Kết quả 1 đến 9 của 9

Chủ đề: [Fic]SangGung

  1. #1

    [Fic]SangGung

    _Mình viết tác phẩm này dựa trên những bộ phim cổ trang,cũng như kiến thức của mình về triều dại này,đây chỉ là một câu chuyện giã sử,mong sẽ làm hài lòng các bạn,cảm ơn
    Chương 1:Bước ngoặc cuộc đời
    Chap 1:Tình chị em nảy nở.

    Chosun là triều đại phong kiến cuối cùng trong lịch sử của đất nước Triều Tiên và Hàn Quốc.Đây là thời kỳ có thời kỳ có thể nói là ổn định và phát triển nhất của chế độ phong kiến
    Chosun có thể được biết là đất nước sùng nho bái phật.Có chế độ rạch ròi phẫn rõ trong nam khinh nữ.Xã hội Chosun chiệu ảnh hưởng của:Đạo Đức,Lí Học

    Có thể nói vào thời đại này,sự ảnh hưởng của phụ nữ ở thời đại này chỉ là con số không.Tuy nhiên,xuyên suốt lịch sử triều đại này đã có không ít bậc nữ nhân hào kiệt đứng lên đấu tranh,giành lại quyền lực từ tay các đấng nam nhi.Đây là câu chuyện giã sử giựa trên những nhân vật cổ trang mà tôi được biết,cả câu chuyện không có nhiều tư liệu tham khảo,nó được viết dựa trên sự tưởng tượng của tôi.

    _Triều Tiên Trung Tông năm trị vì thứ chín

    _Tại Hán Thành.Sau khi người vợ thứ hai của hoàng đế là Chương Kính Vương Hậu họ Doãn qua đời.Người dân đang xôn xao bàn tán

    _``Nè mấy ông bà biết gì chưa,nghe nói nhà vua sắp chọn chánh thất mới,nhưng không phải trong các vị phi tần hậu cung’’.Một người nông dân lên tiếng.

    _``Oh!Vậy hả,thế mà tui cứ tưởng lẽ lần này sẽ chọn trong hậu cung nữa chứ,không biết lần này,vị tiểu thư nhà nào sẽ gặp may mắn đây nhỉ’’.Một người phụ nữ nói

    _``Ai da!Các người quan tâm chuyện này làm gì,ai làm quốc mẫu không quang trọng.Cho dù vị quốc mẫu đó có tài giỏi đến đâu,thì cũng chỉ là tổng quản hậu cung thôi’’.Một người đàn ông.

    _``Phải,ông nói có lý đấy!’’.Mọi người đồng thanh.

    _Những người nông dân đời thường đó vẫn lạc quan với những gì đang xảy ra ở đất nước họ.Nhưng họ không biết rằng,đất nước của họ đang chuẩn bị xảy ra một trần cuồng phong bão tố từ việc mà họ cho là không có gì này.

    _Lúc đó,tại một khu nọ ở Hàn Thành.

    _``Á!’’.

    _``Ôi trời ơi!Em không sao chứ Trường Kim!’’.Một vị cô nương hoảng hốt lên tiếng.

    _``Ây da!Thật là xin lỗi Doãn tiểu thư,tiểu nhân thật vô ý,mong tiểu thư thứ tội’’.Trường Kim vội lên tiếng.

    _``HiHi,tiểu thư gì chứ,chúng ta là hàng xóm mà,em cứ gọi ta Bình Hy tỷ tỷ là được rồi’’.Bình Hy nhẹ nhàng lên tiếng.

    _``Sao có thể như thế được,tiểu nhân chỉ là con của một tiếu thiếp,sao có thể xưng hô như vậy với một tiểu thư quý tộc chứ’’.Trường Kim trả lời.

