Mọi nhân vật đều không phải của tôi, đây là quà mừng Valentine cho couple tôi thích, thế thôi.
Title: Dream
Author: bonghongdammau, Yami-sama, Cacao-sama, UFO-sama,…
Genre: Fanfic, romance, one shot.
Rating: K
A/N: Ai có ý định đọc để soi mói rồi nói story MS phải thế lọ thế chai thì tắt tab này ngay và luôn đi, hoặc đọc xong mới có ý định đó thì cũng im lặng nhé, có nói thì tôi cũng bơ thôi.
À ờ, trình viết lách và nhất là chuyện tình cảm của tôi khá tệ lại thêm tâm hồn yếu đuối dễ tổn thương nên có sai sót gì thì góp ý nhẹ nhàng nhé, góp ý mạnh cũng bơ đấy.
Nếu ai đã từng mơ, hẳn đã biết giấc mơ sẽ thay đổi liên tục theo cách vô lí nhất, và hầu hết chúng ta đều không thể kiểm soát giấc mơ…
Người ta nói rằng, Maple World không gì khác hơn là giấc mơ của nữ thần Rhinne.
Làn gió nhè nhẹ quấn quýt trên từng kẽ lá. Trong khi những chiếc lá khẽ đung đưa theo vũ điệu của cơn gió.
Ta bước đi thong thả dọc theo hành lang không thấy điểm dừng. Mái tóc bạch kim cũng nghịch ngợm tung bay.
Dù là mùa đông nhưng mọi thứ ở đây vẫn xanh tươi. Những nụ hoa vẫn e ấp hé nở.
Cũng đúng thôi, nơi này lúc nào cũng vậy. Ta mỉm cười, bàn tay lần sờ trên cánh cửa khổng lồ, đẩy khẽ.
Tiếng nhạc du dương cất lên như thể chào đón người mới bước vào. Căn phòng rộng lớn hầu như không có đồ đạc gì. Chỉ có những cây cột được chạm khắc tỉ mỉ, lấp lánh ánh vàng đều tăm tắp.
Có gì đó kì lạ, đúng không? Nơi đây rõ ràng không có bức tường nào. Nhưng đằng sau cánh cửa ấy, chẳng phải là một căn phòng sao? Nếu đi vòng ra sau cánh cửa, chỉ thấy mặt sau của nó. Nhưng mở cửa đi ngang qua thì lại thấy một không gian khác.
Ta phóng tầm mắt ra xa, nhìn những đám mây đang lững thững trôi, những ngọn núi xa xăm dưới chân mình.
Ngôi Đền Thời Gian.
Nơi cao nhất ở Maple World, lơ lửng giữa trời.
Chỉ có những con rồng hùng mạnh nhất mới có thể bay tới đây.
Những người dân dưới kia vẫn truyền tai nhau về nơi này, nhưng được bao nhiêu người tới được đây chứ?
Chuyện này cả ta cũng không biết. Nhưng ta vốn đâu quan tâm điều đó. Chuyện ta quan tâm chỉ có một.
Ta quay lại cánh cửa khi nãy. Đi mãi đi mãi sâu hơn vào căn phòng.
Bỗng tiếng đàn ngưng bặt, hay do ta không thể nghe thấy gì nữa?
Trước mặt ta là nàng đang say ngủ.
Nếu nói nàng đẹp thì đó quả là hạ thấp sự thật.
Nhưng nếu không dùng từ đẹp thì từ ngữ nào có thể diễn tả đây?
Mái tóc dài vàng óng buông theo thân người. Đôi môi khẽ mỉm cười. Đôi tay thon dài của nàng cầm một chiếc đồng hồ cát.
Dù đang bay nhưng có thể thấy rõ ràng nàng đang ngủ.
Ta ngơ ngác nhìn nàng.
Nàng thật lộng lẫy, hơn cả những lời đồn đại ta từng nghe.
Ta bất giác đưa tay lên, muốn chạm vào khuôn mặt trong giấc ngủ bình yên đó.
Nàng là nữ thần.
Maple World là giấc mơ của nàng.
Những lời đó bỗng vang lên.
Đó là điều mà ta vẫn hằng nghe.
Bàn tay đưa lên lại thả xuống.
Nếu thế giới này chỉ là một giấc mơ, thì ta là gì?
Nàng chỉ cách ta một bước chân, một cái với tay. Nhưng lúc này, đó là khoảng cách mà ta vĩnh viễn không dám bước qua. Chỉ cần được ngắm nhìn nàng, ta đã thấy mãn nguyện rồi…
- Tên kia, mi nghĩ mình đang làm gì thế?
Một kẻ vừa đến phá vỡ lần đầu gặp mặt của ta. Nhưng ánh mắt của ta vẫn không rời nàng.
- Người là ai mà dám xâm phạm nơi này?
- Vậy, ngươi là ai mà quát tháo ở đây?
- Ngươi…
- Đủ rồi, các người đang làm phiền giấc ngủ của nữ thần đấy.
Kẻ mới đến có vẻ ôn hòa hơn, mặc dù ánh mắt của hắn ánh lên những tia nhìn ma mãnh. Ta im lặng bước ra theo hai kẻ ấy. Gã vừa hét lên có vẻ khó chịu với ta. Sau khi đi hết hành lang, hắn rẽ theo một hướng khác. Còn lại hai người vẫn im lặng bước đi. Cuối cùng, kẻ kia lên tiếng trước.
- Đừng giận cậu ấy, chúng tôi đã giữ trọng trách phục vụ nữ thần từ khi sinh ra, nên khi gặp một người bình thường, cậu ấy không quen.
- Không sao đâu, điều đó cũng dễ hiểu mà. Các vị chưa từng gặp con người nào khác à?
- Thực ra là gần đây có một người, cậu biết đấy, đối với một người bình thường, việc lên đây là không thể, tuy nhiên với White Mage, việc đó chẳng có gì khó hiểu, đúng không?
- Ông…
- Đừng ngạc nhiên, tuy bọn ta không rời khỏi nơi này, nhưng mọi việc ở Maple World, bọn ta đều biết, nhất là với một trong những pháp sư vĩ đại nhất hiện nay.
- “Một trong những”, hiển nhiên kẻ đứng đầu là Freud, ý ông là vậy đúng không?
Khuôn mặt hắn hiện lên vẻ khó xử. Một tu sĩ sống ở nơi cách biệt với thế giới này lại quan tâm đến cảm nhận của người khác sao? Hắn thật kì lạ. Tuy nhiên hắn lo xa rồi, nếu đó vốn là sự thật không thể thay đổi thì ta cũng không quá phiền lòng. Dù sao, ta và Freud cũng là bạn.
- Nguồn gốc sức mạnh của hai người là khác nhau, mặc dù tôi không thể phủ nhận điều đó. Nhưng tôi vẫn phải nói là cậu hoàn toàn có thể mạnh hơn Freud, chỉ cần cậu…
- Nếu ông chỉ muốn nói như vậy thì chúng ta ngừng ở đây được rồi.
Ta cắt ngang lời hắn. Dù có một phần bên trong ta thực sự muốn biết hắn sẽ nói gì. Nhưng lí trí ta biết rằng điều đó sẽ gây ảnh hưởng đến quan hệ giữa Freud và ta, mà ta thì không muốn điều đó xảy ra.
Nếu có ai đó phải chịu thiệt, thì chỉ mình ta là đủ.
- Dù không khao khát sức mạnh, nhưng phải có điều mà cậu mong ước chứ?
- Cho đến vừa rồi thì tôi gần như không có gì để mong đợi, nhưng sau cuộc diện kiến nữ thần, tôi nghĩ, sẽ thật tuyệt nếu nữ thần Rhinne thức giấc.
- Cậu điên rồi, giấc ngủ của nữ thần chính là đảm bảo cho sự tồn tại của thế giới này.
- Phải có cách nào đó, để Rhinne có thể tỉnh dậy mà không làm tổn hại đến thế giới. Khi ấy tôi có thể đứng trước mặt nàng và nói rằng: “Ta không chỉ tồn tại trong giấc mơ của nàng”…
- Cậu có hiểu cậu đang nói gì không?
- Những kẻ điên rồ nhất chính là những kẻ đang yêu. Tôi sẽ đánh thức nàng, dù có phải phá hủy mọi thứ
.
Ta thấy khuôn mặt mình đang giãn ra. Nếu có thể nhìn thấy nụ cười của mình lúc đó, hẳn ta đã sợ hãi chính bản thân mình. Nhưng ta biết, chính giây phút ấy, dục vọng ta cố gắng chôn giấu đã trỗi dậy. Không còn cách nào dừng lại nữa. Dù mục đích của hắn là gì, hắn cũng đã thắng. Hiển nhiên hắn đã không cần che giấu ý định của mình nữa.
- Nếu muốn thực hiện điều đó, cậu cần có sức mạnh. Tôi sẽ giúp cậu.
- Đổi lại, ông được gì?
- Sự tự do.
- Tôi đồng ý.
Giao dịch đã hoàn tất.
Cho dù đó có là con đường dẫn tới địa ngục, ta cũng sẽ đi.
Đã bao năm tháng ta giam mình ở nơi này? Đây là đâu? Nơi mà bóng tối ngự trị đến nỗi ta cảm nhận từng phần cơ thể cũng không còn chút cảm giác với ánh sáng nào nữa.
Nực cười thay, White Mage, pháp sư của ánh sáng.
Nực cười thay, kẻ đứng đầu tổ chức Aurora, nơi nghiên cứu về ánh sáng.
Phải chăng sức mạnh mà ta muốn có là thứ mà ta không thể chạm tới?
Nơi chỉ có bóng tối, cho tới tận cùng.
Đã rất gần rồi, ngươi cũng cảm nhận được đúng không?
Sức mạnh ánh sáng trong ta đang run rẩy.
Bóng tối tuyệt đối như muốn nuốt chửng tất cả.
Nếu ta không thể hòa làm một cùng bóng tối vì ngươi, thì ta sẽ không ngần ngại vứt bỏ ngươi.
Tại sao ngươi không run rẩy nữa?
Sai rồi, dù có bị vứt bỏ hay thoát khỏi ta, ngươi vẫn sẽ luôn là một phần của ta.
Thế giới mà ngươi mơ ước không tồn tại ở đâu cả. BẤT CỨ ĐÂU.
Tại sao à? Vì ta sẽ phá hủy nó.
Là nó.
Cảm giác mà mọi giới hạn đều bị phá vỡ.
Chỉ còn sức mạnh dâng trào.
Giống như những sinh vật sống nhỏ nhoi trước mặt, chỉ một cái phẩy tay của ta, cũng dễ dàng bị tiêu diệt.
- Thưa thầy, chuyện gì xảy ra vậy?
Thứ gì đang chắn trước mặt ta nhỉ. Hình như nó đang nói gì đó.
- Quay lại đây. Thầy có gì lạ lắm.
Lại một âm thanh khác vang lên. Ồn ào quá, bọn chúng sẽ phải trả giá.
Cánh tay ta đưa lên. Hay tay ai nhỉ. Ta đã không nhận ra cảm giác về cánh tay của mình. Thật tệ, cả cơ thể lẫn đầu óc ta đều trở nên mụ mẫm. Nhưng ý nghĩ phải tiêu diệt những sinh vật trước mặt thì vẫn còn đó.
Phải làm thế nào nhỉ? Thế này thì sao?
Ta say mê khám phá quyền năng mới của mình, trong khi những kẻ khác lần lượt gục xuống. Kì lạ, chuyện này thật kì lạ.
- White Mage?
Tâm trí ta bị chấn động khi nghe tiếng nói ấy. Cho dù không một âm thanh nào từng lọt vào tai ta, nhưng còn thứ này, nó có nghĩa là gì? Sao ta lại cảm thấy đau đớn khi nghe?
- Hay ta phải gọi ngươi là… Black Mage?
Trong thoáng chốc, từng dòng chảy kí ức dồn dập đổ vào tâm trí khiến ta choáng váng. Đúng, ta từng là một pháp sư mà người ta gọi là White Mage. Ta đã từng dùng sức mạnh của ta để giúp đỡ con người. Cho tới ngày mà ta nghiên cứu thứ ma thuật cổ đại này. Ta đã vứt bỏ hoàn toàn sức mạnh của mình để đón nhận sức mạnh mới.
Nơi mà bóng tối tuyệt đối sinh ra ánh sáng.
Thời khắc Transcendent of Light đản sinh.
Khi đã tỉnh táo lại đôi chút, ta ngắm nhìn thành quả của mình.
Những thành viên của Aurora nằm gục dưới chân ta.
Đó là những kẻ đã theo ta, những kẻ từng thân thiết và gọi ta là “thầy”.
Ta đã giết chúng mà không một mảy may hối tiếc.
Kẻ nắm giữ sức mạnh trên người khác là thế này sao?
Trước mặt ta hiện nay, chỉ còn một người đang đứng, nước mắt ướt đẫm khuôn mặt, nhưng vẫn quả cảm đứng hiên ngang không tỏ ra là muốn bỏ chạy.
Có điều, dù hắn có dũng cảm hơn nữa, hắn vẫn không có một cơ hội nào trước ta.
Hắn là hắn cũng hiểu điều đó. Vậy thì điều hắn muốn hẳn là…
Ta mỉm cười.
Không giống như chút thương cảm còn sót lại khi còn là người.
Không phải lòng cảm thông với sự yếu đuối của loài sinh vật nhỏ mọn ấy.
Chỉ là một trò chơi mà tiến trình hẳn sẽ rất thú vị.
Cứ ôm lấy hi vọng của ngươi đi, dù có là gì, ta cũng sẽ dập tắt. Thật đấy.
Còn bây giờ, ta có việc khác cần làm.
Giờ đây, ngập tràn tâm trí ta chỉ có nàng.
Transcendent of Time, Rhinne.
Không cần tốn chút công sức, ta đã ở Đền Thời Gian.
Lần thứ hai đến đây, nơi này vẫn đẹp như vậy.
Nơi mà bóng đêm không tồn tại.
Nàng vẫn đẹp như thế. Ta chắc chắn.
Còn ta, giờ ta cũng là một Transcedent như nàng.
Sức mạnh của chúng ta đã cân bằng, ta không cần ngại ngùng bức tường ngăn cách giữa ta và nàng nữa.
Nhưng thật kì lạ, dù ta có đi thế nào thì cũng vẫn không thể tới được bên nàng.
- Ngài đã thực sự trở thành Transcendent of Light.
- Ngươi ngăn cản ta đến gặp Rhinne sao?
Ta giận dữ. Kể cả với sức mạnh hiện nay, ta còn phải dè chừng ai sao?
- Tôi làm thế chỉ vì ngài, tôi đã sử dụng sức mạnh của nữ thần Rhinne để tạo không gian này.
- Tại sao? Nếu ngươi không thể đưa ra lí do hợp lí, thì ngươi biết số phận của mình rồi đấy.
- Mục đích của ngài là đánh thức nữ thần chứ không phải sức mạnh hiện nay, dù nó là điều kiện cần để thực hiện mục đích.
- Nói tiếp đi.
- Nữ thần Rhinne cai quản thời gian, vì thế Người có thể biết trước tương lai. Ngài nghĩ rằng Người sẽ để yên cho ngài làm bất cứ điều gì sao? Do tôi đã nhìn thấy tương lai và tìm cách giấu nữ thần điều đó.
- Ra là ngươi đã ấp ủ kế hoạch rất lâu, và ta chỉ là con tốt trên bàn cờ của ngươi.
- Với sức mạnh hiện nay của ngài, ngài còn cần e ngại tôi sao? Không phải sắp xếp, mà đó là tương lai.
Arkarium nói rồi quỳ xuống.
- Tôi sẽ trở thành thuộc hạ của ngài. Tôi sẽ toàn lực phong tỏa mọi thông tin đến nữ thần Rhinne để ngài có thể thực hiện việc mình muốn làm.
Nói rằng ngươi muốn tự do, không muốn chôn thân cả đời trong ngôi đền ấy, để quay sang làm thuộc hạ của ta? Vậy ta sẽ thưởng thức cảm giác này, như một trò giải trí trong cuộc sống dai dẳng sắp tới.
- Vậy, ngươi nói chúng ta cần làm gì để đánh thức nàng?
- Một cơn ác mộng đủ sức nhấn chìm mọi thứ.
Đó là một ngày trước trận chiến do ta khai mào vài năm. Quân đoàn Black Mage với hai thành viên đầu tiên được thành lập.
- Ngài làm sao thế? Tôi đã phải gọi ngài rất lâu rồi.
- Chỉ là bất giác nhớ lại vài chuyện cũ thôi. Ngươi muốn nói gì?
- Rhinne đã trao toàn bộ sức mạnh cho Zero. Kế hoạch của chúng ta sẽ sớm được thực hiện.
- Vậy còn Rhinne?
- … đã chết.
Chết? Ta đã tưởng mình sẽ đau đớn khi nghe tin ấy, nhưng ta lại bình thản đến không ngờ. Sau bao nhiêu năm, ta lại thấy mình có hứng thú trở lại. Nàng thấy có ngớ ngẩn không?
- Freud thì sao?
- Freud đã chết khi cố ngăn chặn ngài, kẻ ngu ngốc dám chống lại một Transcendent. Ngài đã bị phong ấn trước khi biết về kết cục của hắn nên không biết chuyện này cũng là điều dễ hiểu.
- Vậy là những người ta quen biết đều đã chết nhỉ.
Biểu hiện của Hilla thật thú vị. Cô ta bối rối vì một kẻ tàn ác như ta lại quan tâm đến mạng sống của kẻ thù hay do không biết nên nói thế nào cho vừa lòng ta chăng.
Dù là gì, ta cũng phải công nhận Arkarium đã hoàn thành tốt công việc của hắn.
Mọi kế hoạch của hắn đều trôi chảy.
Khiến cho Rhinne, nữ thần điều khiển thời gian cũng không thể thay đổi tương lai mà phải trao phó cho người thừa kế.
Nếu những thứ hắn làm vốn là tương lai bất biến, thì hẳn nàng đã ngăn hắn lại. Còn nếu không, thì ta đang giữ một con rắn độc bên mình. Ai biết lúc nào hắn sẽ quay lại cắn ta chứ.
- Demon, Guwaru, Magnus, Orchid. Có khi sắp tới là cô đấy.
Ta rời đi trong sự ngạc nhiên của Hilla.
Chỉ còn vài việc nữa thôi, rồi ta sẽ tới bên nàng.
Rhinne.
End.
Lảm nhảm:
Fanfic dựa trên một headcanon trên tumblr nên yên tâm là chuyện bịa nhé.
Đây không phải story, không phải đâu nhé.
Câu chuyện về người đàn ông muốn hủy diệt thế giới để có cơ hội tỏ tình với người phụ nữ ông yêu. Lãng mạn vãi.
Trong truyện này thì chỉ có Arkarium là nhân vật phản diện, thấy có lỗi với bác ấy quá, ai kêu đã xấu còn đóng vai ác làm chi.
Mình đã đổ hết trách nhiệm việc phong ấn Rhinne, vụ tấn công ngôi làng, quê của Demon, việc Magnus tấn công Guwaru rồi bỏ về Grandis, cũng như việc Gelimer phản bội Orchid vào bàn tay sắp đặt của Arkarium, nhưng mình nghĩ Arkarium còn đứng sau nhiều chuyện lắm.
Có thể đó cũng là lí do Black Mage không giết Demon, ai mà biết được.
Ban đầu là muốn viết về chuyện tình của Black Mage và Rhinne mà cuối cùng chả biết nó thành cái gì rồi. Thôi kệ.
Nếu ai đọc mà chưa hiểu thì việc Black Mage bỏ qua cho nhà thám hiểm cũng như phần sức mạnh ánh sáng của mình (sau này thành Luminous) là do anh ấy thấy việc con người cố gắng đánh bại anh ấy khá thú vị nên đã cố ý thả.
Rhinne còn sống trong Mirror World, nhưng Hilla khá thân với Arkarium và đã được tiết lộ lí do Black Mage muốn hủy diệt thế giới. Mà Hilla thì yêu thầm Black Mage nên đã nói dối (chuyện Hilla yêu thầm Black Mage cũng là chém gió nên đừng thắc mắc). Và đó cũng là lí do Black Mage cảnh báo Hilla.
Black Mage đương nhiên thừa thông minh để hiểu mọi chuyện rồi, và đối với anh ấy, mọi thứ đều có tác dụng giải trí tốt.
Nếu mà thấy cái fic này tung hint cả của các cặp khác thì là do bạn nhạy cảm chứ không phải tại tác giả đâu.
đang đọc tự nhiên hết T.T anw, truyện hay ( dù mới đầu đọc đếch hiểu gì ) tks phát K30 hp vlt K30
14-02-2014, 15:51
ZzzDraKunzzZ
Truyện hay :th_119: lãng mạn: "1 người đàn ông sẽ phản bội bạn bè và hủy diệt thế giới để có thể tỏ tình với người mình yêu"
Nhưng vẫn mong có 1 kẻ có thể chặn hắn lại :th_119:
14-02-2014, 16:07
monochrome
@^ lãng mạn con nhé :th_119:
14-02-2014, 16:11
lbsapphire
Dragon Dream, oh memory K2
14-02-2014, 18:54
bonghongdammau
Trích dẫn:
Gửi bởi ZzzDraKunzzZ
Truyện hay :th_119: lãng mạn: "1 người đàn ông sẽ phản bội bạn bè và hủy diệt thế giới để có thể tỏ tình với người mình yêu"
Nhưng vẫn mong có 1 kẻ có thể chặn hắn lại :th_119:
Cô nỡ ngăn cản người đàn ông làm mọi việc vì tình yêu à K25 mấy bé yan nguy hiểm lắm
15-02-2014, 21:48
zzhitsugayazz
Rồi họ sẽ đc ở bên nhau chứ :(
16-02-2014, 16:35
ZzzDraKunzzZ
Ta ko thick yandere vì bọn họ luôn làm quá đà vì yêu K56
Nếu ta là 1 nhân vật trong câu truyện này ta sẽ ngăn Black Mage = mọi giá K56
16-02-2014, 16:38
winkhanh1809
Truyện hay, mặc dù đọc k hỉu j cả
Trích dẫn:
Gửi bởi ZzzDraKunzzZ
Ta ko thick yandere vì bọn họ luôn làm quá đà vì yêu K56
Nếu ta là 1 nhân vật trong câu truyện này ta sẽ ngăn Black Mage = mọi giá K56
Nếu ta là BM ta sẽ kill m trước 8-}
16-02-2014, 17:08
ZzzDraKunzzZ
Trích dẫn:
Nếu ta là BM ta sẽ kill m trước
BM = bowmaster BM = battle Mage 8-}
Nếu ta là 1 trong các Hero thì thím kill kiểu gì 8-}