PDA

View Full Version : đọc và cảm nhận, đừng bỏ lỡ nhé :)



misskillerpy
16-07-2013, 10:15
Giáo sư : Con trai là một người theo đạo Thiên Chúa Giáo đúng không?

Sinh viên : Dạ đúng thưa giáo sư

Giáo sư : Vậy con có tin vào Chúa không?

Sinh viên : Tất nhiên rồi thưa giáo sư

Giáo sư : Chúa tốt lành chứ?

Sinh viên : Chắc chắn là như vậy

Giáo sư : Chúa có tất cả quyền lực không?

Sinh viên : Dạ có

Giáo sư : Anh trai tôi chết vì ung thư mặc dù anh ấy đã cầu nguyện với Chúa chữa lành cho anh ấy rất nhiều. Hầu hết trong chúng ta ai cũng đã cố gắng giúp đỡ người khác khi họ đau ốm. Nhưng Chúa thì không. Vậy cậu nói xem Chúa tốt lành như thế nào?

(Sinh viên im lặng)

Giáo sư : Cậu không thể trả lời phải không? Vậy chúng ta lại bắt đầu lại với câu hỏi : Chúa tốt lành không?

Sinh viên : Dạ có

Giáo sư : Quỷ Satan có tốt lành không?

Sinh viên : Không.

Giáo sư : Vậy quỷ Satan là đến từ đâu?

Sinh viên : Dạ, từ …Chúa mà ra…

Giáo sư : Đúng rồi. Con trai hãy nói cho ta biết, tội ác có tồn tại trên thế giới này không?

Sinh viên : Dạ có

Giáo sư : Tội ác ở khắp mọi nơi phải không? Và Chúa tạo nên tất cả mọi thứ, đúng không?

Sinh viên : Đúng!

Giáo sư : Vậy ai tạo ra tội ác?

(Sinh viên không trả lời)

Giáo sư : Vậy còn bệnh tật? sự đồi bại? lòng thù hận ? sự xấu xa? Tất cả những thứ kinh khủng đó vẫn tồn tại trên thế giới chứ?

Sinh viên : Dạ đúng , thưa Giáo sư

Giáo sư : Vậy, ai tạo nên chúng?

(Sinh viên không trả lời)

Giáo sư : Khoa học nói rằng chúng ta có 5 Giác quan để nhận định và quan sát thế giới xung quanh ta. Hãy nói cho ta biết, con đã từng thấy Chúa chưa?

Sinh viên : Dạ chưa.

Giáo sư : Nói cho ta biết cậu đã từng nghe Chúa nói chưa?

Sinh viên : Chưa, thưa Giáo sư

Giáo sư : Cậu đã từng cảm nhận thấy CHÚA, nếm được mùi vị của CHÚA, ngửi được CHÚA chưa? Cậu đã từng bao giờ nhận thức được bằng bất cứ giác quan nào về Chúa chưa?

Sinh viên : Chưa thưa Giáo sư. Con e là chưa cảm nhận được giác quan nào cả

Giáo sư : Vậy cậu còn tin vào Chúa không?

Sinh viên : Dạ có

Giáo sư : Theo kinh nghiệm, những thử nghiệm, những phương pháp chứng minh khác, Khoa học nói rằng CHÚA không hề tồn tại. Con nói về điều này thế nào, con trai?

Sinh viên : Không là gì cả. Tôi chỉ có niềm tin.

Giáo sư : Đúng rồi, đức tin. Và đó là vấn đề mà Khoa học gặp phải

Sinh viên : Thưa Giáo sư, có tồn tại một thứ gọi là “nóng” không?

Giáo sư : Có!

Sinh viên : Và có tồn tại thứ gọi là “lạnh” không?

Giáo sư : Có!

Sinh viên : Không có, thưa Giáo sư. Nó không hề có.