    -``Qúy tộc gì chứ,ừ đúng chị là quý tộc,nhưng em thấy đấy gia cảnh chị như thế nào,em à,gia cảnh và xuất than chị không quan trọng,cái chị quan tâm đó là chúng ta là bạn bè vậy thôi,em hãy xửa cách xưng hô đi.Không tỷ tỷ sẽ giận thật đấy
    ’’.Bình Hy nói

    -``HiHi,dạ vâng,muôi hiểu rồi thưa Bình Hy tỷ tỷ’’.Trường Kim vui vẻ trả lời

    _Mấy ngày sau,họ đi chơi với nhau


    _``Tỷ tỷ,sao nhà chị không mướn gia nhân’’.Trường Kim hỏi


    _``Tỷ tỷ dù sao cũng là con gái mà,con gái phải đảm đang việc nhà chứ,vả lại gia cảnh nhà tỷ ko thể đáp ứng điều đó’’.Bình
    Hy đáp

    _``Ôi,muội lại hỏi chuyện không đâu rồi,muội xin lỗi nhé’’.Trường Kim xấu hổ trả lời
    -``Hihi,không sao đâu’’.Bình Hy nói

    -``Trường Kim à,vậy gia thế của em như thế nào vậy kể chị nghe đi,tỷ tỷ muốn chia sẻ cùng muội,muội đừng sợ tỷ tỷ sẽ không nói với ai cả’’.Bình Hy nói

    -``Dạ vâng!Ông ngoại của muội làm quan dưới thời vua Thành Tông,sau này phò tá Yên Sơn Quân,nhưng do vua Yên Sơn tàn bạo nên đã bị các công thần truất phế và đưa thế tử Lý Dịch lên ngôi tức là chúa thượng bây giờ,ông muội bị ghép tội đại nghịch và bị xử tử bằng độc dượt.Gia đình bị tước đi than phận quy tộc,biến thành nô tỳ,mẹ muội lúc đó đã lưu lạc khắp nơi,sau đó về lại Hán Thành,được cha muội là Từ đại nhân của đô tổng phụ cưu mang vì nghĩa tình xưa,ông đã có vợ và có một con gái,nhưng ông đã lấy them mẹ và sinh ra muội’’.Trường Kim kể lại

    -``Thế sau đó thì sao ?’’Bình Hy hỏi

    -``Người vợ lớn sinh được một trai,một gái.Bà ta và những đứa con của bả luôn ức hiếp hai mẹ con muội.Cha thương hai mẹ con,nên đã mua cho mẹ con muội một căn nhà nhỏ ở đây.Hai mẹ con muội dọn tới đây sống’’.Trường Kim kể

    -``Chị nghe bác gái kể,có một sư thầy và một bác thợ làm giầy biết võ công đã giúp bác,bảo vệ bác khi bác mang thai em’’Bình Hy nói

    -``Dạ phải,sư thầy rất nhân từ và tốt bụng,còn bác thợ giầy không chỉ dạy em may vá làm giày mà còn dạy võ công cũng như cách sử dụng vũ khí cho em tự vệ’’.Trường Kim trả lời.

    -``Chà,vậy sau này muội có bảo vệ cho tỷ không đó’’.Bình Hy nói với giọng vui vẻ và có 1 chút trêu chọc

    -``Hihi,yên tâm đi,muội sẽ dung cả cái đầu của mình để bảo vệ cho tỷ’’Trương Kim vừa cười và nói

    -``Ế,tỷ tỷ ơi tỷ thấy cậu con trai ở xa xa đằng kia không,đó là ai vậy,em thấy cậu ta ăn mặc sang trọng,nên không giám làm quen’’Trường Kim nói với giọng sợ sệt.

    -``Đó là thiếu gia Hoàng Vương Quân,con trai của lĩnh nghị chính đại nhân,một người văn võ song toàn,giỏi lãnh đạo và quynh ấy vẽ tranh rất đẹp’’.Bình Hy nói

    -``Người đó đúng là một báu vật tỷ nhỉ’’.Trường Kim cười mỉm và nói

    -``Thế muội thích hắn à’’.Bình Hy quay lại vẻ mặt trêu chọc

    -``Ấy ấy,bậy bạ làm gì có,tỷ cứ nghĩ lung tung không à’’.Trường Kim đỏ mặt trả lời.

    -Bỗng người thiếu gia đó nhìn thấy hai cô bé,liền mỉm cười và chạy lại gần.

    -Trường Kim và Bình Hy vẫn thản nhiên cười đùa,họ không biết rằng,cuộc gặp gỡ giữa ba người bọn họ là một cuộc ác duyên,kéo theo lòng hận thù,sự đau khổ, giằng xé,bi kịch, nỗi đau đi theo họ suốt cuộc đời.

