Xem kết quả Bình chọn: Các bạn thấy tác phẩm này như thế nào
- Người bình chọn
- 38. Bạn không thể bình chọn trong Bình chọn này
-
Hay
-
Bình thường
-
Quá kinh khủng
-
CHAP 12
Tóm tắt phần trước : Một bà lão lạ mặt xuất hiện nói về một chàng trai tóc dài. Ý của bà muốn nói về Eunwol. Trong khi Eunwol tìm kiếm Nhóm phản động, bọn Hilla, Daniel và Lotus tìm cậu với mục đích diệt khẩu. May thay Nhóm phản động cùng thành viên mới là Luminous đên cứu kịp thời và họ được ở nhờ tại căn nhà của bà lão lúc trước. Khi đó Lotus xuất hiện, đòi lại em gái của cậu trước sự ngạc nhiên của những người khác.
--- TEMPLE OF TIME ---
“Chúng ta đang đi đâu đây…?” – Orchid hỏi. Cô ngồi khép nép trên lưng của một con rồng. Nhìn xuống mặt đất liền trông sâu như vực thẳm. Xung chỉ toàn mây là mây. Lập tức cô cảm thấy sợ hãi, một cảm giác bất an nhảy loạn xạ trong cô. Có gì đó trong Orchid đã luôn cố gắng bảo chính mình rằng cô không nên theo hắn.
“…Đến rồi” – Hắn ta không trả lời Orchid cho đến khi cả hai đều đứng trước một cánh cổng tăm tối, chung quanh đều là mây đen bao phủ. Những sợi dây xiềng xích bám xung quanh cánh cổng như báo rằng đây không phải là nơi để bất cứ kẻ phàm tục nào có thể bước qua.
-Bụp-
Con rồng hóa trở lại thành hình dạng vốn dĩ của nó, Lotus.
“ARKARIUM !!!” – Lotus hét lớn
-Cạch-
Một tiếng động vang lên. Tiếp sau đó là những âm thanh nhói tai khác khi cách sợi xích rơi xuống mặt đất. Cánh cổng từ từ mở ra với hình dáng của lão hiển hiện ngay trước mặt cô.
“Chà chà… Xem ngươi mang về đây cái gì này….” – Lão ta nhoẻn miệng cười
“Là ngươi.!!!” – Orchid hốt hoảng. Bước chân cô vô thức bước lùi lại.
“Hai người đã gặp nhau rồi sao..!?” – Lotus hỏi, gương mặt trông căng thẳng hơn lúc nãy thấy rõ
“Chuyện dài lắm… Nhưng chỉ là quá khứ..” – Arkarium đang nói bỗng thấy con dao sắc lẹm của hắn kề vào cổ
“Chuyện quá khứ !? Ngươi dám động vào em gái ta !!!?” – Lotus gằn giọng.
“Thật là phiền phức…” – Arkarium phẩy tay, Lotus liền bị lão đẩy văng ra xa – “Đừng có tùy tiện kề dao vào cổ người khác như thế. Coi chừng có ngày người bị chính con dao ấy đâm vào bụng chết đấy…” Lão cười khằng khặc rồi liền quay mình lại về phía Orchid
“Ta thật có lỗi khi để quý cô đây phải chứng kiến cảnh này. Nhưng chớ lo…Hắn ta sẽ đứng dậy được nhanh thôi. Vậy…giờ ta đi chứ ? Ta sẽ cho cô xem xung quanh nơi này ?” – Lão đưa tay về phía Orchid, người lão nép sang một bên hiển hện một con đường dài như vô tận, sâu hun hút. Càng về sau, nó như càng bị bóng tối bao dần bao dần và đến tận cùng chỉ còn thấy một màu đen đáng sợ. Nó trông không giống như những thứ bóng tối khác, cô biết rõ như thế. Hai bên của hành lang có những cây cột đi song song dọc đến tận cùng. Và trên mỗi chiếc cột là một ngọn đèn. Tuy ánh sáng huyền diệu nhưng không thua kém gì bất cứ ngọn đuốc hay lửa trại nào. Và sâu trong đó, cô đã không thấy ánh sáng của ánh đèn nào nữa dù chỉ là le lói.
“Sao thế quý cô ? Nếu như cô sợ tôi sẽ lại làm cô bị thương thì tôi cam đoan rằng sẽ không có điều đó xảy ra. Nếu như cô đã là một trong chúng tôi” – Lão ta trấn an Orchid
“Vậy tại sao ông lại đánh anh tôi ?” – Orchid thốt lên. Câu nói đó khiến lão ta phải bật cười lớn.
“Ha ha…Cô quả có óc hài hước. Ta chỉ đơn thuần chơi đùa với hắn một chút thôi mà…”
“Nhưng…tôi liệu có đủ mạnh..”
“Chớ có lo. Một khi đã là người của Black Mage thì người sẽ ban cho cô sức mạnh. Đó là lí do tại sao bọn quái vật yếu ớt kia hay ta cũng có thể nói là… anh của cô có thể hung tàn lên như vậy.”
“Tên chết tiệt này !!” – Lotus gầm gừ trong họng
“…”
“Nếu cô đã không còn câu hỏi…ta đi chứ ?”
* * *
---TẠI LÀNG RIEN---
“Ngươi tránh sang một bên để cho bọn ta đi ! MAU !” – Luminous gầm lên
“Các ngươi nghĩ ta rảnh rỗi đên mức đến tận đây để nghe ngươi bảo tránh ra một bên ư !?” – Một con quỷ hé miệng cười mỉa lại
“Các ngươi ! Phải đánh với ta” – Một con quỷ nữa, không ai khác là Daniel, mạnh bạo đưa ngón trỏ vào mình thách thức chúng
“!!!” – Phantom nghiến răng tức tối. Daniel hẳn không dễ ăn chút nào, chứ nói gì khi hắn còn chưa biết thực lực của kẻ đứng bên cạnh con quỷ đó ra sao.
“Được rồi ! Tốt thôi, nói năng nhiều củng chỉ tổ làm mỏi miệng ta thôi” – Aran kiêu ngạo hất mặt phỉ báng chúng
“Ngươi !!” – Con quỷ kia lập tức xông lên
“Khoan đã Mastema !!!” – Daniel gầm lên khiến nó khựng mình lại – “Đừng quên nhiệm vụ của chúng ta”
“Không nhiều lời nữa !! Lãnh cái này đi” – Luminous vừa nói, lòng bàn tay của cậu phát sáng thành một quả cầu phóng thẳng đến bọn quỷ kia.
Chúng lập tức đập cánh bay vào không trung. Daniel rút ra vũ khí của hắn và thân hình dần dần hóa thành màn đêm thăm thẳm. Con mắt của hắn đỏ rực như máu, cây rìu chiến của hắn đã biến mất tự lúc nào
“OÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ� � – Hắn gầm thét lên, nó như xuyên tạc vào màng nhĩ của Phantom cùng những kẻ khác. Nó khiến chúng bị tê liệt hoàn toàn.
“Lực đẩy bóng tối !!” Daniel và Masterma lập tức đáp xuống mặt đất chia chúng làm hai nhóm và lôi ra hai bên của một mảnh đất trống.
Masterma đánh vào Aran, Mercedes, Freud với tốc độ không tưởng. Nó đánh theo hình chiếc nơ liên tục và không ngừng nghỉ. Mercedes muốn rút đôi nỏ của cô ra cũng phải chật vật lắm khi đang bị ăn đòn liên hoàn thế này. Alfrien thấy đồng đội bị thế cũng hoảng lên vì không thể đánh được con quỷ ấy một cách chính xác.
“Khốn kiếp” – Aran vùng chạy thoát và xoay vòng thanh đại đao để đối phó với tốc độ của nó.
“Hự” – Mastema bị Aran thúc vào người và văng vào một rừng tre trúc. Những cây tre gãy rạp, trông sâu đến tận chục mét. Con quỷ hộc ra máu, đôi mắt trợn trắng nhìn cô. Nó lập tức phóng mình bay lên một lúc lâu, màn đêm đen bao phủ khiến chung quanh yên tĩnh đến rợn người. Bất thình lình, Mastema dập thẳng vào người Aran. Mặt đất nứt ra, các phiếc đá bị bốc tung lên và lũ lượt rơi tạo thành một cơn chấn động.
“ARAN !!!” – Mercedes thét lớn. Cô nghiến răng rút ra đôi nỏ nả liên tục vào người con quỷ ấy. Nhưng tấm màn khói đã không cho cô cơ hội bắn chính xác, nói gì đến tốc độ không ai có thể sánh kịp của Mastema. Nó đập cánh bay vào không trung hòng để đánh trúng vào Mercedes. Afrien bay cạnh đấy xồng xộc lao vào húc Mastema. Nhưng nó quá nhanh, đôi cánh đen ảo diệu mất hút trong màn đêm chỉ với thời gian chưa đến một giây. Cây rìu của nó không biết từ đâu phan ngay vào cổ Alfrien khiến ông ngất đi và rơi ầm xuống người của Freud.
“!!!” – Mercedes đang ngồi cạnh Aran hoảng hốt nhìn cả Freud và Alfrien đều bị Masterma hạ chỉ với một đòn. Làn bụi bây giờ đã dày hơn và khó để mà cô xác định được vị trí cụ thể của nó chỉ với thời gian có giới hạn.
“HÂY DA !!” – Phantom khua cây gậy đánh liên tục vào Daniel. Hắn kiêu ngạo chặn đứng nó lại với trò xoay lưỡi hái của hắn. Eunwol thừa cơ gọi ba con tinh linh của cậu đánh vào Daniel.
Khi bộ vuốt cào xuống mặt đất, cũng là khi Phantom hưởng trọn ba vết cào của chúng. Hắn ngã nhào xuống, cơ thể bất lực. Daniel đang lơ lửng trên bầu trời ngay lập tức dập vào người của Phantom
“ARRRRRRRRRRRR !!!!!!!!!!!!!!” – Hắn thét lên đau đớn, bộ áo quý giá của hắn rách tươm. Các vết thương vừa bị gây ra rà sát trên mặt đất.
Đá cơ thể rũ rượi của Phantom sang một bụi trúc gần đó, Daniel hất gương mặt của hắn thách thức Eunwol và Luminous. Chúng đứng yên không động đậy. Mồ hôi chảy nhễ nhại, đôi mắt nhìn trâng trâng vào con quỷ đứng trước mặt mình. Hắn ta quá nhanh, sức mạnh lại rất lớn. Kể cả khi Luminous có vượt trội hơn hắn ta về sức mạnh đi chăng nữa thì tốc độ của cậu cũng không thể bì lại với hắn ta.
(Mình có nên giúp chỉ huy xử gọn chúng không nhỉ ?? Chắc là không đâu…) – Mastema ngồi tựa vào một tảng đá cạnh đó nghĩ thầm.
Cảm thấy có gì đó khác lạ, nó lập tức quay đầu nhìn lại trận địa mà nó vừa gây ra. Không một bóng người. Bọn chúng đã chạy thoát, cả Phantom cũng thế.
Mercedes khó nhọc lôi hắn ta vào sâu trong bụi tre kín đáo. Những làn sương do Alfrien tạo ra phủ ướt cả một cánh rừng tre. Nó giúp chúng cảm thấy đỡ hơn và chờ cơ hội có thể đánh úp được bọn quỷ gian manh ấy.
“Tia cứu chuộc” – Luminous giương cây trượng của cậu. Một luồng ánh sáng chiếu sáng khắp bãi đất trống.
Ánh sáng dập tắt, Daniel nằm sóng soài trên mặt đất. Phía xa kia nếu nhìn kĩ, Luminous cũng có thể thấy được Mastema đang ngã nhào bất tỉnh
“Hay lắm ! Chính là nó !” – Freud bất chợt thốt lên
“Gì đấy !?” – Aran hỏi
“Hắn ta là quỷ đúng chứ ?” – Freud hỏi
“Phải” – Mercedes và Aran đồng thanh
“Vì quỷ cũng có một phần lớn yếu tố sức mạnh của bóng tối. Huống hồ gì hắn ta lại là một trong những chỉ huy của BlackMage. Ắt hẳn sẽ nhận toàn bộ sát thương của kỹ năng thuộc loại ánh sáng !”
“Phải rồi !” – Mercedes nói
“Còn tôi chả hiểu gì sất” – Aran nhíu mày
“GRỪ !!!!!” – Daniel gầm lên, cơ thể hắn tiếp tục lại chuyển hóa thành một màu đen – “HAAAAAAA !!!!!!” – Daniel bay lên cao và đâm sầm xuống mặt đất. Nhanh đến nỗi Luminous không kịp nhìn thấy. Bụi và đá bốc tung sang hai phía, nhường chỗ cho một dãy những chiếc đinh gai lũ lượt mọc lên. Chỉ đến khi Luminous kịp định hình lại mình. Những cái gai ấy đã mọc ngay trước mặt cậu.
“Coi chừng !!” – Eunwol nhảy cẫng lên né chúng
“HỰ !” – Luminous đã bị hắn đánh bặt ra xa và đâm sầm vào một tảng đá khiến nó bị bể làm đôi.
“Tên khốn này !!” – Eunwol nghiến răng, bàn tay siết chặt bộ móng đang đeo.
“Hãy lãnh cái này đi !!!!” – Khi cậu ta vừa xông tới. Ba con tinh linh hiện ra lũ lượt đâm, cào và chém con quỷ quái dạng ấy. Daniel bước từng bước lùi để né những đòn đánh của Eunwol. Hắn ta bất cẩn vấp vào một tảng đá mà ngã nhào ra phía sau. Thanh kiếm của một con tinh linh dừng lại ngay trước mặt của hắn.
“Hừ !” – Hắn nhếch môi cười khinh bỉ, đôi cánh chuẩn bị bung ra và bay lên để đánh bật Eunwol.
(Thôi chết) – Daniel trừng mắt nhìn xuống người hắn. Một đám những con tinh linh đỏ rực như máu đã trói cơ thể hắn lại, không thể nhúc nhích cũng chẳng thể di chuyển.
“HÂY DA !!!!!!!!!!!!!!” – Luminous teleport đến ngay trước mặt của Daniel. Một chiếc vòng được hình thành. Những mũi tên chói lòa trong ánh hào quang sắp sửa xuyên toạc qua cơ thể của hắn.
-ẦM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!-
Một cơn chấn động bùng lên dữ dội. Lòng mặt đất bị phá nát và nghiền ra thành từng hạt bụi nhỏ.
“Hừ hừ hừ….” – Làn bụi dày dần rũ xuống. Trước mặt Luminous, có nằm mơ cậu cũng không thể tưởng tượng được hắn ta vần còn tồn tại, hay chí ít là không bị một vết xước trên người hắn.
“Làm quái nào !!” – Eunwol sửng sốt
“Ngươi đánh giá cao kỹ năng của ngươi quá rồi cậu trai trẻ. Khi luồng sáng chết tiệt ấy vừa đâm xuyên qua con sâu đỏ lè kia cũng là khi ta được thả tự do. Chỉ một khoảnh khắc nhỏ thôi… nhưng chính nó đã giúp ta trốn thoát trong gang tấc… Khó tin lắm chứ nhỉ… Ha ha ha” – Daniel cười mỉa
“Tên chết bẫm !!!” – Luminous gầm lên, liên tục phóng ra vô số những mũi tên ánh sáng chói lòa vào người của hắn. Daniel né sang một bên. Hắn ta dùng rìu cào liên tục vào người Luminous. Đòn cuối cùng của hắn, một con quỷ há mồm ngoạm lấy cánh tay của cậu
“ARRRRRRRRRRRRR !!!!!!!!!!!!”
“Thôi chết mất !!!” – Freud hoảng hốt
“Sao vậy ?” – Phantom đã tỉnh dậy tự lúc nào
“Luminous vốn là người của Aurora, toàn thân đều thuộc về ánh sáng. Nếu một sức mạnh lạ bỗng xâm nhập vào cậu ta, cơ thể của cậu ta sẽ chống cự quyết liệt…”
“Vậy là tốt chứ…chúng sẽ tự khắc bị đá ra ngoài…” – Mercedes nói
“Mọi việc không đơn giản như vậy…Khi cơ thể gặp nguồn năng lượng lạ, một là nó sẽ bị tống ra, hai là cơ thể sẽ bị ăn mòn…có thể là cả cái chết. Trường hợp hy hữu duy nhất là BlackMage…Ông ta hoàn toàn bị ăn mòn bởi bóng tối nhưng vẫn còn sống sót..”
Luminous ngã đùng ra trên mặt đất. Cậu ta siết chặt lấy cánh tay trông vô cùng đau đớn.
“Thật là không giết ngươi không được !!!!” – Eunwol siết đôi bàn tay, liên tục cào lấy cào để vào người của hắn.
“Ngươi sẽ phải bị thịt dưới tay ta” – Daniel nhe răng cười, đôi mắt đỏ hỏn nhìn chằm chằm vào Eunwol.
“Tránh qua một bên đi Eunwol !!!” – Luminous gầm lên, bàn tay cậu đang hướng lên bầu trời. một thanh kiếm đang dần hình thành
“HAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!!!” – Cậu ta phóng thanh kiếm vào người của Daniel. Hắn ta gầm thét dữ dội, quằn quại đau đớn.
“Đúng như mình đã dự đoán, Luminous…” – Freud lẩm bẩm
“Sao thế hả Freud…?” – Phantom hỏi – “Chẳng phải hắn ta đã bị hạ hay sao !?”
“Không đúng… hắn ta không bị hạ…bởi ánh sáng. Thanh kiếm ấy, nó chứa đầy những năng lượng của bóng tối. Vì nguồn sức nạnh quá lớn, cơ thể của Daniel đã không chịu nổi dẫn đến cơ thể uể oải và bị trọng thương…”
“Chẳng lẽ….”
Thanh kiếm biến mất. Daniel đổ gục trên mặt đất. Hắn ta thở hồng hộc liên tục trong bầu không khí nặng trĩu
“Hãy nhớ đấy… ta không bỏ qua đâu.” – Daniel lết mình về phía Mastema. Bất thình lình biến mất. Ngay sau đó, Luminous ngã xuống bất tỉnh.
Lần sửa cuối bởi shinichikudo65, ngày 28-07-2015 lúc 10:22.
Truyện chữ [Fact or Fake] : Truyền thuyết MapleStory 1, 2 Siêu HOT Vô cùng HOT :3
Quyền viết bài
- Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
- Bạn Không thể Gửi trả lời
- Bạn Không thể Gửi file đính kèm
- Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
-
Nội quy - Quy định