PDA

View Full Version : [13+] [Fic] - Jinsei!!!



vivjojo
07-04-2013, 18:52
E hèm, đây là fic thứ 2 của mình ( truyện đầu là "Kí ức" http://diendan.maplevn.com/showthread.php?19616-Fic-Ki-uc đã hoàn thành) và truyện thứ 2 này mình đi theo thể loại horror có chút dramma, mong các bạn sẽ thích

đây là đoạn mở đầu của Fic, Chương một sẽ sớm ra mắt các bạn trong tuần sau.

Tình trạng: TẠM NGƯNG ( thang 6 sẽ tiếp tục)


Mở đầu. Jinsei!!

Cuộc sống này, khi mục đích của con người quá xa vời, khiến họ từ bỏ nó, khiến họ sống một cuộc sống vô vị, nhàm chán, không để tâm đến những điều xung quanh, từ chối hết mọi tình cảm mà người khác trao cho họ. Khiến họ có những suy nghĩ tiêu cực như “... cuộc sống... tình cảm... tất cả chỉ là giả tạo...con người... chỉ là những con búp bê đeo những mặt nạ tươi cười. sống ích kỷ, chỉ nghĩ lợi cho bản thân…” lúc đấy nó khiến bạn không còn niềm tin trong cuộc sống, mọi thứ trong mắt bạn trở nên nhạt nhẽo.
Khi bạn rơi vào cảnh chán nãn, bất cần thi` bạn nên cẩn thận... Jinsei sẽ đến bên bạn và cô ta sẽ đưa bạn đến 1 thế giới mà ở đó bạn sẽ mãi mãi không bao giờ được xem là con người...
Bộ váy trắng hơi ngả màu với những đường máu chảy dài không loan, mái tóc dài đen xơ xác rối bù, đôi mắt đen thẩm mở to không gợn chút ánh sáng, miệng cười toét đến mang tai, tiếng cười hăng hắc điên dại của cô luôn khẽ vang lên bên ngoài cửa sổ phòng bạn.
Khi bạn cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình đã quá nhàm chán, không còn mục đích thú vị nữa cô ấy sẽ đến bên cạnh bạn và đem đến cho bạn một cuộc sống mới đơn giản nhưng kèm theo những nỗi ám ảnh, những điều bạn sợ nhất, khiến cho bạn điên loạn và khao khát được trở lại với cuộc sống trước đây. - Hãy luôn chú ý đến cửa sổ phòng bạn nhé!!

CHƯƠNG I: http://diendan.maplevn.com/showthread.php?27016-Fic-Jinsei&p=437968#post437968
CHƯƠNG II: http://diendan.maplevn.com/showthread.php?27016-Fic-Jinsei&p=446469#post446469 NEW
Fic sẽ ra vào 2 tuần 1 chương

akira_
11-04-2013, 19:53
Jinsus vào tem nà K30
-Jinsus của Jinsei-

vivjojo
11-04-2013, 20:43
K22 trước khi mí bạn đọc chương một thì mình xin nói 1 điều là khi các bạn đọc vào đoạn đầu thì các bạn cứ chắc chắn rằng mình đang đọc đúng fic thể loại horror đó :3 còn cái sự tình ở đoạn đầu là do "thằng" tác giả nó cao hứng quá thoi :3 rùi mời các bạn đọc :3 nyaa~~

Chương I: Bên ngoài cửa sổ.

- Này Kamiga, cậu có biết là gần đây có nhiều vụ kì lạ xảy ra không?!
- Huh?? Ý cậu là sao??
- Eh?!?? Cậu không biết à? Gần đây người ta hay nói về mấy vụ tự sát và mất tích đó!!
- Huh?!?
- Ehh!!! Cậu thật sự không biết sao?!
Hai cậu học sinh trung học đang ngồi trong quán thức ăn nhanh, hướng mặt ra phía ngoài, nơi con đường mà người người tấp nập qua lại.
- Cậu ó biết …( cậu có biết)– “Chew,chew” -… điều kì lạ trum mấy vụ ó…(điều kì lạ trong mấy vụ đó)- “chew chew” - …là hì hông?!( là gì không??) – Cậu trai với mái tóc vàng óng , thân hình khá nhỏ con so với người kia, vừa nhai chiếc hamburger vừa nói.
- ?! Tớ không biết đấy, có gì thì nói đại ra đi, mà nhai xong rồi hẳn nói, không thì cậu bị nghẹn đấy Izumi-kun! – người con trai với bộ tóc đen cắt ngắn, chống cằm quay qua nhìn thằng bạn mình với khuông mặt nhăn nhó.
- Hì hì!! Horry, chờ ớ ột tí!!(sorry, chớ tớ một tí) – Izumi ngồm ngoàm ráng ăn cho xong nửa cái bánh còn lại. “rột rột” rồi hút một hơi cạn hết ly coca.
- Cậu để thừa đồ ăn trên mặt này Ngốc-kun. – vừa nói Kamiga lấy tay chùi vết bánh vụn vướng trên mép môi của Izumi, nhưng không tìm được đồ lau nên cậu liếm luôn chổ bánh vụn đó trên đầu ngón cái mình.
- Eh? Hah, cám ơn cậu – Izumi ngơ ngác nhìn bạn.
- Rồi!! điều bí ẩn của nó là gì thế?! – Kamiga lại chống cằm và nhìn ra đường.
- Hở?! … Ah!! Điều kì lạ trong mí vụ này đó chính là các nạn nhân đều là những kẻ ăn không, bất cần và có vẻ không còn hứng thú với cuộc sống hiện tại! – Izumi nhìn chằm chằm Kamiga với ánh mắt nghiêm túc nhưng có vẻ gì đó khá ngây ngô trên khuôn mặt của cậu ta.
- Pfffss!!! Hahahahahaha!!!! – nhìn cái vẻ mặt đó của Izumi và những lời cậu ta nói khiến Kamiga bật cười.
- Neeh?!! Gì chứ?? Sao lại cười?? – Izumi tròn mắt nhìn Kamiga vẫn còn đang ôm bụng cười sằn sặc.
- Hahaha!!! Vậy ra đó là điều bí ẩn mà cậu nói à, đúng là Ngốc-kun mà, hahaha!! – Kamiga vẫn cười không ngừng
- Eehh??!? Cậu nói vậy là sao?? Này, đừng cười nữa chứ - Izumi nhặn xị lên, phồng má tức giận.
- Hahaha xin lỗi!! Tại những lời cậu nói thật là khó đỡ!! – Kamiga chùi nước mắt vì cậu ta cười đến chảy nước mắt nên Izumi mới giận như thế.
- Tớ chỉ nghe người ta đồn thế thôi kia mà, có gì mà đáng cười kia chứ??! – Izumi vẫn chưa hiểu ý bạn mình.
- Vì những điều cậu nói chả nó gì gọi là kì lạ hết, vì đa phần những kẻ tìm đến cái chết tức là họ đã không còn việc gì để làm và buồn chán cái thế giới này rồi. – Kamiga với tay lấy li coca của Izumi, mở nắm ra và nhai vài viên nước đá.
- Eeh?! nhưng còn một lời đồn nữa kìa, họ nói thật ra nguyên nhân cái chết của các nạn nhân là do một con nữ quỷ làm đó – Izumi dùng 2 bàn tay mình chộp lấy mặt Kamiga kéo cậu ta lại gần mặt mình như muốn chắc rằng bạn mình nghe rõ những điều mình nói.
- Eh?? – Kamiga ngạc nhiên
“ REENG~~ REENG~~~~”
Chuông điện thoại của Kamiga phát lên.
- Alo!! Đây là máy của Kamiga và tui Izumi đang nghe !! – Izumi chộp điện thoại của Kamiga đang để trên bàn và trả lời nó.
- ALO CÁI ĐẦU CẬU ẤY!! HAI NGƯỜI ĐANG Ở ĐÂU, VỀ TRƯỜNG NGAY BUỔI LỂ SẮP BẮT ĐẦU RỒI ĐẤY!!! – giọng oang oang của 1 cô gái ở phía đầu kia điện thoại hét toán lên vẻ giận dữ .
- Lớp trưởng gọi rồi kìa!! – Izumi đưa cái điện thoại ra xa, một tay bịt bên lỗ tai vừa được thông nhờ cô bạn lớp trưởng Nanami.
- Chậc!! cũng đến lúc rồi nhỉ!! – Kamiga đứng dậy lấy hai cái cặp kế bên ghế cậu và đưa cho Izumi cái của cậu ấy – Đi thôi nào!!
Izumi trả điện thoại lại cho Kagami, 2 người nhìn nhau cười, gương mặt họ vừa vui vừa có vẻ tiết nuối.
- Uhm! Đi thôi!! – Izumi đáp lời rồi cả hai rời khỏi quán ăn và hướng về trường mình.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Thằng chó, mày đi đường không nhìn à, đụng gãy tay đại ca tao mà không bồi thường hả??
Một đám du côn khoảng 5 - 6 đứa đang tụ lại một nhóm bày trò moi móc tiền người khác.
- AAAA!! Tay tao đau quá đi, gãy mất rồi, AAAA!!! – một tên đầu tóc nhuộm xanh lè rẽ hai mái đang ôm tay la lối làm vẻ đau đớn một cách giả tạo.
- Mày thấy không!! Bồi thường mau thằng kia!! – thằng nhóc đầu cạo sát hai bên chỉ chừa một chùm ngay đỉnh và vuốt keo thẳng đứng chỉ vào mặt cậu thanh niên đội chiếc nón len kéo che gần hết mắt.
Cậu thanh niên vẫn k nói gì, chỉ im im và lườm chúng nó, ánh mắt cậu lờ đờ nhìn lần lượt từng đứa rồi cậu liết mắt nhìn qua phía người đi đường sợ sệt lướt nhanh qua chổ cậu, một hồi lâu cậu nhắm mắt và thở dài.
- Vớ vẫn thật!! – Cậu lẩm bẩm trong miệng.
- Hở?? cái gì? Mày vừa nói cái gì hả thằng chó này?!!!
Bọn du côn tức giận với cái phản ứng của cậu dành cho bọn chúng, sau đó thì không thể tránh việc cậu bị bọn chúng dần cho một trận thê thảm. Đám du côn hả dạ bỏ đi nhưng vẫn còn chút bực tức vì không moi móc được gì. Còn cậu thanh niên thì ngồi gục bên lề miệng cười khì nhưng ánh mắt thì không hề có cảm xúc.
- Đúng là khó chịu thật!! Chán v** l**!! – Cậu ta lại lầm bầm chữi rủa.
- Kamiga?!?! – Giọng một cô gái từ xa vang lên.
- Hở?? – cậu trai lấy ngón cái đẩy cái nón lên cao làm lộ đôi mắt với kiểu nhìn lờ đờ chán nản
- Là cậu thật sao Kamiga?!? – cô gái có mái tóc nâu hạt dẻ chạy đến cúi xuống nhìn mặt cậu.
- ?!? Nanami??! – Cậu nhìn cô bạn và có chút bất ngờ.
- Ừ!! Là tớ đây!! Cậu sao thế này!! Làm gì mà bầm dập thế??! – cô ta ngồi xuống trước mặt cậu.
- Hừ!! không ngờ thật đấy. một lớp trưởng mẫu mực trước đây thế mà bây giờ son phấn đầy mặt và… cái phong cách ăn mặt của cậu… - Cậu vừa nói vừa chăm chăm nhìn cô bạn từ đầu đến chân – Quái thật!!
- Hứ!! Đây là mốt mới bây giờ đấy!! – cô ta đứng bật dậy và uốn éo trước mặt Kamiga – còn cậu thì sao chứ, sao lại thành ra thế này!?! – Cô chỉ vào cậu.
- Tôi thế này thì sao!! Liên quan gì đến cô!! – Kamiga chau mày khó chịu chống tay đứng dậy.
- Hứ!! người ta quan tâm tí mà!! – cô gái đủng địu xáp lại Kamiga – Này!! Cậu có đang cần kiếm tiền không?? Tớ chỉ cho chổ này để làm nè!!
- ?!? – Kamiga ngờ vực nhìn về phía cô ta.
- Bạn trai tôi là thành viên của một nhóm buôn bán nhỏ , “hàng trắng ấy”. – cô ta thỏ thẻ vào tai Kamiga – Họ đang cần người vận chuyển hàng, cậu muốn làm không, nếu làm tốt thì sẽ được thưởng lời lắm đó.
- !?! – Kamiga vẫn im lặng nhìn cô ta.
- Uhm.. nếu cậu chịu thì có thể tôi sẽ cùng cậu vui vẻ đôi chút!! – Cô ta áp cái núi đôi của mình vào người Kamiga và thở nhẹ lên cổ cậu. – thoả thuận ngon chứ??
- Hừ!! – Kamiga hất tay đẩy cô ta ra và quay người bỏ đi – Biến đi con đ**m!!
- Hở?? Cái gì?! Vừa nói gì đấy thằng kia!! Hời thế rồi mà còn làm cao à!!! Mày đừng nghỉ rằng mày còn được hâm mộ nhiều như ở trường nhá, kiện tướng điền kinh gì chứ, bây giờ cũng chỉ là một thằng rẻ rách ăn không ngồi rồi thôi!!!
Cô ta nổi đoá hét lên nhưng Kamiga vẫn thẳng chân bước đi, chả buồn quay lại nhìn cô ta và không chút cảm xúc gì trên mặt ngoài cái vẻ lừ thừ bấn cần. Kamiga lê chân nặng trỉu đi lên căn nhà cũ của gia đình cậu. Gia đình cậu trước đây kinh doanh nhỏ làm ăn phát đạt, nhưng tình cảm gia đình thì rạn nứt không thể cứu vớt được từ lúc mẹ cậu phát hiện chồng mình ngoại tình, cặp kè với nhìu cô gái trẻ để rồi bị gạt mất cả công ty. Mẹ cậu ta tức giận đòi li dị và dọn đi mặt cho ba cậu đã xin lỗi rất nhiều. Mẹ thì bỏ đi không liên lạc với gia đình và cả cậu, còn ba cậu thì lại bắt đầu trở thành kẻ bê tha, cờ bạc rượu chè cả ngày, sáng sớm đã say bét nhè về nhà lăn ra ngủ rồi đến tối thức dậy lại tiếp tục đi uống. Cậu còn có một cô em gái đang sống với bà nội, cũng ít khi hai anh em họ liên lạc cùng nhau.
Kamiga đi vào nhà, thì người đàn ông trước đây cậu từng gọi là ba đang nằm chèm bẹp dưới sàn nhà trong phòng khách. Cậu đứng nhìn chưa được 10 giây thì đi thẳng lên phòng mình khoá cửa. Cậu lột cái nón len ra ném lên bàn rồi nằm phịch xuống giường, vừa nhắm mắt chưa được mười phút thì nhà dưới có tiếng mở cửa rồi sau đó đống sầm lại, không cần nói cũng biết là ông ta lại đi nhậu. Kamiga mở mắt nhìn trần nhà hồi lâu rồi thở dài.
- Hừ!! Cũng hai năm rồi nhỉ, sau buổi tốt nghiệp 2 tháng… hai năm rồi!! – Cậu nhìn qua cái khung ảnh bị nức đôi ngay giữa khung nằm trên tủ kề giường rồi lại thở dài – chán thật … mình chả còn thích hợp với cuộc sống này nữa rồi.
Rồi cậu lăn ra ngủ say, mặt kệ đời. Sau khi tốt nghiệp cậu đã cố gắng tiếp tục vào học đại học nhưng vì chuyện gia đình mà cậu từ bỏ và đi làm thêm ở ngoài để giúp nhà nhưng vẫn không thể. Khi đi làm do gặp tình huống bất bình mà cậu đã đánh khách hàng bị thương nặng, kẻ đó là người thân của quan chức cấp cao nên không ai dám dụng tới và bênh vực cho Kamiga nên cậu đã bị đuổi việc, đã vậy còn bị tên kia trả thù. Không lâu sau đó thì cậu được tin là người bạn thân của mình Izumi đã di cư cùng gia đình ra nước ngoài. Cậu ta đi mà không báo với cậu một câu khiến cho cậu cảm thấy như mình bị phản bội, ngay lúc Kagami cần cậu ấy nhất thì cậu ta lại bỏ đi. Nhiều chuyện xảy ra với cậu trong vòng chưa tới hơn một năm, đã khiến cậu mất đi lòng tin vào cuộc sống, vào con người, cậu chán nản, từ bỏ mọi thứ, niềm vui, mục đích và cả tình cảm của mình. Kamiga hiện tại chỉ là một tên bất cần, không quan tâm đến bất cứ thứ gì nữa, cậu lúc nào cũng chỉ một mình, nhìn đời bẳng con mắt lờ đờ vô cảm.
“hak-hakk-hakk-hahakk”
Kamiga chợt bật dậy tỉnh giấc ngủ khi nghe có âm thanh lạ trong nhà. Cậu đứng dậy đi ra khỏi phòng, đứng ngay đầu cầu thang nhìn xuống nhà dưới.
- B..Ba?? – Cậu mở miệng thốt lên từ mà một năm nay cậu k nói – Ba còn ở nhà sao??
Cậu hỏi một câu mà cậu thấy cả bản thân mình cũng thấy nó thật ngớ ngẫn. Rồi cậu cho rằng mình đã nghe nhầm nên quay lại phòng mình. Về đến phòng cậu ngồi trên giường tựa lưng vào tường và bật ti-vi lên xem, bật lên rồi thì cậu lại chuyển kênh liên tục vì chả có kênh nào thu hút cậu cả. Một tay gác lên đầu, tay kia vẫn tiếp tục bấm nút chuyển kênh. Một hồi sau cậu mới phát hiện ra, sau mỗi lần chuyển kênh, cái khoảng khắc im lặng khi mà màn hình đang chuyển thì lại có tiếng cười đâu đó vang lên, ban đầu cậu không chắc là mình nghe rõ nó là gì, tay cậu vẫn cứ bấm chuyển kênh và cậu cố lắng nghe âm thanh lạ đó. Kamiga giật bắn người khi âm thanh nó nghe rõ hơn là tiếng cười hăng hắc quái dị phát ra từ đâu đó trong nhà mình. Cậu đứng dậy và bước tới khoá cửa phòng.
“Vụt!!!”
Một cái bóng trắng lướt nhanh xẹt qua bên ngoài khung cửa sổ làm cậu giật mình quay lại nhìn chăm chắm phía đó, lưỡng lự một hồi cậu vội vàng chạy tới đóng chặt cửa sổ kéo rèm cửa lại, rồi bật tivi kênh âm nhạc và mở loa hết cỡ. Nhưng tiếng cười đó nó vẫn ám ảnh bên tai cậu. Nối bất an bao trùm cả căn phòng của cậu, ngồi trên giường xem chương trình ca nhạc trên tivi nhưng thỉnh thoảng cậu lại nhìn về phía cửa sổ, vì cậu đã xác định được tiếng cười ấy phát ra từ sát bên ngoài cửa sổ phòng cậu.


mình mong là các bạn sẽ thích cách viết của mình về thể loại này.
P/s: đáng lẽ là có hình minh hoạ nữa, nhưng mà làm biếng tăng cao... nên khi nào cao hứng sẽ "bôn xì nớt" vài tấm tự vẽ :3

bonghongdammau
11-04-2013, 20:48
Tem đã, đọc sau K30

akira_
11-04-2013, 21:50
Meo, chiện hay à nha K30

bonghongdammau
11-04-2013, 23:20
Chuyện hay K30 có điều dạng nhân vật chính không phải dạng em thích K30

vivjojo
12-04-2013, 19:35
Chuyện hay K30 có điều dạng nhân vật chính không phải dạng em thích K30

cái thằng đí nó fai~ như dzị thì nó mới có chiện K22

vivjojo
19-04-2013, 21:14
khụ khụ e hèm!!! K16
để đảm bảo là mỗi chương đều có hình minh hoạ, cho nên 2 tuần mới có 1 chương :3
hi vọng mọi ng sẽ kéo nó lên top thường xuyên

ScarletRain
20-04-2013, 00:23
huhu làm ơn đừng chế tên lẫn tạo hình con đ* đó giống em đến thế chứ #sad

btw, chiện hay #sad

dzung2408
25-04-2013, 20:13
Truyện kinh dị hả viv, được đó, lâu lâu đổi vị :3

vivjojo
25-04-2013, 20:41
nói thẳng ra thì nó là kinh tởm thì đúng hơn là kinh dị K22

dzung2408
25-04-2013, 21:13
dùng từ đấy coi chừng lại war như ở phòng tranh giờ K22

bonghongdammau
25-04-2013, 21:15
Có gì mà war nhỉ :-? Vịt lo xa quá rồi K22

dzung2408
25-04-2013, 21:17
lo xa gì đâu, box này đâu phải do vịt quản lý K22

vivjojo
25-04-2013, 21:31
không thật dự thì truyện này mang tính kinh tởm hơn là kinh dị, cái viv nói đây là bản chất và hình ảnh trong fic nha, chứ hêm fai~ là nói cái fic nhá ' 3 ' đừng hỉu nhầm à, tội tui TT ~ TT
và đây là chương 2, mời mọi ng`


Chương II : Cuộc sống thay đổi


Kamiga tỉnh giất với cái mệt mỏi không thể tả, lúc này đã là giữa trưa. Cả đêm hôm qua cậu không chợp mắt được tí nào, chỉ cần mỗi lần cậu nhắm mắt thiếp đi thì tiếng cười ghê rợn ấy lại phát lên và nó cứ như ngay bên tai cậu, nó khiến cho cậu khó chịu và rợn cả người. Cậu dụi hai mắt và lồm cồm bò dậy ra khỏi giường. Trước khi ra khỏi phòng, cậu lưỡng lự quay lại nhìn về phía cửa sổ, ánh sáng nắng gắt buổi trưa hắt vào phòng xuyên qua rèm cửa, ánh sáng rọi lên khung ảnh ở đầu giường, tấm ảnh đó là hình chụp của cậu với Izumi-kun vào buổi lễ tốt nghiệp trung học của họ và có điều gì đó khiến cậu cảm thấy nhẹ nhỏm hơn khi ánh nắng ban ngày hắt vào phòng. Kamiga tiến lại để kéo rèm cửa ra cho phòng sáng hơn.
“ ROẸT!!!”
- .?!?.. Cá… cái gì thế này?!?
Kagami giật mình bước lùi lại sau khi kéo rèm ra và thấy có dấu của 2 bàn tay in rõ trên mặt kính cửa sổ, những suy nghĩ kì lạ len lẫn trong đầu cậu.
- … sao lại… ?!?!
Việc cậu bàng hoàng về điều này cũng không có gì lạ, vì phía ngoài cửa sổ phòng cậu không hề có hành lang và nó chắc chắn không thể là dấu tay của cậu vì nó quá nhỏ so với bàn tay cậu ấy. Kamiga tiến lại gần để nhìn kỹ hơn rồi cậu phát hiện ra xen lẫn trong dấu tay ấy nó những vết loan nho nhỏ như máu, trong lúc cậu đang soi mói cái đó thì “ RẦM!!” tiếng mở cửa ở nhà dưới làm cậu thót cả tim.
- Ba? - cậu lẩm bẩm – Giờ mới về sao??
Thấy lạ vì sao hôm nay ông già mình về trễ nên cậu đi xuống nhà dưới,đi ngang qua tấm ảnh, cậu đứng ngó nó vài giây rồi đi ra khỏi phòng, nhưng cậu không hề để ý thấy sự thay đổi của nó,một bóng đen kì lạ lấp ló phía sau lưng cậu trong tấm ảnh.

http://i1250.photobucket.com/albums/hh526/vivjojo/M-A/1-1_zpsef503fee.png
Bước xuống cầu thang được vài bậc thì thấy cửa nhà mở tan hoang, đi hẳn xuống dưới để đóng cửa thì cậu thấy có người lục đục trong bếp nhưng lại không bật đèn.
- Ba đói à?! trong bếp không có gì ăn đâu, Yumi vẫn chưa đem đồ ăn qua!! – nói rồi cậu đi vào và mở tủ lạnh lấy lon cà phê uống, vừa uống được một hớp thì ba cậu từ bên phòng khách loạng choạng đi vào bếp.
- Này.. có gì ăn không con??! – ông nói với giọng nhầy nhụa của kẻ say mèm.
Kamiga căng mắt nhìn ba mình đứng không vững chống tay lên thành cửa, mặt cậu biến sắt dần và quay vào góc phòng khi nãy cậu thấy có người đứng đó, nhưng giờ thì chẳng có ai, đọng lại đó là một chút gì đó mùi tanh của máu.
“Hak-haakk-hak-hakk-hakkk”
Rùng mình khi nghe âm thanh đó, tay cậu run rẫy cầm không chắc cả lon cà phê làm nó rơi xuống và đổ hết ra ngoài. Kamiga từ từ quay người lại thì đằng sau người đàn ông mà cậu gọi là ba là cô gái tóc xoã dài rối xù mặc chiếc váy trắng đã ngả màu và trên đó có những đường màu đỏ chảy dài từ cổ của cô ta tới cái ren váy rồi nhỏ từng giọt màu đỏ đó xuống sàn nhà, tóc che nên không nhìn rõ dc khuôn mặt cô ta, nhưng nó trông có vẻ quái dị vì đôi mắt to bất bình thường đen thẩm không chút phản chiếu nào của ánh sáng và miệng cô ta cười … miệng cô như tét đến mang tai và lồng vào đó là những tiếng cười đã ám ảnh Kamiga cả đêm hôm qua. Cô ta từ từ bước tới gần ba của Kamiga, lê theo cô là một cây búa tạ, âm thanh cây búa cạ xuống sàn nhà khiến người khác nổi cả gai ốc.
- B..ba…a!?! – cậu lầm bầm nói không lên tiếng.
“BỐP”
Cô gái đó giơ cây búa lên và đập mạnh vào đầu ông già, lực của cô ta mạnh khủng khiếp, ép cả đầu ông ta vào thành cửa, khiến cho đầu của ông già bị biến dạng, hộp sọ bị vỡ từ chỗ đập vào, máu bị dồn ép bắn tung toé văng cả vào mặt Kamiga đang chết trân với cảnh tượng này.
Cô ta gỡ cây búa ra khỏi đầu ông, cả cơ thể ông ngã phịt xuống, máu loan thành dòng chảy tới chân Kamiga. Lúc này cậu ta vẫn chưa khỏi bàng hoàng thì cô ta từng bước dẩm lên lưng ba của cậu rồi tiếp tục giáng nhiều nhát búa vào đầu ông.Cái mà người ta gọi là não thì bây giờ chả thể nào còn nhận ra được khi mà cô ta cứ dần cái đầu ông già như một đống thịt băm đỏ tươi đầy máu thế kia. Mỗi nhát búa giáng xuống thì máu lại bắn tung toé khắp nơi, văng đầy cả vào chân Kamiga. Lúc này, cậu đã không còn đứng vững nữa, Kamiga ngả người ra sau và ngồi sụp xuống. Cậu rùng mình hoảng hốt toát cả mồ hôi, nhìn trân trân vào vị trí đã từng là cái đầu của ba mình, rồi cậu nhìn lên cô gái với khuôn mặt không thay đổi, không thể nhận ra được đôi mắt ấy đang nhìn hướng nào, miệng cô ta vẫn banh ra với tiếng cười điên loạn ấy. Cô ta dừng việc đang làm lại, đứng thằng lên quay về phía Kamiga, cô cất tiếng.
- Ông ấy từng là mục tiêu của tôi trong nhà này, và bây giờ là đến lượt cậu.Hakk-hak-haakk!!!
Tiếng của cô ta không phát ra từ miệng mà nó vang vọng khắp phòng, đã thế nó cứ trầm bổng khác thường. Cô ta ném cây búa qua một bên và tiến về phía Kamiga, càng tiến tới thì cậu càng giật lùi về sau, đến lúc sau lưng cậu áp vào cái hộc tủ đựng chén đĩa và không còn đường lui. Cậu liếc về phía sau lưng mình như muốn tìm đường thoát rồi cậu hướng mắt lại phía trước thì gương mặt cô ta đang kề sát mặc mình cùng với giọng cười nham nhở điên loạn.
- Hakk-haahak!!! Tôi sẽ cho cậu thấy…. những điều thú vị ….vào những ngày còn lại …..của cậu!! hahakk-haahakk-hakk
Nói xong cô ta đưa bàn tay đẫm máu lên như muốn ôm chặt đầu cậu ta cùng với tiếng cười không dứt của cô ta
- AAAAGGGGGRRRRRRAAAAA!!!! – Kamiga hét lên đau đớn rồi cậu không còn cảm nhận được gì nữa.
.
.
.
.
.
.
Kamiga choàng tỉnh ngồi bật dậy, thì thấy mình còn đang nằm trên giường ở phòng mình. Cả người cậu đổ đầy mồ hôi, chợt nhớ những điều kinh khủng vừa xảy ra trước mắt, cậu lật đật chạy vội xuống nhà dưới, nhưng mọi thứ trong nhà đều bình thường như không có gì xảy ra. Nhưng cậu vẫn thắc mắc là cả ngày hôm nay vẫn chưa thấy ba mình về. Lo lắng nên cậu vội lấy áo khoát và đi ra ngoài, cậu chạy đến những nơi mà ba cậu thường tới, nhưng chẳng có ai nhìn thấy ông ta, cứ như ông ta biến mất hoàn toàn. Kamiga mệt mỏi ngồi xuống rào chắn trên lề đường, nhớ lại cảnh ba mình bị cô gái kì quái đó giết vẫn khiến cậu rùng mình, gai ốc nổi cả lên. Cậu muốn quên nó đi, nhưng nó vẫn cứ ám ảnh cậu.
Như cảm thấy có gì đó, Kamiga đứng phắt dậy nhìn quanh, nhưng không thấy gì lạ cả, trừ cá cảm giác như có ai đó luôn nhìn chằm chằm tứ sau lưng mình. Kamiga lắc đầu như muốn rủ bỏ mấy cái suy nghĩ quái dị kia, nhưng hình ảnh mà ba cậu bị giết cứ lởn vởn trong đầu, rồi khi ngừng lại thì cậu nhận ra mình đang ở trong khu “ Đèn đỏ”
- Chật!! - cậu chắc lưỡi.
Kamiga toan sãi bước đi nhanh ra khỏi khu này, nhưng đi xuyên qua nó thì đường về nhà nhanh hơn, nên cậu quyết định đi đường đó. Với tướng tá và khuôn mặt men lì của mình thì không thể tránh được việc cậu bị các còn hàng gạ gẫm, cả nam lẫn nữ đều có. Dù vậy cậu vẫn im lặng mà né bọn nó thẳng đường về nhà.
- Kamiga-kun~~~~~!!! – cái giọng chảy nhựa mà cậu chẳng muốn nghe thấy chút nào cất lên và kéo dài.
- Huh?!?
Kamiga dừng bước quay lại nhìn thì như cậu đoán không sai, đó là con đ*** Nanami bữa trước đã gạ gẫm cậu đi chuyển hàng trắng cho bọn xã hội đen.
- Hihi!! Không ngờ người như cậu mà cũng đến khu này sao?? – cô ta vừa mới chạy lại đã ôm chặc cánh tay Kamiga.
- Vậy ra cô thật sự làm việc ở những chổ này!! – Kamiga vẫn lạnh lùng nhìn cô ta.
- Eh??! Sao sao?? Cậu tới đây để tìm tôi hỡ ~~~ ?? – cô ta ôm chặc hơn, ép cái núi đôi vào người cậu ấy.
- Hừ!! điên à, tôi chỉ có việc đi ngang đây thôi!! – Kamiga gạt tay cô ta ra tính quay đi nhưng ả lại nắm kéo tay áo cậu.
- Thôi nào!! Đã tới đây rồi thì vui vẻ tí đi chứ!! Nếu là cậu thì tôi sẽ tính rẽ hơn cho!! – Cô ta tiến gần Kamiga và vẫn chiêu cũ, áp bộ ngực mình vào người cậu ta.
Kamiga không đối xử nặng với Nanami như những con hàng khác, vì cậu biết trước đây cô ta không giống như thế, có thể vì lí do nào đó mà cô thành ra thế này, và trước đây Nanami cũng đã từng tỏ tình với cậu.
.
.
.
“ Ding Doong~~ Ding Doong~~”
Một người lạ mặt đứng trước cửa nhà Kamiga mà bấm chuông cửa mãi, hắn ta trùm kím đầu bằng cái nón của cái áo khoác dày, một tay bỏ trong túi áo, tay kia thì liên tục nhấn chuông cửa, tất nhiên là không có ai để trả lời.
- Không có ai ở nhà sao??
Suy ngẫm một hồi, người đó với tay kéo cái vali để trước cửa ra rồi bỏ đi, nhưng trước đó anh ta không quên để lại một mẩu giấy nhắn trên cánh cửa.

___________end chương II _____________

Nếu mấy bạn cảm thấy hình ảnh trong truyện quá dị với bản thân mình thì cứ cm, mình sẽ giảm hoặc hạn chế các hình ảnh đó. Thân

bonghongdammau
25-04-2013, 21:35
Tem K30
Đoạn miêu tả cầm búa giống Ibitsu nhỉ K25
Có nên để warn 13+ không :-?

vivjojo
27-04-2013, 23:24
Tem K30
Đoạn miêu tả cầm búa giống Ibitsu nhỉ K25
Có nên để warn 13+ không :-?
chắc là nên để warn K22
vs lại ibitsu là cầp búa đập vẹo đầu vẹo chân ng` ta
còn thím này là đập nát như thịt băm K22

bonghongdammau
28-04-2013, 00:08
chắc là nên để warn K22
vs lại ibitsu là cầp búa đập vẹo đầu vẹo chân ng` ta
còn thím này là đập nát như thịt băm K22

Đâu, Ibitsu đập vẹo chân là để khỏi chạy, sau đó nó còn làm gì nữa thì...

vivjojo
18-05-2013, 16:42
kéo top and thông báo từ 2 tuần trước mà wen > x < Gomennasai > x <
qua tháng 6 mình mới tiếp tục fic này, tạm thời nó sẽ ngưng 1 thời gian nhé > x <

zzhitsugayazz
18-05-2013, 17:00
kéo top and thông báo từ 2 tuần trước mà wen > x < Gomennasai > x <
qua tháng 6 mình mới tiếp tục fic này, tạm thời nó sẽ ngưng 1 thời gian nhé > x <

:th_33: vậy hãy giúp bé viết mấy câu truyện ngắn gọn, lẻ tẻ khác

minami123
18-05-2013, 18:09
Em thấy mấy cái câu như: "người ta gọi là...hay đã từng gọi là... hơi nhiều nhở F6

vivjojo
18-05-2013, 19:09
Ọ ^ Ọ tới lúc mình đóng top tạm nghĩ ng` lại có ng` vào xem huhuhu nan giải wa'

minami123
18-05-2013, 19:35
thì cứ viết tiếp đi em đọc cho F2

minami123
26-05-2013, 10:16
Không làm tíẾp à F5,làm típ đê em đợi F3

vivjojo
03-06-2013, 19:15
hè mà bận bịu wa' * wet. mồ hôi* bận wa' bận wa'