    -END CHAP 1 .
    Lần sửa cuối bởi hoangthaolien1996, ngày 07-01-2013 lúc 13:54.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37
    Nếu gạch đầu dòng thì không nên thêm dấu ngoặc kép, còn sai chính tả, sau dấu câu nên có khoảng trắng, tên chương nên lớn hơn phần nội dung từ từ rồi đoc sau
    Lần sửa cuối bởi bonghongdammau, ngày 01-01-2013 lúc 23:36.

  3. #3
    Nói thế nào nhỉ, lời văn thì tốt rồi, anh thì không thích thể loại dã sử của Trung Quốc, Hàn Quốc cho lắm . Hi vọng Eria viết về dã sử Hàn Quốc nhưng mà sẽ tìm được những nét riêng và mới chứ không giống hệt phong cách dã sử mà anh được xem trên TV ^^! anw, ra chap mới nhanh nhé

  4. #4
    Chap 2: Biến cố

    _ Hoàng Vương Quân thiếu gia chạy lại gần hai cô bé, cậu thiếu gia này thật khác với những gì mà người ta tưởng tượng. Các thiếu gia con nhà quan vốn đã quen với cuộc sống được nuông chiều, sống trong nhung lụa,muốn gì được nấy, không bao giờ phải vận động cơ thể, nên cơ thể thường ốm yếu. Riêng Hoàng Vương Quân, phải nói rằng cậu ta là một cậu bé mạnh mẽ, rắng chắc, ra dáng con nhà võ .

    _ Hihi,chào hai muội.-Vương Quân cười một cách niểm nở và nói

    _ Trường Kim liền chập hai tay lại và chào với một vẻ ngoài kính trọng và trang nghiêm.

    _ Tiểu nhân xin thỉnh an thiếu gia.-Trường Kim nói với giọng ngập ngừng.

    _ Chào quynh.-Bình Hy nói với một giọng vui vẻ.

    _ Bình Hy quay qua Trường Kim và nói.

    _ Muội đừng dùng kính ngữ nữa, quynh ấy cũng như tỷ thôi, đều không phân biệt sang hèn.

    _ Muội chắc là Trường Kim, quynh là Vương Quân.-Vương Quân nói một cách vui vẻ.

    _ Dạ vâng, thật là vinh hạnh cho tiểu nữ.-Trường Kim ruột rè trả lời

    _ Muội hãy sửa cách xưng hộ đi, quynh không thích chúng ta nói chuyện mà cứ phải xưng hộ là thiếu gia và tiểu nữ như vậy, nghe kỳ lắm, nếu muội mà còn vậy quynh sẽ giận thật đấy.-Vương Quân nói với giọng ra lệnh.
    Họ đứng nói chuyện một cách vui vẻ và cười đùa, cả ba người và khung cảnh lúc đó đẹp như một bức tranh.

    Vài ngày sau, tại nhà của Bình Hy , có một lão gia ngồi kiệu lớn ghé thăm.

    _ Phán phủ sự đại nhân sao hôm nay lại ghé thăm nhà tiểu nhân, đây đúng là một vinh dự lớn. - Cha của Bình Hy nói

    _ Doãn đại ca, chúng ta dù gì cũng là bà con, huynh cần gì khách sáo như vậy. - Phán phủ sự nói

    _ Sao đại nhân lại nói vậy, tôi chỉ là một tên lính gác, làm sao có thể chứ. - Cha của Bình Hy nói.

    _ Quynh cứ như vậy mãi, mà thôi hôm nay đệ đến là có một chuyện đại sự muốn bàn với huynh.- Phán phủ sự lại nói.

    _ Chuyện gì thưa đại nhân ?. - Cha Bình Hy thắc mắc.

    _ Có lẽ sắp tới, huynh sẽ đổi đời đấy. - Phán phủ sự nói với một giọng nham hiểm.

    _ Ý đại nhân là sao ? . - Cha Bình Hy vẫn chưa tỏ.

    _ Cháu gái ta là Vương hậu Chương Kính đã không còn trên cõi đời này nữa, nó vừa sinh xong nguyên tử thì đã nhắm mắt xui tay. Haiz. - Phán phủ sự vừa nói vừa thở dài.

    _ Trung điện nương nương đức cao trọng vọng nhưng sao lại qua đời quá sớm như vậy, ông trời quả thật không có mắt. - Cha Bình Hy đáp lời

    _ Vì chuyện nương nương của chúng ta bất ngờ qua đời, ta mới đến đấy nhờ huynh 1 chuyện. - Phán phủ sự nói.

    _ Xin đại nhân cứ nói, dù thịt nát xương tan tiểu nhân sẽ cố gắng hết mình. - Cha Bình Hy nói vs giọng nghiêm trang.

    _ Nghe thiên hạ đồn rằng, huynh sau khi lấy vợ thì sinh được hai nam và một nữ, nghe nói tiểu nữ của huynh được đồn là cầm kỳ thi họa, sắc nước hương trời. Ta định sẽ chọn nó trong gia tộc họ Doãn chúng ta để làm Trung Điện. Phán phủ sự nói

    _ Đại…đại nhân, ý ngài là. - Cha Bình Hy ngập ngừng.

    _ Phải, ý ta là, con gái huynh sẽ trở thành quốc mẫu của đất nước Chosun này,hahaha. - Phán phủ sự vừa nói và cười to.

    _ Tiểu nhân sẽ không bao giờ quên ơn đại nhân. - Cha Bình Hy vừa cười và khóc

    _ Vậy thôi, ta về nhé, huynh hãy chuẩn bị thông báo tin này cho con gái mình đi.- Phán phủ sự nói.

    _ Dạ vâng ! Thưa đại nhân. - Cha Bình Hy đáp lời.
    ``Vậy là coi như ta đã tiềm được một cái bức bình phong tốt bảo vệ cho nguyển tử rồi, ha ha’’. Phán phủ sự nghĩ thầm

    Đêm đó tại nhà của Bình Hy.

    _ Thưa cha, cha gọi con có gì dặng dò ạ. - Bình Hy lễ phép nói

    _ Bình Hy, ái nữ của cha, cha có chuyện muốn nói với con. - Cha Bình Hy nói với giọng bùn bã.

    _ Hôm nay, Phán phủ sự đại nhân là một người bà con của chúng ta và chính là chú của cố Trung Điện nương nương. - Cha Bình Hy kể.

    _ Thưa cha, một người cao quý như thế, tại sao lại ghé thăm hàng xá thấp hèn của chúng ta? . - Bình Hy hỏi.

    _ Ông ấy muốn cho gia đình ta một cơ hội đổi đời. - Cha Bình Hy nói .

    _ Đổi đời, nghe thật kỳ lạ, từ ngày cha bị bãi chức lĩnh quách lĩnh phủ sự của cấm phủ, ông ta đã không còn quan tâm tới chúng ta, đã vậy lúc chúng ta khó khắn ông ta cũng không đếm xỉa tới, nhưng tại sao bây giờ ông ta lại tốt với chúng ta như vậy.Bình Hy nói với giọng vừa tức giận và lo lắng.

    _ Con à! Con có muốn làm quốc mẫu không. - Cha Bình Hy nói

    _ Cha… cha đang nói gì vậy ?. Bình Hy nói một cách sửng sốt.

    _ Như con đã biết, quốc mẫu mới mất là người của dòng họ ta, bà ấy đã mất và để lại vương tử một thân một mình, Phán phủ sự muốn chọn một người con gái trong dòng họ ta lên làm Trung Điện để bảo vệ nguyên tử và gia tộc, người mà ông ấy chọn chính là con. - Cha Bình Hy nói

    _ Và cha đã đồng ý. - Bình Hy tiếp lời.

    _ Phải, cha đã đồng ý nhờ ông ấy giúp đỡ, trong kỳ tuyển chọn tiếp theo,con sẽ trở thành quốc mẫu. - Cha Bình Hy nói với giọng cương quyết.

    _ Cha…cha,sao cha lại đối xử như vậy với con. - Bình Hy nói với giọng đau khổ.

    Cha Bình Hy nhìn cô với ánh mắt bùn bã, đôi mắt ông bắt đầu chảy nước mắt, ông ôm chặt Bình Hy và ông bật khóc.

    _ Cha xin lỗi con gái của cha, cha hoàn toàn không muốn vậy , nhưng vì sự an nguy của gia tộc ta, cha không thể không làm, mong con hãy tha thứ cho cha. Cha Bình Hy vừa khóc, vừa nói .

    _ Cha…, cha không cần phải khóc, là tại con gái bất hiếu, con đã không hiểu được lòng cha. - Bình Hy bùn bã nói.

    _ Cha đừng khóc nữa, cha hãy an tâm mà ngủ đi, con hứa với cha, tuy con có hàng trăm hàng vạn lần không muốn đi, nhưng con vẫn sẽ cố hết sức, vì cha, vì hai huynh của con, vì gia tộc họ Doãn của chúng ta. - Bình Hy nói.

    _ Cha cảm ơn con, cha vô cùng cảm ơn con. - Cha Bình Hy mừng rỡ vì con gái mình đã đồng ý.

    _ Con chỉ mong rằng, Phán phủ sự sẽ giữ đúng lời hứa, bảo vệ cho gia đình chúng ta, con không cần gì cả, chỉ cần cha và hai huynh khỏe mạnh và bình yên là được rồi. - Bình Hy nói.

    _ Ông ấy chắc chắn sẽ giữ đúng lời hứa, con hãy an tâm đi. Cha Bình Hy nói

    _ Dạ vâng ! - Bình Hy vừa nói và trên môi nở một nụ cười như đã yên lòng .

    _ Ngày mai cha sẽ báo lại với Phán phủ sự, thôi con hãy nghỉ ngơi đi. - Cha Bình Hy vừa nói và nở một nụ cười.
    Bình Hy bước ra khỏi phòng cha mình, lòng cô bây giờ như nặng trĩu, cô buồn bã bước ra cái sân nhỏ trước ngỏ, hướng mặt lên trời, cô chăm chú nhìn những vì sao đang lấp lánh, nước mắt cô lại từ từ chảy ra. Cô lẩm bẩm

    _ Trường Kim…Trường Kim. - Cô nói với giọng nhỏ và nghẹn ngào

    END Chap 2
    Lần sửa cuối bởi hoangthaolien1996, ngày 07-01-2013 lúc 15:02.

  5. #5
    Chap 3 : Sự chia ly.

    Một buổi chiều đẹp trời của một ngày cuối thu.

    _ Muội tới rồi sao. - Tiếng của Bình Hy buồn bã gọi người tỷ muội thân thiết của mình.

    _ Dạ vâng ! - Trường Kim vui vẻ trả lời.

    _ Trường Kim à, ngày hôm nay tỷ tỷ gọi muội đến đây là có chuyện quan trọng cần nói với muội. - Bình Hy nói.

    _ Chuyện quan trọng ? Tỷ tỷ à thật ra là có chuyện gì vậy ? – Trường Kim nói với một cách lo lắng .

    _ Tỷ tỷ sắp phải đi lấy chồng rồi. Hức…hức . - Bình Hy nói với một cách nghẹn ngào, hai hàng nước mắt lăn dài trên gương mặt của cô.

    Trường Kim cười nhẹ và nói .

    _ Sao tỷ lại khóc, con gái khi đến tuổi thì phải cài trâm buộc tóc đi lấy chồng là chuyện đương nhiên mà, muội nghĩ là tỷ phải vui chứ. – Trường Kim nói.

    _ Nhưng mà người tỷ lấy không phải là một người đàn ông bình thường! – Bình Hy hét lên

    Trường Kim ngạc nhiên, gương mặt của cô nhìn Bình Hy bắt đầu thay đổi. Cô hỏi Bình Hy.

    _ Vậy thật ra người đó là người như thế nào ? Và người đó là ai ? . –Trường Kim nói

    _ Là người có địa vị cao nhất ở xã hội này, nằm trong tay quyền sinh quyền sát đối với mọi người, đồng thời là cha của hàng vạn người dân ở nước Chosun chúng ta. Đó là chúa thượng điện hạ. – Bình Hy nói .

    Trường Kim vẫn cười và nói.

    _ Vậy thì tỷ sẽ trở thành quốc mẫu rồi, nhưng sao tỷ lại đau buồn như vậy, đây…đây là một việc quả thực là một việc đại hỷ mà. Trường Kim nói.

    Bình Hy đặt hai tay lên vai Trường Kim và nói.

    _ Trường Kim à muội vẫn không hiểu sao, đột nhiên tại sao tỷ lại có được vinh dự lớn này chứ, thúc phụ của tỷ là Phán phủ sự đại nhân lại không chọn ai khác làm Vương Phi của chúa thượng mà lại chọn tỷ, phải vì họ đã tính toán tất cả, tỷ chẳng qua chỉ là một Vương Hậu bù nhìn, tỷ chẳng khác gì tấm bình phong được dựng lên để giữ vững quyền lực cho họ. – Bình Hy nói một cách lớn tiếng.

    Trường Kim bây giờ mới tỉnh ngộ và cô đứng sững người ra.

    _ Muội biết tỷ chưa thấy mặt hoàng thượng bao giờ cả, làm như vậy không khác gì tỷ cưới một người mà mình không hề yêu, còn nữa một Trung Điện bù nhìn sẽ luôn sống trong sự lo lắng, ăn không ngon, ngủ không yên, vì không biết lúc nào sẽ bị truất phế, bị đuổi về tư gia và bị ban cho thuốc độc,tỷ biết trở thành quốc mẫu của ao ước của cả hàng trăm nghìn người phụ nữ trên thế gian này, nhưng riêng tỷ, tỷ không cần, tỷ chỉ ước có được cuộc sống như trước đây, không lo âu, không phiền muộn, cùng muội ngày ngày chơi đùa. – Bình Hy vừa nói vừa khóc.

    _ Muội…muội xin lỗi tỷ, muội đã không hiểu tỷ nghĩ gì, muội chỉ nghĩ rằng, nếu tỷ được yên bề gia thất thì tỷ sẽ rất hạnh phúc. – Trường Kim rơm rớm nước mắt và nói.

    _ Thôi được rồi, không sao đâu, dù gì muội vẫn còn nhỏ, muội vẫn chưa hiểu được cuộc sống này nó khốc liệt và tàn ác như thế nào. – Bình Hy nói.

    _ Cái tỷ lo lắng, là chúng ta sẽ xa nhau, tỷ nói thật tỷ không muốn xa muội và tỷ không an tâm để muội ở lại môt mình. – Bình Hy nói với giọng buồn và lo lắng.

    _ Tỷ tỷ, muội biết tỷ thương muội, muội biết tỷ trân trọng tình tỷ muội giữa hai chúng ta, nhưng Bình Hy à, chúng ta chỉ là phận nữ nhi, chúng ta không có thực quyền gì cả, vả lại chuyện tỷ đồng ý làm Trung Điện là vì cứu gia tộc tỷ, chuyện này liên quan đến sự tồn vong của nhiều người, chúng ta không thể ích kỷ chỉ vì bản thân mà bỏ mặc họ. – Trường Kim nói.

    _ Trường Kim à. Bình Hy nói

    Hai cô bé ôm chầm lấy nhau, vì họ biết rằng đây cũng có thể là lần cuối cùng họ ôm nhau, cả hai đều khóc, họ chỉ mới thân với nhau được một thời gian, nhưng tình cảm của họ dành cho nhau thì rất nhiều.

    Bình Hy lấy trong người ra một miếng ngọc bội hình tròn.

    _ Đây là tín vật mẫu thân tỷ trước lúc lâm chung cho tỷ.

    _ Tỷ quý nó như sinh mạng của mình, nhưng bây… Bình Hy nói

    Dứt lời cô bẻ đôi miếng ngọc bội kia .

    _ Tỷ tỷ, sao lại làm như vậy, nó rất quý với tỷ mà. – Trường Kim ngạc nhiên và nói.

    _ Bây giờ xa nhau, không biết khi nào chúng ta gặp lại nhau, hôm nay tỷ bẻ miếng ngọc này làm hai. Một nửa tỷ giữ lấy, một nửa cho muội, để chứng minh rằng, chúng ta không bao giờ quên nhau, dù tỷ có là ai đi nữa, khi nhìn miếng ngọc bội muội hãy nghĩ đó là tỷ và tỷ cũng vậy. Và sau này nó cũng là tín vật, cho chúng ta nhận ra nhau. – Bình Hy nói.

    Nói xong cô đưa nửa miếng ngọc kia cho Trường Kim, Trường Kim đưa hai tay nhận lấy.

    _ Tỷ tỷ, xin tỷ hãy đợi muội, muội đã từng hứa là sẽ không bao giờ để tỷ một mình cả, vì vậy xin tỷ hãy đợi muội. – Trường Kim nói

    _ Muội…muội nói vậy là sao ? Đừng nói với ta rằng muội sẽ vào cung làm cung nữ. Bình Hy nói một cách hốt hoảng.

