View Full Version : [Fact or Fake] Truyền Thuyết MapleStory 2
shinichikudo65
11-10-2015, 14:26
<div style="background: url('http://i.imgur.com/o49Rkz3.jpg') no-repeat;background-attachment: fixed; background-position: center; border: 0px solid;">
<div align="center"><br />
<div style="background: rgba(300,300,300,0.75); width:750px; padding: 30px; background-size:contain; box-shadow:#000000 0px 0px một5px; ; border: mộtpx solid white; border-radius: 8px 8px; -moz-border-radius: 8px 8px; -o-border-radius: 8px 8px;"> <br />
<div style="float:right; width:50%;height:5px; margin-top:-150px;margin-right:-30px">http://i.imgur.com/8MsOxDY.png</div><br />
<div style="background: transparent;color: #FFFFFF; text-shadow: Violet 0px 0px 30px;"><div align="center"><b>
<iframe width="0%" height="1" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/217160717&auto_play=true&hide_related=false&show_c omments=true&show_user=true&show_reposts=false&vis ual=true"></iframe>
FACT OR FAKE PRESENT
</b></div></b></div>
<div style="background: ; padding-left: 0px; border-top: 2px dotted white; border-bottom: 2px dotted white; border: px solid transparent; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<marquee><b><br /><font size="6"><span style="color:#FFFFFF;text-shadow:0 0 0.3em #000000,0 0 0.3em #000000,0 0 0.3em #000000;">The War Of History | QUYỂN 2: ANH HÙNG TRỖI DẬY</span></b></font><br />
</marquee></div>
Opening
<iframe width="80" height="80" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/171282484&auto_play=false&hide_related=false&show_ comments=true&show_user=true&show_reposts=false&vi sual=true"></iframe>
http://i.imgur.com/X6xAw9e.jpg
“Và Mercedes đặt mình lên chiếc ghế. Rồi từ từ, cô chìm sâu vào trong giấc ngủ,
mơ về những kí ức tươi đẹp,
mơ về những thần dân,
mơ cả về cha của cô…Cho đến khi người cô bị phủ lấy một lớp băng như bao người khác. Và cô biết, một ngày nào đó, cô sẽ thức dậy, được gặp lại bạn bè của cô, cứu lấy thần dân của cô, giúp họ được sống trong sự yên bình.
Hết truyện…”
“Vậy cô ấy có thức dậy được nữa không mẹ ?” – Đứa nhóc ngước mắt nhìn mẹ nó, hỏi
“Mẹ không biết nữa con à. Có lẽ tryền thuyết vẫn chỉ là truyền thuyết mà thôi” – Bà mỉm cười bảo nó.
“Vậy là cô ấy không thức dậy được nữa sao” – Đứa nhóc mếu máo.
“Nào..nào…thằng mít ướt này. Ngủ đi nhé. Sáng mai rồi lại chơi tiếp.” – Bà vuốt tay lên trán nó, vén tóc mái của nó sang một bên.
“Chúc mẹ ngủ ngon” – Nó mỉm cười, tay vớ lấy cái gốm ôm rồi cuộn mình lại trong cái chăn cũ kĩ.
“Ngủ ngon nhé…Evan”
* * *
“Mẹ ơi !!!! Mẹ !!!!!!” – Thằng nhóc chạy một mạch xuống dưới nhà, tay liền níu lấy chiếc váy của mẹ nó
“Gì vậy hả con ?” – Bà ấy đang cúi người lau nhà phải bỏ miếng dẻ, quay lại hỏi nó.
“Con… gặp ác mộng…” – Nó mếu máo, tay dụi dụi đôi mắt ướt đẫm
“Nào… nào…Ác mộng sao ? Kể cho mẹ nghe đi.” – Bà ấy chùi tay vào chiếc váy sẫm màu, dìu nó ngồi lên cái ghế gỗ cạnh đấy. Nó nức nở một lúc, rồi mới chịu nói
“Đấy là một con ma. Nó to như thế này này, trùm áo đen kín mít, mắt nó đỏ loét như máu vậy…con sợ lắm” – Nó vừa kể, tay vừa múa may loạn xạ - “Rồi sau đó, con thấy có một anh gì đó. Anh ấy mặc một bộ đồ đỏ, ngồi trên lưng con rồng trông oách lắm ! Anh ấy bảo vệ con. Nhưng sau đó…sau đó…” – Đến đây nó lại mếu khóc, tay vòng ra sau ôm cứng lấy mẹ. Bà thấy vậy, cười hiền, tay vỗ vỗ lên lưng của nó, dỗ dành
“Đó chỉ là giấc mơ thôi con trai của mẹ. Không ai có thể làm hại con được nữa rồi. Vả lại, con đã 7 tuổi rồi cơ mà ! Nín đi nhé !”
Bà gỡ lấy bàn tay nhỏ nhắn của đứa con, đứng dậy vớ lấy hộp cơm dỡ sẵn ở trên bàn, đưa cho nó rồi bảo
“Đây ! Mang cơm hộp này cho bố ở ngoài nông trại đi. Rồi sau đó hai mẹ con mình sẽ cho gà ăn nhé ! Nhớ mang theo con Bull đi cùng con đấy”
“Dạ vâng ạ !” Nó nín khóc, tay cầm hộp cơm, không quên mang theo cả chiếc mũ rơm vàng rồi chạy một mạch ra ngoài.
“Cẩn thận nhé !” – Bà gọi với ra
Evan tung tăng đi trên con đường mòn rộng thênh thang. Xung quanh đây tách biệt hẳn với ngôi làng của những người khác nên rất yên bình. Gió thu thổi phấp phới, mang theo cái hơi se lạnh của cái mùa đang chuyển, mang theo cả vài chiếc lá phong kẹt vào chiếc mũ rơm của nó. Nhưng nó chả bận tâm, cứ bước đi mãi đến cái bảng hình con heo quen thuộc, cái bảng mà bố và nó đã phải bỏ ra cả ngày để vẽ. Bỗng dưng bàn tay nó phát sáng một hình ảnh kì lạ. Nó lạ lẫm lấy tay chùi chùi vào cái hình đó nhưng nó chẳng phai. Evan ngưng tay không chùi nữa thì nó lại biến đi mất. Tuy vậy nhưng nó không thắc mắc nữa mà vẫn hướng đến nông trai, nơi mà bố của nó đang làm việc.
* * *
Links :
CHAP 1 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1000754#post1000754)
CHAP 2 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1012759#post1012759)
CHAP 3 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1033765#post1033765)
CHAP 4 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1037313#post1037313)
CHAP 5 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1059539#post1059539)
CHAP 6A - 6B (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1132896#post1132896)
CHAP 7 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?77204-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory-2&p=1137432#post1137432)
Link truyện phần 1 (http://diendan.maplevn.com/showthread.php?58698-Fact-or-Fake-Truyen-Thuyet-MapleStory&p=849477#post849477)
Xin để lại lời bình sau khi đọc :3
<br />
</div><br />
<br />
<br /></div></font>
</div>
http://i.imgur.com/J6ayq2r.gif
Tem anw
maplekien777
11-10-2015, 14:32
Nhớ nó nằm mơ thấy con rồng mà:th_119:
shinichikudo65
11-10-2015, 14:35
http://i.imgur.com/J6ayq2r.gif
Tem anw
Sợ má comment nhất :v
Nhớ nó nằm mơ thấy con rồng mà:th_119:
Mơ vậy hơm dzui :th_119:, cho thằng nhỏ mơ độc độc xíu cho nó hay :th_119:
dididan12
11-10-2015, 15:06
:troll12: ta chuẩn bị in ra đóng sách đc rồi
NegiRamen
11-10-2015, 15:25
https://scontent-hkg3-1.xx.fbcdn.net/hphotos-xft1/v/t34.0-12/12064038_1503145636669023_304614006_n.jpg?oh=255a2 90c05e87bd029be4542ef71ead7&oe=561BBD5E
thachtheperfectguy
11-10-2015, 17:39
ôi evan :troll9: ủng hộ ủng hộ :troll13:
elinafairy
11-10-2015, 17:44
Viết vài thứ cho cô đọc thấy thế nào :g4:
shinichikudo65
11-10-2015, 17:45
:troll12: ta chuẩn bị in ra đóng sách đc rồi
Đóng rồi cho ta xin 1 bản :v
ôi evan :troll9: ủng hộ ủng hộ :troll13:
chỉ có opening nhá hàng cho vui thôi :trolltheongay: chap sau lại về mạch truyện hí hí hí :trolltheongay:
Bà gỡ lấy bàn tay nhỏ nhắn của đứa con, đứng dậy vớ lấy hộp cơm dỡ sẵn ở trên bàn, đưa cho nó nó rồi bảo
khúc này thô quá, chả biết có chủ ý không nhỉ ?
Bắt lỗi show sẽ còn tiếp tục thienthanukepecaoxjk stay tune
shinichikudo65
11-10-2015, 21:06
khúc này thô quá, chả biết có chủ ý không nhỉ ?
Bắt lỗi show sẽ còn tiếp tục thienthanukepecaoxjk stay tune
dame yiew. thế dòng này cô có cao kiến gì
dame yiew. thế dòng này cô có cao kiến gì
chị viết thì tự sửa đê, lôi em vào làm gì :V
darkmegads
11-10-2015, 22:07
nhiệm mào quá bây =)))))
shinichikudo65
18-10-2015, 10:59
Chỉnh logo với sửa lại thành nhạc khác .
shinichikudo65
05-11-2015, 21:09
CHAP 1
TỈNH MỘNG
<div style="background: black; opacity:0.75; width:120px; position:fixed; top: 60px; right:10px; text-align:center; transition:500ms; -webkit-transition:500ms; z-index:10 ; border-radius:15px 15px 0px 0px; border: 2px solid gray; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<table align><tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>
Nhạc
CHAP 1
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/171282433&auto_play=false&hide_related=false&show_ comments=true&show_user=true&show_reposts=false&vi sual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody></table></div>
-RẦM-
Hilla vất thanh trượng của ả thẳng vào tường. Chân dậm ầm ầm lên sàn mà bước thẳng vào căn hầm. Để lũ lâu la rối rít chạy dọc xuôi ở bên ngoại nhặt trượng, lấy nước uống và đồ ăn cho ả.
“HỪ !! Lũ ranh con láo toét dám ngáng đường bà” – Hilla vừa rít lên một tiếng cay cú. Dứt câu lại quăng thẳng chiếc ly vào tường. Ả hết bước đi rồi lại bước lại đến khi bọn lâu la có cảm giác như chiếc guốc của ả đã mòn đi mất vài phân.
-CẠCH-
Một tiếng động lạ phát ra. Cánh cổng màu vàng bật mở toang thình emyêucáoemyêucáoemyêucáoh khiến Hilla bất cẩn làm rớt mất miếng táo ả ăn dở. Liền bật người dậy, Hilla bước đến cánh cổng xả đầy khói trắng vào gian phòng.
“Tôi đã đợi ông cả trăm năm rồi đấy … Arkarium” - Ả nhếch mép nói mỉa
“Dừng nhây với ta Hilla. Ta vẫn còn đủ sức siết ngươi đến chết đấy” – Một con rắn màu tím chậm chạp trườn vào căn hầm tối mịt. Lão cuộn tròn mình nằm trong một góc tối, miệng rầm rì – “Ta cho ngươi đến đây để chiếm cả ngôi đền. Rốt cục lại phải rúc xó ở căn hầm hôi thối này hay sao ?”
