã bắt đầu. Các đại quốc, các elder, những kẻ kỳ lạ, những sinh vật cũ kỹ mà con người đã quên phắn mất tên cũng đã nhân được tin tức này – ông chủ tôi là 1 người trung lập mà. Vâng cuộc săn đuổi những Symbol đã bắt đầu “
Cô gái mái tóc đen mở to mắt nhìn vào anh ta. Những ngọn lửa xanh đã bập bềnh quanh họ bắt đầu thu lại về phía anh ta, nhưng mùi nước hoa hồng tinh tế kia lại nồng lên hơn
“ Đừng hỏi tôi? Tôi chỉ là người đưa tin mà thôi…Phần còn lại là vai diễn của 2 người mà…tạm biệt. Xin lỗi đã đưa 2 người vào nơi này, nhưng tôi không thể để ai nghe lén được “
Những ngọn lửa kết thành 1 đôi cánh trên vài anh ta, và rồi…anh ta bay mất. Không gian đảo lộn và giờ 2 người phụ nữ xuất hiện trong đường hầm đen tối.
“ Đàn mèo đã tìm ra thứ chúng ta cần… đi thôi…”
.
.
.
.
.
.
Dồn toàn bộ cơ thể vào thanh katana của mình 1A coi nó như 1 cây gậy và lê từng bước ra khỏi cây cầu bằng sắt đang rung lên từng chặp như muốn gãy. Lết từng bước, từng bước bắt đầu hiểu ra sự kinh hoàng mà Panda run sợ nó thế nào. Kinh tởm thì đúng hơn, chỉ mới nhìn ra những đường nét cũng đủ làm người ta kinh tởm và run sợ chứ đừng nói là bị ám ảnh cả đời như Panda…
“ Thứ quái dị gì đây ? “
1A đứng nơi 1 mỏm đá chỉa ra từ 1 bức tường đất đá cao vút tới tận nơi vô cùng và kết thúc sâu dưới nơi tận cùng. Những đường nét mập mờ hiện ra của 1 thứ bày nhầ như mạng nhện, mùi hôi thối nồng nặc và tiếng rên ư ử như của phụ nữ và trẻ con phát ra từ thứ trước mặt 1A. Sàn nhà nhơm nhớp, dinh dính và hôi tanh, nó làm 1A kinh tởm phải nhẩy giật lùi lại khi phát hiện đôi giày và mép ống quần mình ươn ướt – máu – máu còn tươi. Tách 1 cái quả cầu xanh lam sẫm mùi chua chua, đăng đắng hiện ra tuy đã có phần yếu đi nhiều nhưng nó vẫn làm hiện ra thứ trước mặt 1A.
“ Oẹ ọe…”
1A nôn thốc tháo khi nhìn thấy toàn bộ hình hài đó. Một cái kén màu đỏ sẫm của máu và thịt thối rữa hiện ra trong cõi tranh tối sáng. Một cái kén với những khúc xương còn tươi nguyên và rỉ thứ chất lỏng nơi tủy sống của trẻ nhỏ. Những bờ ngực, những cẳng chân thối rữa lủng lẳng, những nội tạng ngổn ngang kết thành những sợi tơ rủ xuống…Những cái đầu phụ nữ, trẻ nhỏ và lâu lâu lại có vài cái đầu đàn ông há hốc miệng kết thành 1 kiểu họa tiết kinh tởm trên bức phù điêu địa ngục này. Và ở giữa thứ đó…là nó…1A nghĩ vậy…nó chính là…thân xác thật của kẻ gọi bạn trai Panda… Một thân xác đàn ông trẻ trung với làn da mờ nhạt và nội tạng lủng lẳng ngả sang màu xanh tai tái từ ổ bụng – không có đầu dĩ nhiên…cũng giống như những khúc xương chìa ra nơi đã mất thịt của nó. Nhưng thứ khiến 1A chú ý là nó, 1 tinh thể đen đặc đang đập nhịp nhàng với màu sắc còn đen hơn bóng tối tựa 1 quả tim…
“ Phải kết thúc ở đây thôi”
Rút chút sức tàn 1A lao vào phía cái kén đó. Như cảm ứng được luồng điện của 1A nó co mình và xé cơ thể ra khỏi kén, cái cơ thể ấy rơi phịch xuống đất. Chính lúc này 1A chợt nhận ra chuyện gì đã xảy ra…vì sao cái kén bị rách…
Ánh sáng bao trùm…1 vụ nổ tự hủy xảy ra…
.
.
.
.
Chạy vội trên cây câu đang rung lắc dữ dôi Dũng cố dữ thanh bằng khi nó lắc qua lại điên loạn.
“ Khỉ thật phải nhanh lên…”
Từ xa 1 quả luồng sáng lan ra phái Dũng và cây cầu gãy tan tành…
.
.
.
.
.
1A thở phào khi đã kịp chốn thoát khỏi vụ tự hủy đó. Viên đá đen đó đã bị phá hủy, nhưng có cái gì đó đã làm chậm quá trình phân hủy của nó đó là suy luận của nó. Và giờ nó càng chắc chắn về suy luận của mình hơn khi chứng kiến việc nó lao xuyên qua cái kén và chứng sóng xung kích từ vụ nổ trở nên chậm chạp với bước chân nó, còn nó ngày 1 nhanh hơn khi lao lên phía trước. Đúng vậy thời gian ở đây đã bị bẻ cong. Để 2 quả câu ánh sáng xanh bay lên đỉnh căn phòng nó vừa bước vào soi sáng nó chim ngưỡng nơi này. Một căn phòng to lớn dù nó không là gì với không gian ngoài kia. Nhưng đây là 1 nơi kì lạ, sàn, tường và trần láng mịn như gương. Nhưng có những thứ còn đáng kinh ngạc hơn trước mặt nó.
“ Không thể nào…là ông ta sao? Friday đã ở đây…đây là quyền năng thao túng thời gian…”
Nó vừa nói vừa quan sát những viên gạch vụn lửng lờ, những pho tượng đứng yên trong không khí. Với tay chạm lấy 1 viên gạch lửng lơ trong không trung và nó thấy viên gạch đó lại chôi vào vị trí cũ. Một nhát chém ngọt xớt qua tường nhà và vết xước liền lại như chưa hề có gì xảy ra. Nhưng thứ làm nó kinh ngạc là 2 pho tượng trước mặt nó, sinh động vô cùng…Hai nhân mã man rợ, khuôn mặt có thể dọa đứng tim bất kỳ kẻ nào bất cẩn nhìn vào chúng, từng chi tiết tới từng cọng lông màu sắc vô cùng chân thực
“ Đây là…không thể nào chúng là Deimos và Phobos…”
“ Khiếp sợ và Sợ hãi, đôi khi tao thấy kiến thức của mày thật phiền phức đấy 1A ạ”
Quay phắt người lại nơi vọng ra tiếng nói và rồi đôi mắt 1A mở dần lên đên kinh ngạc.
“ Chào mày đồ phản bội “
“ Ohlalalaa…phản bội, tao chưa bao giờ phản bội cả. Tao chỉ đơn thuần hoàn thành nhiệm vụ thôi mà “
Bước ra từ bóng tối là 1 người mặc áo choàng, ánh lửa phập phồng trong tay gã khi gã gỡ mũ chùm đầu xuống….Baka hiện ra thời gian không thay đổi gì nhiều tuổi tác khuôn mặt nó thậm chí nó còn trẻ hơn lần cuối 1A gặp nó. Đôi mắt nó vẫn đen và sâu thẳm thẳm, mái tóc đen của nó giờ đây pha tạp những lọn tóc trắng kỳ lạ và các cuộc chiến đã tặng cho nó 1 vết xẹo ngang qua mặt. Nhưng thứ thay đổi nhất của nó là đôi tai của chính nó – nó đã không còn đôi tai nào cả – thay vào đó là 1 đôi cánh được tạo ra từ 1 loại lửa màu đen và trắng phát ra hào quang nhợt nhạt. Đôi môi nó vẫn vặn vẹo ra nụ cười đầy mỉa mai y như trí nhớ của 1A
“ Tai đẹp đấy, tao nghĩ vết sẹo đó và đôi tai đó là ta tặng cho mi phải không ? “
1A mỉa mai đốp chả
“ Ahahah…ta phải nhờ mi chứ nhỉ? Đồ con thằn lằn chuyên bám vào tường chuyên dọa con nít kia ? Sao tao đẹp chứ…sức mạnh mà cả đời mi sẽ không thể có. Hàn huyên đủ rồi nhỉ ? “
Một luồng lửa bắn vọt về phía 1A. Trong tích tắc nó xem nữa thiêu chết nó, nếu như không nhờ may mắn nó kịp né được. Luồng lửa làm tan chảy bức tường sau nó mùi khét lẹt và những đốm lửa xangh bay ra trong bầu không khí
“ Xương…không thể nào căn buồng này là 1 cái sọ sao ? “
Mỉm cười trước lời nói đó Baka xoắn vặn đôi môi mình
“ Nhiều khi mày thật ngốc. Cả loài người của mày đều ngu ngốc cả. Tụi mày nghĩ thế giới này chỉ có lũ tụi mày từng sinh sống sao. Dĩ nhiên là không rồi ? Vâng mày đang được ở trong 1 cái đầu lâu khổng lồ của 1 người khổng lồ từng lê lết trên bề mặt trái đất đấy “
“ không thể nào? Mày nói thế cứ như kiểu 2 bức tượng kia là thật vậy ?”
“ Dĩ nhiên chúng là thật rồi? Mày có muốn thử không ?”
2 vòng tròn lửa xuất hiện dưới 2 bức tượng
“ Mày biết đó…chắc chắn mày biết căn phòng này đã được đóng băng trong thời gian bởi lão Friday đó. Để làm gì mày biết ko ? Để làm cho chúng không thể thoát ra ngoài…cho dù cha chúng có vẻ….”
Một đường kiếm bán nguyệt bắn vào chỗ baka đang đứng, nó cắt đôi người baka ra dễ dàng.
“ Khỉ thật chỉ 1 đường kiếm thôi sao? Mình lại mất thăng bằng rồi? Tại cô đó Neko “
“ Meo meo…sự tinh tế của anh rớt đâu ngoài đó rồi hả Dũng? Sao lại nói với Nữ Miêu xinh xắn như vậy “
Ba con người xuất hiện từ cánh cửa mở toang, nước đi trên những khối lập phương màu đỏ.
Cơ thể baka cháy bùng lên và nó xuất hiện trở lại không 1 vết xước
“ Khỉ thật, không đúng kế hoạch tí nào…đàng vậy”
“ Tính chạy sao ?“
Trong tích tắc Neko có gì đó thay đổi 2 chiếc đui bật ra từ sau lưng, tay hạ xuống tư thế vồ và chân gồng lên và nhảy về phía trước như 1 viên đạn. Mùi máu tươi rói, nóng hổi ầm ầm bốc lên như thác đổ, nghi ngút khắp bầu không khí. Trong 1 khoẳng khắc thực hư, đan xen…và 1 biển hoa bỉ ngạn rực rỡ vươn cao vàn vạn cánh hoa đâm xuyên lên không trung bùng nở. Rực lên sắc đỏ của hoài niệm, một màu đỏ chẳng có gì vui vẻ mà có phần đau buồn. Một sắc thái đánh thẳng vào tìm thức những kẻ chẳng may lạc vào, một biển hoa bỉ ngạn rực đỏ của bi thương bùng nở.
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/2822013173725476.jpg (http://anhso.net/naruto53/photo/6475422/Touhou-600-1076445/)
ảnh có tính chất cho đỡ chống chỗ
Nhưng bỗng chốc có gì đó kỳ lạ xảy ra ngay khi nhân thế chìm trong con đường dẫn xuống hoàng tuyền, 1 cơn mưa dù đủ màu sắc nổ bùng ra trước mặt Neko, nếu không có bức tường màu đỏ bỗng xuất hiện thì chắc cô đã đâm sầm vào nó. Người đồng hành mặc áo choàng của Baka xuất hiện, nắm tay gã tay kia chĩa ra 1 chiếc ô từ đó nhân lên vô số ô khác.
“ Đi “
“ Khỉ thật. 1A mi hãy chờ đấy? À sao mi ko thử sức với Deimos và Phobos ?”
Âm thanh vang lên và cả 2 biến mất . Hai bức tượng cử động và chúng bắt đầu di chuyển, bẻ những khớp xương bị đông cứng lâu ngày. Sự Sợ Hãi và Khiếp Sợ hạ mình xuống sàn nhà, xung quanh chúng bốc ra 1 khí thế làm bất kỳ kẻ trong 10 dặm cũng phải run bắn lên.
“ Chúng, chúng…là thật sao…”
“ Chân thực như câu vậy. Hãy tập quen đi 1A à ? Từ bây giờ cậu sẽ còn tìm ra nhiều thứ thú vị hơn đấy ?”
“ Không thể nào…Các vị thần không thể có thực, những quái vật cũng vậy..Đây đây chỉ là 1 nhiệm vụ cấp A “
“ Cấp A? Ai bảo cậu thế? Đây là nhiệm vụ truy lùng các legend mất tích, đây là 1 nhiệm vụ Ex tính theo lv của cậu“
Neko nhìn vào 1A, vừa nói vừa lùi lại. Dũng rút cặp song kiếm ra và thủ thế, Yumi giờ 2 tay ra phía trước và tạo ra vô số khối lập phương đỏ.
Hai sinh vật đó bắt đầu cựa quậy dễ dàng hơn và như chuẩn bị phi nước kiệu. Có gì đó xảy ra con mắt trái của 1A rĩ ra những giọt máu…những giọt máu màu xanh sẫm mùi đất ẩm nồng nặc. Con mắt nó thể hiện 1 nỗi kinh hoàng tột độ, không phải là vì 2 sinh vật kia …mà là vì 1 hồi ức xa xăm nào đó. Hai sinh vật kia hú lên và phi nước kiệu lao về phía trước. Dũng xoay xoay cặp song kiếm, Neko dựng đuôi lên và chuẩn bị nhảy vồ tới, xung quanh Yumi là vô 1 khổi lập phương đỏ…Cuộc chiến xảy…một cuộn chiến pha tạp của 2 thanh âm hỗn tạp, hỗn loạn và quay cuồng cả 2 bên...
bonghongdammau
28-02-2013, 17:39
Tam chap mới K30
dzung2408
28-02-2013, 18:09
Hay, viết được dài vãi K30, đoạn cuối dùng "Cả 2 xông vào phía nhau" không hay cho lắm, nên để "Hai bên lao vào nhau" hay gì đó tương tự thì hay hơn. Truyện khá hay mặc dù bị drop lâu + thêm một vài nhân vật cũng đủ làm người ta loạn ko biết ai giữ vai trò gì K30
ta sẽ k thanks cho mi đến khi nào mi sửa dc lỗi chính tả và từ ngữ trong câu hết lộn xộn K22
bonghongdammau
28-02-2013, 21:27
Ta thanks cho vui, vì ta không đọc fic K30
izIceTeaMS
28-02-2013, 21:29
Tks cho có lệ K22
zzhitsugayazz
02-03-2013, 21:36
Chap 8
Sâu bên trong
“ Đây là đâu ? “
1A tự hỏi bản thân mình khi ngắm nhìn quang cảnh xung quanh. Một đồng cỏ rộng lớn trải dài đến chân trời, những cành cây trĩu trái chin mọng,bóng bẩy…xa xa biển đang rì rào sóng vỗ. Và rồi mặt đất vỡ tan ra, nó rớt xuống đáy sâu vô vọng rực lửa
Không thể nói, không thể mở miệng thậm chí chẳng kịp hiểu điều gì đang xày ra, nó nhìn thấy Deimos và Phobos xuất hiện trong bóng tối đen kịt nó đã rơi vào. Hai sinh vật đó phi nước kiểu về phía nó rồi chúng thắng lại như cảm thấy có điều gì đó còn kinh khiếp và đáng sợ hơn chính chúng – thứ còn đáng sợ hơn cả sự kinh hoàng, hơn cả sợ hãi và khiếp sợ. 1A đã thấy nó…một đôi mắt màu vàng với một sọc ngang, Một đôi mắt nhìn chừng chừng vào nó từ bóng đêm. Nó ko thể quay lại để thấy chúng, nhưng nó biết chúng ở đó…vẫn ở đó từ ngày đầu tiến nó thấy chúng…rất xa xưa…Và rôi nó bị kéo lên như một con cá bị giật phắt khỏi làn nước mát bởi chiếc cần câu. Nó thấy một cánh đồng băng giá, một thế giới miên man tuyết trắng trải dài và rồi ánh sáng, ánh sáng rực rỡ..
“Ư ư ư…”
“ Ây cậu ta tỉnh dậy rồi này ? “
Dũng nhìn vào đôi mắt đang mở dần ra của 1A và với gọi ai đó
“ Sáng sáng quá…”
1A lấy tay che đi ánh sáng đang bao trùm đôi mắt cậu, bóng đen trên trần nhà với cậu giờ không khác 1 mặt trời tí hon nhưng chói chang ko kém.
“ Phù tôi tưởng cậu chết quách rồi chứ ? “
Người con gái với mái tóc đen khép đôi chân mang tất cùng màu với mái tóc của mình lại, 2 chiếc đuôi ve vẩy.
“ Chuyện gì đã xảy ra? Deimos và Phobos ? làm sao chúng ta thoát được chúng “
Neko nhìn Dũng và nhận được một ánh nhìn tương tự. Khi cả hai chưa kịp tắt ánh nhìn đó đi, một giọng nói cất lên và chen vào giữa họ.
“ Biến mất? Chạy mất tan biến mất? Đó là tất cả những gì đã xảy ra ?”
1A vẫn đang lơ ngơ và cố nhớ lại những gì đã xảy ra và nhận thức xung quanh
“ AAA…Khoan đã không thể nào!!! Đó không thể là Deimos và Phobos !! Các người lừa tôi sao? Ko thể là Thần Deimos và Phobos được “
“ Họ là thật…và ờ cậu có thể gọi là Thần, mặc dù tôi cũng đã ko gọi như thế từ lâu lâu lắm rồi. Chúng ta sẽ bàn chuyện đó sau ? cũng …”
Cánh cửa phòng bệnh mở toang ra, làn không khí rung động và bật tung. Một cậu bé với mái tóc vàng xuất hiện và những tấm thiệp, công văn và thư từ lơ lửng xung quanh cậu ta. Nhìn thấy mái tóc vàng của cậu bé 1A sực nhớ ra 1 điều gì đó, bật khỏi giường, nó hét to
“ Sizi…Sizi đâu rồi !!! “
Yumi thở dài thườn thượt
“ Cậu ta đã biến mất đâu đó khi nắm lấy tay Panda và ném cô ấy lên đúng lúc đàn mèo chạy qua …còn bản thân thì rơi xuống quá sâu vào bóng tối của căn phòng đó. Xin lỗi nhưng chúng tôi không thể tìm được cậu ta…”
Neko chen vào câu nói bỏ lửng của Yumi
“ Bởi vì…khi Phobos và Deimos chốn thoát, phong ấn thời gian của Friday đã biến mất. Tất cả thời gian bị giữ lại trong bao nhiêu năm đã được trả lại và tất cả đã tan tành thành cát bụi. Tất cả hệ thống đường hầm đó đã bị chôn vùi cùng thành phố phía trên. Tỉ lệ sống sót hay tìm được là thấp hơn 0% “
1A quay mặt đi về hướng ko ai có thể nhìn thấy…Sau 1 hồi im lặng lâu nó bắt đầu nói
“ Vậy cô bé tóc bạc đang ở đây sao ? Người…Sizi đã cứu. “
Dũng xích người ra khỏi ghế và sau đó là 1 cô gái đang ngủ gà gật với chiếc áo khoác của ai đó được đặt lên thay chăn cho cô bé.
“ Nó chỉ tỉnh dậy trước cậu vài ngày thôi…Và nó đã ở đây chờ cậu tỉnh mà không chịu nói chuyện với chúng tôi đấy “
“ E hèm..Này ko ai để ý tới em à!!! Chô 1A, Plz…hây hây “
Một tiếng riết ngọt xớt vang lên và thanh katana chĩa vào cuống họng cậu bé
“ Nói thế 1 lần nữa xem “
“ Ấy chô đừng làm thế…Cháu chỉ đến nhắn tin rằng Master Hetia Seven muốn gặp tất cả mọi người…nghe đồn gấp lắm “
Và rồi cậu nhóc đó biến mất khỏi căn phòng với 1 tốc độ cực nhanh. Dũng đứng bật khỏi ghế cùng với hai người bạn đồng hành. Panda cũng cựa mình thức dậy. Nhìn thanh katana của 1A, Dũng nhăn mặt
“ Đi thôi. Chúng ta sắp hết thời gian rồi và như tôi đã hứa tôi sẽ giải thích hết cho cậu về tất cả mọi câu hỏi có thể….Và dạy cậu cách dùng kiếm nữa… “
1A lèm bèm
“ Kiếm? Anh ko biết tôi là ai đâu ?”
Dũng cười khẩy và họ bước ra ngoài căn phòng bệnh , 1A nhanh chóng thu ghém đồ đạc và thay quần áo để đi cùng họ
Hành lang trải dài được soi sáng bằng những ngọn đuốc đặt cách nhau đều tăm tắp, tất cả đều được trang trí hết sức cầu kỳ. Đẩy cánh cửa to lớn được tạc từ 1 khối vàng nguyên chất đồng đều với những hoa văn đầy mê hoặc, họ bước vào căn phòng thư viện khổng lồ ấy. Ngồi cuối dãy bàn dài nhất ngay trước 1 lò sưởi khổng lồ luôn luôn cháy dưới hàng ngàn cây nến lửng lơ – Seven ngồi đó hai tay đưa lên phía trước chống cằm.
“ Chào mọi người. Oh chào tân binh, hây thật vui vì ít nhất quân số của chúng ta lại tăng nhỉ hì hì …”
1A luôn thấy buồn khi bước vào nơi này, cảm thấy mình nhỏ bé…nhưng ít ra lúc nào nó cũng có Sizi và Baka bên mình. Giờ thì nó chỉ có 1 mình…1 mình bé nhỏ…y như ngày đó. Nó cảm thấy dễ chịu khi Master ko nhắc gì tới nhiệm vụ đó, cũng không nói gì kiểu như “ Ôi tôi thấy thật tiếc”, “ Đáng thương quá”…Không nó ghét sự thương hại đó. Nó vô cùng cám ơn Master Seven đã ko nói gì, bởi không có từ ngữ nào thực sự có tác dụng vào những lúc thế này. Không chỉ có sự lắng nghe là cần thiết mà thôi…
“ Ngồi đi các bạn và chúng ta cần bàn bạc đấy”
Lửa trong lò tí tách bốc lên cao thêm – 1 cảm giác ấm áp lan tỏa cả căn phòng. Dũng lên tiếng đầu tiên
“ Dũng xin phép được nói trước. Chúng ta cần nói lại 1 số kiến thức cơ bản vì ở đây có người mới. Được rồi ai đó có thể giải thích lại về các viên đá ko ? “
Panda nghe thấy thế cúi mặt xuống nhưng đang cố tập trung lắng nghe – cô vẫn buồn vì nhiều chuyện, Neko siết tay cô dưới gầm bàn – ấm áp…Yumi cất tiếng
“ Ừ thì thế giới của chúng ta vận hành là nhờ những viên đá quyền năng. Chúng ta hay gọi chúng là Origins. Chúng được phân hóa thành nhiều loại từ cấp F cho đến S và thậm chí hơn. Đá cấp F thì chỉ dùng như 1 cục bin hay 1 mồi lửa và bất kỳ ai cũng có thể sử dụng chúng. Nhưng từ D trở lên chúng bắt đầu có tác dụng lên cơ thể chúng ta và ban tặng cho chúng ta những sức mạnh quyền năng. Đá càng cao đòi hòi trình độ người sự dụng càng cao “
Seven vỗ tay
“ Tốt lắm? Hây vậy có ai biết về hệ thống phân loại của tổ chức chúng ta mà tôi đã tạo ra ko hì hì hì…”
Tất cả nhìn nhau với đôi mắt “ Ôi dào tôi ghét mớ bòng boang đó..” .Panda ngẩng mặt lên và trả lời
“ Theo em được biết thì nó dựa vào năng lực và cấp độ đá chúng ta sở hữu. Có 4 loại nguyên tố chính là Không Khí, Nước, Đất và Lửa chi phối thuộc tính của chúng ta. Song ở mỗi người chúng có vô vàn biến thể thực tế là rất hiếm người có thể chi phối thực sự những nguyên tố này. Những người sử dụng những dị bản năng lực được gọi là các Exorcist . Nhưng những người sử dụng được nguyên chất các nguyên tố được gọi là Pandora, năng lực họ càng cao khi nguyên tố họ thao túng càng lớn và tinh khiết, hoặc sức mạnh mà họ vận dụng được dựa vào nguyên tố đó. Các Legend là những người sở hữu sức mạnh vượt qua các khuôn phép thông thường và không thể xác định. Master hay những trưởng phòng và các cán bộ cấp cao thường được phong nhờ chiến tích hay cấp độ đá “
“Tuyệt vời!!! Một người tài năng, quả nhiên trước khi đến đây em đã tham khảo thật kỹ.”
Seven thể hiện 1 khuôn mặt hết sức cảm động và Panda cúi mặt xuống. Neko rỉ tai Yumi
“ Chẹp, chúng ta phải nhắc con bé ko nên đọc mấy thử nhảm nhí đó mới được”
Yumi gật gù đầu trước ý kiến đó rồi nói
“ Ừm còn về các chi phối sức mạnh? Các bạn đã biết những gì ? “
1A trả lời
“ Theo tôi biết thì có 2 cách thông thường. Một là chấp nhận bị viên đá đồng hóa, hai là cưỡng lại và tước đoạt sức mạnh của chúng “
Tất cả những người còn lại cười khùng khục chỉ trừ Panda. Seven cố nhịn cười
“ Đúng đúng, đúng là chúng ta thường làm vậy. Nhưng chúng ko phải là những cách duy nhất phải ko ?”
Neko mỉm cười bật tách ngón tay 1 cái, mùi máu tanh còn ấm nồng lên trong căn phòng. Đằng sau cô định hình 1 hình hài từ dòng điện đỏ thẫm. Nó đặc lại và hình thành 1 sinh vật to lớn như 1 chiếc ô tô…Và rồi những đường nét của nó rõ lên trong bóng tối. Một con mèo đen tuyền với bộ lông đen hơn cả bóng tối bước đến gần chiếc bàn, đôi mất nó đỏ như 2 hòn than sáng rực. Nhưng thứ làm 1A và Panda nhảy dựng lên là nó vặn vẹo đôi môi rồi phát ra tiếng người. Trầm trầm, đục đục giọng 1 người đàn ông
http://direct1.anhso.net/original/16/168343/232013213444373.png (http://anhso.net/naruto53/photo/6481511/9415f224017679e6de8fc3070062acb91233891265-full1/)
ảnh mang tính chất cho có
“ Chào các người, tôi từng được gọi là Matatabi, nhị vĩ hay bất kỳ cái tên nào khác loài người còn nhớ. “
Nó nhìn Dũng với đôi mắt đỏ cháy bỏng kia và lông trên người nó gợn lên như được tạo ra từ lửa đen.
“ Matatabi là Elder ngự trị trong Origins của tôi. Thực sự thì nó chính là Nhị Vĩ trong truyền thuyết của vùng đất từng được gọi là Nhật Bản. Vâng phương cách thứ 3 để chúng ta sử dụng triệt đề quyền hạn của Origins chính là ký giao ước với Elder bị giam cầm trong nó và triệu tập họ ra ngoài “
1A hốt hoảng mở miệng..
“Ý Ý…các người là bên trong những Origins là các vị, vị thần sao ? Ý các người là thần thánh có thật ? “
Matabi nhìn về phía cậu bé tóc xanh, miệng nó phả ra những ngọn lửa khi nó bắt đầu nói
“ Tôi tồn tại, thực sự như chính người vậy. Và tôi sẽ nói cho người biết rằng tôi và tất cả những Elder bị giam cầm trong Origins đều không biết vì sao bị giam cầm. Đừng bắt tôi nói về nó lần nào nữa nếu không… Ta sẽ nghiền nát các người “
1A nút ực xuống trước thái độ thay đổi của Matabi
“ Vậy vậy tức là năng lượng mà chúng ta sở hữu là của những Elder vậy ý các người … Elder chính là những vị thần hay hay ngược lại”
“ Thần? Qủy ? Yêu quái…Tất cả chỉ là những từ ngữ không hơn không kém mà con người đặt cho chúng ta. Chúng ta là các Elder những sinh vật đã tồn tại trước thời của loài người từ xưa lắc. Với 1 số người chúng ta là thần và 1 số khác là yêu quái. “
“ Đây chính là cách các người sử dụng quyền năng dù đang ở trong Thời Gian Đông Cứng của Friday sao ?”
Tất cả gật đầu trừ Dũng. Seven cắt ngang
“ Nào giờ thì chúng ta cần vào nội dung chính và nhiệm vụ sắp tới của mọi người…”
Ông gõ gõ tay lên bàn và 1 mùi hương của Sách Mới PHA CŨ nồng lên. Một bản đồ 3D hiện ra trải dài trên chiếc bàn, ở đó những biểu tượng lửng lơ. 1A và Panda nãy giờ vẫn đang đăm chiêu trong suy nghĩ về số thông tin khó hiểu vừa rồi, nhưng cả 2 liền quay mặt về tấm bản đồ ngay tắp lự
“ Đây là gì ? Những biểu tượng kia là..“
1A hỏi. Seven mỉm cười
“ Rất tinh ý đấy. Đúng chúng là nhiệm vụ của các cậu. Như các cậu đã biết có 4 thuộc tính và vô vàn biến thể của chúng, có những elder ngự trong chúng. Và dĩ nhiên tất cả đều có những huyền thoại. Dựa vào khả năng mà những Elder ban tặng và tính cả 4 thuộc tính cơ bản kia chúng ta đã phân loại được 18 dạng sức mạnh khác nhau”
Ông chỉ về những biểu tượng lơ lửng đó.
“ 18 biểu tượng này khởi nguồn cho 18 hệ sức mạnh mà nhân loại biết đến. Tương truyền chúng vốn là 1 – biểu tượng Sáng Thế nên thế giới này. Nhưng sau 1 biến cố cổ xưa đã lãng quên Biểu tượng Sáng Thế bị chia tách khắp nơi trong dòng chảy lịch sử thành 18 mảnh. Chúng đã ngủ yên rất lâu…rất lâu dù chúng ta đã cố công tìm kiếm…”
Yumi tiếp lời
“ Và vào đêm qua khi tôi nhận được xấp tài liệu này”
Cô giơ lên xấp giấy đã được gỡ sáp niêm phong
“ Đây là tài liệu của Pink. Một trong những Legend đã ra đi để truy tìm những biểu tượng quyền năng ấy. Và bức thư cuối cùng kể rằng họ đã thất bại…”
“ Mama Pink còn sống sao ? Vậy rốt cuộc sự mất tích của các legend sau Đại Biến Cố là gì !! “
Khi nghe tới cái tên đó vô vàn những hoài niệm chảy vào và lộ ra trên mắt 1A. Seven cúi mặt xuống trong một giây rồi ông nói
“ Ngày đó chính là ngày kẻ thù của chúng ta chính thức tuyên chiến. Tất cả các legend đã được phái đi để tham gia truy lùng các biểu tượng…nhưng ko ai trong số họ quay về”
Neko tiếp lời
“ Và giờ đây sau đêm qua lần đầu tiên chúng ta đã nhận được báo cáo này. Không chỉ có các đại quốc đang lùng xục mà cả những kẻ bí ẩn đó. Những kẻ bí ẩn này đã có được ít nhất là 2 trong số chúng. Đó là biểu tượng Steel, Normal . Còn chúng ta vẫn chưa có gì…“
Seven đứng lên và 2 biểu tượng tan ra trước mặt ông. Một biểu tượng hình dạng giống như 1 bánh răng ánh thép, 1 biểu tượng trống trơn màu kem…
“ Vì vậy ngay bây giờ với tư cách là Master của Hestia!!! Tôi huy động tất cả mọi người truy lùng chúng trước khi quá muộn “
1A chợt nhận ra 1 trong những biểu tượng đó – một biểu tượng vàng kim hình dáng của 1 con rồng giương cánh bay lên được cách điệu như 1 ngọn lửa…đó là biểu tượng nơi cậu đã ra đi, nơi đã xa với với tầm tay cậu…
.
.
.
.
Hỏa quốc vương ngồi xoay mình trên chiếc ghế da, đôi mắt hắn rực lên như lửa.
“ Ông có thực là đồng minh của ta ko ? “
Lời nói ko dấu nổi chút e dè. Người đàn ông đội mũ choàng với 2 viên pha lê đỏ mỉm cười
“ Tôi là Đồng minh dĩ nhiên. Và đây là người sẽ giúp ông nghiền nát mọi kẻ thù…chiếm được tất cả các biểu tượng…”
Người đàn ông lực lưỡng bước ra trước mặt hỏa quốc vương, to lớn 1 cách bất thường và vạm vỡ 1 cách đáng kinh ngạc. Hắn mặc chiếc áo phông ôm sát người, khoác ngoài là 1 chiếc áo da thường thấy của những người đua xe, sau lưng hắn là 1 thanh kiếm to đến mức ko người thường nào nhấc nổi. Khi hắn nói thanh âm phát ra từ chiếc mũ bảo hiểm của hắn vang đội, âm thanh ấy gợi người ta đến những tiếng ra lệnh của những bậc chỉ huy
“ Mi có thể là vua và là kẻ ta tạm thời nghe lệnh. Nhưng nhớ đây trên chiến trường ta là kẻ thống trị hãy nhớ đấy. “
Hỏa quốc vương nắm chắt thành ghế miệng nghiến kiên kiết
“ Làm sao ta tin được mi có giá trị và trung thành ? “
Một cử động nhanh nhẹn quá đỗi kinh ngạc với thân hình to lớn ấy và hắn nhấc thanh kiếm chẻ đôi cái bàn
“ Loài người các người đã lấy tên ta đặt cho 1 vì sao, dựa vào tên ta các người đã đặt cho 1 tháng trong năm. Ta là bậc thầy của chiến tranh, kẻ đã dạy cho nhân loại các người chiến đấu…”
Ông ta gài thanh kiếm lại vào lưng mình. Hỏa quốc vương mắt thất kinh và mặt trắng bệch
“ Ông …ông là...”
“ Ta là Mars Ultor, cũng là Ares và Nergal, ngoài ra còn hàng chục tên gọi khác...Sợ hãi và Kinh Hoàng là các con ta. Và trước khi được gọi là Negal ta là Huitzilpochtli, và là NHÀ VÔ ĐỊCH CỦA NHÂN LOẠI. Giờ với cái tên đáng tự hào nhất đó của ta, ta thề rằng mi sẽ có thể tin tưởng ta “
Hỏa Vương liếc nhìn người đàn ông mũ trùm đầu, dưới đó đôi mắt xanh dương lóe sáng
“ Vâng ông có thể tin tưởng…”
dzung2408
02-03-2013, 21:39
Có một lời khuyên là trừ số liệu mang tính thống kê lớn, số tiền, hoặc là năm thì hẵng dùng số. Còn những cái chỉ số đếm nên viết bằng chữ. Khi viết thì nên chú ý đánh chấm phẩy, ngắt câu, chứ lúc ta fix cho mi ngoài chính tả ra còn phải thêm vô khối dấu phẩy, zzz. Và mi viết từ từ, chậm thôi, để ý khi viết chút thì sẽ ko bị dính mấy cái lỗi ngớ ngẩn như "cánh đồng cỏ" hay là "tân binh mới".
Powered by vBulletin® Version 4.1.11 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.