(Giảng đường bỗng trở nên im lặng với câu trả lời bất ngờ của cậu sinh viên)

Sinh viên : Thưa Giáo sư, giáo sư có thể có rất nhiều thứ gọi là nóng, và còn có thể nóng hơn, siêu nóng, cực kì nóng, nhiệt độ nóng trắng. Nhưng chúng ta không có bất cứ gì gọi là lạnh. Chúng ta có thể đạt đến nhiệt độ dưới 0 đến -458 độ, nhưng chúng ta không thể đạt đến mức thấp hơn con số đó. Không có bất cứ thứ gì gọi là lạnh , lạnh là một từ ngữ chúng ta dùng để mô tả sự vắng mặt của nóng . Chúng ta không thể đo lường được lạnh, lạnh đến đâu. Nóng là một loại năng lượng , và lạnh không phải là mặt trái của nóng, thưa giáo sư, chỉ là sự vắng mặt của nóng mà thôi.

(Giảng đường thinh lặng với những giải thích của cậu sinh viên)
Sinh viên : Còn về bóng tối thì sao thưa Giáo sư ? Có thứ gì để gọi là “bóng tối” không?

Giáo sư : Có. Đêm tối là gì, nếu nó không phải là bóng tối ?

Sinh viên : Giáo sư lại sai nữa rồi. Bóng tối là sự thiếu vắng của một thứ khác. Giáo sư có thể có được ánh sáng yếu, ánh sáng trung bình, ánh sáng mạnh, ánh sáng chớp. Nhưng nếu không có ánh sáng một cách thường xuyên, Giáo sư sẽ chẳng có cái gì để gọi là “bóng tối” .Trong thực thế, không có bóng tối , nếu có , Giáo sư có thể làm cho bóng tối trở nên tối hơn không thưa Giáo sư?

Giáo sư : Vậy vấn đề mà con đang muốn đề cập ở đây là gì , chàng thanh niên trẻ tuổi?

Sinh viên : Thưa giáo sư, điều mà tôi muốn nói ở đây là tiền đề triết học của Giáo sư có chỗ thiếu sót.

Giáo sư : Thiếu sót? Cậu có thể giải thích rõ hơn không?

Sinh viên : Thưa giáo sư, giáo sư đang giải thích trên tiền đề của sự đối ngẫu 2 mặt. Giáo sư chỉ rõ rằng có sự sống và có cái chết, có Chúa tốt và Chúa xấu. Giáo sư đang nhìn vào khái niệm về Chúa chỉ như một tập hữu hạn,chỉ bằng một cái gì đó có thể đo lường được. Thưa Giáo sư, Khoa học thậm chí không thể giải thích về một cách thức con người suy nghĩ như thế nào. Có thể là dùng những tín hiệu về xung điện và từ ngữ gì đó, nhưng chúng ta không bao giờ thấy được, nhưng bằng cách nào đấy chúng ta vẫn cũng có thể hiểu được người khác. Nếu chúng ta xem xét về cái chết là đối lập với sự sống, nghĩa là đang phớt lờ đi sự thật rằng cái chết không thể tồn tại như một thứ gì đó mà tồn tại hữu hình.
Sự chết không phải là đối lập với sự sống, chỉ là sự vắng mặt của sự sống.
Điều này giải thích rằng : bệnh tật, tội ác, tất cả những thứ kinh khủng trên thế giới này đều không tồn tại, mà là vì chúng ta đang thiếu vắng đi 1 thứ, đó là tình yêu của 1 đấng tối cao nào đó.

Bây giờ Giáo sư hãy nói cho tôi biết, Giáo sư có dạy cho sinh viên của mình rằng họ tiến hóa như bây giờ từ loài khỉ không?

Giáo sư : Nếu như cậu đang đề cập về quá trình tiến hóa tự nhiên thì dĩ nhiên là có.

Sinh viên : Đã bao giờ giáo sư quan sát được quá trình tiến hóa bằng mắt thường chưa Giáo sư?

(Giáo sư lắc đầu và cười, bắt đầu nhận ra rằng vấn đề của cuộc tranh luận đang đi về đâu)

Sinh viên : Bởi vì không ai có thể quan sát được quá trình tiến hóa trong công việc và càng không thể chứng minh rằng quá trình này là một quá trình đang diễn ra. Vì thế thưa Giáo sư, có phải giáo sư không dạy bằng quan điểm cá nhân của giáo sư đúng không? Giáo sư là một nhà khoa học hay chỉ là một người thuyết giáo suông dạy đời?

(Lớp học bỗng trở nên ồn ào)

Sinh viên : Có ai trong lớp học này đã từng nhìn thấy được bộ não của Giáo sư chưa?

(Lớp học ồ lên những tiếng cười lớn)

Sinh viên : Có ai đó đã từng nghe về bộ não của Giáo sư, cảm nhận được bộ não đó, chạm được nó, hoặc ngửi được nó chưa? Không ai có mặt ở đây đã làm điều đó cả. Vì thế, theo như quy luật được thiết lập bởi kinh nghiệm, sự thử nghiệm, các phương pháp chứng minh, Khoa học nói rằng Giáo sư không có bộ não . Vậy chỉ bằng lòng kính trọng, thì làm sao chúng tôi có thể tin những gì Giáo sư dạy được, thưa Giáo sư?

(Căn phòng im lặng. Giáo sư nhìn chằm vào cậu sinh viên, không đoán được cậu ấy đang nghĩ gì )

Giáo sư : Tôi nghĩ là cậu hãy cứ để những thứ đó cho niềm tin, cậu con trai ạ.

Sinh viên : Đúng là thế đấy, thưa Giáo sư….Chính xác! Sự kết nối giữa con người và Chúa đó là NIỀM TIN. Tất cả những điều đó giữ cho mọi thứ vẫn tiếp tục sống, tiếp tục còn đó và phát triển.

P/S:
Mình tin là tất cả các bạn đã cảm nhận được cuộc đối thoại trên đây theo một cách thú vị. Và nếu đúng như vậy, chắc chắn bạn cũng muốn bạn bè và đồng nghiệp của mình sẽ đọc được mẩu chuyện này đúng không?
Hãy gửi thông điệp này đến họ bằng cách nhấn "share" để giúp họ trở nên hiểu biết hơn…hoặc…ĐỨC TIN..

---Nhân tiện, cậu sinh viên trong câu chuyện trên đây chính là EINSTEIN – Nhà khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại---

darkmegads
16-07-2013, 10:40
Rất dài nên lừi đọc =))

misskillerpy
16-07-2013, 10:44
Rất dài nên lừi đọc =))

dài nhưng hay mà :)

nafallen
16-07-2013, 10:48
- Hay , nhưng dù cho cậu sinh viên đó có giỏi đến đâu . Thuyết giáo có hay đến mấy thì cũng không nên đem giáo sư mình ra nói vậy được . Con người nối với chúa bằng niềm tin , nhưng cậu ấy không có sự tôn trọng :)

dtt94_ls
16-07-2013, 10:51
tất cả đều cần có NIỀM TIN K4

misskillerpy
16-07-2013, 10:58
- Hay , nhưng dù cho cậu sinh viên đó có giỏi đến đâu . Thuyết giáo có hay đến mấy thì cũng không nên đem giáo sư mình ra nói vậy được . Con người nối với chúa bằng niềm tin , nhưng cậu ấy không có sự tôn trọng :)

đây ko phải là sự thiếu tôn trọng. E nghĩ điều này gần vs tầm thường quá, thực chất đây là 1 cuộc tranh luận rất hay, và trong đó, sẽ chẳng có ai trong 2 người bực tức hay cho rằng mình bị thiếu tôn trọng đâu
e có thể thấy, Giáo sư luôn hỏi những giác quan có cảm nhận đc chúa hay ko, và cậu sinh viên đưa ra 1 lý luận khá sắc là dẫn đến bộ não của Giáo sư, thực chất đó là 1 lý luận dẫn dắt, dẫn dắt cái gần và dễ nhìn nhất để thuyết phục giáo sư :)

misskillerpy
16-07-2013, 15:15
tất cả đều cần có NIỀM TIN K4

chính xác, dù đó là niềm tin vào ai, vào chúa, vào phật, vào bố mẹ người thân ... niềm tin luôn là nguồn sức mạnh lớn vô hạn cho mỗi người :)

giavy0209
16-07-2013, 15:34
cho em đâm xuồng lủng tí:
cái não ông giáo sư ko thể trực tiếp nhìn thấy mà lấy dao bổ đầu ổng ra là thấy dc, còn chúa thì bổ j ra để thấy

misskillerpy
16-07-2013, 15:46
cho em đâm xuồng lủng tí:
cái não ông giáo sư ko thể trực tiếp nhìn thấy mà lấy dao bổ đầu ổng ra là thấy dc, còn chúa thì bổ j ra để thấy

bộ não bạn nói là "bộ não vật chất", còn bộ não mà Cậu sinh viên muốn nói là "bộ não trí tuệ", là cái thứ mà "Giáo sư dạy": "Vậy chỉ bằng lòng kính trọng, thì làm sao chúng tôi có thể tin những gì Giáo sư dạy được, thưa Giáo sư?" (đây là coppy cái dòng ở truyện cho bạn enjoy).

Và 1 điều chắc chắn là cái này : "Có ai trong lớp học này đã từng nhìn thấy được bộ não của Giáo sư chưa? Có ai đó đã từng nghe về bộ não của Giáo sư, cảm nhận được bộ não đó, chạm được nó, hoặc ngửi được nó chưa? Không ai có mặt ở đây đã làm điều đó cả.", dùng để đối lập với cái này của giáo sư : "Khoa học nói rằng chúng ta có 5 Giác quan để nhận định và quan sát thế giới xung quanh ta. Hãy nói cho ta biết, con đã từng thấy Chúa chưa? - Dạ chưa.

Nói cho ta biết cậu đã từng nghe Chúa nói chưa? - Chưa, thưa Giáo sư

Cậu đã từng cảm nhận thấy CHÚA, nếm được mùi vị của CHÚA, ngửi được CHÚA chưa? Cậu đã từng bao giờ nhận thức được bằng bất cứ giác quan nào về Chúa chưa? - Chưa thưa Giáo sư. Con e là chưa cảm nhận được giác quan nào cả"

:)

sorcerer
16-07-2013, 16:26
Về cái bài này, mình cũng có đôi ba điều bàn luận về "ĐỨC TIN" :
1 .Nếu bạn nào đọc cuốn tiểu sử của Steve Job (được biên soạn trên lời kể của Job, họ hàng, bố mẹ nuôi, hàng xóm, đồng nghiệp, đối thủ,...) thì chắc sẽ biết Job đã bỏ đi "đức tin" của mình vào "chúa" hay những thứ "siêu nhiên" ngay từ lúc còn nhỏ (bố mẹ nuôi của Job cho ông vào học 1 trường dòng trong 1 thời gian), và ông sau này chỉ tin vào trực giác của bản thân, sau này ông có học "thiền" với mục đích không phải là tin vào "phật", mà ông muốn luyện trực giác của bản thân khi tận mắt chứng kiến "khả năng trực giác" của những con người sống tại các khu thiền tụng Ấn Độ (nói nôm na là ông học "các tin vào bản thân")
Ông không có "ĐỨC TIN" vào "chúa, thánh, phật,... ". Nhưng ông vẫn là người đầy thành công và giàu có, ông đã tạo nên Apple là tập đoàn về công nghệ máy tính lớn nhất lớn thế giới, cũng đã thay đổi thế giới với những "sáng tạo", đúng không ?
^ Đây là điều bạn tận mắt thấy được, hoặc các bạn sẽ đọc lại nó trong 1 thời gian sau, ở đây mình muốn đưa ra rằng : không có "ĐỨC TIN" không có nghĩa là bạn không thành công. Thành công hay không phụ thuộc vào "bản thân", "đức tin" mà bạn đưa ra nó quả thật càng ngày nhỏ hơn, ít ảnh hưởng hơn trong xã hội hiện nay, nếu câu truyện này thật sự từ 100 năm trước, vậy nhựng bài học của nó đã trở nên cổ lỗ mà không còn có mấy ảnh hưởng thật sự vào hiện nay.
2 .Có rất nhiều người có "ĐỨC TIN" thái quá khi họ trở nên dựa dẫm vào nó, lười biếng, và luôn mong chờ vận may bản thân đến từ "Vị thánh" và họ đặt "ĐỨC TIN" vào. Không chỉ có những thứ "siêu nhiên" nào đó, việc bạn dựa dẫm và hy vọng "điều gì đó" đến từ người khác cũng có nghĩa tương đương. Như là việc bạn mong trúng số nhờ sự ban phúc của thần thánh, hay thăng chức bởi một ông sếp mà bạn chưa từng quen biết, cũng như ông ta chưa từng biết bạn. Cả ví dụ đó đều giống nhau cả thôi.
^ Ở đây mình muốn nói : "ĐỨC TIN" nhiều lúc làm con người trở nên thụ động :V Thay vì tin tưởng 1 thứ hão huyền, tự chủ động mới là tốt nhất, muốn trúng số thì hãy mua xổ số, muốn thăng chức thì hãy thể hiện, "hy vọng" với "tin tưởng" làm gì cho nặng đầu. Bạn cho rằng mình kém may mắn, vậy thì hay chủ động thực hiện các "điều kiện cần" để may mắn có thể đến.
3 .Câu truyện này thật sự là của Einstein ?

Trên nghi vấn của quan điểm khoa học (quyết định luận) dẫn tới câu hỏi về lập trường của Einstein về quyết định luận thần học, liệu ông có tin vào Chúa, hay vào một vị thần nào đó hay không. Năm 1929, Einstein đã nói với giáo sĩ Do Thái Herbert S. Goldstein rằng "Tôi tin vào Chúa của Spinoza, người mà biểu lộ chính mình trong nguyên lý hài hòa của thế giới, không phải là một vị Chúa có số mệnh và hành động của một con người. "[148] Trong một bức thư năm 1954, ông viết, "Tôi không tin vào một Chúa nhân cách hóa và tôi không bao giờ phủ định điều này và tôi đã biểu thị điều đó một cách rõ ràng."[149] Trong một bức thư gửi triết gia Erik Gutkind, Einstein nói rõ, "Danh từ Chúa đối với tôi không gì khác ngoài sự thể hiện và là sản phẩm của sự yếu đuối của loài người, Kinh thánh là tập hợp những điều đáng kính, nhưng vẫn còn nguyên sơ, huyền ảo tuy nhiên khá là ngây ngô."[150]
^ Ông không phải là 1 con người sùng đạo ?
http://www.lettersofnote.com/2009/10/word-god-is-product-of-human-weakness.html
^ Chả phải trong bút tích của ông đã nói rằng "Chúa là sản phẩm của sự yếu đuối trong con người"

misskillerpy
16-07-2013, 16:51
Về cái bài này, mình cũng có đôi ba điều bàn luận về "ĐỨC TIN" :
1 .Nếu bạn nào đọc cuốn tiểu sử của Steve Job (được biên soạn trên lời kể của Job, họ hàng, bố mẹ nuôi, hàng xóm, đồng nghiệp, đối thủ,...) thì chắc sẽ biết Job đã bỏ đi "đức tin" của mình vào "chúa" hay những thứ "siêu nhiên" ngay từ lúc còn nhỏ (bố mẹ nuôi của Job cho ông vào học 1 trường dòng trong 1 thời gian), và ông sau này chỉ tin vào trực giác của bản thân, sau này ông có học "thiền" với mục đích không phải là tin vào "phật", mà ông muốn luyện trực giác của bản thân khi tận mắt chứng kiến "khả năng trực giác" của những con người sống tại các khu thiền tụng Ấn Độ (nói nôm na là ông học "các tin vào bản thân")
Ông không có "ĐỨC TIN" vào "chúa, thánh, phật,... ". Nhưng ông vẫn là người đầy thành công và giàu có, ông đã tạo nên Apple là tập đoàn về công nghệ máy tính lớn nhất lớn thế giới, cũng đã thay đổi thế giới với những "sáng tạo", đúng không ?
^ Đây là điều bạn tận mắt thấy được, hoặc các bạn sẽ đọc lại nó trong 1 thời gian sau, ở đây mình muốn đưa ra rằng : không có "ĐỨC TIN" không có nghĩa là bạn không thành công. Thành công hay không phụ thuộc vào "bản thân", "đức tin" mà bạn đưa ra nó quả thật càng ngày nhỏ hơn, ít ảnh hưởng hơn trong xã hội hiện nay, nếu câu truyện này thật sự từ 100 năm trước, vậy nhựng bài học của nó đã trở nên cổ lỗ mà không còn có mấy ảnh hưởng thật sự vào hiện nay.
2 .Có rất nhiều người có "ĐỨC TIN" thái quá khi họ trở nên dựa dẫm vào nó, lười biếng, và luôn mong chờ vận may bản thân đến từ "Vị thánh" và họ đặt "ĐỨC TIN" vào. Không chỉ có những thứ "siêu nhiên" nào đó, việc bạn dựa dẫm và hy vọng "điều gì đó" đến từ người khác cũng có nghĩa tương đương. Như là việc bạn mong trúng số nhờ sự ban phúc của thần thánh, hay thăng chức bởi một ông sếp mà bạn chưa từng quen biết, cũng như ông ta chưa từng biết bạn. Cả ví dụ đó đều giống nhau cả thôi.
^ Ở đây mình muốn nói : "ĐỨC TIN" nhiều lúc làm con người trở nên thụ động :V Thay vì tin tưởng 1 thứ hão huyền, tự chủ động mới là tốt nhất, muốn trúng số thì hãy mua xổ số, muốn thăng chức thì hãy thể hiện, "hy vọng" với "tin tưởng" làm gì cho nặng đầu. Bạn cho rằng mình kém may mắn, vậy thì hay chủ động thực hiện các "điều kiện cần" để may mắn có thể đến.
3 .Câu truyện này thật sự là của Einstein ?

^ Ông không phải là 1 con người sùng đạo ?
http://www.lettersofnote.com/2009/10/word-god-is-product-of-human-weakness.html
^ Chả phải trong bút tích của ông đã nói rằng "Chúa là sản phẩm của sự yếu đuối trong con người"

1. Ông Steve Job ko có đức tin vào thánh, chúa hay cái gì gọi là tưởng tượng, nhưng ông có NIỀM TIN, và ... câu này để biện luận cho câu thứ 3 mình sắp đáp trả :)
2. Chính xác cmnr =))
3. Bạn nhầm rồi, Cậu sinh viên ở đây chính là EINSTEIN – Nhà khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại, và trong câu chuyện, cậu sinh viên này chưa từng thể hiện "là 1 con người sùng đạo", cậu ta chỉ bảo vệ cho cái NIỀM TIN mà Giáo sư ko nên đả kích hay làm biến mất đi trong đầu họ, và ... NIỀM TIN làm cho "Tất cả những điều đó giữ cho mọi thứ vẫn tiếp tục sống, tiếp tục còn đó và phát triển."



"Chúa là sản phẩm của sự yếu đuối trong con người"
vãi cả chuẩn K4 K4


P/S: giỏi triết lý, thích tranh luận, chỉ có thể là Lão Sò K21 K21

sorcerer
16-07-2013, 16:56
"Niềm tin" chỉ là điều kiện đủ, còn "điều kiện cần" phải từ bản thân :V

misskillerpy
16-07-2013, 17:04
"Niềm tin" chỉ là điều kiện đủ, còn "điều kiện cần" phải từ bản thân :V

nên nó (2 điều kiện) phải đi đôi vs nhau và (niềm tin) đi đôi vs "cuộc sống"

P/S: mình chẳng phủ nhận "câu chuyện là sai" mặc dù mình ghét CHÚA K30 K30

minhthu068
16-07-2013, 20:32
đọc thật mắt cười . cảm ơn bạn. đã cho mình biết được 1 câu chuyện thật là hay c15

misskillerpy
16-07-2013, 20:47
đọc thật mắt cười . cảm ơn bạn. đã cho mình biết được 1 câu chuyện thật là hay c15

nó hay đến mức mình đọc = 1 cách say mê và ko nhận ra là nó có điểm đáng cười, chỉ thấy mọi câu mọi từ đều khá sắc sảo, suy ngẫm mà thấy ham :)

mrzero04
16-07-2013, 22:05
nói thật, bản thân mình không tin hay quan tâm nhiều về tôn giáo nói trung và đạo thiên chúa nói giêng vì mình hiểu sự hiện diện cua mỗi cá thể, hay nói chính xác la con người chúng ta đều cần có 1 cái gì đó không rõ ràng, mà ở đây các bạn gọi nó là niềm tin, 1 số khác thì gọi là linh cảm, còn mình nếu gọi nó là niềm tin thì niềm tin duy nhất của mình là về cuộc sống. bởi ngay từ đầu sự sinh ra của các bạn đã không đơn thuần chỉ là sự thụ thai, mà nó là cả 1 thế giới của niềm tin, tin vào tương lai, vào sự hạnh phục và vào cuộc sống. đối với mình mà nói, thứ vô hình vô diện vô vật chất mang tên niềm tin là 1 thứ vô cùng mạnh mẽ, nó giúp mình vượt qua những thử thách, những khó khăn. vì bản thân mình luôn tự biết, cuốc sống là con đường trải đầy những cành hồng đầy gai nhọn, bước đi trên nó là sẽ chịu nhiều đớn đau, mình biết, việc mình làm có thể thành công, có thể thất bại, nhưng với niềm tin và sự có gắng, mình sẽ không bao giờ hối hận vì những việc mà mình đã làm. và trên cuộc đời này, niềm tin duy nhất đối với mình, niềm tin tuyệt đối, rằng mình tin mình đang sống.
PS: gạch đá ít vì mình còn muốn sống nha

misskillerpy
17-07-2013, 15:42
nói thật, bản thân mình không tin hay quan tâm nhiều về tôn giáo nói trung và đạo thiên chúa nói giêng vì mình hiểu sự hiện diện cua mỗi cá thể, hay nói chính xác la con người chúng ta đều cần có 1 cái gì đó không rõ ràng, mà ở đây các bạn gọi nó là niềm tin, 1 số khác thì gọi là linh cảm, còn mình nếu gọi nó là niềm tin thì niềm tin duy nhất của mình là về cuộc sống. bởi ngay từ đầu sự sinh ra của các bạn đã không đơn thuần chỉ là sự thụ thai, mà nó là cả 1 thế giới của niềm tin, tin vào tương lai, vào sự hạnh phục và vào cuộc sống. đối với mình mà nói, thứ vô hình vô diện vô vật chất mang tên niềm tin là 1 thứ vô cùng mạnh mẽ, nó giúp mình vượt qua những thử thách, những khó khăn. vì bản thân mình luôn tự biết, cuốc sống là con đường trải đầy những cành hồng đầy gai nhọn, bước đi trên nó là sẽ chịu nhiều đớn đau, mình biết, việc mình làm có thể thành công, có thể thất bại, nhưng với niềm tin và sự có gắng, mình sẽ không bao giờ hối hận vì những việc mà mình đã làm. và trên cuộc đời này, niềm tin duy nhất đối với mình, niềm tin tuyệt đối, rằng mình tin mình đang sống.
PS: gạch đá ít vì mình còn muốn sống nha

mình vẫn hối hận sau những lần lầm lỗi, có lẽ bạn là người ko bao giờ có lỗi, hay niềm tin vào sự đúng đắn của bạn quá lớn :)