Hilla nghe chưa được nửa câu đã cau mặt khó chịu. Hất cái đuôi váy luộm thuộm sang một bên tỏ thái độ với lão, ngồi xuống một cái ghế cạnh đấy. “Rất tiếc ở đây không như ông nghĩ đâu Arkarium. Vẫn còn một lũ nhắng nhít ngoài kia vẫn còn muốn giữ ông né xa xa khỏi cái xác ướp chết tiệt ấy đấy”
“Hừ… Một đám vô dụng. Von thì nấp đau đáu trong cái ổ chuột của hắn, tên Gelimer kia lại đem hai anh em tiểu tốt về cái chốn khỉ ho cò gáy làm gì không biết. Chỉ có ngươi ở lại đây nhưng cũng tàn phế như đám kia không hơn không kém .”
“Này ! Đấy là lời khen của ông đấy à !?” - Hilla gắt
“Vậy việc ta giao cho ngươi, ngươi đã hoàn thành hay chưa ?” – Arkarium lườm ả
“Ông muốn tôi phải làm gì với viên đá rởm cũng tàn phế y như ông đây” – Hilla bắt chéo chân, bứt một quả nho cho vào miệng
“Cẩn thận lời nói của ngươi đấy Hilla. Có thể lúc này chưa thuận lợi. Chúng ta sẽ tiếp tục đợi cho đến khi màn chắn nhốt cái mạng già kia yếu đi, rồi ta sẽ hành động” – Arkarium ngẫm nghĩ – “Từ giờ cho đến lúc đó, ngươi liệu hồn cố gắng thu nạp hoặc lôi kéo bọn chết tiệt kia trở lại tiếp tục nhiệm vụ của mình rõ chưa”
“Được thôi…” – Hilla đứng dậy, môi nhếch lên rồi xoay mình bước thẳng ra khỏi căn hầm – “Lão già ngu xuẩn”
HENESYS
https://i.imgur.com/axC5XvI.png
“Ôi ! Thật sự đúng là ngươi hay sao !!?”
“Vâng thưa nữ hoàng !”
“Athena bé bỏng lúc nào đây… Nhưng… ta vẫn không hiểu… tại sao ngươi thoát được lời nguyền lúc đó ?” – Mercedes hỏi
“Ơ…thần…” – Athena ngập ngừng
“Không. Chuyện này không quan trọng nữa Mercedes” – Phantom bảo cô – “Vấn đề bây giờ của chúng ta là tìm cho ra được những người còn lại”
Mercedes bỗng im bặt. Cô nhớ đến Aran, đến Freud rồi lại buồn rười rượi. Sau cơn mê dài cả thế kỉ, cơ thể cô như không còn sức sống nữa. Sự cô đơn, sự yếu mềm lại một lần nữa là gánh nặng đè trên vai cô. May thay thần dân cô chưa thức dậy. Nếu không, khi họ phát hiện ra nữ hoàng của họ giờ còn không hạ nổi một con chất lỏng ắt hẳn cả Elluel sẽ hoảng loạn lắm.
Khi còn lang thang trong khu rừng. Mercedes loáng thoáng nghe bọn tiên vỗ cánh bay theo một vị bô lão. Cô bám theo chúng đến khi đặt chân trở về đến một Ereve hoàn toàn mới. Mặt đất xanh mướt màu cỏ. Màu nền thẫm đỏ khi nào đã không còn hiện hữu trên bầu trời. Nó gợi cho cô nhiều ký ức, một thời huy hoàng của “Nhóm phản động”. Phantom và Athena cũng đã ở đó.
“Thưa nữ hoàng, ngài Phantom, hai người hãy để việc tìm kiếm cho người của thần lo. Thần biết hiện tại cả hai đã yếu đi rất nhiều. Hãy luyện tập trở lại, cho đến khi mọi người mạnh hơn, rồi cuộc chiến tiếp tục bùng nổ” – Athena bảo
“Ngươi biết về việc đó ? Tại sao ?” – Mercedes sững sờ. Cô biết rõ trước khi Alfrien mất đi, chỉ có duy nhất cô là ông ta kể lại vòng luân hồi lịch sử này.
“Thần đã sống đủ lâu để tìm hiểu ra mọi việc thưa nữ hoàng. Nhưng chúng ta sẽ không có đủ thời gian nếu cứ dây dưa tại đây như thế này”
“Được thôi Athena” – Mercedes bảo
“Rất cám ơn cô giúp chúng tôi” – Phantom nói.
Rồi cả hai đều ngoảnh bước đi ra khỏi gian phòng nhỏ.
-VỤT-
Một làn khói tím đỏ bốc lên phủ lấy Athena. Lấy tay gỡ bỏ đi chiếc áo da nóng nực, Hilla vươn tay gỡ bỏ lấy sợi dây buộc đuôi tóc, ưỡn mình để cảm thấy thoải mái hơn.
“Bọn này nói nhiều kinh khủng. Đến nỗi ta còn không thể thở được nữa.
Ta không hiểu tại sao ngươi lại có thể chịu được bọn vừa phiền hà lại vừa nói nhiều như thế, còn không kể đến bộ đồ chật chội nóng nực của ngươi nữa” - Ả quay đầu sang cánh cửa gỗ sát bên, đôi mắt ả nhìn thấu qua một căn hầm tối mịt. Với cô gái đang bị trói và buộc chặt miệng. Đứng kế cô còn có hai tên xương xẩu kề dao vào cổ, sẵn sàng hành động nếu cô định hó hé một tiếng – “nhỉ, bé Athena yêu dấu ?”
pecaoxjnk
05-11-2015, 21:37
Mừng e ra chap mới nha c15
maplekien777
08-11-2015, 09:47
Athena yêu vấu bị hilla bắt rồic1, tội nghiệp:troll2:
Hilla có sở thích bắt người từ khi nào thế ? :-/
shinichikudo65
08-11-2015, 13:16
Hilla có sở thích bắt người từ khi nào thế ? :-/
ai đôn nâu :th_119:
kien77777
30-11-2015, 17:30
3 tuần rồi lâu quác8
shinichikudo65
01-12-2015, 08:37
Chờ lâu cháo nhừ nha chế :v
maplekien777
01-12-2015, 08:57
Cháo sắp nát, nát bét rồi:cut:
shinichikudo65
01-12-2015, 20:53
CHAP 2
DÒNG MÁU NGOẠI ĐẠO
Nó vừa đi vừa đá phăng mấy viên đá. Quả thật, bất cứ ai thấy Evan với “con thú cưng” mới toe của cậu ta cũng đều phải hớp hồn ghen tị. Thằn lằn gì chứ, rõ ràng đấy là một con rồng còn nhỏ. Evan ngây thơ cứ nghĩ mẹ cậu ta chưa hề nhìn qua một con rồng trước đây mà vô tư nói xạo với dì Anna khiến cho nó tức điên lên được.
“Này Rocky !!!!” – Một tiếng gọi với từ phía sau nó. Lại đến nữa rồi đấy – Rocky thầm nghĩ. Evan đập tay lên vai nó, ríu rít hỏi
“Cậu không nghe tớ à ? Sao lại bỏ về giữa chừng thế ? Mẹ tớ đang làm bánh hạnh nhân đấy, mau đi kẻo Utah lại lủm hết bây giờ !”
Rocky tuy là thằng nhóc cứng đầu nhưng cũng khá dễ dụ. Nghe đến bánh hạnh nhân mắt nó lại sáng rỡ ra. Nhưng nó tiếp tục vờ dỗi, hất mặt
“Hứ ! Cậu lại cứ chơi với con rồng ấy thôi, chẳng buồn chơi chung với tớ nữa” – Nói thì nói như vậy, nhưng nó biết thể nào có cũng sẽ quay lại. Bánh hạnh nhân mà dì Anna làm là ngon nhất cả cái xóm này. Nói không phải phóng đại chứ có khi ngon nhất cả cái xứ Maple này.
Evan nghe xong chưng hửng – “Đó chẳng phải rồng đâu, tớ thề đấy ! Tớ sẽ chơi chung với cậu mà. Đi về mau nào …” …………
…
…
* * *
Rocky từ từ mở mắt ra, bộ giáp nặng trịch của nó đã lôi nó xuống nền cỏ từ lúc nào không biết. Giấc mơ lúc nãy, nó gợi lại Rocky một thời vô tư trong quá khứ. Nhưng đến nay, nó đã không còn gặp Evan đâu nữa. Rocky ngồi bật dậy, gãi gãi cái đầu. Không lôi thôi nhiều nữa, nó phải hoàn thành xong mục đính của mình. Nó nhìn ngước lên vùng trời chói chang, nheo mắt lại. Chống cây kiếm xuống đất, Rocky nặng nề đứng lên, chân theo đà bước đi tiến về phía mỏm đá hoang tàn – Perion.
Tay cầm tấm ảnh sờn cũ bước dọc trên con đường hoang vu, Rocky lắc đầu, nó không nghĩ rằng mình có thể tìm được một ngôi làng nào đó ở cái vùng chiết tiệt này. Nhưng không đầy vài phút sau, Rocky đã phải rút lại suy nghĩ của mình. Ngôi làng ở đây rộng hơn cả khi nó tưởng tượng. Hàng vạn túp lều rải đầy dọc sườn núi, dọc trên cao nguyên và cả trên những mé vực.
Nhìn lại tấm hình cầm trên tay, Rocky lại lắc đầu ngao ngán. Nó ngầm tự hỏi làm sao để tìm được cho ra một tên hiệp sĩ ở ẩn trong cả đám người nhốn nháo tại đây.
…
…
“Manji, ta được nghe nói ngươi đã chứng kiến một cuộc chiến với Balrog ?”
“Quả thật vậy…
Nhưng dù cho câu hỏi là gì, ta cũng không hứng thú. Phiền ngươi rồi” – Hắn liếc nhìn người đối diện mình qua chiếc mũ rơm, nói lạnh lùng
“Ngươi không muốn nói ta biết, ta phải cáo lỗi bắt ngươi phải phun ra” – Tay chực để trên thanh đoản kiếm, hắn rút nó ra quá nửa khỏi lớp bao vắt quanh eo.
“Này !” – Rocky chạy lại, ngăn kẻ giấu mặt. Hắn nhanh chóng chuyển mình, tay lập tức rút ra hai thanh đoản kiểm và chuẩn bị sẵn ở tư thế phòng vệ.
“Hai ngươi hãy rời khỏi đây mau đi, ta không rảnh tiếp chuyện đâu” – Manji đứng phắt dậy, ngay khi vừa dứt câu đã biến đi đâu mất. Kẻ giấu mặt chau mày tức giận lẫn hoảng hốt. Hắn đã tốn hai ngày tìm cho ra tên này ấy vậy. Chỉ vì một thằng ranh mà khiến hắn mất đi dấu tích và lại bắt đầu lại từ đầu.
“Chà ! Hắn ta nhanh nhỉ…” – Rocky ca thán
“Tránh xa ta ra tên tiểu tốt, ngươi chỉ giỏi cản đường thôi” – Hắn gầm gừ trong họng
“Người cũng cứng cỏi nhỉ, Ta không tránh ra thì làm gì nhau ?”
“Tất nhiên là kết liễu ngươi. Ta dư sức có thể hạ gục được cả mười tên giống ngươi” – Hắn hất mặt.
“Giỏi lắm ! Đỡ lấy !!!” – Rocky nói rồi, rút kiếm toan chém hắn. Đoạn, hắn rút hai thanh đoản kiếm nhanh như chớp đỡ đòn của nó.
Không để cho nó kịp phản ứng, hắn đạp mạnh vào bụng của nó một cú chí mạng. Rocky ngã nhào ra mặt đất. Mặt nhăn nhó nhìn hắn.
“Không thể tin ngươi là học trò của lão Tù Trưởng. Lão ta đã quá già cho việc này rồi” – Hắn nói, rồi toan bước đi bỏ Rocky ở đó. Nhưng nó gượng dậy cố cãi lại hắn
“Ta không học võ cùng lão Tù Trưởng, ta học võ từ cha !”
“Hừ…thì ra” – Hắn mở tay nhìn vết xước đang đổ máu, lực tay của nó cũng khá mạnh mới có thể làm hắn xước một đường lớn như vậy. Nhưng hắn không bận tâm mà tiếp tục bước đi. Dẫu sao mục tiêu của hắn không phải là đối đầu với một kẻ vô danh qua đường như thế này.
“Nếu ta có thể giúp ngươi tìm ra tên Manji đó” – Rocky nói lớn khiến hắn ta chợt khựng lại. Trông có vẻ đang lắng nghe, Rocky tiếp tục chêm vào – “Ta chỉ cần một buổi chiều đã tìm ra được hắn, ngươi cần sự giúp đỡ của ta, ta tin chắc thế !”
Hắn xoay người lại, nhìn dọc toàn thân kẻ vô danh này.
“Hãy nói ta nghe, nhóc, ngươi tên là gì ?”
“Ta tên là Rocky !”
“Tại sao ngươi lại nhất quyết bám theo ta. Ngươi muốn gì ?”
“Ta cần minh chức sức mạnh của mình với cha ta ! Ta tìm Manji để có thể một lần chạm mặt Balrog. Và ta muốn có một người bạn đồng hành !”
“Hừ !” – hắn ta cười khẩy – “Bạn đồng hành ? Một nhẫn giả không càn có bạn đồng hành ngươi hiểu chứ ? Nhưng được thôi. Nếu như ngươi có thể giúp ta tìm ra được tên tiểu tử kia chỉ trong một buổi chiều như ngươi đã nói. Ta sẽ đi cùng ngươi.”
“Đồng ý !” – Rocky cười khoái chí - “Vậy bây giờ ta bắt đầu thôi. Điều đầu tiên, ngươi tên là gì ?”
Hắn ta khựng mình lại, gương mặt có vẻ thăm dò Rocky
“Sulhee...Tên ta là Sulhee”
<div style="background: black; opacity:0.75; width:120px; position:fixed; top: 60px; right:10px; text-align:center; transition:500ms; -webkit-transition:500ms; z-index:10 ; border-radius:15px 15px 0px 0px; border: 2px solid gray; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<table align><tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>
Nhạc
CHAP 2
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b>
<iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/204684208&auto_play=false&hide_related=false&show_ comments=true&show_user=true&show_reposts=false&vi sual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody></table></div>
pecaoxjnk
01-12-2015, 23:00
Ủng hộ chap mới của bé mun c15...
maplekien777
01-12-2015, 23:41
Sulhee là gái mà sao lại dùng từ hắn8chucut
Nhưng mà truyện hayK14.
Sulhee là gái mà sao lại dùng từ hắn8chucut
Nhưng mà truyện hayK14.
sulhee này mới qua thái về :cut:
shinichikudo65
02-12-2015, 06:14
Sulhee là con gái, đúng rồi. Nhưng nó chưa muốn tiết lộ giới tính :troll16: Đang bịt mặt cơ mà
maplekien777
02-12-2015, 10:23
Sulhee là con gái, đúng rồi. Nhưng nó chưa muốn tiết lộ giới tính :troll16: Đang bịt mặt cơ mà
Thì giọng vẫn là nữ mà trừ khi là uke thôi:troll16:
Chuyện gì xảy ra với Rocky trc đó vậy?:th_119:
shinichikudo65
05-12-2015, 07:49
Thì giọng vẫn là nữ mà trừ khi là uke thôi:troll16:
Chuyện gì xảy ra với Rocky trc đó vậy?:th_119:
Rocky còn chứa nhiều bí ẩn. Chờ mà xem K21K21K21
KuroPercher
22-12-2015, 10:21
http://i1284.photobucket.com/albums/a580/Lbsapphirezz/w5p2s_zps8wudff0y.jpg
20 char,
shinichikudo65
23-12-2015, 18:59
http://i1284.photobucket.com/albums/a580/Lbsapphirezz/w5p2s_zps8wudff0y.jpg
20 char,
:v woo hoo
lần đầu có người hiểu tôi như thế lày :troll14:
KuroPercher
24-12-2015, 09:40
:v woo hoo
lần đầu có người hiểu tôi như thế lày :troll14:
Tôi sẽ post lại cái hình này mỗi khi chị update nhé,
shinichikudo65
24-12-2015, 11:25
Tôi sẽ post lại cái hình này mỗi khi chị update nhé,
:v Lố quá, cốt truyện của tôi đâu có xa so với Nexon đến mức đếy
shinichikudo65
29-12-2015, 20:40
CHAP 3
GỐC RỄ THĂM THẲM
“Ôi Black Mage bạn tôi ! Ông dạo nay khỏe chứ !?”
“…” – Hắn ta trầm mặc, bước thẳng vào và ngồi xuống một chiếc ghế
“Sao thế ? Tôi đã làm gì sai à ?”
“Không …..”
“Vậy ông cần tôi giúp đỡ gì sao ?”
Lão gườm ả một lát – “Phải ! Tôi đến đây với một thỉnh cầu”
“Và đó là ?”
“Ta cần có sức mạnh của cô, tạo ra những kẻ có khả năng vượt trội hơn người thường…”
“Shhhh….” - Ả đưa ngón tay lên và bảo hắn im lặng – “Ta xin lỗi, không có hứng thú”. Ả cười tươi tắn, một nụ cười mà cả hai đều biết nó giả tạo đến mức nào
“Cô cương quyết như thế sao Alicia”
“Vâng !” - Ả ta lạnh lùng đáp lại
“Cô hãy suy nghĩ lại đi” – Black Mage bảo ả, giọng khẩn thiết
“VON BON !! PIERRE !!! Tiễn khách quý của chúng ta về !”
…
…
“Hừ…Con mụ ấy thô lỗ đến thế là cùng” – Hilla vểnh mặt, chửi rủa trong khi Arkarium vẫn đang gắng sức truyền phát cảnh tượng xảy ra giữa hai đấng toàn năng lúc ấy. Làn khói bắt đầu mờ dần rồi hoàn toàn tan biến đi mất. Arkrarium mệt lả người, thở hỗn hễn. Chưa kể đến việc hắn ta chưa hoàn toàn bình phục khỏi trận đánh thế kỉ kia, sử dụng ma thuật một cách liên tục và tùy tiện như hắn trong suốt tuần nay thì khó mà bình phục một cách nhanh chóng được.
“Ngươi cũng đâu kém gì con mụ kia. Vừa thô lỗ lại còn vô dụng”
“Này” – Hilla quát – “Ông hãy xem lại bản thân mình đi kìa. Lê lết khắp nơi với cái cơ thể tàn tích ấy…” Chưa đợi mụ dứt câu, Arkarium phóng vào người Hilla quấn chặt. Mụ ta rên rỉ, tay siết lấy thân rắn, hoảng hốt vùng vẫy.
“Điều thứ nhất : Ngươi khiến chúng ta mắc kẹt tại cái nơi hôi hám bẩn thỉu này. Thứ hai : Ngươi giam con bé yêu tinh kia lại mà không hỏi ý kiến của ta. Ngươi không biết đã chọc vào ổ kiến lửa tiềm tàng hay sao ?” Lão ta đe mụ một lát rồi nới lỏng vòng siết – “Hãy để ý cái miệng của ngươi đấy ! Lần này chỉ là cảnh cáo nhẹ thôi”
Được giải phóng, Hilla ôm cổ thở gấp – “Bỏ qua bỏ qua.”. Được một lúc, Hilla định hình lại mình. Mụ tiếp tục hỏi :
“Con mụ Alicia ấy, ả gặp chúng ta làm gì khi mà rõ ràng ả ta không theo phe của Black Mage ?”
Trườn trở về góc tối của mình, Arkarium tiếp lời “Ả ta đang gặp rắc rối…có thể…vì chính ả cũng đang chuốc lấy rắc rối về mình”…
Alicia – Nguyên là một đấng toàn năng của sự sống. Cô ta được biết đến như là cội nguồn của các sinh linh trên thế giới. Tuy nhiên, tạo ra nó không có nghĩa cũng điều khiển được nó. Điều đó là vết hổng trong sức mạnh mà chính cô ta muốn lấp đầy. Chung quanh cô ta, luôn luôn có 4 kẻ theo sau để bảo vệ : Von Bon, Pierre, Crimson Queen và Vellum.
Cách đây rất lâu, trước khi cuộc chiến thế kỉ diễn ra, Black Mage từng tìm đến Alicia mượn sức mạnh từ ả. Mục đích của lão là tạo ra những con quái vật, nâng cao sức chiến đấu đủ để đối đầu được đám quân của Pantheon. Nhưng Alicia không chấp nhận, ả cho rằng cứu rỗi lấy những kẻ không phục tùng theo mình là vô nghĩa.
Nhưng đó đã là chuyện của quá khứ rồi. Đến thời điểm hiện tại, Alicia lại bắt đầu muốn thu thập sức mạnh, với nguyên do gì thì chỉ có ả mới biết. Và ả đã tìm đến Arkarium. Lão ta khi tiếp chuyện với Alicia không hề thoải mái chút nào. Lão không thích buôn chuyện cho lắm. Tất cả những gì lão nghe được chỉ là cần có người bảo vệ, bla bla bla, Bọn lính của Cygnus, bla bla bla và hết. Tất cả những điều đó, lão không hề quan tâm. Lão chỉ biết được rằng, đây là cơ hội tốt để tóm lấy sức mạnh của ả “hộ” Black Mage.
Arkarium sai một tên nửa quỷ đến ngôi nhà mới của ả, Root Abyss. Sai hắn ta điều khiển cả bốn tên tay sai của ả. Nhưng trái ngược với mong muốn tránh xa ánh nhìn của lũ Cygnus của ả. Ả lại khiến chúng chú ý đến hành tung của ả nhiều hơn.
https://i.imgur.com/it46qP1.jpg
* * *
“Này ! Ngươi chắc chúng ta đang đi đúng chứ ?” – Sulhee cau có lườm tên nhóc đi thong dong trước mắt mình
“Ngươi đừng lo!” – Nó đảo mắt nhìn chung quanh, rồi quay rở lại nháy mắt với Sulhee – “Dò tìm người chính là nghề tay trái của ta”
“Và cái quả đầu của ngươi nữa” – Sulhee tiếp tục phàn nàn.
“Đầu của ta thì sao chứ” – Nó chau mày.
“Tóc của ngươi, đỏ chóe như thế, lại còn dựng đứng lên. Ngươi không thấy chúng quá phản cảm so với một tên chuyên rình rập người khác hay sao”
“Ta không phải là một nhẫn giả” – Nó đáp lại – “Được rồi chứ !”
Rocky và Sulhee đi được một quãng, chúng chui rúc, người cuối thấp sâu trong cái hang động ẩm ướt trơn trượt. Bọn Draken này, chúng rất yếu, chẳng thỏa đáng so với Sulhee, hay kể cả là Rocky. Chỉ phiền ở chỗ, chúng rất ồn ào, nếu nhỡ phát hiện ra kẻ địch, một con sẽ rú lên, rồi cả đàn Draken còn lại sẽ phun khạc băng lửa đi khắp nơi. Đến lúc này cho dù hắn ta có mù hay điếc đi chăng nữa, cũng biết được rằng đã có kẻ xâm nhập vào đây.
Rocky lách qua bọn Draken thành công, rón rén bước qua sau cánh cửa dựng nên sừng sững giữa hang động. Sulhee thì không phải tốn nhiều thời gian. Hắn tàng hình, ung dung bước ngang qua đám rồng phiền hà ấy. Bây giờ chúng không phải lo về việc bị Draken làm cho phát hiện nữa.
Rocky nhìn xuống dưới bậc thang. Những ngọn đuốc lờ mờ không soi được màn đêm nuốt chửng bờ vực sâu hun hút. Chỉ khi chúng bước xuống, ánh đuốc mới dần xuất hiện, tuy không mấy rõ ràng. Sulhee ngẩng đầu nhìn lại, hắn chẳng còn thấy gì nữa. Bao quanh chúng giờ đây là màn đêm thăm thẳm. Hắn ngờ ngợ là sẽ có gì đó nhảy ra vồ lấy mình.
“Manji ! Ngươi còn chưa chịu rời đi hay sao ?” – Một giọng nói lạ vang lên. Rocky và Sulhee bất chợt khựng lại, mồ hôi lấm tấm trên trán
“Ngươi hãy để ta ở đây một lúc. Ta không làm phiền công việc của ngươi đâu.” – Một giọng nói khác lại vang lên. Có vẻ là Manji đang nói chuyện. Điều này chứng minh khả năng truy tìm của Rocky không hề khoác lác. Rocky hớn hở, chạy rầm rập xuống từng bậc còn lại của cầu thang
“TÌM RA NGƯƠI RỒI !”
“!!!” – Manji ngạc nhiên lườm nó – “Các ngươi theo dấu ta đến tận đây hay sao bọn phiền phức !?”
“Tất nhiên rồi” – Sulhee lúc này mới chạm chân đến nấc thang cuối cùng. Cái hang ẩm thấp vang tiếng nói đến đinh cả tai. – “Ta có chuyện rất quan trọng cần phải nói với ngươi !”
“Các ngươi là ai !” – Một tên đạo sĩ, mặc đồ hao hao như Manji. Hắn chống tay, hất mặt hỏi chúng một cách khinh thường
“Lui ra đi Mu Young. Để ta nói chuyện với chúng” – Manji cuối cùng đứng dậy. Chiếc nón rơm vàng vẫn phủ lại muốn hết khuôn mặt của hắn. Chưa kể đến nơi đây tối tăm, ánh sáng yếu ớt từ mấy ngọn đuốc lèo tèo không tài nào soi rọi được quá hai gang tay trong cái động này. – “Nào ! Nói đi ! Ngươi muốn gì !?”
“Ta đã từng nghe nói ngươi từng chứng kiến cảnh người anh hùng giao đấu với Balrog !” – Sulhee hỏi thẳng
“Đúng vậy !" – Manji đáp lại. Ngập ngừng một lúc nhìn nét mặt của hai kẻ đối diện mình rồi nói - "Mặt khác ! Ta chính là người đã đồng hành với ông ấy !”
“!!?” – Sulhee chợt sững mình lại.
Thấy lạ, Rocky hỏi
“Ngươi có vấn đề gì sao ?”
Sulhee lúc này lắc đầu, chau mày lớn tiếng
“Ngươi đã đồng hành cùng ông ta ? Chẳng phải chỉ có hai người đi cùng với nhau hay sao ? Và một trong số đó chính là Tristan !?”
“Này nhóc ! Ngươi chẳng biết gì về ông ta cả ! Ngươi là ai mà ngông cuồng như vậy !?” – Mu Young hỏi
“Sulhee !” – Rocky nhanh nhảu tra lời. Điều này khiến Sulhee cảm thấy không mấy dễ chịu.
“À…Ta hiểu vấn đề của ngươi ở đây rồi” – Manji nhếch môi mỉm cười – “Ngươi chính là Sulhee, biệt hiệu là Lady Syl, và cũng là con gái rượu của Dark Lord đời trước ! Ta nói không sai chứ !?”
“Hả !!!... Con…con…con…con gái !?” – Rocky lắp bắp
Sulhee kéo chiếc khăn che mặt của cô xuống, hất vạt chiếc áo choàng phủ cả người cô làm lộ lên bộ đồ hở hang nhưng không kém kín đáo của một nhẫn giả.
“Đúng vậy ! Ngươi biết ta rồi đó !” – Sulhee đáp, nhưng lông mày vẫn chau lại.
“Cha của ngươi…..” – Manji nói một lúc rồi lại ngưng
“Cha của ta thì sao !?” – Sulhee sốt ruột
“Lão ta chưa hề chiến đấu với Balrog, Lady Syl bé nhỏ ạ. Ta và vị anh hùng kia đã kịp phong ấn con quái thú đó trước khi lão kịp đấu với nó !”
Sulhee nghiến răng căm hận. Tháo phăng chiếc áo choàng rồi điên cuồng phóng một mạch ra khỏi hang động. Vừa chạy vừa la hét vang tận ra bên ngoài. Rocky thấy vậy, hoảng hốt đuổi theo. Bỏ lại Manji và Mu Young đứng bần thần trong động
“Thế thôi à ? Thật là phiền phức” – Mu Young đờ đẫn nói mỉa
“Phải…” – Manji liếc mắt đến chiếc cầu thang hun hút một lúc, lại ngồi một mình quay mặt vào bức tường – “Kệ chúng đi”
“Rồi ngươi lại định ngồi đây luôn hay sao ?”
“ARGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” – Sulhee tức giận phừng phừng. Hai tay cầm hai thanh đoản kiếm, chém giết lũ Draken loạn xạ như một con mãnh thú.
“Này ! Cô Syl ! Bình tĩnh lại nào !!” – Rocky thét lớn. Nhưng đáp lại lời nó vẫn chỉ là tiếng gầm rú ghê rợn của bọn rồng.
Đợi đến một lúc. Sulhee mới ngừng lại. Tay chân cô bủn rủn, thở hồng hộc, ngã khuỵu xuống nền đất.
“Tên khốn Tristan ! Dám lừa dối ta, lừa dối cả thành phố. Hắn khiến ta tin hắn trong khi chính hắn đã là kẻ xuống tay giết cha ta !” – Sulhee nắm chặt con dao gắm thẳng xuống mặt đất. Giọng cô run lên như sắp khóc
“Này này…bình tĩnh đã…Làm…làm sao cô biết đó chính là Tristan người đã giết cha cô !” – Rocky run run hỏi
“Ngươi bị thiểu năng à !? Nếu cha ta không hi sinh vì chiến đấu với Balrog thì chả nhẽ lại té giếng trặc cổ chết mà để lại cái chức cho tên đốn mạt đấy hay sao !!” – Sulhee thét lớn. Nói xong đứng dậy, theo quán tính hết tốc lực chạy đi.
“Này này ! Sulhee !!! Coi chừng !!!” – Rocky la lớn.
“OÁI !!!!!!”
Chưa kịp để Rocky đến, Sulhee đã trượt chân ngã xuống vực
“Thật luôn hả trời !” – Rocky khóc dở, rón rén bước đến và lén lút nhìn xuống. Cái vực sâu thăm thẳm. Nó có thể thấy điều đó. Vì tận cùng ở dưới không đen ngòm như những bậc thang lúc nãy. Ngẫm nghĩ một lúc, cái đầu của Rocky quay cuồng giữa nhảy và không nhảy. – “Không được rồi ! Nhảy thôi !”
* * *
<div style="background: black; opacity:0.75; width:120px; position:fixed; top: 60px; right:10px; text-align:center; transition:500ms; -webkit-transition:500ms; z-index:10 ; border-radius:15px 15px 0px 0px; border: 2px solid gray; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<table align><tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>
Nhạc
CHAP 3
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/159274055&auto_play=false&hide_related=false&show_ comments=true&show_user=true&show_reposts=false&vi sual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody></table></div>
FACT : Alicia là một trancendent nhưng không phải kẻ xấu. Cô không chịu đưa sức mạnh của mình cho Black Mage và bị đồng bọn của hắn giam lại tại Root Abyss, nơi mà nhân vật chính của chúng ta nhảy xuống. Thêm cả, Pierre, Vellum... không phải là thuộc hạ của cô, mà là của Arkarium (Damien ?)
Kurokaze
29-12-2015, 21:41
As per the agreement, i had came back 4 this,
http://i1284.photobucket.com/albums/a580/Lbsapphirezz/w5p2s_zps8wudff0y.jpg
BM dont beg, he just take it.
#crying
maplekien777
29-12-2015, 21:42
3 tuần chờ đợi h mới đc thỏa mãnK14.
shinichikudo65
29-12-2015, 21:44
As per the agreement, i had came back 4 this,
Maybe ur right :v U might think Im crazy :g12::g12::g12:
fae15936
29-12-2015, 21:55
mới đọc 1 tí thấy cũng hay :)
ủa mà cái này là cốt chuyện thật hay chém gió vậy bạn :th_119:
maplekien777
29-12-2015, 22:01
Nửa dựa nửa chém:th_119: .
shinichikudo65
29-12-2015, 22:04
mới đọc 1 tí thấy cũng hay :)
ủa mà cái này là cốt chuyện thật hay chém gió vậy bạn :th_119:
Nửa thật nửa chém bạn ạ :troll14:
Bạn có thể thấy phần 1 mình đã biến Black Mage trở thành một nhân vật "không phải là phản diện" :troll14:
fae15936
29-12-2015, 22:11
bạn có quyển 1 0 :th_119:
cho mình xin link vs s4
shinichikudo65
29-12-2015, 22:14
bạn có quyển 1 0 :th_119:
cho mình xin link vs s4
nhìn xuống chứ kí của mình nhé :3
fae15936
29-12-2015, 22:18
nhìn xuống chứ kí của mình nhé :3
Á thấy rùi mù quá c4c4
maplekien777
31-12-2015, 07:43
Lên nà K30 .
shinichikudo65
05-01-2016, 19:33
đá lên
maplekien777
05-01-2016, 20:35
Tg hàng mới về:th_119:
shinichikudo65
10-01-2016, 14:17
CHAP 4
CHIẾC PHI TIÊU
Hoo-hoo-hoo….
Tiếng cú mèo kêu khiến Rocky bừng tỉnh. Bật mình ngồi dậy, mơ màng nhìn xung quanh rồi hoảng hốt nhận ra. Nó chưa chết ?
Tự mình sờ soạng khắp thân mình để kiếm chứng rồi thở phào rõ mạnh. Không loay hoay vô ích nữa, nó phải trở lại vấn đề chính của nó. Ngó nghiêng xung quanh, Rocky không thấy Sulhee ở đâu cả. Nó rón rén bước theo đường thẳng dẫn sâu vào khe núi. Vừa đi, nó vừa gọi khẽ “Sulhee… Sulhee…”. Từng bước chân nhẹ nhàng như thể nếu nó dậm mạnh, một con quái vật đồ sộ nào đó sẽ lao ra và xé nát nó trong tích tắc.
Bỗng, Rocky bị lôi vào bụi rậm. Miệng bị nhồi khăn, không kịp thốt ra câu nào. Nó vùng vẫy, bấu vào cánh tay kẻ đã nhét khăn vào mồm nó.
“Suỵt ! Ngồi yên !” – Sulhee khẽ thốt lên. Rocky nghe thế không kháng cự nữa. Nó ngồi im lặng giương đôi mắt tò mò nhìn ra ngoài. Chẳng mấy chốc, vài ba con yêu tinh da đen sần sùi, với đôi cánh dơi dị hợm rì rào với nhau thứ ngôn ngữ không ai có thể hiểu được. Chúng bước ngang qua bụi rậm mà Rocky bị lôi vào. Một lúc sau, chúng đã đi mất hút. Lúc này, Sulhee rút chiếc khăn khỏi mồm Rocky. Thở phào ngồi phịch xuống đất.
“Này !” – Rocky phụng phịu nhìn Sulhee – “Ít ra cô cũng phải báo hiệu cho tôi một tiếng chứ ! Lôi tôi vào cái bụi rậm khỉ này đột ngột như thế, có ngày tôi lên tăng xông mà chết mất ! Với cả chỉ có vài tên yêu tinh quèn thế này, cô nghĩ tôi không hạ chúng được à !?”
“Này ! Khẽ thôi” – Sulhee cau có, đưa một ngón tay lên miệng – “Đây không phải nơi mà ta có thể tự do, thong dong du ngoạn được đâu. Biết đâu chừng phía bên kia là thứ tiễn thẳng ngươi đi gặp Hades đấy”
Nói rồi, Sulhee nhẹ nhàng bật dậy. Cô lùa tán lá um tùm của bụi rậm, thò đầu ra nhìn bên ngoài. Ở đây tối hù nhưng cũng không phải không thấy được gì. Sulhee vẫn có thể nhìn rõ khung cảnh cách đó trăm mét.
“COI CHỪNG !!!” – Rocky la lên
-RẦM !!!!-
Mặt đất rung lên, những hòn đá tưng lên cao cả mét. Cây dù lòe loẹt đập nứt mặt đất. May thay, Rocky kịp phát hiện, nhanh chóng chộp lấy tay Sulhee và lôi cô ra khỏi bụi rậm. Nếu cả hai ở lâu hơn chút nữa, có lẽ chúng đã thực sự về chầu Thần Chết rồi.
“Haiz ! Chết tiệt” – Sulhee nghiến răng, tim đập bình bịch trong lồ-ng ngực. Hai tay đã thủ sẵn hai thanh đoản kiếm chuẩn bị tấn công.
-SOẠT-
Kẻ vừa khiến Rocky hoảng loạn lộ rõ chân tướng. Đấy là một tên hề xấu xí với bộ cánh lòe loẹt không thể không để ý. Gương mặt hắn được bôi màu trắng bóc, Môi tô đỏ dày cộm như nải chuối. Sulhee cứ thăm dò hắn mãi nhưng không tài nào nhận ra được gương mặt của ai ẩn sâu lớp trang điểm dày đặc ấy.
“Hấp !” – Sulhee không chần chừ, nhảy phốc lên không trung. Từ khi nào mà sau lưng cô lại có thêm một Sulhee khác. Thoắt cái, Sulhee đã lượn ra sau lưng lão hề. Trong khi đó, nhân bản của cô vẫn còn ở trên không làm nhiệm vụ thu hút ánh nhìn của lão.
“Phantom Blow !!” – Những cú đâm chớp nhoáng của Sulhee cắt xuyên qua áo lão. Nhưng chúng có vẻ chưa đủ. Lúc này lão đã nhận ra cô. Cây dù lòe loẹt đập thẳng vào bụng Sulhee và đánh phăng cô va vào vách vực.
Rocky lúc này hối hả chạy lại chỗ cô, rối rít hỏi
“Này này ! Cô có sao không !?”
“Lại còn hỏi nữa ! Đừng có đứng đực ra như thế ! Phụ ta hạ tên này mau !” – Sulhee chau mày quát.
“Được thôi” - Rocky mỉm cười ngây ngô. Nó quay mình ra sau đối mặt tên quái vật, tay siết chặt thanh kiếm to lớn đánh liên tiếp vào tên hề đằng trước khiến hắn không kịp trở tay. Sulhee nhìn nó và tự hỏi lạ thay, tên này không hề sử dụng bất kì kĩ năng nào ngoài việc vung kiếm. Không có chút nội lực nào được giải phóng ra ngoài. Hoặc nếu có cũng rất ít. Sulhee lại để ý rằng, Rocky không thể bay nhảy, phóng mình hoặc chí ít là lướt trong khi tất cả các chiến binh khác đều đã học lỏm được kĩ năng này từ phe Thief.
“Wind Mill !!!” – Rocky gầm lên, vung mạnh thanh kiếm theo đường tròn và xoay vòng. Tên hề bị kẹt lại trong cơn lốc do chính thanh kiếm Rocky tạo ra. Thanh kiếm xoay đều tạo ra gió xoáy làm bộ áo của hắn tốc lên phập phồng và giữ cho hắn trở nên chật vật.
-PHẬP-
Sulhee hoảng hốt cúi thấp đầu. Một vật kim loại vụt ngang qua đầu cô, cắm thẳng vào vách tường. Tò mò rút nó ra, quan sát kĩ hơn, cô chợt phát hiện được đây là một chiếc shuriken.
Nhưng nó làm gì ở đây ?
Nhìn đắm đuối chiếc phi tiêu lại nhìn lên chỗ Rocky đang cật lực tấn công tên hề quái gở. Sulhee đứng phắt dậy, cơn đau nhói ở bụng vẫn chưa hết hẳn, và gọi to
“Này tên kia !! Lại đây mau !!”
Rocky nghe được. Nó hỏi vặn lại Sulhee, tay vẫn không ngừng tấn công.
“Cái gì !? Tôi lo được tên này ! Cô đừng lo !”
“Tsk !! Cái tên này” – Sulhee lao ra chỗ Rocky, cô túm lấy cổ áo của nó và nhảy phốc lên, chân đạp vào mỏm đá lấy đà. Cứ thế ra khỏi khe vực.
Sulhee buông Rocky ra ở nơi an toàn. Cô thở hồng hộc, lấy ra trong người một chiếc khăn để lau mồ hôi.
“Cô làm sao thế ! Đã bảo tôi hạ tên này được cơ mà” – Rocky chau mày
“Tên hề ấy…Không đơn giản mà hạ được hắn đâu” – Sulhee quay sang Rocky, nói. Rồi cô bước đi không đợi nó kịp nói hay than vãn bất cứ điều gì.
“Cô nói vậy nghĩ là sao ?” – Rocky chưa kịp định thần lại mình. Rõ ràng lúc nãy nó vẫn làm chủ được tình hình.
“Chúng ta cần trợ giúp” – Sulhee bảo – “Có thể ngươi sẽ hạ thủ được hắn. Nhưng ai mà biết được sau hắn còn có những tên quái vật nào khác ? Giữa khu rừng u tối toàn là Draken thế này, bỗng dưng từ đâu xuất hiện lũ yêu tinh gớm ghiếc cùng tên hề lạ hoắc. Nhưng trên hết không ai ngoài chúng ta biết được sự hiện diện của chúng ở đây. Ta có dự cảm không lành về điều này. Ngươi không nghĩ vậy sao ?”
Rocky trầm ngâm một lát. Điều mà Sulhee nói, nó nửa hiểu nửa không. Nhưng vẫn gật đầu tỏ rằng mình hiểu chuyện. Cả hai sải bước ra khỏi khu rừng tối mịt, những cơn gió lạnh cắt xương thịt tô thêm phần nào khung cảnh ảm đạm.
“Vậy…bây giờ chúng ta đi đâu ?” – Rocky e dè hỏi.
“À…” – Suy nghĩ một lúc – “Đi liền cả ngày, không có ăn gì, chắc ngươi đói lắm rồi. Chúng ta đi về Kerning City”
“Kerning…city…” – Rocky ngập ngừng.
“Có vẻ dây là lần đầu ngươi đi đến Kerning City…” – Sulhee nhìn nó – “Không sao. Ta sẽ đảm bảo ngươi được chào đón…”
Rồi Sulhee cúi đầu nhìn chiếc khăn tay trắng phếu. Cô lặng lẽ rút chiếc phi tiêu lúc nãy ra mà đặt nó vào trong. Nâng niu nó một lúc lâu mới chịu gấp chiếc khăn lại bỏ nó vào trong người. Trầm ngâm nhìn cánh cổng dẫn ra khỏi Sleepy Wood. Cô ngoảnh đầu lại nhìn khe vực mà nói thầm.
“…Cha…”
* * *
<div style="background: black; opacity:0.75; width:120px; position:fixed; top: 60px; right:10px; text-align:center; transition:500ms; -webkit-transition:500ms; z-index:10 ; border-radius:15px 15px 0px 0px; border: 2px solid gray; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<table align><tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>Nhạc
CHAP 4
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/181643292&auto_play=false&hide_related=false&show_ comments=true&show_user=true&show_reposts=false&vi sual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody></table></div>
FACT : Sulhee a.k.a Lady Syl có cha là Dark Lord, ông ta cùng với Tristan, là Dark Lord hiện tại, tìm diệt con quái thú Balrog vì nó đã phá hoại cả Kerning City. Manji và MuYoung cùng các NPC tương tự thuộc về một chỗi nhiệm vụ kể về người anh hùng đối đầu với Balrog và seal nó lại. Cả hai sự việc này (có lẽ) hoàn toàn không liên quan đến nhau.
fae15936
11-01-2016, 11:04
lên .................................................. ...:th_26:
maplekien777
11-01-2016, 16:25
:th_119: Lên này .
shinichikudo65
18-01-2016, 11:07
Update mục Fact tại 2 chap 3 và 4
sorcerer
18-01-2016, 20:43
Update mục Fact tại 2 chap 3 và 4
Hero's Gladius
Chắc chị Alex Mun không biết cái này đâu nhỉ :/
shinichikudo65
19-01-2016, 09:26
Tôi chỉ biết nó là thanh kiếm sida lâu ngày của "hero" nào đó <(")
shinichikudo65
05-06-2016, 20:04
CHAP 5
ROOT ABYSS
<div style="background: black; opacity:0.75; width:120px; position:fixed; top: 60px; right:10px; text-align:center; transition:500ms; -webkit-transition:500ms; z-index:10 ; border-radius:15px 15px 0px 0px; border: 2px solid gray; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<table align><tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>
Nhạc
CHAP 5
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/167388029&auto_play=false&hide_related=false&show_ comments=true&show_user=true&show_reposts=false&vi sual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody></table></div>
Cộc…cộc…cộc…
Tiếng guốc của Sulhee gõ vào nền nhà vang lên cả dãy hành lang. Nó lớn đến nỗi, tưởng chừng như những kẻ ở xa cách đấy cả trăm mét cũng có thể nghe được. Lẽo đẽo theo sau cô và Rocky, một dàn là những tên hầu người hạ đếm không xuể. Từ lúc vừa đặt chân vào đây, nó cứ đinh ninh đây chỉ là một khu ổ chuột không hơn không kém. Nhưng nó đã lầm, khung cảnh xung quanh nơi đây tuy tối tăm nhưng rất trang trọng. Và còn nữa, cực kì là rộng lớn. Rocky dù đã đi đến lụi cả chân mà nó vẫn chưa thấy nơi nó cần nghỉ ngơi ở đâu cả.
Sulhee vừa cởi chiếc áo choàng khỏi người, ba bốn người liền túm tụm lại gần cô cầm lấy nó thận trọng bằng hai tay rồi mang đi.
“Lady Syl. Người đã trở về” - Một cô gái mái tóc hung đỏ cúi đầu chào.
“Được rồi được rồi Yun ! Ngươi không cần phải làm quá lên vậy đâu. Nào ! Hãy đi gọi Shiba lại đây giúp ta” – Sulhee đỡ Yun đứng thẳng rồi phẩy tay đuổi cô đi. Quay mình sang Rocky và đám tùy tùng của mình, cô bảo – “Đây là khách quý của ta, hãy dọn lấy một cái phòng và bưng đồ ăn lên. Đừng để hắn ta thất vọng đấy !”
“Dạ vâng !” – Bọn chúng đồng thanh, cúi người chào rồi đưa Rocky đi. Nó ngạc nhiên, hốt hoảng thốt lên “Này ! Này ! Này ! Khoan… khoan đã…”
Sulhee không màng đến nó. Cô hất tóc mái sang một bên, bước từng bước kiêu sa dọc trên dãy hành lang để lại tiếng vang với đôi guốc của mình. Ngay sau cô, một tên béo ị lầm lầm xông tới
“Thưa ngài Lady Syl , Shiba đây đã có mặt”
Sulhee liếc nhìn hắn ta một chốc rồi nhắm mắt bảo – “Ngươi hãy tìm hiểu cho ta…ở cao nguyên Perion, có bất cứ kỹ thuật nào với cái tên gọi là Wind Mill hay không.”
“Chỉ thế thôi sao ạ ?” – Hắn ta nhìn cô
“Ừ ! Chỉ thế thôi !”
“Không giết chóc ai hết ạ ? Tôi thấy thằng tóc đỏ kia cũng đáng bị xử lý lắm !”
“Nói năng nhiều lời ! Giờ ngươi có đi hay không !?” – Sulhee gằn giọng, tiếng guốc bỗng vang to lớn hơn hẳn.
“Thưa ngài… tôi đi ngay đây” – Shiba cúi đầu đáp
“Tốt ! Lui ra đi ! Bây giờ ta có một cuộc hẹn…với một người bạn cũ đây…”
*
“Ồ…tốt lắm ! với 30 quả cầu này. Ta chứng thực ngươi là một thích khách thật sự. Tiếp tục cố gắng được chứ ?”
“Vâng ạ !” – Cậu ta cúi đầu, rồi một mạch phóng thẳng ra bên ngoài. Để lại hắn thở dốc mệt mỏi.
“Ta thấy ngươi không còn sở thích treo ngược nữa nhỉ…” – Một giọng nói từ đằng sau hắn bật ra. Không mảy may quay đầu nhìn lại, hắn cất lời
“Sulhee ! Đã lâu không đ.ụng độ với cô…Vẫn khỏe chứ nhỉ”
“Chưa chết được. Xin cảm ơn” – Cô hất tóc.
“Chẳng hay cô đến đây tìm ta có việc gì ? Một trong đám học trò của tôi lại gây sự với bọn lính của cô sao ?” – Hắn nói mỉa, lúc này đã quay hẳn người đối diện với cô. Tay vơ lấy một chiếc ghế gỗ, ung dung ngồi xuống.
“Ta không biết… Dark Lord ạ…” – Sulhee chầm chậm tiến tới. Hai tay cô để lên vai hắn, cúi người xuống thấp. Đầu nghiêng về sát cổ, phà một hơi dài – “Ngươi thử đoán xem…”
Hắn xoay đầu nhìn thẳng vào mắt của Sulhee. Khoảng cách giữa hai gương mặt không còn xa. Chỉ có hai mảnh vải che mặt của cả hai là vật cản trở.
“Vấn đề chính nào…” – Dứt câu, một làn khói trắng phụt lên. Dark Lord đã biến đâu mất. Sulhee không ngạc nhiên mà hất tóc ngồi xuống ghế, bắt chéo chân chiễm chệ nhìn lên trần nhà nơi hắn ta đang treo mình lủng lẳng trên đấy.
“Cha của ta ! Ông đã không chiến đấu với Balrog phải chứ ?” – Cô ta dứt khoát hỏi hắn.
Câu nói ấy đã phải khiến hắn khựng lại, bỗng dưng cảm thấy cổ họng khô khốc, nhưng mồ hôi lại tuôn ra nhễ nhại. Sulhee biết rõ điều đó. Cô nhếch mém lên cười bí ẩn.
“Lại một chuyện nhảm nhí nữa sao Sulhee ? Chúng ta điều biết điều đó đã không đi về đâu hết phải chứ ?” – Dark Lord nói, ánh mắt tự tin nhìn Sulhee.
“Vậy hãy để ta kể một câu chuyện” – Sulhee vẫn ung dung nói – “về một khu rừng sâu bên dưới Sleepy wood”
“Rừng ?” – Hắn ta cắt ngang – “Chẳng phải nơi đó cũng chỉ toàn là cây không sao ?”
“Hãy thôi diễn kịch đi Jin ạ !” – Sulhee quát lên – “Hãy giải thích vì sao thứ này nằm trong người của một trong số chúng này !”
-Phập-
Sulhee phóng chiếc phi tiêu thẳng lên trần nhà. Dark Lord đu người lên, rút nó ra mà trầm ngâm.
“Cô thực sự đã xuống đó sao ?” – Hắn hỏi, mắt vẫn nhìn vào chiếc phi tiêu.
“Chỉ tình cờ thôi. Nó nằm trên người của một tên hề lòe loẹt”
“Hề lòe loẹt !?” – Hắn ta ngạc nhiên hỏi – “Lúc chúng tôi bị rơi xuống đó, chẳng có tên nào trông như một tên hề lòe loẹt cả. Chẳng phải chỉ có ba tên thôi sao ?”
“Có đến tận ba tên ?” – Đến lượt Sulhee ngạc nhiên
“Phải…” – Hắn bảo
“Vậy thì không nhầm lẫn vào đâu được nữa ! Đấy đích thực là cha tôi !”
“Này ! Khoan vội kết luận đã ! Biết đâu chúng kết nạp thêm tên lính nữa thì sao !”
“Và đột nhiên có sẵn chiếc phi tiêu đấy trên người của hắn hả !? Tôi không nghĩ vậy đâu Jin ! Cậu còn nợ cha tôi một ân oán, nhớ rõ điều đó đấy !” – Nói rồi, cô ta mất hút không để dấu tích.
Dark Lord thả mình trở về mặt đất. Sulhee nói đúng. Hắn vẫn còn nợ một ân oán với cha cô, và kể cả cô. Nhưng hắn không thể đến đó, không thể với đám học trò của hắn.
Chật vật chui qua ống thoát hơi dẫn về phòng của mình. Dark Lord viết một bức thư, cột chúng cùng với một chiếc shuriken và phóng đi từ nơi cao nhất của Kerning city
“Jeckyll…hãy giúp ta lần này nhé…”
*
“Cô hãy nói lại xem ! điều gì khiến tôi phải giúp họ !?” – Một tiếng nói vang lên từ căn nhà nấm to lớn. Nó lớn đến nỗi khiến mọi người đang làm việc đều phài nhìn sang trung tâm nơi âm thanh ấy phát ra. Có vẻ giữa nơi đông đúc người qua lại như Henesys đây, thì việc nói quá lớn một điều gì đó quả thật không thông minh chút nào.
“Xin hãy giúp tôi…Sulhee bạn của tôi đã khẩn thiết nhờ người giúp. Nhưng tôi e là với khả năng của chúng, thì việc dấn thân vào đó rất nguy hiểm” – Athena nói, hai tay chắp lại, giọng mếu máo nài nỉ. Phantom đứng gãi đầu, Mercedes thì có vẻ e dè. Còn lại là chủ nhân của tiếng nói lúc nãy, Daniel. Biết rằng thuyết phục họ không dễ dàng. Athena lại tiếp – “Còn nữa, nếu như các ngài xuống đấy, chẳng phải đã tiết kiệm thêm khối thời gian để luyện tập hay sao ?”
“Thôi thì giúp họ một lần đi ! Theo như Athena, ta cũng cần phải luyện tập thêm cơ mà” – Phantom bình tĩnh nói.
“Ừ…ừ…tôi cũng nghĩ như thế.” – Mercedes nói theo. Thật ra cô đã định bũng sẵn sẽ giúp Athena. Nhưng với thực lực hiện giờ của cô, đi một mình là việc khá nguy hiểm.
“Chuyện gì xảy ra với loài người và yêu tinh các người thế này ?” – Daniel hằn hộc – “Thôi được ! Đi thì đi ! Dù gì ta cũng cần phải xả giận lên một kẻ nào đó !”
“Được vậy thì hay quá !” – Athena thốt lên – “Mọi người bây giờ chỉ cần theo chỉ dẫn của tôi đã ghi sẵn trong tờ giấy này là được. Mọi thứ trông cậy cả vào các ngài đấy. Trở lại an toàn nhé !!” – Cô dúi vào tay Phantom một tờ giấy, vội vội vàng vàng đẩy cả ba ra khỏi cửa. Đóng sập cửa lại trước ánh mắt hoài nghi của Daniel.
“Ông đã thấy kẽ hoạch của tôi rồi chứ ?” – Athena nói mông lung
“Đừng tự mãn Hilla…Ngươi chỉ ăn may lần này có kẻ mang cơ hội đến cho người thôi.” – Một con rắn hổ từ đâu xuất hiện, chậm chạp trường mình tới cách cửa kho chứa cũ kĩ. Mở tung cánh cửa ra, lão nói nham nhở
“Ngươi sẽ phải ngoan ngoãn ngồi đây thôi Athena… cho đến chết !”
* * *
darkmegads
05-06-2016, 20:17
Nhạc đâu ?
shinichikudo65
05-06-2016, 20:19
trôi ngay bên phải màn hình chứ đâu :th_119:
shinichikudo65
05-06-2016, 20:26
có nghe được đâu :v
khúc đầu nó nhỏ, dần sau mới to :v ráng mở full volumn đi :th_119:
to quá lát sau nó phát cho banh lỗ tai
đã nghe http://3.bp.blogspot.com/-vdDpmtYMIbg/TyulZYY2fgI/AAAAAAAEnsg/gqLopjM0Pmg/s128/06-EWBTE.png
shinichikudo65
24-06-2017, 16:25
Mị back ! Truyện back ! thi xong THPT rồi bung lụa đuê
thachtheperfectguy
24-06-2017, 21:58
thiết nghĩ cả 2 phần chuỵ nên quote vào chứ đừng dẫn link, quote vào đọc dễ hơn đấy :(
shinichikudo65
25-06-2017, 06:29
thiết nghĩ cả 2 phần chuỵ nên quote vào chứ đừng dẫn link, quote vào đọc dễ hơn đấy :(
Quote vào bây giờ thì được mà càng về sau chữ nó nhiều mà nó còn giới hạn chữ nữa quote không được
thachtheperfectguy
25-06-2017, 06:35
Quote vào bây giờ thì được mà càng về sau chữ nó nhiều mà nó còn giới hạn chữ nữa quote không được
đợi khí quote vào đọc sau :( =))) thích đọc truyện lắm mà lừoi =))
AriesMoon
25-06-2017, 16:14
Quote vào bây giờ thì được mà càng về sau chữ nó nhiều mà nó còn giới hạn chữ nữa quote không được
đỗ chưa hả vếu? có giống shui tham gia quân đội k
shinichikudo65
25-06-2017, 21:46
đỗ chưa hả vếu? có giống shui tham gia quân đội k
Chưa biết :3 nhưng xem ra ếu liệt đc đâu
shinichikudo65
14-12-2017, 23:10
CHAP 6A
SINH LINH VÀ THỜI GIAN
<div style="background: black; opacity:0.75; width:120px; position:fixed; top: 60px; right:10px; text-align:center; transition:500ms; -webkit-transition:500ms; z-index:10 ; border-radius:15px 15px 0px 0px; border: 2px solid gray; border-radius: px px; -moz-border-radius: px px; -o-border-radius: px px;">
<table align><tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>Nhạc
CHAP 6A
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/204684199&color=%23ff5500&auto_play=false&hide_rel ated=false&show_comments=true&show_user=true&show_ reposts=false&show_teaser=true&visual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody>
<tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>Nhạc
CHAP 6B
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/299045201&color=%23ff5500&auto_play=false&hide_rel ated=false&show_comments=true&show_user=true&show_ reposts=false&show_teaser=true&visual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody>
<tbody><tr><td bgcolor=white style=""><b>Nhạc
CHAP 7
</b></i></a></td></tr><tr><td><i><b><iframe width="75" height="75" scrolling="no" frameborder="no" src="https://w.soundcloud.com/player/?url=https%3A//api.soundcloud.com/tracks/174990741&color=%23ff5500&auto_play=false&hide_rel ated=false&show_comments=true&show_user=true&show_ reposts=false&show_teaser=true&visual=true"></iframe>
</b></i></a></td></tr></tbody></table></div>
Gió thổi ào ạt, đất cát bao phủ đầy nơi cô đang đứng. Những cây cột chung quanh sừng sững nứt nẻ quá nhiều không thể khiến ai cảm thấy mấy an toàn. Một cô gái bé nhỏ chăm chăm nhìn lấy con người đối diện mình. Cô không thể đọc được bây giờ người ấy đang suy nghĩ những gì. Mười lăm phút, rồi nửa tiếng trôi qua, Cô vẫn không nghe được bất kỳ động tĩnh nào. Quá sốt ruột, cô đành hỏi
“Rhinne…Rhinne à…, cô sao thế, cô không thấy được điều gì sao?”
Vị toàn năng của thời gian, Rhinne ngẩng đôi mắt sâu nhìn lấy cô, chậm rãi trả lời
“Cho dù cô có làm gì đi chăng nữa, cho dù cô có cố gắng cách mấy cô vẫn không thể thay đổi được tương lai đâu Alicia à…”
“Láo! Nói láo! Không thể được!! Tôi không thể nào mất đi sức mạnh của tôi được! Cô liệu hồn cái mồm của cô đấy!” – Cô ta gầm lên, tay nắm chặt lại vẻ như muốn xé rách cả chiếc váy của mình.
“Tôi nhìn thấy tương lai, không có nghĩa là tôi có thể thay đổi được nó…”
“Vì thế nên cô mới phải sống mục nát ở đây chứ gì” – Alicia nhếch miệng cười mỉa nhìn Rhinne đang bị trói chặt bởi bao xiềng xích. Cô đã bị Arkarium bắt được, đó là nguyên do mà hắn có thể vượt thời gian từ quá khứ nơi 100 năm về trước đến đây. Nói đoạn, Alicia hất mặt, tốc váy ngoảnh đầu về phía sau đi hiên ngang ra khỏi ngổi đền thời gian trong đôi mắt tò mò của Hilla.
---
https://i.imgur.com/j1mITOL.jpg
“Hơ…”
Alicia bừng mở đôi mắt của cô. Dáo dát nhìn xung quanh một lúc, ả có vẻ mừng thầm vì bọn nhóc loắt choắt vẫn chưa ra khỏi tầng ngục của Crimson Queen, có vẻ như bọn chúng đã chết rạt ở trong đó hết cả rồi. Ý nghĩ ấy chưa thấm sâu vào thâm tâm của ả thì bọn chúng đã từ màn đêm bước ra. Alicia giật phắng. Rốt cuộc thì…bọn chúng là ai? Bọn chúng tại sao lại đến đây?
Bụi cây phát ra tiếng lạt soạt, nhánh cây từng cái từng cái bị bẻ gãy, những tiếng nói đùa cũng từ đó mà dần rõ ràng hơn. Mercedes, Phantom, Daniel, Rocky, Sulhee và cuối cùng là kẻ hậu cần của Jin, Jeckyll. Dựa theo đoạn đối thoại của bọn chúng, có vẻ như Sulhee vừa được Jeckyll cứu mạng, nhưng cô không mấy hạnh phúc vì điều đó.
“Thôi nào mọi người, chúng ta đã ra khỏi đó rồi, phải nói chuyện nào khác đi chứ!” – Mercedes cất tiếng
“Các người không cần phải nói, im luôn cũng được” – Daniel lạnh lùng phán một câu xanh rờn. Đôi mắt sắc bén của hắn ghim thẳng vào Rocky khiến cậu dựng hết cả tóc gáy.
“Chúng ta đã diệt được hai kẻ rồi, Von Bon và Crimson Queen, nếu chúng ta nhanh chóng kết liễu cả hai kẻ còn lại thì Alicia được giải thoát sớm, Phải không?” – Phantom nhìn cô ả cười kiểu thả thính.
“Phải rồi!” - Ả giả giở một cái giọng không tài nào có thể giả tạo hơn. Ngoài mặt dù trông có vẻ tươi tắn, nhưng thâm tâm ả thì không thể nào xáo trộn nhiều hơn. Hai trong số bốn tên lâu la của ả đã bị hạ gục, nếu như cả hai tên còn lại cũng bị hạ thì sớm muộn gì sức mạnh của ả sẽ bị hao kiệt.
“Nhưng hãy khoan đã nhé. Mọi người nên nghỉ ngơi một lúc rồi hẵng tiếp tục nhiệm vụ của mình! Nếu như gấp rút ngay bây giờ thì chẳng khác nào bán mạng cho chúng cả” – Alicia tiếp nối. Tất yếu chỉ muốn câu thêm một chút thời gian. Một chút thôi cũng được, tất cả những sức mạnh mà ả có được sẽ truyền lại cho hai kẻ cuối cùng. Ả thề, tất cả mọi thứ sẽ trở nên hỗn loạn. Thề rằng ả phải giữ được quyền năng bằng mọi giá.
https://i.imgur.com/5AgiuQs.jpg
shinichikudo65
25-12-2017, 22:00
CHAP 6B
DARK LORD
https://i.imgur.com/iA3cN1q.jpg
Sulhee vuốt lấy mồ hôi trên trán, cô đẩy con dao chặt đi những bụi gai vướng víu trước mặt cô. Nó dẫn cô, à không, cô, Rocky và Jeckyll đến một căn phòng quái lạ. Những đường kẻ caro trải dài từ tấm thảm lên đến bốn bức tường. Tít xa ở sau, một cái đầu hề to lớn tô lên khung cảnh ảm đạm ở nơi đây một cảm giác rung rợn.
“Pierre” – Cô thốt lên. Rocky hiện đang lơ mơ chung quanh nhờ tiếng nói của cô mới có thể tập trung về phía trước. Lão hề Pierre, một tay cầm cây dù, một tay chống cằm, ngồi trên chiếc ghế hai chân đung đưa qua lại thật chậm rãi.
“À không… bố…”
Jeckyll vốn bản tính rất điềm tĩnh, nhưng hắn chỉ cần một tiếng nói của Sulhee để chuyển sang sợ sệt. Hắn cất lên tiếng nói đầu tiên kể từ khi cả bọn tách nhóm – “Bố?”
Sulhee nhìn lấy Jeckyll, như hiểu được hắn ta muốn nói gì, cô gật đầu
“Phải… Ngươi đang tận mặt nhìn Dark lord đời trước đấy…”
“Dark lord… đời trước” – Rocky lắp bắp.
“Ngươi đã nhận thấy rồi chứ… những gì mà tên Tristan đã làm với cha của ta… Ta thật sự không ghét bỏ gì ngươi đâu Jeckyll. Nhưng hành động của sư phụ ngươi đã khiến ta không thể sống trong yên bình với môn phái các ngươi.” – Sulhee nói tiếp. Hắn lúc này cũng ngờ ngờ hiểu ra được ít chuyện, miệng lắp bắp muốn nói gì đấy nhưng lại thôi – “Các ngươi đã sẵn sàng rồi chứ?” – Đoạn, Cô toan siết chặt đôi đoản kiếm phóng về phía trước.
***
-Rầm-
Pierre vung cây dù của lão xuống nền nhà, tất cả mọi thứ rung chuyển hất tung cả ba va vào tường. Hừ… tiền Dark Lord có khác, đã hơn nửa tiếng rồi nhưng ca bả người không ai có thể làm lão yếu đi. Jeckyll nhảy phốc vào Pierre, dung con dao của mình vẽ ra một chữ Hán nhưng xem ra không hề gây sát thương. Rocky vung thanh kiếm đỏ chói của cậu hô to “Sand Storm!!” Thanh kiếm chém một nhát xuống đất, từng đợt từng đợt gió tốc lên mang theo cả đất cát xoáy vòng bao quanh Pierre. Ngọn gió quá mạnh Sulhee không thể đến gần trừ phi nó đã vơi hẳn.
“Này! Coi chừng!!” – Jeckyll bỗng dưng thốt lên. Và trước khi Sulhee kịp nhận ra một cái mũ hề đã ụp lên trên Sulhee.
Gì đây? Thứ này là thứ gì? Này… Sao… khó thở thế? Cô vùng vẫy, cố cầm cự được một lúc bỗng dưng bất tỉnh.
…
…
Cậu mới đến trường hôm nay đúng không?
Hắn ta không trả lời…
Tên cậu là gì?
Hắn ngoảnh mặt quay sang chỗ khác – Jin... Tristan Jin
Tristan Jin à?… tên mình là Sulhee
…
…
Sao hôm qua cậu không tới trường?
À… Mình bận phải điều tra vùng Rừng ngủ say một lúc
Thế á! Sao cậu không rủ tớ đi theo cùng?
Khùng à? Chỉ có bố cậu mới giúp tớ xong việc này thôi. Vấn đề hệ trọng đấy!
…
…
Tristan! Về rồi à? Cậu sao thế, mình mảy bầm dập hết rồi kìa!
…
Ủa… Bố tớ đâu?
…
Này... Tristan… Bố tớ đâu? Trả lời mau coi!!! Lão già chết tiệt đó đâu!!?
…
Tớ không… giỡn với cậu đâu đấy! Tristan!!... Nếu bố tớ có hề gì tớ không tha cho cậu đâu! NÈ!! NÓI GÌ ĐI CHỨ!!!
…
…
“Tristan…Tristan…”
“Này! Lady Syl! Tỉnh lại mau! Tôi sắp chịu không nổi rồi đây này!!” – Jeckyll nài lưng ra cõng Sulhee, tay cầm thanh đoản kiếm vung loạn xạ nhưng không tài nào đỡ kịp đòn đánh của Pierre. Lão vung đòn trong nháy mắt, cây dù tông thẳng vào bụng Jeckyll. Hắn và cô trượt dài trên nền nhà. Máu ứa ra từ họng, tuôn ra từ khắp cẳng tay cẳng chân
Gượng ngồi dậy, Jeckyll đau đớn nhìn Sulhee nằm bệt dưới sàn. Cô đang khóc, nước mắt lã chã đổ ra trên sàn. Hắn nghĩ chắc cô sốc lắm, đưa tay nắm lấy cô định kéo cô dậy.
“Né xa tôi xa!” – Sulhee gầm lên. Cô rút tay, cố gắng đứng dậy một mình – “Tôi không cần lũ phản động như cậu”
“…Này… cô điên à” – Chưa nghe hết câu, Sulhee đã lao thẳng ra chỗ của Pierre, xoay một vòng. Những con dao từ dưới mặt đất nối liền với xiền xích ghim thẳng vào bụng và tay Pierre. Đôi tay cô thoăn thoắt xoay vòng hai con dao đánh liên hoàn vào lão. Cô dùng hết sức bình sinh, toàn lực vung tay cho một nhát dâm cuối cùng vào ngực lão.
Cô ngừng lại.
Nước mắt lại tiếp tục rơi.
Lady… Syl… - Rocky nhìn cô
- Rầm! – Sulhee bị đánh bật lại vào tường, trượt dài từ từ rồi ngồi bệt xuống đất.
“Này Lady Syl! Cô không sao chứ?” – Jeckyll hỏi
“Tránh… xa tôi ra… tôi không cần cậu…” – Sulhee chậm rãi nói. Hắn nhắm mắt, nghiến răng, quát
“Giờ là giờ phút nào mà còn nói được như thế hả!!? Cô muốn chết lắm chứ gì? Đến một con boss thôi nhưng vẫn không thể hạ được, cô tự cho mình là Lady Syl của Dual Blades à!? Tôi tưởng cô phải khôn ngoan hơn thế này chứ?” – Dứt lời, Jeckyll lết chân chân rãi bước đến Pierre, bỏ mặc Sulhee ngồi đó bất động
“Đừng!” – Sulhee thốt lên. Nó khiến Jeckyll phải đứng khựng lại – “Tôi không thể kết liễu hắn được… Hắn là bố tôi… là minh chứng rằng Tristan vẫn vô tội. Tôi không muốn đến tận đây rồi tất cả chỉ là vô nghĩa. Nếu tôi giết hắn, mối thù của hai bên vẫn sẽ còn mãi…”
“Đừng biện hộ nữa Sulhee à…” – Hắn ngắt lời cô – “Chẳng phải Pierre vẫn sống sờ sờ đấy nhưng cô vẫn oán hận Dark Lord không phải sao? Hãy nhìn hắn đi. Hắn đã không còn là bố cô nữa rồi. Đường đường là một người cha nhưng nỡ ra tay khiến cô suýt chết không phải sao? Quá khứ thì vẫn chỉ là quá khứ thôi. Chắc cô không biết điều này đâu. Nhưng Tristan thật ra là tên cha của hắn. Hắn đã cùng với Dark Lord cùng đến tận Rừng ngủ say niêm phong lại Balrog một lần nữa và chỉ để gặp cha. Cô biết đấy... chúng ta đều như nhau cả, ai cũng trải qua ít nhiều điều. Tôi không cần biết cô phải chịu đựng những gì. Nhưng qua biết bao chịu đựng cô đã trở thành nhẫn giả tài ba không phải sao? Tất cả chúng ta đều như vậy có đúng không? Đều là trẻ mồ côi cả thôi, đều sống cô độc lẻ loi ở giữa mảnh đất náo loạn này. Nhưng nếu như cô đã không thể giết hắn, nếu như cô đã không thể bỏ lại quả khứ của mình. Tôi sẽ làm điều này giúp cô. Nhưng ít ra hãy suy nghĩ, suy nghĩ lại rằng sau này cô có thể bình an sống với bản thân mình hay không.” – Nói đoạn, Jeckyll lại lê từng bước tiến đến Pierre. Quái lạ thay, Rocky vẫn có thể tay đôi đối đầu với lão.
“Khoan đã...” – Sulhee cản Jeckyll lại – “Hãy để tôi... Để tôi tự kết liễu hắn...”
Sulhee nhắm mắt, bốc hơi khỏi khoảng không. Thình lình xuất hiện ngay sát Pierre, Sulhee vung đôi tay cắm phập hai con dao vào lồng ngực lão. Nước mắt chực tuôn ra, hòa lẫn cả vào máu.
“Vĩnh biệt...bố”
Vừa dứt lời, cơ thể của Pierre đã bốc hơi, sáng lên, và tan biến.
shinichikudo65
15-01-2018, 14:41
CHAP 7
KẾ HOẠCH THỨ 1
Tiếng súng nỏ nổ lên đoàng đoàng xuyên toạc màn đêm thăm thẳm. Những ánh sáng nhấp nháy le lói, lờ mờ chiếu lên để lại những cái bóng xác của bọn quỷ trên cánh rừng đen. Phantom dẫm đạp lên xác của chúng, lấy đà hất văng những thẻ bài cắm sâu vào não lũ quái vật. Con đường mòn dài ngoằng mới vài phút trước chỉ toàn sỏi và đá, giờ đây phủ đầy nào là những xác chết và máu. Mercedes hai chân vừa đá tung xác chết, hai tay liên tục nã tên vào bọn quái vật, mở đường tiến lên phía trước. Chỉ trong chốc lát, Daniel đã đứng trước cánh cửa dẫn đến con quái thú cuối cùng... Vellum.
“Các ngươi đã sẵn sàng rồi chứ?” – Daniel hỏi
“Chưa! Chưa được” – Phantom la lớn. “Áo của ta dính máu rồi!! Ta phải kiếm đồ lau nó cái đã!”
“a...ha” – Mercedes cười khổ não – “Chúng ta không có thời gian cho việc nhắng nhít đó đâu Phantom à”
“Phải...Ta không có thời gian đâu. Ta nên giải quyết chuyện này nhanh nhất có thể. Ta mệt mỏi với bọn Transcendence lắm rồi” – Con quỷ than thở.
Hắn vừa dứt lời đã đạp tung cánh cửa dẫn vào bên trong.
Trước mặt của hắn... một con rắn to xác đổ ập xuống nền đất.
Cả ba người sững lại. Đang dần định hình những gì đang xảy ra. Phantom ngước lên, khói bụi lờ mờ tan ra, nhường chỗ cho một tia sáng yếu ớt đang lan tỏa. Tại một dốc đá cao vun vút, ánh sáng lờ mờ ấy càng lúc lại càng hiện ra rõ rệt.
Cả ba người trong phút chốc bỗng bước lùi lại, thủ sẵn vũ khí. Là ai?
Ai đã hất tay trên họ giết chết Vellum? mục đích gì? Là bạn...hay là thù? Họ siết chặt tay, hạ tấn xuống trong tư thế sẵn sàng. Trong lúc này bất kì một tiếng động nhỏ nào cũng đều có thể gây chú ý cho họ.
“Sao thế Phantom. Ngươi sợ à” – Daniel mồ hôi chảy nhễ nhại, cười đểu
“Cả trăm năm qua ngươi vẫn không biết ta là ai sao? Nhìn lại ngươi đi kìa, rõ ràng là ngươi đang sợ chứ gì.” – Hắn không chừa, nói mỉa móc lại. Cả hai nhìn nhau cười, nhưng vẫn hạ thủ đề phòng những gì ở phía trước.
“Hai người có thôi đi không! Lỡ như đấy là bạn của chúng ta thì sao” – Mercedes càu nhàu, lườm nhìn Phantom một nháy.
“Vậy thưa nữa hoàng, tư thế đó nghĩa là sao?” – Phantom cười, nhìn sang Mercedes hiện tại hai cây nỏ đã chìa sẵn về phía trước, cả người rộ ánh hào quang đỏ lên, nếu như để ý kỹ có thể thấy được hàng chục những con kỳ lên đỏ chói đang cạ móng trên nền đất.
Bất chợt, có tiếng cười lớn phát ra từ trên vách đá. Cả ba người trở lại trong tư thế phòng bị chiến đấu. Ánh sáng đó bây giờ tỏa rõ hơn bao giờ hết. Đó là ánh sáng của một thanh kiếm. Nó tỏa ra, chiếu rực lên toàn bộ hang động. Chiếu lên cả cái xác của Vellum nằm vật vựa dưới đất. Không phải là một, mà là ba khúc nằm rải đều, máu tuôn ra tạo thành những vũng máu tràn ra nhìn như mặt hồ đỏ hoét.
“Vậy hóa ra đây là bọn người mà Neinheart cử tới à?” Hắn ngước mặt nhếch mép nhìn chúng. “Một con quỷ, một đứa yêu tinh và một tên trộm... lần này con bé Alicia gặp rắc rối rồi”
“Ý ngươi là sao!?” – Mercedes chau mày hỏi.
“Bọn người ngây thơ ngu ngốc. Chỉ toàn tin vào những gì mình được nghe, mình được thấy, nhưng lại không bao giờ cảm nhận những gì đang diễn ra xung quanh” – Hắn ta nói xong, cắm thanh kiếm sáng rực ấy xuống đất và ngồi bệt xuống ngay rìa vách đá “Alica không hề đơn giản như ngươi nghĩ đâu... Thân là một Đấng toàn năng của Sự sống, mệnh danh là bà mẹ của muôn loài nhưng thật ra lại vô cùng nham độc và tham lam. Ả ta đã từ lâu đã cấu kết với Black Mage để răn đe và thống trị toàn bộ cái thế giới mục nát này rồi”
“Xằng bậy!” – Daniel lớn tiếng – “Suốt bao nhiêu năm tháng dưới trướng Black Mage ta không bao giờ nghe được những điều đó!!!”
“AHHAHAAHAHAHA!!! Ngươi tưởng rằng Black Mage sẽ tiết lộ điều đó cho một kẻ phản bội như ngươi sao?... Các ngươi cũng tưởng con rắn bự chảng này làm việc dưới trướng của Black Mage sao? Lầm to! Nó cũng là một sinh vật, một sinh vật do chính tay Alicia ả tạo ra. Các ngươi nghĩ bọn quái vật là từ đâu mà nó được tạo nên?”
Phantom cắn răng suy nghĩ, tay chân hắn đã thả lỏng đi bớt, nhưng càng lúc lại càng có nhiều câu hỏi do hắn đặt ra.
“Các ngươi không tin ta sao? Tự đi mà hỏi lấy Alicia”
Kẻ lạ mặt vừa dứt lời, Mercedes đã quay phắt sang Phantom – “Chúng ta đi chứ?”
“Nhưng còn nhiệm vụ?”
“Chẳng phải Vellum đã chết rồi sao?” – Daniel cắt ngang lời của họ
“Phải” – Mercedes gật đầu “Chúng ta nên đi thôi!”
***
*Tại trung tâm của Mộc Giới (World Tree)*
“Nói ra! Mau!” – Sulhee chìa hẳn con dao, nâng cằm của Alicia lên
“Các người đang làm cái trò gì vậy!?” – Alicia hốt hoảng hỏi “Tại sao lại nhắm vào ta trong khi bọn lâu la của Black Mage đang hoành hành ngoài kia kìa!!”
“Đừng có đánh trống lảng nữa! Những gì mà cả ba người này nói có phải là sự thật hay không!?” – Sulhee gầm lên, đẩy con dao vào sát hơn trên cổ của ả.
Alicia ngước đôi mắt trợn tròng, đăm đăm nhìn vào Mercedes, Phantom và Daniel, rồi ả hé miệng cười khinh bỉ
“...Phải”
-ẦM !!!-
Một nguồn năng lực được phóng ra. Cả bọn, người nào người nấy hất văng tứ phía. Ngã sóng soài ra mặt đất, người thì lộn nhào đâm sầm vào cánh cổng sắt.
“Các ngươi khôn đấy, phát hiện ra được bí mật của ta... Đúng lắm...Ta chính là kẻ đã lên kế hoạch cho chuyện này. Đúng ra bọn lâu la ở những cánh cửa đó đã giết chết và hút hết được năng lượng của các ngươi rồi. Biết tại sao không? Vì đã có một lời tiên tri rằng chính ta sẽ mất hết tất cả sức mạnh! Những quyền hạn mà ta đang có. Nhưng không may các ngươi lại phát hiện ra thêm một bí mật nữa của ta... Ôi đau đầu quá” – Alicia sổ ra một tràng dài
“Con nhỏ láo oắt, ngươi đã động vào cha của ta” – Sulhee cắn chặt răng
“Hừ... Ngươi tưởng ta quan tâm sao? Nếu bọn quái vật đã không thể giết được các ngươi chính tay ta sẽ làm!!” – Đoạn, ả vung tay chỉ vào Jeckyll, một dòng sáng chạy xoẹt vào người cậu
“AARRRGGGGGGGGGG!!!!!!!!” – Cậu gào thét lên trước đôi mắt của những người khác. Nguồn lực của cậu trong vài giây đã dường như không còn.
Đôi bàn tay trần tràn đầy năng lực bỗng dưng gầy xơ lại, gương mặt lão hóa trong phút chốc. Phải... sinh lực sống của cậu đã truyền về cho Alicia, nếu ả đã cho đi được sự sống, ả cũng có thể tước đoạt lại sự sống.
“Không... không...” – Sulhee há hốc, đôi tay run rẩy nhìn Jeckyll đang dần già đi. Cậu hướng mắt nhìn về Sulhee, chầm chậm giơ tay về phía cô, đôi môi khô khốc mấp máy không rõ ràng một câu nói
“Cứu...”
Jeckyll khựng lại, thân thể rã xuống, hóa thành cát bụi. Trước đôi mắt đẫm ướt của biết bao nhiêu người, cậu đổ gục. Rocky cắn răng, thân thể rã rời không dám nhìn về Alicia
“Aha... AHAHAHAHAHA!!!” - Ả cười ầm lên, rồi nhếch môi đảo mắt nhìn xung quanh. “Tiếp theo... sẽ là ai đây?...” Câu nói của ả làm tất cả rợn người, không dám động đậy.
-RẦM !!!!-
Một âm thanh phát ra làm cho tất cả giật mình nhìn lại.
...
...
Alicia đã bị nhốt, trong một chiếc lồng kính, gào thét, đập tay vào thành, giãy giụa để thoát ra
“Cuộc vui đủ rồi đấy!” – Ta sẽ mang ả đi một lúc. Cứ từ từ mà tận hưởng nhé. Rồi hắn quay phắt lại nhìn Daniel, cười đểu, biến đi cùng cái lồng kính.
...”...Da...Damien?”
Powered by vBulletin® Version 4.1.11 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.