    _ Phải! Muội sẽ vào cung làm cung nữ. Trường Kim trả lời.

    _ Không được, không được, tỷ hoàn toàn không đồng ý muội làm như thế này, muội có biết làm cung nữ thì sẽ như thế nào không.

    – Bình Hy nói.

    _ Muội biết chứ, muội cũng như tỷ, sẽ là một người đàn bà của chúa thượng, nếu không được ngài sủng hạnh, muội sẽ thủ tiết sống cả đời với thân phận thượng cung và khi về già sẽ phải ra chùa ở và chết ở đó. – Trường Kim nói.

    _ Biết là như vậy, sao muội còn muốn làm. – Bình Hy nói

    _ Còn Hoàng Vương Quân đại ca sẽ ra sao, tỷ biết qua cách nói chuyện của muội, muội đã thương hắn rồi phải không? – Bình Hy nói.

    _ Đúng muội đã thương quynh ấy, nhưng muội không thể chỉ vì bản thân mình mà vứt bỏ tình tỷ muội giữa chúng ta, vả lại với một người địa vị cao quý như vậy, muội không bao giờ nghỉ rằng sẽ được ở bên quynh ấy, cho dù được ở bên cạnh quynh ấy, muội chỉ làm phiền quynh ấy hơn thôi. – Trường Kim nói.

    _ Trường…Trường Kim. – Bình Hy nói.

    _ Vì vậy, xin hãy để muội dùng quãng đời còn lại của mình để hầu hạ Trung Điện nương nương, vị Trung Điện muội ngưỡng mộ và kính trọng nhất. Muội sinh ra với thân phận ty tiện, nhưng muội mong rằng nương nương sẽ chấp nhận muội – Trường Kim nói.

    Nói xong, Trường Kim liền hành đại lễ với Bình Hy.

    _ Trường…Trường Kim, muội hãy đứng dậy đi, có được một người tỷ muội như thế này, tỷ quả thật đã không còn mong ước gì hơn nữa. – Bình Hy nói một cách cảm động.

    _ Được, tỷ nhất định sẽ chờ muội, chờ ngày muội trở lại bên cạnh tỷ, nhưng Trường Kim à khi vào cung tỷ không thể lo cho muội được, thứ nhất sẽ làm cho muội bị chú ý và gặp nguy hiểm, vả lại tỷ luôn bị người ta giám sát nhất cử nhất động. Nhưng tỷ tỷ sẽ sớm tìm cách liên lạc với muội, muội phải cẩn thận đấy nhé. – Bình Hy dặn dò .

    _ Dạ vâng ! Muội hiểu rồi. – Trường Kim nói.

    _ Còn Hoàng Vương Quân, muội định thế nào ? Bình Hy nói .

    _ Sự thật lúc nào cũng phũ phàng cả tỷ à, nhưng muội nghĩ rằng, quynh sẽ sớm quên muội thôi. – Trường Kim

    _ Tỷ biết, vứt bỏ người mình yêu mà trong lòng mình không muốn nó đau đớn như thế nào. – Bình Hy nói

    _ Muội biết chứ, nhưng có lẽ muội sẽ dần quen thôi. Trường Kim nói .

    _ Uh! Thôi đã trễ rồi, tỷ cũng phải về đây, một ngày nữa sẽ đến ngày tỷ đi, mong ngày đó muội sẽ đến tiễn tỷ chứ. – Bình Hy nói

    _ Muội sẽ đến, tỷ nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, muội mong được thấy tỷ khoác lên mình bộ đại lễ phục của quốc mẫu. – Trường Kim nói.

    _ Uh! Tỷ đi đây. Bình Hy nói

    Bình Hy quay đầu đi, Trường Kim nhìn theo bước chân của tỷ tỷ mình và hình dáng khuất dần ở phía cuối con đường.

    END CHAP 3

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37

  7. #7
    Mình không hiểu ý bạn nói lắm, bạn có thể nói tiếng việt được không

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jul 2012
    Đang ở
    Gia Bình, Bắc Ninh
    Bài viết
    247
    Rep Power
    12
    nhanh thế đọc sau .


    Link truyện : Tái Sinh

  9. #9
    Truyện hay lắm, cố gắng nha bạn

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •