Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 21

Chủ đề: [fic ] time travel

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    3,512
    Rep Power
    2162

    [fic ] time travel

    Chap 1
    Vỡ tan

    Ngày 24/12



    “ Khỉ gió thật hôm nay là ngày 24 , tối nay là Noel rồi vậy mà giờ mình lại trễ học..”
    Lavia chạy vội xuống cầu thang miệng hét lớn

    “ Mẹ ơi con chễ rồi, con sẽ ko…đội cái mũ đỏ chóe đó đâu…”.

    Cậu chạm chân xuống nhà bếp và tính đi cửa sau

    “ hâyzzz… năm nào cũng thế kiểu nào cũng có 1 cãi mũ để ngâ bên 1 dĩa kẹo to tướng cho mình”.

    Nhưng khi cậu xuống đó…cậu thấy Bố cậu đang đội chiếc mũ đỏ cùng với mẹ cậu bên 2 dĩa kẹo to tướng…Ko hề có dĩa và nón của cậu.

    “ Có gì đó ko ổn”

    cậu bước ra ngoài vườn hét lớn

    “ Con chào bố, mẹ…”

    Cậu nghĩ thầm đứng chờ ngoài bãi cỏ

    “ Kiểu nào Bố cũng hét lên chúc may mắn cho coi…”

    Cậu chờ 1 lúc nhưng ko có tiếng đáp chá, tiếng còi xe bus kêu lên – xe sắp khởi hành.
    Lúc chạy qua cậu thấy có 2 người đqang nhìn cậu 1 cách chăm chú…Cậu chợt quay qua khi thấy người tóc vàng kia sao giống y như cậu

    “ Hở ? chắc mình nhìn nhầm”

    Họ đã biến mất.Cậu chạy vội đến lúc người cuối cùng bước lên xe và giơ vé xe bus lên. Sờ vào túi cậu chợt nhân ra

    “ Chết rồi…mình quên vé xe bus tháng rùi, ko kịp nữa đành lao lên vậy”

    Cậu lao lên lỡ tay húc ngã 1 anh chàng đang tính leo lên và nói với bác soát vé

    “ Con xin lỗi hôm nay con quên vé..Ơ xin lỗi anh”

    Người soét vé ko hề trả lời ông ta cúi xuống đỡ người vừa ngã lên

    “ Anh có sao ko ? “

    “ Tôi ko sao ? cám ơn bác”

    Anh ta xoay đầu như đang tìm kiếm nguyên nhân của cũ ngã. Lúc này Lavia chợt nhận ra có gì đó bất ổn vào ngày hôm nay, cậu tiến tới ghế của con bạn luôn chưa chỗ cho cậu. Thật lạ nó đang ngồi chung với 1 đứa khác. Cậu hơi phật ý hét lên

    “ Này landa hôm nay cậu quên ks chỗ cho tớ à ?”

    Cô gái vẫn ko nói gì, mắt nhìn về trước mặt. Bực mình cậu lay mạnh tay con bạn. Mặt nó ngơ ngác xoay xoay đầu và rồi như chợt nhận ra cậu đang ở đó. Tự dưng nó đứa tay lên đầu như vừa nhận 1 cú đau đầu ghê lắm

    “ Ơ Ờ…Lavia đó sao, tớ xin lỗi hôm nay tớ mẹt quá…tớ xin lỗi vì quên cậu. Này Hatsu cậu có thể để cho Lavia…”

    “ À ko sao tớ đứng cũng được”

    Lavia nhăn mặt và đứng bám vào sợi dây cho người đứng trên xe

    “ Cứ như hôm nay mình vô hình với cả thế giới vậy. Nhưng ko sao hôm nay kiểm tra bài về nhà…mình chưa làm…chắc chắn cô Maria sẽ nổi cơn tam bành cho coi “.

    .
    .
    .
    .


    Trong lớp học “…Lara, Luri…”

    Lavia ngồi tái mặt chờ cô điểm danh đến tên nó, nó nhìn xung quanh tất cả lớp đã đứng lên trừ nó vì chưa làm bài

    “ Hic cô sẽ ko thể quên tên mình vì tên mình chót bảng…mà cả lớp cũng làm rùi, còn mỗi mình..”

    Nhưng ko hề có tên nó được điểm.

    “ Cái quái gì thê này !!! Cả lớp chưa làm bài sao !?”

    Nó ngước lên ngạc nhiên khi cô ko điểm danh nó, có gì đó thôi thúc trong lòng, nó bật dật hét to hết cỡ

    “ Thưa cô…cô chưa điểm danh em…”

    Vừa nó nó vừa lao lên bàn giật tay cô nó. Cô giáo mặt tự dưng đờ đẫn quay qua nhìn nó và cũng chịu 1 cái gì nhức đầu ghế gớm

    “ Ơ chào em…em là “

    “ Thưa cô em là Lavia đây…Lavia"

    Cô đỏ mặt, rút 1 cây viết ra dò bảng điểm danh, rùi ghi tên nó vào như là tên nó chưa hề có ở đó

    “ Chúc mừng em Giáng sinh vui vẻ. Em sẽ sớm quen với nơi này thôi…”

    “ Là sao ạ thưa cô ? “

    “ Vì cô chắc em chuyển đến trường mới này ngay noel nên chắc buồn lắm…Em mới đến nên cô sẽ ko kiểm tra bài đâu ?”

    Lavia ngạc nhiên, nhưng o nói gì nó về chỗ

    “ Chắc chắn đây là 1 trò đùa”

    Và những tiết học chôi qua, mọi thứ càng ngày càng tệ hơn

    _Tiết Toán

    Thầy viết lên 1 bài rất khó trên bảng rùi hét

    “ Ai làm được tôi sẽ tặng 10 điểm làm quà noel”

    Ko ai giơ tay cả, nó đứng dậy quơ tay…

    “ Thầy em…”

    Và nó thấy Thầy chẹp miệng quay lên giải bài

    -Tiết Sử

    Lớp trưởng đứng lên bài sách

    “Đây là sách giáo khoa mới sẽ dùng sau noel..”

    Nó nói và đi phát khắp lớp, nhưng khi đến chỗ Lavia, thì nó đi qua như ko hề có ai ở đó
    Lavia tức điên lẩm bẩm

    “Chắc chắn đây là trò ác ý mừng noel của tên nào đó”

    Nó quay qua nhìn nhưng chả có cái miệng nào cười, hay ánh mắt liếc xéo nào cả…Nó tức mình giựt quyển sgk. Lớp trưởng cũng chẳng hề để ý về quyển sách đã biến mất…nó phát quyển cuối và đi ngược lên. Lavia tức sôi máu nó nhìn vào cái mấy trang sách Lịch Sử quen thuộc mà nó biết tỏng

    “Cái quái gì thế này…tất cả đều in sai bét”


    Nó cầm quyền sách chạy lên ném bịch lên bàn giáo viên và hét lên

    “ Thưa thầy…sao lịch sử in sai bét thế này…”

    Ông thầy chả nói năng gì, tiếp tục quảng cáo về noel..Nó điên máu đấm vào vai ông thầy, rồi luống cuống nói

    “ Em xin lỗi”

    Nhưng ông thầy chỉ xoay đầu nhìn khắp nơi rùi nói tiếp. Sửng sốt và tức dận, khó hiểu cùng sợ hãi…nó lao ra ngoài lớp và quay lại

    “ Em cụp học đây”

    Ko có tiếng trả lời, nó nút nước bọt dạo bước đến thư viện

    .
    .
    .
    .
    .


    Nó kiếm hết quyển này đến quyển khác, số sách chất ngày 1 cao lên trên mặt bàn của thư viện

    “Cái gì ko có ẩn bản nào đúng với lịch sử cả sao !!! làm sao sách lịch sử viết linh tinh thế này “

    Có tiếng vỗ tay vang lên, 1 con người xuất hiện trên cái bàn của quản thư – trước mặt ông ta nhưng ông ta chả nói năng gì. Lavia quay lại nơi có tiếng vỗ tay, mắt ngạc nhiên

    “ Anh là ai ? “

    Người thanh niên với mái tóc nhuộm sắc xanh kỳ lạ – nó dị thường nhưng lại hài hòa với ánh sáng của nơi đây đến tự nhiên mà kỳ dị, hắn bước xuống đất và mỉm cười tiến lại

    “ Ta là ai sao? Ta tưởng câu hỏi phải là…ờ…”Vì sao ko có ai để ý” ờ…”nhìn thấy được tôi” chứ ?”

    Cậu nhóc tóc vàng mắt ngạc nhiên

    “ Cái cái…gì làm sao ông biết”

    Bước xuống từ chồng sách tiến đến chỗ Lavia, mặt khuất vào bóng tối

    “ Ta biết…biết chứ…Ban đầu mọi người chỉ ko để ý đến cậu, nhưng cậu hét to lên hay lay họ - họ sẽ nhận ra cậu tồn tại. Nhưng mọi thứ sẽ nghiêm trọng dần lên và ko chỉ dừng ở đó. Và rồi họ sẽ hoàn toàn ko thấy cậu nữa, ko hề cảm thấy cậu dù cậu có làm gì đi nữa…Rồi chợt nhiên họ nhận ra cậu, nhưng họ chả biết cậu là ai. Nhưng rồi nó sẽ quá thật mau và rùi bụp cậu biến mất như chưa hề tồn tại trong dòng lịch sử và ký ức…”

    Lavia miệng há lớn

    “Ông, ông đang nói điều…điều gì thế ko, ko thê nào…làm sao có, có thể làm 1 sinh vật biến mất khỏi lịch sử ?”

    Người thanh niên tóc xanh bước đến giơ quyển sách kế bên Lavia lên

    “ Vì lịch sử đã bị thay đổi ?”

    “ Làm làm sao có thể ? Bức hình đó là thế quái nào”

    Nó chỉ về phía tấm ảnh hình dạng Tháp Oribis vỡ tan hoang

    “ Thời gian đã bị phá vỡ? Ngày tận thế đang đến gần…rất gần.”

    “ Ông đang lảm nhảm gì thế? Chắc chắn đây là 1 gameshow truyền hình lừa đảo phải ko? ”

    Người thanh niên ấy giơ tay lên và 1 lỗ xoáy hiện ra, trong tích tắc 1 con hổ răng kiếm xuất hiện

    “ Vậy có gameshow nào có thể đem 1 con hổ răng kiếm từ thời tiền sử đến ko? Chắc là ko rồi? giờ thì hãy yên đó mà nghe đây, ko thì ta sẽ bảo nó cắn đấy”

    Lavia nút nước bọt

    “ Vậy ông muốn nói gì về thời gian? Ngày tận thế ?”

    “ Ta ko còn nhiều thời gian nữa nên ta sẽ cố gắng giải thích ngắn nhất. Cậu biết đó thời gian ko phải là 1 dòng chảy thẳng đâu. Nó là 1 chuỗi vô vàn những dải có thể xuất phát từ cùng 1 điểm hay ko cùng 1 điểm chúng cứ thế mọc ra khắp nơi. Thời gian ko là tuyệt đối, nó có thể bị thay đổi và khiến cho lịch sử đổi thay. Lịch sử được thay đổi sẽ tạo ra 1 phiên bản mới cho thế giới tương lai cậu hiệu ko “

    Lavia nói

    “ Ko? Phiên bản và cùng xuất phát từ 1 điểm là sao ?“

    “ Ví dụ giống như khi cậu ném 1 hòn đá đi vào thư viện này vậy. Có thể nó sẽ va vào cửa sổ và vỡ toang. Có khi nó sẽ va vào cây nến làm lửa tràn ra. Nhưng cũng có khi hòn đá chỉ đơn tuần là rơi xuống. Bình thường thời gian luôn bị thay đổi, mỗi thay đổi sẽ sinh ra 1 phiên bản lịch sử khác nhau, mỗi phiên bản chính là 1 dãy thời gian và tất cả đều xuất phát từ 1 điểm là việc cậu ném đá chả hạn !? Nhưng vào lúc này có gì đó trong lịch sử đã xảy ra vô cùng đáng sợ…khiến cho lịch sử bị đổi thay 360 độ và khiến tương lai rơi vào 1 phiên bản lịch sử khác. Thời gian sẽ cố gắng bảo vệ chính nó và lịch sử, nó sẽ dãn ra, co vào và đổi thay và rồi đứt phụt đâu đó. Chính chỗ này đã tạo ra lỗ hổng thời gian, lỗ xoáy sẽ hút hết những gì ko thuộc về phiên bản lịch sử mới…“

    Người đàn ông ấy bỏ lửng rồi im lặng 1 lúc lâu

    “ Ý ông là quá khứ đã bị thay đổi và tôi sẽ bị biến mất sao ?”

    “ Ta rất tiếc nhưng đó là sự thực”

    Lavia hét lên, tay nó đưa lên đầu và sới tung mái tóc vàng óng

    “Khônggggggg đây, đây chỉ là 1 trò chơi mà thôi…ko thể nào…”

    Nó lao ra ngoài thư viện chạy mất

    .
    .
    .


    Lavia lao vào nhà hét lên trước mặt mẹ nó

    “ Mẹ ơi, con cúp học này !?”

    “ Cháu là ai? Cô đâu phải mẹ cháu đâu ? “

    Nó bỗng thấy mắt ươn ướt nơi go má, cố nhắm mắt thật chặt nó lao lên ôm vồ lấy người phụ nữ đó

    “ Cháu, cháu làm gì thế…”

    “Mẹ…”

    Rồi nó cảm thấy có gì kó đúng, nhăn mặt nó mở mắt ra…

    “ Mẹ, mẹ đâu rồi…”

    Mẹ nó biến mất, ko gian tự dưng trở nên yên tĩnh vô cùng…Rồi tất cả màu sắc biến mất chỉ còn trắng và đen…Một lỗ xoáy khổng lồ xé toạc không gian xuất hiện và hút hết mọi thứ. Ko gian đứt vỡ vỡ, nổ bùng ra, vỡ tan tành thành những khe nứt màu đen..

    “AAAA… tay chân mình…”

    Nó hét lên khi bản thân nó đang mờ đi

    Người đàn ông kỳ lạ xuất hiện đeo phụp vào tay nó 1 cái đồng hồ màu đen và cả 2 xoắn vặn biến mất

    .
    .
    .
    .

    Ngày 24/12 một lần nữa

    Lavia và người đàn ông ấy đang đứng trên vỉa hè nhìn chính Lavia của sáng hôm đó chạy ra từ đằng xa. Người đàn ông ấy bắt đầu nói

    “ Giờ thì cậu tin tôi tồi chứ? Liệu có gameshow nào có giải thưởng này ko? 1 vé bay về quá khứ đây này”

    Lavia mắt khuất vào bóng tối

    “ Vậy vậy là chỉ vài tiếng nữa thôi ngày tận thế sẽ bắt đầu diễn ra sao ?”

    “ Hở ngày tận thế ? Ko ko…đó chỉ là 1 lỗ xoáy thời gian con sinh ra từ lỗ xoáy thời gian lớn mà thôi. Ko, ko đó chỉ là 1 vụ nho nhỏ trước tận thế…Sẽ có thiệt hại nặng nề hơn thế…sẽ có nhiều thứ bị biến mất khỏi lịch sử hơn”

    “ Cậu nói rằng nếu bị hút vào lỗ xoáy thời gian thì sẽ biến mất vậy sao tôi chưa…rõ ràng hồi nãy…”

    Người đàn ông ấy mỉm cười chỉ cái đồng hồ đen trên tay nó

    “ Chiếc đồng hồ cậu đang đeo đã cho cậu thêm chút thời gian để tồn tại, hãy nhìn đi. Nó có 1 chiếc đồng hồ số màu đỏ chỉ 30 ngày,00h,00 giây,00 tích, 00 tắc,00…À mà có lẽ nó đang chạy giật lui “

    Nó nhìn vào đó

    “ vậy là sao? Tức là tôi sẽ ko biến mất “

    “ Ko chỉ có thế, cậu sẽ có thể sống 1 cuộc sống bình thường như trước khi rơi vào lỗ xoáy… cho đến khi những con số kia chạy giật lùi về số 0 “

    “ Sống, sống bình thường…mà khoan rơi vào là sao tôi đã rơi vào lỗ xoáy đâu nào ?”

    “ Cậu chưa hiểu sao Lavia? Vấn đề ko phải là khi nào? Mà là đã rơi hay ko ? ko phải là rơi vào hôm nay, hôm qua hay khi nào…vì dù là lúc nào cũng vẫn ko thay đổi được sự thực cậu đã rơi vào đó vì cậu là 1 kẻ sống trong THỜI GIAN”

    “ Vậy ông là ai? “

    “ Ta đã du hành trong thời gian tự rất lâu rồi…Chữ A là chữ cái đầu tiên của bảng chữ cái Latinh. Số 1 là số đầu tiên của bảng chữ số và vì thế ta là kẻ xuất hiện ở nơi bắt đầu, kết thúc của bất kỳ điều gì… ta là 1A – người ghi chép lịch sử của thế giới Maple này. Đúng vậy ta là người ghi chép lịch sử – BOOKMAN 1A”

    “ Tức là ông có thể giúp tôi du hành thời gian sao !? “

    “ Oh ! Đúng vậy ta đến gặp cậu để nói với cậu điều đó mà. Hãy gia nhập với chúng ta…”

    “ Hãy chỉ tôi đi “

    “ Ta biết tỏng cậu tính làm gì cậu tính quay về quá khứ trước hôm nay để báo cho chính bản thân cậu chứ gì…Ko được đâu thời gian sẽ ko để cậu làm việc đó. Ko nó sẽ ko để cậu gặp chính bản thân cậu. Cậu có nhìn thấy màu sắc của các con số không? Hiện tại nó có màu trắng nghĩa là cậu đang ở thời gian an toàn, nó sẽ đậm dần cho đến màu đỏ tức là cậu ở thời gian cực kỳ nguy hiểm. Dù ý cậu là gì thì việc tự du hành vào lúc này là quá nguy hiểm”

    “Không không khônggggggggggggggggggg …ông ko hiểu gì hết!!! Làm sao ông có cảm giác của tôi !! Cảm giác cả thế giới của mình nứt toát ra dưới chân mình “

    “ Ta hiểu chứ…”

    “ Không ông ko hiểu gì hết. Ông chỉ cố lợi dụng tôi mà thôi. Đây chắc chắn là 1 trò chơi nhảm nhí !!”

    Nó vừa hét vừa vặn đồng hồ làm những con số dưới đồng hồ chữ màu trắng nhảy vọt.

    “ Cậu đang tính làm trò điên khùng gì thế !!! Dừng lại nếu cậu tính du hành đến lúc tôi cứu cậu và tự cứu bản thân mình trước để tôi chưa bao giờ gặp cậu thì đừng làm. Nếu ko cậu sẽ phải gánh chịu hậu quả !!”

    “ Oh thế sao? Tôi đang tính làm thế đây”

    Thời không xoáy vặn lavia tan biến

    “ Khỉ thật !!! Thời gian sẽ ko để nó làm điều đó…giờ thì chính ta cũng ko thể biết thời gian đã kéo nó đi đâu nữa. Lại đây Jaira Snown, tìm nó đi “

    Một con báo trắng xuất hiện từ 1 lỗ xoáy thời gian.
    .
    .
    .
    .



    ảnh mang tính chất cho có

    Có gì đó xoắn vặn trong cơ thể nó, các cơ như muốn đứt toạc ra, xương cốt rã rời tựa như sẽ gãy vụn, tứ chi rung lắc như muốn tắt rời...Nó thấy mình trở thành 1 con búp bê rách rưới, nó chói mắt bởi vô tỉ màu sắc, ánh sáng huy hoàng, đen tối và dị thường. Oái ăm sự đau đớn nơi hốc mắt và lỗ tai như muốn bắn máu ra...lạnh lẽo cắt da và xiên thủng từng thớ thịt. Nó cảm thấy mình sẽ chết, 1 cái chết đớn đau đến cả tỉ lần, 1 nỗi đau kéo dài lê thê 1 khoẳng khắc tựa cả tỉ năm chôi qua, và khôi hài khi nó không điên lên, khùng lên vì cơn đau kinh tởm này....Đầu óc nó vẫn tỉnh táo đến điên rồ để tự nhấm nháp cái cõi đau đớn đến vô tận này...Và rồi tất cả dịu đi, mơn man dù cho thân thể đau nhức đến vô tỉ lần...nhưng rồi tất cả ý thức nó vụt tắt như bóng đèn đứt dây tóc, một màu đen kịt của đớn đau muôn phần. Nó hi vọng nó sẽ không bao giờ phải tỉnh dậy nữa...đầu óc nó muốn nổ tung bởi vô vàn, vô kể ký ức, hình ảnh, âm thanh và vô kể những điều khó hiệu của thời gian...

    .
    .
    .
    Khi mở mắt ra nó … thấy mình đang ở rìa 1 tòa thành và kia… Vanleon đã đưa quân vây chặt các Knight trong 1 vòng vây trong tòa thành. Tuyết bắt đầu rơi và đêm đã về khuya khoắt.
    1 cô gái sinh đẹp đứng bên Vanleon ôm ông

    “ Các người tính đột kích và giết chết vợ ta sao? Ko được đâu lũ ngu ngốc”

    Lavia miệng mấp máp

    “ Ko, ko, ko thể nào…Đây chính là thời khắc đó. Đáng ra các Cygnus phải giết chết nữ hoàng của Vanleon và thoát ra…”

    Chiếc đồng hồ với những con số màu đỏ lung linh hiện ra…
    Lần sửa cuối bởi zzhitsugayazz, ngày 26-02-2013 lúc 19:48.

  2. #2
    Chưa đọc nhưng nói chung là ta ghét mi = v=, fic kia thì chưa đến nỗi nào, fic này lại đến vài chap rồi drop thì ta cho mi thành thằn lằn nướng

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37
    Đọc câu đầu sai chính tả, roll xuống cuối cmt luôn

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    3,512
    Rep Power
    2162
    Trích dẫn Gửi bởi dzung2408 Xem bài viết
    Chưa đọc nhưng nói chung là ta ghét mi = v=, fic kia thì chưa đến nỗi nào, fic này lại đến vài chap rồi drop thì ta cho mi thành thằn lằn nướng
    Thứ 7 ta post fic kia ngay đấy
    Trích dẫn Gửi bởi Ai chả được Xem bài viết

    Em bị KHÙNG , xin đừng chọc êm

  5. #5
    “ Ta đã du hành trong thời gian tự rất lâu rồi…Chữ A là chữ cái đầu tiên của bảng chữ cái Latinh. Số 1 là số đầu tiên của bảng chữ số và vì thế ta là kẻ xuất hiện ở nơi bắt đầu, kết thúc của bất kỳ điều gì… ta là 1A – người ghi chép lịch sử của thế giới Maple này. Đúng vậy ta là người ghi chép lịch sử – BOOKMAN 1A”
    [COLOR="Silver"]

    Đếch đọc kĩ , nvm...
    Lần sửa cuối bởi YuniEden, ngày 26-02-2013 lúc 19:21.
    Someday , somewhere
    Can we meet again ?

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Đang ở
    Tầng hầm bệnh viện tâm thần TWII
    Bài viết
    4,911
    Rep Power
    37
    Vk sắp cưới của mi viết chap mới mà không cmt được một câu, thôi chia tay từ đây, khỏi níu kéo

  7. #7
    Hihi , tuôi yêu r` đấy , hihi
    Someday , somewhere
    Can we meet again ?

  8. #8
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Đang ở
    Nowhere
    Bài viết
    118
    Rep Power
    12
    Ờ thỳ đọc

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    3,512
    Rep Power
    2162
    Hờ hờ ol máy có tí xíu vừa đủ post rùi off mà...

  10. #10
    Cốt truyện có vẻ không hay bằng cái Hes, cơ mà thấy cách kể truyện có vẻ hay hơn, đỡ rườm rà hơn mặc dù ngôn từ vẫn hơi "bác học"

Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Các Chủ đề tương tự

  1. Nhận từ hot time , làm gì với nó ?
    Bởi sorcerer trong diễn đàn KMS
    Trả lời: 13
    Bài viết cuối: 13-01-2013, 19:43
  2. xin cho cái time fix job 3
    Bởi minhduy123 trong diễn đàn Thảo Luận
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 02-12-2012, 14:00
  3. [Giới thiệu] Hot Time 25/8 và 26/8
    Bởi ascension trong diễn đàn KMS
    Trả lời: 2
    Bài viết cuối: 23-08-2012, 14:13

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •